[Mạt Thế] Hệ Thống Sống Còn
-
Chương 56: Năng lượng hắc ám
Hệ thống nghe thấy tiếng lòng của Yên Vũ, tức giận mắng: [Đúng là thiếu kiến thức, mau tách nó ra!]
Bây giờ là lúc nào rồi, cô không muốn so đo với hệ thống, thử bóp mạnh vào viên đan dược to cỡ nắm tay, lập tức khiến nó lõm vào. Đây là thứ gì? Cô nhíu mày rồi dùng lực tách nó làm đôi, lúc này mới phát hiện lớp vỏ bên ngoài chỉ là lớp bảo vệ cho viên đan dược thật sự. Trước kia cô không đọc tiểu thuyết nên kiến thức về thế giới huyền huyễn, tu tiên không nhiều, bị hệ thống mắng một câu thiếu kiến thức cũng không sai...
Yên Vũ cầm lấy đan dược đưa lên xem, so với lớp vỏ ngoài trông không khác gì lớp bột bánh bị hỏng, thứ này trơn mượt bóng loáng, còn tản ra mùi thơm nhè nhẹ. Cô không nói hai lời đưa vào miệng rồi nuốt xuống, Hàn Vệ ở phía trước cẩn thận quan sát biểu cảm của cô, sau đó xoay người đi kiểm tra khu vực xung quanh.
Thân thể cô bắt đầu xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, máu trên cơ thể cấp tốc vận chuyển, bị cưỡng ép chảy nhanh hơn, tim cũng đập một cách điên cuồng. Hệ thống ở bên tai cô lảm nhảm gì đó nhưng cô căn bản không nghe được.
Thể nội của Yên Vũ biến thành một bãi chiến trường, dược lực, quang - hỏa dị năng và một nguồn sức mạnh hắc ám khác đột nhiên xung đột với nhau.
Hệ thống đã kiểm tra qua viên đan dược kia, thấy không có gì bất ổn mới dám để ký chủ nuốt vào, bây giờ vừa thấy tình trạng của cô thì nó hối hận rồi! Nó quên mất ban đầu từng cho cô uống bình năng lượng hắc ám kia, đó là một thứ điên khùng mà thế giới của nó cấm vận hành, được trích xuất từ thiên thạch!
Hàn Vệ nghe thấy âm thanh, phát hiện ra Yên Vũ khác thường liền vội đi đến bên cạnh rồi kiểm tra mạch đập của cô. Hắn kinh ngạc phát hiện, lúc này chỉ có thể dùng một từ loạn để hình dung tình trạng trong cơ thể cô!
Làn da bên ngoài của Yên Vũ bắt đầu xuất hiện vết nứt nho nhỏ, cô đau đến mức kêu lên một tiếng, thầm nghĩ sẽ không bao giờ tin tưởng hệ thống nữa. Mẹ kiếp! Lần nào cũng hố cô!
Hệ thống vô dụng chỉ có thể cổ vũ: [Xin lỗi, xin lỗi! Ký chủ cố lên! Cô làm được mà!]
Nội tạng bị đè ép sắp lệch khỏi vị trí, đau đớn khiến cô lại ho ra một ngụm máu tươi, máu theo khóe môi chảy dọc xuống cằm, mùi vị tanh tưởi lập tức tràn vào trong mũi.
Hàn Vệ lo lắng ở bên cạnh quan sát cô, không dám vọng động. Bây giờ nếu hắn truyền dị năng vào người Yên Vũ thì càng hỏng bét, không có cách nào, chỉ có thể để cô tự lực cánh sinh. Hắn siết chặt nắm tay, tay đặt bên ngực, chỉ cần cô gặp bất trắc, hắn sẽ lập tức hành động.
Dị năng của cô bấy giờ đã không thể kiềm hãm được phần dược lực đang mất khống chế, nhưng thứ này có hiệu ứng ăn mòn, có lẽ nào... Nghĩ vậy, Yên Vũ nhịn đau để dược lực tản ra, cùng lúc đó, cô đem năng lượng hắc ám kia tách nhỏ thành những sợi mỏng và để nó quấn lấy dược lực, chậm rãi bao bọc lấy từng ngóc ngách trong cơ thể mình.
Chỉ thấy quang - hỏa dị năng sợ hãi trốn sau nguồn năng lượng màu đen trong cơ thể cô, chúng nó rút lại về một phía, còn dược lực vốn đang điên cuồng chạy nhảy thì không ngừng va chạm với năng lượng hắc ám, không ngừng bị ăn mòn.
Năng lượng bên trong cơ thể dần dần có xu thế ổn định lại, Yên Vũ mừng muốn rơi nước mắt. Đánh bậy đánh bạ suýt chết, cô tức giận lôi hệ thống ra mắng một trăm lần, không, một ngàn lần vẫn chưa đủ! Rốt cuộc trước kia nó đã cho cô uống thứ quỷ gì?
Hệ thống sợ đến mức giả vờ mất tín hiệu.
Thấy tình hình của Yên Vũ dần ổn định lại, da cũng không còn dấu hiệu nứt vỡ mà từ từ khép miệng, tinh thần đang căng như dây đàn của Hàn Vệ cũng thoáng buông lỏng.
"Yên Vũ?" Hàn Vệ thấy cô vẫn nhắm chặt mắt, thử lên tiếng gọi.
Cơ thể của cô bất ngờ nghiêng sang một bên, Hàn Vệ vội vàng đưa tay đỡ cô. Hắn bối rối nắm lấy tay cô kiểm tra, phát hiện mạch đập đã bình thường trở lại mới biết cô chỉ là... đang ngủ. Thật tình, dọa hắn sợ muốn chết. Rốt cuộc cô đã nuốt thứ gì vậy? Từ trước đến giờ hắn gặp qua không ít đan dược, nhưng làm gì có ai nuốt vào gặp tình trạng khó hiểu như cô?
Ba Mắt kêu lên mấy tiếng, đem chân đưa tới muốn chạm vào người Yên Vũ, lại bị Hàn Vệ đẩy ra. Hắn nói:
"Đừng làm phiền cô ấy."
Miệng sư tử mở ra, gầm nhẹ một tiếng đầy bất mãn rồi thu chân về.
Hàn Vệ cảm thấy ở lại ranh giới giữa mê cung và bìa rừng không mấy an toàn, vì vậy ôm Yên Vũ lên lưng Ba Mắt, để cô nằm trong lòng mình rồi ra hiệu cho Ba Mắt di chuyển tới trước. Ở chung với nhau hơn ba tháng, Ba Mắt hiện tại đã chấp nhận một chủ nhân khác ngoài Yên Vũ là hắn, bình thường cũng khá nghe lời.
Nó cõng hai người rời đi, tìm một vị trí tương đối an toàn là một sơn động ở lại. Hàn Vệ từng đi qua khá nhiều nơi, tranh giành không ít truyền thừa, nhưng phần lớn đều không thích hợp với hắn. Hắn có cảm giác vị diện này khác biệt hẳn so với những vị diện khác, là một nơi vô cùng nguy hiểm.
Chờ Yên Vũ tỉnh dậy, bên ngoài trời đã đổ mưa, vết máu trên người được xử lý sạch sẽ từ lúc nào. Cô nhúc nhích thân mình đau nhức, liếc mắt liền thấy Hàn Vệ ngồi bên người canh chừng cô.
"Tỉnh?" Hàn Vệ lộ ra ánh mắt quan tâm. "Thấy thế nào rồi?"
"Ừm, vẫn ổn, chỉ là có chút đau." Yên Vũ sờ sờ người mình, cảm giác không có gì khác biệt lắm.
Cô vội câu thông hệ thống, hỏi nó một chút về thứ năng lượng kỳ quái trong người. Nó thành thật khai ra nguồn gốc của thứ kia, rồi nói:
[Ký chủ đừng nóng. Đây là thứ tốt.]
"Ha ha, thứ tốt? Ngươi nên thầm thấy may mắn vì lúc này có Hàn Vệ bên cạnh, nếu không..." Yên Vũ sẽ lôi nó ra tẩn một trận.
Một thứ được chế tạo từ một phần lõi thiên thạch là cái quỷ gì vậy? Nó còn dám đưa cho một con người bình thường như cô nuốt? Cô không nổ tan xác đã cực độ may mắn rồi.
Hệ thống vô tội lên tiếng: [Dr. Jill nói nó an toàn.]
Yên Vũ không muốn nói chuyện với nó nữa, đồ ngu ngốc, cô thề, từ nay không thể tin cái hệ thống vô dụng này.
Đang lúc bọn họ nghỉ ngơi trong sơn động, trước mặt họ bất ngờ xuất hiện hai thẻ bài sáng lấp lánh. Nó trống rỗng hiện ra khiến Yên Vũ và Hàn Vệ đều theo bản năng mà làm ra tư thế chuẩn bị chiến đấu, căng thẳng nhìn về phía nó.
Thẻ bài bay giữa không trung, phát ra âm thanh máy móc:
"Truyền thừa của Hồ Tiên Chủ nằm tại Linh Thần Cung, mỗi người tiến vào đây sẽ được phát một thẻ bài, trong vòng ba ngày gom đủ năm mươi thẻ bài có thể tiến vào Linh Thần Cung để chấp nhận thử thách."
Nói xong, ánh sáng nhạt dần, thẻ bài màu vàng nhạt không có gì đặc biệt kia rơi xuống đất trước mặt hai người.
_________________________
Truyện viết hai năm chưa xong, xin lỗi các bạn đã và đang theo dõi mình T-T Lần này mình viết đàng hoàng ạ, một tuần 1-2 chap thôi, mọi người đừng hóng huhu, hãy đợi mình end rồi quay lại đọc. Mình có lỗi với mn nhiều ahuhu
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook