Mạt Thế Chi Trọng Sinh
-
Chương 55: Ngao tiểu công đánh rắn
“Lão đại, làm sao vậy?” Lăng Cảnh hút điếu thuốc từ trên xe bước xuống.
Ngao Mộ Thiên nhìn Lăng Cảnh, duỗi tay đoạt thuốc trong miệng hắn, “Đừng hút.”
“A a a!” Lăng Cảnh ai oán ngồi xổm người xuống, tìm thuốc bị Ngao Mộ Thiên ném xuống đất, “Lão đại, hiện tại thuốc hút rất hiếm a ~~” Vừa nói vừa cẩn thận nhặt lên, lau lau điếu thuốc, đáng tiếc lau không sạch, đành phải ném trở về, đáng thương nhìn Ngao Mộ Thiên, “Lão đại, không thể ‘quan không đốt lửa cũng không cho dân chúng đốt đèn’ a ~~” Đồng thời xác định, lần sau lúc hút thuốc tuyệt đối phải cách lão đại 3m, nam nhân chưa thỏa mãn dục vọng là không thể nói lý.
Liếc Lăng Cảnh, Ngao Mộ Thiên hai tay đút túi quần, “Nhiệm vụ ra sao?”
“Chưa biết.” Lăng Cảnh lắc đầu, “Trâu Trưng còn chưa có trở lại.” Trâu Trưng là dị năng giả bọn họ mới thu vào đoàn, tốc độ dị năng giả cấp 2, tại thời điểm phổ biến dị năng giả cấp 1 có chút hạc giữa bầy gà, bất quá con người rất không tệ, ít nhất không có bởi vì chính mình là dị năng giả cấp 2 mà xem thường những người khác.
Lần này nhận nhiệm vụ tiêu diệt rắn 2 đầu biến dị xuất hiện ở trên đường từ T thị đến B thị, nghe nói bởi vì rắn kia xuất hiện, làm cho nhiều người chết thảm, kẻ đi vào không một ai may mắn thoát khỏi, cho nên, Ngao Mộ Thiên vừa nhìn thấy nhiệm vụ này thì liền nhận, một là vì ban thưởng cao, thứ hai là vạn nhất Tiểu Nhiên từ con đường này qua thì sao? Cho nên hắn đánh cuộc.
Đã 15 ngày, Tiểu Nhiên còn chưa có một chút tin tức, điều này làm cho hắn mất ngủ càng nghiêm trọng, dù cho ngẫu nhiên ngủ cũng là từ trong cơn ác mộng bừng tỉnh, luôn mơ tới Tiểu Nhiên biến thành tang thi, toàn thân hư thối, con mắt đỏ không tiếng động chỉ trích, vì sao không đi cứu tôi…
Mỗi khi hắn nghĩ buông tha hết thảy đi tìm Tiểu Nhiên, bỏ qua hậu quả lời thề kia, hắn thầm nghĩ thấy Tiểu Nhiên an toàn đứng ở trước mặt hắn, mà không phải như trong mộng trơ mắt nhìn không có ai giúp Tiểu Nhiên, cuối cùng em ấy chỉ có thể cô độc chờ chết, biến thành tang thi…
Nhưng, hắn hiện tại không biết nên đi đâu tìm…
“… Lão đại?” Lăng Cảnh thấy Ngao Mộ Thiên lại lâm vào thế giới của mình, bất đắc dĩ nhắc nhở, gần đây bệnh thất thần của lão đại càng nghiêm trọng, bất quá, vạn hạnh chính là thời điểm đối địch coi như bình thường.
“A?” Ngao Mộ Thiên phục hồi tinh thần lại, “Trâu Trưng trở về chưa?”
Lăng Cảnh rất là bất đắc dĩ, “Không có… A! Hắn đã trở lại.”
Đang nói chuyện, bóng dáng màu đen nhanh chóng tới gần bọn họ, cuối cùng lúc sắp lướt qua thì vững vàng đứng trước mắt Ngao Mộ Thiên.
Đó là Trâu Trưng, tiểu tử mày rậm anh tuấn, ước chừng 25 tuổi, nghe nói đã từng học đại học, được lão Hàn giúp đỡ qua, cho nên khi hắn trông thấy Hỏa Diễm đoàn phụ trách nhận người là lão Hàn, lập tức buông tha điều kiện hậu đãi của đội khác, trước mắt là đội trưởng đội 2.
Hỏa Diễm đoàn cùng với đoàn săn bắn khác bất đồng ở chỗ, bọn họ cũng nhận người thường có năng lực, đặc biệt có học qua kỹ xảo đánh nhau.
Trước mắt trong đoàn sở có 53 người, 42 dị năng giả, 11 người thường, tuy nhân số trên còn kém những đoàn khác, nhưng mỗi người đều là 1 thân bản lãnh, giết tang thi không chút nào nương tay. Ngoài đoàn trưởng và phó đoàn trưởng với mấy nhân viên quản lí, còn lại chia làm ba tổ, mỗi tổ 10 người, phối hợp 3-4 người thường, mà lần này làm nhiệm vụ ngoài đội 2 còn có đội 1.
“Phía trước 2000m phát hiện có thi thể người sống, vết thương trên người cho thấy là bị vật cứng quấn quanh làm cho không cách nào hô hấp mà chết, thời gian tử vong không hơn 30 phút.” Tốt nghiệp Viện y học, Trâu Trưng tinh tế báo cáo kết quả, “Cách thi thể 800m có một đại động, chiều rộng 7m, chưa tới động khẩu có thể ngửi thấy được gió tanh, theo tôi dự đoán hẳn là sào huyệt của biến dị rắn.”
“Rất tốt.” Ngao Mộ Thiên lại nhìn về phía Lăng Cảnh, “Lên xe xuất phát.” Sau đó đi về hướng chiếc xe thứ nhất, Lăng Cảnh thì lên xe thứ hai.
Đội viên khác nhìn Lăng Cảnh, không tiếng động hỏi thăm, lão đại lúc trước như thế nào đi xuống.
Lăng Cảnh nhún nhún vai, ngẫu nhiên động kinh thôi.
A, đồng đội hiểu rõ, bọn họ đối với chuyện lão đại có một tình nhân rất cặn bã sớm có nghe qua, bất quá vì sao người hoàn mỹ như lão đại cứ khăng khăng một mực yêu nam nhân cặn bã a? Cái này chỉ có thể dùng câu ‘trời cao đố kị anh tài’ mà giải thích, ông trời cho lão đại bề ngoài hoàn mỹ, chỉ số thông minh hoàn mỹ và quyết đoán hoàn mỹ lại quên cho hắn tình yêu hoàn mỹ, cho nên yêu phải người không thuộc về mình.
Ba chiếc xe theo thứ tự chạy đến chỗ động rắn, bởi vì lần này nhiệm vụ chủ yếu là giết rắn, cho nên đối với tang thi trên đường mọi người không để ý, đương nhiên nếu như nhiệm vụ hoàn thành, Ngao Mộ Thiên sẽ không để ý mà thanh lí tang thi ven đường, dù sao con đường này là vợ hắn phải đi qua.
Chạy đến chỗ thi thể Trâu Trưng nói, lục đục xuống xe, thanh lí tang thi trong phạm vi nhất định, trên đường có vài cổ thi thể so với Trâu Trưng hình dung còn muốn thảm thiết, màu da xanh trắng đầy vết thương, thậm chí còn lòi dạ dày ra ngoài, chỉ có hai người coi như hoàn hảo, chỉ là loại khoa trương vặn vẹo làm cho người ta vừa thấy sẽ không khỏi sợ hãi, thi thể còn lại 1 con mắt lồi ra, một đội viên không có chú ý giẫm lên một con mắt rơi trên đất, sợ tới mức hắn vội vàng lui về phía sau vài bước, những người này đều giết qua tang thi, nhưng giết người lại không hơn mười người.
“Thi thể còn rất mới.” Lăng Cảnh kiểm tra thi thể.
“Ừ.” Ngao Mộ Thiên ý bảo Trâu Trưng chỉ hướng động rắn, đó là một rừng cây, không phải rất dày, dù sao B thị và T thị đều là thành phố lớn, sao lại có rừng rậm rạp được, bất quá hiện tại đó có thể thấy được, rắn kia hẳn là sau khi biến dị trốn tới, cuối cùng lựa chọn rừng cây tương đối ẩm thấp ở lại.
Tốc độ rắn rất nhanh, bọn họ không có khả năng ngoan ngoãn đưa lên cửa, cho nên phương pháp tốt nhất chính là đào bẫy dẫn rắn lọt vào.
Ngao Mộ Thiên nhìn về phía Trâu Trưng, nếu như Trâu Trưng không làm được thì người khác cũng không thể.
Trâu Trưng gật gật đầu, “Thử đi.”
Có lời này của Trâu Trưng, mọi người ở rừng cây nhanh chóng đào bẫy rập, dưới sự khống chế của thổ hệ dị năng giả thì đào xong 1 cái hố sâu 4m, sau đó thủy hệ dị năng giả rót vào một tầng nước, Lăng Cảnh đem nước đông thành băng, như vậy có thể tạm hoãn rắn bò lên, cuối cùng tất nhiên là ở trong cạm bẫy cắm chông nhọn.
Xong hết thảy, Trâu Trưng đi đến trước mặt Lăng Cảnh, gian nan nói, “Nếu như tôi xảy ra chuyện gì, giúp tôi chiếu cố Hàn đại ca.”
“Ừ.” Lăng Cảnh gật đầu, đợi Trâu Trưng đi xa sau mới tỉnh ngộ lại, “Trâu Trưng! Hàn Khuynh là anh trai của tôi! Không phải anh trai cậu!!” Cmn, bị người xin nhờ chiếu cố anh trai của mình, làm cho người ngoài nghe xong còn tưởng rằng anh em nhà của hắn cãi nhau.
Đáng tiếc đi xa Trâu Trưng không nghe thấy Lăng Cảnh rống giận, ngược lại Ngao Mộ Thiên một cái tát đi qua, “Cậu muốn đem tang thi đưa tới sao?” Thành công cách âm.
Trâu Trưng cách động rắn 100m thì không đi nữa, mà là trực tiếp ném tảng đá lớn đến miệng động, sau đó làm tốt thời cơ chuẩn bị chạy, đợi một hồi lâu cũng không thấy thân ảnh rắn đi ra, nuốt nước miếng, lại đi về phía trước vài bước, lần này là trực tiếp ném tới trong động, tảng đá ‘cô lỗ lỗ’ lăn xuống, Trâu Trưng nắm chặt tay.
Một đạo thiểm điện trong nháy mắt đánh úp về phía Trâu Trưng, may mà Trâu Trưng sớm có chuẩn bị, vừa thấy có bóng đen hiện ra động khẩu lập tức chạy tới chỗ bẫy rập, trên đường nhìn lại, rắn 2 đầu biến dị thân hình S đuổi theo chính mình, Trâu Trưng chợt lóe lên, trên đường một cái đuôi rắn đảo qua, lưu lại dấu vết đủ để cho người bị mất mạng tại chỗ, Trâu Trưng sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng, mặt trời căn bản không đủ làm ấm áp nội tâm sợ hãi của hắn, sống sót, là chấp nhất mỗi người.
Đuôi rắn lại quét qua, Trâu Trưng vội vàng chạy vào trong rừng cây, trong rừng cây cối mọc bất quy tắc cũng giảm thế tấn công của rắn, cứ như vậy, Trâu Trưng tránh trái tránh phải, mượn rừng cây trở ngại thuận lợi đem rắn dẫn tới chỗ bẫy rập, Ngao Mộ Thiên và Lăng Cảnh đứng 1 bên cái bẫy, những người còn lại đều núp vào, người quá nhiều ngược lại sẽ ảnh hưởng đến sức phán đoán của rắn biến bị.
Rắn phun lưỡi đuổi theo Trâu Trưng, bắt không được nhân loại giống như con khỉ này khiến nó rất giận dữ, đúng vậy, giống như con khỉ, nó trước kia được nuôi làm món ăn chiêu bài của nhà hàng, ***g sắt bên cạnh nó chính là con khỉ, hầu tử rất hoạt bát, đáng tiếc bị loài người chọn trúng bị mở đầu lấy tươi tuỷ não mà chết, vốn nó cũng có thể như con khỉ loại bị loài người ăn hết, nhưng ngày đó đột nhiên nó lại mọc ra thêm một cái đầu, hơn nữa thân thể tăng vọt 7m, nó ăn hết tất cả mọi người và động vật trong nhà hàng, sau đó dùng chút chỉ số thông minh này trốn khỏi thành thị.
Chỉ cần ăn hết nhân loại, đặc biệt nhân loại có năng lực đặc thù giống nó thì có thể làm nó tiến hóa lần nữa! Mà nhân loại giống con khỉ kia, máu có hương vị ngọt ngào không giống những người thường kia.
A, tới gần tới gần, a, cư nhiên còn có hai nhân loại máu hương vị ngọt ngào, hôm nay, các ngươi đều là bữa tối của ta!
Ngao Mộ Thiên và Lăng Cảnh sắc mặt không tốt, rắn quá mức khổng lồ, bẫy rập khẳng định vây hãm không được bao lâu.
Trâu Trưng ở lúc tiếp cận bẫy rập mạnh mẽ quẹo 1 cái, biến dị rắn bởi vì theo quán tính mà một đầu lọt vào trong cạm bẫy, 4 vách tường bóng loáng và đáy động chông nhọn khiến nó nhất thời không thể đi lên.
Thấy rắn rơi xuống động, những người trốn đi vội vàng chạy ra.
Ngao Mộ Thiên dẫn đầu bắn ra sấm sét, chuẩn xác đánh vào chỗ bảy tấc của con rắn, con rắn thống khổ vặn vẹo lên, đuôi rắn loạn vẫy.
“Cẩn thận đừng để bị quét rơi xuống!” Ngao Mộ Thiên vừa nhắc nhở xong thì thấy 1 đội viên bị đuôi rắn quét rơi xuống, răng con rắn cắn một cái, tên đồng đội kia lập tức môi phát tím, không quá hai ba giây liền tử vong.
Thấy thảm trạng đồng đội, những người khác càng thêm phẫn nộ và sợ hãi, băng nhận trên tay Lăng Cảnh thẳng tắp đánh vào mắt rắn, những người khác cũng theo đi công kích con mắt, con mắt là nơi phòng ngự yếu nhất, hơn nữa chỉ cần con mắt mù thì không thể nhìn.
Biến dị rắn tựa hồ phát hiện ý đồ của bọn họ, đuôi rắn quét qua, diệt hơn phân nửa dị năng đánh về nó, sau đó cái đuôi hất lên.
Trâu Trưng dẫn đầu thể năng dị năng giả vội vàng xông lên, tốc độ dị năng giả phụ trách nhiễu loạn tầm mắt và đánh lén, mà lực lượng dị năng giả thì phải bảo vệ mình đồng thời cùng rắn tiến hành cận chiến.
Thân rắn chặn lại, quấn 1 lực lượng dị năng giả không kịp đào thoát, lực lượng dị năng giả liều mạng giãy dụa, chỉ nghe một tiếng rất nhỏ, tên dị năng giả kia bị đập vỡ thân thể mà chết, hai đầu rắn trực tiếp đem thi thể ném qua một bên, tuy cỗ thi thể này máu cũng rất mỹ vị, nhưng hiện tại chưa đến bữa tối.
Máu chảy như mưa, Ngao Mộ Thiên bất vi sở động, tuy rắn này biến dị, nhưng nhược điểm vẫn là chỗ bảy tấc, chỉ cần có thể đâm rách chỗ đó… “Đánh rắn bảy tấc!”
Tinh thần dị năng giả vội vàng nhắm vào chỗ bảy tấc, biến dị rắn bị đau, hai cái đầu phân biệt cắn 2 bên trái phải, Ngao Mộ Thiên cho một cái sấm sét đánh lui một cái đầu rắn, cứu 1 dị năng giả cách rắn gần nhất, Lăng Cảnh đánh trúng mắt rắn, 1 tốc độ dị năng giả tránh thoát cái đầu rắn công kích.
Trâu Trưng thừa dịp rắn không phòng ngự, ra đằng sau 1 đao đâm vào phần đuôi, vảy cứng, chỉ đâm vào đầu đao.
Chỗ bảy tấc của biến dị rắn sáng lạn dị thường, thân rắn điên cuồng loạn quét, một người không có chú ý, một tinh thần lực dị năng giả tương đối gần bị đuôi rắn quét trúng, mất mạng tại chỗ.
Giằng co chừng 30 phút, 1 dị năng giả bất hạnh bị quấn, tuy được cứu xuống, nhưng đã bị cắn, miệng vết thương vàng đen, sống không lâu.
Lúc này, một đạo tử sắc lôi điện mang theo lực phá vạn quân lần nữa đánh trúng chỗ bảy tấc, rắn kiệt lực không cách nào bảo vệ chỗ trí mạng của nó, ầm ầm ngã xuống đất.
Sau khi hỏa táng dị năng giả bị thương, Lăng Cảnh móc ra thú hạch biến dị rắn, hai cái đầu rắn lại chỉ có một, xem xét, hẳn là thú hạch cấp 2, hung hăng đá xuống thân rắn, “Cho ngươi cuồng, dù cho đầu nhiều hơn nữa, cũng chỉ có một chỗ bảy tấc.”
Ngao Mộ Thiên thuần thục một cái tát chụp được Lăng Cảnh, ý bảo những người khác đem rắn đặt lên xe tải, phải đem rắn trở về giao nhiệm vụ, hơn nữa chỉ cần nhiệm vụ tuyên bố xong về sau thịt rắn còn có thể bán lấy tiền, thịt biến dị thú có thể ăn, đây là mấy ngày hôm trước công bố ra kết quả, tuy mang theo mùi cùng vị chát, nhưng so với chết đói còn hơn.
Trên đường trở về, cùng Ngao Mộ Thiên một chiếc xe, Lăng Cảnh thấy mỗi 3 phút lão đại nhìn ra sau 1 lần, đang lo lắng lão đại có thể hay không đầu bị rơi, đồng thời cũng bắt đầu hy vọng Dịch Nhiên hiện ra, dù sao có Dịch Nhiên ở đây, lão đại có thể làm chút động tác ngu ngốc, hơn nữa Dịch Nhiên tùy hứng điêu ngoa, chỉ cần thừa dịp lão đại không chú ý đem cậu ta ném trước mặt tang thi dọa, khẳng định sẽ ngoan ~~ lâm vào vọng tưởng, Lăng Cảnh phảng phất thấy được Dịch Nhiên sau khi bị dọa sẽ cắn khăn hai mắt rưng rưng ngoan ngoãn nghe lời, khóe miệng không khống chế được hướng hai bên toét ra, cười lớn…
Hết chương 55.
Ngao Mộ Thiên nhìn Lăng Cảnh, duỗi tay đoạt thuốc trong miệng hắn, “Đừng hút.”
“A a a!” Lăng Cảnh ai oán ngồi xổm người xuống, tìm thuốc bị Ngao Mộ Thiên ném xuống đất, “Lão đại, hiện tại thuốc hút rất hiếm a ~~” Vừa nói vừa cẩn thận nhặt lên, lau lau điếu thuốc, đáng tiếc lau không sạch, đành phải ném trở về, đáng thương nhìn Ngao Mộ Thiên, “Lão đại, không thể ‘quan không đốt lửa cũng không cho dân chúng đốt đèn’ a ~~” Đồng thời xác định, lần sau lúc hút thuốc tuyệt đối phải cách lão đại 3m, nam nhân chưa thỏa mãn dục vọng là không thể nói lý.
Liếc Lăng Cảnh, Ngao Mộ Thiên hai tay đút túi quần, “Nhiệm vụ ra sao?”
“Chưa biết.” Lăng Cảnh lắc đầu, “Trâu Trưng còn chưa có trở lại.” Trâu Trưng là dị năng giả bọn họ mới thu vào đoàn, tốc độ dị năng giả cấp 2, tại thời điểm phổ biến dị năng giả cấp 1 có chút hạc giữa bầy gà, bất quá con người rất không tệ, ít nhất không có bởi vì chính mình là dị năng giả cấp 2 mà xem thường những người khác.
Lần này nhận nhiệm vụ tiêu diệt rắn 2 đầu biến dị xuất hiện ở trên đường từ T thị đến B thị, nghe nói bởi vì rắn kia xuất hiện, làm cho nhiều người chết thảm, kẻ đi vào không một ai may mắn thoát khỏi, cho nên, Ngao Mộ Thiên vừa nhìn thấy nhiệm vụ này thì liền nhận, một là vì ban thưởng cao, thứ hai là vạn nhất Tiểu Nhiên từ con đường này qua thì sao? Cho nên hắn đánh cuộc.
Đã 15 ngày, Tiểu Nhiên còn chưa có một chút tin tức, điều này làm cho hắn mất ngủ càng nghiêm trọng, dù cho ngẫu nhiên ngủ cũng là từ trong cơn ác mộng bừng tỉnh, luôn mơ tới Tiểu Nhiên biến thành tang thi, toàn thân hư thối, con mắt đỏ không tiếng động chỉ trích, vì sao không đi cứu tôi…
Mỗi khi hắn nghĩ buông tha hết thảy đi tìm Tiểu Nhiên, bỏ qua hậu quả lời thề kia, hắn thầm nghĩ thấy Tiểu Nhiên an toàn đứng ở trước mặt hắn, mà không phải như trong mộng trơ mắt nhìn không có ai giúp Tiểu Nhiên, cuối cùng em ấy chỉ có thể cô độc chờ chết, biến thành tang thi…
Nhưng, hắn hiện tại không biết nên đi đâu tìm…
“… Lão đại?” Lăng Cảnh thấy Ngao Mộ Thiên lại lâm vào thế giới của mình, bất đắc dĩ nhắc nhở, gần đây bệnh thất thần của lão đại càng nghiêm trọng, bất quá, vạn hạnh chính là thời điểm đối địch coi như bình thường.
“A?” Ngao Mộ Thiên phục hồi tinh thần lại, “Trâu Trưng trở về chưa?”
Lăng Cảnh rất là bất đắc dĩ, “Không có… A! Hắn đã trở lại.”
Đang nói chuyện, bóng dáng màu đen nhanh chóng tới gần bọn họ, cuối cùng lúc sắp lướt qua thì vững vàng đứng trước mắt Ngao Mộ Thiên.
Đó là Trâu Trưng, tiểu tử mày rậm anh tuấn, ước chừng 25 tuổi, nghe nói đã từng học đại học, được lão Hàn giúp đỡ qua, cho nên khi hắn trông thấy Hỏa Diễm đoàn phụ trách nhận người là lão Hàn, lập tức buông tha điều kiện hậu đãi của đội khác, trước mắt là đội trưởng đội 2.
Hỏa Diễm đoàn cùng với đoàn săn bắn khác bất đồng ở chỗ, bọn họ cũng nhận người thường có năng lực, đặc biệt có học qua kỹ xảo đánh nhau.
Trước mắt trong đoàn sở có 53 người, 42 dị năng giả, 11 người thường, tuy nhân số trên còn kém những đoàn khác, nhưng mỗi người đều là 1 thân bản lãnh, giết tang thi không chút nào nương tay. Ngoài đoàn trưởng và phó đoàn trưởng với mấy nhân viên quản lí, còn lại chia làm ba tổ, mỗi tổ 10 người, phối hợp 3-4 người thường, mà lần này làm nhiệm vụ ngoài đội 2 còn có đội 1.
“Phía trước 2000m phát hiện có thi thể người sống, vết thương trên người cho thấy là bị vật cứng quấn quanh làm cho không cách nào hô hấp mà chết, thời gian tử vong không hơn 30 phút.” Tốt nghiệp Viện y học, Trâu Trưng tinh tế báo cáo kết quả, “Cách thi thể 800m có một đại động, chiều rộng 7m, chưa tới động khẩu có thể ngửi thấy được gió tanh, theo tôi dự đoán hẳn là sào huyệt của biến dị rắn.”
“Rất tốt.” Ngao Mộ Thiên lại nhìn về phía Lăng Cảnh, “Lên xe xuất phát.” Sau đó đi về hướng chiếc xe thứ nhất, Lăng Cảnh thì lên xe thứ hai.
Đội viên khác nhìn Lăng Cảnh, không tiếng động hỏi thăm, lão đại lúc trước như thế nào đi xuống.
Lăng Cảnh nhún nhún vai, ngẫu nhiên động kinh thôi.
A, đồng đội hiểu rõ, bọn họ đối với chuyện lão đại có một tình nhân rất cặn bã sớm có nghe qua, bất quá vì sao người hoàn mỹ như lão đại cứ khăng khăng một mực yêu nam nhân cặn bã a? Cái này chỉ có thể dùng câu ‘trời cao đố kị anh tài’ mà giải thích, ông trời cho lão đại bề ngoài hoàn mỹ, chỉ số thông minh hoàn mỹ và quyết đoán hoàn mỹ lại quên cho hắn tình yêu hoàn mỹ, cho nên yêu phải người không thuộc về mình.
Ba chiếc xe theo thứ tự chạy đến chỗ động rắn, bởi vì lần này nhiệm vụ chủ yếu là giết rắn, cho nên đối với tang thi trên đường mọi người không để ý, đương nhiên nếu như nhiệm vụ hoàn thành, Ngao Mộ Thiên sẽ không để ý mà thanh lí tang thi ven đường, dù sao con đường này là vợ hắn phải đi qua.
Chạy đến chỗ thi thể Trâu Trưng nói, lục đục xuống xe, thanh lí tang thi trong phạm vi nhất định, trên đường có vài cổ thi thể so với Trâu Trưng hình dung còn muốn thảm thiết, màu da xanh trắng đầy vết thương, thậm chí còn lòi dạ dày ra ngoài, chỉ có hai người coi như hoàn hảo, chỉ là loại khoa trương vặn vẹo làm cho người ta vừa thấy sẽ không khỏi sợ hãi, thi thể còn lại 1 con mắt lồi ra, một đội viên không có chú ý giẫm lên một con mắt rơi trên đất, sợ tới mức hắn vội vàng lui về phía sau vài bước, những người này đều giết qua tang thi, nhưng giết người lại không hơn mười người.
“Thi thể còn rất mới.” Lăng Cảnh kiểm tra thi thể.
“Ừ.” Ngao Mộ Thiên ý bảo Trâu Trưng chỉ hướng động rắn, đó là một rừng cây, không phải rất dày, dù sao B thị và T thị đều là thành phố lớn, sao lại có rừng rậm rạp được, bất quá hiện tại đó có thể thấy được, rắn kia hẳn là sau khi biến dị trốn tới, cuối cùng lựa chọn rừng cây tương đối ẩm thấp ở lại.
Tốc độ rắn rất nhanh, bọn họ không có khả năng ngoan ngoãn đưa lên cửa, cho nên phương pháp tốt nhất chính là đào bẫy dẫn rắn lọt vào.
Ngao Mộ Thiên nhìn về phía Trâu Trưng, nếu như Trâu Trưng không làm được thì người khác cũng không thể.
Trâu Trưng gật gật đầu, “Thử đi.”
Có lời này của Trâu Trưng, mọi người ở rừng cây nhanh chóng đào bẫy rập, dưới sự khống chế của thổ hệ dị năng giả thì đào xong 1 cái hố sâu 4m, sau đó thủy hệ dị năng giả rót vào một tầng nước, Lăng Cảnh đem nước đông thành băng, như vậy có thể tạm hoãn rắn bò lên, cuối cùng tất nhiên là ở trong cạm bẫy cắm chông nhọn.
Xong hết thảy, Trâu Trưng đi đến trước mặt Lăng Cảnh, gian nan nói, “Nếu như tôi xảy ra chuyện gì, giúp tôi chiếu cố Hàn đại ca.”
“Ừ.” Lăng Cảnh gật đầu, đợi Trâu Trưng đi xa sau mới tỉnh ngộ lại, “Trâu Trưng! Hàn Khuynh là anh trai của tôi! Không phải anh trai cậu!!” Cmn, bị người xin nhờ chiếu cố anh trai của mình, làm cho người ngoài nghe xong còn tưởng rằng anh em nhà của hắn cãi nhau.
Đáng tiếc đi xa Trâu Trưng không nghe thấy Lăng Cảnh rống giận, ngược lại Ngao Mộ Thiên một cái tát đi qua, “Cậu muốn đem tang thi đưa tới sao?” Thành công cách âm.
Trâu Trưng cách động rắn 100m thì không đi nữa, mà là trực tiếp ném tảng đá lớn đến miệng động, sau đó làm tốt thời cơ chuẩn bị chạy, đợi một hồi lâu cũng không thấy thân ảnh rắn đi ra, nuốt nước miếng, lại đi về phía trước vài bước, lần này là trực tiếp ném tới trong động, tảng đá ‘cô lỗ lỗ’ lăn xuống, Trâu Trưng nắm chặt tay.
Một đạo thiểm điện trong nháy mắt đánh úp về phía Trâu Trưng, may mà Trâu Trưng sớm có chuẩn bị, vừa thấy có bóng đen hiện ra động khẩu lập tức chạy tới chỗ bẫy rập, trên đường nhìn lại, rắn 2 đầu biến dị thân hình S đuổi theo chính mình, Trâu Trưng chợt lóe lên, trên đường một cái đuôi rắn đảo qua, lưu lại dấu vết đủ để cho người bị mất mạng tại chỗ, Trâu Trưng sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng, mặt trời căn bản không đủ làm ấm áp nội tâm sợ hãi của hắn, sống sót, là chấp nhất mỗi người.
Đuôi rắn lại quét qua, Trâu Trưng vội vàng chạy vào trong rừng cây, trong rừng cây cối mọc bất quy tắc cũng giảm thế tấn công của rắn, cứ như vậy, Trâu Trưng tránh trái tránh phải, mượn rừng cây trở ngại thuận lợi đem rắn dẫn tới chỗ bẫy rập, Ngao Mộ Thiên và Lăng Cảnh đứng 1 bên cái bẫy, những người còn lại đều núp vào, người quá nhiều ngược lại sẽ ảnh hưởng đến sức phán đoán của rắn biến bị.
Rắn phun lưỡi đuổi theo Trâu Trưng, bắt không được nhân loại giống như con khỉ này khiến nó rất giận dữ, đúng vậy, giống như con khỉ, nó trước kia được nuôi làm món ăn chiêu bài của nhà hàng, ***g sắt bên cạnh nó chính là con khỉ, hầu tử rất hoạt bát, đáng tiếc bị loài người chọn trúng bị mở đầu lấy tươi tuỷ não mà chết, vốn nó cũng có thể như con khỉ loại bị loài người ăn hết, nhưng ngày đó đột nhiên nó lại mọc ra thêm một cái đầu, hơn nữa thân thể tăng vọt 7m, nó ăn hết tất cả mọi người và động vật trong nhà hàng, sau đó dùng chút chỉ số thông minh này trốn khỏi thành thị.
Chỉ cần ăn hết nhân loại, đặc biệt nhân loại có năng lực đặc thù giống nó thì có thể làm nó tiến hóa lần nữa! Mà nhân loại giống con khỉ kia, máu có hương vị ngọt ngào không giống những người thường kia.
A, tới gần tới gần, a, cư nhiên còn có hai nhân loại máu hương vị ngọt ngào, hôm nay, các ngươi đều là bữa tối của ta!
Ngao Mộ Thiên và Lăng Cảnh sắc mặt không tốt, rắn quá mức khổng lồ, bẫy rập khẳng định vây hãm không được bao lâu.
Trâu Trưng ở lúc tiếp cận bẫy rập mạnh mẽ quẹo 1 cái, biến dị rắn bởi vì theo quán tính mà một đầu lọt vào trong cạm bẫy, 4 vách tường bóng loáng và đáy động chông nhọn khiến nó nhất thời không thể đi lên.
Thấy rắn rơi xuống động, những người trốn đi vội vàng chạy ra.
Ngao Mộ Thiên dẫn đầu bắn ra sấm sét, chuẩn xác đánh vào chỗ bảy tấc của con rắn, con rắn thống khổ vặn vẹo lên, đuôi rắn loạn vẫy.
“Cẩn thận đừng để bị quét rơi xuống!” Ngao Mộ Thiên vừa nhắc nhở xong thì thấy 1 đội viên bị đuôi rắn quét rơi xuống, răng con rắn cắn một cái, tên đồng đội kia lập tức môi phát tím, không quá hai ba giây liền tử vong.
Thấy thảm trạng đồng đội, những người khác càng thêm phẫn nộ và sợ hãi, băng nhận trên tay Lăng Cảnh thẳng tắp đánh vào mắt rắn, những người khác cũng theo đi công kích con mắt, con mắt là nơi phòng ngự yếu nhất, hơn nữa chỉ cần con mắt mù thì không thể nhìn.
Biến dị rắn tựa hồ phát hiện ý đồ của bọn họ, đuôi rắn quét qua, diệt hơn phân nửa dị năng đánh về nó, sau đó cái đuôi hất lên.
Trâu Trưng dẫn đầu thể năng dị năng giả vội vàng xông lên, tốc độ dị năng giả phụ trách nhiễu loạn tầm mắt và đánh lén, mà lực lượng dị năng giả thì phải bảo vệ mình đồng thời cùng rắn tiến hành cận chiến.
Thân rắn chặn lại, quấn 1 lực lượng dị năng giả không kịp đào thoát, lực lượng dị năng giả liều mạng giãy dụa, chỉ nghe một tiếng rất nhỏ, tên dị năng giả kia bị đập vỡ thân thể mà chết, hai đầu rắn trực tiếp đem thi thể ném qua một bên, tuy cỗ thi thể này máu cũng rất mỹ vị, nhưng hiện tại chưa đến bữa tối.
Máu chảy như mưa, Ngao Mộ Thiên bất vi sở động, tuy rắn này biến dị, nhưng nhược điểm vẫn là chỗ bảy tấc, chỉ cần có thể đâm rách chỗ đó… “Đánh rắn bảy tấc!”
Tinh thần dị năng giả vội vàng nhắm vào chỗ bảy tấc, biến dị rắn bị đau, hai cái đầu phân biệt cắn 2 bên trái phải, Ngao Mộ Thiên cho một cái sấm sét đánh lui một cái đầu rắn, cứu 1 dị năng giả cách rắn gần nhất, Lăng Cảnh đánh trúng mắt rắn, 1 tốc độ dị năng giả tránh thoát cái đầu rắn công kích.
Trâu Trưng thừa dịp rắn không phòng ngự, ra đằng sau 1 đao đâm vào phần đuôi, vảy cứng, chỉ đâm vào đầu đao.
Chỗ bảy tấc của biến dị rắn sáng lạn dị thường, thân rắn điên cuồng loạn quét, một người không có chú ý, một tinh thần lực dị năng giả tương đối gần bị đuôi rắn quét trúng, mất mạng tại chỗ.
Giằng co chừng 30 phút, 1 dị năng giả bất hạnh bị quấn, tuy được cứu xuống, nhưng đã bị cắn, miệng vết thương vàng đen, sống không lâu.
Lúc này, một đạo tử sắc lôi điện mang theo lực phá vạn quân lần nữa đánh trúng chỗ bảy tấc, rắn kiệt lực không cách nào bảo vệ chỗ trí mạng của nó, ầm ầm ngã xuống đất.
Sau khi hỏa táng dị năng giả bị thương, Lăng Cảnh móc ra thú hạch biến dị rắn, hai cái đầu rắn lại chỉ có một, xem xét, hẳn là thú hạch cấp 2, hung hăng đá xuống thân rắn, “Cho ngươi cuồng, dù cho đầu nhiều hơn nữa, cũng chỉ có một chỗ bảy tấc.”
Ngao Mộ Thiên thuần thục một cái tát chụp được Lăng Cảnh, ý bảo những người khác đem rắn đặt lên xe tải, phải đem rắn trở về giao nhiệm vụ, hơn nữa chỉ cần nhiệm vụ tuyên bố xong về sau thịt rắn còn có thể bán lấy tiền, thịt biến dị thú có thể ăn, đây là mấy ngày hôm trước công bố ra kết quả, tuy mang theo mùi cùng vị chát, nhưng so với chết đói còn hơn.
Trên đường trở về, cùng Ngao Mộ Thiên một chiếc xe, Lăng Cảnh thấy mỗi 3 phút lão đại nhìn ra sau 1 lần, đang lo lắng lão đại có thể hay không đầu bị rơi, đồng thời cũng bắt đầu hy vọng Dịch Nhiên hiện ra, dù sao có Dịch Nhiên ở đây, lão đại có thể làm chút động tác ngu ngốc, hơn nữa Dịch Nhiên tùy hứng điêu ngoa, chỉ cần thừa dịp lão đại không chú ý đem cậu ta ném trước mặt tang thi dọa, khẳng định sẽ ngoan ~~ lâm vào vọng tưởng, Lăng Cảnh phảng phất thấy được Dịch Nhiên sau khi bị dọa sẽ cắn khăn hai mắt rưng rưng ngoan ngoãn nghe lời, khóe miệng không khống chế được hướng hai bên toét ra, cười lớn…
Hết chương 55.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook