Minh Hậu Thật Tùy Hứng (Minh Hậu Ngận Nhâm Tính)
-
Quyển 1 - Chương 39: Phiên ngoại: Thất hồn lạc phách (Chưa beta)
Angel tỉnh lại từ trong giấc ngủ, thế nhưng nàng lại cảm thấy giống như nàng vẫn đang nằm mơ.
Vì cái gì bầu trời chỉ có một thái dương? Hơn nữa còn là màu trắng? Vì cái gì phòng của nàng lại nhỏ như vậy? Giường cũng nhỏ như vậy? Giường của nàng hẳn là lớn hơn căn phòng này! Vì cái gì không có sát khí? Cho dù chiến tranh đã qua thì sát khí cũng không loãng như thế!
Trong trí nhớ của nàng, trên bầu trời có hai vầng thái dương, đều là màu tím, giống như ánh mắt bảo bối tiểu Chân của nàng vậy. Trong trí nhớ, phòng của nàng phi thường lớn. Trong trí nhớ, không khí có rất dày đặc đích sát khí, một hương vị rất dễ chịu.
Nàng là ai? Nàng là Chân Dao a! Trưởng nữ của gia tộc Johnson!
Nàng là trứng đầu tiên của mẫu thân, cũng là đứa nhỏ đầu tiên, Tu La xắp xếp bối phận không phải là ai có trứng trước, mà là ai ấp trứng trước, nàng thực may mắn, là trứng thứ nhất, cũng là người ấp trứng đầu tiên.
Mẫu thân từng có chín người trượng phu, phụ thân của Chân Dao là trượng phu thứ nhất của mẫu thân. Mẫu thân nói qua, phụ thân của nàng không phải ưu tú nhất, không phải cường đại nhất, không phải tuấn mỹ nhất, nhưng đó là người ôn nhu nhất, đó cũng là tình đầu của mẫu thân. Đẹp nhất chính là mối tình đầu, yêu nhất cũng vẫn là mối tình đầu, phụ thân của nàng năm đó chết trận sa trường, khi đó nàng còn chưa ấp trứng ra, mười năm sau mẫu thân tiếp tục cưới cưới trượng phu tiếp theo, đúng vậy, là cưới!
Gia tộc Johnson của nàng là gia tộc mẫu hệ, căn nguyên có thể ngược dòng về khoảng thời gian mà Tu La giới xuất hiện, là một gia tộc phi thường lâu đời. từ khi ra đời, các trưởng nữ đều là những gia chủ tiếp theo của gia tộc, mẫu thân của nàng chính là gia chủ đời thứ 379 của gia tộc, mà nàng Chân Dao, từ nhỏ đã được bồi dưỡng như gia chủ đời tiếp theo, nếu như không phải gặp gỡ Long Tĩnh, có lẽ nàng đã sớm là gia chủ của gia tộc Johnson.
Chỉ tiếc, gặp hắn, mà còn hãm sâu đến nỗi không thể cứu vãn nổi, ngay cả mẫu thân phẫn hận, thương tâm, thất vọng”Uy hiếp” đều nghe không vào, hoài trứng của người kia, dứt khoát kiên quyết rời nhà. Nhưng mà, khi thật sự ở cùng một chỗ với hắn, qua thời kỳ tình yêu mãnh liệt, nàng mới phát hiện ra đủ loai vấn đề.
Nàng biết, trước nàng hắn có rất nhiều nữ nhân, nàng đã nghĩ nàng không cần, thế nhưng, nàng thực để ý.
Nàng biết, với thân phận của hắn ở nhân giới thì chắc chắn hắn không thể có một thê tử, nàng nghĩ chỉ cần nàng là chính thất là được rồi, thế nhưng, trên thực tế, không thể.
Nàng nghĩ, nàng chỉ cần bảo vệ hài tử của bọn họ là đủ rồi, thế nhưng! Không đủ!
Con trai của nàng phi thường đáng yêu cũng rất giống nàng, hơn nữa huyết mạch Tu La vẫn chưa thức tỉnh. Nàng biết, nếu như hài tử của nàng thức tỉnh huyết mạch Tu La thì có nghĩa là gì, nửa người nửa Tu La, khó tồn tại ở trên thế gian.
Khi tiểu Chân ba tuổi, nàng mang theo hắn đến chỗ thầy tướng số bói một quẻ, thầy tướng số nói hài tử của nàng có một kiếp, kiếp nạn này qua hắn sẽ dùng thân phận phàm nhân bình thường sống hết cả đời, nếu không qua, Tu La huyết thức tỉnh sẽ mang đến tinh phong huyết vũ.
Phương pháp hóa giải duy nhất chính là, trước khi đóng quan chỉ cần để cho phụ thân nhìn hắn một cái.
Lúc ấy nàng hỏi, đơn giản như vậy?
Nhưng mà, cái này, cũng không đơn giản!
Năm tiểu Chân sáu tuổi, nàng đột nhiên tim ngừng đập mà chết. Nàng biết từ khi gả cho người kia, tim của nàng luôn đau đớn, nàng một mực nhẫn nại, lại nhìn thấy hắn vì gia tộc vì Ngọc trang thu một người rồi là một người nữ nhân, nhìn thấy những nữ nhân này sinh đứa nhỏ cho hắn, lòng của nàng càng thêm đau! Rốt cục chịu không nổi, nàng là Tu La, không cầu cả hai người có thể bên nhau trọn đời, chỉ cầu khi hai người ở cùng một chỗ nàng là người duy nhất. mà hắn thì sao? A!
Nàng chết, hồn phách cũng không có rời đi, trơ mắt nhìn nữ nhân kia kê đơn cho tiểu Chân của nàng, trơ mắt đích nhìn thấy tiểu Chân của nàng bị chôn sống ở trong quan tài, nàng thực phẫn nộ! Vì cái gì? Hắn không chịu liếc mắt một cái sao? Đó là hài tử của bọn họ! Tại sao hắn lại có thể đối cử với hài tử như vậy!
Quả nhiên, huyết mạch Tu La của tiểu Chân thức tỉnh, cũng vô cùng cường đại, hẳn là ngay cả chỗ của mẫu thân cũng bị kinh động, hắn tuy là bán Tu La thế nhưng pháp lực trong cơ thể còn mạnh hơn rất nhiều Tu La, càng giống con nối dòng của gia tộc Johnson hơn nàng.
Nàng không chịu rời đi, bám vào trong hư vô, nàng phải ở cùng tiểu Chân của nàng!
Nàng nhìn hắn bị xa lánh ở trong tòa nhà rộng lớn này, nhìn thấy bọn hạ nhân làm khó dễ, nhìn thấy con trai của nàng quật cường không chịu ăn đêm dẫn đến bệnh đau dạ dày, nghe thấy những lời đồn thổi vu vơ, nhìn thấy Long Tĩnh trồng đầy Thanh Bích Châu Tuyết trong Bạch Ngọc Uyển, nhìn thấy con trai của nàng càng ngày càng suy yếu, nàng có chút hối hận, vì cái gì nghiệt do nàng tạo ra lại để cho tiểu Chân phải gánh chịu hậu quả?
Mẫu thân tới lại không nhìn thấy nàng, mang đến Phương La, tiểu Chân không sao cả, rồi vài năm sau đó cậu vững vàng lớn lên, lại bị phát hiện trúng độc, bắt đầu nuôi cổ, con trai của nàng càng ngày càng không giống người, tâm lãnh giống như tảng đá, nàng thực sợ hãi! Lại không thể làm bất cứ điều gì cả, chỉ có thể trơ mắt nhin mọi chuyện.
Sau đó, qua thật lâu, tiểu Chân gặp gỡ Minh vương, cứ như vậy mà bị lừa đi, phân phân hợp hợp mấy trăm năm, thẳng đến khi tiểu Chân diệt Long gia, quả nhiên, mang đến tinh phong huyết vũ.
“Ngươi còn muốn bám vào bên người hắn bao lâu?”
Vẫn không ai nhìn thấy nàng, mà Minh vương lại thấy được.
Nàng chậm rãi hiện lên, nhìn thấy hắn, nhìn thấy hơi hơi kinh ngạc trong mắt hắn, đương nhiên phải kinh ngạc, tiểu Chân lớn lên rất giống nàng.
“Đối xử tốt với con ta, nếu không cho dù ngươi là Minh vương, ta cũng sẽ không buông tha ngươi!”
“Ta không đối xử tốt với hắn thì còn đối xử tốt với ai?”
Nghe đến câu trả lời thuyết phục, nàng rời đi, uống một chén canh Mạnh bà.
“Còn có yêu cầu gì?” trước khi uống canh Mạnh bà hắn hỏi một câu như vậy.
“Kiếp sau, kiếp sau sau nữa, ta vĩnh viễn cũng không muốn có bất kỳ liên quan gì đến Long Tĩnh.” Một chén canh vào người, chua xót cay đắng, giống như cả đời của nàng.
Ngoại trừ người, sinh linh ở mấy giới khác đều không thể luân hồi, nàng, cũng không phải đi luân hồi mà là ngủ say, trở thành người, nhưng không phải người, chỉ là một loại biểu hiện giả dối, thẳng đến khi hồn của nàng tan đi.
Vật đổi sao dời, không biết qua bao nhiêu thế, nàng lại nhìn thấy tiểu Chân thế nhưng nàng lại không nhớ rõ cậu.
‘ Đây là một vật trang trí, gọi là mọi chuyện như ý, nguyện cho ngày sau của cô, mọi chuyện đều như ý. ’
Một viên bạch ngọc như ý nho nhỏ, đích thân tiểu Chân điêu khăc, thật tốt.
Trong mắt Angel hiện lên âm u.
Là ai động Hư Vô của ta? Là ai thương tổn tiểu Chân của ta?
Trên Hư Vô nhiễm máu của Long Ngọc, Chân Dao tỉnh, cường đại đích sát khí phát ra, bao phủ khu vực kia vào trong bóng tối.
Vì cái gì bầu trời chỉ có một thái dương? Hơn nữa còn là màu trắng? Vì cái gì phòng của nàng lại nhỏ như vậy? Giường cũng nhỏ như vậy? Giường của nàng hẳn là lớn hơn căn phòng này! Vì cái gì không có sát khí? Cho dù chiến tranh đã qua thì sát khí cũng không loãng như thế!
Trong trí nhớ của nàng, trên bầu trời có hai vầng thái dương, đều là màu tím, giống như ánh mắt bảo bối tiểu Chân của nàng vậy. Trong trí nhớ, phòng của nàng phi thường lớn. Trong trí nhớ, không khí có rất dày đặc đích sát khí, một hương vị rất dễ chịu.
Nàng là ai? Nàng là Chân Dao a! Trưởng nữ của gia tộc Johnson!
Nàng là trứng đầu tiên của mẫu thân, cũng là đứa nhỏ đầu tiên, Tu La xắp xếp bối phận không phải là ai có trứng trước, mà là ai ấp trứng trước, nàng thực may mắn, là trứng thứ nhất, cũng là người ấp trứng đầu tiên.
Mẫu thân từng có chín người trượng phu, phụ thân của Chân Dao là trượng phu thứ nhất của mẫu thân. Mẫu thân nói qua, phụ thân của nàng không phải ưu tú nhất, không phải cường đại nhất, không phải tuấn mỹ nhất, nhưng đó là người ôn nhu nhất, đó cũng là tình đầu của mẫu thân. Đẹp nhất chính là mối tình đầu, yêu nhất cũng vẫn là mối tình đầu, phụ thân của nàng năm đó chết trận sa trường, khi đó nàng còn chưa ấp trứng ra, mười năm sau mẫu thân tiếp tục cưới cưới trượng phu tiếp theo, đúng vậy, là cưới!
Gia tộc Johnson của nàng là gia tộc mẫu hệ, căn nguyên có thể ngược dòng về khoảng thời gian mà Tu La giới xuất hiện, là một gia tộc phi thường lâu đời. từ khi ra đời, các trưởng nữ đều là những gia chủ tiếp theo của gia tộc, mẫu thân của nàng chính là gia chủ đời thứ 379 của gia tộc, mà nàng Chân Dao, từ nhỏ đã được bồi dưỡng như gia chủ đời tiếp theo, nếu như không phải gặp gỡ Long Tĩnh, có lẽ nàng đã sớm là gia chủ của gia tộc Johnson.
Chỉ tiếc, gặp hắn, mà còn hãm sâu đến nỗi không thể cứu vãn nổi, ngay cả mẫu thân phẫn hận, thương tâm, thất vọng”Uy hiếp” đều nghe không vào, hoài trứng của người kia, dứt khoát kiên quyết rời nhà. Nhưng mà, khi thật sự ở cùng một chỗ với hắn, qua thời kỳ tình yêu mãnh liệt, nàng mới phát hiện ra đủ loai vấn đề.
Nàng biết, trước nàng hắn có rất nhiều nữ nhân, nàng đã nghĩ nàng không cần, thế nhưng, nàng thực để ý.
Nàng biết, với thân phận của hắn ở nhân giới thì chắc chắn hắn không thể có một thê tử, nàng nghĩ chỉ cần nàng là chính thất là được rồi, thế nhưng, trên thực tế, không thể.
Nàng nghĩ, nàng chỉ cần bảo vệ hài tử của bọn họ là đủ rồi, thế nhưng! Không đủ!
Con trai của nàng phi thường đáng yêu cũng rất giống nàng, hơn nữa huyết mạch Tu La vẫn chưa thức tỉnh. Nàng biết, nếu như hài tử của nàng thức tỉnh huyết mạch Tu La thì có nghĩa là gì, nửa người nửa Tu La, khó tồn tại ở trên thế gian.
Khi tiểu Chân ba tuổi, nàng mang theo hắn đến chỗ thầy tướng số bói một quẻ, thầy tướng số nói hài tử của nàng có một kiếp, kiếp nạn này qua hắn sẽ dùng thân phận phàm nhân bình thường sống hết cả đời, nếu không qua, Tu La huyết thức tỉnh sẽ mang đến tinh phong huyết vũ.
Phương pháp hóa giải duy nhất chính là, trước khi đóng quan chỉ cần để cho phụ thân nhìn hắn một cái.
Lúc ấy nàng hỏi, đơn giản như vậy?
Nhưng mà, cái này, cũng không đơn giản!
Năm tiểu Chân sáu tuổi, nàng đột nhiên tim ngừng đập mà chết. Nàng biết từ khi gả cho người kia, tim của nàng luôn đau đớn, nàng một mực nhẫn nại, lại nhìn thấy hắn vì gia tộc vì Ngọc trang thu một người rồi là một người nữ nhân, nhìn thấy những nữ nhân này sinh đứa nhỏ cho hắn, lòng của nàng càng thêm đau! Rốt cục chịu không nổi, nàng là Tu La, không cầu cả hai người có thể bên nhau trọn đời, chỉ cầu khi hai người ở cùng một chỗ nàng là người duy nhất. mà hắn thì sao? A!
Nàng chết, hồn phách cũng không có rời đi, trơ mắt nhìn nữ nhân kia kê đơn cho tiểu Chân của nàng, trơ mắt đích nhìn thấy tiểu Chân của nàng bị chôn sống ở trong quan tài, nàng thực phẫn nộ! Vì cái gì? Hắn không chịu liếc mắt một cái sao? Đó là hài tử của bọn họ! Tại sao hắn lại có thể đối cử với hài tử như vậy!
Quả nhiên, huyết mạch Tu La của tiểu Chân thức tỉnh, cũng vô cùng cường đại, hẳn là ngay cả chỗ của mẫu thân cũng bị kinh động, hắn tuy là bán Tu La thế nhưng pháp lực trong cơ thể còn mạnh hơn rất nhiều Tu La, càng giống con nối dòng của gia tộc Johnson hơn nàng.
Nàng không chịu rời đi, bám vào trong hư vô, nàng phải ở cùng tiểu Chân của nàng!
Nàng nhìn hắn bị xa lánh ở trong tòa nhà rộng lớn này, nhìn thấy bọn hạ nhân làm khó dễ, nhìn thấy con trai của nàng quật cường không chịu ăn đêm dẫn đến bệnh đau dạ dày, nghe thấy những lời đồn thổi vu vơ, nhìn thấy Long Tĩnh trồng đầy Thanh Bích Châu Tuyết trong Bạch Ngọc Uyển, nhìn thấy con trai của nàng càng ngày càng suy yếu, nàng có chút hối hận, vì cái gì nghiệt do nàng tạo ra lại để cho tiểu Chân phải gánh chịu hậu quả?
Mẫu thân tới lại không nhìn thấy nàng, mang đến Phương La, tiểu Chân không sao cả, rồi vài năm sau đó cậu vững vàng lớn lên, lại bị phát hiện trúng độc, bắt đầu nuôi cổ, con trai của nàng càng ngày càng không giống người, tâm lãnh giống như tảng đá, nàng thực sợ hãi! Lại không thể làm bất cứ điều gì cả, chỉ có thể trơ mắt nhin mọi chuyện.
Sau đó, qua thật lâu, tiểu Chân gặp gỡ Minh vương, cứ như vậy mà bị lừa đi, phân phân hợp hợp mấy trăm năm, thẳng đến khi tiểu Chân diệt Long gia, quả nhiên, mang đến tinh phong huyết vũ.
“Ngươi còn muốn bám vào bên người hắn bao lâu?”
Vẫn không ai nhìn thấy nàng, mà Minh vương lại thấy được.
Nàng chậm rãi hiện lên, nhìn thấy hắn, nhìn thấy hơi hơi kinh ngạc trong mắt hắn, đương nhiên phải kinh ngạc, tiểu Chân lớn lên rất giống nàng.
“Đối xử tốt với con ta, nếu không cho dù ngươi là Minh vương, ta cũng sẽ không buông tha ngươi!”
“Ta không đối xử tốt với hắn thì còn đối xử tốt với ai?”
Nghe đến câu trả lời thuyết phục, nàng rời đi, uống một chén canh Mạnh bà.
“Còn có yêu cầu gì?” trước khi uống canh Mạnh bà hắn hỏi một câu như vậy.
“Kiếp sau, kiếp sau sau nữa, ta vĩnh viễn cũng không muốn có bất kỳ liên quan gì đến Long Tĩnh.” Một chén canh vào người, chua xót cay đắng, giống như cả đời của nàng.
Ngoại trừ người, sinh linh ở mấy giới khác đều không thể luân hồi, nàng, cũng không phải đi luân hồi mà là ngủ say, trở thành người, nhưng không phải người, chỉ là một loại biểu hiện giả dối, thẳng đến khi hồn của nàng tan đi.
Vật đổi sao dời, không biết qua bao nhiêu thế, nàng lại nhìn thấy tiểu Chân thế nhưng nàng lại không nhớ rõ cậu.
‘ Đây là một vật trang trí, gọi là mọi chuyện như ý, nguyện cho ngày sau của cô, mọi chuyện đều như ý. ’
Một viên bạch ngọc như ý nho nhỏ, đích thân tiểu Chân điêu khăc, thật tốt.
Trong mắt Angel hiện lên âm u.
Là ai động Hư Vô của ta? Là ai thương tổn tiểu Chân của ta?
Trên Hư Vô nhiễm máu của Long Ngọc, Chân Dao tỉnh, cường đại đích sát khí phát ra, bao phủ khu vực kia vào trong bóng tối.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook