Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần, Ngươi Đoạt Diễn
-
Chương 14: Đích nữ trùng sinh (13)
Edit + Beta: LoBe
* * *
"Trường Ninh, chuyện lần trước ủy khuất cho con rồi." Thái hậu thương tiếc vỗ vỗ tay Dư Duyệt.
"Chỉ là nhất thời kinh sợ, Hoàng tổ mẫu yên tâm." Dư Duyệt nhẹ giọng trấn an, đối với việc Thái hậu biết chân tướng chuyện rừng đào cũng không cảm thấy kỳ quái, mẫu thân tuyệt sẽ không cần thiết nói dối thái hậu, người khác có lẽ chỉ biết Thái hậu nhân từ rộng lượng, cực ít can thiệp sự tình hậu cung Hoàng đế, một lòng hướng Phật.
Mặc kệ là a di, mẫu thân, hay bản thân nàng, đều biết xuất thân của thái hậu cũng không mấy hiển hách, càng không phải sủng phi của tiên đế, vậy mà có thể một đường đi lên thành Hoàng Hậu, đưa nhi tử lên đế vị, trở thành người chiến thắng cuối cùng, tâm tư rốt cuộc là thâm trầm cỡ nào, thủ đoạn độc ác cỡ nào!
Ở trước mặt bà khoe khoang tâm cơ, chơi vài thủ đoạn nhỏ đó giống như biểu diễn vài tiết mục giải trí cho bà xem, hơn nữa bà còn có thể không dung.
"Dư gia càng ngày càng tự tạo chuyện xấu cho mình." Thái hậu mắt híp lại, khóe mắt có nếp nhăn của năm tháng, nhìn không thấu, càng nhìn càng thấy lòng người lạnh lẽo.
Trong lòng Dư Duyệt hơi châm chọc, trên mặt lại cười khổ, "Chung quy là do phụ thân Trường Ninh, con không nói oan cho phụ thân mặc dù tâm đã nguội lạnh."
Dư gia là thiên gia lâm hạnh nhiều thế hệ, vẫn luôn chịu trách nhiệm quản lý Thái Y Viện, tiên đế tuổi nhỏ từng chịu phải vô vàn sự hãm hại chốn hậu cung, vì đế hậu là người thập phần cẩn thận, ở bên người hắn đều là thân tín, nếu là có người dám cả gan sắp xếp người vào, tuyệt đối máu chảy thành sông. Cho nên đương kim hoàng thượng cho dù tuyển không ít văn thần võ quan, cung không cách nào bằng một phần tâm tư của tiên đế, điều này làm cho Thái hậu hiện tại, đã từng là đương kim Thục phi mười phần bất an.
Mà chỉ cần là người, cho dù là Hoàng đế, cũng sẽ đau ốm, thái y là người duy nhất có thể tiếp cận Hoàng đế một cách dễ dàng, đặc biệt là thái y năm đó tuổi trẻ đã nổi danh, còn có được tín nhiệm của tiên đế, Dư Chính Hồng, cũng chính là phụ thân thân sinh Dư Duyệt!
Mà có thể có được tín nhiệm của tiên đế tín nhiệm, tuyệt đối không phải người dễ dàng thu mua nhân tâm, cho nên đang lúc thái hậu cùng Hoàng đế buồn rầu thì Dư Chính Hồng tự nhiên trở thành người của bọn họ. Cơ duyên xảo hợp, tiên đế biết được hắn đem lòng yêu thương muội muội mình, người từ nhỏ được nuôi dưỡng dưới gối thái hậu - Vĩnh Bình trưởng công chúa!
Nhớ tới Vĩnh Bình trưởng công chúa, Dư Duyệt hít thở không thông, kết hợp cốt truyện cùng với tin tức mấy năm nay nàng do thám được, nàng chỉ là bông hoa bên trong lụi tàn như xương rồng ngoài như mẫu đơn mà thôi.
Mẫu thân Vĩnh Bình trưởng công chúa, cũng là tổ mẫu của Dư Duyệt, là muội muội ruột của đương kim thái hậu. Thái hậu năm đó có thai nên nhận được ân sủng, liền đón bà vào cung với danh nghĩa là tìm người bầu bạn, dự định chọn bà làm phi tử tiên đế. Vì bà đi vào hậu cung như hổ rình nên đã chắn không ít sự công kích của đám phi tần, thẳng đến khi bị tỷ tỷ lợi dụng đến chút giá trị cuối cùng, dùng làm vật hy sinh cho nàng bước lên cung vị Thục phi!
Vì biểu hiện tỷ muội tình thâm, lôi kéo tình thương của tiên đế, Thái hậu đem Vĩnh Bình trưởng công chúa nuôi dưỡng dưới gối. Cũng có lẽ để đáp trả chút áy náy kia, nàng đối với Vĩnh Bình trưởng công chúa xác thật không tồi, nhưng mà chút áy náy này, nếu đặt trước quyền lợi, không thể so sánh!
Tuy rằng thông minh, nhưng từ nhỏ Vĩnh Bình trưởng công chúa được sủng ái vẫn giữ được một phần thiên chân, càng không nghĩ tới người nàng coi là mẫu phi và hoàng huynh lại tính kế nàng, khiến nàng từng bước đi vào lồng ngực ôn nhu của Dư Chính Hồng.
Người đời đều biết Vĩnh Bình trưởng công chúa cùng phò mã tình cảm sâu nặng, chuyện tình duyên rừng đào càng lưu truyền rộng rãi, hiển nhiên, có ai biết, phía dưới phồn hoa là rách nát đến mức nào? Nếu chuyện rừng đào quả như tương truyền, làm sao vẫn có người nghị luận sau lưng?
Vĩnh Bình trưởng công chúa sinh hạ Dư Duyệt khi bị thương, kết quả không thể có con được nữa, phò mã mặt ngoài nói không thèm để ý, nhưng chưa được mấy tháng sau lại ruồng bỏ tình cảm thề non hẹn biển của hai người, có ngoại thất. Còn đường mật nói rằng, nàng ta chỉ là người ngoài, chờ nàng ta sinh hạ hài tử, sẽ đuổi nàng ta đi, đứa con sẽ được nuôi dưỡng dưới gối Vĩnh Bình trưởng công chúa.
A, Vĩnh Bình trưởng công chúa kiêu ngạo kiểu gì, phu quân nếu vô tình ta liền hưu*, nàng làm sao có thể nuôi dưỡng nhi tử của ngoại thất. Hơn nữa, nàng cũng hoàn toàn chết tâm với Dư Chính Hồng. Lúc ban đầu, Dư Chính Hồng còn nghĩ có thể vãn hồi, theo thời gian trôi qua, mẫu thân cùng thiếp thất không ngừng thổi gió bên tai, cho tới bây giờ, hai người trên danh nghĩa là phu thê, nhưng lại không có nửa điểm tình ý.
*hưu trong hưu thư - thư bỏ vợ, ý muốn ly hôn
Đến nỗi sự tình lần trước ở rừng đào, dã uyên ương Dư Duyệt bắt gặp chính là thứ đề trên danh nghĩa có Dư Tử Nam, một người bị sủng ái tới ngu người, thường đi theo Dư Chính Hồng ra ra vào vào phủ Trưởng công chúa. Tuy nhiên chỉ cần hắn không quá phận, Vĩnh Bình trưởng công chúa và Dư Duyệt đều sẽ không để ý tới hắn, chỉ là không nghĩ tới hắn càng ngày càng kiêu ngạo, lại dám xuống tay với người ở phủ Công chúa.
Trên mặt thái hậu xẹt qua một tia cười lạnh, "Ngươi là quận chúa hoàng gia tôn quý, bọn họ cũng xác thật nên xử lý. Chỉ có mấy cái vảy liền dám không để thân phận quận chúa vào trong mắt."
"Hoàng tổ mẫu không nên tức giận, giống như người nói, con là quận chúa, bọn họ cũng không thể đối xử với con như thế, vả lại chung quy cũng là trưởng bối."
Dư Duyệt nhẹ giọng khuyên giải an ủi, trong lòng không để tâm lời thái hậu nói. Nếu thật sự muốn vì nàng mà xuất đầu, hà tất gì hiện tại mới ở trước mặt nàng lộ vẻ lạnh lùng sắc bén?
Mấy năm nay tuy rằng người mới xuất sắc của Thái Y Viện xuất hiện không ít, nhưng danh vị đệ nhất thái y của Dư Chính Hồng như cũ vẫn rất vững chắc, hắn vẫn có giá trị, chỉ cần hắn không gây ra đại sự, thái hậu và hoàng đế sẽ không vì chút việc nhỏ này mà từ bỏ hắn.
Đương nhiên Dư Duyệt cũng chưa bao giờ muốn đối phó người phụ thân này. Cho dù hắn chưa bao giờ cho nàng một chút tình thương của người cha, thậm chí đem sai lầm của hắn và mẫu thân kịch liệt đẩy sang người Trường Ninh. Ở kiếp trước, cũng vì bảo hộ gia tộc và mẫu thân, phụ thân vẫn là phụ thân, ông đã cho nguyên thân nửa sinh mệnh. Đạo làm con, cho dù phụ thân không tốt lại còn phạm sai lầm, nhưng nàng vẫn không thể có suy nghĩ trả thù.
* * *
"Trường Ninh, chuyện lần trước ủy khuất cho con rồi." Thái hậu thương tiếc vỗ vỗ tay Dư Duyệt.
"Chỉ là nhất thời kinh sợ, Hoàng tổ mẫu yên tâm." Dư Duyệt nhẹ giọng trấn an, đối với việc Thái hậu biết chân tướng chuyện rừng đào cũng không cảm thấy kỳ quái, mẫu thân tuyệt sẽ không cần thiết nói dối thái hậu, người khác có lẽ chỉ biết Thái hậu nhân từ rộng lượng, cực ít can thiệp sự tình hậu cung Hoàng đế, một lòng hướng Phật.
Mặc kệ là a di, mẫu thân, hay bản thân nàng, đều biết xuất thân của thái hậu cũng không mấy hiển hách, càng không phải sủng phi của tiên đế, vậy mà có thể một đường đi lên thành Hoàng Hậu, đưa nhi tử lên đế vị, trở thành người chiến thắng cuối cùng, tâm tư rốt cuộc là thâm trầm cỡ nào, thủ đoạn độc ác cỡ nào!
Ở trước mặt bà khoe khoang tâm cơ, chơi vài thủ đoạn nhỏ đó giống như biểu diễn vài tiết mục giải trí cho bà xem, hơn nữa bà còn có thể không dung.
"Dư gia càng ngày càng tự tạo chuyện xấu cho mình." Thái hậu mắt híp lại, khóe mắt có nếp nhăn của năm tháng, nhìn không thấu, càng nhìn càng thấy lòng người lạnh lẽo.
Trong lòng Dư Duyệt hơi châm chọc, trên mặt lại cười khổ, "Chung quy là do phụ thân Trường Ninh, con không nói oan cho phụ thân mặc dù tâm đã nguội lạnh."
Dư gia là thiên gia lâm hạnh nhiều thế hệ, vẫn luôn chịu trách nhiệm quản lý Thái Y Viện, tiên đế tuổi nhỏ từng chịu phải vô vàn sự hãm hại chốn hậu cung, vì đế hậu là người thập phần cẩn thận, ở bên người hắn đều là thân tín, nếu là có người dám cả gan sắp xếp người vào, tuyệt đối máu chảy thành sông. Cho nên đương kim hoàng thượng cho dù tuyển không ít văn thần võ quan, cung không cách nào bằng một phần tâm tư của tiên đế, điều này làm cho Thái hậu hiện tại, đã từng là đương kim Thục phi mười phần bất an.
Mà chỉ cần là người, cho dù là Hoàng đế, cũng sẽ đau ốm, thái y là người duy nhất có thể tiếp cận Hoàng đế một cách dễ dàng, đặc biệt là thái y năm đó tuổi trẻ đã nổi danh, còn có được tín nhiệm của tiên đế, Dư Chính Hồng, cũng chính là phụ thân thân sinh Dư Duyệt!
Mà có thể có được tín nhiệm của tiên đế tín nhiệm, tuyệt đối không phải người dễ dàng thu mua nhân tâm, cho nên đang lúc thái hậu cùng Hoàng đế buồn rầu thì Dư Chính Hồng tự nhiên trở thành người của bọn họ. Cơ duyên xảo hợp, tiên đế biết được hắn đem lòng yêu thương muội muội mình, người từ nhỏ được nuôi dưỡng dưới gối thái hậu - Vĩnh Bình trưởng công chúa!
Nhớ tới Vĩnh Bình trưởng công chúa, Dư Duyệt hít thở không thông, kết hợp cốt truyện cùng với tin tức mấy năm nay nàng do thám được, nàng chỉ là bông hoa bên trong lụi tàn như xương rồng ngoài như mẫu đơn mà thôi.
Mẫu thân Vĩnh Bình trưởng công chúa, cũng là tổ mẫu của Dư Duyệt, là muội muội ruột của đương kim thái hậu. Thái hậu năm đó có thai nên nhận được ân sủng, liền đón bà vào cung với danh nghĩa là tìm người bầu bạn, dự định chọn bà làm phi tử tiên đế. Vì bà đi vào hậu cung như hổ rình nên đã chắn không ít sự công kích của đám phi tần, thẳng đến khi bị tỷ tỷ lợi dụng đến chút giá trị cuối cùng, dùng làm vật hy sinh cho nàng bước lên cung vị Thục phi!
Vì biểu hiện tỷ muội tình thâm, lôi kéo tình thương của tiên đế, Thái hậu đem Vĩnh Bình trưởng công chúa nuôi dưỡng dưới gối. Cũng có lẽ để đáp trả chút áy náy kia, nàng đối với Vĩnh Bình trưởng công chúa xác thật không tồi, nhưng mà chút áy náy này, nếu đặt trước quyền lợi, không thể so sánh!
Tuy rằng thông minh, nhưng từ nhỏ Vĩnh Bình trưởng công chúa được sủng ái vẫn giữ được một phần thiên chân, càng không nghĩ tới người nàng coi là mẫu phi và hoàng huynh lại tính kế nàng, khiến nàng từng bước đi vào lồng ngực ôn nhu của Dư Chính Hồng.
Người đời đều biết Vĩnh Bình trưởng công chúa cùng phò mã tình cảm sâu nặng, chuyện tình duyên rừng đào càng lưu truyền rộng rãi, hiển nhiên, có ai biết, phía dưới phồn hoa là rách nát đến mức nào? Nếu chuyện rừng đào quả như tương truyền, làm sao vẫn có người nghị luận sau lưng?
Vĩnh Bình trưởng công chúa sinh hạ Dư Duyệt khi bị thương, kết quả không thể có con được nữa, phò mã mặt ngoài nói không thèm để ý, nhưng chưa được mấy tháng sau lại ruồng bỏ tình cảm thề non hẹn biển của hai người, có ngoại thất. Còn đường mật nói rằng, nàng ta chỉ là người ngoài, chờ nàng ta sinh hạ hài tử, sẽ đuổi nàng ta đi, đứa con sẽ được nuôi dưỡng dưới gối Vĩnh Bình trưởng công chúa.
A, Vĩnh Bình trưởng công chúa kiêu ngạo kiểu gì, phu quân nếu vô tình ta liền hưu*, nàng làm sao có thể nuôi dưỡng nhi tử của ngoại thất. Hơn nữa, nàng cũng hoàn toàn chết tâm với Dư Chính Hồng. Lúc ban đầu, Dư Chính Hồng còn nghĩ có thể vãn hồi, theo thời gian trôi qua, mẫu thân cùng thiếp thất không ngừng thổi gió bên tai, cho tới bây giờ, hai người trên danh nghĩa là phu thê, nhưng lại không có nửa điểm tình ý.
*hưu trong hưu thư - thư bỏ vợ, ý muốn ly hôn
Đến nỗi sự tình lần trước ở rừng đào, dã uyên ương Dư Duyệt bắt gặp chính là thứ đề trên danh nghĩa có Dư Tử Nam, một người bị sủng ái tới ngu người, thường đi theo Dư Chính Hồng ra ra vào vào phủ Trưởng công chúa. Tuy nhiên chỉ cần hắn không quá phận, Vĩnh Bình trưởng công chúa và Dư Duyệt đều sẽ không để ý tới hắn, chỉ là không nghĩ tới hắn càng ngày càng kiêu ngạo, lại dám xuống tay với người ở phủ Công chúa.
Trên mặt thái hậu xẹt qua một tia cười lạnh, "Ngươi là quận chúa hoàng gia tôn quý, bọn họ cũng xác thật nên xử lý. Chỉ có mấy cái vảy liền dám không để thân phận quận chúa vào trong mắt."
"Hoàng tổ mẫu không nên tức giận, giống như người nói, con là quận chúa, bọn họ cũng không thể đối xử với con như thế, vả lại chung quy cũng là trưởng bối."
Dư Duyệt nhẹ giọng khuyên giải an ủi, trong lòng không để tâm lời thái hậu nói. Nếu thật sự muốn vì nàng mà xuất đầu, hà tất gì hiện tại mới ở trước mặt nàng lộ vẻ lạnh lùng sắc bén?
Mấy năm nay tuy rằng người mới xuất sắc của Thái Y Viện xuất hiện không ít, nhưng danh vị đệ nhất thái y của Dư Chính Hồng như cũ vẫn rất vững chắc, hắn vẫn có giá trị, chỉ cần hắn không gây ra đại sự, thái hậu và hoàng đế sẽ không vì chút việc nhỏ này mà từ bỏ hắn.
Đương nhiên Dư Duyệt cũng chưa bao giờ muốn đối phó người phụ thân này. Cho dù hắn chưa bao giờ cho nàng một chút tình thương của người cha, thậm chí đem sai lầm của hắn và mẫu thân kịch liệt đẩy sang người Trường Ninh. Ở kiếp trước, cũng vì bảo hộ gia tộc và mẫu thân, phụ thân vẫn là phụ thân, ông đã cho nguyên thân nửa sinh mệnh. Đạo làm con, cho dù phụ thân không tốt lại còn phạm sai lầm, nhưng nàng vẫn không thể có suy nghĩ trả thù.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook