Mị Vương Tướng Môn Thế Gả Phi
-
Chương 4: Đại tiểu thư ngốc phát uy
Nhưng vào lúc này...
Tất cả mọi người hầu như cùng lúc nhìn về phía cửa, các loại ánh mắt đều có, có châm chọc, có lạnh lùng, không ai cho rằng đại tiểu thư sẽ tham gia cung yến, căn bản cũng không có ai chuẩn bị xe ngựa cho nàng, Nhị phu nhân phẫn nộ đến nghiến răng nghiến lợi thân hình run lên.
Uống thuốc lại có thể một chút chuyện đều không có, lẽ nào ở đời hàng giả nhiều như vậy?
Những phản ứng mãnh liệt này rơi vào trong mắt Liễu Lâm Ba, đôi đôi mắt đẹp nheo lại, khóe miệng cũng liền gợi lên ý cười lạnh.
“Đứng lại! Lâm Ba, ta xem ngươi đừng đi thì hơn, ai cũng không biết ngươi, vạn nhất nói sai, liền” nhị phu nhân quát lên thanh âm the thé, quay mặt lại nhắc chuyện quá khứ, thập phân trào phúng. Mặt trời rất độc, Liễu Mộc Nhiên đã được nha hoàn đỡ lên xe ngựa.
“Không biết? Ta là Cửu vương phi!” Liễu Lâm Ba ngày hôm nay một thân trang phục đỏ thẫm viền tơ vàng, làn váy kéo dài tạo một vòng cung hoa lệ, ngẩng đầu ưỡn ngực, dáng người uyển chuyển, đương nhiên, nếu xem nhẹ khuôn mặt, đây quả là một mỹ nữ!
Nhóm nô bộc không khỏi nhớ tới hình tượng Liễu Lâm Ba ngày xưa, chỉ mặc xiêm y lòe loẹt, điên điên khùng khùng, ăn nói linh tinh.
Liễu Lâm Ba không chút để ý tới ngăn trở của bà ta, trực tiếp ngoảnh mặt làm ngơ đi thẳng đến một chiếc xe ngựa, đem làn váy vén lên, thân thể nhẹ nhàng nhảy lên xe ngựa, động tác kia quả thực suất ngốc!
“Ngăn nàng lại cho ta!” Phu xe sững sờ trong nháy mắt còn chưa đánh xe, nhị phu nhân phẫn nộ đến cực điểm rống to.
“Đại tiểu thư bệnh điên tái phát, các ngươi thất thần cái gì, còn không nhanh kéo nàng xuống đuổi về hậu viện! Kẻ xấu xí điên khùng như vậy cũng có thể tham yến hội mừng Cửu vương gia trở về sao? Cũng không sợ kinh động thánh giá?”
Hai tên hộ vệ phủ tướng quân vội vàng mỗi người bắt lấy một cái cánh tay Liễu Lâm Ba, “Đại tiểu thư, ngài liền thức thời một chút tự mình trở về đi, bằng không chúng ta cũng đành đắc tội.”
Bệnh điên tái phát? Không chơi đùa một chút thật sự xin lỗi ưu ái của các nàng.
Liễu Lâm Ba trở tay, lòng bàn tay hướng lên trên, cánh tay hơi dựng ngược, trực tiếp đem hai tên hộ vệ kia ném sang một bên, nhóm nha hoàn bị dọa không nhẹ, tất cả đều xúm lại thành một đoàn trốn vào một bên.
“Ngươi, ngươi, ngươi cái kẻ ngu si ngươi phản rồi!”
“Hoàng thượng hạ chỉ lệnh toàn bộ đại thần cùng gia quyến tiến cung dự tiệc, dựa vào cái gì ta không có tư cách đi? Là đại tiểu thư lớn hay nhị tiểu thư lớn, Nhị nương, thường nghe nói bà lúc còn trẻ vô cùng cung kính hầu hạ nương ta, hiện tại, bà lại như vậy tận tâm hầu hạ cha ta, người càng vất vả công lao càng lớn, ta nào dám phản bà.”
Nhị phu nhân tức giận đến cả người run rẩy, đây rõ ràng là trước mặt hạ nhân không cho bà mặt mũi, từng thời từng khắc đều nhắc nhở bà bà đã từng là nha hoàn của nương nàng.
Nhị phu nhân quên không được ban đầu cùng biểu ca từ thôn trang hẻo lánh tới phủ tướng quân đưa đồ ăn, thời điểm ở hoa viên nhìn thấy mẫu thân Liễu Lâm Ba.
“Ca, huynh nhìn cái gì vậy?”
“Có thể nhìn thêm mỹ nhân như vậy vài lần thì cho dù ta xuống địa ngục cũng đáng.” Biểu ca nhị phu nhân dài cổ nhìn ngắm mẫu thân của Liễu Lâm Ba đang ngồi trên xích đu đằng xa, nước miếng chảy đến sắp ướt cả vạt áo.
Nhị phu nhân trong lòng đột nhiên không thoải mái, “Lẽ nào muội không đẹp sao? Nàng có thể làm phu nhân tướng quân, muội dựa vào cái gì không thể!”
Bởi vì câu nói này, Dung Hoàn bị biểu ca nàng cười nhạo suốt dọc dường, nói cái gì người ta là thiên nga, nàng là vịt quê, đừng nằm mộng giữa ban ngày.
Không nghĩ tới nàng ta chết bà lại được lên làm thê, làm nửa đời nhị phu nhân, nghe được lời nói như vậy bà đương nhiên không cam lòng, thực sự không biết nó giả điên hay thật ngốc, nhị phu nhân tình nguyện tin nàng bị quỷ bám thân, cũng không muốn tin nàng là người bình thường.
Nhưng là lời này trực tiếp kích động bà! Kẻ ngu si có mồm miệng lanh lợi vậy có đốt đèn lồng tìm cũng không thấy a!
“Nương, để tỷ tỷ đi đi!” Liễu Mộc Nhiên vén rèm lên nhô đầu ra, Liễu Lâm Ba vừa thấy nàng sẽ lại nghĩ ngay tới Lâm Đại Ngọc, khuê nữ này tính tình hiền hoà như vậy, thật không giống Nhị nương thân sinh, Liễu Lâm Ba mang khăn che mặt, ngồi vào trong xe.
“Câm miệng!” Bộ ngực của nhị phu nhân cũng run lên, hiển nhiên tức giận không nhẹ, nghĩ đến ở quý phủ có thể đem nhị phu nhân xảo quyệt chế phục cũng chỉ có đại tiểu thư ngốc này.
Xe ngựa của nhị phu nhân bị chiếm đành phải lên xe ngựa của Liễu Mộc Nhiên, một nhóm hạ nhân không dám nhiều lời trực tiếp chậm rãi theo ở phía sau, phu xe cẩn thận từng li từng tí một đánh xe.
Lẽ nào bệnh điên cùng khiếp nhược của đại tiểu thư đều là giả bộ sao? Dọc đường đi bọn hạ nhân đa phần đều kiêng kỵ nàng một chút.
Bên trong ngự hoa viên Lương quốc, sáng sớm người bên Lễ bộ đã chỉ huy bọn cung nữ thái giám bài trí màu sắc rực rỡ, nơi nơi đều là không khí vui vẻ.
Lục hoàng tử điện hạ cùng Cửu hoàng tử điện hạ mang binh xuất chinh, tấn công Loan Nguyệt quốc, thời hạn không tới nửa tháng liền khải hoàn trở về, đây là đại sự vinh quang cỡ nào!
Thần dân Lương quốc đều xếp hàng hai bên đường hoan nghênh, văn võ bá quan theo Lương đế cùng Hoàng hậu nương nương, thái tử cùng với các cung tần phi tử ở cửa thành tự mình nghênh tiếp, trận thế long trọng như vậy, văn võ bá quan tất cả đều cảm giác được Lương đế đối với Cửu vương gia coi trọng cỡ nào, thái tử nhất thời cảm thấy áp lực hơn gấp bội.
Bách quan trong nhà phàm là có nữ nhi đều chen chúc đến vỡ đầu để vào trong cung, đã sớm tiến cung chờ đợi.
Nghe đồn, các hoàng tử của Lương đế đều mỹ mạo, đặc biệt là Cửu hoàng tử Nam Lăng vương Lương Kiêu mạo mỹ kinh thiên, các hoàng tử khác mỗi người có phong thái riêng, rồng sinh chín con, đặc biệt bất đồng.
Chạng vạng, nhóm cung nhân đều đem đèn lồng treo lên, Hoàng hậu nương nương cùng các tần phi ngồi ngay ngắn ở vị trí của mỗi người, văn võ bá quan đến cũng gần như đầy đủ, cung yến xem như vừa mới bắt đầu.
“Phụ thân!” Liễu đại tướng quân được nghe thanh âm thanh thúy liền quay đầu lại, hiển nhiên cảm thấy rất kinh ngạc.
Hàng trăm cặp mắt dõi theo, ánh mắt đại tướng quân khiến người ta rất khó dự đoán, chỉ có thanh âm bình tĩnh nói “Qua bên kia ngồi.”
Liễu Lâm Ba ngoan ngoãn hành lễ với hoàng hậu phi tần sau đó đi tới chỗ dành cho phủ Tướng quân ngồi xuống, vừa vặn bên cạnh Liễu Mộc Nhiên, Liễu Mộc Nhiên một thân y phục bích lục, cảm giác giống như lá cây ở bên cạnh hoa hồng.
Liễu Tuyên biết, tên tuổi đại nữ nhi si ngốc đã sớm truyền khắp toàn thành, đối thủ trên chốn quan trường làm sao buông tha cơ hội này để cười nhạo hắn. Đến ngay cả hoàng thượng cũng không biết Liễu Tuyên thật sự có một nữ nhi như vậy, từng có người nói Liễu Lâm Ba là hài tử Liễu tướng quân nhận nuôi.
Quả nhiên, Liễu Lâm Ba vừa ngồi xuống, Quản Thái phó phu nhân đột nhiên kéo dài thanh âm cố ý nhìn Liễu Lâm Ba một chút, “Ôi, đây chính là đại nữ nhi của Liễu đại tướng quân trong truyền thuyết nha, quả nhiên không giống người thường, nguyên lai Liễu tướng quân trong phủ có hai vị thiên kim, như vậy, vị kia chính là Cửu vương phi hoàng thượng tứ hôn?”
Liễu Mộc Nhiên hơi sững sờ, thẹn thùng gật đầu.
“Hôm nay là ngày vì Lương quốc Chiến thần của chúng ta đón gió tẩy trần, tiểu thư các nhà đều trang điểm bản thân minh diễm, lộ rõ dung nhan của mình, Liễu đại tiểu thư sao lại lấy khăn che mặt, cái này, ai không biết còn cho rằng là cái gì thích khách cải trang trà trộn vào cung ý chứ? Hay là, Liễu đại tiểu thư bộ dạng thật sự rất khó nhìn?”
Quản Thái phó phu nhân ngôn từ quá mức sắc bén, nguyên bản đã ở vào nơi đầu sóng ngọn gió, lần này, càng khiến người ta cảm thấy lúng túng.
Nhị phu nhân lập tức trừng mắt về phía Liễu Lâm Ba, hận không thể ngay tại chỗ bóp chết nàng.
Giờ khắc này, Đại tướng quân mặc dù là võ tướng, thế nhưng từ nhỏ đọc đủ thứ thi thư, đầy bụng kinh luân, lại nhất thời giận dữ, không trả lời được.
“Vị phu nhân này, ta lấy khăn che mặt, đúng là bởi vì dung mạo xấu xí, để tránh khỏi doạ đến các vị, đồng thời cũng là sự tôn kính đối với hoàng thượng cùng với các vị nương nương còn có các hoàng tử, tin tưởng hoàng thượng cũng sẽ chuẩn ta làm như vậy, phu nhân, ngài còn muốn xem sao, bằng không ta cho ngài nhìn?”
“Ta, kỳ thực ta cũng không nói muốn xem” Quản phu nhân mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thế nào nàng ta lại đem hoàng thượng đến áp chế nàng, đến cùng là cái kẻ ngu si nào nói nàng ta ngốc, đương nhiên, xấu xác thực là xấu, xuyên qua cái khăn che mặt mỏng manh kia, mơ hồ có thể nhìn thấy khuôn mặt nàng da thịt ngăm đen.
Người ở chỗ này tất cả đều yên lặng như tờ, mẫu thân của Cửu vương gia là hoàng hậu nâng ống tay áo, “Tướng mạo trời sinh, da thịt cha mẹ ban cho, trông mặt mà bắt hình dong, thực sự là tẻ nhạt, Liễu tiểu thư không cần để ý tướng mạo của chính mình, tài đức vẹn toàn mới là điều nữ tử nên có.”
Hoàng hậu vừa mới nói xong, Thục phi ở một bên vui vẻ cười khanh khách, “Nói như vậy, Hoàng hậu nương nương thực đồng ý thái tử hoặc là Cửu điện hạ thú vị trưởng nữ này của đại tướng quân?”
Tất cả mọi người hầu như cùng lúc nhìn về phía cửa, các loại ánh mắt đều có, có châm chọc, có lạnh lùng, không ai cho rằng đại tiểu thư sẽ tham gia cung yến, căn bản cũng không có ai chuẩn bị xe ngựa cho nàng, Nhị phu nhân phẫn nộ đến nghiến răng nghiến lợi thân hình run lên.
Uống thuốc lại có thể một chút chuyện đều không có, lẽ nào ở đời hàng giả nhiều như vậy?
Những phản ứng mãnh liệt này rơi vào trong mắt Liễu Lâm Ba, đôi đôi mắt đẹp nheo lại, khóe miệng cũng liền gợi lên ý cười lạnh.
“Đứng lại! Lâm Ba, ta xem ngươi đừng đi thì hơn, ai cũng không biết ngươi, vạn nhất nói sai, liền” nhị phu nhân quát lên thanh âm the thé, quay mặt lại nhắc chuyện quá khứ, thập phân trào phúng. Mặt trời rất độc, Liễu Mộc Nhiên đã được nha hoàn đỡ lên xe ngựa.
“Không biết? Ta là Cửu vương phi!” Liễu Lâm Ba ngày hôm nay một thân trang phục đỏ thẫm viền tơ vàng, làn váy kéo dài tạo một vòng cung hoa lệ, ngẩng đầu ưỡn ngực, dáng người uyển chuyển, đương nhiên, nếu xem nhẹ khuôn mặt, đây quả là một mỹ nữ!
Nhóm nô bộc không khỏi nhớ tới hình tượng Liễu Lâm Ba ngày xưa, chỉ mặc xiêm y lòe loẹt, điên điên khùng khùng, ăn nói linh tinh.
Liễu Lâm Ba không chút để ý tới ngăn trở của bà ta, trực tiếp ngoảnh mặt làm ngơ đi thẳng đến một chiếc xe ngựa, đem làn váy vén lên, thân thể nhẹ nhàng nhảy lên xe ngựa, động tác kia quả thực suất ngốc!
“Ngăn nàng lại cho ta!” Phu xe sững sờ trong nháy mắt còn chưa đánh xe, nhị phu nhân phẫn nộ đến cực điểm rống to.
“Đại tiểu thư bệnh điên tái phát, các ngươi thất thần cái gì, còn không nhanh kéo nàng xuống đuổi về hậu viện! Kẻ xấu xí điên khùng như vậy cũng có thể tham yến hội mừng Cửu vương gia trở về sao? Cũng không sợ kinh động thánh giá?”
Hai tên hộ vệ phủ tướng quân vội vàng mỗi người bắt lấy một cái cánh tay Liễu Lâm Ba, “Đại tiểu thư, ngài liền thức thời một chút tự mình trở về đi, bằng không chúng ta cũng đành đắc tội.”
Bệnh điên tái phát? Không chơi đùa một chút thật sự xin lỗi ưu ái của các nàng.
Liễu Lâm Ba trở tay, lòng bàn tay hướng lên trên, cánh tay hơi dựng ngược, trực tiếp đem hai tên hộ vệ kia ném sang một bên, nhóm nha hoàn bị dọa không nhẹ, tất cả đều xúm lại thành một đoàn trốn vào một bên.
“Ngươi, ngươi, ngươi cái kẻ ngu si ngươi phản rồi!”
“Hoàng thượng hạ chỉ lệnh toàn bộ đại thần cùng gia quyến tiến cung dự tiệc, dựa vào cái gì ta không có tư cách đi? Là đại tiểu thư lớn hay nhị tiểu thư lớn, Nhị nương, thường nghe nói bà lúc còn trẻ vô cùng cung kính hầu hạ nương ta, hiện tại, bà lại như vậy tận tâm hầu hạ cha ta, người càng vất vả công lao càng lớn, ta nào dám phản bà.”
Nhị phu nhân tức giận đến cả người run rẩy, đây rõ ràng là trước mặt hạ nhân không cho bà mặt mũi, từng thời từng khắc đều nhắc nhở bà bà đã từng là nha hoàn của nương nàng.
Nhị phu nhân quên không được ban đầu cùng biểu ca từ thôn trang hẻo lánh tới phủ tướng quân đưa đồ ăn, thời điểm ở hoa viên nhìn thấy mẫu thân Liễu Lâm Ba.
“Ca, huynh nhìn cái gì vậy?”
“Có thể nhìn thêm mỹ nhân như vậy vài lần thì cho dù ta xuống địa ngục cũng đáng.” Biểu ca nhị phu nhân dài cổ nhìn ngắm mẫu thân của Liễu Lâm Ba đang ngồi trên xích đu đằng xa, nước miếng chảy đến sắp ướt cả vạt áo.
Nhị phu nhân trong lòng đột nhiên không thoải mái, “Lẽ nào muội không đẹp sao? Nàng có thể làm phu nhân tướng quân, muội dựa vào cái gì không thể!”
Bởi vì câu nói này, Dung Hoàn bị biểu ca nàng cười nhạo suốt dọc dường, nói cái gì người ta là thiên nga, nàng là vịt quê, đừng nằm mộng giữa ban ngày.
Không nghĩ tới nàng ta chết bà lại được lên làm thê, làm nửa đời nhị phu nhân, nghe được lời nói như vậy bà đương nhiên không cam lòng, thực sự không biết nó giả điên hay thật ngốc, nhị phu nhân tình nguyện tin nàng bị quỷ bám thân, cũng không muốn tin nàng là người bình thường.
Nhưng là lời này trực tiếp kích động bà! Kẻ ngu si có mồm miệng lanh lợi vậy có đốt đèn lồng tìm cũng không thấy a!
“Nương, để tỷ tỷ đi đi!” Liễu Mộc Nhiên vén rèm lên nhô đầu ra, Liễu Lâm Ba vừa thấy nàng sẽ lại nghĩ ngay tới Lâm Đại Ngọc, khuê nữ này tính tình hiền hoà như vậy, thật không giống Nhị nương thân sinh, Liễu Lâm Ba mang khăn che mặt, ngồi vào trong xe.
“Câm miệng!” Bộ ngực của nhị phu nhân cũng run lên, hiển nhiên tức giận không nhẹ, nghĩ đến ở quý phủ có thể đem nhị phu nhân xảo quyệt chế phục cũng chỉ có đại tiểu thư ngốc này.
Xe ngựa của nhị phu nhân bị chiếm đành phải lên xe ngựa của Liễu Mộc Nhiên, một nhóm hạ nhân không dám nhiều lời trực tiếp chậm rãi theo ở phía sau, phu xe cẩn thận từng li từng tí một đánh xe.
Lẽ nào bệnh điên cùng khiếp nhược của đại tiểu thư đều là giả bộ sao? Dọc đường đi bọn hạ nhân đa phần đều kiêng kỵ nàng một chút.
Bên trong ngự hoa viên Lương quốc, sáng sớm người bên Lễ bộ đã chỉ huy bọn cung nữ thái giám bài trí màu sắc rực rỡ, nơi nơi đều là không khí vui vẻ.
Lục hoàng tử điện hạ cùng Cửu hoàng tử điện hạ mang binh xuất chinh, tấn công Loan Nguyệt quốc, thời hạn không tới nửa tháng liền khải hoàn trở về, đây là đại sự vinh quang cỡ nào!
Thần dân Lương quốc đều xếp hàng hai bên đường hoan nghênh, văn võ bá quan theo Lương đế cùng Hoàng hậu nương nương, thái tử cùng với các cung tần phi tử ở cửa thành tự mình nghênh tiếp, trận thế long trọng như vậy, văn võ bá quan tất cả đều cảm giác được Lương đế đối với Cửu vương gia coi trọng cỡ nào, thái tử nhất thời cảm thấy áp lực hơn gấp bội.
Bách quan trong nhà phàm là có nữ nhi đều chen chúc đến vỡ đầu để vào trong cung, đã sớm tiến cung chờ đợi.
Nghe đồn, các hoàng tử của Lương đế đều mỹ mạo, đặc biệt là Cửu hoàng tử Nam Lăng vương Lương Kiêu mạo mỹ kinh thiên, các hoàng tử khác mỗi người có phong thái riêng, rồng sinh chín con, đặc biệt bất đồng.
Chạng vạng, nhóm cung nhân đều đem đèn lồng treo lên, Hoàng hậu nương nương cùng các tần phi ngồi ngay ngắn ở vị trí của mỗi người, văn võ bá quan đến cũng gần như đầy đủ, cung yến xem như vừa mới bắt đầu.
“Phụ thân!” Liễu đại tướng quân được nghe thanh âm thanh thúy liền quay đầu lại, hiển nhiên cảm thấy rất kinh ngạc.
Hàng trăm cặp mắt dõi theo, ánh mắt đại tướng quân khiến người ta rất khó dự đoán, chỉ có thanh âm bình tĩnh nói “Qua bên kia ngồi.”
Liễu Lâm Ba ngoan ngoãn hành lễ với hoàng hậu phi tần sau đó đi tới chỗ dành cho phủ Tướng quân ngồi xuống, vừa vặn bên cạnh Liễu Mộc Nhiên, Liễu Mộc Nhiên một thân y phục bích lục, cảm giác giống như lá cây ở bên cạnh hoa hồng.
Liễu Tuyên biết, tên tuổi đại nữ nhi si ngốc đã sớm truyền khắp toàn thành, đối thủ trên chốn quan trường làm sao buông tha cơ hội này để cười nhạo hắn. Đến ngay cả hoàng thượng cũng không biết Liễu Tuyên thật sự có một nữ nhi như vậy, từng có người nói Liễu Lâm Ba là hài tử Liễu tướng quân nhận nuôi.
Quả nhiên, Liễu Lâm Ba vừa ngồi xuống, Quản Thái phó phu nhân đột nhiên kéo dài thanh âm cố ý nhìn Liễu Lâm Ba một chút, “Ôi, đây chính là đại nữ nhi của Liễu đại tướng quân trong truyền thuyết nha, quả nhiên không giống người thường, nguyên lai Liễu tướng quân trong phủ có hai vị thiên kim, như vậy, vị kia chính là Cửu vương phi hoàng thượng tứ hôn?”
Liễu Mộc Nhiên hơi sững sờ, thẹn thùng gật đầu.
“Hôm nay là ngày vì Lương quốc Chiến thần của chúng ta đón gió tẩy trần, tiểu thư các nhà đều trang điểm bản thân minh diễm, lộ rõ dung nhan của mình, Liễu đại tiểu thư sao lại lấy khăn che mặt, cái này, ai không biết còn cho rằng là cái gì thích khách cải trang trà trộn vào cung ý chứ? Hay là, Liễu đại tiểu thư bộ dạng thật sự rất khó nhìn?”
Quản Thái phó phu nhân ngôn từ quá mức sắc bén, nguyên bản đã ở vào nơi đầu sóng ngọn gió, lần này, càng khiến người ta cảm thấy lúng túng.
Nhị phu nhân lập tức trừng mắt về phía Liễu Lâm Ba, hận không thể ngay tại chỗ bóp chết nàng.
Giờ khắc này, Đại tướng quân mặc dù là võ tướng, thế nhưng từ nhỏ đọc đủ thứ thi thư, đầy bụng kinh luân, lại nhất thời giận dữ, không trả lời được.
“Vị phu nhân này, ta lấy khăn che mặt, đúng là bởi vì dung mạo xấu xí, để tránh khỏi doạ đến các vị, đồng thời cũng là sự tôn kính đối với hoàng thượng cùng với các vị nương nương còn có các hoàng tử, tin tưởng hoàng thượng cũng sẽ chuẩn ta làm như vậy, phu nhân, ngài còn muốn xem sao, bằng không ta cho ngài nhìn?”
“Ta, kỳ thực ta cũng không nói muốn xem” Quản phu nhân mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thế nào nàng ta lại đem hoàng thượng đến áp chế nàng, đến cùng là cái kẻ ngu si nào nói nàng ta ngốc, đương nhiên, xấu xác thực là xấu, xuyên qua cái khăn che mặt mỏng manh kia, mơ hồ có thể nhìn thấy khuôn mặt nàng da thịt ngăm đen.
Người ở chỗ này tất cả đều yên lặng như tờ, mẫu thân của Cửu vương gia là hoàng hậu nâng ống tay áo, “Tướng mạo trời sinh, da thịt cha mẹ ban cho, trông mặt mà bắt hình dong, thực sự là tẻ nhạt, Liễu tiểu thư không cần để ý tướng mạo của chính mình, tài đức vẹn toàn mới là điều nữ tử nên có.”
Hoàng hậu vừa mới nói xong, Thục phi ở một bên vui vẻ cười khanh khách, “Nói như vậy, Hoàng hậu nương nương thực đồng ý thái tử hoặc là Cửu điện hạ thú vị trưởng nữ này của đại tướng quân?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook