Mị Ảnh
-
Chương 1620: Yêu Thánh
Tên hộ pháp kia nhìn Nghệ Phong đứng trước mặt hắn, trong lòng không hề bình tĩnh. Một võ giả chỉ hơn ba mươi tuổi đã có được thực lực kinh khủng như thế, điều này đã không thể dùng yêu nghiệt để hình dung. Lần này hai vị Chí Tôn Thiên Thánh và Tiên Thánh hợp tác với nhau, muốn trước tiên bắt được Nghệ Phong. Bởi vậy mới phái đệ nhất hộ pháp của Thiên Thánh, thực lực đã đạt tới chuẩn Chí Tôn, tên là Thiên Nhất, cho dù không thể chém giết Nghệ Phong cũng phải đánh Nghệ Phong tàn phế. Dù sao một người như vậy quá kinh khủng.
Dùng tình cảnh của Tiên Cảnh hiện tại xem xét, cho dù Nghệ Phong thật sự quyết liệt với Thánh Thành cũng tuyệt đối không có khả năng đứng ở bên Tiên Cảnh, chỉ có thể đối lập với Tiên Cảnh. Trước khi Nghệ Phong đạt tới Chí Tôn, triệt để chém giết Nghệ Phong mới là lựa chọn tốt nhất.
Cho nên, vì đối phó Nghệ Phong, Thiên Thánh mới phái chuẩn Chí Tôn ra.
Thiên Nhất nhìn Nghệ Phong, đấu khí hội tụ trên cánh tay, trong lúc đấu khí của hắn hội tụ, không gian giống như sóng triều gấp lại, dưới hình thức gấp lại này, không gian truyền ra một cổ lực lượng thẳng tắp oanh kích vào Nghệ Phong.
Dưới loại oanh kích này, sắc mặt Nghệ Phong trầm ngưng, cánh tay không ngừng vung vẩy, một đạo lực lượng ngăn cản công kích khủng bố kia. Toàn bộ hư không vang lên âm thanh sét đánh không ngừng, lúc cánh tay Nghệ Phong và lực lượng của đối phương va chạm, từng vết nứt không gian không ngừng xuất hiện.
Mọi người nhìn hư không phía trên hai người, tuy cách thật xa, nhưng lại có thể cảm nhận được va chạm vô cùng kịch liệt, nguyên một đám hoảng sợ nhìn chằm chằm vào hư không.
Lực lượng của đối phương không ngừng thông qua không gian lan truyền bốn phía, mà đồng thời lúc cánh tay Nghệ Phong huy vũ, hết thảy đều đỡ được. Sau khi toàn bộ hư không bộc phát ra từng hắc động, một quyền Nghệ Phong oanh kích mở rộng không gian đối phương tập trung, thân ảnh thoát khỏi không gian đối phương tập trung.
- Ngươi chỉ có chút thực lực như vậy thôi sao?
Nghệ Phong cười lạnh nhìn đối phương. Khóe miệng mang theo tia miệt thị.
Thiên Nhất nhìn Nghệ Phong, trong lòng cũng rất kinh ngạc, vừa rồi hắn chỉ thử một chút mà thôi, nhưng trong đó lại ẩn chưa lực lượng vô cùng cường đại. Thật không ngờ bị Nghệ Phong phá dễ dàng như thế. Thiên Nhất hừ lạnh một tiếng:
- Nguyên bản cảm thấy ta ra tay có chút đại tài tiểu dụng. Hiện tại xem ra, ngươi ngược lại đáng giá cho ta ra tay.
- Phải không? Chuyện ngươi không thể tưởng được còn rất nhiều.
Khóe miệng Nghệ Phong mang theo một tia cười lạnh, lực lượng toàn thân hội tụ trên cánh tay, một quyền khủng bố mang ra vết rách không gian đen kịt, một quyền oanh về chỗ hiểm yếu đối phương.
Lúc một quyền này oanh kích tới, đồng thời toàn bộ không gian bắt đầu điên cuồng sụp đổ, mà Thiên Nhất có chút ngưng trọng, pháp tắc chi lực trong cơ thể bắt đầu bạo phát, một quyền thẳng tắp công kích Nghệ Phong.
Ầm…
Một tiếng vang thật lớn mạnh mẽ phát tán, toàn bộ không gian dưới tiếng nổ mạnh này có chút chấn động.
Mà hai người sau đợt giao phong đều bị chấn lui ngược lại, Nghệ Phong hung hăng xuyên qua hư không, rơi vào trong nước biển.
Thiên Nhất chỉ lảo đảo vài bước trong hư không, lúc này thân ảnh mới đứng vững.
Thiên Nhất vừa đứng vững, ánh mắt chuyển hướng biển rộng, một đạo thân ảnh bay nhanh ra từ trong nước biển. Nghệ Phong đứng thẳng, sắc mặt có chút trắng bệch, khóe miệng có một vết máu.
Nghệ Phong lau vết máu khóe miệng, trong lòng không thể không thừa nhận, thực lực của đối phương vượt qua hắn không ít. Nếu không phải bởi vì hắn hợp nhất Ngũ hành, một chiêu này hoàn toàn có thể khiến hắn trọng thương. Bất quá, đúng như Nghệ Phong đoán trước, dù đối mặt với cửu giai cũng không phải không có lực đánh một trận, điều này khiến Nghệ Phong có chút an tâm.
- Không tồi! Cư nhiên có thể tiếp được chín thành lực lượng của ta. Không hổ là yêu nghiệt đệ nhất đại lục.
Trong mắt đối phương mang theo một tia kinh ngạc, nhìn Nghệ Phong, rất vui vẻ nói.
- Bất quá! Vận may của ngươi cũng dừng ở đây.
Đối phương thấy Nghệ Phong có thể ngăn chín thành lực đạo của hắn, cũng không dám để thời gian trôi đi, chậm thì sinh biến.
Cánh tay hắn vung vẩy, trong lúc hắn vung cánh tay, một thanh lợi kiếm xuất hiện trên tay hắn, thanh lợi kiếm này nói là lợi kiếm, nhưng nói là vỏ một thanh kiếm thì đúng hơn. Chỉ có điều vỏ thanh kiếm nầy hơi biến ảo, tạo thành bộ dáng một thanh lợi kiếm.
Mà trong nháy mắt binh khí của đối phương xuất hiện, Nghệ Phong rõ ràng cảm giác được Tru Tiên Kiếm trên cánh tay rung động không ngừng, điều này khiến Nghệ Phong trừng to mắt nhìn lợi kiếm trong tay đối phương.
- Vỏ Tru Tiên Kiếm sao?
Trong nội tâm Nghệ Phong kinh hãi, thật không ngờ vỏ của Tru Tiên Kiếm ở trong tay đối phương.
Cơ hồ không cần Nghệ Phong khống chế, Tru Tiên Kiếm đã xuất hiện trong lòng bàn tay Nghệ Phong.
Mà lúc Tru Tiên Kiếm của Nghệ Phong xuất hiện, vỏ kiếm của đối phương cũng đồng dạng rung động điên cuồng. Một màn này khiến đối phương trừng to mắt nhìn lợi kiếm trong tay Nghệ Phong, kinh hô thành tiếng nói:
- Tru Tiên Kiếm?
Thiên Nhất rung động đến mức tận cùng, hắn tìm được vỏ Tru Tiên Kiếm hoàn toàn là do vô tình, nghe nói Tru Tiên Kiếm này đã từng là binh khí của Thánh chủ đời thứ nhất. Hơn nữa là trời sinh địa dưỡng mà thành, chỉ có điều sau khi Thánh chủ đời thứ nhất tự bạo, thanh thần khí này tán lạc trong đại lục. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hắn ngẫu nhiên tìm được vỏ kiếm, điều này ngay cả Chí Tôn cũng không biết. Tuy vỏ kiếm này chỉ là một bộ phận của Tru Tiên Kiếm, nhưng mà so với linh khí cấp chín cũng không chút kém hơn. Hắn cũng nghe nói trong tay Nghệ Phong có một thanh linh khí cao giai, nhưng hắn hoàn toàn không để vào mắt. Thật không ngờ chính là, trong tay Nghệ Phong rõ ràng là Tru Tiên Kiếm.
- Không thể tưởng được ngươi lại có Tru Tiên Kiếm. Ha ha, cũng được, vừa vặn giết ngươi. Thứ này sẽ thuộc về ta.
Trong mắt Thiên Nhất có vẻ tham lam, nguyên bộ Tru Tiên Kiếm, nói không chừng có thể giúp đột phá tới cấp độ Chí Tôn.
Tru Tiên Kiếm, đây chính là Thần khí của một vị võ giả tiếp xúc đến Thần Cấp duy nhất của đại lục. Binh khí đệ nhất đại lục. Đồn đãi là binh khí mà Thần linh đã dùng qua.
Trong mắt Nghệ Phong đồng dạng lóe lên hào quang, rất hiển nhiên vỏ Tru Tiên Kiếm bị hắn nhận chủ, muốn phá vỡ liên kết này quả thực rất khó, Nghệ Phong thu hồi Tru Tiên Kiếm vào trong cơ thể, đối phương đồng dạng thu hồi trong cơ thể. Để binh khí vốn một thể giao phong với nhau không có chỗ tốt gì đối với hai người bọn hắn.
- Trong hai người chúng ta, nhất định phải có một người phải chết. Không bởi vì khác, là bởi vì nó.
Nghệ Phong hừ một tiếng nói.
- Ngươi cho rằng ngươi nhất định có thể giết ta?
- Tối thiểu, hiện tại ngươi không phải đối thủ của ta.
Đối phương càn rỡ cười nói.
Đấu khí của Nghệ Phong âm thầm tăng lên, nhưng thời điểm hắn tăng lên tới một nửa, lại phát hiện xa xa có một đạo thân ảnh bay nhanh đến, nhìn thấy đạo thân ảnh bay nhanh đến này, sắc mặt Thiên Nhất đại biến.
- Yêu Thánh!
Thiên Nhất vừa nhìn nam tử trung niên đứng ở trước mặt Nghệ Phong, trừng to mắt kinh hãi nói.
Nghệ Phong đồng dạng sững sờ, nhìn về phía nam tử trung niên này, nam tử trung niên rất anh tuấn, toàn thân mang theo vẻ yêu dị, khiến người ta không tự chủ trầm mê trong đó. Mà Thiên Nhất kinh hô cũng khiến Nghệ Phong trừng mắt nhìn đối phương, thật không ngờ đối phương lại xuất hiện tại nơi này.
- Thiên Nhất! Ngươi trở về đi. Hôm nay có ta ở đây, ngươi không nhúc nhích được Nghệ Phong. Trở về nói cho Thiên Thánh, Nghệ Phong là tôn tử của ta, đừng đánh chủ ý tới hắn.
Yêu thánh thản nhiên nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook