Mệnh Hoàng Hậu
Chương 6: Đào Hoa phấn

****

Ngày thứ hai, Cố Cẩm Nguyên thức dậy từ sáng sớm, đi đến thỉnh an Cố lão thái thái. Lão thái thái nhìn nàng, trong lòng rất yêu thích. Nhìn nàng trên người không đeo đồ trang sức liên sai người mang tới vài món trang sức của mình đưa cho nàng, muốn cho nàng chọn lựa.

Những đồ kia đều là trang sức trân phẩm, Cố Cẩm Nguyên cũng không quá mức thoái thác, trịnh trọng nhận lấy rồi cảm tạ lão thái thái,.

Lúc này trong phủ có vài phu nhân cũng đến đây. Ninh Quốc công phủ tổng cộng có ba người con: trưởng tử Cố Du Chính, thứ tử Cố Du Huệ, hai người đều là Cố lão phu nhân sinh ra. Còn có người con út, lại là do thiếp thất sinh tên là Cố Du Kính

Hiện giờ ba phu nhân qua đây, đề tài nói chuyện đều quay chung quanh Cố Cẩm Nguyên.

Nhị phu nhân có gương mặt trắng mượt nõn nà, khi cười rộ lên hai má lúm đồng tiền, lôi kéo Cố Cẩm Nguyên đánh giá, cuối cùng cười nói: “Thật là xinh đẹp, ta sống đến từng này tuổi cũng chưa gặp qua người đẹp như vậy!”

Tam phu nhân có chiếc cằm hơi nhọn, nhìn qua trầm mặc ít nói, cũng đi theo gật đầu nói thật xinh đẹp.

Hồ Chỉ Vân nghe xong, gương mặt lập tức xám xịt nhưng lại không nói gì, chỉ là nâng nâng mí mắt, nhắc tới vấn đề an trí cho Cố Cẩm Nguyên.

Nhiều một người, dựa theo suy nghĩ của người bình thường chỉ là nhiều thêm một đôi đũa. Thế nhưng tại đây là cuộc sống của gia đình xa hoa, phú quý tất nhiên là không giống như vậy. Vừa cần điều thêm nha hoàn, còn phát tiền tiêu vặt, một năm còn phải bốn mùa đưa quần áo đồ trang sức, tính ra đệ nhất hao phí tài lực.

Lão thái thái nghĩ nghĩ, quay qua hỏi Cố Cẩm Nguyên: “Cẩm Nguyên, ngươi nhìn xem trong phủ này, chỗ mà người hiện tại đang ở, ngươi có thích không?”

Cố Cẩm Nguyên cười nói: “Đêm qua con ở tại chỗ muội muội, kì thực thích vô cùng.”

Nàng vừa nói lời này ra, chung quanh mấy vị phu nhân trong lòng không khỏi âm thầm cảm thán. Nghĩ lúc trước có nghe nói cô nương này chỉ dùng mấy câu mà khiến cho Hồ ma ma bị phạt, còn cho rằng cô nương này có một ít đạo hạnh. Hiện giờ xem lại hóa ra là một người đơn thuần, lần trước chẳng qua chó ngáp phải ruồi thôi.

Suy đi nghĩ lại thì ở nơi Lũng Tây bần hàn kia, từ nhỏ chỉ có một bà lão thái thái nuôi nấng, có thể trưởng thành cái dạng gì?

Hiện giờ quay lại Ninh Quốc công phủ, bơ vơ không nơi nương tựa, lại còn ở tại chỗ Cố Lan Phức, sợ là nào ngày đó bị người ta nuốt cả xương mà chính mình còn không biết đâu!

Bất quá lời này đương nhiên chỉ có thể nhủ ở trong lòng, trăm triệu lần không thể nói ra.

Hồ Chỉ Vân nghe xong, thật sự vừa lòng.

Mà Cố Lan Phức lại càng nhẹ nhàng thở ra.

Nàng chán ghét Cố Cẩm Nguyên, đương nhiên hy vọng Cố Cẩm Nguyên cách chính mình càng xa càng tốt. Nhưng nàng lại đề phòng Cố Cẩm Nguyên, nhất định không thể để Cố Cẩm Nguyên rời khỏi tầm mắt, vạn nhất nàng thông đồng cùng Nhị hoàng tử thì làm sao bây giờ?

Dù sao thì nàng vẫn còn nhớ rõ, kiếp trước Nhị hoàng tử đối Cố Cẩm Nguyên yêu thương nhiều thế nào!

Hiện giờ nàng cảm thấy Cố Cẩm Nguyên ở trong viện mình là chuyện không thể tốt hơn.

Cố Lan Phức lập tức chạy qua kéo tay Cố Cẩm Nguyên: “Ta cũng thích tỷ tỷ, tỷ tỷ có thể ở cùng chỗ với ta, thật là không thể tốt hơn.”

Lão thái thái nhìn mắt Cố Cẩm Nguyên, liền cười nói: “Ta chỉ sợ các ngươi tỷ muội ở một chỗ, viện nhỏ sẽ bất tiện.”

Cố Cẩm Nguyên lại nói: “Sẽ không đâu, con ở Lũng Tây, chỗ ở so với nơi này còn nhỏ hơn nhiều. Viện của muội muội lớn như vậy, sẽ không có chỗ nào bất tiện đâu?”

Lời này thật đúng là hồn nhiên ngây thơ, Cố lão thái thái nghe xong không thể nói gì hơn, chỉ có thể tùy nàng đi thôi.

Vì thế lại nhắc tới chuyện váy áo tiền tiêu vặt của Cố Cẩm Nguyên, tiền tiêu vặt là một tháng mười lượng bạc, váy áo thì Hồ thị nói sẽ sai người gấp rút đi may, một hơi liền muốn làm ra mười bộ, tám bộ.

Lão thái thái nghe xong vừa lòng, nhìn về phía cháu gái mình nghĩ, làm nhiều thêm mấy bộ váy áo, lại phối với những đồ trang sức của mình đưa, trang điểm thêm một chút, chắc chắn sẽ làm kinh động Yến Kinh thành.

Nhất thời cười nói: “Việc may xiêm y này phải đốc thúc làm nhanh nhanh một chút, tháng sau là ngày sinh của Thái Hậu nương nương. Đến lúc đó chúng ta đều là phải vào cung, Cẩm Nguyên cũng phải đi theo chúng ta tiến cung.”

Hồ Chỉ Vân ở bên vội cười nói: “Đó là tất nhiên, con cũng muốn để Cẩm Nguyên tiến cung mà.”

Bên cạnh Cố Lan Phức âm thầm nhíu mày, nàng biết nương nàng vẫn như cũ muốn tính toán để Cố Cẩm Nguyên thay thế nàng gả cho Nhị hoàng tử, để cho nàng có cơ hội mưu đồ gả cho Thái Tử.

Nhưng nàng không thể để chuyện đó xảy ra.

Nàng mơ giấc mộng kia nhưng không hề muốn nói cho nương biết. Nàng đối với mẫu thân của mình hiểu rõ nhất. Nếu như nàng kể cho nương nghe về giấc mộng kia, nương nhất định sẽ bắt nàng kể chi tiết về tình hình triều đình chiến sự sẽ diễn ra như thế nào, sau đó liền thông báo ngay cho ông ngoại cùng nhà đẻ. Đến lúc đó chỉ sợ là thiên hạ đều biết được, ngược lại còn gây thêm nhiều rắc rối.

Giấc mộng của nàng chỉ có thể cho một mình nàng sử dụng, trăm triệu lần không thể cho người thứ hai biết được.

Nàng cần chậm rãi nghĩ biện pháp thuyết phục mẫu thân, làm mẫu thân từ bỏ tính toán ban đầu, để Cố Cẩm Nguyên gả cho Thái Tử, còn nàng cứ cố thủ cùng Nhị hoàng tử hôn ước là được.

Đối với Cố Cẩm Nguyên, nàng ta nếu ở lại trong viện của nàng, nàng tự nhiên có biện pháp, từ từ cho nàng ta nếm mùi.

Kiếp trước nàng chịu quá nhiều đau khổ, hiện tại nhất định phải để Cố Cẩm Nguyên trải qua. Nếu như ngay lập tức chưa thể làm gì thì cũng muốn khiến nàng ta chịu khổ một chút mới hả lòng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương