Mau Xuyên Nữ Xứng: Sủng Ngươi, Hắc Hoá Nam Thần
-
Chương 6: Đồng thoại đều gạt người (6)
Editor: Kiều Tiếu Nương Tử
Bây giờ tuy còn chưa biết người hắc hoá là người nào, nhưng cái cảm giác không ổn này...
Kỳ thật cô chỉ là một vật hi sinh đội mũ công chúa thôi đúng không? Tức giận! (╯`□′)╯~╧╧
Nam chủ Tu Ẩn do mẫu phi qua đời từ khi còn nhỏ, mặt trên bị chèn ép bởi hai người anh trai có chỗ dựa vững mạnh bên nhà mẹ, tính cách của hai người quái đản, mặt sau lại thích Lan Ninh, một cô hầu gái đối với hắn cũng như với những người khác, đặc biệt ôn nhu.
Nhưng mà người Lan Ninh thích là Nhị hoàng tử An Đức Liệt, trong cuộc chiến tranh chấp vương vị, An Đức Liệt cùng Đại hoàng tử Tạp La Nhĩ cạnh tranh vô cùng kịch liệt.
Dù cho yêu cầu của lão quốc vương có hoang đường cỡ nào thì hai vị hoàng tử vẫn nghĩ đủ mưu kế để tìm kiếm một nàng công chúa chân thật.
Còn nguyên chủ…… Trong cuộc chiến này, nguyên chủ chỉ là một vật hi sinh.
Ngay tại khoảng thời gian ngắn này, Tu Ẩn, người luôn luôn tỏ vẻ không để mắt tới cuộc chiến, đã bồi dưỡng xong thế lực thuộc về bản thân, trực tiếp tạo phản ngay ngày lão quốc vương băng hà, bắt nhốt Đại hoàng tử cùng Nhị hoàng tử, sửa đổi quốc hiệu, thành công bước lên vị trí quốc vương, cuối cùng như ý nguyện cưới được Lan Ninh, chẳng qua người Lan Ninh thích vẫn luôn là Nhị hoàng tử. Giai đoạn trước ngược, giai đoạn sau lại tiếp tục ngược tâm, cho nên hoàn toàn hắc hoá.
Mà vị phu nhân vừa rồi, chính là mẹ của An Đức Liệt, vương hậu của Ngải Nhĩ Tư Lan Khắc.
“A a a a a!” Yến Lạc ai oán ôm đầu ngồi xổm xuống, chỉ trích Tiểu Phấn Hồng, " Tại sao cậu không đến sớm hơn??”
Cô dựa vào cốt truyện cổ tích trong ký ức nên mới dám đồng ý, bây giờ thì hay rồi, bản thân tự đào hố chôn mình, cô đã thành công đưa mình lên con đường làm vật hy sinh??!! (T_T)
Gạt người, đều là gạt người!
Ánh sáng hồng nhạt trên không trung dừng một chút, sau đó quyết đoán trốn chạy, “Nếu ký chủ đã hiểu rõ, vậy xin hãy bắt đầu nhiệm vụ ~! Phải nhớ chú ý tiến trình nhiệm vụ trên giao diện hệ thống nga, có yêu cầu gì cứ trực tiếp kêu tôi, hệ thống Tiểu Phấn Hồng tùy thời vì ngài phục vụ!”
Cô không vui, cô không thoải mái, cô muốn về nhà!
“Đúng rồi, có thể ký chủ sẽ thấy vài thứ kia, ở mỗi vị diện hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có nga, giờ cần phải nhất lao vĩnh dật (*), ký chủ cố lên!” Tuy rằng không biết rõ suy nghĩ của Yến Lạc, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc Tiểu Phấn Hồng uy hiếp cô.
(*) Nhất lao vĩnh dật: một lần mệt mỏi để đổi lấy cả đời không lo lắng.
“……” Yến Lạc nhìn hệ thống Tiểu Phấn Hồng trước mặt, cán cân thiên bình trong lòng không ngừng lắc lư, qua một hồi lâu, mới nắm chặt quyền, mặt đầy nghiêm túc, “Cố lên!”
Ân…… Tuy rằng điểm chú ý của hai người không giống nhau, nhưng ký chủ có thể chấp nhận làm việc là tốt rồi!
Thân hình Tiểu Phấn Hồng chợt lóe, hóa thành một tia sáng xâm nhập vào ấn đường của Yến Lạc.
Trong não bộ vang lên tiếng nói, "Tốt, chúng ta bắt đầu nhiệm vụ của vị diện này thôi!"
Yến Lạc lấy hết can đảm, ngẩng đầu lên, sợi tóc đen ở sau người hơi hơi lay động, đẩy cửa ra.
Ngoài cửa là hành lang hoa lệ, cứ cách một đoạn lại có một người hầu đứng đó canh chừng.
Nhìn trận thế này Yến Lạc khẽ run lên.
Kinh sợ.
Ngày thường, cô không giao lưu nhiều với những người khác nên giờ bảo cô đi gặp mấy người này, đáy lòng Yến Lạc có chút chột dạ, nâng góc váy đi về phía trước.
Trong đầu bắt đầu suy nghĩ đợi lát nữa gặp Nhị hoàng tử An Đức Liệt thì nên nói cái gì.
Bất quá, hoảng loạn không kéo dài bao lâu, ý chí của Yến Lạc bị con đường dài làm cho quân lính tan rã.
Công chúa chân chính, kiêu ngạo xinh đẹp…… Thân thể yếu ớt.
Yến Lạc xem như lĩnh ngộ được cái gì gọi là " một bước thở mạnh, ba bước thở hổn hển".
Cô mới đi được vài bước đã có cảm giác sắp bị mệt chết...
Trong lòng than thở, dưới chân lại không chú ý, cơ thể bị vấp, ngã về phía trước.
Bây giờ tuy còn chưa biết người hắc hoá là người nào, nhưng cái cảm giác không ổn này...
Kỳ thật cô chỉ là một vật hi sinh đội mũ công chúa thôi đúng không? Tức giận! (╯`□′)╯~╧╧
Nam chủ Tu Ẩn do mẫu phi qua đời từ khi còn nhỏ, mặt trên bị chèn ép bởi hai người anh trai có chỗ dựa vững mạnh bên nhà mẹ, tính cách của hai người quái đản, mặt sau lại thích Lan Ninh, một cô hầu gái đối với hắn cũng như với những người khác, đặc biệt ôn nhu.
Nhưng mà người Lan Ninh thích là Nhị hoàng tử An Đức Liệt, trong cuộc chiến tranh chấp vương vị, An Đức Liệt cùng Đại hoàng tử Tạp La Nhĩ cạnh tranh vô cùng kịch liệt.
Dù cho yêu cầu của lão quốc vương có hoang đường cỡ nào thì hai vị hoàng tử vẫn nghĩ đủ mưu kế để tìm kiếm một nàng công chúa chân thật.
Còn nguyên chủ…… Trong cuộc chiến này, nguyên chủ chỉ là một vật hi sinh.
Ngay tại khoảng thời gian ngắn này, Tu Ẩn, người luôn luôn tỏ vẻ không để mắt tới cuộc chiến, đã bồi dưỡng xong thế lực thuộc về bản thân, trực tiếp tạo phản ngay ngày lão quốc vương băng hà, bắt nhốt Đại hoàng tử cùng Nhị hoàng tử, sửa đổi quốc hiệu, thành công bước lên vị trí quốc vương, cuối cùng như ý nguyện cưới được Lan Ninh, chẳng qua người Lan Ninh thích vẫn luôn là Nhị hoàng tử. Giai đoạn trước ngược, giai đoạn sau lại tiếp tục ngược tâm, cho nên hoàn toàn hắc hoá.
Mà vị phu nhân vừa rồi, chính là mẹ của An Đức Liệt, vương hậu của Ngải Nhĩ Tư Lan Khắc.
“A a a a a!” Yến Lạc ai oán ôm đầu ngồi xổm xuống, chỉ trích Tiểu Phấn Hồng, " Tại sao cậu không đến sớm hơn??”
Cô dựa vào cốt truyện cổ tích trong ký ức nên mới dám đồng ý, bây giờ thì hay rồi, bản thân tự đào hố chôn mình, cô đã thành công đưa mình lên con đường làm vật hy sinh??!! (T_T)
Gạt người, đều là gạt người!
Ánh sáng hồng nhạt trên không trung dừng một chút, sau đó quyết đoán trốn chạy, “Nếu ký chủ đã hiểu rõ, vậy xin hãy bắt đầu nhiệm vụ ~! Phải nhớ chú ý tiến trình nhiệm vụ trên giao diện hệ thống nga, có yêu cầu gì cứ trực tiếp kêu tôi, hệ thống Tiểu Phấn Hồng tùy thời vì ngài phục vụ!”
Cô không vui, cô không thoải mái, cô muốn về nhà!
“Đúng rồi, có thể ký chủ sẽ thấy vài thứ kia, ở mỗi vị diện hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có nga, giờ cần phải nhất lao vĩnh dật (*), ký chủ cố lên!” Tuy rằng không biết rõ suy nghĩ của Yến Lạc, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc Tiểu Phấn Hồng uy hiếp cô.
(*) Nhất lao vĩnh dật: một lần mệt mỏi để đổi lấy cả đời không lo lắng.
“……” Yến Lạc nhìn hệ thống Tiểu Phấn Hồng trước mặt, cán cân thiên bình trong lòng không ngừng lắc lư, qua một hồi lâu, mới nắm chặt quyền, mặt đầy nghiêm túc, “Cố lên!”
Ân…… Tuy rằng điểm chú ý của hai người không giống nhau, nhưng ký chủ có thể chấp nhận làm việc là tốt rồi!
Thân hình Tiểu Phấn Hồng chợt lóe, hóa thành một tia sáng xâm nhập vào ấn đường của Yến Lạc.
Trong não bộ vang lên tiếng nói, "Tốt, chúng ta bắt đầu nhiệm vụ của vị diện này thôi!"
Yến Lạc lấy hết can đảm, ngẩng đầu lên, sợi tóc đen ở sau người hơi hơi lay động, đẩy cửa ra.
Ngoài cửa là hành lang hoa lệ, cứ cách một đoạn lại có một người hầu đứng đó canh chừng.
Nhìn trận thế này Yến Lạc khẽ run lên.
Kinh sợ.
Ngày thường, cô không giao lưu nhiều với những người khác nên giờ bảo cô đi gặp mấy người này, đáy lòng Yến Lạc có chút chột dạ, nâng góc váy đi về phía trước.
Trong đầu bắt đầu suy nghĩ đợi lát nữa gặp Nhị hoàng tử An Đức Liệt thì nên nói cái gì.
Bất quá, hoảng loạn không kéo dài bao lâu, ý chí của Yến Lạc bị con đường dài làm cho quân lính tan rã.
Công chúa chân chính, kiêu ngạo xinh đẹp…… Thân thể yếu ớt.
Yến Lạc xem như lĩnh ngộ được cái gì gọi là " một bước thở mạnh, ba bước thở hổn hển".
Cô mới đi được vài bước đã có cảm giác sắp bị mệt chết...
Trong lòng than thở, dưới chân lại không chú ý, cơ thể bị vấp, ngã về phía trước.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook