Mê Muội Vì Em
Chương 44

***

Lúc hai người đang đấu khẩu thì điện thoại của Nghiêm Dịch reo lên. Nam thần đang thưởng thụ thời gian ngọt ngào, ngồi ì ra trên ghế không chịu đi. Quan An Tĩnh mỉm cười giục anh mấy lần, lúc này Nghiêm Dịch mới lưu luyến đứng lên đi nghe điện thoại.

“A lô?”

“Nghiêm Dịch, là tôi.” Trong điện thoại truyền đến tiếng oang oang của Mã Chấn Vũ, “Buổi tối phòng 309, mang theo ai đó của cậu tới sớm đấy nhé!”

Nghiêm Dịch mỉm cười nói ừ.

Hôm nay bộ phận kỹ thuật Kỳ Thuật tổ chức liên hoan, trước đó Nghiêm Dịch có nói muốn dẫn Quan An Tĩnh cùng đến. Buổi chiều hôm đó Quan An Tĩnh chỉ có hai tiết học, cho nên bạn trai nhị thập tứ hiếu là Nghiêm Dịch canh tốt thời gian tới trường đón cô. Không ngờ lại trùng hợp gặp Lưu Tuấn Hàm đi ra…

E là trời muốn tiêu diệt lớp trưởng đại nhân. Thiên thời địa lời nhân hoa, Lưu Tuấn Hàm không có thứ nào, bại hoàn toàn là nằm trong dự kiến, hợp tình hợp lý.

Bây giờ Quan An Tĩnh đã quen thân với đồng nghiệp của Nghiêm Dịch. Vốn toàn là những người dễ gần, sau vài tháng gần gũi, khoảng cách giữa họ rút xuống số âm, thậm chí có một vài đàn anh khóa trên còn gọi cô là chị dâu, Quan An Tĩnh từ mất tự nhiên tới quen dần.

Bầu không khí liên hoan đêm nay rất vui vẻ. Ngày thường đều bận rộn lo làm hạng mục, hôm nay hiếm lắm mọi người mới có thể tề tựu lại với nhau hưởng thụ thời gian rãnh rỗi. Cả đám mở máy karaoke, chơi rất vui vẻ.

Mọi người trò chuyện với nhau một chút, chủ đề chuyển dần tới hạng mục trọng điểm của Kỳ Thuật trong sáu tháng cuối năm.

Hoắc Chính: “Bên Mỹ hi vọng chúng ta mau chóng bắt tay vào làm việc. Tôi muốn điều mấy người từ tổ ba, Cung Húc, bên cậu có vấn đề gì không?”

“Cần cứ nói.” Cung Húc giơ ly rượu lên, phóng khoáng nói, “Anh em bên tôi tùy anh phân công!”

“Vậy được, cuối tuần này phái một số người không có chuyện quan trọng trên tay theo giúp Nghiêm Dịch xây dựng kho dữ liệu đi.”

“Dễ như ăn cháo!” Cung Húc đáp ứng, nói xong thì chợt nhớ, “À, đúng rồi, không nói thì suýt quên. Nghiêm Dịch, hôm nay hộ chiếu của cậu được đưa tới công ty, tôi đã ký nhận thay cậu. Chút nữa nhớ đòi tôi đó.”

Bàn ăn rất ồn ào, câu nói thuận miệng đó của Cung Húc không khiến nhiều người để tâm. Nhưng cũng vì vậy nên không ai nói hùa, còn Quan An Tĩnh vốn đang vừa nói vừa cười thì lại trở nên mất hồn mất vía.

Nghiêm Dịch nhận hạng mục nước ngoài, Hoắc Chính cố ý phái anh đi qua đó xem xét, cô biết những việc ấy. Nhưng vừa đúng đó là công ty Mỹ, cho nên cũng đồng nghĩa vô hình đẩy nhanh thời gian xuất ngoại của Nghiêm Dịch… khảo sát kết hợp du học, như vậy thì thời gian rời khỏi của Nghiêm Dịch chẳng phải càng dài hơn sao?

Không dám nói gì trước mặt mọi người, Quan An Tĩnh nhịn suốt một buổi, mãi tới lúc trên đường về mới có cơ hội hỏi Nghiêm Dịch chuyện hộ chiếu.

“Hạng mục mới ở Mỹ hơi gấp, cho nên Hoắc Chính giúp anh làm hộ chiếu trước, để tránh đến lúc đó chậm trễ thời gian. Nhưng, anh không ngờ lại nhanh đến vậy…” Nghiêm Dịch vừa lái xe vừa giải thích, câu nói cuối cùng rất nhỏ, giống như đang lẩm bẩm.

Quan An Tĩnh ngồi ở ghế phụ lái, nghe nam thần nói, vẻ mặt từ từ nghiêm túc.

Tuy cô luôn biểu hiện ra sức ủng hộ Nghiêm Dịch đào tạo sâu ở đại học D nhưng trong lòng Quan An Tĩnh rất rõ, gạt được người khác nhưng không gạt được chính bản thân mình, những lời nói trái lương tâm từng nói, dù nói nghìn lần vạn lần cũng chỉ là nói dối.

Cô hy vọng Nghiêm Dịch xuất ngoại ư? Đáp án quá rõ.

Trước đó cô luôn tự an ủi mình rằng bây giờ thông tin kỹ thuật phát triển như vậy, cho dù ngăn cách hai nơi cũng không sao. Nhưng giờ khi phải đối mặt với sự chia ly, Quan An Tĩnh thực sự cảm thấy rất khổ sở cùng thất lạc. Cô như vậy, thực sự rất hư hỏng đúng không? Cô phải toàn lực ủng hộ Nghiêm Dịch mới phải.

“Khi nào thì đi?”

“Cũng nhanh, có lẽ tháng sau.”

“Tháng sau?” Nhanh như vậy ?!

“Sao, không nỡ à?”

“Không… không phải…” Quan An Tĩnh tiếp tục liều mạng, “Em chỉ hỏi qua thôi, dù sao sớm muộn gì cũng phải đi, một tháng hay hai tháng cũng không khác biệt mấy, ha ha —” Nhưng vì sao trái tim cô lại nhức nhói đến vậy?

“Thật?”

“Thật mà…” Không chỉ đau lòng một chút thôi đâu! Ô ô ô…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương