Editor: Miêu Bàn Tử
Trên mạng không đáng tin cậy, bạn "tốt" càng không đáng tin cậy, trong sách cũng không có kiến thức để tham khảo phương diện này, Phó Cẩn Ngôn cảm giác tâm thật mệt.
Nghĩ nghĩ, hắn làm nóng ly sữa bò, kèm theo hoa quả ướp lạnh, nâng đĩa tiến vào phòng tắm.
Tô Đát Kỷ vẫn là nằm trong bồn tắm không động đậy, hắn nhẹ giọng kêu nàng,
"Lót dạ một chút đi, uống chút sữa bò sẽ cảm thấy thoải mái hơn."
Nàng suy yếu mở mắt ra, nhỏ giọng nói lời cảm ơn cùng hắn,
"Cám ơn anh."
Phó Cẩn Ngôn vừa định nói không cần khách khí, liền nghe nàng cười một tiếng, đau thương tăng thêm một câu,
"Cám ơn anh nguyện ý cứu tôi."
Hô hấp của hắn đột nhiên cứng lại.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Cuống họng khô khốc không có ngọt ngào dễ nghe như ngày thường, lại đặc biệt chân thực.
Không có câu dẫn, không có đùa giỡn cũng không có tỏ vẻ quyến rũ, nhìn dáng vẻ Tô Đát Kỷ không nhiễm bụi trần lại mỏi mệt bất lực như thế, Phó Cẩn Ngôn đột nhiên cảm thấy, khả năng cái này mới là Tô Mê chân thực.
Khí lực Tô Đát Kỷ bưng cái chén liền đều không có, hắn rất tự nhiên nhận lấy đút cho nàng, phối hợp với tiếng nước rỉ rích giống như nhạc đệm, khung cảnh yên tĩnh ấm áp như là một bức tranh.
Khẩu vị nàng không tốt, chỉ ăn một chút rồi lắc đầu nói không ăn được, Phó Cẩn Ngôn nhìn nàng khó chịu, cũng không có ép buộc nàng. Editor: Miêu Bàn Tử
"Anh, anh đi về nghỉ ngơi trước đi, một mình tôi không có việc gì. Đã quấy rầy anh lâu như vậy, chậm trễ thời gian sáng mai đi làm của anh, tôi cũng quá áy náy."
Sau khi ăn xong, Tô Đát Kỷ khôi phục được một ít thể lực, liền bắt đầu "đuổi người".
Hệ thống kinh ngạc, oa oa mắng,
【 Không phải chứ hồ ly ngu ngốc, ngươi không đi ngủ với hắn, chạy tới ngâm nước lạnh. Ngươi có khuynh hướng tự ngược đãi sao? 】
Tô Đát Kỷ ném cho hắn một cái ánh mắt "Ngươi rất ngây thơ ngu ngốc",
"Hắn mà đi, ta cắt đầu hồ ly này đem cho ngươi."
Quả nhiên, Phó Cẩn Ngôn không chút do dự cự tuyệt,
"Như vậy sao được! Ngủ trong bồn tắm rất nguy hiểm, hơn nữa cô vừa mới ngâm nước, tôi vẫn nên ở đây nhìn cô thì hơn."
Hệ thống:... Tốt, Phó cảnh sát, ngươi mới là tự ngược hạng nhất.
Thế nhưng Tô Đát Kỷ sao có thể đối với ân nhân cứu mạng của mình như thế? Nàng vội vàng từ trong bồn tắm giãy dụa đứng lên,
"Tôi cũng không có vấn đề gì lớn, anh mau mau nghỉ ngơi đi."
Nhưng thân thể ốm yếu vừa nhoáng một cái, kém chút đứng không vững. Phó Cẩn Ngôn đưa tay đỡ nàng, liền nghe đến nàng a một tiếng, Tô Đát Kỷ như bị điện giật qua, "Phù phù" một chút, lại ngã trở về trong nước.
Vụng về nói dối tự sụp đổ.
Nàng không muốn hắn mệt nhọc, cho nên mới cố ý nói như vậy. Phó Cẩn Ngôn một chút liền hiểu được, trong đáy lòng không khỏi phát ra một tia ngọt ngào.
"Cô đang là bệnh nhân, cũng đừng quá quan tâm tôi. Lúc trước tôi tra án, mấy ngày mấy đêm không ngủ được là chuyện thường xuyên. Hiện tại thức một đêm căn bản chỉ là một bữa ăn sáng."
Hắn nói dối ngay cả sắc mặt cũng không thèm đổi một cái.
Toàn bộ hệ thống tư pháp ai mà không biết, Phó Cẩn Ngôn hắn tính tình rất quái, thường một mình làm việc. Bình thường tới thời gian nghỉ ngơi liền không có tăng ca, bền lòng vững dạ sáu giờ sáng rời giường, mười giờ tối đi ngủ.
Nếu như không phải trong giờ làm việc, thì ngay cả cục trưởng ra mặt hắn đều chẳng thèm nhìn qua. Làm gì mà có cái vụ vì tình huống tra án mấy ngày mấy đêm không ngủ?
Hệ thống rất im lặng:
【 Nhân loại thật phức tạp. Rõ ràng là muốn tốt cho đối phương, lại không nói thẳng, ngược lại cong cong quẹo quẹo, lại còn nói dối? 】
Tô Đát Kỷ từ ái vỗ vỗ đầu của hắn:
"Ngươi không hiểu đâu. Cái này gọi là hàm súc! Nội liễm*!"
*Hàm súc: cô đọng và chứa đựng bên trong nhiều ý sâu sắc.
*Nội liễm: ý chỉ sự chững chạc, bình tĩnh.
Ánh mắt hồ ly của nàng lóe lên một vòng tính toán,
"Một khi bị hắn phát hiện, ta nói dối để cho hắn không cảm thấy áy náy, chắc chắn độ thiện cảm sẽ tự soạt soạt soạt tăng lên đấy!"
Hệ thống nửa tin nửa ngờ mở giao diện độ thiện cảm ra xem xét, trầm mặc.
Nguyên bản số âm đỏ phừng phừng, đã biến thành 10 điểm số dương!
【 Con mẹ nó, lúc này mới bao lâu, liền âm thầm lặng lẽ tăng lên 50 điểm a! Làm sao làm được! 】
Hệ thống sau khi khiếp sợ cũng bắt đầu cơn bão văng tục.
Tô Đát Kỷ đối với kết quả này tuyệt đối không có kinh ngạc, thậm chí còn mang theo tia bất mãn,
"Mới tăng thêm chút xíu điểm như thế, xem ra gia hỏa này thật sự rất nghiêm túc, ta phải thêm ít sức mạnh."
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Hệ thống bị chẹn họng một chút, liền để cho nàng bắt đầu phát huy diễn kịch.
Tô Đát Kỷ nghe được Phó Cẩn Ngôn nói lời này, liền làm ra một bộ dáng đầy tin tưởng!
Nàng thở dài một hơi, thần sắc thấp thỏm trên mặt giảm đi một chút, lại lầm bầm nói lời cảm ơn,
"Vậy làm phiền anh."
Hai người, một người ngồi một người nằm, nghe tiếng nước tí tách, mỗi người đều theo đuổi suy nghĩ của chính mình.
Phó Cẩn Ngôn đang sắp xếp lại sự tình, ngay tại thời điểm muốn tìm hiểu chân tướng trên người nàng, thanh âm Tô Đát Kỷ đột nhiên vang lên tại phòng tắm an tĩnh.
"Phó cảnh sát, vì cái gì anh không có đem tôi ngủ qua?"
Hệ thống:??? Hàm súc đâu? Nội liễm vừa nói xong đâu???
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Cái độ thiện cảm có thể bay lên đáp xuống mà không được nhắc đến nghe quý dị.
Ví dụ đang 54 điểm mà lên 80 điểm thì không có gì là lạ nhé:)) tác giả sẽ nói qua phần này ở chương nào đó ♥️ tôi quên mất rồi.....
Nhiều lúc editor đọc xong cũng cảm thấy mệt não thật!!!
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Mèo méo meo~
Trên mạng không đáng tin cậy, bạn "tốt" càng không đáng tin cậy, trong sách cũng không có kiến thức để tham khảo phương diện này, Phó Cẩn Ngôn cảm giác tâm thật mệt.
Nghĩ nghĩ, hắn làm nóng ly sữa bò, kèm theo hoa quả ướp lạnh, nâng đĩa tiến vào phòng tắm.
Tô Đát Kỷ vẫn là nằm trong bồn tắm không động đậy, hắn nhẹ giọng kêu nàng,
"Lót dạ một chút đi, uống chút sữa bò sẽ cảm thấy thoải mái hơn."
Nàng suy yếu mở mắt ra, nhỏ giọng nói lời cảm ơn cùng hắn,
"Cám ơn anh."
Phó Cẩn Ngôn vừa định nói không cần khách khí, liền nghe nàng cười một tiếng, đau thương tăng thêm một câu,
"Cám ơn anh nguyện ý cứu tôi."
Hô hấp của hắn đột nhiên cứng lại.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Cuống họng khô khốc không có ngọt ngào dễ nghe như ngày thường, lại đặc biệt chân thực.
Không có câu dẫn, không có đùa giỡn cũng không có tỏ vẻ quyến rũ, nhìn dáng vẻ Tô Đát Kỷ không nhiễm bụi trần lại mỏi mệt bất lực như thế, Phó Cẩn Ngôn đột nhiên cảm thấy, khả năng cái này mới là Tô Mê chân thực.
Khí lực Tô Đát Kỷ bưng cái chén liền đều không có, hắn rất tự nhiên nhận lấy đút cho nàng, phối hợp với tiếng nước rỉ rích giống như nhạc đệm, khung cảnh yên tĩnh ấm áp như là một bức tranh.
Khẩu vị nàng không tốt, chỉ ăn một chút rồi lắc đầu nói không ăn được, Phó Cẩn Ngôn nhìn nàng khó chịu, cũng không có ép buộc nàng. Editor: Miêu Bàn Tử
"Anh, anh đi về nghỉ ngơi trước đi, một mình tôi không có việc gì. Đã quấy rầy anh lâu như vậy, chậm trễ thời gian sáng mai đi làm của anh, tôi cũng quá áy náy."
Sau khi ăn xong, Tô Đát Kỷ khôi phục được một ít thể lực, liền bắt đầu "đuổi người".
Hệ thống kinh ngạc, oa oa mắng,
【 Không phải chứ hồ ly ngu ngốc, ngươi không đi ngủ với hắn, chạy tới ngâm nước lạnh. Ngươi có khuynh hướng tự ngược đãi sao? 】
Tô Đát Kỷ ném cho hắn một cái ánh mắt "Ngươi rất ngây thơ ngu ngốc",
"Hắn mà đi, ta cắt đầu hồ ly này đem cho ngươi."
Quả nhiên, Phó Cẩn Ngôn không chút do dự cự tuyệt,
"Như vậy sao được! Ngủ trong bồn tắm rất nguy hiểm, hơn nữa cô vừa mới ngâm nước, tôi vẫn nên ở đây nhìn cô thì hơn."
Hệ thống:... Tốt, Phó cảnh sát, ngươi mới là tự ngược hạng nhất.
Thế nhưng Tô Đát Kỷ sao có thể đối với ân nhân cứu mạng của mình như thế? Nàng vội vàng từ trong bồn tắm giãy dụa đứng lên,
"Tôi cũng không có vấn đề gì lớn, anh mau mau nghỉ ngơi đi."
Nhưng thân thể ốm yếu vừa nhoáng một cái, kém chút đứng không vững. Phó Cẩn Ngôn đưa tay đỡ nàng, liền nghe đến nàng a một tiếng, Tô Đát Kỷ như bị điện giật qua, "Phù phù" một chút, lại ngã trở về trong nước.
Vụng về nói dối tự sụp đổ.
Nàng không muốn hắn mệt nhọc, cho nên mới cố ý nói như vậy. Phó Cẩn Ngôn một chút liền hiểu được, trong đáy lòng không khỏi phát ra một tia ngọt ngào.
"Cô đang là bệnh nhân, cũng đừng quá quan tâm tôi. Lúc trước tôi tra án, mấy ngày mấy đêm không ngủ được là chuyện thường xuyên. Hiện tại thức một đêm căn bản chỉ là một bữa ăn sáng."
Hắn nói dối ngay cả sắc mặt cũng không thèm đổi một cái.
Toàn bộ hệ thống tư pháp ai mà không biết, Phó Cẩn Ngôn hắn tính tình rất quái, thường một mình làm việc. Bình thường tới thời gian nghỉ ngơi liền không có tăng ca, bền lòng vững dạ sáu giờ sáng rời giường, mười giờ tối đi ngủ.
Nếu như không phải trong giờ làm việc, thì ngay cả cục trưởng ra mặt hắn đều chẳng thèm nhìn qua. Làm gì mà có cái vụ vì tình huống tra án mấy ngày mấy đêm không ngủ?
Hệ thống rất im lặng:
【 Nhân loại thật phức tạp. Rõ ràng là muốn tốt cho đối phương, lại không nói thẳng, ngược lại cong cong quẹo quẹo, lại còn nói dối? 】
Tô Đát Kỷ từ ái vỗ vỗ đầu của hắn:
"Ngươi không hiểu đâu. Cái này gọi là hàm súc! Nội liễm*!"
*Hàm súc: cô đọng và chứa đựng bên trong nhiều ý sâu sắc.
*Nội liễm: ý chỉ sự chững chạc, bình tĩnh.
Ánh mắt hồ ly của nàng lóe lên một vòng tính toán,
"Một khi bị hắn phát hiện, ta nói dối để cho hắn không cảm thấy áy náy, chắc chắn độ thiện cảm sẽ tự soạt soạt soạt tăng lên đấy!"
Hệ thống nửa tin nửa ngờ mở giao diện độ thiện cảm ra xem xét, trầm mặc.
Nguyên bản số âm đỏ phừng phừng, đã biến thành 10 điểm số dương!
【 Con mẹ nó, lúc này mới bao lâu, liền âm thầm lặng lẽ tăng lên 50 điểm a! Làm sao làm được! 】
Hệ thống sau khi khiếp sợ cũng bắt đầu cơn bão văng tục.
Tô Đát Kỷ đối với kết quả này tuyệt đối không có kinh ngạc, thậm chí còn mang theo tia bất mãn,
"Mới tăng thêm chút xíu điểm như thế, xem ra gia hỏa này thật sự rất nghiêm túc, ta phải thêm ít sức mạnh."
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Hệ thống bị chẹn họng một chút, liền để cho nàng bắt đầu phát huy diễn kịch.
Tô Đát Kỷ nghe được Phó Cẩn Ngôn nói lời này, liền làm ra một bộ dáng đầy tin tưởng!
Nàng thở dài một hơi, thần sắc thấp thỏm trên mặt giảm đi một chút, lại lầm bầm nói lời cảm ơn,
"Vậy làm phiền anh."
Hai người, một người ngồi một người nằm, nghe tiếng nước tí tách, mỗi người đều theo đuổi suy nghĩ của chính mình.
Phó Cẩn Ngôn đang sắp xếp lại sự tình, ngay tại thời điểm muốn tìm hiểu chân tướng trên người nàng, thanh âm Tô Đát Kỷ đột nhiên vang lên tại phòng tắm an tĩnh.
"Phó cảnh sát, vì cái gì anh không có đem tôi ngủ qua?"
Hệ thống:??? Hàm súc đâu? Nội liễm vừa nói xong đâu???
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Cái độ thiện cảm có thể bay lên đáp xuống mà không được nhắc đến nghe quý dị.
Ví dụ đang 54 điểm mà lên 80 điểm thì không có gì là lạ nhé:)) tác giả sẽ nói qua phần này ở chương nào đó ♥️ tôi quên mất rồi.....
Nhiều lúc editor đọc xong cũng cảm thấy mệt não thật!!!
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Mèo méo meo~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook