Mạt Thế Ôm Lấy Đùi Vàng
-
Chương 32: Có Tin.
Lưu Dương nhìn người được phái đi bảo vệ cho vương nham, hốt hoảng, trong lòng cũng không rõ, tuy hắn không phải người bảo hộ vương nham, nhưng nhiệm vụ lần này là hắn phụ trách, hơn nữa nhiệm vụ vương bình lén chỉ đạo, lại không có hoàn thành, trong lòng Lưu Dương cũng là lo sợ bất an. Hắn lại nhìn nhìn đám người Cơ Thí Thiên, quang mang trong mắt lúc sáng lúc tối.
- Được rồi, trở về căn cứ đi.
Lâu Hiểu La bất tri bất giác liền đi tới nơi có đám người dày đặc, vừa thấy cư nhiên là chỗ tuyên bố nhiệm vụ, cô nghĩ đến nếu trực tiếp đi tìm đám người Cơ Thí Thiên, chỉ sợ giống như bây giờ không vào được cửa, lại không biết khi nào bọn họ trở về, vẫn là đi tìm một chỗ sắp xếp xuống, hỏi thăm xem bọn họ tham gia nhiệm vụ gì, đến lúc đó ở gặp mặt cũng tốt.
- Xin hỏi có thể hỗ trợ gì cho tiểu thư.
Nhân viên tiếp đón thập phần xinh đẹp, nhìn cũng rất quen mắt, Lâu Hiểu La cẩn thận phân biệt một chút, hóa ra trước mạt thế là minh tinh điện ảnh, trước mạt thế, những người này đều không phải người mà dân chúng nhỏ như bọn họ có thể tiếp xúc, không nghĩ tới cư nhiên lại gặp ở chỗ này, bất quá có thể lấy được một phần công tác ở đây, phỏng chừng phía trên cũng có người.
Không đợi Lâu Hiểu La mở miệng, bên cạnh vang lên một âm thanh lớn, làm cô giật mình.
- Là cô, không phải cô đi tìm tiểu đội Thí Thiên sao?
Lâu Hiểu La vừa thấy, hóa ra là người chỉ đường cho mình trước đó, Lý cương.
- Người tôi quen đều không ở đó, tôi muốn tìm một chỗ ở trước, sau đó mới liên hệ.
Lý cương vừa nghe thấy, tuy rằng có chút hoài nghi về quan hệ giữa Lâu Hiểu La cùng tiểu đội Thí Thiên, nhưng hắn thấy bản thân Lâu Hiểu La thực lực không tồi, cho nên cũng nổi tâm chào mời.
- Nếu cô không vội thì có thể tạm thời tổ đội cùng chúng tôi, cùng ăn ở.
Lâu Hiểu La vừa nghe, tuy rằng cô không quá hứng thú với việc ăn cùng bọn họ, tổ đội thì có thể, rốt cuộc nơi này đối với cô trời xa đất lạ.
- Ha hả, vậy cũng tốt, bất quá tôi ở một mình, nếu có nhiệm vụ gì cần thì nói với tôi, còn có tôi tên Lâu Hiểu La, dị năng hệ băng.
Dứt lời, cô chọn một phòng đơn xa hoa, thuê một tháng. Lý cương cũng thực vừa lòng với cách làm của Lâu Hiểu La, cười đưa Lâu Hiểu La đến nơi ở, dọc theo đường đi còn nói rất nhiều chuyện trong căn cứ cho cô.
Tới chỗ ở, Lâu Hiểu La nhìn nơi mà cô mất một trăm tinh hạch cấp 1 để thuê một tháng, bao điện nước, thực vừa lòng, phòng đơn cỡ 50 mét vuông, rất sạch sẽ, bất quá Lâu Hiểu La vẫn thu thập đơn giản một chút, từ không gian ngọc lấy ra một ít đồ ăn, ăn xong sau mới vui vẻ ngủ một giấc, sau khi tỉnh lại, cô đột nhiên nhớ tới ngọc trụy lấy được từ chỗ A Thâm, Lâu Hiểu La cũng thử thử lấy máu nhận chủ, dùng tinh thần lực dò xét, nhưng cô phát hiện vô luận thí nghiệm như thế nào đều không dùng được, Lâu Hiểu La bĩu môi, cô có thể cảm giác được bên trong có rất nhiều năng lượng, nhưng không thể thăm dò ra, hoàn toàn có cảm giác bảo vật không thủ mà không vào được, chẳng lẽ phải chờ tới khi nhân phẩm của cô bùng nổ mới có thể phản ứng.
Trước không đề cập tới Lâu Hiểu La ở bên này buồn bực, bên kia đám người Cơ Thí Thiên chính tâm tình vui vẻ thắng lợi trở về căn cứ, lúc vương bình thấy thi thể vương nham, như sắp hôn mê bất tỉnh, Cơ Thí Thiên xua xua tay, giao trả nhiệm vụ liền trở về chỗ ở, còn chuyện của vương nham, không liên quan gì hắn, nhiều lắm thì chỉ là tham dự lễ tang đưa chút đồ an ủi gì đó.
Trở lại chỗ ở, một cô gái dáng người cao gầy nóng bỏng, lớn lên thập phần diễm lệ đã nghênh ngang đi tới.
- Thân ái, nhớ em không?
Nói xong còn hôn Cơ Thí Thiên một cái, đường kiều kiều ở bên cạnh nhìn mà hai mắt bốc hỏa, nhưng cô ta không dám trêu chọc người phụ nữ này, người này không chỉ là tình nhân của Cơ Thí Thiên, lại là đội trưởng tiểu đội Hỏa Tường Vi, tên là Chu Diễm Dương, một dị năng giả cấp cao.
- Nhiệm vụ của cô đã kết thúc?
Cơ Thí Thiên ôm eo nhỏ Chu Diễm Dương, hôn lên môi đỏ của cô ta một cái.
- Ha hả, tiểu đội Hỏa Tường Vi cũng không phải là ăn chay.
Cơ Thí Thiên quen biết Chu Diễm Dương trên đường tới căn cứ, bởi vì người này xinh đẹp phóng khoáng, trái ngược với mấy người phụ vây quanh hắn, Cơ Thí Thiên vẫn khá thích cô ta.
- Anh, em rất lo lắng cho anh, anh mang lễ vật về cho em sao?
đường kiều kiều giữ chặt cánh tay Cơ Thí Thiên, Chu Diễm Dương nàng liếc trắng mắt nhìn cô ta một cái.
- Làm ơn, Thí Thiên là đi làm nhiệm vụ, không phải du lịch, mang lễ vật cái gì? Tang thi sao?
Cơ Thí Thiên nhàn nhạt nhìn đường kiều kiều một cái, dọa cho cô ta lập tức buông lỏng tay.
- Vào thôi, bên trong đã làm xong cơm.
Chu Diễm Dương cười lôi kéo Cơ Thí Thiên đi vào.
- Tiểu Lý Tử, cậu làm sao vậy, từ lúc mở cửa đã mất hồn mất vía.
Địch Thu phát hiện thủ vệ Tiểu Lý Tử, một bộ muốn nói lại thôi, bộ dáng lại có chút sợ hãi, tò mò hỏi.
Tiểu Lý nhìn nhìn đường kiều kiều, cắn chặt răng:
- Cái kia, ban ngày có một cô gái tới nơi này, nói cô ấy là thành viên tiểu đội Thí Thiên, còn nhắc tới tên anh.
- Cái gì, cô gái, còn nói là đồng đội của chúng tôi, nhắc tới tôi? Cô ấy tên gọi là gì?
Địch Thu gấp giọng nói.
- Hình như gọi là gì Hiểu La.
- Cô ấy ở nơi nào?
Cánh tay Tiểu Lý bị niết đau, vừa ngẩng đầu liền thấy cư nhiên là đội trưởng của bọn họ, liền dọa nói không nói nên lời.
- Thiếu gia, người dọa đến hắn, mau buông tay, Tiểu Lý Tử, nhanh nói, Hiểu La ở đâu, ở bên trong sao?
Địch Thu thập phần kích động.
- Cái kia, Đường tiểu thư không cho cô ấy tiến vào.
Từ lúc Tiểu Lý nói chuyện, sắc mặt Đường kiều kiều bắt đầu không tốt, lúc này nhìn thấy biểu hiện của Cơ Thí Thiên, sắc mặt tức khắc trắng bệch.
- Tiểu đội Thí Thiên từ khi nào đến phiên cô làm chủ?
Cơ Thí Thiên trầm mặt, đường kiều kiều bị dọa lui về phía sau vài bước.
- Em, em không biết cô ấy là người nơi này, hiện tại người lừa ăn lừa uống nhiều như vậy.
Giọng nói còn mang theo nức nở.
Chu Diễm Dương nhìn phản ứng đám người Cơ Thí Thiên này, đối với cái người Hiểu La này rất tò mò, cô ta ẩn ẩn còn sinh ra một tia địch ý.
- Chỉ sợ là thấy người ta lớn lên xinh đẹp, không nghĩ muốn để cô ấy vào cửa đi.
Chu Diễm Dương ôm cánh tay, trực giác phụ nữ rất chuẩn xác, cô ta biết rõ chút tâm tư nhỏ của đường kiều kiều.
Không chờ đường kiều kiều nói chuyện, Địch Thu liền nói:
- Chúng ta nên đi tìm Hiểu La trước, còn lại đợi tìm được người lại nói, nếu không lấy cá tính của Hiểu La, chỉ sợ sẽ cho rằng chúng ta không cần cô ấy, liền chuyển đầu tìm người khác.
Không thể không nói, Địch Thu vẫn rất hiểu Lâu Hiểu La, lúc này Lâu Hiểu La liền suy nghĩ, nếu Thí Thiên thật sự vào không được, cô vẫn nên gia nhấp vào tiểu đội khác đi, rốt cuộc lấy thân phận dị năng giả hệ băng cấp cao của cô vẫn rất được hoan nghênh, bất quá thời gian dài như vậy mà cô không có ôm chặt được đùi đại thần, Lâu Hiểu La vẫn canh cánh trong lòng, nhưng quá mất mặt.
Cơ Thí Thiên không đi ra ngoài tìm, nhưng Chu Diễm Dương vẫn phát hiện hắn hiện tại đang thất thần, tuy rằng một bộ lười biếng như cũ, nhưng vội vàng trong mắt lại không giấu được. Cả người Chu Diễm Dương như lạc vào hầm băng, người phụ nữ tên Hiểu La kia cư nhiên làm hắn để bụng như thế, đều nói cô ta là người phụ nữ Cơ Thí Thiên sủng nhất, ngay cả đám người Bạch Ngọc Li cũng cho cô ta vài phần thể diện, nhưng cô ta biết, Cơ Thí Thiên chỉ là có chút thưởng thức mình, sủng lại chưa nói tới thích. Nhưng cô ta vẫn thực thỏa mãn, bởi vì hắn sủng cô ta nhất.
- Thí Thiên, Hiểu La kia là người nào, vì sao trước nay đều chưa có nghe qua? Xem biểu hiện của Địch Thu, là người hắn thích sao?
Tươi cười trên mặt Cơ Thí Thiên hơi khựng, hắn theo bản năng không thích Lâu Hiểu La nhấc lên quan hệ ái muội cùng người khác.
- Suy nghĩ vớ vẩn cái gì, cô ấy đứng hàng lão ngũ trong bọn, tuy rằng Địch Thu đứng hàng lão lục, nhưng cũng coi cô ấy như em gái.
Chu Diễm Dương sửng sốt, đứng hàng lão ngũ, ngay cả Địch Thu cũng ở dưới cô ấy, xem ra năng lực rất tốt.
Chu Diễm Dương nhìn biểu tình Cơ Thí Thiên, trong lòng cô ta có một suy nghĩ, Cơ Thí Thiên tựa hồ còn chưa phát hiện cái gì, như vậy cũng không cần cô ta nhiều lời.
- Chúng ta vẫn nên ăn cơm trước đi, em đều nhớ anh a.
Dứt lời liền vứt ra một cái mị nhãn, Cơ Thí Thiên bởi vì chuyện của vương nham, hơn nữa có tin Lâu Hiểu La, tâm tình rất sung sướng, lúc này nhìn thấy tình nhân thiên kiều bá mị, tâm hoả bị bật thành lửa.
- Nga? Là cái miệng nhỏ trên mặt cô đói bụng hay là nơi nào, ân?
Một âm cuối, gợi cảm như muốn câu nhân, Chu Diễm Dương nhìn gương mặt hoàn mỹ, trong lòng yêu say đắm không thôi, đây là mạt thế, cho dù người tên Hiểu La kia rất quan trọng trong lòng Cơ Thí Thiên, cô ta cũng sẽ không từ bỏ hắn, cùng lắm thì nhiều người chung.
Bên này Cơ Thí Thiên hài lòng mang theo Chu Diễm Dương đi, vừa đi vừa nghĩ lúc Lâu Hiểu La nhìn thấy mấy tinh hạch bậc cao hệ băng trong tay hắn để giành cho cô, hẳn là sẽ rất là cao hứng. Bên kia Địch Thu ở trong căn cứ tìm đã lâu nhưng cũng không thấy thân ảnh Lâu Hiểu La, nghĩ Lâu Hiểu La nhất định sẽ tìm chỗ ở, cho nên đến chỗ quản lý nơi ở của căn cứ.
- Hôm nay có một cô gái độc thân tới nơi này tìm phòng ở hay không?
Cô gái tiếp đón vừa thấy là người tiểu đội Thí Thiên, thái độ thập phần hữu hảo, bày ra nụ cười đẹp nhất.
- Hôm nay không có cô gái độc thân nào tiến vào, đều là mấy người tới thuê phòng ở.
Địch Thu sửng sốt, không có? Chẳng lẽ Hiểu La kết bạn, cùng nhau đến căn cứ?
- Có thể cho tôi nhìn thông tin những người mới vào căn cứ hôm nay không? Tiếp đãi tiểu thư thực kiên nhẫn chỉ ra tân đăng ký nhân
Trên danh sách, Địch Thu nhìn hồi lâu, chỉ ở tên Đường Tiểu Lạc này thì tạm dừng một chút, nhưng nhìn trên ghi chú viết là một nam một nữ lại đem lực chú ý rời đi. Có khi hiểu lầm chính là sinh ra như vậy, lúc trước Lâu Hiểu La để Lý cương hỗ trợ viết giấy đăng ký, Lý cương lại nghe lầm tên, hơn nữa hắn hảo tâm cho rằng một cô gái ở một mình có chút nguy hiểm, cho nên bỏ thêm một cái ghi chú, nếu là Bạch Ngọc Li thì hắn sẽ điều tra cái tên tương tự một chút, đáng tiếc người đi vào là Địch Thu.
Địch Thu bên này tìm người, tìm đến lòng nóng như lửa đốt, bên kia Lâu Hiểu La ở trong trong ổ mới, ngủ trời tới đất tối tăm, hoàn toàn một bộ vô tâm vô phổi.
Tìm không thấy người, Địch Thu u ám trở lại tiểu đội.
- Tiểu Bạch, anh nói Hiểu La có phải gia nhập tiểu đội khác hoặc là dứt khoát rời khỏi căn cứ hay không, bằng không vì sao không tìm thấy người?
Nghe xưng hô của Địch Thu, cái trán Bạch Ngọc Li nhảy nhảy, nhìn Địch Thu thập phần thất vọng, Bạch Ngọc Li đành từ nói bản thân không cần chấp nhặt, nhưng không tìm thấy Lâu Hiểu La thì thật kỳ quái.
Tiểu kịch trường
Lâu Hiểu La: Ban đầu có bạch nguyệt quang, hiện tại lại có cái hoa hồng đỏ, ha hả, đại thần, trên mặt ngươi viết hoa một chữ tra.
Bạch Ngọc Li: thiếu gia nhà chúng ta thiên thu vạn đại, nhất thống thiên hạ, đương nhiên muốn mở rộng hậu cung, từ từ, ta nhìn xem có thích hợp yêu cầu bổ sung hậu cung hay không.
Cơ Thí Thiên: Cút đi, tiểu la, lúc này ta còn chưa có chức danh thiếp thân đâu, cái kia là hiểu lầm, chỉ do là tác giả hạt viết, làm hư thanh danh của ta.
Tác giả: Quản ta chuyện gì, rõ ràng là ngươi háo sắc.
Cơ Thí Thiên tung ra một ánh mắt, tác giả quân lập tức điều cần nói đến, ta sửa, ta sửa còn không được sao.
Lâu Hiểu La: Ta đã thấy, sửa có tác dụng sao, về sau ngươi ngủ thư phòng, hừ.
Tác giả: Từ từ, đừng đánh ta, ai, đánh người không vả mặt a
- Được rồi, trở về căn cứ đi.
Lâu Hiểu La bất tri bất giác liền đi tới nơi có đám người dày đặc, vừa thấy cư nhiên là chỗ tuyên bố nhiệm vụ, cô nghĩ đến nếu trực tiếp đi tìm đám người Cơ Thí Thiên, chỉ sợ giống như bây giờ không vào được cửa, lại không biết khi nào bọn họ trở về, vẫn là đi tìm một chỗ sắp xếp xuống, hỏi thăm xem bọn họ tham gia nhiệm vụ gì, đến lúc đó ở gặp mặt cũng tốt.
- Xin hỏi có thể hỗ trợ gì cho tiểu thư.
Nhân viên tiếp đón thập phần xinh đẹp, nhìn cũng rất quen mắt, Lâu Hiểu La cẩn thận phân biệt một chút, hóa ra trước mạt thế là minh tinh điện ảnh, trước mạt thế, những người này đều không phải người mà dân chúng nhỏ như bọn họ có thể tiếp xúc, không nghĩ tới cư nhiên lại gặp ở chỗ này, bất quá có thể lấy được một phần công tác ở đây, phỏng chừng phía trên cũng có người.
Không đợi Lâu Hiểu La mở miệng, bên cạnh vang lên một âm thanh lớn, làm cô giật mình.
- Là cô, không phải cô đi tìm tiểu đội Thí Thiên sao?
Lâu Hiểu La vừa thấy, hóa ra là người chỉ đường cho mình trước đó, Lý cương.
- Người tôi quen đều không ở đó, tôi muốn tìm một chỗ ở trước, sau đó mới liên hệ.
Lý cương vừa nghe thấy, tuy rằng có chút hoài nghi về quan hệ giữa Lâu Hiểu La cùng tiểu đội Thí Thiên, nhưng hắn thấy bản thân Lâu Hiểu La thực lực không tồi, cho nên cũng nổi tâm chào mời.
- Nếu cô không vội thì có thể tạm thời tổ đội cùng chúng tôi, cùng ăn ở.
Lâu Hiểu La vừa nghe, tuy rằng cô không quá hứng thú với việc ăn cùng bọn họ, tổ đội thì có thể, rốt cuộc nơi này đối với cô trời xa đất lạ.
- Ha hả, vậy cũng tốt, bất quá tôi ở một mình, nếu có nhiệm vụ gì cần thì nói với tôi, còn có tôi tên Lâu Hiểu La, dị năng hệ băng.
Dứt lời, cô chọn một phòng đơn xa hoa, thuê một tháng. Lý cương cũng thực vừa lòng với cách làm của Lâu Hiểu La, cười đưa Lâu Hiểu La đến nơi ở, dọc theo đường đi còn nói rất nhiều chuyện trong căn cứ cho cô.
Tới chỗ ở, Lâu Hiểu La nhìn nơi mà cô mất một trăm tinh hạch cấp 1 để thuê một tháng, bao điện nước, thực vừa lòng, phòng đơn cỡ 50 mét vuông, rất sạch sẽ, bất quá Lâu Hiểu La vẫn thu thập đơn giản một chút, từ không gian ngọc lấy ra một ít đồ ăn, ăn xong sau mới vui vẻ ngủ một giấc, sau khi tỉnh lại, cô đột nhiên nhớ tới ngọc trụy lấy được từ chỗ A Thâm, Lâu Hiểu La cũng thử thử lấy máu nhận chủ, dùng tinh thần lực dò xét, nhưng cô phát hiện vô luận thí nghiệm như thế nào đều không dùng được, Lâu Hiểu La bĩu môi, cô có thể cảm giác được bên trong có rất nhiều năng lượng, nhưng không thể thăm dò ra, hoàn toàn có cảm giác bảo vật không thủ mà không vào được, chẳng lẽ phải chờ tới khi nhân phẩm của cô bùng nổ mới có thể phản ứng.
Trước không đề cập tới Lâu Hiểu La ở bên này buồn bực, bên kia đám người Cơ Thí Thiên chính tâm tình vui vẻ thắng lợi trở về căn cứ, lúc vương bình thấy thi thể vương nham, như sắp hôn mê bất tỉnh, Cơ Thí Thiên xua xua tay, giao trả nhiệm vụ liền trở về chỗ ở, còn chuyện của vương nham, không liên quan gì hắn, nhiều lắm thì chỉ là tham dự lễ tang đưa chút đồ an ủi gì đó.
Trở lại chỗ ở, một cô gái dáng người cao gầy nóng bỏng, lớn lên thập phần diễm lệ đã nghênh ngang đi tới.
- Thân ái, nhớ em không?
Nói xong còn hôn Cơ Thí Thiên một cái, đường kiều kiều ở bên cạnh nhìn mà hai mắt bốc hỏa, nhưng cô ta không dám trêu chọc người phụ nữ này, người này không chỉ là tình nhân của Cơ Thí Thiên, lại là đội trưởng tiểu đội Hỏa Tường Vi, tên là Chu Diễm Dương, một dị năng giả cấp cao.
- Nhiệm vụ của cô đã kết thúc?
Cơ Thí Thiên ôm eo nhỏ Chu Diễm Dương, hôn lên môi đỏ của cô ta một cái.
- Ha hả, tiểu đội Hỏa Tường Vi cũng không phải là ăn chay.
Cơ Thí Thiên quen biết Chu Diễm Dương trên đường tới căn cứ, bởi vì người này xinh đẹp phóng khoáng, trái ngược với mấy người phụ vây quanh hắn, Cơ Thí Thiên vẫn khá thích cô ta.
- Anh, em rất lo lắng cho anh, anh mang lễ vật về cho em sao?
đường kiều kiều giữ chặt cánh tay Cơ Thí Thiên, Chu Diễm Dương nàng liếc trắng mắt nhìn cô ta một cái.
- Làm ơn, Thí Thiên là đi làm nhiệm vụ, không phải du lịch, mang lễ vật cái gì? Tang thi sao?
Cơ Thí Thiên nhàn nhạt nhìn đường kiều kiều một cái, dọa cho cô ta lập tức buông lỏng tay.
- Vào thôi, bên trong đã làm xong cơm.
Chu Diễm Dương cười lôi kéo Cơ Thí Thiên đi vào.
- Tiểu Lý Tử, cậu làm sao vậy, từ lúc mở cửa đã mất hồn mất vía.
Địch Thu phát hiện thủ vệ Tiểu Lý Tử, một bộ muốn nói lại thôi, bộ dáng lại có chút sợ hãi, tò mò hỏi.
Tiểu Lý nhìn nhìn đường kiều kiều, cắn chặt răng:
- Cái kia, ban ngày có một cô gái tới nơi này, nói cô ấy là thành viên tiểu đội Thí Thiên, còn nhắc tới tên anh.
- Cái gì, cô gái, còn nói là đồng đội của chúng tôi, nhắc tới tôi? Cô ấy tên gọi là gì?
Địch Thu gấp giọng nói.
- Hình như gọi là gì Hiểu La.
- Cô ấy ở nơi nào?
Cánh tay Tiểu Lý bị niết đau, vừa ngẩng đầu liền thấy cư nhiên là đội trưởng của bọn họ, liền dọa nói không nói nên lời.
- Thiếu gia, người dọa đến hắn, mau buông tay, Tiểu Lý Tử, nhanh nói, Hiểu La ở đâu, ở bên trong sao?
Địch Thu thập phần kích động.
- Cái kia, Đường tiểu thư không cho cô ấy tiến vào.
Từ lúc Tiểu Lý nói chuyện, sắc mặt Đường kiều kiều bắt đầu không tốt, lúc này nhìn thấy biểu hiện của Cơ Thí Thiên, sắc mặt tức khắc trắng bệch.
- Tiểu đội Thí Thiên từ khi nào đến phiên cô làm chủ?
Cơ Thí Thiên trầm mặt, đường kiều kiều bị dọa lui về phía sau vài bước.
- Em, em không biết cô ấy là người nơi này, hiện tại người lừa ăn lừa uống nhiều như vậy.
Giọng nói còn mang theo nức nở.
Chu Diễm Dương nhìn phản ứng đám người Cơ Thí Thiên này, đối với cái người Hiểu La này rất tò mò, cô ta ẩn ẩn còn sinh ra một tia địch ý.
- Chỉ sợ là thấy người ta lớn lên xinh đẹp, không nghĩ muốn để cô ấy vào cửa đi.
Chu Diễm Dương ôm cánh tay, trực giác phụ nữ rất chuẩn xác, cô ta biết rõ chút tâm tư nhỏ của đường kiều kiều.
Không chờ đường kiều kiều nói chuyện, Địch Thu liền nói:
- Chúng ta nên đi tìm Hiểu La trước, còn lại đợi tìm được người lại nói, nếu không lấy cá tính của Hiểu La, chỉ sợ sẽ cho rằng chúng ta không cần cô ấy, liền chuyển đầu tìm người khác.
Không thể không nói, Địch Thu vẫn rất hiểu Lâu Hiểu La, lúc này Lâu Hiểu La liền suy nghĩ, nếu Thí Thiên thật sự vào không được, cô vẫn nên gia nhấp vào tiểu đội khác đi, rốt cuộc lấy thân phận dị năng giả hệ băng cấp cao của cô vẫn rất được hoan nghênh, bất quá thời gian dài như vậy mà cô không có ôm chặt được đùi đại thần, Lâu Hiểu La vẫn canh cánh trong lòng, nhưng quá mất mặt.
Cơ Thí Thiên không đi ra ngoài tìm, nhưng Chu Diễm Dương vẫn phát hiện hắn hiện tại đang thất thần, tuy rằng một bộ lười biếng như cũ, nhưng vội vàng trong mắt lại không giấu được. Cả người Chu Diễm Dương như lạc vào hầm băng, người phụ nữ tên Hiểu La kia cư nhiên làm hắn để bụng như thế, đều nói cô ta là người phụ nữ Cơ Thí Thiên sủng nhất, ngay cả đám người Bạch Ngọc Li cũng cho cô ta vài phần thể diện, nhưng cô ta biết, Cơ Thí Thiên chỉ là có chút thưởng thức mình, sủng lại chưa nói tới thích. Nhưng cô ta vẫn thực thỏa mãn, bởi vì hắn sủng cô ta nhất.
- Thí Thiên, Hiểu La kia là người nào, vì sao trước nay đều chưa có nghe qua? Xem biểu hiện của Địch Thu, là người hắn thích sao?
Tươi cười trên mặt Cơ Thí Thiên hơi khựng, hắn theo bản năng không thích Lâu Hiểu La nhấc lên quan hệ ái muội cùng người khác.
- Suy nghĩ vớ vẩn cái gì, cô ấy đứng hàng lão ngũ trong bọn, tuy rằng Địch Thu đứng hàng lão lục, nhưng cũng coi cô ấy như em gái.
Chu Diễm Dương sửng sốt, đứng hàng lão ngũ, ngay cả Địch Thu cũng ở dưới cô ấy, xem ra năng lực rất tốt.
Chu Diễm Dương nhìn biểu tình Cơ Thí Thiên, trong lòng cô ta có một suy nghĩ, Cơ Thí Thiên tựa hồ còn chưa phát hiện cái gì, như vậy cũng không cần cô ta nhiều lời.
- Chúng ta vẫn nên ăn cơm trước đi, em đều nhớ anh a.
Dứt lời liền vứt ra một cái mị nhãn, Cơ Thí Thiên bởi vì chuyện của vương nham, hơn nữa có tin Lâu Hiểu La, tâm tình rất sung sướng, lúc này nhìn thấy tình nhân thiên kiều bá mị, tâm hoả bị bật thành lửa.
- Nga? Là cái miệng nhỏ trên mặt cô đói bụng hay là nơi nào, ân?
Một âm cuối, gợi cảm như muốn câu nhân, Chu Diễm Dương nhìn gương mặt hoàn mỹ, trong lòng yêu say đắm không thôi, đây là mạt thế, cho dù người tên Hiểu La kia rất quan trọng trong lòng Cơ Thí Thiên, cô ta cũng sẽ không từ bỏ hắn, cùng lắm thì nhiều người chung.
Bên này Cơ Thí Thiên hài lòng mang theo Chu Diễm Dương đi, vừa đi vừa nghĩ lúc Lâu Hiểu La nhìn thấy mấy tinh hạch bậc cao hệ băng trong tay hắn để giành cho cô, hẳn là sẽ rất là cao hứng. Bên kia Địch Thu ở trong căn cứ tìm đã lâu nhưng cũng không thấy thân ảnh Lâu Hiểu La, nghĩ Lâu Hiểu La nhất định sẽ tìm chỗ ở, cho nên đến chỗ quản lý nơi ở của căn cứ.
- Hôm nay có một cô gái độc thân tới nơi này tìm phòng ở hay không?
Cô gái tiếp đón vừa thấy là người tiểu đội Thí Thiên, thái độ thập phần hữu hảo, bày ra nụ cười đẹp nhất.
- Hôm nay không có cô gái độc thân nào tiến vào, đều là mấy người tới thuê phòng ở.
Địch Thu sửng sốt, không có? Chẳng lẽ Hiểu La kết bạn, cùng nhau đến căn cứ?
- Có thể cho tôi nhìn thông tin những người mới vào căn cứ hôm nay không? Tiếp đãi tiểu thư thực kiên nhẫn chỉ ra tân đăng ký nhân
Trên danh sách, Địch Thu nhìn hồi lâu, chỉ ở tên Đường Tiểu Lạc này thì tạm dừng một chút, nhưng nhìn trên ghi chú viết là một nam một nữ lại đem lực chú ý rời đi. Có khi hiểu lầm chính là sinh ra như vậy, lúc trước Lâu Hiểu La để Lý cương hỗ trợ viết giấy đăng ký, Lý cương lại nghe lầm tên, hơn nữa hắn hảo tâm cho rằng một cô gái ở một mình có chút nguy hiểm, cho nên bỏ thêm một cái ghi chú, nếu là Bạch Ngọc Li thì hắn sẽ điều tra cái tên tương tự một chút, đáng tiếc người đi vào là Địch Thu.
Địch Thu bên này tìm người, tìm đến lòng nóng như lửa đốt, bên kia Lâu Hiểu La ở trong trong ổ mới, ngủ trời tới đất tối tăm, hoàn toàn một bộ vô tâm vô phổi.
Tìm không thấy người, Địch Thu u ám trở lại tiểu đội.
- Tiểu Bạch, anh nói Hiểu La có phải gia nhập tiểu đội khác hoặc là dứt khoát rời khỏi căn cứ hay không, bằng không vì sao không tìm thấy người?
Nghe xưng hô của Địch Thu, cái trán Bạch Ngọc Li nhảy nhảy, nhìn Địch Thu thập phần thất vọng, Bạch Ngọc Li đành từ nói bản thân không cần chấp nhặt, nhưng không tìm thấy Lâu Hiểu La thì thật kỳ quái.
Tiểu kịch trường
Lâu Hiểu La: Ban đầu có bạch nguyệt quang, hiện tại lại có cái hoa hồng đỏ, ha hả, đại thần, trên mặt ngươi viết hoa một chữ tra.
Bạch Ngọc Li: thiếu gia nhà chúng ta thiên thu vạn đại, nhất thống thiên hạ, đương nhiên muốn mở rộng hậu cung, từ từ, ta nhìn xem có thích hợp yêu cầu bổ sung hậu cung hay không.
Cơ Thí Thiên: Cút đi, tiểu la, lúc này ta còn chưa có chức danh thiếp thân đâu, cái kia là hiểu lầm, chỉ do là tác giả hạt viết, làm hư thanh danh của ta.
Tác giả: Quản ta chuyện gì, rõ ràng là ngươi háo sắc.
Cơ Thí Thiên tung ra một ánh mắt, tác giả quân lập tức điều cần nói đến, ta sửa, ta sửa còn không được sao.
Lâu Hiểu La: Ta đã thấy, sửa có tác dụng sao, về sau ngươi ngủ thư phòng, hừ.
Tác giả: Từ từ, đừng đánh ta, ai, đánh người không vả mặt a
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook