Mịch Tiên Kiếm Đạo
-
Chương 31: Thực Lực Tăng Mạnh
Ám sát thất bại, tự nhiên hắn cũng không cần che giấu.
" Các hạ là ?"
Lê Hạo nhìn hắn ánh mắt sắc bén hỏi.
" Cướp, giao ra túi trữ vật tha ngươi một mạng!"
Thanh Niên tu sĩ vô cùng thẳng thắng mà nói.
" Lại một thằng thích làm ngư ông đắc lợi, mụ mụ nó tưởng ta là quả hồng mềm chắc, mấy tháng nay gặp không ít a."
Lê Hạo trong lòng mắng thầm, lịch luyện ở Lâm Ninh Sơn hắn chưa từng tự tìm phiền toái, nhưng phiền toái lại tìm đến hắn, mấy tháng nay tu sĩ có ý đồ với hắn, bị giết ngược đã có ba tên rồi.
Lê Hạo cũng không tiếp tục nói nhảm, linh lực bộc phát, nhưng đột nhiên phía xa lại xuất hiện một vệt chói mắt thanh quang, từ phía xa bay tới.
Dị biến phát sinh Lê Hạo bộc phát linh lực màn chắn bảo vệ toàn thân
" Phốc"
Chỉ có điều Thanh niên tu sĩ không kịp phản ứng, đầu lâu liền bị thanh quang lướt qua, máu tươi tung toé, đúng là báo ứng a.
Một tên khoảng hai mươi tuổi, bạch y theo gió tung bay, trong tay cầm một thanh kiếm ánh sáng trong vắt, như đại bằng lướt tới, tướng mạo tuấn tú, có vài phần lạnh lùng.
Theo sát phía sau là ba tên Luyện Khí Hậu kỳ tu sĩ, cùng một chổ mà tới.
Nhìn qua liền biết đây là một đội ngũ Luyện Khí hậu kỳ cao thủ, bọn hắn mặc trên người trang phục có thêu lấy một đám mây nhỏ, chính là ở Thăng Long Tiên Thành, Vũ Gia tiêu chí!
" Vũ Lạc đại ca, hắn chính là Lâm Minh Khải, Tứ muội cùng tam đệ của ta đều bị hắn cướp, xém chết trên tay của hắn, tìm mấy tháng nay rốt cuộc hắn chịu thò đầu ra"
Phía sau hắn một tên Luyện Khí hậu kỳ tu sĩ nhìn thi thể dưới đất nói.
" Ngươi thu túi trữ vật của hắn, chắc cũng có không ít linh thạch "
Vũ Lạc nhìn sơ qua hắn xong sau đó đạm mạc nói.
Hắn lần này vào Huyền Quang Sơn Mạch, chủ yếu là tìm kiếm cơ duyên để đột phá cảnh giới, với tư cách dòng chính đệ tử Vũ gia điểm ấy linh thạch, tự nhiên sẽ không để vào mắt rồi.
Lần này Trùng hợp gặp đệ tử Vũ Gia, nên thuận tiện giúp bọn hắn giết tên này mà thôi.
" Đa tạ Vũ Lạc ca"
Tên tu sĩ đứng phía sau hắn tiến lên thu lấy thanh niên tu sĩ túi trữ vật, bọn hắn nhìn sơ qua Lê Hạo phát hiện chỉ là một tên Luyện Khí trung kỳ tu sĩ, thì đem hắn như không khí bỏ qua, rất nhanh liền rời đi.
Rừng cây xung quanh lâm vào im lặng.
Lê Hạo cảm thấy có chút buồn cười, trong lòng lại có chút ngưng trọng, vừa rồi tên thủ lĩnh trong đội ngũ một kiếm kia quả thật vô cùng cường đại, nếu hắn không cẩn thận cũng sẽ chịu thiệt thòi lớn, quả nhiên anh hùng thiên hạ không thể coi thường !
Một Kiếm liền đem Luyện Khí hậu kỳ tầng bảy tu sĩ, chém giết cho không kịp phản ứng, chỉ sợ tên thanh niên tu sĩ muốn cướp Lê Hạo, đến chết cũng không tin bản thân lại chết kiểu như vậy.
Lê Hạo suy tư đến đây trong lòng càng ngưng trọng, vốn dĩ theo hắn nghĩ với thực lực bản thân bây giờ, sắp tới tranh đoạt danh ngạch tiến nhập tiên tông đã mười thành chắc chín, không ngờ Thăng Long Tiên Thành nhân vật lợi hại không ít nha.
Bất quá Lê Hạo quanh năm tu luyện, nên cũng không biết đám người này là tu sĩ Vũ gia.
Vũ Lạc hắn là đệ tử dòng chính Vũ Gia, từ nhỏ liền có vô số tài nguyên để tu luyện, bình thường tán tu làm sao có thể so sánh ?
Tuy nhiên nhân sĩ thiên hạ người tài không ít, mình có thể tranh thắng sao?
Lê Hạo có chút mơ hồ nhưng rất nhanh liền tỉnh lại, mặc kệ ngươi cường đại cở nào, chỉ cần có kiếm trong tay, ta liền dám chém ngươi, đoạt thứ bản thân ta cần!
Hắn đem thi thể hai con yêu thú, thu vào túi trữ vật liền rời đi
.....
Nửa tháng sau...
Trong rừng, một con nhất cấp hậu kỳ Xích Diễm Hổ, thực lực tương đương luyện khí hậu kỳ, màu lông đỏ rực như lửa đang bước chậm rãi về phía trước, đôi mắt đỏ ngầu nhìn bốn phía xung quanh, cái đuôi giống như roi thép đung đưa, hình thể to hơn bình thường dã thũ mãnh hổ gấp hai lần.
Tu chân giới thường dựa theo thực lực yêu thú phân chia thành từng cấp bậc, Luyện Khí Kỳ yêu thú được gọi chung là Nhất Cấp yêu thú, Lại chia thành ba tiểu cấp.
Nhất cấp sơ kỳ tương đương Luyện Khí kỳ tầng một đến tầng ba, Nhất cấp trung kỳ tương đương với Luyện khí kỳ tầng bốn đến tầng sáu, Nhất Cấp Hậu Kỳ tương đương với Luyện khí kỳ tầng bảy đến tầng chín.
Nhị Cấp yêu thú thì tương đương Trúc Cơ Kỳ, Tam Cấp yêu thú thì tương đương Kim Đan Kỳ, Tứ Cấp yêu thú thì tương đương với Nguyên Anh Kỳ. Yêu thú đạt tới tứ cấp là có thể huyễn hoá thành hình người.
Xích Diễm Hổ thuộc về nhất cấp hậu kỳ, nhưng cũng không phải thuộc loại vương giả trong nhất cấp hậu kỳ yêu thú, thực lực chỉ tương đương với Luyện Khí Kỳ tầng thứ bảy.
Trong rừng Xích Diễm Hổ bỗng nhiên dừng lại, bộc phát yêu khí màu đỏ rực như ngọn lửa, ánh mắt cảnh giác tựa hồ sắp lâm đại địch.
Một tiếng xé gió vang lên đồng thời xuất hiện một thanh phi kiếm, nhắm thẳng ngay đầu xích diễm hổ đâm tới.
" Rốnggg"
Xích Diễm Hổ gầm lên một tiếng, thanh âm vô cùng to tựa như tiếng sét, chân sau đạp đại địa, hổ trảo ngưng tụ yêu khí ý định ngăn cản.
Nhưng thanh ngũ sắc phi kiếm uy lực cùng tốc độ vô cùng kinh người.
" Phốc"
Xích Diễm Hổ đầu lâu liền bị phi kiếm xuyên qua, máu tươi dâng lên, khu rừng rơi vào yên lặng.
Một thân ảnh thanh niên hiện ra, trên thân mặc lấy một bộ áo bào màu đen, thân cao khoảng một mét bảy lăm vóc dáng cân xứng, tóc dài sau lưng theo gió tung bay.
Hắn chính là Lê Hạo, thần sắc bình tĩnh lại gần thi thể Xích Diễm Hổ,
" Nhất cấp hậu kỳ yêu thú thực lực cũng không có gì đặc biệt nha."
Lê Hạo nhìn Xích Diễm Hổ thì thào tự nói
Hiện Tại Nhất Cấp Hậu kỳ yêu thú, dưới một đối một tình huống đều không thể tiếp hắn một kiếm, tuy nhiên gặp Nhị Cấp yêu thú hắn cũng chỉ có thể chạy trối chết.
Luyện Khí Kỳ cùng Trúc Cơ kỳ chênh lệch, là cơ hồ không thể vượt qua được.
Từ hôm nhìn thấy Vũ gia tu sĩ, một kiếm liền đem Luyện khí hậu kỳ tu sĩ chém giết, Lê Hạo tựa như bị kích thích, nửa tháng cùng yêu thú điên cuồng chém giết, trãi qua vô số lần sinh tử.
Dưới áp lực hôm nay Lê Hạo tu vi đã đột phá đến Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu, nếu bàn về thực lực chân chính mà nói, Lê Hạo Ngũ đại đan điền linh lực hùng hậu có thể so với luyện khí chín tầng cao thủ.
Nếu như cộng thêm Lê Hạo cường độ thân thể cùng kiếm thế cảnh giới mà nói, Lê Hạo tin tưởng chỉ cần không gặp phải Trúc Cơ Kỳ cao thủ, tại Luyện khí kỳ đã khó gặp đối thủ.
Hiện tại Lê Hạo cho dù không sử dụng linh lực, chỉ dựa vào Kiếm Thế Chi Cảnh cùng với hơn bảy ngàn cân lực đạo cũng có thể lập tức chém giết luyện khí kỳ tầng bảy trở xuống.
Mà Ngự Kiếm Thuật tầng thứ nhất của Lê Hạo cũng đã muốn đột phá, chỉ là thiếu khuyết phi kiếm nên hắn vẫn chưa luyện tập mà thôi.
Đem ba thanh phi kiếm thu hồi túi trữ vật, Lê Hạo tiếp tục trong rừng du tẩu, linh lực lưu chuyển thi triển ngự phong thuật, thân hình tựa như trận gió lướt xuyên qua rừng cây.
Ngự phong thuật hôm nay Lê Hạo thi triển đã vô cùng thuần thục, trong rừng bụi gai cành cây mọc tràn lan, nhưng cũng không thể chạm đến góc áo hay dính vào người hắn.
Đột Nhiên Lê Hạo thân hình dừng lại, tựa như một con linh miêu không một tiếng động, ẩn núp sau một cây đại thụ, mà tại cây đại thụ phía trước một đám Thiết Bối Lang đang ăn thi thể một con Ngân Giác Tê.
Thiết Bối Lang có sống theo bầy đàn, có độc hành.
Độc hành Thiết Bối Lang Lê Hạo đã từng gặp qua rất nhiều lần, Chỉ có quần cư hắn chưa từng gặp mà thôi
Gần ba tháng qua, Lê Hạo tìm kiếm yêu thú luyện kiếm, thiết bối lang hắn giết cũng không ít, chỉ là quần cư thiết bối lang Lê Hạo vẫn là lần đầu gặp phải.
Lê Hạo nhìn đám này Thiết Bối Lang trên mặt tràn ngập hưng phấn, Nhất Cấp yêu thú bình thường đã không có bao nhiêu uy hiếp với hắn, nhưng tìm Nhị Cấp yêu thú chẳng khác gì tìm chết, hôm nay gặp đám này Thiết Bối Lang, vừa vặn đem bọn chúng thành đối tượng luyện kiếm.
Thiết Bối Lang khoảng chừng hơn hai mươi con, đang cuối đầu hưởng thụ thịnh yến, không hề hay biết có một người, đã đưa bọn nó trở thành bản thân chém giết thịnh yến.
" Phốc"
Một con Thiết Bối Lang bị một phi kiếm đâm xuyên đầu, té trên mặt đất, mấy con khác chưa kịp phản ứng, thì đã có thêm hai con ngã xuống."
" Ngaoo!"
Một con cao lớn tựa như thủ lĩnh, ngửa mặt lên trời tru dài, mấy con khác liền lập tức ngẩng đầu lên, nhanh chóng di chuyển tạo thành một cái trận hình, vây quanh Lê Hạo
Lần này Lê Hạo cũng không dùng phù triện, mà chủ yếu lấy kiếm luyện tập
Lê Hạo nhất tâm nhị dụng, trong tay trọng kiếm, cùng điều khiển ba thanh phi kiếm, điên cuồng tàn sát.
Thủ Lĩnh Thiết Bối Lang đau thương thét dài, còn lại thiết bối lang liền lập tức hướng Lê Hạo vồ tới.
" Tới Tốt Lắm !"
Lê Hạo trên mặt không một tia bối rối, thân ảnh vô cùng mau lẹ, ở trong trận hình bầy sói di chuyển, như chốn không người.
Bầy sói vồ hụt, ngay cả Lê Hạo một cái góc áo cũng không chạm đến, liên tiếp bị giết hai đầu.
Nhưng rất nhanh bầy sói lần nữa xông tới, trong lúc nhất thời bốn phương tám hướng khắp nơi đều là sói thân ảnh, mười mấy con sói trảo hướng Lê Hạo thân thể chộp tới.
Lê Hạo thân ảnh quỷ dị, trong tay trọng kiếm cùng ba thanh phi kiếm, liên tục loé lên tốc độ vô cùng nhanh, từ ngoài nhìn vào ba thanh phi kiếm cùng thanh trọng kiếm, tựa như gió bão liên tục chém giết, từng con sói bị trọng kiếm hoặc phi kiếm đâm xuyên đầu ngã xuống.
Qua nửa nén hương thời gian, toàn bộ Thiết Bối Lang đều ngã xuống. Lê Hạo một thân Hắc Bào cũng dính đầy vết máu, trọng kiếm trên thân bị máu bao phủ hoàn toàn đỏ ngầu.
" Mụ nó thật sự Thống Khoái, hết sức đã nghiền " Lê Hạo phát tiết một hồi, nhìn trên thân y phục vết máu, nhướng mày thi triển tụ thuỷ quyết tẩy sạch, lại dùng linh lực hong khô, hắc y liền sạch sẽ trở lại.
Rời khỏi hiện trường, tìm một chổ nghỉ ngơi một lát sau, Lê Hạo bắt đầu suy tư
"Vào Lam Ninh Sơn cũng đã gần ba tháng, săn giết vô số yêu thú tài liệu đã đầy mấy cái túi trữ vật, Lê Hi Tuyết ở tiên thành cũng không biết ra sao".
"Tam đại tiên tông khảo hạch cũng sắp bắt đầu"
Lê Hạo nghĩ tới đây liền quyết định trở lại Thăng Long Tiên Thành chuẩn bị.
" Các hạ là ?"
Lê Hạo nhìn hắn ánh mắt sắc bén hỏi.
" Cướp, giao ra túi trữ vật tha ngươi một mạng!"
Thanh Niên tu sĩ vô cùng thẳng thắng mà nói.
" Lại một thằng thích làm ngư ông đắc lợi, mụ mụ nó tưởng ta là quả hồng mềm chắc, mấy tháng nay gặp không ít a."
Lê Hạo trong lòng mắng thầm, lịch luyện ở Lâm Ninh Sơn hắn chưa từng tự tìm phiền toái, nhưng phiền toái lại tìm đến hắn, mấy tháng nay tu sĩ có ý đồ với hắn, bị giết ngược đã có ba tên rồi.
Lê Hạo cũng không tiếp tục nói nhảm, linh lực bộc phát, nhưng đột nhiên phía xa lại xuất hiện một vệt chói mắt thanh quang, từ phía xa bay tới.
Dị biến phát sinh Lê Hạo bộc phát linh lực màn chắn bảo vệ toàn thân
" Phốc"
Chỉ có điều Thanh niên tu sĩ không kịp phản ứng, đầu lâu liền bị thanh quang lướt qua, máu tươi tung toé, đúng là báo ứng a.
Một tên khoảng hai mươi tuổi, bạch y theo gió tung bay, trong tay cầm một thanh kiếm ánh sáng trong vắt, như đại bằng lướt tới, tướng mạo tuấn tú, có vài phần lạnh lùng.
Theo sát phía sau là ba tên Luyện Khí Hậu kỳ tu sĩ, cùng một chổ mà tới.
Nhìn qua liền biết đây là một đội ngũ Luyện Khí hậu kỳ cao thủ, bọn hắn mặc trên người trang phục có thêu lấy một đám mây nhỏ, chính là ở Thăng Long Tiên Thành, Vũ Gia tiêu chí!
" Vũ Lạc đại ca, hắn chính là Lâm Minh Khải, Tứ muội cùng tam đệ của ta đều bị hắn cướp, xém chết trên tay của hắn, tìm mấy tháng nay rốt cuộc hắn chịu thò đầu ra"
Phía sau hắn một tên Luyện Khí hậu kỳ tu sĩ nhìn thi thể dưới đất nói.
" Ngươi thu túi trữ vật của hắn, chắc cũng có không ít linh thạch "
Vũ Lạc nhìn sơ qua hắn xong sau đó đạm mạc nói.
Hắn lần này vào Huyền Quang Sơn Mạch, chủ yếu là tìm kiếm cơ duyên để đột phá cảnh giới, với tư cách dòng chính đệ tử Vũ gia điểm ấy linh thạch, tự nhiên sẽ không để vào mắt rồi.
Lần này Trùng hợp gặp đệ tử Vũ Gia, nên thuận tiện giúp bọn hắn giết tên này mà thôi.
" Đa tạ Vũ Lạc ca"
Tên tu sĩ đứng phía sau hắn tiến lên thu lấy thanh niên tu sĩ túi trữ vật, bọn hắn nhìn sơ qua Lê Hạo phát hiện chỉ là một tên Luyện Khí trung kỳ tu sĩ, thì đem hắn như không khí bỏ qua, rất nhanh liền rời đi.
Rừng cây xung quanh lâm vào im lặng.
Lê Hạo cảm thấy có chút buồn cười, trong lòng lại có chút ngưng trọng, vừa rồi tên thủ lĩnh trong đội ngũ một kiếm kia quả thật vô cùng cường đại, nếu hắn không cẩn thận cũng sẽ chịu thiệt thòi lớn, quả nhiên anh hùng thiên hạ không thể coi thường !
Một Kiếm liền đem Luyện Khí hậu kỳ tầng bảy tu sĩ, chém giết cho không kịp phản ứng, chỉ sợ tên thanh niên tu sĩ muốn cướp Lê Hạo, đến chết cũng không tin bản thân lại chết kiểu như vậy.
Lê Hạo suy tư đến đây trong lòng càng ngưng trọng, vốn dĩ theo hắn nghĩ với thực lực bản thân bây giờ, sắp tới tranh đoạt danh ngạch tiến nhập tiên tông đã mười thành chắc chín, không ngờ Thăng Long Tiên Thành nhân vật lợi hại không ít nha.
Bất quá Lê Hạo quanh năm tu luyện, nên cũng không biết đám người này là tu sĩ Vũ gia.
Vũ Lạc hắn là đệ tử dòng chính Vũ Gia, từ nhỏ liền có vô số tài nguyên để tu luyện, bình thường tán tu làm sao có thể so sánh ?
Tuy nhiên nhân sĩ thiên hạ người tài không ít, mình có thể tranh thắng sao?
Lê Hạo có chút mơ hồ nhưng rất nhanh liền tỉnh lại, mặc kệ ngươi cường đại cở nào, chỉ cần có kiếm trong tay, ta liền dám chém ngươi, đoạt thứ bản thân ta cần!
Hắn đem thi thể hai con yêu thú, thu vào túi trữ vật liền rời đi
.....
Nửa tháng sau...
Trong rừng, một con nhất cấp hậu kỳ Xích Diễm Hổ, thực lực tương đương luyện khí hậu kỳ, màu lông đỏ rực như lửa đang bước chậm rãi về phía trước, đôi mắt đỏ ngầu nhìn bốn phía xung quanh, cái đuôi giống như roi thép đung đưa, hình thể to hơn bình thường dã thũ mãnh hổ gấp hai lần.
Tu chân giới thường dựa theo thực lực yêu thú phân chia thành từng cấp bậc, Luyện Khí Kỳ yêu thú được gọi chung là Nhất Cấp yêu thú, Lại chia thành ba tiểu cấp.
Nhất cấp sơ kỳ tương đương Luyện Khí kỳ tầng một đến tầng ba, Nhất cấp trung kỳ tương đương với Luyện khí kỳ tầng bốn đến tầng sáu, Nhất Cấp Hậu Kỳ tương đương với Luyện khí kỳ tầng bảy đến tầng chín.
Nhị Cấp yêu thú thì tương đương Trúc Cơ Kỳ, Tam Cấp yêu thú thì tương đương Kim Đan Kỳ, Tứ Cấp yêu thú thì tương đương với Nguyên Anh Kỳ. Yêu thú đạt tới tứ cấp là có thể huyễn hoá thành hình người.
Xích Diễm Hổ thuộc về nhất cấp hậu kỳ, nhưng cũng không phải thuộc loại vương giả trong nhất cấp hậu kỳ yêu thú, thực lực chỉ tương đương với Luyện Khí Kỳ tầng thứ bảy.
Trong rừng Xích Diễm Hổ bỗng nhiên dừng lại, bộc phát yêu khí màu đỏ rực như ngọn lửa, ánh mắt cảnh giác tựa hồ sắp lâm đại địch.
Một tiếng xé gió vang lên đồng thời xuất hiện một thanh phi kiếm, nhắm thẳng ngay đầu xích diễm hổ đâm tới.
" Rốnggg"
Xích Diễm Hổ gầm lên một tiếng, thanh âm vô cùng to tựa như tiếng sét, chân sau đạp đại địa, hổ trảo ngưng tụ yêu khí ý định ngăn cản.
Nhưng thanh ngũ sắc phi kiếm uy lực cùng tốc độ vô cùng kinh người.
" Phốc"
Xích Diễm Hổ đầu lâu liền bị phi kiếm xuyên qua, máu tươi dâng lên, khu rừng rơi vào yên lặng.
Một thân ảnh thanh niên hiện ra, trên thân mặc lấy một bộ áo bào màu đen, thân cao khoảng một mét bảy lăm vóc dáng cân xứng, tóc dài sau lưng theo gió tung bay.
Hắn chính là Lê Hạo, thần sắc bình tĩnh lại gần thi thể Xích Diễm Hổ,
" Nhất cấp hậu kỳ yêu thú thực lực cũng không có gì đặc biệt nha."
Lê Hạo nhìn Xích Diễm Hổ thì thào tự nói
Hiện Tại Nhất Cấp Hậu kỳ yêu thú, dưới một đối một tình huống đều không thể tiếp hắn một kiếm, tuy nhiên gặp Nhị Cấp yêu thú hắn cũng chỉ có thể chạy trối chết.
Luyện Khí Kỳ cùng Trúc Cơ kỳ chênh lệch, là cơ hồ không thể vượt qua được.
Từ hôm nhìn thấy Vũ gia tu sĩ, một kiếm liền đem Luyện khí hậu kỳ tu sĩ chém giết, Lê Hạo tựa như bị kích thích, nửa tháng cùng yêu thú điên cuồng chém giết, trãi qua vô số lần sinh tử.
Dưới áp lực hôm nay Lê Hạo tu vi đã đột phá đến Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu, nếu bàn về thực lực chân chính mà nói, Lê Hạo Ngũ đại đan điền linh lực hùng hậu có thể so với luyện khí chín tầng cao thủ.
Nếu như cộng thêm Lê Hạo cường độ thân thể cùng kiếm thế cảnh giới mà nói, Lê Hạo tin tưởng chỉ cần không gặp phải Trúc Cơ Kỳ cao thủ, tại Luyện khí kỳ đã khó gặp đối thủ.
Hiện tại Lê Hạo cho dù không sử dụng linh lực, chỉ dựa vào Kiếm Thế Chi Cảnh cùng với hơn bảy ngàn cân lực đạo cũng có thể lập tức chém giết luyện khí kỳ tầng bảy trở xuống.
Mà Ngự Kiếm Thuật tầng thứ nhất của Lê Hạo cũng đã muốn đột phá, chỉ là thiếu khuyết phi kiếm nên hắn vẫn chưa luyện tập mà thôi.
Đem ba thanh phi kiếm thu hồi túi trữ vật, Lê Hạo tiếp tục trong rừng du tẩu, linh lực lưu chuyển thi triển ngự phong thuật, thân hình tựa như trận gió lướt xuyên qua rừng cây.
Ngự phong thuật hôm nay Lê Hạo thi triển đã vô cùng thuần thục, trong rừng bụi gai cành cây mọc tràn lan, nhưng cũng không thể chạm đến góc áo hay dính vào người hắn.
Đột Nhiên Lê Hạo thân hình dừng lại, tựa như một con linh miêu không một tiếng động, ẩn núp sau một cây đại thụ, mà tại cây đại thụ phía trước một đám Thiết Bối Lang đang ăn thi thể một con Ngân Giác Tê.
Thiết Bối Lang có sống theo bầy đàn, có độc hành.
Độc hành Thiết Bối Lang Lê Hạo đã từng gặp qua rất nhiều lần, Chỉ có quần cư hắn chưa từng gặp mà thôi
Gần ba tháng qua, Lê Hạo tìm kiếm yêu thú luyện kiếm, thiết bối lang hắn giết cũng không ít, chỉ là quần cư thiết bối lang Lê Hạo vẫn là lần đầu gặp phải.
Lê Hạo nhìn đám này Thiết Bối Lang trên mặt tràn ngập hưng phấn, Nhất Cấp yêu thú bình thường đã không có bao nhiêu uy hiếp với hắn, nhưng tìm Nhị Cấp yêu thú chẳng khác gì tìm chết, hôm nay gặp đám này Thiết Bối Lang, vừa vặn đem bọn chúng thành đối tượng luyện kiếm.
Thiết Bối Lang khoảng chừng hơn hai mươi con, đang cuối đầu hưởng thụ thịnh yến, không hề hay biết có một người, đã đưa bọn nó trở thành bản thân chém giết thịnh yến.
" Phốc"
Một con Thiết Bối Lang bị một phi kiếm đâm xuyên đầu, té trên mặt đất, mấy con khác chưa kịp phản ứng, thì đã có thêm hai con ngã xuống."
" Ngaoo!"
Một con cao lớn tựa như thủ lĩnh, ngửa mặt lên trời tru dài, mấy con khác liền lập tức ngẩng đầu lên, nhanh chóng di chuyển tạo thành một cái trận hình, vây quanh Lê Hạo
Lần này Lê Hạo cũng không dùng phù triện, mà chủ yếu lấy kiếm luyện tập
Lê Hạo nhất tâm nhị dụng, trong tay trọng kiếm, cùng điều khiển ba thanh phi kiếm, điên cuồng tàn sát.
Thủ Lĩnh Thiết Bối Lang đau thương thét dài, còn lại thiết bối lang liền lập tức hướng Lê Hạo vồ tới.
" Tới Tốt Lắm !"
Lê Hạo trên mặt không một tia bối rối, thân ảnh vô cùng mau lẹ, ở trong trận hình bầy sói di chuyển, như chốn không người.
Bầy sói vồ hụt, ngay cả Lê Hạo một cái góc áo cũng không chạm đến, liên tiếp bị giết hai đầu.
Nhưng rất nhanh bầy sói lần nữa xông tới, trong lúc nhất thời bốn phương tám hướng khắp nơi đều là sói thân ảnh, mười mấy con sói trảo hướng Lê Hạo thân thể chộp tới.
Lê Hạo thân ảnh quỷ dị, trong tay trọng kiếm cùng ba thanh phi kiếm, liên tục loé lên tốc độ vô cùng nhanh, từ ngoài nhìn vào ba thanh phi kiếm cùng thanh trọng kiếm, tựa như gió bão liên tục chém giết, từng con sói bị trọng kiếm hoặc phi kiếm đâm xuyên đầu ngã xuống.
Qua nửa nén hương thời gian, toàn bộ Thiết Bối Lang đều ngã xuống. Lê Hạo một thân Hắc Bào cũng dính đầy vết máu, trọng kiếm trên thân bị máu bao phủ hoàn toàn đỏ ngầu.
" Mụ nó thật sự Thống Khoái, hết sức đã nghiền " Lê Hạo phát tiết một hồi, nhìn trên thân y phục vết máu, nhướng mày thi triển tụ thuỷ quyết tẩy sạch, lại dùng linh lực hong khô, hắc y liền sạch sẽ trở lại.
Rời khỏi hiện trường, tìm một chổ nghỉ ngơi một lát sau, Lê Hạo bắt đầu suy tư
"Vào Lam Ninh Sơn cũng đã gần ba tháng, săn giết vô số yêu thú tài liệu đã đầy mấy cái túi trữ vật, Lê Hi Tuyết ở tiên thành cũng không biết ra sao".
"Tam đại tiên tông khảo hạch cũng sắp bắt đầu"
Lê Hạo nghĩ tới đây liền quyết định trở lại Thăng Long Tiên Thành chuẩn bị.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook