Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!
-
Chương 6
Lãnh Duệ trầm mặc trong chốc lát, nhưng hắn cảm thấy những yêu cầu mà Đường Quả đưa ra cũng không hề bất hợp lí chút nào.
Đường Quả cũng rất kiên nhẫn mà chờ đợi. Cô thoải mái uống cốc trà vì chính mình chuẩn bị, ngả lưng trên ghế số pha, thoải mái đến mức thiếu chút nữa đã gục đầu ngủ gật.
Lãnh Duệ ngẩng đầu, nhìn ngắm người con gái bên cạnh mình. Đôi mắt Đường Quả hơi lim dim, có chút mơ màng buồn ngủ.
Đúng vậy đối nữ nhân này hắn rất có hứng thú. Thật sự yêu thích giọng ca của nàng. Khi tiếng hát ấy cất lên, nó có thể tiêu trừ đi những bực tức, nóng nảy ngày thường, mang về cho hắn cảm giác được an bình. Trong lòng không ngừng thoả hiệp, cuối cùng hắn nói.
"Điều kiện của cô, tôi đáp ứng. Nhưng..."
Nghe được câu trả lời của Lãnh Duệ làm Đường Quả hơi tỉnh táo lại. Ánh mắt thoát khỏi cái lim dim mơ hồ từ đó nhìn thẳng vào Lãnh Duệ
"Chỉ cần cô có bản lĩnh, thì có thể ở lại biệt thự này. Mọi yêu cầu cá nhân của cô, tôi cũng có thể đáp ứng.
Đường Quả tỉnh táo tinh thần, phấn chấn hỏi lại: "Yêu cầu cá nhân?"
"Đương nhiên trừ bỏ ý định làm Lãnh phu nhân."
Lãnh Duệ vội vàng đem ra những lời này nói ra. Nữ nhân này, nguyện vọng gì của cô tôi cũng có thể đáp ứng. Miễn đừng trước mặt tôi đề cập đến chuyện Lãnh phu nhân, đừng quá phận.
Đường Quả bật cười, gương mặt yêu kiều tiến sát vào người Lãnh Duệ, thổi một ngụm khí nóng bên tai hắn: "Vậy dù có ngủ cùng anh thì cũng không trở thành Lãnh phu nhân đúng không?"
Bị làn gió thơm mát đánh úp, nhưng Lãnh Duệ vẫn kiên quyết đem gương mặt của nữ nhân mặt đẩy ra. Bàn tay chạm vào làn da mềm mại, tinh tế khiến hắn có một chút dao động. Nhưng rất nhanh đã thu hồi lại trở về bình thường.
"Hiện tại là những yêu cầu của tôi." Lãnh Duệ thay đổi tư thế, dựa vào sô pha nói.
"Tôi muốn nghe cô hát. Tất cả mọi thời điểm chỉ cần tôi muốn, cô đều phải tuân lệnh. Tí nữa muốn đi ngủ, tôi muốn cô hát cho tôi nghe."
"Trước hết sẽ đi tắm rửa. Trong khoảng thời gian này cô có thể ngồi suy nghĩ một chút, nghĩ xem tí nữa sẽ hát bài gì để tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ."
Lãnh Duệ bước qua người cô đi về phía phòng tắm. Còn Đường Quả vẫn như cũ, nằm cuộn mình trên sô pha. Miệng xinh khe khẽ ngâm nga vài giai điệu nhẹ nhàng, điều này chứng tỏ tâm tình cô hiện tại rất tốt.
【 Ký chủ, tôi có thể ngu ngốc hỏi cô một câu không. Tại sao cô lại muốn trêu chọc tên đại biến thái này? Mọi chuyện hôm nay xảy ra đều đúng theo những chủ ý của cô sao?】
【... 】
【 Ký chủ, người quả nhiên thông minh lên rồi. Không ngờ cô vì đạt được mục đích, tự đi tìm kim chủ! 】
Rất nhanh tên đại biến thái kia đã tắm xong, đi tới trước mặt Đường Quả:
"Bây giờ đi đến phòng của tôi. Sau này chính cô cũng sẽ ngủ ở đây. Chăn gối, giường đệm tôi đã cho người chuẩn bị xong hết rồi."
Lãnh Duệ bước vào phòng trực tiếp thẳng trên chiếc giường kingsize. Cạnh đó một chiếc ghế màu hồng nhỏ, cùng màu với chiếc giường tiểu công chúa ở góc phòng.
Đầu giường còn lắp thêm một cái loa. Đường Quả sờ sờ loa, đúng là đồ tốt. Cũng ngau trên đầu giường ấy có một nút màu đó. Cô rất có tinh thần mà đem nút đỏ ấy đè mạnh xuống, tức khắc chiếc loa kia điên cuồng chấn động, âm thanh ầm ỉ. Chỉ cần trên giường có người đang hẳn sẽ bị chiếc loa này dựng dậy.
Đường Quả thu hồi tay, ngồi ở trên ghế, nhàm chán chống cằm: "Kim chủ, ngài muốn nghe tôi hát bài gì?"
Lãnh Duệ nhắm hai mắt, hắn cũng không buồn trả lời. Thấy hắn vẫn giữ im lặng như vậy, Đường Quả cũng không hề hỏi lại.
Nàng bắt đầu cất lên lời hát. Giai điệu nhẹ nhàng, ru dương cùng lời ca ngọt ngào. Lãnh Duệ tự hào tin rằng hắn đã nghe qua hàng trăm lời ca, hàng trăm bài hát nhưng bài ca của Đường Quả lại vô cùng mới lạ. Hắn như chìm đắm trong cách nhấn nhá, ngân nga. Bài ca độc đáo, mới lạ nhưng lại lôi cuốn Lãnh Duệ lạ thường.
Nhẹ nhàng ôn nhu giai điệu vang lên ở bên tai, làm Lãnh Duệ nội tâm an ổn. Cuối cùng hắn nhanh chóng chìm sâu vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, khi đường Quả ở dùng bữa sáng, Lãnh Duệ đi tới để lên mặt bàn là một xấp hồ sơ.
"Đã xong. Từ hôm nay cô sẽ là ca sĩ chính thức dưới trướng của công ty Tinh Vân. Bây giờ điều cô cần làm là kí tên thôi."
Lãnh Duệ thong thả ngồi xuống, hưởng thụ bữa sáng của mình, một bên dặn dò: "Người đại diện của cô cũng đã tuyển xong. Ngày mai cô chỉ cần đến báo danh, sau đó sẽ có người hướng dẫn cụ thể các thủ tục."
Đường Quả cười một tiếng: "Không hổ danh là kim chủ, lợi hại."
Đường Quả cúi đầu xem các điều khoản ghi trên hợp đồng. Lãnh Duệ cũng không quấy rầy, một lát sau hắn nói: "Tối hôm qua cô hát thực không tồi."
Đúng lúc ấy, từ ngoài cửa truyền đến âm thanh một nam nhân. Người kia không phải là nam chính Lãnh Tử Việt sao???
"Ba! Sao giờ này người còn chưa đi tới công ty?"
"Thật may mắn con đã hỏi thăm Hạ Thanh trước nếu không đến công ty cũng sẽ chẳng gặp được ba."
Đường Quả cũng rất kiên nhẫn mà chờ đợi. Cô thoải mái uống cốc trà vì chính mình chuẩn bị, ngả lưng trên ghế số pha, thoải mái đến mức thiếu chút nữa đã gục đầu ngủ gật.
Lãnh Duệ ngẩng đầu, nhìn ngắm người con gái bên cạnh mình. Đôi mắt Đường Quả hơi lim dim, có chút mơ màng buồn ngủ.
Đúng vậy đối nữ nhân này hắn rất có hứng thú. Thật sự yêu thích giọng ca của nàng. Khi tiếng hát ấy cất lên, nó có thể tiêu trừ đi những bực tức, nóng nảy ngày thường, mang về cho hắn cảm giác được an bình. Trong lòng không ngừng thoả hiệp, cuối cùng hắn nói.
"Điều kiện của cô, tôi đáp ứng. Nhưng..."
Nghe được câu trả lời của Lãnh Duệ làm Đường Quả hơi tỉnh táo lại. Ánh mắt thoát khỏi cái lim dim mơ hồ từ đó nhìn thẳng vào Lãnh Duệ
"Chỉ cần cô có bản lĩnh, thì có thể ở lại biệt thự này. Mọi yêu cầu cá nhân của cô, tôi cũng có thể đáp ứng.
Đường Quả tỉnh táo tinh thần, phấn chấn hỏi lại: "Yêu cầu cá nhân?"
"Đương nhiên trừ bỏ ý định làm Lãnh phu nhân."
Lãnh Duệ vội vàng đem ra những lời này nói ra. Nữ nhân này, nguyện vọng gì của cô tôi cũng có thể đáp ứng. Miễn đừng trước mặt tôi đề cập đến chuyện Lãnh phu nhân, đừng quá phận.
Đường Quả bật cười, gương mặt yêu kiều tiến sát vào người Lãnh Duệ, thổi một ngụm khí nóng bên tai hắn: "Vậy dù có ngủ cùng anh thì cũng không trở thành Lãnh phu nhân đúng không?"
Bị làn gió thơm mát đánh úp, nhưng Lãnh Duệ vẫn kiên quyết đem gương mặt của nữ nhân mặt đẩy ra. Bàn tay chạm vào làn da mềm mại, tinh tế khiến hắn có một chút dao động. Nhưng rất nhanh đã thu hồi lại trở về bình thường.
"Hiện tại là những yêu cầu của tôi." Lãnh Duệ thay đổi tư thế, dựa vào sô pha nói.
"Tôi muốn nghe cô hát. Tất cả mọi thời điểm chỉ cần tôi muốn, cô đều phải tuân lệnh. Tí nữa muốn đi ngủ, tôi muốn cô hát cho tôi nghe."
"Trước hết sẽ đi tắm rửa. Trong khoảng thời gian này cô có thể ngồi suy nghĩ một chút, nghĩ xem tí nữa sẽ hát bài gì để tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ."
Lãnh Duệ bước qua người cô đi về phía phòng tắm. Còn Đường Quả vẫn như cũ, nằm cuộn mình trên sô pha. Miệng xinh khe khẽ ngâm nga vài giai điệu nhẹ nhàng, điều này chứng tỏ tâm tình cô hiện tại rất tốt.
【 Ký chủ, tôi có thể ngu ngốc hỏi cô một câu không. Tại sao cô lại muốn trêu chọc tên đại biến thái này? Mọi chuyện hôm nay xảy ra đều đúng theo những chủ ý của cô sao?】
【... 】
【 Ký chủ, người quả nhiên thông minh lên rồi. Không ngờ cô vì đạt được mục đích, tự đi tìm kim chủ! 】
Rất nhanh tên đại biến thái kia đã tắm xong, đi tới trước mặt Đường Quả:
"Bây giờ đi đến phòng của tôi. Sau này chính cô cũng sẽ ngủ ở đây. Chăn gối, giường đệm tôi đã cho người chuẩn bị xong hết rồi."
Lãnh Duệ bước vào phòng trực tiếp thẳng trên chiếc giường kingsize. Cạnh đó một chiếc ghế màu hồng nhỏ, cùng màu với chiếc giường tiểu công chúa ở góc phòng.
Đầu giường còn lắp thêm một cái loa. Đường Quả sờ sờ loa, đúng là đồ tốt. Cũng ngau trên đầu giường ấy có một nút màu đó. Cô rất có tinh thần mà đem nút đỏ ấy đè mạnh xuống, tức khắc chiếc loa kia điên cuồng chấn động, âm thanh ầm ỉ. Chỉ cần trên giường có người đang hẳn sẽ bị chiếc loa này dựng dậy.
Đường Quả thu hồi tay, ngồi ở trên ghế, nhàm chán chống cằm: "Kim chủ, ngài muốn nghe tôi hát bài gì?"
Lãnh Duệ nhắm hai mắt, hắn cũng không buồn trả lời. Thấy hắn vẫn giữ im lặng như vậy, Đường Quả cũng không hề hỏi lại.
Nàng bắt đầu cất lên lời hát. Giai điệu nhẹ nhàng, ru dương cùng lời ca ngọt ngào. Lãnh Duệ tự hào tin rằng hắn đã nghe qua hàng trăm lời ca, hàng trăm bài hát nhưng bài ca của Đường Quả lại vô cùng mới lạ. Hắn như chìm đắm trong cách nhấn nhá, ngân nga. Bài ca độc đáo, mới lạ nhưng lại lôi cuốn Lãnh Duệ lạ thường.
Nhẹ nhàng ôn nhu giai điệu vang lên ở bên tai, làm Lãnh Duệ nội tâm an ổn. Cuối cùng hắn nhanh chóng chìm sâu vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, khi đường Quả ở dùng bữa sáng, Lãnh Duệ đi tới để lên mặt bàn là một xấp hồ sơ.
"Đã xong. Từ hôm nay cô sẽ là ca sĩ chính thức dưới trướng của công ty Tinh Vân. Bây giờ điều cô cần làm là kí tên thôi."
Lãnh Duệ thong thả ngồi xuống, hưởng thụ bữa sáng của mình, một bên dặn dò: "Người đại diện của cô cũng đã tuyển xong. Ngày mai cô chỉ cần đến báo danh, sau đó sẽ có người hướng dẫn cụ thể các thủ tục."
Đường Quả cười một tiếng: "Không hổ danh là kim chủ, lợi hại."
Đường Quả cúi đầu xem các điều khoản ghi trên hợp đồng. Lãnh Duệ cũng không quấy rầy, một lát sau hắn nói: "Tối hôm qua cô hát thực không tồi."
Đúng lúc ấy, từ ngoài cửa truyền đến âm thanh một nam nhân. Người kia không phải là nam chính Lãnh Tử Việt sao???
"Ba! Sao giờ này người còn chưa đi tới công ty?"
"Thật may mắn con đã hỏi thăm Hạ Thanh trước nếu không đến công ty cũng sẽ chẳng gặp được ba."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook