Minh Hậu Thật Tùy Hứng (Minh Hậu Ngận Nhâm Tính)
-
Quyển 1 - Chương 1: Tiết tử: Kỷ nguyên mới
Kỷ nguyên mới năm 3520.
Thế giới phát triển với tốc độ cao, đối mặt với vấn đề nghiêm trọng là tỉ lệ sinh đẻ thấp, mỗi một đứa trẻ sinh ra bất luận là nam hay nữ đều trở thành của cải quý giá nhất thế giới cho đến năm hai mươi tuổi, sẩy thai, vứt bỏ, thương tổn hài tử đều sẽ bị phán tù chung thân, điều này còn không bằng tử hình đâu, chí ít cho cái sảng khoái, mà hình phạt chung thân này rất có khả năng sẽ bị lôi ra làm như vật thí nghiệm, mất mạng một cách khó hiểu.
Từ sau khi đại tai nạn xảy ra, chín phần mười nhân loại trên thế giới đều bị chết đi, người sống sót lại phải trải qua một thời kỳ vô cùng gian nan, cũng là bởi vì đoạn thời gian vô cùng gian nan kia, tạo thành hậu quả là phần lớn người không có cách nào sinh dục hoặc là không dễ mang thai, trải qua vài ngàn năm tiến hóa mới có những hài tử vô cùng quý giá kia, nhưng là coi như mấy ngàn năm đã trôi qua, nhân khẩu toàn cầu chỉ có khoảng hai trăm triệu, tỉ lệ tử vong của trẻ con mới sinh ra cực cao, có thể sống sót đã là điều vô cùng may mắn.
Tổng học viện của khu Châu Á, trước bộ đại học, thiếu niên tóc ngắn màu đen đứng ở trước cửa lớn nhìn đội đặc vụ với khẩu súng trên tay, nhìn chế độ ra vào cửa nghiêm ngặt, nhìn quy tắc nghiêm cẩn như vậy, thiếu niên không hề có một tiếng động nở nụ cười, ngẩng đầu lên nhìn về phía màu trời màu xanh có chút giả tạo.
Cậu nhớ rõ một ngày nào đó của một trăm năm trước thế kỷ mới.
Thiên Đế não tàn của Thiên giới, cho rằng nhân loại không thờ phụng thần linh, là coi rẻ thần, hắn liên hợp chủ nhân của ba giới Yêu giới, Linh giới, Tu La giới đi hủy diệt Nhân giới, muốn nhân loại lại một lần nữa đi thờ phụng bọn họ.
Xác thực là Nhân giới bị hủy diệt, nhưng mà, Nhân giới bị hủy diệt dẫn đến việc cân bằng của lục giới bị phá hủy, Thiên giới sụp đổ, Linh giới bị xé rách, Tu La giới chìm xuống, bết bát hơn chính là, Minh giới từ chối tiếp thu hồn phách của năm giới, bởi vì là tính mạng của bọn họ không phải tự nhiên mà chết, không thể vào Minh giới. Minh giới tàn nhẫn đóng lại cửa lớn, vong linh, oan hồn, ác quỷ đầy rẫy năm giới, hình thành sự hủy diệt chân chính.
Thiên Đế cùng vương của các giới khác đàm phán cùng Minh vương.
Bên trong lục giới, trừ Nhân giới, các giới đều có vương. Bên trong năm vị vương này, chỉ có Minh vương vẫn chưa thay đổi từ xưa đến nay, còn vương của bốn giới khác không biết đã thay đổi bao nhiêu đời, tuổi tác gộp lại cũng không bằng một số lẻ của Minh vương.
Cuộc đàm phán nói chuyện kia dài đến tận mười năm, thời gian này chỉ xấu với nhân loại, nhưng mà những giới khác cũng cảm thấy đủ lâu, cuối cùng, đàm phán có kết quả, Minh vương có thể trùng kiến Nhân giới, chữa trị vết tích đứt đoạn của lục giới, cũng chỉ có một điều kiện, chính là cái điều kiện này, để những người của mấy giới khác phải cân nhắc dài đến mười năm.
Ta chỉ có một điều kiện, kỷ nguyên mới, khởi đầu mới, quy củ do ta định ra.
Long Ngọc ngẩng cao đầu nhìn bầu trời, bầu trời nhìn như giả tạo nhưng là chân thực kia, liếc mắt nhìn ‘người’ đang đi vội qua bên cạnh, trên môi vẽ ra một vệt cười yêu mị.
Vương của ta định ra quy củ bất kể là người, không phải là người, là thần, không phải là thần, là yêu, không phải là yêu, là linh, không phải là linh, là Tu La, không phải là Tu La, bất kể ai cũng phải tuân thủ, vương của ta mới là chúa tể chân chính của lục giới, xưa nay vẫn không thay đổi, không ai bằng!
Cậu bước vào cái cửa lớn cao chót vót kia, đi về hướng sinh hoạt của học sinh nhân loại.
Cậu tên là Long Ngọc, tên của hiện tại quá khứ và tương lai, một cái tên không được người đời nhớ kỹ, mấy ngàn năm trước lục giới chỉ biết cậu là một tên nửa người nửa Tu La đứng ở phía sau Minh vương, rất ít người có thể nhớ tên của cậu, càng nhiều người nhớ đến tên Minh vương Tu La hoặc là xưng hô có thể làm cho cả lục giới rung chuyển, Minh hậu.
Người yêu duy nhất đời này kiếp này của Minh vương.
Thế giới phát triển với tốc độ cao, đối mặt với vấn đề nghiêm trọng là tỉ lệ sinh đẻ thấp, mỗi một đứa trẻ sinh ra bất luận là nam hay nữ đều trở thành của cải quý giá nhất thế giới cho đến năm hai mươi tuổi, sẩy thai, vứt bỏ, thương tổn hài tử đều sẽ bị phán tù chung thân, điều này còn không bằng tử hình đâu, chí ít cho cái sảng khoái, mà hình phạt chung thân này rất có khả năng sẽ bị lôi ra làm như vật thí nghiệm, mất mạng một cách khó hiểu.
Từ sau khi đại tai nạn xảy ra, chín phần mười nhân loại trên thế giới đều bị chết đi, người sống sót lại phải trải qua một thời kỳ vô cùng gian nan, cũng là bởi vì đoạn thời gian vô cùng gian nan kia, tạo thành hậu quả là phần lớn người không có cách nào sinh dục hoặc là không dễ mang thai, trải qua vài ngàn năm tiến hóa mới có những hài tử vô cùng quý giá kia, nhưng là coi như mấy ngàn năm đã trôi qua, nhân khẩu toàn cầu chỉ có khoảng hai trăm triệu, tỉ lệ tử vong của trẻ con mới sinh ra cực cao, có thể sống sót đã là điều vô cùng may mắn.
Tổng học viện của khu Châu Á, trước bộ đại học, thiếu niên tóc ngắn màu đen đứng ở trước cửa lớn nhìn đội đặc vụ với khẩu súng trên tay, nhìn chế độ ra vào cửa nghiêm ngặt, nhìn quy tắc nghiêm cẩn như vậy, thiếu niên không hề có một tiếng động nở nụ cười, ngẩng đầu lên nhìn về phía màu trời màu xanh có chút giả tạo.
Cậu nhớ rõ một ngày nào đó của một trăm năm trước thế kỷ mới.
Thiên Đế não tàn của Thiên giới, cho rằng nhân loại không thờ phụng thần linh, là coi rẻ thần, hắn liên hợp chủ nhân của ba giới Yêu giới, Linh giới, Tu La giới đi hủy diệt Nhân giới, muốn nhân loại lại một lần nữa đi thờ phụng bọn họ.
Xác thực là Nhân giới bị hủy diệt, nhưng mà, Nhân giới bị hủy diệt dẫn đến việc cân bằng của lục giới bị phá hủy, Thiên giới sụp đổ, Linh giới bị xé rách, Tu La giới chìm xuống, bết bát hơn chính là, Minh giới từ chối tiếp thu hồn phách của năm giới, bởi vì là tính mạng của bọn họ không phải tự nhiên mà chết, không thể vào Minh giới. Minh giới tàn nhẫn đóng lại cửa lớn, vong linh, oan hồn, ác quỷ đầy rẫy năm giới, hình thành sự hủy diệt chân chính.
Thiên Đế cùng vương của các giới khác đàm phán cùng Minh vương.
Bên trong lục giới, trừ Nhân giới, các giới đều có vương. Bên trong năm vị vương này, chỉ có Minh vương vẫn chưa thay đổi từ xưa đến nay, còn vương của bốn giới khác không biết đã thay đổi bao nhiêu đời, tuổi tác gộp lại cũng không bằng một số lẻ của Minh vương.
Cuộc đàm phán nói chuyện kia dài đến tận mười năm, thời gian này chỉ xấu với nhân loại, nhưng mà những giới khác cũng cảm thấy đủ lâu, cuối cùng, đàm phán có kết quả, Minh vương có thể trùng kiến Nhân giới, chữa trị vết tích đứt đoạn của lục giới, cũng chỉ có một điều kiện, chính là cái điều kiện này, để những người của mấy giới khác phải cân nhắc dài đến mười năm.
Ta chỉ có một điều kiện, kỷ nguyên mới, khởi đầu mới, quy củ do ta định ra.
Long Ngọc ngẩng cao đầu nhìn bầu trời, bầu trời nhìn như giả tạo nhưng là chân thực kia, liếc mắt nhìn ‘người’ đang đi vội qua bên cạnh, trên môi vẽ ra một vệt cười yêu mị.
Vương của ta định ra quy củ bất kể là người, không phải là người, là thần, không phải là thần, là yêu, không phải là yêu, là linh, không phải là linh, là Tu La, không phải là Tu La, bất kể ai cũng phải tuân thủ, vương của ta mới là chúa tể chân chính của lục giới, xưa nay vẫn không thay đổi, không ai bằng!
Cậu bước vào cái cửa lớn cao chót vót kia, đi về hướng sinh hoạt của học sinh nhân loại.
Cậu tên là Long Ngọc, tên của hiện tại quá khứ và tương lai, một cái tên không được người đời nhớ kỹ, mấy ngàn năm trước lục giới chỉ biết cậu là một tên nửa người nửa Tu La đứng ở phía sau Minh vương, rất ít người có thể nhớ tên của cậu, càng nhiều người nhớ đến tên Minh vương Tu La hoặc là xưng hô có thể làm cho cả lục giới rung chuyển, Minh hậu.
Người yêu duy nhất đời này kiếp này của Minh vương.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook