Tiểu Hắc ngủ khá ngon, cô ôm lấy cái gối to ấm áp rồi chôn đầu vào thoả mãn thở dài.
Cái gối cũng không ngại ôm lấy cô mà ngủ.
Hôm qua hắn thực sự rất cực khổ nha, lẻn vào dinh thự của em gái để không bị phát hiện cho nên cố tình đến lúc khuya, nhưng đúng là mọi sự cố gắng đều được đền đáp xứng đáng.
Xích Diễm nhìn cô gái đang ngủ say trong lòng mình, khoing nhịn được mà cúi đầu hoin lên má cô một cái, cảm nhận được da thịt mềm mại khiến cho hắn cảm thấy tâm trạng vô cùng tốt.
Hôn một cái nữa chắc cũng chẳng sao.
Hắn lại chu môi rồi tiếp tục hôn, nhưng tam hoàng tử cảm thấy nếu như rời khỏi đó thì sinh lực sẽ bị giảm, vậy nên hắn dán chặt môi vào má cô, còn tìm một tư thế thuận tiện để cả hai không thể tách rời rồi mới ngủ.
Ngủ sai giờ, lại thêm bên tai cảm nhận được hơi thở nhè nhẹ có chút ngứa ngáy, quanh đầu mũi của cô ngửi được mùi hương mạnh mẽ quen thuộc, Tiểu Hắc có chút lười biếng chậm rãi mở mắt liền cảm thấy một bên má gần như đang ở trong miệng hắn.

Nhớp nháp khó chịu, hắn đang định ăn thịt cô hay gì?
Bỏ ra - Tiểu Hắc cố né khỏi cái tên điên này, nhưng hắn lại cao giọng làm nũng:
Ứ ừ\~.
Cô cắn răng nghiến lợi, nhìn ra bên ngoài thì trời đã tối, ánh trăng phả vào khung cửa, chiếu rọi lên chiếc giường tròn to lớn, gương mặt của người đàn ông lười biếng, hai mắt nhắm chặt để lộ hàng mi dài, sống mũi cao cùng với nụ cười nửa bên trên miệng.

Mái tóc xoăn đen của hắn như một dòng suối, kết hợp với nước da nâu đen khiến khoẻ khoắn khiến hắn chẳng hề ẻo lả, trong cái khí phách lại mang thêm vài phần tà.
Chiếc áo mà thường ngày hắn mặc phần lớn để lộ nửa thân trên vạm vỡ, nay vì nằm trên giường lại khiến cho khuôn ngực càng thêm hiện rõ, nhìn có hơi phàm tục nhưng tại sao cảm giác cũng khoing tệ nhỉ?
Dù thế thì vẫn phải thoát khỏi, khoảng cách của cả hai vô cùng gần, nếu lúc này mà lên gối thì đúng là thiên thời địa lợi nhân hoà, là nghiệp chướng mà hắn phải gánh chịu khi dám đeo bám rồi giở trò với cô.
Dù có bị nát trứng thì cũng đừng có oán nhé, là do người ép ta đấy, điện hạ.

Bởi vì tôi đây đã nhiều lần cảnh cáo rồi.
Đôi mắt của cô gái loé lên một tia nham hiểm, dồn lực vào một bên đầu gối nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị người đàn ông dùng hai chân kẹp chặt.
Tiểu Hắc nhíu mày kinh ngạc ngẩng đầu lên mà nhìn hắn, chỉ thấy người đàn ông bĩu môi rồi nói:
Ta có ý tốt bế em vào phòng ngủ để không bị khó chịu, vậy mà em định khiến cho ta mất khả năng sinh sản, ác lắm nha\~,

Bỏ...!bỏ ra - Tiểu Hắc giãy giụa, cô không quen nói dối cho nên không thể bảo rằng hắn nghĩ bậy được.
Xích Diễm cọ xát nơi nào đó vào bắp đùi của cô, hai chân của hắn cứ như rắn quấn chặt ngăn cản mọi ý định của cô, Tiểu Hắc cảm thấy bản thân vô dụng trước tên này.
Cô rèn luyện bao năm mới có thể trở thành hộ vệ, trước đó chưa từng gặp khó dù đối thủ cao to lực lưỡng, nhưng tại sao ở trước mặt hắn cô cứ như là con hổ giấy thế này?
Dù có hung dữ đến thế nào thì cũng chẳng thể làm hắn bị thương, ngược lại chỉ cần hắn dí một ngón tay cũng đủ khiến cho cô phải gục ngã.
Thực sự không cam tâm!!!
Bỏ ra....
Xích Diễm đôi mắt mang theo chút ý tứ sâu xa, động nhẹ một cái liền dễ dàng đặt cô ở dưới thân.

Hắn cúi đầu ngậm lấy môi mềm, bàn tay không an phận cho vào bên trong quần áo sờ mó lung tung.
Tiểu Hắc chưa từng hôn ai bao giờ, cũng chưa từng bị người khác động vào những nơi nhạy cảm.


Hắn và cô gặp mặt chưa bao lâu thì mọi thứ trên cơ thể đều bị hắn nhìn thấy hết, cô dù có muốn chém chết hắn thì cũng không thể.
Vô...!lại...!bỏ ra...!- Cô gắng sức rời khỏi môi hắn mà nói.
Nhưng chẳng được bao lâu lại bị người đàn ông nâng cằm lần nữa xâm chiếm.
Xích Diễm không vội cho lưỡi vào, tuy bị điên nhưng hắn vẫn sợ bị cắn đứt.

Sau khi dày vò đôi môi và làm tiêu hao thể lực khiến cho ý định phản kháng của cô giảm sút thì hắn mới luồng vào bên trong cuốn lấy hết ngọt ngào rồi nuốt xuống bụng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương