Khuôn mặt Tần Linh đỏ ửng, cô nhẹ giọng rên rỉ: "A Thụy... Tha cho em được không, xin anh, em mệt mỏi quá..."

Nghe giọng nói tràn đầy vẻ quyến rũ xuân tình của cô, nam căn của cậu càng cứng rắn hơn, cậu liếm nhẹ bên tai cô, cắn cắn dái tay, giọng nói khàn khàn: "Mệt mỏi? Chỗ nào mệt, nói cho anh biết!"

"Em..."

"Ở đây phải không?" Tần Thụy chạm vào huyệt khẩu của cô, nhẹ nhàng nhéo nhéo cánh hoa, "Xem ra bảo bối đã chịu không nổi rồi. Nhưng cũng là do em dụ dỗ anh, làm anh bị lửa dục thiêu đốt. Sao có thể không chịu trách nhiệm dập lửa. Nơi đó không được. Hôm nay tạm tha cho em. Bất quá phải dùng tay thay thế thôi." Cậu nắm lấy tay cô dời về phía dục vọng đang nóng như lửa đốt. Tần Linh giật tay ra như bị bỏng.

Con ngươi đen chăm chú nhìn cô: "Không muốn dùng tay sao? Thích cảm giác nơi đó bị cắm vào đúng không?"

"Không, không phải, em..."

"Không phải là được rồi." Nam căn vừa thô lại vừa lớn đưa đến trước mặt cô, cô do dự vươn hai tay cầm lấy nó. Thật lớn, tay cô cơ hồ không có biện pháp nắm lấy, vừa mới đụng vào nó, bàn tay cô liền cảm thấy một trận nóng rực, cự vật trong tay cô tựa hồ có sinh mệnh nhảy lên một cái, càng trở nên thô cứng.

Hô hấp thiếu niên lập tức trở nên dồn dập, ồ ồ thở dốc bên trong không khí phòng tắm. Tay cậu xoa nhẹ tóc cô, nhìn bàn tay nhỏ bé trắng noãn của cô đang cầm cự long của cậu. Hai bầu nhũ phong trước ngực theo động tác của cô đong đưa, khiến hạ thể của cậu sung huyết, dục vọng ở trong lòng bàn tay cô càng trở nên lớn hơn.

"Bảo bối, nhanh lên một chút, a..." Tần Thụy thở dốc một tiếng. Nhìn ánh mắt cậu tràn đầy vẻ say mê, hạ thể của Tần Linh bỗng co rút, một lượng lớn mật dịch tuôn ra.

"Ưm..." Cô rên khẽ.

"Bảo bối, chỉ nhìn thấy cự vật của anh mà em đã cao trào rồi sao..." Cậu cười khẽ, dục vọng dưới thân run run theo tiếng cười của cậu.

Tần Linh đỏ mặt, càng tăng nhanh tốc độ, cố gắng làm cho cậu bắn ra. Cô cho tới bây giờ thế nhưng không ngờ rằng sẽ dùng tay nắm lấy dương v*t đàn ông, dùng tay thỏa mãn cậu, dùng thân thể của cô hầu hạ thiếu niên tình dục tràn đầy hơn nữa chỉ mới có mười sáu tuổi, nhưng bây giờ cô đã rơi vào vũng bùn, có muốn thoát cũng không thoát khỏi.

Cô không biết người đàn ông khác có hay không giống cậu vừa thô to lại nóng bỏng cứng rắn như vậy, nó vĩnh viễn đều cứng rắng nóng bỏng, không chút xụi lơ. Cậu lần lượt bắn ở trên mặt cô, vú cô, cùng với mỗi nơi trên thân thể, tay cô dao động lên xuống đến mức mỏi nhừ không còn cảm giác, nghe được chàng trai vô cùng gợi cảm khiêu khích trước mặt càng ngày càng ồ ồ thở dốc, sâu trong ánh mắt của Tần Linh hiện lên tia si mê ôn nhu, nhưng đến nửa đêm cậu vẫn chưa dừng lại. Cô rốt cuộc mệt đến bất tỉnh, toàn thân đều dính đầy màu trắng tinh dịch.

Cô toàn thân xích lõa bị ném lên giường, thân hình chàng trai cao lớn toàn thân xích lõa cũng nhanh chóng bò lên, dán sát vào người cô, tay đặt bên hông cô, kéo tay cô đặt trước ngực cậu.

Cái ôm tựa như giam cầm, khiến cô cảm thấy hơi khó thở. Cô nhẹ nhàng xê dịch người một chút, nhưng chàng trai lại càng thêm áp sát.

"Đừng, A Thụy... Em không thở được..."

Cậu cười khẽ, bàn tay trên thân thể cô không ngừng vuốt ve vóc dáng mềm mịn. Nhưng cô đã quá mệt mỏi, xương cốt như rã ra, ý thức dần dần mờ mịt. Cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Tần Linh nằm mơ, thấy bản thân mình đang bị một con rắn lớn quấn chặt lấy, cô không ngừng phát ra tiếng khóc tựa như nói mớ, thân thể nặng nề trước ngực cô như bị đá nặng đè lên. Cô mở mắt ra, phát hiện môi mình trong vô thức đang bật ra tiếng rên rỉ, thân thể bị một chàng trai cưỡi lên. Hai chân cô đang cuốn lấy thắt lưng thiếu niên, dục vọng của cậu đang chôn chặt trong nhục huyệt của cô, kịch liệt luật động.

"A ~~ Chậm một chút ~~ A ~~" Chàng trai hung hăng cắn vú của cô, nam căn càng vận lực trừu cắm trong tiểu huyệt. Cậu gầm nhẹ một tiếng, đâm thật sâu vào hoa tâm của cô, đem một cỗ nhiệt lưu phun trong cơ thể cô.

Dương cụ vừa rút ra, trên bề mặt đã dính đầy d*m thủy, dịch mật cùng tinh dịch từ tiểu huyệt thi nhau chảy ra. Toàn bộ bộ phận sinh dục có vẻ ôn nhuận âm dã. Tần Linh nằm trên giường thở dốc. Nhưng cô chưa kịp nghỉ ngơi lấy lại sức, bỗng nghe một tiếng "Phốc!", chàng trai lại tiếp tục động thân một cái, nam căn thô to lập tức trượt vào địa đao nữ tính.

"A~~" Hạ thể Tần Linh lại một lần bị nhồi vào, Tần Thụy xoa xoa bầu ngực cô. Mỗi lần cậu đều đâm thẳng vào hoa tâm, khiến cô đau đớn cùng sung sướng. Sau đó cậu liền đem hạt giống tưới vào tử cung.

Tần Thụy chậm rãi đem dục vọng rút khỏi cơ thể cô, nhìn tiểu huyệt co rút lại phun ra một cỗ yêu dịch.

"Mới biết bảo bối kỳ thực lại phóng đãng như vậy, tiểu huyệt của em chảy thật nhiều nước, thật muốn lần nữa hung hăng cắm vào."

Tần Linh mệt mỏi đến nổi mắt cũng không mở lên nổi, cô nhắm lại mắt vùi đầu vào trong gối, bên tai vẫn vang lên giọng nói dâm mỵ tràn đầy từ tính của chàng trai.

Chàng trai cười khẽ, nhìn thấy cô gái mình yêu mệt đến nổi không còn hơi sức, ánh mắt cậu hiện lên vẻ dịu dàng, nhẹ nhàng hôn lên tóc cô rồi đứng dậy bước vào phòng tắm.

...

Hôm nay là chủ nhật, Tần Linh cùng Tần Thụy đều được nghỉ ở nhà. Suốt đêm qua bị cậu hành hạ lăn qua lăn lại, thân thể cô mệt đến mức nhũn ra, ngay cả khí lực động tay cũng không có.

Hai mắt cô đang nhắm chặt dần dần mở ra. Đối diện là trần nhà màu trắng nhạt, Tần Linh nháy nháy mắt vài cái cho tỉnh táo.

Cảm nhận được một ánh mắt nóng bỏng đang nhìn chằm chằm mình, cô quay nhìn sang thì thấy người thiếu niên đã nhìn mình từ bao giờ.

Thấy cô đã tỉnh, ánh mắt Tần Thụy hiện lên tia tươi cười, môi câu giương nhẹ: "Tỉnh rồi sao?"

"Ừm." Cô gật nhẹ đầu một cái. "Mấy giờ rồi?"

"Đã một giờ trưa rồi." Hai bàn tay to của cậu nắm lấy vai cô, đôi mắt Tần Thụy lóe lên, cười vô cùng dịu dàng say đắm: "Linh Linh, xem anh làm gì cho em này. Đảm bảo em sẽ thích."

Cậu không nói gì nữa mà ôm cô vào phòng ăn.

Trên bàn đặt một chiếc bánh ngọt, Tần Thụy cầm lên, "Là anh làm đấy. Bảo bối của anh quá gầy nên phải vỗ béo mới được."

"Tới đây, anh đút cho em." Cậu xúc một thìa đút cho cô.

Tần Linh quay mặt đi, muốn đứng dậy, "Anh để em mặc quần áo vào đã..."

Một giây sau cô liền bị kéo quay mặt lại đối diện với khuôn mặt tươi cười của Tần Thụy. Một tay cậu giữ cằm cô, "Bảo bối lại không ngoan rồi. Ăn no mới có sức làm việc khác chứ. Em nói đúng hay không?" Giọng nói rất nhẹ nhàng nhưng ánh mắt cậu nhìn cô lại tràn đầy lửa dục vọng.

Đáy lòng Tần Linh run run, tuy cả người cảm thấy mỏi nhừ nhưng dưới ánh nhìn trần trụi của cậu, hạ thân của cô bỗng cảm thấy ẩm ướt.

Cô tự khinh bỉ chính mình. Xem ra bản thân cô cũng đã trở thành một người phụ nữ dâm đãng rồi. Chỉ cần ánh mắt của thiếu niên nhìn tới thì bản thân cô đã tự động ẩm ướt, không cần cậu phải tốn nhiều hơi sức mà đã đạt được cao trào.

Dưới ánh nhìn nóng bỏng si mê của Tần Thụy, miệng Tần Linh run run mở ra để cho cậu đút bánh ngọt.

"Ngoan lắm." Tần Thụy hôn nhẹ lên trán cô, vừa đút bánh cho cô vừa nhìn cô nuốt xuống.

Ánh mắt thiếu niên nhìn xuống cô gái đang được cậu ôm vào trong ngực. Thân thể cô xích lõa, hai chân khép chặt lại, bụng dưới có một khu rừng rậm rạp, vòng eo mảnh khảnh, rất gợi cảm. Hai tay cô đang bị cậu cầm lấy vô cùng thân thiết, trong miệng nhỏ chứ đầy bánh ngọt. Vì được cậu đút bánh ngọt nên cô phải ngửa người ra sau, tấm lưng trắng noãn dựa sát vào lồng ngực của cậu, ma sát như vậy làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ lên.

Cảnh tượng này thu hút ánh mắt của thiếu niên, dục vọng cậu nhanh chóng bành trướng. Một bàn tay của cậu nhanh chóng đi xuống phía dưới, tách ra đùi Tần Linh đang khép chặt lại, ngón tay nhanh chóng vùi vào hoa huy*t đã sớm ướt đẫm.

"A!" Tần Linh khinh hô, ngạc nhiên ngước lên nhìn, đối diện với ánh mắt tràn đầy dục hỏa của cậu khiến đáy lòng cô run lên, mật dịch trong hoa huy*t càng tuôn ra nhiều hơn.

"Ướt rồi!" Cậu cười khẽ, hơi thở nóng bỏng phả nhẹ vào tai cô, chiếc lưỡi linh hoạt nhanh chóng liếm mút lấy dái tai của cô.

"Ưm!" Cô than nhẹ.

Bỗng thiếu niến đỡ cô đứng lên, cậu nhanh chóng xoay người lại đối diện với cô, nhẹ giọng ra lệnh: "Ngồi xuống!"

Dưới ánh mắt đen nhánh của cậu, cô run run ngồi xuống ghế.

Thiếu niên nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, đôi tay thon dài đè chặt đùi Tần Linh, tác ra, khiến cho đùi cô mở ra thành một tư thế dâm mỹ - một trăm tám mươi độ - bộ phận giữa hai chân hoàn toàn lộ ra.

Tần Thụy chăm chú đè chặt đùi cô, hạ thấp ánh mắt thưởng thức cảnh xuân. Sau đó cậu cúi đầu, ngậm lấy cánh hoa của cô.

"Ưm!" Cơ thể cô run lên, đáp lại cậu.

Thiếu niên cười khẽ, "Vật nhỏ nhạy cảm!" Hơi thở cậu phả vào hoa huy*t, cánh hoa càng thêm run run, tuôn ra nhiều mật dịch hơn nữa.

Tần Linh dựa người vào ghế, để mặc cho Tần Thụy dùng đầu lưỡi và môi đùa giỡn hạ thân của cô. Cậu búng lên hai cánh hoa, bên trong là phiến thịt đẹp như ngọc trai. Huyệt khẩu nho nhỏ của Tần Linh hoàn toàn bại lộ.

Cậu liếm lên khe thịt trắng mịn, đầu lưỡi lướt qua hạt trân châu, chuyển qua hai cánh hoa rồi liếm lên khe suốt, lượn lờ trước lối vào.

"A~~ Đừng..." Hạ thân truyền tới cảm giác khó chịu khiến Tần Linh run rẩy, cô nhanh chóng phát ra tiếng rên rỉ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương