Mê Hoặc Trầm Mê
1: Xuyên Qua


Đau quá, lạnh cả người! Trên cổ tay như có thứ gì đang chảy ra, ý thức mơ hồ! Giang Nghiên mở mắt ra, đập vào mi mắt, là một trần nhà cùng phòng tắm xa lạ cô chưa từng thấy qua.

Cô nhíu mày, cúi đầu, nhìn thấy một thân ảnh với chiếc váy dài màu hồng nhạt đang ngâm mình trong bồn tắm, trên cổ tay trái còn có một vết cắt, máu tươi từ miệng vết thương chảy ra cuồn cuộn không ngừng, nước trong bồn tắm bị máu nhuộm thành một màu đỏ nhàn nhạt.

Giang Nghiên khá chắc chắn là bản thân chưa bao giờ mua chiếc váy màu hồng kiểu này, cũng tuyệt đối không thể vì một người hay điều gì đó mà cắt cổ tay tự sát, huống chi, cô nhớ rõ ràng cô bị tai nạn xe mà, lại mơ hồ lần nữa, nếu như lúc ấy cô chưa chết, thì cũng không có khả năng cô có thể mở mắt sống lại như thế này?Nhưng, cái cảm giác đau đớn trên cổ tay này, chắc chắn một điều, người đang cắt cổ tay chảy máu này, chính là cô! Xoa huyệt Thái Dương nhức mỏi, Giang Nghiên chống tay lên thành bồn tắm, chậm rãi đứng lên.

Vừa mới cử động một chút thôi, cô liền cảm thấy kì quái, giống như, thân thể này không phải của cô vậy, cử động như thế nào cũng cảm thấy không thoải mái.

Sau khi đứng lên hoàn toàn, thì càng khẳng định hơn.


Bởi vì, cô thấy người bị lùn đi một chút, ngực lại dường như nhẹ đi rất nhiều.

Giang Nghiên cúi đầu nhìn xuống, rõ ràng là ngực cô nhỏ đi rất nhiều mà, lại duỗi tay trái ra nhìn mu bàn tay, nốt ruồi ngay ngón giữa cũng biến mất.

Mặc kệ là ngực hay nốt ruồi, thì thân thể này đều không giống cô!Giang Nghiên sống hai mươi mấy năm, cũng đã từng xem qua một ít tiểu thuyết xuyên không, thậm chí còn đóng vai chính trong đó.

Thấy vậy, cô cũng không hoảng, lấy một dây cột tóc sạch sẽ buộc lên cổ tay bị cắt ngăn không cho máu chảy, sau đó lấy khăn lông sạch phũ lên quấn lại.

Thoáng nhìn xung quanh, trong phòng tắm của cô ngốc này có một chiếc gương, cô liền đi đến, quan sát người trong gương.

Đứng trước gương là một cô gái trẻ, tóc dài.

Trên dưới 20 tuổi, đôi mắt rất to và sáng, mũi nhỏ, mặt cũng nhỏ, trong rất thanh thuần, khác hoàn toàn với vẻ đẹp đời trước của cô.

Bởi vì nằm trong bồn tắm quá lâu, quần áo cô và hơn phân nửa tóc đều ướt đẫm, dán chặt lên người cô, càng làm lộ ra toàn bộ thân thể thanh thuần tựa như hoa sen trong nước, hơi thở tràn đầy thanh xuân và sức sống.


Giang Nghiên nghĩ bản thân sống lại lần nữa đã là sự ưu đãi của trời cao rồi, không ngờ khi xuyên qua đến thân thể này, hừm, cũng thật không tồi.

Ngực tuy rằng nhỏ hơn so với đời trước của cô, nhưng cũng là cupC nha.

Giang Nghiên hài lòng gật gật đầu, quay qua nhìn lại cổ tay còn đau nhức của cô, thay bộ quần áo ban đầu được đặt trong phòng tắm, hẳn là quần áo của nguyên chủ, lại xoa xoa mái tóc ướt, xoay người đi đến trước cửa phòng tắm, tính toán chắc là nên đi bệnh viện xử lí vết thương trước đã, nếu không cô sẽ đi chầu Diêm Vương vì mất nhiều máu, bản thân còn chưa hưởng thụ được sự hạnh phúc của việc sống lại nữa.

"Cạch" một tiếng, cửa phòng tắm mở ra.

Bên ngoài là một hành lang không rộng lắm, cách hành lang, có thể nhìn thấy hai cái bồn rửa tay nhỏ, trên bệ rửa tay là một tấm gương đối diện ngay với cửa phòng tắm.

Bên cạnh gương có một cái kệ với 2 cốc thủy tinh, trong cốc lần lượt là bàn chải đánh răng và kem đánh răng, ngoài ra còn những đồ dùng thiết yếu hằng ngày như dầu gội, sữa tắm.


Đồ dùng cũng không quá nhiều, số lượng đại khái dùng đủ cho hai người.

Xa hơn một chút trên tường có treo một cây lau nhà.

Dựa vào bố cục, nơi này hẳn là ký túc xá, là một khu ký túc xá hai người tương đối cao cấp.

Giang Nghiên bất động đem những điều này thu hết vào mắt, đang định nhìn về hướng bên trái ký túc xá xem có phải cũng sẽ có 2 cái giường không thì trong phòng lúc này truyền ra một tiếng nói, cũng không quá khó nghe, chất giọng khàn khàn này như tô thêm một chút đặc sắc và lười biếng: "Nghiên Nghiên, nếu cậu cứ không ra nữa thì tớ liền nghĩ là cậu chết rồi đấy!".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương