Mẹ Ngốc Cực Phẩm Thật Uy Vũ
-
Chương 17: Tiểu huynh đệ, đừng thẹn thùng
"Nhã Mị."
Nghe được hai chữ nhã Mị, trong nội tâm cô khó tránh khỏi một trận thất lạc, Nhã Mị là một cái hộp đêm xa hoa nhất bên trong cái thành thị này. Xem ra không phải đi tìm con trai của cô, ai...
Sắc trời càng ngày càng mờ, càng về khuya, "Nhã Mị" càng ngày càng náo nhiệt, đèn nê ông lấp lóe, ở cửa lớn đều đứng từng nhóm gái tiếp khách nhỏ, từng cái phát triển.
Hiên Viên Liệt xuống xe, nhìn Tiêu Tiêu trên xe một chút: "cậu cũng đi theo đi."
Bây giờ là người hầu nhỏ bất đắc dĩ của người ta, Mộ Tiêu Tiêu cũng chỉ có thể theo anh đi vào. Cái này không có quan hệ gì với việc tìm con trai, cô thực sự cũng không muốn tới.
Phía sau đi tới, một mực lên tầng cao nhất. Tầng cao nhất Nhã Mị là phòng khách Vip đặc biệt. Hiên Viên Liệt tới nơi này làm gì?
Khi đẩy cửa trở ra...
"Liệt thủ lĩnh, rốt cuộc ngài đã đến, tới tới tới, tranh thủ thời gian ngồi xuống." Một tên béo đón. Tiêu Tiêu liếc một chút liền nhận ra tên béo này là lão đại bang Lão Ưng. Thì ra Hiên Viên Liệt là đến xã giao.
Lại chợt nhìn phòng được bao Vip, chỉ có mấy người đàn ông, lại có mười người phụ nữ. Mà đều là mỹ nữ nhất đẳng, chậc chậc chậc, chịu nổi sao?
Mộ Tiêu Tiêu tiến về sau phòng được bao, yên lặng đứng ở một cái góc.
"Ai nha, vị tiểu huynh đệ này là người liệt thủ lĩnh mang tới, khách khí như vậy làm gì? Cùng tới ngồi một chỗ đi!" Tên béo lại nói rồi.
Cái Tên béo này bình thường bạo lực máu tanh hung ác, ngược lại khách khí ngay trước mặt Hiên Viên Liệt, xem ra anh ta đến nịnh bợ Hiên Viên Liệt, Tiêu Tiêu ngẩng đầu nhìn Hiên Viên Liệt một chút.
Anh tùy ý gật đầu, ngầm đồng ý rồi.
Tiêu Tiêu đi đến góc hẻo lánh nhất ngồi xuống trên ghế dựa. Cô còn chưa có ngồi nóng cái mông. Chỉ thấy tên béo nhìn mỹ nữ tóc vàng bên cạnh một chút: "Còn không mau qua bồi tiếp tiểu huynh đệ người ta, Liệt thủ lĩnh mang người tới, đều phải chiếu cố chu đáo rồi."
Vỗ mông ngựa, Tên béo mới nhìn Hiên Viên Liệt, sau đó hai người nói chuyện lên tới.
Lúc này... Mỹ nữ tóc vàng cũng đứng lên, cầm trong tay một bình rượu ỏn ẻn chạy đến bên cạnh Mộ Tiêu Tiêu: "Tiên sinh, em đến bồi anh đi." Nói xong mỹ nữ tóc vàng liền ngồi vào bên người cô.
Tiêu Tiêu phản ứng tính dời đi bên cạnh.
Mỹ nữ tóc vàng cũng là lão luyện ở hộp đêm này, chủ động xích lại gần Tiêu Tiêu, một cái chân dài cọ đến trên đùi của cô, cọ qua cọ lại: "em thay anh rót rượu đi." Nói xong cúi người, chậm rãi rót rượu.
Rượu? Tiêu Tiêu lập tức dựng lông tơ lên, đời này thứ lớn nhất cô dính không được cũng là rượu. Bởi vì, chỉ cần cô vừa uống rượu thì tính tình sẽ đại biến, làm ra rất nhiều sự tình không thể tưởng tượng, mà lại... Sau khi tỉnh lại cái gì đều không nhớ rõ, trước kia cũng đi khám thầy thuốc, thầy thuốc nói đây là vấn đề thể chất của cô, cũng coi là một loại bệnh.
"Không, không cần, tôi không uống rượu."
"Tới này, vì sao lại không uống rượu? Như vậy đi, em uống trước rồi nói." Mỹ nữ nói xong đã uống một hớp chén tiếp theo. Sau đó lại rót một chén đưa tới trước mặt Mộ Tiêu Tiêu.
"Tôi thật không uống."
"Ngài là chê tôi phục vụ không tốt sao?" Nói xong tay mỹ nữ tóc vàng leo lên bụng dưới Tiêu Tiêu, ngón tay vừa đi vừa về đảo quanh ở chỗ này.
Ách... Tiêu Tiêu tranh thủ thời gian đẩy tay của cô ra.
"Ai nha, Liệt thủ lĩnh mang tới tiểu huynh đệ, còn rất thẹn thùng đó." Lúc này, giọng nói của mập mạp lại vang lên rồi.
Ánh mắt Hiên Viên Liệt cũng nhìn về phía Tiêu Tiêu...
"A, ha ha." Cô lúng túng cười, ánh mắt nhìn về phía Hiên Viên Liệt, anh dùng cái loại ánh mắt này nhìn chằm chằm mình. Đang nghĩ ngợi, ngón tay mỹ nữ tóc vàng đã vuốt ve đến trên bờ môi của cô.
"Tiên sinh, không bằng, để cho em dùng miệng tới đút ngài đi." Mỹ nữ tóc vàng nói xong, liền đem chén rượu đến bên miệng.
Tiêu Tiêu lập tức đưa ánh mắt kéo về trên người mỹ nữ tóc vàng, dùng miệng? Không thể nào... Vẫn không muốn đi... Mắt thấy Tên béo và Hiên Viên Liệt cũng còn nhìn chằm chằm. Đầy vẻ xem trò đùa.
"Sao có thể làm phiền tiểu thư đây! Không phải là uống rượu sao, chút lòng thành!" Tiêu Tiêu xuất ra uy mãnh của nam tử hán, đoạt lấy chén rượu trong tay mỹ nữ tóc vàng, uống một chén sẽ không có chuyện gì. Nhắm mắt lại uống một hớp.
Vừa mới nâng chén lên buông xuống.
Nghe được hai chữ nhã Mị, trong nội tâm cô khó tránh khỏi một trận thất lạc, Nhã Mị là một cái hộp đêm xa hoa nhất bên trong cái thành thị này. Xem ra không phải đi tìm con trai của cô, ai...
Sắc trời càng ngày càng mờ, càng về khuya, "Nhã Mị" càng ngày càng náo nhiệt, đèn nê ông lấp lóe, ở cửa lớn đều đứng từng nhóm gái tiếp khách nhỏ, từng cái phát triển.
Hiên Viên Liệt xuống xe, nhìn Tiêu Tiêu trên xe một chút: "cậu cũng đi theo đi."
Bây giờ là người hầu nhỏ bất đắc dĩ của người ta, Mộ Tiêu Tiêu cũng chỉ có thể theo anh đi vào. Cái này không có quan hệ gì với việc tìm con trai, cô thực sự cũng không muốn tới.
Phía sau đi tới, một mực lên tầng cao nhất. Tầng cao nhất Nhã Mị là phòng khách Vip đặc biệt. Hiên Viên Liệt tới nơi này làm gì?
Khi đẩy cửa trở ra...
"Liệt thủ lĩnh, rốt cuộc ngài đã đến, tới tới tới, tranh thủ thời gian ngồi xuống." Một tên béo đón. Tiêu Tiêu liếc một chút liền nhận ra tên béo này là lão đại bang Lão Ưng. Thì ra Hiên Viên Liệt là đến xã giao.
Lại chợt nhìn phòng được bao Vip, chỉ có mấy người đàn ông, lại có mười người phụ nữ. Mà đều là mỹ nữ nhất đẳng, chậc chậc chậc, chịu nổi sao?
Mộ Tiêu Tiêu tiến về sau phòng được bao, yên lặng đứng ở một cái góc.
"Ai nha, vị tiểu huynh đệ này là người liệt thủ lĩnh mang tới, khách khí như vậy làm gì? Cùng tới ngồi một chỗ đi!" Tên béo lại nói rồi.
Cái Tên béo này bình thường bạo lực máu tanh hung ác, ngược lại khách khí ngay trước mặt Hiên Viên Liệt, xem ra anh ta đến nịnh bợ Hiên Viên Liệt, Tiêu Tiêu ngẩng đầu nhìn Hiên Viên Liệt một chút.
Anh tùy ý gật đầu, ngầm đồng ý rồi.
Tiêu Tiêu đi đến góc hẻo lánh nhất ngồi xuống trên ghế dựa. Cô còn chưa có ngồi nóng cái mông. Chỉ thấy tên béo nhìn mỹ nữ tóc vàng bên cạnh một chút: "Còn không mau qua bồi tiếp tiểu huynh đệ người ta, Liệt thủ lĩnh mang người tới, đều phải chiếu cố chu đáo rồi."
Vỗ mông ngựa, Tên béo mới nhìn Hiên Viên Liệt, sau đó hai người nói chuyện lên tới.
Lúc này... Mỹ nữ tóc vàng cũng đứng lên, cầm trong tay một bình rượu ỏn ẻn chạy đến bên cạnh Mộ Tiêu Tiêu: "Tiên sinh, em đến bồi anh đi." Nói xong mỹ nữ tóc vàng liền ngồi vào bên người cô.
Tiêu Tiêu phản ứng tính dời đi bên cạnh.
Mỹ nữ tóc vàng cũng là lão luyện ở hộp đêm này, chủ động xích lại gần Tiêu Tiêu, một cái chân dài cọ đến trên đùi của cô, cọ qua cọ lại: "em thay anh rót rượu đi." Nói xong cúi người, chậm rãi rót rượu.
Rượu? Tiêu Tiêu lập tức dựng lông tơ lên, đời này thứ lớn nhất cô dính không được cũng là rượu. Bởi vì, chỉ cần cô vừa uống rượu thì tính tình sẽ đại biến, làm ra rất nhiều sự tình không thể tưởng tượng, mà lại... Sau khi tỉnh lại cái gì đều không nhớ rõ, trước kia cũng đi khám thầy thuốc, thầy thuốc nói đây là vấn đề thể chất của cô, cũng coi là một loại bệnh.
"Không, không cần, tôi không uống rượu."
"Tới này, vì sao lại không uống rượu? Như vậy đi, em uống trước rồi nói." Mỹ nữ nói xong đã uống một hớp chén tiếp theo. Sau đó lại rót một chén đưa tới trước mặt Mộ Tiêu Tiêu.
"Tôi thật không uống."
"Ngài là chê tôi phục vụ không tốt sao?" Nói xong tay mỹ nữ tóc vàng leo lên bụng dưới Tiêu Tiêu, ngón tay vừa đi vừa về đảo quanh ở chỗ này.
Ách... Tiêu Tiêu tranh thủ thời gian đẩy tay của cô ra.
"Ai nha, Liệt thủ lĩnh mang tới tiểu huynh đệ, còn rất thẹn thùng đó." Lúc này, giọng nói của mập mạp lại vang lên rồi.
Ánh mắt Hiên Viên Liệt cũng nhìn về phía Tiêu Tiêu...
"A, ha ha." Cô lúng túng cười, ánh mắt nhìn về phía Hiên Viên Liệt, anh dùng cái loại ánh mắt này nhìn chằm chằm mình. Đang nghĩ ngợi, ngón tay mỹ nữ tóc vàng đã vuốt ve đến trên bờ môi của cô.
"Tiên sinh, không bằng, để cho em dùng miệng tới đút ngài đi." Mỹ nữ tóc vàng nói xong, liền đem chén rượu đến bên miệng.
Tiêu Tiêu lập tức đưa ánh mắt kéo về trên người mỹ nữ tóc vàng, dùng miệng? Không thể nào... Vẫn không muốn đi... Mắt thấy Tên béo và Hiên Viên Liệt cũng còn nhìn chằm chằm. Đầy vẻ xem trò đùa.
"Sao có thể làm phiền tiểu thư đây! Không phải là uống rượu sao, chút lòng thành!" Tiêu Tiêu xuất ra uy mãnh của nam tử hán, đoạt lấy chén rượu trong tay mỹ nữ tóc vàng, uống một chén sẽ không có chuyện gì. Nhắm mắt lại uống một hớp.
Vừa mới nâng chén lên buông xuống.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook