[Mạt Thế] Hệ Thống Sống Còn
-
Chương 20: Đối chiến
Hàn Vệ và Yên Vũ phát hiện khi bọn họ dần đi xa khỏi căn cứ thì số lượng tang thi cũng giảm xuống triệt để. Lúc dừng chân lại trước một nhà máy bỏ hoang, phía sau đã không còn bất kì mối nguy hiểm nào.
Mặc dù không hiểu vì lí do gì bọn chúng chỉ chăm chăm tấn công căn cứ mà bỏ qua hai người, nhưng Yên Vũ cảm thấy rất may mắn bởi ít nhất việc này có thể giảm bớt áp lực cho họ. Cô điều chỉnh hơi thở của mình, nhanh chóng mở ra bản đồ trong đầu, dấu chấm đỏ vẫn đang nhấp nháy liên tục biểu hiện vị trí của tang thi cấp ba kia.
Thu lại ánh mắt, Yên Vũ không tiếng động rời khỏi vòng tay của người bên cạnh, bình tĩnh nói:
"Chính là nhà máy này."
Dị năng cùng tinh thần lực của Hàn Vệ hơn xa Yên Vũ, hắn đã thử cảm nhận nhưng lại không thể phát hiện dấu vết của tang thi, khẽ nhăn mày:
"Nếu không tin tưởng, vậy ngay từ đầu còn liều mạng nhảy xuống tường thành làm gì?" Nghe được giọng điệu nghi vấn của hắn, Yên Vũ không hề giận, nhấc chân muốn đi vào.
Hàn Vệ cũng thấy bản thân vội vàng vì quyết định của mình, không hiểu sao lúc đó lại vô điều kiện tin tưởng cô như vậy. Đâm lao đành phải theo lao, hắn không nói thêm tiếng nào, cẩn thận đi bên cạnh cô.
Nhà máy này trước mạt thế có lẽ cũng đã đóng cửa từ lâu, bụi bẩn khắp nơi, hoàn toàn trống rỗng. Diện tích của nó khá lớn, riêng cửa vào cũng đã có hơn tám cái, vừa vào tới, mùi thịt ôi thiu liền xộc lên khiến người ta ngửi thấy đều muốn phun hết những thứ trong bụng ra ngoài. Yên Vũ nhịn không được đưa tay che mũi, trong đầu không ngừng so sánh và phân tích vị trí của tang thi kia.
Hàn Vệ lần này cuối cùng cũng phát hiện, phản ứng nhanh lẹ vươn tay chụp vào người Yên Vũ rồi kéo cô lùi lại.
Sàn nhà dưới chân chợt như lớp đất mềm bị độn lên cao, xung quanh bắt đầu rung lắc dữ dội, gạch lót sàn cũng vì chấn động này mà bắn mạnh ra ngoài, một mảnh trong đó còn xẹt qua mí mắt Yên Vũ.
Trái tim cô khẽ thắt lại, mắt nhìn chằm chằm vào cánh tay sần sùi đang từ từ vươn ra khỏi khe hở dưới chân, mùi thịt thối trong nháy mắt đó bao trùm toàn bộ khứu giác của cô. Thứ tiếp theo trồi lên khỏi khe nứt trên sàn nhà chính là một khuôn mặt kinh tởm đang chảy xệ, tròng mắt trắng dã lồi ra ngoài, da miệng đã bị tróc hết chỉ để lộ hàm răng dính máu, quan trọng hơn là thân hình của thứ này cũng phải cao gần ba mét! Mặc dù nó chỉ đứng ở đó còn chưa làm ra hành động gì, thế nhưng trong lòng cô cũng đã tràn ngập cảm giác nguy hiểm, lông tơ toàn thân dựng đứng lên.
Hắn vừa dứt lời liền xông lên phía trước, mà gần như cùng lúc đó, tang thi kia cũng gầm to và phun ra một lượng lớn chất dịch màu tím về phía hắn.
Yên Vũ lùi lại thật xa, nhớ tới lời của hệ thống nói, vẻ mặt không khỏi trở nên căng thẳng. Thứ kia khắp người đều là độc, tên đầu đất này còn muốn đấu trực diện sao?
Sự thật giống như cô nghĩ, Hàn Vệ đúng là loại người có gan thật sự đi đánh tay đôi với một con tang thi cao ngang ngửa voi rừng!
Hàn Vệ di chuyển cực kì nhanh, khoảnh khắc dịch thể màu tím từ trên đầu hắn phủ xuống, hắn giẫm mạnh chân trên sàn nhà đồng thời cúi thấp người, như tia chớp bắn vọt tới trước. Chất độc kia vừa vặn lướt qua tóc hắn bắn xuống sàn nhà, ngay lập tức, sàn nhà co rúm lại tựa như một cái khăn tay bị người ta vò nát.
Lôi điện xì xì vang lên quấn quanh toàn bộ cơ thể Hàn Vệ, từng sợi thô to hơn ngón tay không ngừng lượn lờ.
Tang thi dường như không sợ hãi chút nào, cảm giác được đối thủ đến gần liền vung tay đánh trả.
Ầm.
Hai bên va chạm trong thoáng chốc liền bắn ra, sau đó lại nhanh như chớp lao vào nhau, sử dụng phương thức khốc liệt nhất, cũng trực tiếp nhất mà đấm đá. Nhìn qua thì cơ hội chiến thắng của Hàn Vệ không cao lắm, nhưng thực tế lại khác xa. Hắn từ nhỏ đã được huấn luyện chuyên nghiệp để ra chiến trường, kĩ xảo cận chiến cùng phản xạ không phải người thường có thể so sánh được, hơn nữa trong quá trình va chạm, mỗi lần độc thể của tang thi vừa tới gần lôi điện liền bị những tia sét nhỏ chớp mắt đánh tan.
Hai thân ảnh va vào nhau hơn mười lần mới kéo giãn khoảng cách, Hàn Vệ đạp chân trên đất lui lại mấy bước, hắn dùng lực rất lớn, mỗi lần giẫm xuống đều khiến sàn nhà nứt ra mấy vết nhỏ. Quần áo trên người Hàn Vệ nguyên vẹn không có chút vết rách nào, tang thi bên kia lại gầm to mấy tiếng, cho dù mọi người nghe không hiểu, nhưng nhìn nó đem đầu đập mạnh xuống sàn nhà cũng biết vừa rồi đã bị thiệt dưới tay Hàn Vệ.
Lôi điện có lực sát thương khủng bố nhất trong tất cả các dị năng, đặc biệt khắc chế tang thi, mà con tang thi này còn là biến dị hệ thủy!
Yên Vũ méo miệng nhìn một màn này, thật sự là trời cao ưu ái cho nam nhân kia. Đang nghĩ vậy, cô chợt phát hiện bên ngoài cơ thể tang thi nổi lên từng đợt bọt khí mỏng manh, trong đầu, hệ thống cũng reo ầm lên.
[Cảnh báo khí độc! Cảnh báo khí độc!]
Cô lập tức mở miệng nhắc nhở: "Hàn Vệ, nó đang thải độc!"
Đối với độc khí trình độ này thì không đến mức khiến bọn họ lập tức bị ảnh hưởng, nhưng nếu phải kéo dài thời gian chiến đấu và hít quá nhiều thì lại khác, nhẹ chỉ gây mất cảm giác với cơ thể, nặng... có lẽ sẽ tê liệt hoàn toàn?
Hàn Vệ hít một hơi, tập trung tinh thần, lần thứ hai liều mình xông lên. Dị năng của hắn tuy rằng mạnh, nhưng cũng có giới hạn, vừa rồi một phen vượt qua hơn trăm ngàn tang thi bên ngoài kia đã hao tổn không ít, hiện tại muốn thắng thì phải thật cẩn thận không thể lãng phí. Thời gian hạn hẹp, từ lúc hắn tiếp cận tang thi kia đến giờ vẫn chưa tìm ra được cơ hội hạ sát chiêu khiến hắn có chút đau đầu, đánh bậy đánh bạ lại quá nguy hiểm! Chẳng may để nó tránh được, vậy xem như nhiệm vụ này cũng xong, bọn họ nắm chắc thất bại!
Đang lúc này, một thân ảnh mảnh mai lướt tới bên cạnh hắn, khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập ngưng trọng:
"Tôi tới giúp anh."
Ánh lửa bùng lên, dị năng hỏa hệ gào rít mà thoát ra, khí thế mạnh mẽ này dường như không thua kém hắn là bao. Hàn Vệ có chút ngạc nhiên nhìn Yên Vũ, sau đó còn chưa kịp nghĩ ngợi thì hai người họ đã va chạm với móng vuốt của tang thi kia.
Bên ngoài móng vuốt của tang thi tẩm chất độc đặc sệt, sau khi va chạm với nắm tay của bọn họ, lớp dịch bên ngoài móng vuốt lập tức lấy tộc độ cực nhanh mà bốc hơi. Cho dù là đối mặt với hỏa hệ biến dị của Yên Vũ hay lôi hệ của Hàn Vệ đều gây bất lợi rất lớn cho nó, tang thi gào rú thu móng vuốt về, trên cánh tay xám đen không ngừng rơi ra thịt vụn. Lần này nó bị hai người đánh trúng, chân Yên Vũ đá mạnh vào giữa bụng nó, thân thể to lớn bay thẳng ra sau rồi nặng nề nện lên trên tường, tia sét cùng tia lửa vẫn còn bám trên người nó mà liên tục tàn phá, kéo theo âm thanh xì xèo. Hàn Vệ và Yên Vũ liếc mắt nhìn nhau, đồng thời tiếp tục tấn công tới.
Tang thi chịu thương nhưng vẫn cố gắng vặn vẹo thân mình nhảy sang bên cạnh, hiểm ác tránh được lôi điện cùng hỏa diễm trước mắt. Nó đột nhiên ngửa đầu lên, vừa lui về phía sau vừa gào rú.
Hàn Vệ nhớ đến tiếng kêu mình nghe được lúc ở chiến trường, trong lòng cũng lạnh xuống mấy phần. Tang thi này thật ra cũng đã bắt đầu có chút suy nghĩ, khi nó cảm giác được người khác xâm nhập địa bàn của mình, nó liền nhảy ra muốn gϊếŧ họ, kết quả phát hiện đấu không lại thì cầu cứu đồng bọn. Âm thanh này đang gọi những tang thi bên ngoài trở về! Nếu thật sự chờ cho đám tang thi kia ập đến vẫn chưa gϊếŧ được nó, vậy bọn họ phải bỏ mạng ở đây không thểq nghi ngờ!
Hàn Vệ thấy tang thi lùi lại ngày càng xa, nhanh chóng tập trung điều khiển dị năng tụ xuống chân để tăng tốc, lôi lực quấn quanh lòng bàn chân hắn, thân thể giống như một đầu tên lửa bắn mạnh ra ngoài. Yên Vũ ở phía sau đang muốn đuổi theo, chợt quay đầu nhìn về phía cửa lớn, cánh tay nâng lên, một loạt hỏa đạn theo đó vụt qua đem đầu của những tang thi đang tiến vào đục thủng, vừa vặn chặn chúng lại.
Cô xem xét tình hình, thấy vô số chấm nhỏ trên bản đồ đang dần tụ về phía bọn họ thì dứt khoát tách khỏi Hàn Vệ. Nếu bàn về lợi thế, bọn họ hoàn toàn nằm trên, chỉ cần thêm chút thời gian là có thể kết thúc trận này, nhưng chỉ khi không có đám tép riêu bên ngoài quấy phá!
"Chết tiệt! Anh có năm phút, còn không kết thúc được thì chúng ta tốt nhất nên rút lui!"
Yên Vũ hét lên, sau đó hung dữ đá văng con tang thi cấp một vừa ló đầu qua cửa, đem đầu nó đá bể nát. Thứ năng lượng hắc ám trong người lại bắt đầu khởi động khiến cho thể lực của cô hồi phục cực nhanh, trong nháy mắt đã trở về trạng thái tràn đầy. Cô phát hiện mặc dù thể lực đã khôi phục nhưng dị năng thì không như thế, cho nên lúc này phương thức chiến đấu thật ra có chút bạo lực. Yên Vũ hít sâu một hơi lao về phía tang thi, cánh tay trái vung lên, chân phải đá ra, lập tức khiến tang thi ngã gục xuống. Máu tươi đen sệt bắn lên mặt cô, mùi quả thật không thể ngửi nổi, thậm chí quần áo của cô cũng đang dần nhiễm bẩn, lộ ra bộ dáng chật vật vô cùng.
Hàn Vệ liên tục ép lui đối thủ của mình, cánh tay cũng bắt đầu tê dại, cuối cùng khi tang thi đã lui đến góc tường, hắn rốt cuộc tìm được cơ hội, hung hăng phát ra một đòn toàn lực.
Dị năng lôi hệ mang theo khí thế ngút trời ầm ầm trút xuống thân thể to lớn của tang thi, toàn bộ sàn nhà đều bị lôi điện tách văng ra khắp nơi. Làn da bên ngoài của tang thi biến dị vốn cứng rắn và được bao bọc bởi độc thể, lúc này lại không thể kháng cự được tính ăn mòn của lôi điện, đang không ngừng bị tia điện chi chít quấn lấy, chúng như những con rắn nhỏ liên tục xuyên qua lớp da của tang thi, há to mồm cắn nuốt tầng thịt thối bên trong.
Tang thi điên cuồng dùng móng vuốt đánh loạn trong không khí, nguy hiểm ập đến khiến nó mất đi khả năng phán đoán, há mồm, lung tung phun độc.
Hàn Vệ nhanh nhẹn lùi về sau, thấy tang nghĩ ngã xuống đất không đứng dậy được, cơ thể của nó cũng theo chuyển động của lôi điện mà co giật liên hồi, hắn xoay người muốn rời đi. Trận chiến vốn dĩ đã phân định kết quả thắng bại, đột nhiên lại xảy ra biến cố. Chỉ thấy tang thi bất chợt co tròn lại, tứ chi phồng to khác thường, sau đó toàn bộ lôi điện còn sót lại đều bị nó hấp thu, kích thước thân thể thoáng chốc biến đổi.
Lúc này tang thi kia đã cao quá ba mét, móng vuốt kéo dài ra, thậm chí giữa trán còn trồi lên một vật thể trong suốt màu xanh nhạt.
Tinh hạch? Hàn Vệ không thể tin nổi nheo lại ánh mắt, đúng lúc quan trọng này tang thi còn có thể kích phát ra năng lực hấp thụ lôi điện? Đùa sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook