Mau Xuyên: Công Lược Thiên Thần Thứ 99
-
Chương 22: Bệnh mỹ nhân VS lục trà kỹ nữ 20
Edit+ beta: Linhlady
"Hai vợ chồng?"
Tô Linh Nhi kinh ngạc nhìn Từ Hạo.
Đã học hết kiến thức cơ bản của thế giới này Tô Linh Nhi tự nhiên biết hai vợ chồng này ba chữ đại biểu cho có ý tứ gì.
Chị gái nghe được Tô Linh Nhi nói không khỏi trêu đùa nói: "Tiểu cô nương, các người đều sắp kết hôn, như thế nào còn thẹn thùng như vậy a!"
Mà Tô Linh Nhi lại một lần nữa lâm vào trạng thái mộng bức.
Thì ra chuyện quan trọng mà Từ Hạo theo nói là đến Cục Dân Chính kết hôn.
Tô Linh Nhi bình thường trở lại, trên mặt mang theo một tia đỏ bừng đáng yêu.
Lôi kéo góc áo Từ Hạo nói: "Chết rồi Từ Hạo, anh không nói sớm một chút với em hộ khẩu còn không có mang đâu."
Nghe được Tô Linh Nhi nói Từ Hạo lộ ra một biểu tình yên tâm, từ trong lòng ngực móc ra hai cuốn sổ đỏ sậm.
"Nha, không đều ở chỗ này sao!"
Nhìn hộ khẩu nhà mình bị Từ Hạo thần không biết quỷ không hay cầm đi.
"Hỗn đản, anh chừng nào thì lấy đi."
Nghe vậy, vẻ mặt Từ Hạo kiêu ngạo tươi cười.
"Đương nhiên là ở thời điểm em sinh bệnh anh đi tới nhà em lấy, lúc trước anh chỉ là sợ xử lý thủ tục nằm viện sẽ dùng đến nó cho nên mới lấy, chỉ là sau lại đã quên trả lại cho em."
Tô Linh Nhi cảm thấy chính mình bị hố kịch bản thật sâu.
Bởi vì đây là lần đầu tiên cô đi vào thế giới này, cho nên trong lòng đối thân phận, hộ khẩu cái loại đồ vật này cũng không đặc biệt để ý.
Vì thế để cho Từ Hạo thừa cơ chuộc lợi!
"Em gái anh! Lừa quỷ đâu, làm thủ tục nằm viện không yêu cầu sổ hộ khẩu."
Tô Linh Nhi nhìn Từ Hạo trong tay cầm sổ hộ khẩu của hai người.
Không khỏi có chút khẩn trương lôi kéo ống tay áo Từ Hạo: "Từ Hạo em không chuẩn bị tốt, không bằng chúng ta hôm nào lại đến đi."
Nghe được Tô Linh Nhi nói một bên chị gái kia chính là ngồi không yên.
"Em cái nha đầu này nói chuyện kiểu gì đâu, đem Cục Dân Chính chúng ta trở thành chợ bán thức ăn, muốn tới thì tới muốn đi thì đi! Đời này hai người tới nơi này một chuyến là đủ, lần sau lại đến chị thế. nhưng không cho mở cửa các ngươi!"
Nói xong vươn tay cho Từ Hạo một cái ánh mắt.
"Cám ơn ngài!"
Từ Hạo vui tươi hớn hở đem hộ khẩu đưa tới trên tay chị gái.
"Này......"
Tô Linh Nhi vừa định nói chuyện, bên kia động tác chị gái lại thập phần nhanh chóng đem tên hai người lập tức đăng ký ở trên máy tính, sau đó xua tay vẻ mặt không kiên nhẫn thúc giục nói: "Được rồi, chạy nhanh qua bên kia chụp ảnh đi thôi."
Cứ như vậy Tô Linh Nhi đi theo Từ Hạo đi vào nơi chụp ảnh.
"Cười một cái."
Khóe miệng Tô Linh Nhi nhếch lên vẻ tươi cười.
Phía dưới màn ảnh Từ Hạo nắm tay Tô Linh Nhi, dùng móng tay nhẹ nhàng gãi lòng bàn tay Tô Linh Nhi.
"Phốc!"
Tô Linh Nhi cố gắng nghẹn cười.
"Lại cười một cái, vui vẻ một chút."
Chị gái như cũ "Trợ công" không ngừng.
Phía dưới tốc độ Từ Hạo cào lòng bàn tay không ngừng nhanh hơn.
Tô Linh Nhi rốt cuộc chịu đựng không được lộ ra một cái tươi cười vô cùng sáng lạn.
"Đẹp lắm!"
Chị gái nhanh chóng bắt giữ được một tấm ảnh hoàn mỹ.
Trước bàn công tác, chị gái làm xong giấy kết hôn.
"Từ nay về sau hai người chính là một đôi vợ chồng hợp pháp, nhớ kỹ phải yêu thương nhau, săn sóc, có chuyện gì thương lượng cùng nhau."
Chị gái kia làm một bộ thân phận người từng trải nói.
Đang lúc Tô Linh Nhi cùng Từ Hạo chuẩn bị rời đi, chị gái đột nhiên hô to một tiếng: "Ai nha, đừng đi trước! Biết chưa, hai người cư nhiên là đôi tình lữ thứ một trăm trong tháng này lãnh chứng kết hôn, ở Cục Dân Chính chúng ta có một cái tập tục đó chính là thứ một trăm ngụ ý bách niên hảo hợp, tặng miễn phí cho hai người bồn bách hợp."
Trên xe, Tô Linh Nhi nhìn tờ giấy trong tay vở lại nhìn nhìn dưới một bên bàn chân một chậu bách hợp, thật sự là khóc không ra nước mắt a!
Chính mình cứ như vậy bị "Bán"!
"Thanh Thanh, chúng ta trở về đi."
Cảm thấy mỹ mãn cả người Từ Hạo thoạt nhìn thần thanh khí sảng, ngay cả tóc đều mang theo một loại hương vị người thắng.
Đem Tô Linh Nhi lại lần nữa về biệt thự Tô gia, Từ Hạo bắt đầu xuống tay chuẩn bị. hôn lễ.
"Hai vợ chồng?"
Tô Linh Nhi kinh ngạc nhìn Từ Hạo.
Đã học hết kiến thức cơ bản của thế giới này Tô Linh Nhi tự nhiên biết hai vợ chồng này ba chữ đại biểu cho có ý tứ gì.
Chị gái nghe được Tô Linh Nhi nói không khỏi trêu đùa nói: "Tiểu cô nương, các người đều sắp kết hôn, như thế nào còn thẹn thùng như vậy a!"
Mà Tô Linh Nhi lại một lần nữa lâm vào trạng thái mộng bức.
Thì ra chuyện quan trọng mà Từ Hạo theo nói là đến Cục Dân Chính kết hôn.
Tô Linh Nhi bình thường trở lại, trên mặt mang theo một tia đỏ bừng đáng yêu.
Lôi kéo góc áo Từ Hạo nói: "Chết rồi Từ Hạo, anh không nói sớm một chút với em hộ khẩu còn không có mang đâu."
Nghe được Tô Linh Nhi nói Từ Hạo lộ ra một biểu tình yên tâm, từ trong lòng ngực móc ra hai cuốn sổ đỏ sậm.
"Nha, không đều ở chỗ này sao!"
Nhìn hộ khẩu nhà mình bị Từ Hạo thần không biết quỷ không hay cầm đi.
"Hỗn đản, anh chừng nào thì lấy đi."
Nghe vậy, vẻ mặt Từ Hạo kiêu ngạo tươi cười.
"Đương nhiên là ở thời điểm em sinh bệnh anh đi tới nhà em lấy, lúc trước anh chỉ là sợ xử lý thủ tục nằm viện sẽ dùng đến nó cho nên mới lấy, chỉ là sau lại đã quên trả lại cho em."
Tô Linh Nhi cảm thấy chính mình bị hố kịch bản thật sâu.
Bởi vì đây là lần đầu tiên cô đi vào thế giới này, cho nên trong lòng đối thân phận, hộ khẩu cái loại đồ vật này cũng không đặc biệt để ý.
Vì thế để cho Từ Hạo thừa cơ chuộc lợi!
"Em gái anh! Lừa quỷ đâu, làm thủ tục nằm viện không yêu cầu sổ hộ khẩu."
Tô Linh Nhi nhìn Từ Hạo trong tay cầm sổ hộ khẩu của hai người.
Không khỏi có chút khẩn trương lôi kéo ống tay áo Từ Hạo: "Từ Hạo em không chuẩn bị tốt, không bằng chúng ta hôm nào lại đến đi."
Nghe được Tô Linh Nhi nói một bên chị gái kia chính là ngồi không yên.
"Em cái nha đầu này nói chuyện kiểu gì đâu, đem Cục Dân Chính chúng ta trở thành chợ bán thức ăn, muốn tới thì tới muốn đi thì đi! Đời này hai người tới nơi này một chuyến là đủ, lần sau lại đến chị thế. nhưng không cho mở cửa các ngươi!"
Nói xong vươn tay cho Từ Hạo một cái ánh mắt.
"Cám ơn ngài!"
Từ Hạo vui tươi hớn hở đem hộ khẩu đưa tới trên tay chị gái.
"Này......"
Tô Linh Nhi vừa định nói chuyện, bên kia động tác chị gái lại thập phần nhanh chóng đem tên hai người lập tức đăng ký ở trên máy tính, sau đó xua tay vẻ mặt không kiên nhẫn thúc giục nói: "Được rồi, chạy nhanh qua bên kia chụp ảnh đi thôi."
Cứ như vậy Tô Linh Nhi đi theo Từ Hạo đi vào nơi chụp ảnh.
"Cười một cái."
Khóe miệng Tô Linh Nhi nhếch lên vẻ tươi cười.
Phía dưới màn ảnh Từ Hạo nắm tay Tô Linh Nhi, dùng móng tay nhẹ nhàng gãi lòng bàn tay Tô Linh Nhi.
"Phốc!"
Tô Linh Nhi cố gắng nghẹn cười.
"Lại cười một cái, vui vẻ một chút."
Chị gái như cũ "Trợ công" không ngừng.
Phía dưới tốc độ Từ Hạo cào lòng bàn tay không ngừng nhanh hơn.
Tô Linh Nhi rốt cuộc chịu đựng không được lộ ra một cái tươi cười vô cùng sáng lạn.
"Đẹp lắm!"
Chị gái nhanh chóng bắt giữ được một tấm ảnh hoàn mỹ.
Trước bàn công tác, chị gái làm xong giấy kết hôn.
"Từ nay về sau hai người chính là một đôi vợ chồng hợp pháp, nhớ kỹ phải yêu thương nhau, săn sóc, có chuyện gì thương lượng cùng nhau."
Chị gái kia làm một bộ thân phận người từng trải nói.
Đang lúc Tô Linh Nhi cùng Từ Hạo chuẩn bị rời đi, chị gái đột nhiên hô to một tiếng: "Ai nha, đừng đi trước! Biết chưa, hai người cư nhiên là đôi tình lữ thứ một trăm trong tháng này lãnh chứng kết hôn, ở Cục Dân Chính chúng ta có một cái tập tục đó chính là thứ một trăm ngụ ý bách niên hảo hợp, tặng miễn phí cho hai người bồn bách hợp."
Trên xe, Tô Linh Nhi nhìn tờ giấy trong tay vở lại nhìn nhìn dưới một bên bàn chân một chậu bách hợp, thật sự là khóc không ra nước mắt a!
Chính mình cứ như vậy bị "Bán"!
"Thanh Thanh, chúng ta trở về đi."
Cảm thấy mỹ mãn cả người Từ Hạo thoạt nhìn thần thanh khí sảng, ngay cả tóc đều mang theo một loại hương vị người thắng.
Đem Tô Linh Nhi lại lần nữa về biệt thự Tô gia, Từ Hạo bắt đầu xuống tay chuẩn bị. hôn lễ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook