Mệnh Quý Phụ
-
Chương 43:
Trung thu, Yến Vương phủ tổ chức một hồi yến tiệc ngắm trăng, chỉ là năm nay bởi vì thiếu Ngụy Chiêm cùng với một nhà đại phòng bốn người, thoạt nhìn so với năm trước hơi quạnh quẽ.
Bàn tiệc của Ân Huệ bày ở bên cạnh Kỷ Tiêm Tiêm, nhũ mẫu ôm Hành ca nhi ngồi ở sau sườn của nàng.
Minh nguyệt đã treo ở chân trời, Yến Vương nhìn thê thiếp nhi nữ tôn bối trước mặt, lại là nhớ đến Kiến Long Đế ở kinh thành.
Bất tri bất giác, phụ hoàng đều đã 60, cũng không biết chính mình còn có thể tái kiến phụ hoàng hay không, còn nữa, lão đại, lão tam lúc này đều ở kinh thành, kinh thành nhân tài đông đúc, các hoàng tôn hội tụ một đường, hy vọng hai anh em không cho hắn mất mặt đi.
Nghĩ đến hai nhi tử, tầm mắt Yến Vương hướng chỗ ngồi đại phòng, tam phòng. Đêm nay đại phòng chỉ có Mi tỷ nhi, tiểu nha đầu năm tuổi không có gì đáng nhìn.
Ý niệm vừa hiện lên, Yến Vương thấy được tam nhi tức, tiểu phụ nhân tuổi còn trẻ, thủy linh linh dường như một đóa hoa, mỹ mạo bực này, lại có tài tình, trong lòng lão tam hẳn là cũng không gì ủy khuất.
“Đem Ngũ Lang ôm lại đây.” Yến Vương nói.
Mấy cái tôn tử, Đại Lang Tam Lang vào kinh, Nhị Lang ngồi ở bên kia xem đến rõ ràng, Tứ Lang là tiểu ma ốm, lại là con vợ lẽ, trong nhóm tôn tử con vợ cả, số lần Yến Vương thấy Ngũ Lang ít nhất, lần trước ôm Ngũ Lang, vẫn là thời điểm tiểu gia hỏa qua trăng tròn.
Hắn vừa mở miệng, mọi người trong yến hội đều an tĩnh xuống dưới.
Ân Huệ có chút khẩn trương, cũng may Hành ca nhi còn nhỏ, vừa mới cũng mới ôm đi xuống đổi qua tã, đêm nay hẳn là sẽ không vô tình đắc tội tổ phụ.
“Ôm ổn định chút.” Nàng thấp giọng dặn dò nhũ mẫu.
Vài vị nhũ mẫu của các tiểu lang quân đều là Yến Vương phủ tỉ mỉ chọn lựa tiến vào, còn không đến mức bị loại trường hợp này dọa đến, Ân Huệ nhìn không chớp mắt chăm chú, nhũ mẫu cung cung kính kính mà đi vào trước mặt Yến Vương.
Yến Vương tưởng niệm lão tử cũng nhớ thương nhi tử, giờ phút này đúng là thời điểm đầy ngập thân tình, trực tiếp đem Hành ca nhi ôm tới trong lòng ngực.
Hành ca nhi mới lớn năm tháng, tráng tráng khỏe mạnh, dựa vào khuỷu tay tổ phụ, tiểu gia hỏa ngưỡng mặt, tổ phụ nhìn xem hắn, hắn cũng nhìn chằm chằm tổ phụ
Yến Vương cười, ngoắc ngoắc tay nhỏ béo của tôn tử, lẩm bẩm: “Lớn lên giống cha ngươi.”
Hành ca nhi thích cười, thấy tổ phụ cười, hắn cũng mở miệng nhỏ, phượng nhãn kéo thành hai đường cong.
Yến Vương nghĩ thầm, lão tam khi còn nhỏ cũng thích cười như vậy, ai biết càng lớn tâm sự càng nặng, biến thành khối băng.
“Ngàn vạn đừng học cha ngươi.” Yến Vương chọc chọc mặt béo của tôn tử.
Hành ca nhi còn tưởng rằng tổ phụ ở trêu hắn, phối hợp mà giẫm chân, giày đầu hổ nhỏ vừa lúc dẫm ở hạ bộ của Yến Vương.
Nhũ mẫu cong eo đứng ở bên cạnh sợ tới mức thân hình nhoáng lên, phía sau lưng nháy mắt toát ra một tầng mồ hôi.
Yến Vương duy trì tươi cười trên mặt, chậm rãi thay đổi hơi thở, một tay kia nắm chặt cẳng chân tôn tử béo còn ở đạp lung tung, trong lòng vừa mắng lại cười.
Vì tránh cho nháo ra càng nhiều sự cố, Yến Vương đem Hành ca nhi trả lại cho nhũ mẫu.
Nhũ mẫu như trút được gánh nặng mà lui trở lại phía sau Ân Huệ.
“Phụ vương, đêm nay ta muốn cùng tam tẩu đi ra ngoài ngắm đèn, có thể chứ?” Ngụy Doanh chủ động dò hỏi, đồng thời cũng đánh vỡ an tĩnh vừa mới.
Yến Vương nhìn về phía ái nữ: “Hàng năm trung thu ngươi đều đi ra ngoài dạo, còn không có dạo đủ sao?”
Ngụy Doanh cười nói: “Vẫn náo nhiệt hơn so với trong vương phủ chúng ta.”
Yến Vương đối với nữ nhi này không có biện pháp nhất, chuẩn: “Đi sớm về sớm, đừng trì hoãn quá muộn.”
Nữ nhi một mình đi ra ngoài hắn còn không yên tâm, có cái tẩu tử tuổi gần bồi cũng hảo.
Tan tiệc, Ân Huệ trước mang nhũ mẫu hồi Trừng Tâm đường, Hành ca nhi đã ngủ rồi, sờ sờ cái trán, cùng ngày thường giống nhau, Ân Huệ yên tâm, mặc thêm một kiện áo choàng, đi Đông Lục sở chờ Ngụy Doanh.
Ngụy Doanh lại là cùng Ngụy Sam cùng tới, tuy rằng hai chị em ngày thường không quá hòa thuận, nhưng cũng chỉ là ngầm phân cao thấp, Ngụy Sam một hai phải đồng hành, Ngụy Doanh cũng không thể đuổi nàng.
Ba người lên một chiếc xe ngựa, mang theo một đội hộ vệ đi đường cái phồn hoa nhất Bình Thành.
Ngụy Doanh đã biết cửa hàng thức ăn của Liêu Thu Nương hôm nay khai trương, tới trên đường, nàng trực tiếp kéo Ân Huệ hướng vị trí cửa hàng đi đến.
“Các ngươi muốn đi đâu?” Ngụy Sam có chút kiêu căng hỏi.
Ngụy Doanh nói: “Trong thành mới khai một cửa hàng mỹ thực, chúng ta mang ngươi đi ăn cái mới mẻ.”
Ai lại không yêu thích ăn, Ngụy Sam trong lòng cũng dâng lên vài phần chờ mong.
Nhưng mà chờ nàng đi theo hai người Ân Huệ, Ngụy Doanh đi vào một cái cửa hiệu mặt tiền cũng không lớn gì “bánh bao thịt nướng Đồng Quan”, trong tiệm chỉ có ba cái cô nương mặc bố y đang vội tới vội đi, bán thức ăn thoạt nhìn cũng thô ráp vô cùng, đều không phải là tửu lầu khí phái trong tưởng tượng của nàng, Ngụy Sam theo bản năng mà chế nhạo nói: “Các ngươi đi thật xa ra tới, chính là vì ăn cái này?”
Nguyên liệu nấu ăn của bánh bao thịt heo đơn giản, giá bán cũng rẻ, cho nên nhiều bố y bá tánh xếp hàng, còn rất nhiều người mua xong vừa đi vừa ăn, thỉnh thoảng có thịt rơi xuống……
Hình ảnh kia khiến Ngụy Sam ra vẻ mặt ghét bỏ.
Ngụy Doanh thấy, cười nói: “Nếu tỷ tỷ không thích, ta đây cũng chỉ mua cho ta cùng tẩu tử.”
Ngụy Sam hừ nói: “Tùy tiện các ngươi, dù sao ta không ăn.”
Ân Huệ nghe hai chị em các nàng đấu võ mồm, lực chú ý vẫn luôn đều ở thân ảnh Liêu Thu Nương cùng hai nữ tiểu nhị bận rộn.
Trong đó một nữ tiểu nhị biết công phu, có nàng bảo hộ, đời này Liêu Thu Nương hẳn là sẽ không lại chết không rõ ràng đi, Liêu Thu Nương hảo hảo, Liêu Thập Tam cũng liền không có lý do lại đối với Ân Văn xuống tay, tiện đà ngộ sát tổ phụ.
Sinh ý quá bạo hỏa, Liêu Thu Nương cũng không có phát hiện Ân Huệ cũng tới.
Đợi trong chốc lát, nha hoàn Ngụy Doanh một tay cầm một cái bao giấy dầu đựng bánh bao trở lại.
Ân Huệ cùng Ngụy Doanh thơm ngon mà ăn lên.
Ngụy Sam cố ý không nhìn xem các nàng, chỉ là mùi hương bánh bao thịt nướng không ngừng mà thổi qua tới, thực sự thèmi.
Có lẽ, thứ này thật sự ăn rất ngon?
Ngày kế, Ngụy Sam bảo tiểu nha hoàn tới mua hai cái trở về nếm thử.
Khi tiểu nha hoàn đến cửa hàng, phía trước đã xếp thật dài một cái hàng người, tiểu nha hoàn một bên ngửi mùi thịt một bên chậm rãi đi dịch lên phía trước, đột nhiên, nàng nhìn thấy hai cái người quen, một cái là tiểu thái giám trong viện của Vương gia, một là Kim Trản bên người Tam phu nhân.
“Cô nương, Vương gia cư nhiên cũng thích ăn cái bánh bao này!”
Một hồi về đến vương phủ, tiểu nha hoàn liền gấp không chờ nổi mà đối với Ngụy Sam nói.
Ngụy Sam khiếp sợ cực kỳ, chờ nàng ăn hết một cái bánh bao thịt nướng …… Lập tức lại đem cái thứ hai cũng ăn lên.
Bàn tiệc của Ân Huệ bày ở bên cạnh Kỷ Tiêm Tiêm, nhũ mẫu ôm Hành ca nhi ngồi ở sau sườn của nàng.
Minh nguyệt đã treo ở chân trời, Yến Vương nhìn thê thiếp nhi nữ tôn bối trước mặt, lại là nhớ đến Kiến Long Đế ở kinh thành.
Bất tri bất giác, phụ hoàng đều đã 60, cũng không biết chính mình còn có thể tái kiến phụ hoàng hay không, còn nữa, lão đại, lão tam lúc này đều ở kinh thành, kinh thành nhân tài đông đúc, các hoàng tôn hội tụ một đường, hy vọng hai anh em không cho hắn mất mặt đi.
Nghĩ đến hai nhi tử, tầm mắt Yến Vương hướng chỗ ngồi đại phòng, tam phòng. Đêm nay đại phòng chỉ có Mi tỷ nhi, tiểu nha đầu năm tuổi không có gì đáng nhìn.
Ý niệm vừa hiện lên, Yến Vương thấy được tam nhi tức, tiểu phụ nhân tuổi còn trẻ, thủy linh linh dường như một đóa hoa, mỹ mạo bực này, lại có tài tình, trong lòng lão tam hẳn là cũng không gì ủy khuất.
“Đem Ngũ Lang ôm lại đây.” Yến Vương nói.
Mấy cái tôn tử, Đại Lang Tam Lang vào kinh, Nhị Lang ngồi ở bên kia xem đến rõ ràng, Tứ Lang là tiểu ma ốm, lại là con vợ lẽ, trong nhóm tôn tử con vợ cả, số lần Yến Vương thấy Ngũ Lang ít nhất, lần trước ôm Ngũ Lang, vẫn là thời điểm tiểu gia hỏa qua trăng tròn.
Hắn vừa mở miệng, mọi người trong yến hội đều an tĩnh xuống dưới.
Ân Huệ có chút khẩn trương, cũng may Hành ca nhi còn nhỏ, vừa mới cũng mới ôm đi xuống đổi qua tã, đêm nay hẳn là sẽ không vô tình đắc tội tổ phụ.
“Ôm ổn định chút.” Nàng thấp giọng dặn dò nhũ mẫu.
Vài vị nhũ mẫu của các tiểu lang quân đều là Yến Vương phủ tỉ mỉ chọn lựa tiến vào, còn không đến mức bị loại trường hợp này dọa đến, Ân Huệ nhìn không chớp mắt chăm chú, nhũ mẫu cung cung kính kính mà đi vào trước mặt Yến Vương.
Yến Vương tưởng niệm lão tử cũng nhớ thương nhi tử, giờ phút này đúng là thời điểm đầy ngập thân tình, trực tiếp đem Hành ca nhi ôm tới trong lòng ngực.
Hành ca nhi mới lớn năm tháng, tráng tráng khỏe mạnh, dựa vào khuỷu tay tổ phụ, tiểu gia hỏa ngưỡng mặt, tổ phụ nhìn xem hắn, hắn cũng nhìn chằm chằm tổ phụ
Yến Vương cười, ngoắc ngoắc tay nhỏ béo của tôn tử, lẩm bẩm: “Lớn lên giống cha ngươi.”
Hành ca nhi thích cười, thấy tổ phụ cười, hắn cũng mở miệng nhỏ, phượng nhãn kéo thành hai đường cong.
Yến Vương nghĩ thầm, lão tam khi còn nhỏ cũng thích cười như vậy, ai biết càng lớn tâm sự càng nặng, biến thành khối băng.
“Ngàn vạn đừng học cha ngươi.” Yến Vương chọc chọc mặt béo của tôn tử.
Hành ca nhi còn tưởng rằng tổ phụ ở trêu hắn, phối hợp mà giẫm chân, giày đầu hổ nhỏ vừa lúc dẫm ở hạ bộ của Yến Vương.
Nhũ mẫu cong eo đứng ở bên cạnh sợ tới mức thân hình nhoáng lên, phía sau lưng nháy mắt toát ra một tầng mồ hôi.
Yến Vương duy trì tươi cười trên mặt, chậm rãi thay đổi hơi thở, một tay kia nắm chặt cẳng chân tôn tử béo còn ở đạp lung tung, trong lòng vừa mắng lại cười.
Vì tránh cho nháo ra càng nhiều sự cố, Yến Vương đem Hành ca nhi trả lại cho nhũ mẫu.
Nhũ mẫu như trút được gánh nặng mà lui trở lại phía sau Ân Huệ.
“Phụ vương, đêm nay ta muốn cùng tam tẩu đi ra ngoài ngắm đèn, có thể chứ?” Ngụy Doanh chủ động dò hỏi, đồng thời cũng đánh vỡ an tĩnh vừa mới.
Yến Vương nhìn về phía ái nữ: “Hàng năm trung thu ngươi đều đi ra ngoài dạo, còn không có dạo đủ sao?”
Ngụy Doanh cười nói: “Vẫn náo nhiệt hơn so với trong vương phủ chúng ta.”
Yến Vương đối với nữ nhi này không có biện pháp nhất, chuẩn: “Đi sớm về sớm, đừng trì hoãn quá muộn.”
Nữ nhi một mình đi ra ngoài hắn còn không yên tâm, có cái tẩu tử tuổi gần bồi cũng hảo.
Tan tiệc, Ân Huệ trước mang nhũ mẫu hồi Trừng Tâm đường, Hành ca nhi đã ngủ rồi, sờ sờ cái trán, cùng ngày thường giống nhau, Ân Huệ yên tâm, mặc thêm một kiện áo choàng, đi Đông Lục sở chờ Ngụy Doanh.
Ngụy Doanh lại là cùng Ngụy Sam cùng tới, tuy rằng hai chị em ngày thường không quá hòa thuận, nhưng cũng chỉ là ngầm phân cao thấp, Ngụy Sam một hai phải đồng hành, Ngụy Doanh cũng không thể đuổi nàng.
Ba người lên một chiếc xe ngựa, mang theo một đội hộ vệ đi đường cái phồn hoa nhất Bình Thành.
Ngụy Doanh đã biết cửa hàng thức ăn của Liêu Thu Nương hôm nay khai trương, tới trên đường, nàng trực tiếp kéo Ân Huệ hướng vị trí cửa hàng đi đến.
“Các ngươi muốn đi đâu?” Ngụy Sam có chút kiêu căng hỏi.
Ngụy Doanh nói: “Trong thành mới khai một cửa hàng mỹ thực, chúng ta mang ngươi đi ăn cái mới mẻ.”
Ai lại không yêu thích ăn, Ngụy Sam trong lòng cũng dâng lên vài phần chờ mong.
Nhưng mà chờ nàng đi theo hai người Ân Huệ, Ngụy Doanh đi vào một cái cửa hiệu mặt tiền cũng không lớn gì “bánh bao thịt nướng Đồng Quan”, trong tiệm chỉ có ba cái cô nương mặc bố y đang vội tới vội đi, bán thức ăn thoạt nhìn cũng thô ráp vô cùng, đều không phải là tửu lầu khí phái trong tưởng tượng của nàng, Ngụy Sam theo bản năng mà chế nhạo nói: “Các ngươi đi thật xa ra tới, chính là vì ăn cái này?”
Nguyên liệu nấu ăn của bánh bao thịt heo đơn giản, giá bán cũng rẻ, cho nên nhiều bố y bá tánh xếp hàng, còn rất nhiều người mua xong vừa đi vừa ăn, thỉnh thoảng có thịt rơi xuống……
Hình ảnh kia khiến Ngụy Sam ra vẻ mặt ghét bỏ.
Ngụy Doanh thấy, cười nói: “Nếu tỷ tỷ không thích, ta đây cũng chỉ mua cho ta cùng tẩu tử.”
Ngụy Sam hừ nói: “Tùy tiện các ngươi, dù sao ta không ăn.”
Ân Huệ nghe hai chị em các nàng đấu võ mồm, lực chú ý vẫn luôn đều ở thân ảnh Liêu Thu Nương cùng hai nữ tiểu nhị bận rộn.
Trong đó một nữ tiểu nhị biết công phu, có nàng bảo hộ, đời này Liêu Thu Nương hẳn là sẽ không lại chết không rõ ràng đi, Liêu Thu Nương hảo hảo, Liêu Thập Tam cũng liền không có lý do lại đối với Ân Văn xuống tay, tiện đà ngộ sát tổ phụ.
Sinh ý quá bạo hỏa, Liêu Thu Nương cũng không có phát hiện Ân Huệ cũng tới.
Đợi trong chốc lát, nha hoàn Ngụy Doanh một tay cầm một cái bao giấy dầu đựng bánh bao trở lại.
Ân Huệ cùng Ngụy Doanh thơm ngon mà ăn lên.
Ngụy Sam cố ý không nhìn xem các nàng, chỉ là mùi hương bánh bao thịt nướng không ngừng mà thổi qua tới, thực sự thèmi.
Có lẽ, thứ này thật sự ăn rất ngon?
Ngày kế, Ngụy Sam bảo tiểu nha hoàn tới mua hai cái trở về nếm thử.
Khi tiểu nha hoàn đến cửa hàng, phía trước đã xếp thật dài một cái hàng người, tiểu nha hoàn một bên ngửi mùi thịt một bên chậm rãi đi dịch lên phía trước, đột nhiên, nàng nhìn thấy hai cái người quen, một cái là tiểu thái giám trong viện của Vương gia, một là Kim Trản bên người Tam phu nhân.
“Cô nương, Vương gia cư nhiên cũng thích ăn cái bánh bao này!”
Một hồi về đến vương phủ, tiểu nha hoàn liền gấp không chờ nổi mà đối với Ngụy Sam nói.
Ngụy Sam khiếp sợ cực kỳ, chờ nàng ăn hết một cái bánh bao thịt nướng …… Lập tức lại đem cái thứ hai cũng ăn lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook