Mịch Tiên Kiếm Đạo
Chương 33: Bắt Đầu Khảo Hạch

Ba ngày thoáng cái liền qua.

Lê Hạo đem tài liệu yêu thú, săn được ở Lâm Ninh Sơn bán ra tất cả, thu về hơn một vạn hạ phẩm linh thạch, hắn rốt cuộc hiểu vì sao săn giết yêu thú nguy hiểm, lại vẫn có nhiều người điên cuồng làm nha, tự nhiên là kiếm được nhiều linh thạch tu luyện.

Nghĩ như vậy hắn cũng không khỏi cảm thán một hồi, sau đó liền bắt đầu mua một số đan dược trị thương, mấy bộ trận kỳ, mua đủ thứ đồ, thứ gì hắn nghĩ là cần thiết liền mua .... chuẩn bị đầy đủ về sau liền tiến đến địa điểm khảo thí.

Thăng Long Tiên Thành ở bên ngoài cửa thành nam, tại một chổ tựa như quảng trường vô cùng khoáng đạt rộng lớn, tiếng người huyên náo khắp nơi, tu sĩ Luyện Khí Kỳ đều kích động chờ Đại Nam Quốc, tam đại tiên tông sứ giả đến mở ra lần này khảo thí.

Các gia tộc tu tiên đệ tử tu sĩ khắp nơi đều tụ tập lại, Luyện Khí Trung Hậu kỳ tu sĩ đều đã sớm ở nơi này chờ, dù có tham gia khảo thí hay không, đều ở chồ này xem náo nhiệt, hoặc cổ vũ đệ tử bổn tộc.

Lê Hạo tự nhiên cũng đang ở chổ này, một thân hắc bào trên vai một thanh trọng kiếm, mày kiếm mắt sáng nhìn qua vô cùng tiêu sái, kế bên hắn thì đứng một nữ tử thanh y váy dài, cổ áo hơi lộ ra xương quai xanh, cặp mắt to tròn, da trắng như tuyết dáng người mảnh khãnh, lòi lỏm đầy đủ, tuy khuôn mặt bị che bởi một miếng lụa mỏng, nhưng chỉ cần nhìn qua, liền có thể đoán được đây là một cái mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.

Lê Hạo vốn dự định một mình tham gia khảo thí, nhưng Lê Hi Tuyết lại một mực đòi theo giúp hắn, cái này cũng khiến hắn vô cùng bất đắc dĩ, mặc dù Lê Hạo tu vi chỉ có Luyện Khí Trung kỳ, nhưng lực chiến có thể nói ở luyện khí kỳ khó gặp đối thủ, tự nhiên không cần nàng trợ giúp.

Nhưng đối với cái đuôi theo hắn từ nhỏ đến giờ, Lê Hạo cũng không có cách nào

Một số tu sĩ tụ tập, kết đội cùng nhau khảo hạch, nhân tộc nha luôn thích bão đoàn sưởi ấm.

Lê Hạo không quen biết ai nên không kết đội, cũng không có ý định đó.

Bất quá có một số người lại có hứng thú với hắn, nói chính xác hơn là đối với người bên cạnh hắn Lê Hi Tuyết.

Một tên thanh niên khoảng hai mươi tuổi, trên người một bộ thanh y, nhìn qua cũng vô cùng tuấn tú, dẫn ở phía sau hắn năm sáu tên tu sĩ đi đến, ôm quyền hành lễ nói:

" Tại hạ Vũ Lạc, không biết tiên tử đã kết đội cùng ai chưa?"

Lê Hi Tuyết nghiêng đầu nhìn hắn, lại nhìn Lê Hạo bất quá cũng không nói chuyện.

Vũ Lạc nhìn thái độ Lê Hi Tuyết có chút khó chịu, lại nhìn Lê Hạo thì càng không thích, tuy nhiên vì tránh mất phong độ cũng không phát tác, mà nói tiếp.

" Tam đại tiên tông lần này khảo hạch, vô cùng tàn khốc "

" tranh đoạt ở Huyền Quang Sơn Mạch, có thể nói là khôn sống mống chết, không bằng cùng nhau kết đội, đề phong rủi ro, ... "

Lê Hi Tuyết nghe hắn lảm nhảm, không nhịn được cắt ngang xẳng giọng nói.

" Đa tạ đạo hữu, tiên tử thì không dám nhận, tiểu nữ tự có sắp xếp không cần đạo hữu nhọc lòng!"

Lê Hạo thấy hắn đang đào góc tường của mình, tự nhiên vô cùng khó chịu, bất quá khi nghe được lời nói của Hi Tuyết, nội tâm không khỏi một hồi sảng khoái nói thầm.

" Thứ tiểu bạch kiểm cũng dám đào ta góc tưởng?, đúng là tự rước lấy nhục"

Lê Hi Tuyết nói xong liền đi đến phía sau Lê Hạo, im lặng không nói một câu.

Vũ Lạc thấy vậy, nội tâm không khỏi ghen tức, nhìn Lê Hạo ánh mắt loé lên sát cơ, nhưng rất nhanh liền che giấu, phủi áo liền quay người đi.

Chuyên đem mọi chuyện đỗ lỗi cho người khác, Đúng là bệnh chung của một số đệ tử thế gia, Lê Hạo cảm nhận được hắn sát cơ, có chút bất đắc dĩ, nhìn Lê Hi Tuyết trong lòng cảm thán

" mụ nội nó, đúng là hồng nhan hoạ thuỷ a"

Lê Hi Tuyết thấy vậy, liền ngẩng cái cổ lên liếc hắn, hiển nhiên nàng có chút đắc ý bản thân mị lực rồi.

Bước nhạc đệm nhàm chán này đi qua, cũng không có ai tới chào hỏi tiếp, Lê Hạo cùng Hi Tuyết liền im lặng nhàm chán mà tiếp tục chờ đợi.



....

Tam đại tiên tông tuyển chọn đệ tử, chính là đại sự ở đại nam quốc, không chỉ mở khảo thí ở đây, mà còn có các tiên thành khác ở Đại Nam Quốc, cũng khảo thí chiêu thu môn hạ.

Thành Chủ Thăng Long Tiên Thành chính là Vũ gia, một cái khoảng tám mươi tuổi lão giả tu vi Trúc Cơ Kỳ, tự mình dẫn đầu một đám đệ tử, đứng bên ngoài nam môn, tại một chổ vô cùng khoáng đạt rộng lớn, được xây mấy cái đài cao, dùng cung nghênh tam đại tiên tông sứ giả, giá lâm tiên thành.

....

Thăng Long Tiên thành, mặt trời chiếu xuống đại địa, thời gian chưa qua khỏi giờ thìn.

" sưu!"

Chân trời phía xa, hơn hai mươi đạo lưu quang, Phi Kiếm mang đủ màu sắc, bay tới đáp xuống đài cao.

Hơn hai mươi tên sứ giả của Thất Sơn Tông, Thiên Kiếm Tông, Ngự Thú Tông đều là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, đáp xuống đất liền thu lại phi kiếm.

Một cổ cường đại trúc cơ cảnh giới linh áp toả ra, chấn nhiếp hiện trường mấy ngàn tu sĩ luyện khí kỳ.

Một màn này, tự nhiên khiến các Luyện Khí Kỳ tu sĩ, vô cùng hâm mộ rồi.

Trúc Cơ Kỳ !

Ngự Kiếm Phi Hành, bay lượn trên bầu trời.

Đây là Trúc Cơ Kỳ tu sĩ mới có thể nắm giữ, một trong những pháp thuật cường đại, ngự không phi hành, không chỉ như vậy pháp lực còn hùng hậu, cùng pháp thuật cường đại

So với Luyện Khí Kỳ tu mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Một lão giả tiến lên nói, hắn chính là thành chủ của Thăng Long Tiên Thành bây giờ.

" Vũ mỗ dẫn đầu đệ tử Vũ Gia, cùng Thăng Long Tiên Thành chúng tu sĩ, cung nghênh Tam đại tiên tông sứ giả!"

" Vũ Thành chủ quá khách khí "

" Vũ thế thúc dạo gần đây thế nào rồi"

Một số sứ giả tam đại tiên tông cùng Thành chủ, có chút quen thuộc đáp lại tiến đến chào hỏi khách sáo.

Bọn hắn mặc dù là tam đại tiên tông sứ giả, nhưng cũng có một số người có thân phận khác, đó chính là bọn hắn đều xuất thân từ Thăng Long Tiên Thành, hoặc là Vũ Gia đệ tử.

Lão giả thành chủ bối phận trong tộc vô cùng cao, ở tiên thành có danh có tiếng tu vi cũng không thể coi thường, hắn là Trúc Cơ Kỳ đại viên mãn, Kim Đan không ra hắn liền lớn nhất rồi.

Nếu bọn hắn chưa trúc cơ, gặp lão giả này cũng phải hành lễ vãn bối.

" Các vị chú ý, bây giờ ta công bố lần này quy định khảo hạch."

Lão giả Vũ thành chủ cùng một đám sứ giả trúc cơ tu sĩ, đứng tại một thạch đài rộng lớn, trên tay cầm một cuốn tấu chương được làm bằng tre, bên trong có một loại nào đó trận pháp, chỉ thấy sứ giả tam đại tiên tông truyền vào đó linh lực, cuốn tre tấu chương liền mờ ra bay lên, sau đó hiện ra vô số văn tự.

Văn tự chính là lần này tam đại tiên tông tuyển chọn đệ tử, khảo hạch quy định

Địa điểm khảo hạch chính là Huyền Quang Sơn Mạch, quy tắc như sau:

Xét thấy lần này khảo hạch có chút tàn khốc, tam đại tiên tông quyết định nới lỏng một chút.

Điều đầu tiên Như sau



Nếu không thể tranh đoạt đến đủ lệnh bài vào trước ba trăm người, Có thể tìm kiếm linh dược trân quý để thay thế lệnh bài, hoặc tìm được ngàn năm linh dược cống hiến tiên tông, thì có thể trực tiếp trở thành tiên tông đệ tử.

Tuy nhiên chỉ có thể dùng dược liệu tươi mới, cấm dùng dược liệu cũ.

Hai. Dùng thực lực tranh đoạt lệnh bài, người có số lệnh bài trước ba trăm có thể tiến nhập tiên tông.

Ba. Chính là có thể săn giết một con yêu thú trúc cơ kỳ.

Trong lúc tranh đoạt không có bắt cứ quy định gì, chỉ cần có thể đoạt lệnh bài đến tay là được!

Hoặc cũng có thể nói trong lúc tranh đấu giết người, hay làm bất cứ điều gì cũng được, không có bất kỳ ràng buộc hay quy tắc gì!

Đám đông tu sĩ nhìn đến điều thứ ba, cùng điều cuối cùng quy tắc, đã có một số người đằng sau sóng lưng đã bắt đầu lạnh.

luyện khí kỳ tu sĩ săn giết trúc có kỳ yêu thú, quá đen rồi, làm như vậy chẳng khác nào tự tìm đường chết !

Mà không có quy tắc, có thể thoải mái chém giết, đã nói lên lần này khảo hạch vô cùng tàn khốc!

Lê Hạo đứng trong đám người, nhìn văn tự trước mắt, trong lòng không khỏi ngưng trọng, cùng nghi hoặc

" Rốt cuộc tam đại tiên tông muốn làm gì? "

" Làm như vậy sẽ dẫn một tràng chém giết thảm khốc, bọn hắn được lợi ích gì chứ? "

" Mụ nội nó thật là nhức đầu a"

Lê Hạo trầm ngâm suy nghĩ một hổi, cũng không hiểu thấu, khiến hắn bực mình không khỏi chửi mắng.

Linh dược thì hắn có thể hiểu, nhận cống phẩm linh dược có thể luyện đan, tăng cao tông môn thực lực, còn về tại sao phải chém giết tranh đoạt lệnh bài, tức thì có thể sàng lọc những người có lực chiến cùng giai mạnh nhất, thu vào nâng cao lực lượng tông môn.

Vấn đề cuối cùng mới khiến hắn đau đầu nhất, đó chính là bọn hắn thu lực chiến cao để làm mẹ gì a, mặc dù như vậy thời gian ngắn sẽ nâng cao thực lực tông môn, nhưng về lâu dài cũng không có gì tốt, bởi vì đa số những người này đều là tạp linh căn nha, mà căn nguyên trong đó tam đại tiên tông làm sao không hiểu.

Nguyên do đó mới khiến Lê Hạo không hiểu thấu!

...

Sau khi tam đại tiên tông cùng nhau công bố quy tắc khảo hạch về sau, Thăng Long Tiên Thành tu sĩ Luyện Khí Kỳ xem hết văn tự quy tắc, lập tức tựa như ong vỡ tổ, hướng về phía Huyền Quang Sơn Mạch chạy như bay.

Tiếng hô bằng gọi hữu vang lên liên tục.

Lê Hạo cũng dắt tay Lê Hi Tuyết hướng Huyền Quang Sơn Mạch vừa chạy vừa nói.

" Đi thôi, chúng ta xuất phát, nếu đi sau cùng rất dễ bị người khác bày trận đem mình chém giết nha."

" không thể rơi vào hoàn cảnh như vậy được!"

Lê Hi Tuyết bị hắn nắm tay, thì như con mèo vô cùng ngoan chạy theo hắn, nội tâm ngọt ngào, một bộ mặc quân lôi kéo, muốn làm gì làm nha.

Mấy ngàn tu sĩ như ngựa điên chạy vội, nhìn qua tràng cảnh có thể nói vô cùng đồ sộ, có người thì thi triển ngự phong thuật lướt đi, có người thì dán thần hành phù chạy đi, có người thì dựa vào cặp giò mà chạy.

Tuy nhiên địa điểm ở Huyền Quang Sơn Mạch lần này, là một chổ cách thăng long tiên thành khá xa, dù là thi triển ngự phong chi thuật, ít nhất cũng phải mất năm canh giờ.

Hơn nữa Luyện Khí Kỳ tu sĩ pháp lực có hạn, liên tục thi triển năm canh giờ ngự phong thuật, chỉ sợ khi đến nơi pháp lực đã tiêu hao hơn nửa rồi, khôi phục pháp lực lại thì muốn tốn mấy canh giờ, Tuy nhiên người thông minh thường làm điều khác người, có một số người sẽ không làm như vậy, vừa tiêu hao linh lực vừa khổ thân!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương