Mạt Thế Tái Khởi Động
-
Chương 8
“Ồ?”
Lúc Lâm Siêu đang chuẩn bị để ống nhòm xuống, cân nhắc xem nên tránh né con chủng nguy hiểm này phản công như thế nào, thì bỗng nhiên anh nhìn thấy mặt đất dưới bụng nó bị nhuộm đỏ một cách nhanh chóng, một bãi máu tươi khá lớn chảy ra từ phía dưới người nó.
Lâm Siêu ngẩn ra một thoáng, lập tức từ bỏ ý định chạy trốn, tiếp tục quan sát.
Con chủng nguy hiểm này nằm nhoài trên mặt đường, liên tục gào lên đau đớn, tiếng kêu của nó cực kỳ chói tai, nó chầm chậm nhúc nhích tiến lên phía trước, dọc đoạn đường nó di chuyển để lại một vệt máu đỏ tươi.
Lâm Siêu lập tức đoán ra, chắc chắn dưới bụng nó đã bị thương nặng, đây là một tin tức tốt!
Anh không hành động ngay mà tiếp tục chờ đợi.
Một người thợ săn ưu tú nhất định phải có đủ lòng kiên nhẫn, chờ đợi con mồi giãy giụa trong cạm bẫy cho đến khi nó hoàn toàn kiệt sức mới là thời khắc thu lưới!
Sau khi bị mất rất nhiều máu, con chủng nguy hiểm này hành động chậm chạp, có phần uể oải, ủ rũ.
Đúng lúc này, ở cửa tiểu khu bỗng nhảy ra một cái bóng màu vàng kim, cái bóng nhảy mấy bước đã đến phía trên một chiếc xe đậu đằng trước con chủng nguy hiểm, đứng từ trên cao nhìn xuống nó.
Lâm Siêu thấy vậy ngẩn ra.
Cái bóng màu vàng óng này rõ ràng là con chó hoàng kim kia!
Lâm Siêu lập tức hiểu ra, mùi máu tươi của con chủng nguy hiểm này đã hấp dẫn nó tới đây, rõ ràng là nó đã nhắm con chủng nguy hiểm này là con mồi!
Nếu con chủng nguy hiểm này ở trạng thái hoàn toàn khỏe mạnh thì dù có mười con chó hoàng kim cũng không làm gì được nó nhưng hiện tại con chủng nguy hiểm này đã bị thương nặng, nếu nó không đánh lại nổi con chó hoàng kim này, bị con chó hoàng kim giết chết thì lượng lớn chất dinh dưỡng vi rút trong cơ thể con chủng nguy hiểm này sẽ thúc đẩy con chó hoàng kim tiến hóa lần thứ hai ngay lập tức!
Một con chó hoàng kim ở giai đoạn con non lớn lên lần thứ hai, lực sát thương không thua gì một con chủng nguy hiểm!
Lâm Siêu lập tức đeo bao cổ tay bằng tạp chí, tự vũ trang bản thân, sẵn sàng ra tay bất kỳ lúc nào, anh sẽ không để thành quả mình vất vả mới có được bị một con chó cướp mất!
Dù cho chó hoàng kim có khát máu thì bản năng vẫn mách bảo nó sự khác biệt giữa con chủng nguy hiểm này với những con mồi bình thường, nó không vội vã nhào tới ngay mà cẩn thận đi vòng xung quanh người con chủng nguy hiểm, không ngừng quan sát, lựa chọn thời góc độ tấn công phù hợp.
Con chủng nguy hiểm này cũng cảm nhận được mối nguy hiểm, nó tức giận nhe răng trợn mắt, dường như đang đe dọa lại con chó hoàng kim.
Chủng nguy hiểm là xác thối lột xác hai lần, sau khi những cơ quan hệ thống thuộc về con người bị thối rữa, những cơ quan mới lại hình thành, thích hợp với cơ thể của nó hơn, mạnh mẽ hơn, cho nên nó khác với xác thối, chẳng những nó có vị giác, biết cảm giác đau, mà ngay cả trong đầu nó cũng đã sản sinh ra ý thức cá thể mới.
Giống như con người hình thành nên một nhân cách thứ hai, chỉ có điều khi nhân cách này vừa hình thành, nó bị thú tính lấn át, phải đợi sau khi tiến hóa thêm nhiều lần nữa, thì nó mới có trí thông minh xấp xỉ con người.
Grào!
Con chó hoàng kim này cực kỳ khôn khéo, liên tục đi vòng quanh con chủng nguy hiểm, không tấn công mà định đợi cho con chủng nguy hiểm suy yếu hẳn mới nhào tới.
Con chủng nguy hiểm gào lên bất an nhưng không có mấy tác dụng.
Cuối cùng nó căm phẫn chọn cách chủ động tấn công!
Dưới gương mặt loài người của nó thè ra một chiếc lưỡi rắn nhọn, cơ thể nó bất thình lình bật lên.
Con chó hoàng kim lập tức nhảy lùi lại mấy bước, nới rộng khoảng cách thêm một chút, tránh né đòn tấn công mạnh mẽ của con chủng nguy hiểm, đồng thời vừa đáp xuống đất, bốn chân bất ngờ dùng sức phản công về phía con chủng nguy hiểm.
Grầm!
Con chó hoàng kim há mõm cắn mạnh về phía gáy của con chủng nguy hiểm.
Tốc độ của con chủng nguy hiểm nhanh nhẹn lạ thường, nó nghiêng đầu một cái tránh được, vung chi trước lên nện một cú thật mạnh về phía con chó hoàng kim.
Ầm!
Con chó hoàng kim bị nện trúng phần hông, bay ra ngoài, đập mạnh vào cửa sổ một chiếc xe hơi làm cửa kính thủy tinh vỡ nát.
Con chó hoàng kim gầm lên giận dữ, vọt ra khỏi cửa sổ xe, tiếp tục tấn công con chủng nguy hiểm.
Con chủng nguy hiểm giơ chi trước lên một lần nữa, tiếp tục nện trúng hông con chó hoàng kim làm nó văng ra ngoài.
Bất kể là về sức mạnh hay tốc độ, đôi bên chênh lệch nhau tới mấy cấp!
Con chó hoàng kim giai đoạn đầu này chỉ có sức mạnh nhỉnh hơn xác thối đặc biệt một chút mà thôi, chênh lệch rất nhiều so với một con chủng nguy hiểm.
Nếu không phải con chủng nguy hiểm này bị thương thì vừa chạm trán, nó có thể bổ nhào cắn chết ngay con chó hoàng kim!
Lâm Siêu quan sát cảnh này bằng ống nhóm, lúc con chủng nguy hiểm giơ chi trước lên, anh lập tức nhìn thấy vị trí dưới bụng nó có một thanh thép nhọn đâm vào trong người nó, máu chảy tí tách ra từ chỗ vết thương, mỗi lần nó động đậy cơ thể đều sẽ ép máu ở vết thương phun ra.
Lâm Siêu thở phào nhẹ nhõm, chỗ này là bộ phận quan trọng, chẳng trách động tác của con chủng nguy hiểm này lại chậm như vậy, mỗi lần nó dịch chuyển một bước, thanh thép đó lại ma sát với mặt đất, động tới vết thương trong cơ thể, nó không muốn phải chịu đựng cơn đau dữ dội như vậy.
Con chó hoàng kim bị đánh văng ra ngoài hai lần, cuối cùng nó cũng rút được kinh nghiệm, đứng dậy, bộ lông run lên, con mắt khát máu nhìn chằm chằm vào con chủng nguy hiểm, nhưng không hề tấn công thêm mà tiếp tục đi vòng vòng xung quanh nó.
Con chủng nguy hiểm không muốn cho nó thời gian lấy lại sức, khuôn mặt phụ nữ loài người nhe răng trợn mắt kêu ré lên, tiếp tục nhào tới.
Tuy nhiên, lần này con chó hoàng kim không lựa chọn đối đầu mà lại xoay người bỏ chạy!
Con chủng nguy hiểm đuổi theo được mấy bước, lập tức dừng lại, sự ma sát dữ dội làm sắt thép dưới bụng nó điên cuồng chọc vào máu thịt trong cơ thể, nó đau đến độ gần như không thể chịu đựng nổi.
Thế nhưng, con chủng nguy hiểm nhanh chóng nổi cơn giận dữ, vì sau khi nó dừng lại, con chó hoàng kim cũng dừng lại theo, hơn nữa còn rất bỉ ổi trở về gần người nó, làm động tác tấn công giả, quấy rầy nó.
Lâm Siêu thấy vậy, sắc mặt khá kỳ lạ, không ngờ trí thông minh của con chó hoàng kim này cũng không đến nỗi ngu, lại còn biết đánh tiêu hao sinh lực địch, rõ ràng là đã chắc chắn phải ăn cho bằng được con chủng nguy hiểm này.
Con chủng nguy hiểm nằm rạp dưới đất định nghỉ ngơi một chút, con chó hoàng kim lập tức giả vờ tấn công, con chủng nguy hiểm vừa cảnh giác, chuẩn bị đánh trả thì con chó hoàng kim lại nhanh chóng lùi về, cứ lặp đi lặp lại như vậy, con chủng nguy hiểm hoàn toàn không được nghỉ ngơi dưỡng sức, miệng vết thương từ đầu đến giờ vẫn luôn trong trạng thái bị rách, không khép lại được.
Theo thời gian lâu dần, sau mười mấy phút, dưới bụng của con chủng nguy hiểm đã gần như không còn chảy ra chút máu nào nữa, quá nửa đoạn đường đã nhuộm đỏ máu của nó, tinh thần nó uể oải, nằm thoi thóp trên mặt đất, thậm chí không còn sức để gào lên, mặc kệ con chó hoàng kim giả vờ tấn công mấy lần, nó cũng không để ý.
Con chó hoàng kim thử đi thử lại vài lần, thấy thời cơ đã đến, nó lập tức nhe bộ răng nanh hung dữ, gầm khẽ, nhào tới.
Với bộ răng nhọn của nó, chỉ cần cắn trúng cuống họng của con chủng nguy hiểm là có thể cắt đứt phăng phần đầu của con chủng nguy hiểm!
Lâm Siêu âm thầm căng thẳng, lập tức chuẩn bị đi xuống dưới tầng cướp nguồn năng lượng đa tiến hóa, thứ quý giá như vậy không thể để cho một con chó ăn mất được!
Đúng lúc này, bất ngờ xảy ra một chuyện khiến anh ngạc nhiên.
Con chủng nguy hiểm gần như đã hôn mê bỗng bật lên thật cao, gương mặt con người vặn vẹo, miệng gào lên chói tai, nó giơ móng vuốt chi trước lên vồ thật mạnh về phía mình con chó hoàng kim!
Con chó hoàng kim sợ giật nảy mình, lập tức hoảng hốt định lùi lại, tuy nhiên đòn đánh lần này quá mạnh, tình thế đã không cách nào hãm lại được, nó lập tức bị chi trước của con chủng nguy hiểm vồ trúng!
Phịch một tiếng, con chó hoàng kim văng ngược ra xa, bộ lông màu vàng óng ở phần eo tróc một mảng to, ba vết cào đỏ tươi xé rách da, lộ cả thịt.
Con chó hoàng kim đau đớn kêu lên, cuộn mình lại, rơi xuống đường, nó thấy con chủng nguy hiểm còn định đuổi theo, lập tức sợ hãi, co giò bỏ chạy thục mạng.
Đợi con chó hoàng kim đi rồi, con chủng nguy hiểm lập tức dừng lại, nằm xuống, vết thương ở bụng tiếp tục chảy ra không ít máu tươi.
Trông thấy sự tình thay đổi hoàn toàn một trăm tám mươi độ, Lâm Siêu sợ ngây người, vốn tưởng con chó hoàng kim này đã bỉ ổi giảo hoạt lắm rồi, không ngờ trí thông minh của con chủng nguy hiểm này cũng không hề thấp, còn biết ngụy trang, phục kích, cú vồ trí mạng vừa rồi nếu không phải không còn nhiều sức thì có lẽ có thể móc thẳng ruột của con chó hoàng kim ra ngoài!
Thấy con chủng nguy hiểm lại nằm sấp xuống thoi thóp, Lâm Siêu hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn cắn răng cầm cây côn sắt lên, đem theo số xăng còn dư đi ra ngoài.
Anh nhanh chóng đi thang máy xuống tầng một, cửa thang máy vừa mở ra, Lâm Siêu đã thấy ngay cửa ra vào tòa nhà bị húc đổ nằm nghiêng trên bậc thềm, máu tươi vương vãi khắp nơi, có hai, ba thi thể của xác thối nằm ở cửa ra vào đều bị cắn lìa đầu.
Mấy con xác thối còn lại không thấy đâu, có lẽ là đã đi lang thang chỗ khác.
Lâm Siêu lập tức chọn tuyến đường ít xác thối nhất để đi, nhanh chóng ra tới đường cái, con chủng nguy hiểm nằm sấp người không nhúc nhích giữa mấy chiếc xe rách nát, vết máu dưới bụng đã khô thành màu đen, nó nhắm mắt, dường như không còn tiếng hít thở.
Lâm Siêu không hề chủ quan lơ là, cảnh tượng con chó hoàng kim bị tấn công ban nãy vẫn còn in sâu trong đầu anh, khiến anh không dám coi thường trí thông minh của bọn quái vật này.
Lâm Siêu nhặt chiếc giày da dính máu dưới đất lên ném về phía con chủng nguy hiểm.
Chiếc giày da nện trúng đầu nó, con chủng nguy hiểm lập tức mở mắt, khuôn mặt phụ nữ hung dữ nhìn về phía Lâm Siêu ẩn nấp.
Lâm Siêu biết không thể giấu giếm được khứu giác của nó bèn cầm côn sắt đi ra ngoài, trong lòng anh ít nhiều thấy hơi căng thẳng, nếu con chủng nguy hiểm này vẫn còn sức mạnh và tốc độ như lúc vừa rồi tấn công con chó hoàng kim thì có lẽ anh vừa chạm trán với nó đã bị nó vung trảo xé rách bụng ra thành hai nửa!
Lâm Siêu không tới gần mà móc chai nước khoáng đựng xăng ra, leo lên trên nóc một chiếc xe hơi cách con chủng nguy hiểm khoảng sáu mét, sau đó hắt xăng lên người nó.
Khoảng cách gần như thế này, nếu là một con chủng nguy hiểm lành lặn thì chỉ cần hít thở một hơi nó đã nhào tới được chỗ anh rồi, trong lòng bàn tay Lâm Siêu túa mồ hôi lạnh, không biết nó còn lại bao nhiêu sức, anh phải chuẩn bị sẵn sàng né tránh nó bất kỳ lúc nào, còn có tránh được hay không thì không rõ.
Hắt xăng xong, con chủng nguy hiểm này vẫn chỉ nhìn chằm chằm anh bằng ánh mắt hung dữ như cũ, hoàn toàn không hề có bất kỳ hành động gì, Lâm Siêu không dám thở phào, anh nhanh chóng lấy bật lửa trong túi ra, đồng thời xé một tờ giấy từ cuốn tạp chí bao quanh cổ tay, vo lại thành cục, nhóm lửa rồi nhanh chóng ném về phía nó.
Viên giấy bốc lửa bay về phía con chủng nguy hiểm, nó hoàn toàn không tránh né, dường như trong mắt nó thì nhúm lửa nhỏ như vậy chẳng thể nào gây ra thương tích gì.
Thế nhưng…
Vù!
Cục giấy đáp xuống như hòn đá rơi xuống hồ nước, xăng trên người nó lập tức bắt lửa, ngọn lửa xăng hừng hực màu xanh đỏ lan ra, nhanh chóng đốt cháy tất cả những chỗ bị xăng dính vào, chẳng mấy chốc cả người con chủng nguy hiểm đã chìm trong lửa.
Ngoại trừ một số xác thối đặc biệt miễn dịch với lửa thì những con xác thối khác đều sợ lửa theo bản năng, con chủng nguy hiểm này cũng không ngoại lệ, ngọn lửa trên người khiến nó sợ hãi và đau đớn,nó la lên “chít chít” chói tai, cuống cuồng lăn lộn tại chỗ, không biết phải làm gì để dập tắt lửa.
Lâm Siêu thấy lửa đã cháy gần hết, lập tức đập van xăng của chiếc ô tô hỏng nằm bên cạnh, lấy chai hứng xăng chảy ra, tiếp tục hắt lên người nó.
Lửa cháy đổ thêm dầu!
Thế lửa càng bốc to hơn, con chủng nguy hiểm giãy giụa trong lửa, chỉ một lát sau đã bốc mùi thịt nướng, thanh thép ở bụng nó bị lửa nung truyền nhiệt rất nhanh, lập tức nóng giãy lên, phần sắt đâm vào bụng nó chẳng khác gì một chiếc bàn là áp lên máu thịt.
Cơn đau đớn dữ dội làm nó gần như phát điên, liều mạng lăn lộn, nhưng người nó bị dính xăng, hoàn toàn không thể dập tắt được lửa, cộng thêm mất máu quá nhiều, sức cùng lực kiệt, một lát sau, sức giãy giụa của nó dần yếu xuống.
Trong lòng Lâm Siêu vui mừng, tiếp tục hắt thêm xăng.
Một lát sau, con chủng nguy hiểm này hoàn toàn không còn động tĩnh gì nữa, nằm không nhúc nhích trong lửa, toàn thân bị thiêu đen sì, mái tóc xoăn màu cà phê của phụ nữ cũng bị lửa đốt rụi, khuôn mặt hoàn toàn bị đốt biến dạng.
Lâm Siêu tiếp tục nướng lửa thêm một lúc, xác định không phải nó giả vở mà đã chết thật rồi, mới chầm chậm nhích tới gần, rút con dao găm cài ở đùi, mổ phanh thi thể của nó ra.
Lớp vảy quá dày, sau khi bị nướng khét còn trở nên cứng hơn, Lâm Siêu đành phải xuống tay ở chỗ bụng của nó, chỗ này bị sắt thép đâm thủng tạo thành một miệng vết thương rộng, Lâm Siêu đợi thép nguội bớt, lập tức dùng tay lắc thanh thép cho miệng vết thương mở rộng ra thêm một chút, dùng con dao sắc rạch lớp da dọc theo miệng vết thương.
Chẳng mấy chốc, lớp da ngoài của con chủng nguy hiểm đã bị lột ra, máu thịt đỏ lòm lộ ra trước mặt, những mạch máu ngoằn ngoèo như giun lẫn trong máu thịt hơi cháy sém một chút, vẫn còn đang ngọ nguậy theo bản năng, có thể thấy sức sống mãnh liệt biết chừng nào!
Lâm Siêu dùng dao găm mổ phanh chỗ trái tim của nó, giữa đống máu thịt be bét, một tinh thể màu đỏ thẫm lộ ra, nếu không nhìn kỹ thì rất dễ nhìn nhầm nó với máu thịt.
Nguồn năng lượng đa tiến hóa!
Trong lòng Lâm Siêu rất mừng, lập tức nhặt lấy viên tinh thể màu đỏ thẫm này, hoàn toàn không để tâm tới máu chứa vi rút bám trên đó, nhanh tay dùng áo của mình lau sạch sẽ.
Viên tinh thể này chỉ to khoảng chừng ngón tay cái, nguồn năng lượng đa tiến hóa chảy bên trong có màu đỏ thẫm, trông như thể máu cô đọng lại.
Mặt ngoài của viên tinh thể này là lớp mô sinh ra do vi rút, có tác dụng phòng hộ.
Grào!
Ngay khi Lâm Siêu vừa lấy được nguồn năng lượng đa tiến hóa, một tiếng gầm trầm trầm vang lên đằng sau lưng, Lâm Siêu quay đầu lại nhìn, lập tức ngạc nhiên nhìn thấy con chó hoàng kim đã bỏ chạy kia lại qua trở về, lúc này nó đang nhìn chằm chằm anh đầy hung dữ..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook