Mị Ảnh
Chương 1637: Hồng Nhất

 
Cùng Thi Đại Nhi một đường bay nhanh, Nghệ Phong rất nhanh chạy tới tổng bộ Thánh Âm Tông. Tại tổng bộ Thánh Âm Tông, Nghệ Phong gặp được nữ nhân kiều diễm kia, toàn thân nữ nhân này hiện rõ vẻ dụ hoặc, bộ ngực đẫy đà như trước, đường cong lung linh, đồn bộ ngạo nghễ ưỡn lên, khiến người ta nhìn vào mà mơ màng lẫn bạo phát ý niệm chinh phục vô hạn.
 
- Hi hi! Tiểu đệ đệ, ta biết ngươi sẽ đến.
 
Yêu Hậu nhìn Nghệ Phong nhoẻn miệng cười, trong nụ cười này có khuynh quốc khuynh thành, yêu mị lan tràn.
 
Nghệ Phong nhún nhún vai, nhìn Yêu Hậu nói:
 
- Nghe Đại Nhi nói Lam Hinh tỷ tỷ nhớ tới ta, cho nên ta hấp tấp chạy tới.
 
- Hi hi! Thực láu lỉnh!
 
Yêu Hậu cười hì hì nói, lập tức nhìn Nghệ Phong nói:
 
- Tiểu đệ đệ, hãy theo ta đi giết người a. Rất vui vẻ.
 
...
 
Nghệ Phong xem như lại một lần nữa nhận thức Yêu Hậu, mới tới câu nói đầu tiên lại là 'Ngươi cùng ta đi giết người a. Rất vui vẻ ', Yêu Hậu này quả nhiên không thể đối đãi như người thường.
 
- Hi hi! Đại Nhi, con xuống dưới trước đi. Ta đi cùng hắn là được.
 
Yêu Hậu nhìn Thi Đại Nhi nói.
 
- Sư tôn, chỉ hai người các ngươi?
 
Thi Đại Nhi có chút bận tâm, dù sao đối với phương cũng là một thế lực siêu cấp.
 
- Đại Nhi cũng quá coi thường Phong ca ca con. Bất quá chỉ là một thế lực siêu cấp mà thôi. Còn không đáng để hắn nhìn vào trong mắt.
 
Yêu Hậu vừa cười vừa nói.
 
Nghe được câu này, Thi Đại Nhi có chút ngẩn người, lúc này mới nhớ tới thực lực của Nghệ Phong, nhìn hai người cười cười nói:
 
- Vậy các ngươi chú ý một chút.
 
Sau khi nói xong, Thi Đại Nhi rời đi ngay.
 
Đưa mắt nhìn Thi Đại Nhi rời khỏi, Nghệ Phong nhìn Yêu Hậu nói:
 
- Không cần phải giết tới tông môn người ta? Kéo tên kia tới đây thu thập là được rồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
Yêu Hậu cười hì hì nhìn Nghệ Phong nói:
 
- Đường đường Ma Đế mà cũng có ngày không hạ thủ được sao?
 
Nghệ Phong nhún nhún vai, quả thực mười phần nhàm chán đối nữ nhân với này, nàng còn tưởng giết người là chuyện tốt lắm sao. Đối với võ giả bình thường, Nghệ Phong thực không có hứng thú động thủ.
 
Đột nhiên Yêu Hậu ôm lấy cổ Nghệ Phong, Nghệ Phong có thể cảm giác được xúc cảm mềm mại trên cánh tay Yêu Hậu, đồng thời khí tức ấm áp của Yêu Hậu phun ở trên mặt Nghệ Phong, dùng thanh âm rất có sức hấp dẫn nói:
 
- Ngươi vì những nữ nhân khác giết Mặc gia, vì những nữ nhân khác tự hủy kinh mạch, vì nữ nhân khác diệt Tây Hải Cung. Chẳng lẽ không thể giết người vì ta?
 
Nghệ Phong trợn trắng mắt nói:
 
- Bọn họ là nữ nhân của ta, nàng là nữ nhân của ta sao?
 
Yêu Hậu dùng tay đừa nghịch khuôn mặt Nghệ Phong, liếm liếm môi nói:
 
- Ta là sư tôn của nữ nhân ngươi nha. Nếu ngươi nhu thuận mà nói, ta cũng nguyện ý cho ngươi một thân phương trạch.
 
- Thật sự?
 
Nhãn tình Nghệ Phong nhìn Yêu Hậu sáng lên. Nhưng Nghệ Phong vừa nói câu kia xong hắn liền rất hối hận, quả nhiên ngẩng đầu nhìn hướng Yêu Hậu, chỉ thấy Yêu Hậu đang ôm bụng cười rũ người.
 
- Tiểu đệ đệ. Ngươi rất xấu a!
 
Nghệ Phong dở khóc dở cười, nữ nhân này quá thích đùa giỡn người. Chỉ là hết lần này tới lần khác mình lại không đỡ nổi hấp dẫn của nàng, điều này khiến Nghệ Phong chỉ có thể thẹn quá hoá giận nói:
 
- Ngươi còn cười nữa, ta sẽ không giúp ngươi giết người.
 
Một câu nói kia mới khiến cho Yêu Hậu thu liễm một ít, bất quá trong ánh mắt lưu chuyển hào quang nghiền ngẫm, khiến Nghệ Phong buồn bực không thôi như trước.
 
- Đi thôi! Nhìn Tiểu đệ đệ trước kia chưa đủ lông đủ cánh, hiện tại có bao nhiêu lợi hại.
 
Yêu Hậu cười hì hì nhìn Nghệ Phong, một câu nói kia không khỏi khiến Nghệ Phong nhớ tới ngày mới vừa lên Thánh Địa, bị nàng đùa giỡn không thôi. Thanh danh nam nhân đỉnh thiên lập địa, giống như đều hủy ở trong tay Yêu Hậu.
 
Nghệ Phong cũng không nói nhảm, dẫn đầu bay về phía trước, lúc này Yêu Hậu mới bay theo.
 
...
 
Tốc độ của Nghệ Phong và Yêu Hậu cũng không chậm, sau khi một đường bay nhanh đến một thành trì, Nghệ Phong nhìn Yêu Hậu hỏi:
 
- Là trong này?
 
Yêu Hậu gật đầu nói:
 
- Uhm! Chính là trong này. Lão gia hỏa kia thật không biết xấu hổ, vọng tưởng ăn thịt thiên nga, hừ, hắn có ý nghĩ này, ta muốn toàn tộc hắn diệt vong.
 
Tính cách của Yêu Hậu đương nhiên Nghệ Phong rất rõ ràng, ngay cả hắn cũng không dám trêu chọc, người khác càng không cần phải nói.
 
- Gia tộc này lúc trước trong các thế lực siêu cấp là tồn tại kế cuối, bất quá bởi vì hắn trở về, nhất cử vượt lên trước Thánh Âm Tông. Thực lực chuẩn Chí Tôn, Thánh Âm Tông không có người nào có thể chống lại.
 
Yêu hậu nói ra.
 
- Hắn muốn tìm nàng làm nữ nhân hắn, là ý của mình hắn, hay là ý tứ của Chí Tôn sau lưng hắn?
 
Nghệ Phong cười hỏi.
 
Yêu Hậu hỏi ngược lại:
 
- Có gì khác nhau sao?
 
Nghệ Phong cười cười đáp lại:
 
- Tự nhiên có khác nhau, hơn nữa còn là khác nhau rất lớn. Bất kỳ một Chí Tôn nào cũng không thể coi thường.
 
Yêu Hậu hi hi nhìn Nghệ Phong nói:
 
- Nếu là của Chí Tôn mà nói, chẳng lẽ ngươi sẽ buông tha cho ta sao?
 
Nghệ Phong nhếch miệng nói:
 
- Không buông bỏ nàng cũng không chiếm được tiện nghi của nàng, làm chuyện tốt cũng không lấy thân báo đáp, nữ nhân bây giờ đều lưu manh như vậy.
 
Yêu Hậu híp mắt nghe Nghệ Phong nói, trên mặt lập tức mang một đường cong:
 
- Nói như ngươi làm tốt, ta có thể cho ngươi.
 
Nghệ Phong cố gắng áp chế hai từ "thật không" ở trong lòng, nhếch miệng, thân ảnh lóe lên, đấu khí trong cơ thể bạo phát ra. Đấu khí khủng bố ép về phía thành trì xa xa. Dưới áp lực này, giống như bầu trời rơi xuống vẫn thạch khổng lồ, xẹt qua một đạo dấu vết khủng bố chính giữa thành trì , nơi năng lượng đi qua, một ít chỗ trong thành trì điên cuồng sụp đổ. Trong thời gian chốc lát, ở vị trí trung tâm thành trì liền xuất hiện một phế tích mấy trăm trượng.
 
Yêu Hậu nhìn Nghệ Phong tùy ý ra tay liền có uy thế như thế, nàng há to miệng, trong lòng rung động không thôi. Nhìn nam tử trước mặt khi xưa bị nàng tùy ý khi dễ, lúc này mới chính thức cảm nhận được hắn cao không thể chạm.
 
- Hồng Nhất! Lăn ra đây!
 
Nghệ Phong gầm lên, đồng thời một đạo năng lượng oanh kích ra ngoài lần nữa, dưới một lần oanh kích này, một dấu vết cực lớn xuất hiện lần nữa, người trong thành trì thấy hai đạo oanh kích tựa như Lôi Điện đánh vào, nguyên một đám hoảng sợ cấp tốc chạy tán loạn, đồng thời cũng thật không ngờ, từ sau khi lão tổ tông trở về còn có ai dám trêu chọc bọn hắn như thế?
 
- Hồng Nhất! Nếu không ra. Ta sẽ diệt sạch huyết mạch của ngươi.
 
Nghệ Phong cười ha ha.
 
Một câu nói kia khiến người trong cả thành trì lâm vào trong hoảng sợ cùng cực, thật không ngờ đối phương cư nhiên tìm chính là lão tổ tông bọn họ, lấy thực lực lão tổ tông bọn họ, còn có người dám tìm phiền phức với hắn?
 
Thời điểm Nghệ Phong chuẩn bị đánh ra một đạo công kích tiếp theo, một thân ảnh bay nhanh đến đối diện Nghệ Phong, ánh mắt âm trầm, trong mắt tràn đầy sát ý, hận không thể chém giết Nghệ Phong.
 
- Ngươi chính là Hồng Nhất?
 
Nghệ Phong nhàn nhạt nhìn Hồng Nhất nói:
 
- Nghe nói ngươi muốn cướp nữ nhân của ta.A, đoạt sư tôn của nữ nhân ta?
 
Hồng Nhất trừng mắt nhìn thanh niên trước mặt, hắn cơ hồ không cần nghĩ cũng biết người thanh niên này là ai. Chỉ là không nghĩ đến, Thánh Âm Tông rõ ràng có thể mời hắn tới.
 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương