Lúc này, Từ Dương cũng không có chú ý vẻ mặt của bọn họ ra làm sao, chỉ nhường lại vị trí, ngẩng đầu yên lặng liếc mắt nhìn Tạ Thiên, thấy đối phương gật đầu, lúc này mới bình tĩnh đi về phòng sách.

Tiểu đội thành lập đến nay, Hạ Duyên Phong và Ngô Thiên Hạo cũng có thể coi là người nhiều mưu trí trong đoàn, lúc này vừa mới thấy hai người Từ Tạ đang âm thầm chơi đố chữ, lại thấy ánh mắt Từ Dương đưa qua, tâm trí chợt hiểu rõ đây là chuyện quan trọng cần bàn bạc, hai người yên lặng liếc mắt nhìn nhau, sau đó im lặng không lên tiếng theo vào phòng sách.

Đợi mấy người Từ Dương lần lượt đi vào, hiếm khi phòng khách mới sinh được chút khí người thoáng cái lại lạnh tanh xuống, có lẽ tất cả mọi người đều hiểu chuyện này không nhỏ, mấy người ở lại phòng khách cũng có vẻ cực kì nghiêm túc.

Quý Tiểu Chu tâm tư nhạy bén nhận thấy được Từ Lâm và Tạ Hải không có tâm trạng chơi cờ, vì vậy lén lút đụng tay em gái, thấy cô nhóc mờ mịt quay đầu, con ngươi hơi chuyển, nhanh chóng thu dọn cờ phi hành. Hai anh em tâm linh tương thông, nhìn cử động của anh trai, em gái Tiểu Ngân liền hiểu ý, khẽ gật đầu.

“Anh Lâm, ngày hôm nay em và anh trai không có luyện tập dị năng, bây giờ chúng em trở về phòng cố gắng luyện tập một chút, chờ lúc rảnh rỗi sẽ lại cùng chơi cờ nhé?” Quý Tiểu Ngân mắt mở to vô tội, không chớp mắt nhìn Từ Lâm, đồng thời giả vờ vui vẻ, không cẩn thận chơi quá nhiều dẫn đến đau đầu, có chút ngại ngùng gãi đầu.

Cũng không biết là hành động của cô nhóc quá lợi hại, hay là do Từ Lâm có chuyện trong lòng, cho nên cũng không phát hiện có cái gì không đúng, chỉ là không yên lòng gật đầu: “Ừm, luyện tập dị năng thật sự không thể buông lỏng, vậy các cậu mau trở về phòng luyện đi, nếu không hiểu gì có thể cùng nhau tham khảo.”

“Cảm ơn anh Lâm, em và Tiểu Ngân sẽ cố gắng nỗ lực tốt.” Quý Tiểu Chu cực kì chân thành nói cảm ơn, sắc mặt ửng đỏ nhìn thoáng qua Tạ Hải ngồi đối diện, không ngờ lại đúng lúc chống lại đôi con ngươi đen nhánh, hắn ngây ra một lúc, sắc mặt lại càng đỏ, sau đó ngượng ngùng gục đầu xuống, vội vàng thu don sạch cờ trên bàn. (Gian tình Tuyệt đối là gian tình

Quý Tiểu Ngân nhanh nhạy nhận thấy được anh trai thất thố, nhưng không biết nguyên nhân do đâu, ngay lúc đó tầm nhìn của cô nhóc và Tạ Hải dạo qua một vòng, sau đó thuận tiện gật đầu với Từ Lâm, liền bắt đầu giúp anh trai dọn bàn.

Hai anh em thu dọn xong, sau đó cùng nhau trở về phòng. Cũng không lâu sau, sóng dị năng từ trong phòng truyền đến mấy người Từ Lâm, lúc anh em Quý gia về đến phòng, cũng không vì không ai chú ý mà lại chơi đùa, mà là thật sự luyện tập.

Thoáng cái hai người đi qua, phòng khách chỉ còn lại ba người Từ Lâm, Tạ Hải, Đàm Quỳnh Linh, bị ảnh hưởng bởi sóng dị năng của hai anh em, ba người không khỏi nghĩ tựa hồ bọn họ có chút lười, cư nhiên ngồi mà không luyện tập. Càng nghĩ càng cảm thấy mình ngay cả hai đứa nhóc cũng không bằng, dứt khoát trở về phòng hấp thu tinh hạch.

Trong căn hộ có vài dị năng giả cùng rèn luyện hoặc cùng hấp thu tinh hạch, có thể thấy, sẽ đưa đến kết quả khiến người khác khiếp sợ cỡ nào. Mà trong người đang chìm trong luyện tập và hấp thu tinh hạch lại không biết, trong thời gian ngắn ở nơi này, sóng dị năng truyền ra từ trong phòng đã nhanh chóng được hai bên cầm quyền trong căn cứ coi trọng.

Mà cùng lúc đó, đám người Từ Dương đang thảo luận có muốn thành lập dong binh đoàn hay không cảm nhận được sóng dị năng truyền từ phòng khách, sắc mặt bốn người khẽ biến, đợi thấy được hai cỗ dị năng trong đó bỗng nhiên trở nên vô cùng dị thường, sắc mặt Từ Dương trầm xuống, bỗng dưng đứng dậy chạy ra khỏi phòng sách.

Ba người Tạ Thiên cũng bởi vì cậu đột nhiên cử động mà sửng sốt trong nháy mắt, đợi lúc phản ứng kịp liền xông ra ngoài theo. Lúc bọn họ lao ra ngoài liền thấy ba người đều ngồi lên thảm, nhắm mắt yên lặng hấp thu tinh hạch, mà hai cỗ dị năng bất thường chính là truyền tới từ trên người Từ Lâm và Tạ Hải, trong lúc nhất thời bị một màn trước mắt dọa sợ không biết làm sao.

Tra xét xong tình huống của Từ Lâm và Tạ Hải, Từ Dương âm thầm thở dài một hơi, quay đầu nhìn về phía ba người Hạ Duyên Phong nói: “Lấy tinh hạch các cậu tích trữ phù hợp với Từ Lâm và Tạ Hải ra, không phải tinh hạch dị năng cũng được, càng nhiều càng tốt.”

Trong lòng ba người Hạ Duyên Phong biết việc này không được chậm trễ, cho nên không hỏi nhiều, chỉ lập tức lấy ra tất cả tinh hạch, sau đó dựa theo phân phó của Từ Dương đặt trước mặt Tạ Hải và Từ Lâm. Đợi tỉnh táo lại, bọn họ cũng hiểu được tại sao sóng dị năng lại dị thường như vậy.

Từ Lâm và Tạ Hải rõ ràng muốn lên cấp, nhưng bởi vì không đủ tinh hạch, nên bọn họ cứ dừng lại trạng thái lơ lững như vậy. Sơ ý một chút, có thể từ nay về sau bọn họ sẽ liền dừng lại ở trạng thái này, hoặc dị năng của bọn họ sẽ bị hủy hoại trong phút chốc.

Nói thật, dị năng hòa cấp là chuyện rất quan trọng, đa số dị năng giả cảm nhận được dị năng mình đang hòa cấp, đều sẽ chuẩn bị đầy đủ tinh hạch giống nhau, sau đó sẽ chọn một chỗ an toàn để thăng cấp, hơn nữa tùy ý cũng phải có đội ngũ tín nhiệm che chở hỗ trợ, bọn họ mới dám yên lòng hấp thu tinh hạch.

Mà lúc này ba người Từ Lâm lại quá sơ suất, chỉ nghĩ trong nhà có người, lại không chú ý tới những việc khác, vì vậy tạo thành ngoài ý muốn trong quá trình hấp thu năng lượng tinh hạch. Nếu mấy người Từ Dương không phản ứng nhanh, sợ rằng hậu quả bọn họ phải gánh sẽ chịu không nổi.

Chỉ có điều lúc này, bốn người Từ Dương cũng không có rảnh rỗi trách mắng bọn họ, bởi vì hai người bọn họ còn không có thành công lên cấp, không thể làm gì khác hơn là nuốt lời vào trong bụng, yên lặng chờ hai người thăng cấp hoàn toàn.

Khoảng chừng mười lăm phút sau, Đàm Quỳnh Linh dẫn đầu hấp thu năng lượng tinh hạch mở mắt, cấp bậc dị năng của cô trong tiểu đội là thấp nhất, hơn nữa vẫn luôn hết sức chuyên chú hấp thu tinh hạch, cho nên cũng không nhận thấy được chuyện gì xảy ra. Lúc này thấy đám người Từ Dương hoặc ngồi hoặc đứng, tất cả gương mặt đều nghiêm túc, lòng không tự chủ được khẽ lộp bộp. Cô im lặng không lên tiếng đi tới bên người Tạ Thiên, vẻ mặt không rõ nhìn về Tạ Thiên, chỉ thấy vẻ mặt “Chờ một chút rồi nói”. Mà lúc này, cô cũng cảm nhận được sóng dị năng trên người Từ Lâm và Hạ Duyên Phong, mơ hồ hiểu được vì sao mà bọn họ nghiêm túc như thế.

Không hề nghi ngờ, Từ Lâm và Tạ Hải thành công lên cấp, dưới ánh mắt nghiêm túc của mọi người, hai người Từ Tạ lần lượt mở mắt ra. Hai người chưa kịp mừng rỡ vì thành công lên cấp, trong một lúc cũng nhận thấy được có cái gì đó không đúng.

Đợi bọn hắn bình phục tâm tình kích động, mới phát hiện được mấy người trong phòng khách đều có vẻ đặc biệt nghiêm trang. Từ Lâm có chút không rõ chớp mắt, trong lòng yên lặng suy nghĩ, vì sao tất cả mọi người đều như vậy nhỉ? Lẽ nào lúc hắn hấp thu tinh hạch đã xảy ra chuyện gì lớn sao?

Thấy dáng vẻ mờ mịt của Từ Lâm, mặc dù lòng Từ Dương chất đầy bực bội, bây giờ cũng chậm rãi tiêu tan một chút. Cậu trầm mặc không nói nhìn thoáng qua Từ Lâm, đột nhiên phát hiện không biết nên nói như thế nào cho tốt, hơn nửa ngày mới bất đắc dĩ hít một tiếng, sau đó quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Từ Lâm thấy anh hắn đều một bộ dáng bất đắc dĩ, liền thấy mấy người Hạ Duyên Phong cũng đều trầm mặc không nói, bước vài bước đến bên người Ngô Thiên Hạo, nhẹ nhàng khéo khéo quần áo của hắn gây sự chú ý, sau đó ghé vào tai hắn lặng lẽ hỏi thăm đã có chuyện gì xảy ra.

Nhìn vẻ mặt hoang mang của người yêu, may là Ngô Thiên Hạo thương yêu cũng không nhịn được thở dài một hơi, suy nghĩ một chút, cuối cùng dứt khoát kéo hắn vào phòng để giảng đạo một phen, miễn cho lần sau lại làm ra việc tương tự, đến lúc đó không có ai phát hiện kịp thời, bọn họ cũng không có may mắn như vậy nữa.

Từ Lâm bị Ngô Thiên Hạo kéo vào trong phòng, còn về phần Tạ Hải và Đàm Quỳnh Linh sai lầm, tự nhiên cũng bị Tạ Thiên giáo huấn một lúc, mấy giây ngắn ngủi, phòng khách chỉ còn lại hai người Từ Dương và Hạ Duyên Phong, trong nhất thời có vẻ vô cùng yên tĩnh.

Hạ Duyên Phong lẳng lặng nhìn Từ Dương đã đứng bất động hồi lâu cạnh cửa sổ, sau đó đi đến bên cạnh choàng tay ôm lấy bờ vai cậu, trầm mặc một lúc, sau đó nhẹ nhàng nói: “Yên tâm đi, bọn họ sẽ nhớ kĩ chuyện này, coi như là cho bọn họ một bài học, tin tưởng sau đó bọn họ sẽ không lại phạm phải sai lầm nữa.”

Từ Dương không lên tiếng trả lời, chỉ như có như không hít một tiếng, không biết qua bao lâu, cậu mới đau đầu than thở: “Bên này đều là dị năng giả và nhân viên chính phủ, sóng dị năng mới vừa truyền ra sẽ khiến không ít người chú ý, cũng không biết kế tiếp sẽ có chuyện gì xảy ra nữa.”

Kì thật, trong lòng cậu có chút mâu thuẫn, cậu muốn mau chóng tuyển nhận một ít thành viên có năng lực, nhưng lại cảm thấy nhiều người thì khó quản lí. Tuy rằng cậu đã quản lí qua một công ty nhỏ, nhưng tính chất lại khác nhau, nói thật, cậu cũng không muốn lãng phí quá nhiều tinh thần vào việc này.

Tình cảm hai người Từ Hạ từ từ vững chắc, Hạ Duyên Phong cũng không phải không biết suy nghĩ trong lòng Từ Dương, thấy cậu quấn quít về việc này, trong lòng hắn cũng không thoải mái. Chỉ có điều, hắn cũng hiểu rõ tầm quan trọng của thực lực, nếu như muốn sinh tồn vào mạt thế, nhất định phải có thực lực mạnh mẽ, bằng không chỉ có thể bị người ta đối xử như pháo hôi, mà căn bản hắn không muốn làm thành viên trong đó. Kế sách bây giờ, chỉ có thể tăng cường thực lực của tiểu đội bọn họ, bọn họ mới có thể tránh bi kịch như vậy.

Hoàn

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương