Mị Vương Tướng Môn Thế Gả Phi
Chương 33: Mới vào quân doanh

“Công tử, công tử ta sai rồi, ta cũng không dám nữa , tha cho ta đi! Nhanh đi, nhanh đi về nhà lấy thuốc giải, nhanh a, a!” Nam tử thân thể cuộn thành một đoàn, vành mắt đã biến thành màu đen co rúm lại thành một đoàn, hung hăng ồn ào kêu người làm đi theo ở dưới đài trở về lấy thuốc giải.

Đám người phía dưới đều ngây người , Liễu Lâm Ba chậm rãi từng bước một hướng tới chỗ người trẻ tuổi lén lút giở trò kia, con mắt híp lại, cúi người.

“Lại dùng thủ pháp ác độc như vậy, lẽ nào sư phụ ngươi thời điểm dạy ngươi không nói với ngươi thuốc giải phải luôn mang bên người sao?” Giống như là, đại sư phụ trong lò rèn trước khi lâm chung đem điều quan trọng nhất nói cho đồ đệ, rèn sắt bỏng tay ngàn vạn lần chớ có sờ a!

“Chỉ cần có thể vào, có thể vào đại doanh của Chiến thần tướng quân, không chừa thủ đoạn nào, thì làm sao!” Nam tử khuôn mặt dữ tợn gầm nhẹ, phía dưới đại thụ tất có gió mát, có thể gặp hán tử thực thụ như Cửu vương gia, đại quý nhân quyền thế tiền tài ngập trời, ai không muốn dựa vào, càng quan trọng chính là, Cửu vương gia nổi danh đối xử với thủ hạ tướng sĩ vô cùng tốt!

Độc nam tử này trúng phải chính là lấy năm mươi lăm loại độc dược chế thành thực cốt tán, người trúng độc tuy rằng sẽ không lập tức chết, thế nhưng dẫn đến toàn thân gân cốt vô lực lại đau đớn, sống không bằng chết!

Liễu Lâm Ba có chút nhận ra độc này, vội vã điểm huyệt đạo của hắn, cứ như vậy, độc sẽ không khuếch tán đến lục phủ ngũ tạng, người sẽ không vì độc phát tác mà tử vong.

“Mau mau về nhà dùng thuốc giải đi.”

Thắng bại đã rõ, Liễu Lâm Ba thu hồi cây quạt thân nhẹ như chim yến bay xuống lôi đài, sau đó, vài tên nam tử trang phục nô bộc ba chân bốn cẳng đem người thanh niên lén lút dùng độc nhấc đi.

“Cảm tạ ~ cảm tạ ~” nam tử đã được khiêng đi thật xa còn cố ngoái lại nói cám tạ.

Luận võ vẫn đang tiến hành, đại khái qua hai canh giờ, từ trong ngàn người liền sàng lọc tuyển chọn tỉ mỉ ra hai trăm binh lính, trong đó, đi bộ cũng có thể giẫm lên chân mình Tiểu Thúy lại cũng có thể ở lại trong đại đội quân này, đứa nhỏ này quả là thú vị!

Quả nhiên là nha hoàn không bình thường a!

Có Hàn đại tiên phong cùng chủ tử nàng ở phía sau che chở, sao có thể sẽ bị loại đây?

Hàn Ngọc trực tiếp báo cho những người trúng cử về nhà dọn dẹp một chút, cùng người nhà nói lời chào tạm biệt.

“Lâm công tử, cùng đi ăn một bữa cơm đi, chúng ta lâu rồi không gặp, lần này có thể ở trong quân doanh gặp nhau thực sự là duyên phận a! Không nghĩ tới Lâm công tử một thân hảo võ nghệ, Hàn mỗ bái phục!”, cả đám người tất cả đều đã rời đi, Hàn Ngọc lúc này mới lên tiếng mời các nàng cùng dùng cơm, Tiểu Thúy nhàm chán ngồi xổm trên mặt đất vẽ lung tung, buồn bực ngán ngẩm ngáp một cái, còn xưng huynh gọi đệ, họ Hàn ngoại trừ buổi trưa dùng cơm cùng nàng nói chuyện, sau đó liền không để ý tơi snàng, cái gì mà, lúc lạnh lúc nóng, tên âm tình bất định!

“Đa tạ thịnh tình của Hàn tiên phong, chỉ là, hôm nay còn có chút việc, ngày mai ta sẽ chính thức tiến vào quân doanh , sau đó mỗi ngày đều có thể gặp, còn nhiều cơ hội lắm!”

“Lâm công tử nói rất có lý, công tử cứ làm việc của mình, tại hạ chờ Lâm công tử đến!”

Liễu Lâm Ba cười cười, liếc nhìn cách đó không xa Tiểu Thúy ngồi bó gối trên mặt đất, nhìn Hàn Ngọc gật gật đầu, trực tiếp hướng về phía cửa lớn quân doanh chậm rãi tản bộ.

“Huynh đệ, không nghĩ tới răng ngươi tốt như vậy.” Tiểu Thúy trên đất vẽ lung tung, cuốn lên từng trận bụi bặm, đột nhiên, một cái bóng khá dài gần kề đầu ngón tay của chính mình, Tiểu Thúy ngẩng đầu nhìn lên, bĩu môi một cái lại cúi đầu.

“A! Ngươi tuổi chó sao?” nghe được một tiếng hét thảm của Hàn Ngọc, quân lính dồn dập nắm binh khí chạy lại, Hàn Ngọc dựa vào ánh trăng yếu ớt vừa nhìn, vội vã phất tay để bọn họ lui xuống.

Tại sao Đại tướng quân cùng Hàn tiên phong đều có khẩu vị như vậy?

Tiểu Thúy nhả ra, Hàn Ngọc vẩy vẩy cánh tay, phía trên hiện rõ một dấu răng, là thân huynh đệ mà cũng dám cắn như thế, đổi lại người khác hắn đã sớm cho một bạt tai đuổi ra ngoài.

Thật đau a!

“Hì hì, đại ca ta thật sự tuổi chó.”

“Đừng cợt nhả, sau này, không cho phép ngươi lại cắn người khác!”

“Ngươi uống nhiều rồi!” Thực sự là bệnh không nhẹ, thiên hạ này không chỉ có đuổi tới tìm đánh, còn có đuổi tới để người ta cắn, Tiểu Thúy phủi phủi y phục, đứng dậy rời đi.

“Ai, ngươi nhớ chưa?”

“Chưa!”

Nghe nói đêm đó Hàn tiên phong tâm tình không tốt bắt tướng sĩ dưới tay mình tập luyện cả đêm.

Hôm sau, hai trăm tinh binh được tỉ mỉ tuyển chọn do quản sự quân doanh dẫn đầu chính thức tiến vào quân doanh.

Sau một loạt những lời chúc mừng dặn dò, đội ngũ chúng tướng sĩ từng người cầm trong tay thẻ bài đi tìm lều trại của mình, hai trăm tên lính mới, năm người ở một gian, Liễu Lâm Ba cùng Tiểu Thúy không khỏi liếc mắt nhìn nhau, nhíu lông mày.

Muốn bọn họ cùng mấy đại nam nhân ở cùng một chỗ, sau tắm rửa thay quần áo đều không tiện a, bất quá, điều duy nhất có thể lấy làm vui mừng chính là, Tiểu Thúy và nàng ở cùng một gian phòng, về sau ở phương diện sinh hoạt hàng ngày có thể giúp đỡ nhau.

Lúc này, ba nam nhân còn lại cũng tiến vào , Liễu Lâm Ba ở trên lôi đài biểu hiện xuất sắc đã rõ như ban ngày, đều tỏ ra vô cùng khách khí.

Để cho tiện, Liễu Lâm Ba cùng Tiểu Thúy lựa chọn chiếc giường ở phía trong cùng, đối với việc này, bọn họ cũng đều không có dị nghị, đều bắt đầu đổi y phục binh lính, chuẩn bị đi ra ngoài thao luyện, sau khi tất cả đều đã đổi xong, Liễu Lâm Ba ở hai bên giường treo lên một tấm mành, bắt đầu thay quần áo, dù sao, bây giờ đang là mùa hạ, treo mành phòng muỗi cũng không gì không thích hợp.

Bất quá, có chút không tốt, đến mùa đông liền khó nói, trong lòng nghĩ , Liễu Lâm Ba đã đổi xong y phục, từ trên giường nhảy xuống, một thân y phục nâu đỏ, tóc dùng dây buộc cùng màu cột lại, sắc mặt hồng hào lại có tinh thần.

Lông mày anh khí hơi hạ, con ngươi trong vắt như ngọc lưu chuyển, hào quang bốn phía, đoạt đi ánh mắt người khác.

“Lâm huynh đệ lớn lên thật khôi ngô, nếu như đi ra bên ngoài, không biết có bao nhiêu cô nương bị mất hồn, Lâm huynh đệ, ngươi hẳn đã có hồng nhan tri kỷ, nói nghe một chút?” Liễu Lâm Ba mới vừa đổi xong y phục, chỉ thấy ba thanh niên mới rời đi quay lại, nam tử trắng trẻo đứng ở phía trước mở miệng cười nói.

“Nào có cái gì hồng nhan tri kỷ, ta là kẻ thô tục, không biết cái gì phong hoa tuyết nguyệt, đối đầu kẻ địch mạnh, chỉ muốn làm binh tốt, bảo đảm bách tính Đại Lương không bị kẻ địch xâm hại.”

“Ha ha, nói đúng lắm, Lâm huynh đệ tuổi còn nhỏ, võ công lại tốt, việc này không lo!”

Mấy người nói cười, rất nhanh liền quen thuộc, dưới ánh mặt trời như lửa, hai trăm tên lính mới tuyển đứng trong sân tiến hành huấn luyện đặc biệt, ở trong một tháng này, mỗi ngày đều là giờ mão rời giường bắt đầu thao luyện, thể hiện xuất sắc tự nhiên có cơ hội thăng chức.

Kỳ quái chính là từ khi tiến vào quân doanh liền không có gặp lại Hàn Ngọc, loại cường độ huấn luyện này đối với Liễu Lâm Ba chỉ là chuyện nhỏ, mỗi chiêu thức mới đều học cực kỳ nhanh hơn nữa chuẩn xác, Tiểu Thúy lại không chịu nổi, vốn là dựa vào dối trá tiến vào, huấn luyện một buổi trưa, đã sớm mệt đến co quắp.

“Ngươi, lên đây cho ta!” Quản sự cao to, giọng cũng cao, tiếng nói hùng hậu có lực xuyên thấu khiến tất cả mọi người đều nhất thời giật mình.

—— đề ngoại thoại ——

Chương sau sẽ được nhìn thấy Chiến thần cửu vương của chúng ta.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương