Mạt Thế Hệ Thống Cứu Vớt
-
Chương 53
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
" Đè em. Nó dám." Cả câu chuyện Vu ca nhà ta chỉ nghe hiểu mỗi hai chữ này.
Chó má, đáng chết. Anh còn chưa được đè lên đâu. Khụ, đương nhiên đây không phải trọng điềm. Nó dám đè lên người bảo bối của anh, giết. Nếu chết rồi thì hủy luôn thân xác nó.
Dưới ánh mắt đỏ ngầu của tang thi Alex, ánh mắt khó hiểu của Mạc Ngân và vô số ánh mắt xem trò của quần chúng. Vu Tư Tuyệt phóng ra một ngọn lửa màu xanh từ linh lực, trong chớp mắt đã thiêu "vật" đã đè Mạc Ngân thành một đống tro xám trắng. Một cơn gió đi qua cuống nó bay a bay a.
" Ahhhhhh...các ngươi đáng chết. Tao muốn uống máu, lột da các ngươi. Chết đi, chết đi."
Alex tức giận rống lớn, cơ thể loạn choạng nhào lên. Nhưng hiện tại nó đã bị thương nặng, bị Quỷ Diễm phất tay một cái cả thân thể đều bay ra, không còn uy hiếp đến mọi người. Hiện tại chỉ cần một mình Lưu Kim Nguyệt nhanh nhẹn cũng đủ giết chết nó. Ai nấy âm thầm thở phào, nhưng lúc này điều mọi người không ngờ tới lại xảy ra.
Tếng sáo quỷ dị từ hư không truyền tới. Mạc Ngân híp mắt, nhanh chóng bay vút lên cao, tung chưởng phá nát nóc nhà. Cậu đứng trêи nóc của sở nghiên cứu mà nhìn về phía xa. Mạc Ngân nhún chân, vọt về phía có khu rừng cao su cách đó hơn một cây số.
Mà tang thi Alex ở trong này, sau khi tiếng sáo nọ vang lên. Nó ôm đầu la hét thống khổ, thân thể của nó bắt đầu run rẩy kịch liệt. Từng mô cơ thịt khô quắc trêи người dần biến đổi. Từng đoàn năng lượng hắc ám màu đen từ trong cơ thể khô héo bay ra. Cơ thể nó cũng trở nên vặn vẹo xấu xí quỷ dị.
Bốn người nhóm Đại Hán lần đầu chứng kiến cảnh tang thi biến hình như thế này. Trừ bỏ kinh ngạc cùng hoảng sợ ra. Là buồn nôn, nhịn không được liên tục lùi ra phía xa, toàn thân run rẩy. Nhóm Vu Tư Tuyệt đã chứng kiến qua con tang thi quỷ ở màn sương chết lúc trước, nên cũng không thấy làm lạ với cảnh tượng kinh dị này. Nhưng sự việc xảy ra hôm nay có chút bất thường. Không chỉ riêng việc hai lần tang thi đều trùng hợp gần đến lúc chết lại bạo thể phát ra năng lực cũng như hình dáng kinh người. Mà còn việc mỗi lần đều có tiếng sáo quỷ dị tạo nên. Người có đầu óc tức nhiên sẽ phát hiện ra bên trong có vấn đề. Ánh mắt Vu Tư Tuyệt hắc trầm, anh ngước nhìn trần nhà nơi mà thiếu niên vừa bay đi.
Cho dù là ai, nếu dám làm Mạc Ngân để ý đến như vậy. Hừ, chờ ngày anh tìm được sẽ đánh cho thành một bãi bùn nhão.
" Hắc xì~~~" Nam nhân đang đứng trong một tòa nhà nào đó. Hai tay hắn ôm lấy vai, khuôn mặt tỏa ra biểu cảm kinh ngạc. Không lẽ mình biết bệnh rồi. Ôi trời, thật là vui~. ♡(◡‿◡✿).
Vu Tư Tuyệt nhìn con tang thi đang thay đổi hình dáng trước mắt. Linh lực nháy mắt trào ra. Hai tay anh xuất hiện hai luồng điện quang, hai tay chồng lên nhau, bắt đầu dung hợp chúng thành một quả cầu lớn. Không đợi tang thi Alex phản ứng đã nhanh tay ném về phía nó. Nhưng quả cầu lôi điện cứ tưởng sẽ nổ banh xác tang thi thì dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người bị Alex nuốt chửng.
" Khặc, một quả cầu điện nho nhỏ mà thôi. Không làm tao bị thương đâu. Tao hiện tại là hóa thân của đấng tối cao. Khặc, bọn mày sắp chết rồi hàhà." Sau khi nuốt xuống quả cầu lôi điện của Vu Tư Tuyệt nó còn khoe khoang mà cười một cái. Năng lượng hắc ám xung quanh nó vẫn không ngừng bay ra để biến đổi cơ thể.
Tang thi Alex lúc này rống lên một tiếng đau đớn, nhìn lại cả người nó như bị cắt ra làm hai. Bên trong sinh trưởng ra thêm một thân thể mới. Thân thể này có khuôn mặt giống như tiến sĩ Alex nhân loại. Tay chân dài hơn trước, mô cơ trêи người trong suốt nhầy nhụa. Gân xanh màu đen chạy khắp cơ thể của nó nhìn vô cùng kinh tởm, xấu xí. Hai mắt nó màu đỏ tươi, to gấp đôi con mắt bình thường. Còn thân xác trước đó bị cắt làm đôi biến thành một cái áo khoác cho thân thể mới này. Thành ra nó có hai chân và bốn cái tay.
Vu Tư Tuyệt nhíu mày chán ghét. Hai tay anh bắt đầu kết ấn. Miệng không ngừng đọc pháp quyết mà Mạc Ngân đã dạy. Chỉ chưa đầy 3 phút, toàn thân của anh đã được một màu vàng kim bao lấy. Từ đầu tới chân bắt đầu hình thành một tầng kim quang chói mắt.
Kim hệ linh căn, triển khai.
Sau khi màu vàng rút đi, Vu Tư Tuyệt nhìn toàn thân mình được kim giáp bao lấy, màu vàng sáng chói. Từng đường nét như vảy rồng trong truyền thuyết. Biết rõ đây là do linh lực hệ kim tạo thành, anh không dám chậm trễ mà dùng hết toàn lực muốn nhanh chóng giải quyết cái thứ phiền phức ở trước mặt. Thân hình Vu Tư Tuyệt nhanh chóng lao về phía tang thi Alex, kim trảo ngoan độc ánh kim quang lưu loát hướng tới mi tâm của nó.
Người xung quanh chỉ nhìn thấy một vàng một đen động tác như chớp đụng vào nhau. Một làng sóng xung kϊƈɦ vô hình lan ra. Đánh nát những vật gần đó thành tro bụi. Cũng may những người khác đã nhanh chân trốn đi khá xa nếu không cũng bị thịt nát xương tan.
Thần tiên đánh nhau, người phàm chịu tội.
Mà lúc này bên kia khu rừng.
Mạc Ngân thả tinh thần lực bao lấy cả khu rừng nhưng vẫn không phát hiện được khí tức của cái người vừa thổi sáo kia. Ban nãy rõ ràng cậu cảm nhận được có hơi thở xuất hiện ở chỗ này. Dù hơi thở đó rất yếu ớt nhưng với tinh thần lực của mình, Mạc Ngân sẽ không nhận sai.
Thân hình thiếu niên lẳng lặng đứng đó, bóng dáng đơn bạc tinh tế được những cây cao su to lớn, mọc thành hàng chỉnh tề bao lấy. Tâm trạng của Mạc Ngân lúc này có chút rối loạn. Tiếng sáo thần bí khi xuất hiện mỗi lần đều làm cho lòng cậu trở nên bất an. Bởi vì đối với tiếng sáo này, cậu ở kiếp trước vô cùng quen thuộc.
Tiếng sáo ngự thi, đây là một môn công pháp của Sát Quỷ môn ở thế giới kiếp trước của cậu. Nhưng để luyện đến trình độ có thể biến thi. Thì thực lực phải ở Nguyên Anh mới có khả năng này. Nhưng khi đó cậu chỉ quen biết một vị có khả năng này.
Có thể sao? Giữa thế giới mà nhân loại hiện đại tiên tiến này lại tồn tại một người tu tà đạo sao. Lại trùng hợp có liên quan đến thế giới kiếp trước của mình. Hay là.... không, không thể có chuyện trùng hợp như vậy được. Mạc Ngân ngoài mặt vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng đã dâng lên sóng ngầm mãnh liệt.
" Chủ nhân.." Mạc Tinh cảm nhận được tâm trạng của Mạc Ngân không ổn. Liền cẩn thận gọi cậu một tiếng.
" Không có gì. Chỉ đang nhớ lại vài chuyện cũ thôi. Đi, về hoàn thành nhiệm vụ nào." Mạc Ngân ngửa mặt nhìn bầu trời âm u trêи đỉnh đầu. Nhẹ nhàng cười một cái, thân hình bay vút lên không trung. Lấy những ngọn cây cao su làm điểm tựa mà bay về sở nghiên cứu.
Chuyện của trước kia, cậu nghĩ thời gian 400 năm đã sớm làm mờ tất cả. Nhưng sau khi nghe lại thứ âm thanh quen thuộc, lại làm cho những ký ức đã được phủ bụi trong đầu cậu hiện lên. Từng chuyện thật rõ ràng. Nếu ngày trước kia cậu có thể sẽ bi thương, khổ sở, thống hận, oán trách. Nhưng bản thân đã trãi qua khoảng thời gian làm một vong hồn kia. Những khổ sở gì đó đã sớm phai nhạt không còn sót lại một chút gì. Hiện tại có nhớ lại, chỉ cảm thấy không đáng giá mà thôi. Đời người sẽ có một lần suy nghĩ ngây thơ, làm ra chuyện ngu ngốc, nhưng chỉ một lần là đủ.
Mạc Ngân, cậu của kiếp này, sẽ sống thật tốt.
Người không phạm ta, ta không phạm người. Nhưng nếu phạm ta, chân trời gốc biển cũng phải tru sát ngươi, băm thành trăm mảnh.
Cái gì thiện lương, cái gì từ bi bao dung. Đối với Mạc Ngân hiện tại mà nói đều đã vô dụng. Đừng cho là cậu đáp ứng điều kiện cứu hành tinh này với tiểu hệ thống là cậu sẽ trở thành chúa cứu thế. Mạc Ngân cậu chỉ cố gắng bảo hộ người thân, bạn bè đồng đội của mình và cứu những người đáng được cứu mà thôi. Còn những tên cặn bã của xã hội vẫn nên chết hết mới tốt.
Mạc Ngân nhếch môi, cậu luôn biết trong người mình tồn tại một con quỷ vô cùng hắc ám, nhưng luôn bị cậu dùng tinh thần cường đại cố gắng áp chế mà thôi. Thử hỏi một vong hồn phêu bạc ở những nơi tồn tại tội ác, dơ bẩn trong 400 năm thì sẽ như thế nào. Cậu vẫn còn giữ được tâm tính của bản thân mình là rất may mắn rồi.
Muốn cậu trở thành một bạch liên hoa. Haha nằm mơ.
Ánh mắt Mạc Ngân lúc sáng lúc tối. Cả khuôn mặt trở nên lạnh lẽo dị thường. Nhưng khi chân vừa chạm tới nền gạch của sở nghiên cứu thì ánh mắt của cậu trở nên trong suốt kiên định.
(*) Rừng Cây Cao Su.
(*) Giải thích về các cảnh giới mà Mạc Ngân sẽ nói trong truyện cho mọi người dễ hiểu.
– Hạ cảnh giới bao gồm năm tầng: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hoá Thần. Mỗi tầng chia ra sơ, trung, đỉnh cấp. Riêng Luyện Khí là chia thành 9 tầng nhỏ.
– Trung cảnh giới thì có ba tầng: Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa.
– Đến thượng cảnh giới, nhưng kì thực ở cảnh giới này chỉ có một cửa quan trọng là Độ Kiếp Kỳ mà thôi, qua được tầng này thì có thể phi thăng tiên giới, thọ ngang trời đất.
" Đè em. Nó dám." Cả câu chuyện Vu ca nhà ta chỉ nghe hiểu mỗi hai chữ này.
Chó má, đáng chết. Anh còn chưa được đè lên đâu. Khụ, đương nhiên đây không phải trọng điềm. Nó dám đè lên người bảo bối của anh, giết. Nếu chết rồi thì hủy luôn thân xác nó.
Dưới ánh mắt đỏ ngầu của tang thi Alex, ánh mắt khó hiểu của Mạc Ngân và vô số ánh mắt xem trò của quần chúng. Vu Tư Tuyệt phóng ra một ngọn lửa màu xanh từ linh lực, trong chớp mắt đã thiêu "vật" đã đè Mạc Ngân thành một đống tro xám trắng. Một cơn gió đi qua cuống nó bay a bay a.
" Ahhhhhh...các ngươi đáng chết. Tao muốn uống máu, lột da các ngươi. Chết đi, chết đi."
Alex tức giận rống lớn, cơ thể loạn choạng nhào lên. Nhưng hiện tại nó đã bị thương nặng, bị Quỷ Diễm phất tay một cái cả thân thể đều bay ra, không còn uy hiếp đến mọi người. Hiện tại chỉ cần một mình Lưu Kim Nguyệt nhanh nhẹn cũng đủ giết chết nó. Ai nấy âm thầm thở phào, nhưng lúc này điều mọi người không ngờ tới lại xảy ra.
Tếng sáo quỷ dị từ hư không truyền tới. Mạc Ngân híp mắt, nhanh chóng bay vút lên cao, tung chưởng phá nát nóc nhà. Cậu đứng trêи nóc của sở nghiên cứu mà nhìn về phía xa. Mạc Ngân nhún chân, vọt về phía có khu rừng cao su cách đó hơn một cây số.
Mà tang thi Alex ở trong này, sau khi tiếng sáo nọ vang lên. Nó ôm đầu la hét thống khổ, thân thể của nó bắt đầu run rẩy kịch liệt. Từng mô cơ thịt khô quắc trêи người dần biến đổi. Từng đoàn năng lượng hắc ám màu đen từ trong cơ thể khô héo bay ra. Cơ thể nó cũng trở nên vặn vẹo xấu xí quỷ dị.
Bốn người nhóm Đại Hán lần đầu chứng kiến cảnh tang thi biến hình như thế này. Trừ bỏ kinh ngạc cùng hoảng sợ ra. Là buồn nôn, nhịn không được liên tục lùi ra phía xa, toàn thân run rẩy. Nhóm Vu Tư Tuyệt đã chứng kiến qua con tang thi quỷ ở màn sương chết lúc trước, nên cũng không thấy làm lạ với cảnh tượng kinh dị này. Nhưng sự việc xảy ra hôm nay có chút bất thường. Không chỉ riêng việc hai lần tang thi đều trùng hợp gần đến lúc chết lại bạo thể phát ra năng lực cũng như hình dáng kinh người. Mà còn việc mỗi lần đều có tiếng sáo quỷ dị tạo nên. Người có đầu óc tức nhiên sẽ phát hiện ra bên trong có vấn đề. Ánh mắt Vu Tư Tuyệt hắc trầm, anh ngước nhìn trần nhà nơi mà thiếu niên vừa bay đi.
Cho dù là ai, nếu dám làm Mạc Ngân để ý đến như vậy. Hừ, chờ ngày anh tìm được sẽ đánh cho thành một bãi bùn nhão.
" Hắc xì~~~" Nam nhân đang đứng trong một tòa nhà nào đó. Hai tay hắn ôm lấy vai, khuôn mặt tỏa ra biểu cảm kinh ngạc. Không lẽ mình biết bệnh rồi. Ôi trời, thật là vui~. ♡(◡‿◡✿).
Vu Tư Tuyệt nhìn con tang thi đang thay đổi hình dáng trước mắt. Linh lực nháy mắt trào ra. Hai tay anh xuất hiện hai luồng điện quang, hai tay chồng lên nhau, bắt đầu dung hợp chúng thành một quả cầu lớn. Không đợi tang thi Alex phản ứng đã nhanh tay ném về phía nó. Nhưng quả cầu lôi điện cứ tưởng sẽ nổ banh xác tang thi thì dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người bị Alex nuốt chửng.
" Khặc, một quả cầu điện nho nhỏ mà thôi. Không làm tao bị thương đâu. Tao hiện tại là hóa thân của đấng tối cao. Khặc, bọn mày sắp chết rồi hàhà." Sau khi nuốt xuống quả cầu lôi điện của Vu Tư Tuyệt nó còn khoe khoang mà cười một cái. Năng lượng hắc ám xung quanh nó vẫn không ngừng bay ra để biến đổi cơ thể.
Tang thi Alex lúc này rống lên một tiếng đau đớn, nhìn lại cả người nó như bị cắt ra làm hai. Bên trong sinh trưởng ra thêm một thân thể mới. Thân thể này có khuôn mặt giống như tiến sĩ Alex nhân loại. Tay chân dài hơn trước, mô cơ trêи người trong suốt nhầy nhụa. Gân xanh màu đen chạy khắp cơ thể của nó nhìn vô cùng kinh tởm, xấu xí. Hai mắt nó màu đỏ tươi, to gấp đôi con mắt bình thường. Còn thân xác trước đó bị cắt làm đôi biến thành một cái áo khoác cho thân thể mới này. Thành ra nó có hai chân và bốn cái tay.
Vu Tư Tuyệt nhíu mày chán ghét. Hai tay anh bắt đầu kết ấn. Miệng không ngừng đọc pháp quyết mà Mạc Ngân đã dạy. Chỉ chưa đầy 3 phút, toàn thân của anh đã được một màu vàng kim bao lấy. Từ đầu tới chân bắt đầu hình thành một tầng kim quang chói mắt.
Kim hệ linh căn, triển khai.
Sau khi màu vàng rút đi, Vu Tư Tuyệt nhìn toàn thân mình được kim giáp bao lấy, màu vàng sáng chói. Từng đường nét như vảy rồng trong truyền thuyết. Biết rõ đây là do linh lực hệ kim tạo thành, anh không dám chậm trễ mà dùng hết toàn lực muốn nhanh chóng giải quyết cái thứ phiền phức ở trước mặt. Thân hình Vu Tư Tuyệt nhanh chóng lao về phía tang thi Alex, kim trảo ngoan độc ánh kim quang lưu loát hướng tới mi tâm của nó.
Người xung quanh chỉ nhìn thấy một vàng một đen động tác như chớp đụng vào nhau. Một làng sóng xung kϊƈɦ vô hình lan ra. Đánh nát những vật gần đó thành tro bụi. Cũng may những người khác đã nhanh chân trốn đi khá xa nếu không cũng bị thịt nát xương tan.
Thần tiên đánh nhau, người phàm chịu tội.
Mà lúc này bên kia khu rừng.
Mạc Ngân thả tinh thần lực bao lấy cả khu rừng nhưng vẫn không phát hiện được khí tức của cái người vừa thổi sáo kia. Ban nãy rõ ràng cậu cảm nhận được có hơi thở xuất hiện ở chỗ này. Dù hơi thở đó rất yếu ớt nhưng với tinh thần lực của mình, Mạc Ngân sẽ không nhận sai.
Thân hình thiếu niên lẳng lặng đứng đó, bóng dáng đơn bạc tinh tế được những cây cao su to lớn, mọc thành hàng chỉnh tề bao lấy. Tâm trạng của Mạc Ngân lúc này có chút rối loạn. Tiếng sáo thần bí khi xuất hiện mỗi lần đều làm cho lòng cậu trở nên bất an. Bởi vì đối với tiếng sáo này, cậu ở kiếp trước vô cùng quen thuộc.
Tiếng sáo ngự thi, đây là một môn công pháp của Sát Quỷ môn ở thế giới kiếp trước của cậu. Nhưng để luyện đến trình độ có thể biến thi. Thì thực lực phải ở Nguyên Anh mới có khả năng này. Nhưng khi đó cậu chỉ quen biết một vị có khả năng này.
Có thể sao? Giữa thế giới mà nhân loại hiện đại tiên tiến này lại tồn tại một người tu tà đạo sao. Lại trùng hợp có liên quan đến thế giới kiếp trước của mình. Hay là.... không, không thể có chuyện trùng hợp như vậy được. Mạc Ngân ngoài mặt vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng đã dâng lên sóng ngầm mãnh liệt.
" Chủ nhân.." Mạc Tinh cảm nhận được tâm trạng của Mạc Ngân không ổn. Liền cẩn thận gọi cậu một tiếng.
" Không có gì. Chỉ đang nhớ lại vài chuyện cũ thôi. Đi, về hoàn thành nhiệm vụ nào." Mạc Ngân ngửa mặt nhìn bầu trời âm u trêи đỉnh đầu. Nhẹ nhàng cười một cái, thân hình bay vút lên không trung. Lấy những ngọn cây cao su làm điểm tựa mà bay về sở nghiên cứu.
Chuyện của trước kia, cậu nghĩ thời gian 400 năm đã sớm làm mờ tất cả. Nhưng sau khi nghe lại thứ âm thanh quen thuộc, lại làm cho những ký ức đã được phủ bụi trong đầu cậu hiện lên. Từng chuyện thật rõ ràng. Nếu ngày trước kia cậu có thể sẽ bi thương, khổ sở, thống hận, oán trách. Nhưng bản thân đã trãi qua khoảng thời gian làm một vong hồn kia. Những khổ sở gì đó đã sớm phai nhạt không còn sót lại một chút gì. Hiện tại có nhớ lại, chỉ cảm thấy không đáng giá mà thôi. Đời người sẽ có một lần suy nghĩ ngây thơ, làm ra chuyện ngu ngốc, nhưng chỉ một lần là đủ.
Mạc Ngân, cậu của kiếp này, sẽ sống thật tốt.
Người không phạm ta, ta không phạm người. Nhưng nếu phạm ta, chân trời gốc biển cũng phải tru sát ngươi, băm thành trăm mảnh.
Cái gì thiện lương, cái gì từ bi bao dung. Đối với Mạc Ngân hiện tại mà nói đều đã vô dụng. Đừng cho là cậu đáp ứng điều kiện cứu hành tinh này với tiểu hệ thống là cậu sẽ trở thành chúa cứu thế. Mạc Ngân cậu chỉ cố gắng bảo hộ người thân, bạn bè đồng đội của mình và cứu những người đáng được cứu mà thôi. Còn những tên cặn bã của xã hội vẫn nên chết hết mới tốt.
Mạc Ngân nhếch môi, cậu luôn biết trong người mình tồn tại một con quỷ vô cùng hắc ám, nhưng luôn bị cậu dùng tinh thần cường đại cố gắng áp chế mà thôi. Thử hỏi một vong hồn phêu bạc ở những nơi tồn tại tội ác, dơ bẩn trong 400 năm thì sẽ như thế nào. Cậu vẫn còn giữ được tâm tính của bản thân mình là rất may mắn rồi.
Muốn cậu trở thành một bạch liên hoa. Haha nằm mơ.
Ánh mắt Mạc Ngân lúc sáng lúc tối. Cả khuôn mặt trở nên lạnh lẽo dị thường. Nhưng khi chân vừa chạm tới nền gạch của sở nghiên cứu thì ánh mắt của cậu trở nên trong suốt kiên định.
(*) Rừng Cây Cao Su.
(*) Giải thích về các cảnh giới mà Mạc Ngân sẽ nói trong truyện cho mọi người dễ hiểu.
– Hạ cảnh giới bao gồm năm tầng: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hoá Thần. Mỗi tầng chia ra sơ, trung, đỉnh cấp. Riêng Luyện Khí là chia thành 9 tầng nhỏ.
– Trung cảnh giới thì có ba tầng: Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa.
– Đến thượng cảnh giới, nhưng kì thực ở cảnh giới này chỉ có một cửa quan trọng là Độ Kiếp Kỳ mà thôi, qua được tầng này thì có thể phi thăng tiên giới, thọ ngang trời đất.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook