Minh Thần - Mặc Hắc Hoa
-
Chương 74
Ánh đèn màu cam bao phủ căn phòng ngủ xa hoa, trên giường lớn quần áo tán loạn, cà vạt, một nam nhân anh tuấn chặt chẽ bị áp trên gường, ngăn chặn y là nam nhân tóc hồng, gương mặt dụ hoặc nhượng vô số nam nữ phải phát cuồng vì hắn, đôi tay trắng nõn như ngọc thạch giờ phút này lại vuốt ve bộ vị sinh dục của nam nhân, trong mắt là tình yêu cuồng vọng say đắm, đầu lưỡi ướt át thỉnh thoảng liếm láp đầu v* đứng thẳng của nam nhân bên dưới.
“…” Gương mặt của nam nhân kia, thậm chí đến khóe mắt cũng ửng đỏ, hơi thở nóng bỏng phun ra từ đôi môi sưng đỏ, bị động tiếp nhận một nụ hôn sâu khác của Nhiếp Minh Viễn, bộ vị trong tay càng thêm cương cứng, dù cho là nam nhân cũng không thể chống chọi lại phương diện khoái cảm sinh lý, đồng dạng Cố Hoài Dương cũng không phải ngoại lệ, dù cho y rất nhẫn nại nhưng cơ thể không ngừng nóng rang, khoái cảm từng dòng cuồn cuộn từ dưới thân truyền đến.
Y run rẩy muốn bắt lấy bàn tay làm loạn giữa hai chân, lại bị một nụ hôn cuồng loạn cuốn lấy không làm được gì, thân thể của y trên dưới đều bị Nhiếp Minh Viễn nắm lấy trong tay, tùy ý trêu chọc đùa giỡn, bàn tay ma sát lấy bộ vị cương cứng của phái nam, mang đến cho Cố Hoài Dương kích thích vô cùng mãnh liệt, toàn thân trở nóng, nóng nảy muốn một thứ nào đó, khao khát một thứ không tên, thân thể dường như không còn là của y, nụ hôn kia dần khiến y mơ hồ…
Không biết kéo dài bao lâu, da thịt màu mật ong của Cố Hoài Dương nhiễm một tầng mồ hôi mịn, địa phương phía dưới bị ngón tay Nhiếp Minh Viễn đùa bỡn, theo từng cử động của hắn mà đứng lên, thần trí y bắt đầu mê loạn, thân thể dẻo dai như báo bị Nhiếp Minh Viễn khiêu khích, cổ họng không hề phát ra âm thanh dư thừa, dẫn dụ người xâm phạm phía trên càng thêm dùng sức giày xéo y, thở hổn hển phát ra tiếng cầu xin nức nở…
“Không cần nhẫn nhịn, anh muốn nghe giọng của em.” Nhiếp Minh Viễn tựa đầu trên trán y, cường thế yêu cầu.
Cố Hoài Dương trầm mặc, tựa hồ muốn dùng chính phương thức này để chống đối sự tình, nhưng trong cơ thể dâng lên khoái cảm cuồng nhiệt nhượng đầu óc y choáng váng, y mẫu thuận không muốn thỏa hiệp.
Nhiếp Minh Viễn đưa mắt nhìn y, ánh mắt so với lúc hôn y còn kịch liệt hơn, “Thử tiếp nhận anh rất khó sao?”
“Như vậy……Như vậy không đúng……” Thanh âm khàn khàn đến mức Cố Hoài Dương không thể nhận ra đó là y, “Dừng lại đi.”
“Anh biết em cần có thời gian tiếp nhận, nhưng sự tình này chính là như vậy, không cần trói buộc bản thân.” Vừa nói vừa cúi người ngậm lấy dục vọng của y, hắn lần đầu tiên đem tính khí của nam nhân ngậm vào trong miệng. Nhiếp Minh Viễn không khỏi đối với hành động của mình mà kinh ngạc, hắn đã từng cảm thụ qua loại khoái cảm mê người này, muốn để cho Cố Hoài Dương trải nghiệm một phen, cam tâm tình nguyện phục vụ y, nói cho y biết đây không phải là hành động phát tiết đơn thuần, vì thế không chút do dự vì y khẩu giao.
Cố Hoài Dương giật mình nhìn Nhiếp Minh Viễn, dùng tay đẩy hắn ra nâng người lên, “Bẩn! Đừng làm vậy….”
Nhiếp Minh Viễn chặn bụng y lại, khiến y lần nữa ngã xuống giường, sau đó ngậm lấy dục vọng của y không ngừng phun ra nuốt vào.
“….Ngô!” Cố Hoài Dương kêu lớn một tiếng, không có biện pháp đẩy hắn ra, địa phương cứng rắn được một nơi mềm mại bao lấy, hoàn toàn bất đồng với khoái cảm khi dùng tay an ủi, tựa như được tiến vào thân thể đối phương, mang đến cảm giác ý loạn tình mê cho Cố Hoài Dương, khoái cảm ngày một rõ ràng, một phần là bởi Nhiếp Minh Viễn nguyện ý làm đến trình độ kia.
Nhiếp Minh Viễn là một nam nhân cao cao tại thượng, tất sẽ không phục vụ người khác, ngược lại người bên ngoài lại xếp hàng dài muốn vì hắn mà phục vụ, thế nhưng vì y hắn lại tình nguyện khẩu giao, Cố Hoài Dương mở mắt nhìn về phía Nhiếp Minh Viễn, hắn rất nhanh ngẩng đầu lên nhìn y, nhìn thẳng vào y, yêu thương dâng trào trong mắt, đôi con ngươi màu kim sắc nhượng ngực Cố Hoài Dương nóng lên, quả thật đã cảm nhận được tâm ý của hắn dành cho y, hắn thích y, thích đến mức toàn tâm toàn ý phục vụ y, thậm chí không để ý đến thân phận của mình.
Nhận ra như vậy làm Cố Hoài Dương choáng váng, chưa từng có người nào có thể vì y làm đến mức độ này, thời điểm lúc Nhiếp Minh Viễn thổ lộ y còn hoài nghi tâm ý của hắn, dù sao thì hắn thích nam nhân, có thể dùng y như một món đồ chơi, liên tưởng đến những lời nói cử chỉ của hắn ngày trước, ý niệm đó càng thêm mãnh liệt, y không muốn trở thành một món đồ chơi của hắn, hoang mang nhìn hắn vừa thú nhận xong liền chuyển qua làm tình, trong lòng đối với Nhiếp Minh Viễn càng thêm thất vọng, cảm giác như y bị đùa giỡn.
Nhưng giờ phút này y lại cảm nhận được đó không đơn thuần là phát tiết dục vọng, ánh mắt hắn rất nồng nhiệt, ngón tay vuốt ve thân thể y rất dùng sức, đôi môi diễm lệ nuốt lấy bộ phận sinh dục của y, hình ảnh dâm mỹ nhượng y không cách nào nhìn thẳng…. Lúc học đại học y từng cùng bạn cùng phim xem phim cấp ba, hình ảnh nam nhân cường tráng nằm trên giường, nữ nhân vóc dáng đẫy đà giúp gã khẩu giao, khuôn miệng ra sức mút lấy, còn gã ta thì không ngừng xoa nắn bộ ngực căng tròn, cái mông cong vểnh, trước sau đung đưa, hình ảnh vô cùng kích thích.
Nhưng so với hình ảnh kích thích kia, sau khi chấm dứt nữ nhân trẻ tuổi liền lao vào phòng tắm nôn mửa, phát hiện có máy quay lia tới lại ngẩng đầu lên, hướng về phía ống kính nở nụ cười sung sướng, giống như chuyện gì cũng chưa phát sinh. Khi đó y còn nói sau này nếu có bạn gái sẽ không vì theo đuổi kích thích mà miễn cường nàng làm đến trình độ đó, nhưng hiện tại người lúc này không phải bạn gái, ngược lại còn là một tên nam nhân.
Hô hấp Cố Hoài Dương bị tình dục chi phối mà dần dần trở nên dồn dập, y đưa tay bắt lấy tóc Nhiếp Minh Viễn, mái tóc màu hồng dưới bàn tay cường ngạnh của y có điểm bất đồng, ngoài ý muốn vô cùng mềm mượt, còn mang theo một mùi hương thơm ngát, tựa như bị đầu độc, Cố Hoài Dương nhẹ nhàng luồn tay vào tóc hắn, như đáp lại Nhiếp Minh Viễn chợt kích động, vẻ mặt từ kinh ngạc chuyển sang kích thích. Hắn dùng kỹ xảo liếm lộng y, cảm nhận tính khí trong miệng càng lúc càng trướng, thân thể rắn chắc bên dưới không ngừng đong đưa, hắn càng thêm ra sức phun ra nuốt vào, trong cổ họng Cố Hoài Dương phát ra vô vàn tiếng thở dốc, dục vọng tăng vọt muốn đẩy đầu Nhiếp Minh Viễn ra, bàn đôi tay vững vàng đè chặt lấy bắp đùi y, đôi môi diễm lệ hàm chứa dục vọng của y, dâm mỹ trêu chọc, Cố Hoài Dương nhất thời vô lực chống cự, siết lấy mái tóc trong tay, cho đến khi hạ thân nóng lên….
Trong không khí lan tỏa hương vị tình dục nồng đậm, khoái cảm xa lạ khiến Cố Hoài Dương sau khi phóng thích liền có cảm giác mệt mỏi, từ trong cơn mê mở mắt, thấy Nhiếp Minh Viễn nhìn y, ánh mắt cuồng nhiệt câu dẫn, tư thái tràn đầy ý muốn xâm lược, hắn vươn lưỡi, liếm đi bạch trọc màu trắng, tựa như một con sư tử uy phong thưởng thức món ngon trước mắt, “Anh thích mùi vị của em.” Ngón tay dịu dàng ma sát cánh môi y, “Nơi này cũng thế.”
Cố Hoài Dương xấu hổ đỏ mặt, đồng thời nhịp tim không khỏi tăng nhanh, nhận ra được Nhiếp Minh Viễn đến gần, Cố Hoài Dương theo bản năng chùn bước, Nhiếp Minh Viễn hung hăng hôn trụ, tùy ý liếm láp, hơi thở cuồng vọng khuếch tán, hiểu được mọi chuuyện Cố Hoài Dương liền đỏ mặt, hai tay đặt trên vai hắn muốn đẩy ra, lực đạo hông tức khắc trở nên thô lỗ, ngay cả khí lực giãy dụa cũng mất đi, tất cả giác quan đều tập trung vào từng nơi hắn sờ qua.
Cái giường màu trắng bởi vì thân ảnh của hai người mà hơi lún xuống, Cố Hoài Dương bị Nhiếp Minh Viễn áp dưới thân nồng nhiệt hôn môi, thân thể màu mật ong dán chặt một chỗ với da thịt màu trắng, nhiệt độ do ma sát mà không ngừng tăng vọt, Cố Hoài Dương rõ ràng cảm nhận được thân thể cường tráng của Nhiếp Minh Viễn, bỏ đi một thân quần áo, vóc người của hắn khiến vô số nam nữ hâm mộ, bả vai rộng, cơ ngực tráng kiện, chỗ phiền não nhất chính là cơ bụng, trên người cư nhiên phát ra loại hormone giống đực rung động lòng người.
Hơi thở nóng rực bao lấy y, chỉ hôn môi thôi đã khiến cho thần trí y mơ hồ…. Cho đến khi bên bắp đùi trần truồng chạm phải một vật cương nóng, đầu óc Cố Hoài Dương thoáng chốc tỉnh tảo lại, quá nóng, quá cứng rắn, điểm đó thôi đã làm y lạnh ra sống lưng, tính khí thô nóng ma sát với bắp đùi, mặt y lập tức đỏ lên, “Dừng…..” Thanh âm phát ra lại bị cánh môi kia ngăn chặn, thân thể cũng bị đôi tay trắng nõn vuốt ve.
“…” Gương mặt của nam nhân kia, thậm chí đến khóe mắt cũng ửng đỏ, hơi thở nóng bỏng phun ra từ đôi môi sưng đỏ, bị động tiếp nhận một nụ hôn sâu khác của Nhiếp Minh Viễn, bộ vị trong tay càng thêm cương cứng, dù cho là nam nhân cũng không thể chống chọi lại phương diện khoái cảm sinh lý, đồng dạng Cố Hoài Dương cũng không phải ngoại lệ, dù cho y rất nhẫn nại nhưng cơ thể không ngừng nóng rang, khoái cảm từng dòng cuồn cuộn từ dưới thân truyền đến.
Y run rẩy muốn bắt lấy bàn tay làm loạn giữa hai chân, lại bị một nụ hôn cuồng loạn cuốn lấy không làm được gì, thân thể của y trên dưới đều bị Nhiếp Minh Viễn nắm lấy trong tay, tùy ý trêu chọc đùa giỡn, bàn tay ma sát lấy bộ vị cương cứng của phái nam, mang đến cho Cố Hoài Dương kích thích vô cùng mãnh liệt, toàn thân trở nóng, nóng nảy muốn một thứ nào đó, khao khát một thứ không tên, thân thể dường như không còn là của y, nụ hôn kia dần khiến y mơ hồ…
Không biết kéo dài bao lâu, da thịt màu mật ong của Cố Hoài Dương nhiễm một tầng mồ hôi mịn, địa phương phía dưới bị ngón tay Nhiếp Minh Viễn đùa bỡn, theo từng cử động của hắn mà đứng lên, thần trí y bắt đầu mê loạn, thân thể dẻo dai như báo bị Nhiếp Minh Viễn khiêu khích, cổ họng không hề phát ra âm thanh dư thừa, dẫn dụ người xâm phạm phía trên càng thêm dùng sức giày xéo y, thở hổn hển phát ra tiếng cầu xin nức nở…
“Không cần nhẫn nhịn, anh muốn nghe giọng của em.” Nhiếp Minh Viễn tựa đầu trên trán y, cường thế yêu cầu.
Cố Hoài Dương trầm mặc, tựa hồ muốn dùng chính phương thức này để chống đối sự tình, nhưng trong cơ thể dâng lên khoái cảm cuồng nhiệt nhượng đầu óc y choáng váng, y mẫu thuận không muốn thỏa hiệp.
Nhiếp Minh Viễn đưa mắt nhìn y, ánh mắt so với lúc hôn y còn kịch liệt hơn, “Thử tiếp nhận anh rất khó sao?”
“Như vậy……Như vậy không đúng……” Thanh âm khàn khàn đến mức Cố Hoài Dương không thể nhận ra đó là y, “Dừng lại đi.”
“Anh biết em cần có thời gian tiếp nhận, nhưng sự tình này chính là như vậy, không cần trói buộc bản thân.” Vừa nói vừa cúi người ngậm lấy dục vọng của y, hắn lần đầu tiên đem tính khí của nam nhân ngậm vào trong miệng. Nhiếp Minh Viễn không khỏi đối với hành động của mình mà kinh ngạc, hắn đã từng cảm thụ qua loại khoái cảm mê người này, muốn để cho Cố Hoài Dương trải nghiệm một phen, cam tâm tình nguyện phục vụ y, nói cho y biết đây không phải là hành động phát tiết đơn thuần, vì thế không chút do dự vì y khẩu giao.
Cố Hoài Dương giật mình nhìn Nhiếp Minh Viễn, dùng tay đẩy hắn ra nâng người lên, “Bẩn! Đừng làm vậy….”
Nhiếp Minh Viễn chặn bụng y lại, khiến y lần nữa ngã xuống giường, sau đó ngậm lấy dục vọng của y không ngừng phun ra nuốt vào.
“….Ngô!” Cố Hoài Dương kêu lớn một tiếng, không có biện pháp đẩy hắn ra, địa phương cứng rắn được một nơi mềm mại bao lấy, hoàn toàn bất đồng với khoái cảm khi dùng tay an ủi, tựa như được tiến vào thân thể đối phương, mang đến cảm giác ý loạn tình mê cho Cố Hoài Dương, khoái cảm ngày một rõ ràng, một phần là bởi Nhiếp Minh Viễn nguyện ý làm đến trình độ kia.
Nhiếp Minh Viễn là một nam nhân cao cao tại thượng, tất sẽ không phục vụ người khác, ngược lại người bên ngoài lại xếp hàng dài muốn vì hắn mà phục vụ, thế nhưng vì y hắn lại tình nguyện khẩu giao, Cố Hoài Dương mở mắt nhìn về phía Nhiếp Minh Viễn, hắn rất nhanh ngẩng đầu lên nhìn y, nhìn thẳng vào y, yêu thương dâng trào trong mắt, đôi con ngươi màu kim sắc nhượng ngực Cố Hoài Dương nóng lên, quả thật đã cảm nhận được tâm ý của hắn dành cho y, hắn thích y, thích đến mức toàn tâm toàn ý phục vụ y, thậm chí không để ý đến thân phận của mình.
Nhận ra như vậy làm Cố Hoài Dương choáng váng, chưa từng có người nào có thể vì y làm đến mức độ này, thời điểm lúc Nhiếp Minh Viễn thổ lộ y còn hoài nghi tâm ý của hắn, dù sao thì hắn thích nam nhân, có thể dùng y như một món đồ chơi, liên tưởng đến những lời nói cử chỉ của hắn ngày trước, ý niệm đó càng thêm mãnh liệt, y không muốn trở thành một món đồ chơi của hắn, hoang mang nhìn hắn vừa thú nhận xong liền chuyển qua làm tình, trong lòng đối với Nhiếp Minh Viễn càng thêm thất vọng, cảm giác như y bị đùa giỡn.
Nhưng giờ phút này y lại cảm nhận được đó không đơn thuần là phát tiết dục vọng, ánh mắt hắn rất nồng nhiệt, ngón tay vuốt ve thân thể y rất dùng sức, đôi môi diễm lệ nuốt lấy bộ phận sinh dục của y, hình ảnh dâm mỹ nhượng y không cách nào nhìn thẳng…. Lúc học đại học y từng cùng bạn cùng phim xem phim cấp ba, hình ảnh nam nhân cường tráng nằm trên giường, nữ nhân vóc dáng đẫy đà giúp gã khẩu giao, khuôn miệng ra sức mút lấy, còn gã ta thì không ngừng xoa nắn bộ ngực căng tròn, cái mông cong vểnh, trước sau đung đưa, hình ảnh vô cùng kích thích.
Nhưng so với hình ảnh kích thích kia, sau khi chấm dứt nữ nhân trẻ tuổi liền lao vào phòng tắm nôn mửa, phát hiện có máy quay lia tới lại ngẩng đầu lên, hướng về phía ống kính nở nụ cười sung sướng, giống như chuyện gì cũng chưa phát sinh. Khi đó y còn nói sau này nếu có bạn gái sẽ không vì theo đuổi kích thích mà miễn cường nàng làm đến trình độ đó, nhưng hiện tại người lúc này không phải bạn gái, ngược lại còn là một tên nam nhân.
Hô hấp Cố Hoài Dương bị tình dục chi phối mà dần dần trở nên dồn dập, y đưa tay bắt lấy tóc Nhiếp Minh Viễn, mái tóc màu hồng dưới bàn tay cường ngạnh của y có điểm bất đồng, ngoài ý muốn vô cùng mềm mượt, còn mang theo một mùi hương thơm ngát, tựa như bị đầu độc, Cố Hoài Dương nhẹ nhàng luồn tay vào tóc hắn, như đáp lại Nhiếp Minh Viễn chợt kích động, vẻ mặt từ kinh ngạc chuyển sang kích thích. Hắn dùng kỹ xảo liếm lộng y, cảm nhận tính khí trong miệng càng lúc càng trướng, thân thể rắn chắc bên dưới không ngừng đong đưa, hắn càng thêm ra sức phun ra nuốt vào, trong cổ họng Cố Hoài Dương phát ra vô vàn tiếng thở dốc, dục vọng tăng vọt muốn đẩy đầu Nhiếp Minh Viễn ra, bàn đôi tay vững vàng đè chặt lấy bắp đùi y, đôi môi diễm lệ hàm chứa dục vọng của y, dâm mỹ trêu chọc, Cố Hoài Dương nhất thời vô lực chống cự, siết lấy mái tóc trong tay, cho đến khi hạ thân nóng lên….
Trong không khí lan tỏa hương vị tình dục nồng đậm, khoái cảm xa lạ khiến Cố Hoài Dương sau khi phóng thích liền có cảm giác mệt mỏi, từ trong cơn mê mở mắt, thấy Nhiếp Minh Viễn nhìn y, ánh mắt cuồng nhiệt câu dẫn, tư thái tràn đầy ý muốn xâm lược, hắn vươn lưỡi, liếm đi bạch trọc màu trắng, tựa như một con sư tử uy phong thưởng thức món ngon trước mắt, “Anh thích mùi vị của em.” Ngón tay dịu dàng ma sát cánh môi y, “Nơi này cũng thế.”
Cố Hoài Dương xấu hổ đỏ mặt, đồng thời nhịp tim không khỏi tăng nhanh, nhận ra được Nhiếp Minh Viễn đến gần, Cố Hoài Dương theo bản năng chùn bước, Nhiếp Minh Viễn hung hăng hôn trụ, tùy ý liếm láp, hơi thở cuồng vọng khuếch tán, hiểu được mọi chuuyện Cố Hoài Dương liền đỏ mặt, hai tay đặt trên vai hắn muốn đẩy ra, lực đạo hông tức khắc trở nên thô lỗ, ngay cả khí lực giãy dụa cũng mất đi, tất cả giác quan đều tập trung vào từng nơi hắn sờ qua.
Cái giường màu trắng bởi vì thân ảnh của hai người mà hơi lún xuống, Cố Hoài Dương bị Nhiếp Minh Viễn áp dưới thân nồng nhiệt hôn môi, thân thể màu mật ong dán chặt một chỗ với da thịt màu trắng, nhiệt độ do ma sát mà không ngừng tăng vọt, Cố Hoài Dương rõ ràng cảm nhận được thân thể cường tráng của Nhiếp Minh Viễn, bỏ đi một thân quần áo, vóc người của hắn khiến vô số nam nữ hâm mộ, bả vai rộng, cơ ngực tráng kiện, chỗ phiền não nhất chính là cơ bụng, trên người cư nhiên phát ra loại hormone giống đực rung động lòng người.
Hơi thở nóng rực bao lấy y, chỉ hôn môi thôi đã khiến cho thần trí y mơ hồ…. Cho đến khi bên bắp đùi trần truồng chạm phải một vật cương nóng, đầu óc Cố Hoài Dương thoáng chốc tỉnh tảo lại, quá nóng, quá cứng rắn, điểm đó thôi đã làm y lạnh ra sống lưng, tính khí thô nóng ma sát với bắp đùi, mặt y lập tức đỏ lên, “Dừng…..” Thanh âm phát ra lại bị cánh môi kia ngăn chặn, thân thể cũng bị đôi tay trắng nõn vuốt ve.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook