Cô xuống lầu liếc mắt một cái thì lập tức thấy một đứa bé ngồi ở phòng khách xem TV.


Mạnh Vãn biết đây chính là con riêng của cô.


Nguyên chủ chuyển tới đây cũng đã ba bốn tháng, trong lúc này cô chỉ lo ăn uống vui chơi, không có một chút ý nghĩ muốn lôi kéo làm quen con riêng nào, thế cho nên hai người hiện tại hai người giống như người lạ vậy.


Mạnh Vãn cũng không hiểu, với quan hệ của hai người, nguyên chủ rốt cuộc có lòng tin gì mà tham gia show nuôi con vậy, chẳng trách hậu kỳ bị bôi đen đến mức thương tích đầy mình.


Chuyện bực mình quá nhiều, Mạnh Vãn sờ bụng, cô quyết định vẫn nên đi an ủi bản thân trước đã.


Mạnh Vãn đi đến bàn ăn, giúp việc vô cùng tận chức tận trách mà bưng thức ăn lên.


Mạnh Vãn nhìn lướt qua, lúc này hai mắt cô tối sầm.


Ai có thể nói cho Mạnh Vãn biết, tại sao bữa trưa của cô chỉ có vài lá rau và một quả trứng luộc.


Cô tôi đưa mắt nhìn giúp việc đang bưng thức ăn lên, giúp việc rất chu đáo bưng thêm một ly cà phê đen lên.



Cô đã ngửi thấy mùi vị đắng chát trong ly.


Mạnh Vãn không thích uống cà phê, càng không thích uống cà phê đen thuần đắng.


Chỉ tiếc là giúp việc không hiểu sự thất vọng trong mắt cô, người kia lui xuống rất nhanh.


Mạnh Vãn đối mặt với rau luộc trong mâm.


Hai bên nhìn nhau chỉ còn lại sự thất vọng.


Bên cạnh nhà ăn là phòng bếp, Mạnh Vãn chưa ăn no xoa bụng đi tìm đồ ăn vặt.


Dường như giúp việc trong nhà này rất có kỷ luật, Mạnh Vãn lục tung tủ cũng không tìm được một bao đồ ăn vặt nào, khi cô nản lòng thoái chí quyết định gọi đồ ăn ngoài, một vật màu bạc thu hút sự chú ý của cô.


Bạc Tinh Tinh ngồi trên thảm, nhìn chằm chằm vào Ultraman, lỗ tai dựng thẳng lên cao, không biết đang nghe cái gì.


Ngoại Bạc Tinh Tinh không thể nghi ngờ là rất có lực sát thương, một đầu tóc xoăn thoạt nhìn cũng rất mềm mại, hai má mũm mĩm, đôi mắt vừa tròn vừa lớn, rất đáng yêu.



Mạnh Vãn là một người yêu cái đẹp thích nhất là những thứ đáng yêu, vẻ ngoài của Tinh Tinh có thể khiến cô lập tức quên đi sự không thoải mái của bữa cơm lúc trước.


Bên này Mạnh Vãn còn đang say đắm sự đáng yêu của Bạc Tinh Tinh, mà bên kia bé con lại ngồi nghiêm chỉnh, thịt phía sau lưng căng thẳng, bé biết, người phụ nữ kia đã đến.


Bạc Tinh Tinh tưởng tượng ra tư thế oai hùng của Ultraman khi đánh quái thú, trong lòng tràn ngập dũng khí.


Bé biết người phụ nữ này muốn cùng đi show tạp kỹ với mình, vì để cho bé phối hợp, hiện tại chắc chắn người kia sẽ dỗ dành bé, nhưng bé đã không phải là con nít ba tuổi, không dễ dỗ như vậy!

Bạc Tinh Tinh vẫn dùng liếc nhìn Mạnh Vãn, bé đang đợi Mạnh Vãn mở miệng, ai biết người nọ thế mà lại tự mình ngồi xuống, trên tay cầm theo một cái hộp màu bạc, miệng còn đang nhai.


Bạc Tinh Tinh khiếp sợ, Bạc Tinh Tinh tức giận, từ từ!

Hồi tưởng lại cái hộp màu bạc vừa mới liếc thấy, Tinh Tinh cứng ngắc quay đầu.


Mạnh Vãn đang ngồi trên sô pha, nhìn bé chọn Ultraman, trên tay cầm hộp bánh màu bạc, không ngừng lấy bánh bích quy từ trong hộp ra.


Hộp bánh bích quy này là cha cố ý nướng cho bé!

Nước mắt của Bạc Tinh Tinh chảy ra, bé bất giác khóc thành tiếng.


Mạnh Vãn nhìn thấy Ultraman biến thân, đột nhiên, tiếng khóc của con nít vang lên bên tai.


Lúc Bạc Tinh Tinh khóc, con mắt hơi híp lại, nước mắt to như hạt đậu lăn xuống từ khóe mắt, thoạt nhìn cực kỳ đáng thương.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương