Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss
-
Chương 34: Ca ca mặt lạnh cấm dục bá đao 34
Hạ Diệc Sơ lần đầu tiên xuất hiện ở trong tầm mắt công chúng có thể nói là oanh động toàn trường.
Không nói đến cô lớn lên xinh đẹp, khí chất cao quý, sặc sỡ loá mắt.
Chỉ cần xem người đi bên cạnh cô, cư nhiên là Tô Tỉnh liên tục hai lần đạt được giải thưởng ảnh đế!
Phải biết rằng, Tô Tỉnh này tuy rằng dễ nói chuyện, thoạt nhìn ôn tồn lễ độ, chính là hắn từ trước trừ bỏ dốc sức cho công ty, vì giúp công ty phủng mấy nữ tinh minh mới xuất hiện mà cùng đi với mấy người đó lên thảm đỏ thì mấy năm nay, hắn một lòng chuyên chú với sự nghiệp diễn xuất, rất ít xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người dù chỉ một lần!
Mà hiện giờ, hắn không chỉ có xuất hiện, cư nhiên còn mang theo một gương mặt xa lạ xuất hiện!
Cameras của mọi người sôi nổi chụp ảnh Hạ Diệc Sơ bên cạnh Tô Tỉnh, ở khắp nơi hỏi thăm thân phận Hạ Diệc Sơ.
Còn một số người thậm chí lấy điện thoại di động ra, muốn ở trên Baidu lục soát mọi tư liệu có liên quan tới Hạ Diệc Sơ.
Chỉ là, làm mọi người thất vọng, mỗi người bọn họ đều không thu hoạch được gì!
Cư nhiên Baidu cũng tìm tòi không ra, mà người đó hoàn toàn là người mới trong ngành, chỉ là không biết cô ta ở trong《 Nhất Thế Trường An 》đóng cái dạng nhân vật gì, sau lưng có thân phận bối cảnh gì đặc biệt không mà có thể làm Tô ảnh đế cùng cô ta khoác tay đi qua thảm đỏ…
Bất quá, mặc kệ thân phận Hạ Diệc Sơ là cái gì, tóm lại rất nhiều máy ảnh chụp được cô là tốt.
Dù sao một mỹ nhân như vậy, dù là cái bình hoa, tùy tiện phóng đại một chút thì cũng có người chú ý tới.
“Thế nào? Còn ổn không?” Tô Tỉnh che chở Hạ Diệc Sơ đi ra vòng vây của đám phóng viên, mỉm cười ở bên tai Hạ Diệc Sơ hỏi.
“Ân, cảm giác không tồi, trừ bỏ thời điểm vừa đi ra, ánh đèn ở ngoài có chút chói mắt, mặt khác cảm giác thật mới lạ.”
Hạ Diệc Sơ híp híp mắt, đem cảm giác vừa mới trải qua kể rõ ràng.
“Ha ha, vậy muội chính là minh tinh trời sinh à, huynh nhớ rõ lần đầu tiên tham gia loại hoạt động này, đôi mắt đều bị ánh đèn làm chói tới mức phải chảy nước mắt.” Tô Tỉnh đáp lại, hai người ở trong mắt người ngoài, tuấn nam mỹ nữ, đàm tiếu thật vui.
Buổi lễ rất nhanh bắt đầu, Chu Hiểu Hoành dẫn đầu ở phía trước nói chuyện, Hạ Diệc Sơ cùng Tô Tỉnh còn có một đám người khác đều ngồi chờ ở vị trí bên cạnh đã sớm được an bài tốt.
Lời Chu Hiểu Hoành vừa dứt, phóng viên ở đây, đã có người nhịn không được bắt đầu đặt câu hỏi, muốn biết thân phận Hạ Diệc Sơ. Chỉ là Chu Hiểu Hoành tuy rằng ngày thường thoạt nhìn tùy tiện, nhưng lúc này tỏ ra vô cùng khôn khéo.
Vấn đề của phóng viên: “Chu đạo, từng nghe nói thời điểm ngài quay bộ phim này, vẫn luôn tìm không thấy người phù hợp đóng vai Trường An trong kịch bản, thậm chí bị ép đến tình trạng từ bỏ cái nhân vật này, chính là sau đó lại nghe tin ngài tìm được người thích hợp, hơn nữa còn sửa đổi cả kịch bản. Không biết vị nữ minh tinh tướng mạo xinh đẹp vừa đi vào cùng Tô ảnh đế, có phải hay không, chính là ngươi đảm nhận vai Trường An?”
Chu Hiểu Hoành lãng sảng cười: “Ha ha, hiện tại không thuộc về vấn đề nội dung bộ phim (câu này thật ra tại hạ cũng ko hiểu), bất quá, tôi có thể trả lời anh chính là, những điều anh vừa mới nói đều là chính xác. Tôi đã từng bước tới đường cùng phải từ bỏ nhân vật Trường An nhưng không ngờ trời cao còn giúp tôi một lần, để tôi có thể gặp người ấy. Tôi tin tưởng, chờ mọi người xem xong trailer của bộ phim này sẽ không cảm thấy Hạ Quỳ chỉ là Trường An trong lòng tôi, bởi vì cô ấy cũng là Trường An trong lòng các vị.”
Cách Chu Hiểu Hoành nói chuyện hoàn toàn là kiểu nói kiêu ngạo, tự tin thái quá nhưng không ai cho rằng hắn là đang mạnh miệng, rốt cuộc thì nhân phẩm của Chu Hiểu Hoành vẫn luôn để ở đó, ngược lại làm mọi người càng nổi nên lòng hiếu kì.
Chu Hiểu Hoành nhìn thần sắc tò mò trên mặt mọi người, cười thần bí, thân thể hơi nghiêng qua, đem màn hình lớn hoàn toàn hiện ra ở trước mặt mọi người, nói: “Như vậy, liền thỉnh mọi người cùng thưởng thức 《 Nhất Thế Trường An 》 của chúng tôi, bắt đầu nào.”
Tiếng nói Chu Hiểu Hoành vừa dứt, trong đại sảnh, nguyên bản ánh đèn vốn sáng như ban ngày đều ngay lập tức bị tắt toàn bộ, chỉ còn ánh sáng trên màn hình lớn.
Ánh mắt mọi người đều bị hình ảnh trên màn hình lớn hấp dẫn, ngay cả Hạ Diệc Sơ cũng là nhìn không chớp mắt nhìn chằm chằm vào màn hình, thần sắc tự nhiên, nhưng trong cặp mặt trong trẻo kia lại mang theo một tia khẩn trương hiếm thấy.
Ngược lại là Tô Tỉnh ngồi ở bên cạnh cô, nét anh tuấn trên mặt vẫn luôn treo ôn nhuận ý cười……
Phần đầu của buổi lễ rất nhanh thì kết thúc, từ một đoạn trailer ngắn ngủi 6 – 7 phút, dù là tới phân đoạn phỏng vấn của đám phóng viên thì đại bộ phận phóng viên vẫn là có chút uể oải ỉu xìu, thẳng đến khi có một người đưa ra câu hỏi: “Cái nữ tử hắc y kia rốt cuộc là ai a? Có phải là Trường An hay không?” Thời điểm nghe được vấn đề này, mọi người đều giống như cùng tỉnh ngộ, liên tục hỏi Chu Hiểu Hoành, các câu hỏi thay nhau xuất hiện để tìm ra đáp án từ Chu Hiểu Hoành.
Đại bộ phận mọi người ở thời gian ban đầu đều không có để ý vấn đề ấy nên giờ phút này bọn họ tâm tâm niệm niệm, chỉ có Trường An.
Bất quá, mặc cho phóng viên hỏi đủ mọi câu hỏi hay vấn đề khác nhau thì Chu Hiểu Hoành kia vốn là một con cáo già nói qua nói lại một hồi cũng chẳng lộ ra tin tức gì, nhìn hắn giống như là đang trả lời, kỳ thật những vấn đề quan trọng mà bọn họ cần biết thì chẳng có gì cả.
Mọi người rốt cuộc cũng đã biết lão bánh quẩy (tại hạ bất tài) không dễ chọc, sôi nổi đem microphone hướng về người mới Hạ Diệc Sơ.
Chỉ là lại không có nghĩ đến, Hạ Diệc Sơ thoạt nhìn là gương mặt xa lạ, là người mới bước vào ngành, chính là thời điểm trả lời vấn đề, đúng là tích thủy bất lậu (1 giọt nước cũng ko lọt).
Hôm nay các phóng viên tham gia buổi lễ ra mắt này, thẳng đến buổi lễ chấm dứt, bọn họ đều không có biết rõ ràng, bọn họ rốt cuộc tới đây để làm cái gì. (làm cảnh)
Giống như xem xong bộ phim liền trở nên kích động,suy nghĩ vẫn luôn đặt ở trên người nữ tử hắc y……
Muốn biết nàng rốt cuộc chết hay không chết……
Muốn biết Dư Sinh nàng hạnh phúc hay không hạnh phúc……
(bố cảnh bộ phim là cổ trang, xin hãy xem lại chương 18)
Hạ Diệc Sơ không nghĩ tới buổi lễ sẽ thành công như vậy, khóe léo từ chối đề nghị ăn cơm của Chu đạo, Hạ Diệc Sơ đi đến bãi đỗ xe, quả nhiên thấy được chiếc xe hơi thấp điệu kém xa hoa của Thẩm Già Diệp.
Mà lúc ngồi ở ghế phụ, xe hơi đã bắt đầu di chuyển trên đường cái, Hạ Diệc Sơ mới nhớ tới, hôm nay tựa hồ từ lúc buổi lễ bắt đầu đến khi chấm dứt, cô đều không có nhìn thấy Du Tuyết. Theo lý mà nói, Du Tuyết là vai phụ trong《 Nhất Thế Trường An 》, cô ta hẳn là cũng ở đây.
Bất quá vấn đề này chỉ là ở trong đầu Hạ Diệc Sơ thoáng qua một chút, liền quăng ra ngoài. Dù Du Tuyết bọn họ thế nào, cô đã mặc kệ chuyện của cô ta, cô hiện giờ chỉ cần đợi một cái cơ hội, đợi tới thời điểm Du Tuyết phát hiện thân phận thật sự của mình mà thôi.
Không nói đến cô lớn lên xinh đẹp, khí chất cao quý, sặc sỡ loá mắt.
Chỉ cần xem người đi bên cạnh cô, cư nhiên là Tô Tỉnh liên tục hai lần đạt được giải thưởng ảnh đế!
Phải biết rằng, Tô Tỉnh này tuy rằng dễ nói chuyện, thoạt nhìn ôn tồn lễ độ, chính là hắn từ trước trừ bỏ dốc sức cho công ty, vì giúp công ty phủng mấy nữ tinh minh mới xuất hiện mà cùng đi với mấy người đó lên thảm đỏ thì mấy năm nay, hắn một lòng chuyên chú với sự nghiệp diễn xuất, rất ít xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người dù chỉ một lần!
Mà hiện giờ, hắn không chỉ có xuất hiện, cư nhiên còn mang theo một gương mặt xa lạ xuất hiện!
Cameras của mọi người sôi nổi chụp ảnh Hạ Diệc Sơ bên cạnh Tô Tỉnh, ở khắp nơi hỏi thăm thân phận Hạ Diệc Sơ.
Còn một số người thậm chí lấy điện thoại di động ra, muốn ở trên Baidu lục soát mọi tư liệu có liên quan tới Hạ Diệc Sơ.
Chỉ là, làm mọi người thất vọng, mỗi người bọn họ đều không thu hoạch được gì!
Cư nhiên Baidu cũng tìm tòi không ra, mà người đó hoàn toàn là người mới trong ngành, chỉ là không biết cô ta ở trong《 Nhất Thế Trường An 》đóng cái dạng nhân vật gì, sau lưng có thân phận bối cảnh gì đặc biệt không mà có thể làm Tô ảnh đế cùng cô ta khoác tay đi qua thảm đỏ…
Bất quá, mặc kệ thân phận Hạ Diệc Sơ là cái gì, tóm lại rất nhiều máy ảnh chụp được cô là tốt.
Dù sao một mỹ nhân như vậy, dù là cái bình hoa, tùy tiện phóng đại một chút thì cũng có người chú ý tới.
“Thế nào? Còn ổn không?” Tô Tỉnh che chở Hạ Diệc Sơ đi ra vòng vây của đám phóng viên, mỉm cười ở bên tai Hạ Diệc Sơ hỏi.
“Ân, cảm giác không tồi, trừ bỏ thời điểm vừa đi ra, ánh đèn ở ngoài có chút chói mắt, mặt khác cảm giác thật mới lạ.”
Hạ Diệc Sơ híp híp mắt, đem cảm giác vừa mới trải qua kể rõ ràng.
“Ha ha, vậy muội chính là minh tinh trời sinh à, huynh nhớ rõ lần đầu tiên tham gia loại hoạt động này, đôi mắt đều bị ánh đèn làm chói tới mức phải chảy nước mắt.” Tô Tỉnh đáp lại, hai người ở trong mắt người ngoài, tuấn nam mỹ nữ, đàm tiếu thật vui.
Buổi lễ rất nhanh bắt đầu, Chu Hiểu Hoành dẫn đầu ở phía trước nói chuyện, Hạ Diệc Sơ cùng Tô Tỉnh còn có một đám người khác đều ngồi chờ ở vị trí bên cạnh đã sớm được an bài tốt.
Lời Chu Hiểu Hoành vừa dứt, phóng viên ở đây, đã có người nhịn không được bắt đầu đặt câu hỏi, muốn biết thân phận Hạ Diệc Sơ. Chỉ là Chu Hiểu Hoành tuy rằng ngày thường thoạt nhìn tùy tiện, nhưng lúc này tỏ ra vô cùng khôn khéo.
Vấn đề của phóng viên: “Chu đạo, từng nghe nói thời điểm ngài quay bộ phim này, vẫn luôn tìm không thấy người phù hợp đóng vai Trường An trong kịch bản, thậm chí bị ép đến tình trạng từ bỏ cái nhân vật này, chính là sau đó lại nghe tin ngài tìm được người thích hợp, hơn nữa còn sửa đổi cả kịch bản. Không biết vị nữ minh tinh tướng mạo xinh đẹp vừa đi vào cùng Tô ảnh đế, có phải hay không, chính là ngươi đảm nhận vai Trường An?”
Chu Hiểu Hoành lãng sảng cười: “Ha ha, hiện tại không thuộc về vấn đề nội dung bộ phim (câu này thật ra tại hạ cũng ko hiểu), bất quá, tôi có thể trả lời anh chính là, những điều anh vừa mới nói đều là chính xác. Tôi đã từng bước tới đường cùng phải từ bỏ nhân vật Trường An nhưng không ngờ trời cao còn giúp tôi một lần, để tôi có thể gặp người ấy. Tôi tin tưởng, chờ mọi người xem xong trailer của bộ phim này sẽ không cảm thấy Hạ Quỳ chỉ là Trường An trong lòng tôi, bởi vì cô ấy cũng là Trường An trong lòng các vị.”
Cách Chu Hiểu Hoành nói chuyện hoàn toàn là kiểu nói kiêu ngạo, tự tin thái quá nhưng không ai cho rằng hắn là đang mạnh miệng, rốt cuộc thì nhân phẩm của Chu Hiểu Hoành vẫn luôn để ở đó, ngược lại làm mọi người càng nổi nên lòng hiếu kì.
Chu Hiểu Hoành nhìn thần sắc tò mò trên mặt mọi người, cười thần bí, thân thể hơi nghiêng qua, đem màn hình lớn hoàn toàn hiện ra ở trước mặt mọi người, nói: “Như vậy, liền thỉnh mọi người cùng thưởng thức 《 Nhất Thế Trường An 》 của chúng tôi, bắt đầu nào.”
Tiếng nói Chu Hiểu Hoành vừa dứt, trong đại sảnh, nguyên bản ánh đèn vốn sáng như ban ngày đều ngay lập tức bị tắt toàn bộ, chỉ còn ánh sáng trên màn hình lớn.
Ánh mắt mọi người đều bị hình ảnh trên màn hình lớn hấp dẫn, ngay cả Hạ Diệc Sơ cũng là nhìn không chớp mắt nhìn chằm chằm vào màn hình, thần sắc tự nhiên, nhưng trong cặp mặt trong trẻo kia lại mang theo một tia khẩn trương hiếm thấy.
Ngược lại là Tô Tỉnh ngồi ở bên cạnh cô, nét anh tuấn trên mặt vẫn luôn treo ôn nhuận ý cười……
Phần đầu của buổi lễ rất nhanh thì kết thúc, từ một đoạn trailer ngắn ngủi 6 – 7 phút, dù là tới phân đoạn phỏng vấn của đám phóng viên thì đại bộ phận phóng viên vẫn là có chút uể oải ỉu xìu, thẳng đến khi có một người đưa ra câu hỏi: “Cái nữ tử hắc y kia rốt cuộc là ai a? Có phải là Trường An hay không?” Thời điểm nghe được vấn đề này, mọi người đều giống như cùng tỉnh ngộ, liên tục hỏi Chu Hiểu Hoành, các câu hỏi thay nhau xuất hiện để tìm ra đáp án từ Chu Hiểu Hoành.
Đại bộ phận mọi người ở thời gian ban đầu đều không có để ý vấn đề ấy nên giờ phút này bọn họ tâm tâm niệm niệm, chỉ có Trường An.
Bất quá, mặc cho phóng viên hỏi đủ mọi câu hỏi hay vấn đề khác nhau thì Chu Hiểu Hoành kia vốn là một con cáo già nói qua nói lại một hồi cũng chẳng lộ ra tin tức gì, nhìn hắn giống như là đang trả lời, kỳ thật những vấn đề quan trọng mà bọn họ cần biết thì chẳng có gì cả.
Mọi người rốt cuộc cũng đã biết lão bánh quẩy (tại hạ bất tài) không dễ chọc, sôi nổi đem microphone hướng về người mới Hạ Diệc Sơ.
Chỉ là lại không có nghĩ đến, Hạ Diệc Sơ thoạt nhìn là gương mặt xa lạ, là người mới bước vào ngành, chính là thời điểm trả lời vấn đề, đúng là tích thủy bất lậu (1 giọt nước cũng ko lọt).
Hôm nay các phóng viên tham gia buổi lễ ra mắt này, thẳng đến buổi lễ chấm dứt, bọn họ đều không có biết rõ ràng, bọn họ rốt cuộc tới đây để làm cái gì. (làm cảnh)
Giống như xem xong bộ phim liền trở nên kích động,suy nghĩ vẫn luôn đặt ở trên người nữ tử hắc y……
Muốn biết nàng rốt cuộc chết hay không chết……
Muốn biết Dư Sinh nàng hạnh phúc hay không hạnh phúc……
(bố cảnh bộ phim là cổ trang, xin hãy xem lại chương 18)
Hạ Diệc Sơ không nghĩ tới buổi lễ sẽ thành công như vậy, khóe léo từ chối đề nghị ăn cơm của Chu đạo, Hạ Diệc Sơ đi đến bãi đỗ xe, quả nhiên thấy được chiếc xe hơi thấp điệu kém xa hoa của Thẩm Già Diệp.
Mà lúc ngồi ở ghế phụ, xe hơi đã bắt đầu di chuyển trên đường cái, Hạ Diệc Sơ mới nhớ tới, hôm nay tựa hồ từ lúc buổi lễ bắt đầu đến khi chấm dứt, cô đều không có nhìn thấy Du Tuyết. Theo lý mà nói, Du Tuyết là vai phụ trong《 Nhất Thế Trường An 》, cô ta hẳn là cũng ở đây.
Bất quá vấn đề này chỉ là ở trong đầu Hạ Diệc Sơ thoáng qua một chút, liền quăng ra ngoài. Dù Du Tuyết bọn họ thế nào, cô đã mặc kệ chuyện của cô ta, cô hiện giờ chỉ cần đợi một cái cơ hội, đợi tới thời điểm Du Tuyết phát hiện thân phận thật sự của mình mà thôi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook