Mạt Thế Chi Trọng Sinh
-
Chương 50: Gặp nạn trên nước (1)
“Dịch Nhiên!” Một người thanh âm tuổi còn trẻ ở đuôi thuyền gọi Dịch Nhiên.
Dịch Nhiên quay đầu lại, một tiểu chiến sĩ ăn mặc chỉnh tề, biểu cảm kiên nghị, giống như đã từng quen biết.
Người nọ thấy Dịch Nhiên hoang mang nhìn hắn, thương tâm, ôm bụng, “Tôi gọi là Lưu Huy a, người bị thương đó, nhớ rõ không? Là thủ hạ Trình đội trưởng a.” Nói đến Trình đội trưởng, Lưu Huy trong mắt tràn đầy đau thương.
Là thủ hạ Trình Vĩ… Ngoại trừ một người ở ngoài thì toàn bộ đều chết ở N thị, như vậy người này hẳn là…
Dịch Nhiên lúc này mới cẩn thận dò xét, quả nhiên là tiểu chiến sĩ lúc trước bị thương, “Nhớ rõ, thương thế của anh khỏi chưa?” Hẳn là tốt lắm a, nếu không sao anh ta vào được đội ngũ? Bất quá Dịch Nhiên cảm thấy không thể hoàn toàn tin tưởng Lục Duyên.
Một câu ‘nhớ rõ’ khiến Lưu Huy trong nội tâm thoải mái, hắn nghe nói lần này đi B thị nhiệm vụ cần 30 quân nhân, vì vậy vội vàng tìm Lục thiếu tá kéo quan hệ, Lục thiếu tá là bạn Trình đội trưởng, cho nên khi Trình đội trưởng mất rồi cũng có phần chiếu cố hắn, tuy lần này đối tình huống thân thể của hắn còn có chút dị nghị bất quá cuối cùng vẫn là đáp ứng.
Quân nhân giống như hắn lôi kéo quan hệ để đi B thị chỉ sợ cũng chỉ có mình hắn a, chỉ là không nghĩ tới nhiệm vụ lần này đội trưởng sẽ là người quen —— Dịch Nhiên! Hắn đối Dịch Nhiên lúc trước giết tang thi lợi hại đã thành sùng bái a, “Toàn bộ tốt lắm, yên tâm đi, Dịch đội trưởng, tôi sẽ không cản trở.”
Dịch Nhiên gật gật đầu, sẽ không cản trở thì tốt rồi, nếu là kéo chân sau cho dù là người quen cậu cũng sẽ không phá lệ.
“Dịch Nhiên!” Lại thêm một người gọi tên cậu, cái thanh âm này ổn trọng, Dịch Nhiên vừa nghe liền biết là ai, “Liễu Hy, có việc?”
“Ừ.” Liễu Hy nhìn Lưu Huy, Lưu Huy nhạy bén nói, “Dịch đội trưởng, tôi còn chuyện khác, có rảnh lại trò chuyện.”
Đợi Lưu Huy đi rồi, Liễu Hy đi đến bên người Dịch Nhiên, “Trong nước có mùi thi thể thối rất nồng.”
“Ừ.” Dịch Nhiên cũng phát hiện, cái này đối với bọn họ cũng không phải là chuyện tốt.
Ngày đó bọn họ đi vào chỗ bến tàu tạm thời, cùng đầu cầu cách cũng không xa, bởi vì muốn nhanh chóng sửa cầu, cho nên một ít đường tang thi bị thanh lý vô cùng sạch sẽ, ở giữa đám người đang sửa cầu kia, Dịch Nhiên thấy được vài người Dương gia thôn, bọn họ xanh xao vàng vọt, rốt cuộc không còn tranh cãi nhau đến long trời lở đất về việc lông gà vỏ tỏi như ở Dương gia thôn, có lẽ sau khi đi ra, bọn họ mới hiểu rõ thôn trưởng cùng mấy cái dị năng giả vì bọn họ làm rất nhiều.
Thuyền không lớn, nhưng dung nạp hơn 50 người dư dả, còn có người hướng dẫn, là nam nhân trung niên 40 tuổi, tên Chu Bình, thoạt nhìn thành thật ngại ngùng.
“Muốn bao lâu đến J thị?” Đối với thủy lộ, Dịch Nhiên không có yên tâm như trên bờ.
Chu Bình không dám nhìn Dịch Nhiên, đối với hắn mà nói người mang theo binh đều là trưởng quan, chà xát tay nói, “Thuận lợi thì 5 tiếng đồng hồ.”
Nếu là không thuận lợi… Dịch Nhiên nghe ra ý của Chu Bình, dù sao hiện tại ở thế đạo này có chỗ nào thuận lợi, xem ra chỉ có thời thời khắc khắc cảnh giác.
Dịch Nhiên vừa lên thuyền liền đem dị năng giả chia làm ba tổ, mỗi tổ sáu người, toàn bộ thủ hạ của Mạc Phi Liên đều cùng tổ với hắn, như vậy Mạc Phi Liên ngoại trừ vốn có đội viên ở ngoài cũng chỉ thêm 1 dị năng giả tự do, mặt khác hai tổ kia, tổ trưởng là Tô Vân và Thước Mị, tổ viên tự mình chọn, không thể nhiều cũng không thể thiếu, về phần 30 quân nhân, bọn họ đã trải qua huấn luyện quân sự, Dịch Nhiên trực tiếp cho người đứng đầu là Lý Quốc Xương đảm nhiệm tổ trưởng.
5 tiếng đồng hồ, phân chia đầu thuyền đuôi thuyền tuần tra, mỗi tổ 30 phút.
Hiện tại đến phiên tổ Mạc Phi Liên tổ tuần tra, Liễu Hy thấy Dịch Nhiên ở đuôi thuyền, vì vậy đi tới, “Nếu như tang thi rớt xuống sông, có nhiễm đến cá không?”
Dịch Nhiên tiếp tục nhìn chằm chằm vào nước sông đục ngầu, “Nếu như có mùi thôi đã nói lên bị nhiễm.” Dù sao trên thuyền nhiều máu thịt mới lạ như vậy, mà sinh vật bị nhiễm lại không nhiều trí tuệ lắm.
Liễu Hy mắt Dịch Nhiên, “Thả lỏng, cậu tạo áp lực quá lớn cho bản thân.”
“…” Dịch Nhiên co lại khóe miệng, không có trả lời, Liễu Hy nói rất đúng, từ khi lên thuyền thì cậu có loại áp lực, từ nhỏ đến lớn, ngay cả tổ trưởng nhỏ cũng chưa từng làm, hiện tại đột nhiên muốn cậu dẫn dắt đội ngũ, cậu thật không biết nên làm cái gì bây giờ, đương nhiên nếu có người xằng bậy thì cậu nhất định sẽ thực hiện lời nói lúc trước, giết một người răn trăm người, nếu như vậy có lẽ cậu còn có thể thoải mái chút, nhưng bây giờ ai ai cũng đều nghe lời của cậu, mà ngay cả trước kia cho rằng sẽ quấy rối Thước Mị và Tô Vân cũng ngoan ngoãn đi làm theo an bài của cậu, điều này làm cho cậu sao hạ thủ được? Hơn nữa hiện tại lại đang trên nước…
Thon dài lông mi nhăn lại, sau một khắc, lại lập tức giãn ra, Dịch Nhiên là ai? Dù cho sau khi sống lại cũng không thể có thể hoàn toàn thiện tâm, cho nên, áp lực không bao lâu thì tự mình hóa giải, chậc, nghĩ nhiều như vậy làm cái gì, bọn họ nghe lời thì cho bọn họ đi theo, không nghe lời liền ném là được, mình không có nghĩa vụ chiếu cố bọn họ, cuối cùng, không quên mắng Lục Tiếu thượng tướng 1 câu, thật không hỗ là cáo già, thiếu chút nữa đem mình quẩn quanh!
Thấy Dịch Nhiên lại khôi phục tỉnh táo ngày xưa, Liễu Hy biết rõ cậu nghĩ thông suốt, kỳ thật đối với Dịch Nhiên làm đội trưởng, hắn không có mâu thuẫn gì, chỉ cần có năng lực có thể xem xét thời thế là được, mà Dịch Nhiên rõ ràng phù hợp yêu cầu của hắn, về phần hai tổ còn lại hẳn là còn đang trong quá trình quan sát a, Liễu Hy mong bọn họ chớ chọc đến Dịch Nhiên, cậu ta nhìn như lạnh lùng kì thực là gia hỏa lòng dạ ác độc.
“Đội trưởng, tổ trưởng bảo cậu đi qua xem, có điểm gì là lạ.” Người Gầy nói.
“Ừ.” Dịch Nhiên gật gật đầu cùng Liễu Hy xoay người hướng đầu thuyền đi đến, đột nhiên Người Gầy con mắt trợn to, sợ hãi nhìn phía sau bọn họ.
Dịch Nhiên và Liễu Hy phản ứng rất nhanh, nhanh chóng cúi xuống lăn một vòng về trước, sau đó đứng dậy, đồng thời trên tay dị năng cũng vội vàng thả ra.
6 cái băng nhận dưới niệm lực của Liễu Hy càng thêm sắc bén, đâm vào cá trong mặt nước.
Đúng vậy, đó là cá, một tang thi cá lớn bằng 3 người thường!
Thân cá hư thối lộ ra xương trắng, con mắt đỏ tươi dưới ánh mặt trời yêu dị như máu, hàm răng sắc bén như dao nằm trong miệng cá, băng nhận đâm vào thân cá sau một khắc lại bị bắn ra, rớt tại bong thuyền, ‘pằng’ vang lên.
“Biến dị tang thi thú cấp 3.” Liễu Hy lui về phía sau một bước, khóe mắt dư quang tìm kiếm thứ gì đó có thể làm vũ khí.
Cấp 3? Tang thi thú và biến dị tang thi đẳng cấp là giống nhau, chỉ có biến dị thú mới là vượt cấp tính toán.
Đẳng cấp cá biến dị Liễu Hy làm sao mà biết được rõ ràng như vậy, đây không phải trọng điểm Dịch Nhiên hiện tại quan tâm, dù sao trên người Liễu Hy cũng có nhiều chỗ không thể tưởng tượng nổi, chỉ cần không phải địch nhân là được.
Tang thi cá thấy đuôi cá không quét được người rơi xuống nước, sau một khắc, vẩy cá như mũi tên phóng tới, Dịch Nhiên vội vàng phóng ra băng thuẫn, Liễu Hy ý niệm vừa động, một tấm chắn thép cao bằng người chắn trước mặt.
Lúc nãy ở đầu thuyền có vài người ngủ gục, có mấy người bất hạnh bị vẩy cá bắn chết tại chỗ.
“Ưm.” Người Gầy kêu lên một tiếng đau đớn, vốn thấy tang thi cá tới hắn xoay người hướng buồng nhỏ trên tàu chạy đi gọi người, tuy vẩy cá bắn tới rất nhiều, nhưng đại đa số tập trung trên người Dịch Nhiên và Liễu Hy, mấy miếng đâm về phía hắn đều bị hắn dùng đao ngăn lại, nhưng là, lại không nghĩ rằng bên hông thuyền đột nhiên nhảy ra hai cái tang thi cá, hắn tránh thoát được một cái, lại bị cái đuôi cá thứ hai vung ở giữa.
Người Gầy nhịn đau lăn một vòng, tránh thoát tang thi cá lần nữa tập kích, lúc này những người khác nghe được thanh âm cũng đều chạy ra.
“Người Gầy, làm sao vậy?” Mập Mạp ở phía trước đợi không thấy Người Gầy, lại nghe phía sau truyền đến thanh âm không tầm thường, vội vàng chạy tới, lại thấy Người Gầy quỳ rạp trên mặt đất.
“… Không có việc gì.” Người Gầy miễn cưỡng đứng dậy, sắc mặt tái nhợt, dị năng của hắn là không gian, tuy trước tận thế cũng rèn luyện thân thể, nhưng là chịu không được lần này.
“Người Gầy!” Mập Mạp nâng Người Gầy dậy, khóe mắt nhìn đến một miệng vết thương, lập tức cả kinh hô lên.
Theo ánh mắt Mập Mạp nhìn lại, Người Gầy khuôn mặt càng trắng không còn chút máu, Mập Mạp vội vàng che miệng Người Gầy, “Đừng nói.”
“…”
Toàn thân ngoại trừ đụng vào trên ván thuyền bị thương ở ngoài, trên đùi còn có miệng vết thương, chung quanh màu vàng đen còn mang theo mùi hôi thối, không thể nghi ngờ, là bị cá đánh trúng, Người Gầy lây bệnh độc T!
Người Gầy cười khổ một tiếng, không nghĩ tới chính mình sẽ dùng loại phương thức này chết đi.
“Tôi sẽ cùng cậu, Người Gầy.” Mập Mạp nắm chặt tay Người Gầy, lúc trước là Người Gầy cứu hắn, từ đó bọn họ như hình với bóng, cả đời cũng sẽ vậy.
“Không được, tôi sẽ cùng đội trưởng nói chuyện này.” Người Gầy cảm giác giờ phút mình sinh bệnh, đối mặt tử vong, lại là nhẹ nhàng thở ra mà không phải sợ hãi.
Mập Mạp cũng không phải dễ đùa, “Cậu không quan tâm lời tôi nói, tôi sẽ đi ngay bây giờ làm cho cá cắn một ngụm!”
Người Gầy một bả kéo qua Mập Mạp, “Đừng làm rộn!”
Mập Mạp chấp nhất nhìn Người Gầy, kỳ thật Người Gầy tuy gầy giống như cây gậy trúc, nhưng khuôn mặt rất tuấn tú.
Bị ánh mắt chấp nhất của Mập Mạp, Người Gầy quyết định, đợi giải quyết nguy cơ này phải đi tìm Dịch Nhiên cầu thống khoái, tuy không úy kỵ tử vong, nhưng muốn tự sát hắn thật đúng là không hạ thủ được.
Vừa mới tiêu diệt tang thi cá kia Dịch Nhiên còn chưa kịp thở, bên cạnh lại ra một cái.
“Cẩn thận!” Gió mang lửa, đánh lui tang thi cá kia.
Là Thước Mị và Vu Đồng! Như vậy xem ra, người trong khoang thuyền đã đi ra hơn phân nửa.
Lý Quốc Xương dẫn đội nhắm vào đầu xạ kích, đáng tiếc phần lớn đều bị đuôi cá quét ngược trở về.
Thước Mị chen đến bên người Dịch Nhiên, “Tô Vân dẫn người đi phía trước.”
Dịch Nhiên gật gật đầu, Mạc Phi Liên lâu như vậy không có xuất hiện khẳng định phía trước cũng đã xảy ra chuyện, hiện tại có Tô Vân đi phía trước, xem ra chính mình có thể chuyên tâm ứng phó bên này.
Nghe được phía trước có người cứu viện, Liễu Hy rõ ràng nhẹ nhàng thở ra.
“Tang thi cá còn có hai cái, sơ cấp dị năng giả và quân nhân quấy nhiễu, người còn lại tập trung công kích đầu!” Nói xong 1 câu, 6 cái băng nhận lập tức đánh ra.
Bởi vì không có những vật khác làm vũ khí, Liễu Hy dứt khoát trực tiếp dùng nước sông, nhắm mắt, ý niệm tập trung, vô số giọt nước từ mặt nước bay lên, dừng lại, sau một khắc, toàn bộ đánh về đầu 1 tang thi cá khác.
Vu Đồng và Thước Mị tiếp tục hợp tác, lốc xoáy mang theo lửa đem hai cái tang thi cá cuốn cùng một chỗ.
“Hí!” Một cái tang thi cá phát ra tiếng kêu thảm thiết cuối cùng, rơi vào trong nước.
Có lẽ thêm 1 tang thi cá nữa tử vong, khiến cho con còn sống càng hung tàn, bị Dịch Nhiên kích bị thương, đột nhiên nhảy vào trong nước.
Mọi người căng thẳng nhìn mặt nước, nước sông đục ngầu, thấy không rõ cá sẽ từ chỗ nào đi ra, mồ hôi lạnh như mặt nước chảy xuống.
“A!” Hét thảm một tiếng, một tiếng súng rơi, một sĩ binh bị đuôi cá đột nhiên xuất hiện quét xuống dưới nước, mặt nước một hồi bốc lên, sau một khắc, nước biến hồng.
“…”
Huyết thủy còn chưa nhạt, lập tức, lại hét thảm một tiếng, bên kia một dị năng giả bị tang thi cá kéo xuống dưới nước, không có người nhìn rõ ràng cá là như thế nào xuất hiện, chỉ biết là đuôi cá đột nhiên quét qua, sau đó dị năng giả kia rớt xuống, Thước Mị trong mắt một mảnh đau thương, đó là đồng đội cô, nhưng cho dù là như vậy cô cũng không thể cứu, mắt cũng không nhìn mặt nước.
“…” Căng thẳng bắt đầu lan tràn.
Mà ngay cả Dịch Nhiên cũng bắt đầu khẩn trương lên, những thứ không biết luôn làm người sợ hãi.
Hết chương 50.
Dịch Nhiên quay đầu lại, một tiểu chiến sĩ ăn mặc chỉnh tề, biểu cảm kiên nghị, giống như đã từng quen biết.
Người nọ thấy Dịch Nhiên hoang mang nhìn hắn, thương tâm, ôm bụng, “Tôi gọi là Lưu Huy a, người bị thương đó, nhớ rõ không? Là thủ hạ Trình đội trưởng a.” Nói đến Trình đội trưởng, Lưu Huy trong mắt tràn đầy đau thương.
Là thủ hạ Trình Vĩ… Ngoại trừ một người ở ngoài thì toàn bộ đều chết ở N thị, như vậy người này hẳn là…
Dịch Nhiên lúc này mới cẩn thận dò xét, quả nhiên là tiểu chiến sĩ lúc trước bị thương, “Nhớ rõ, thương thế của anh khỏi chưa?” Hẳn là tốt lắm a, nếu không sao anh ta vào được đội ngũ? Bất quá Dịch Nhiên cảm thấy không thể hoàn toàn tin tưởng Lục Duyên.
Một câu ‘nhớ rõ’ khiến Lưu Huy trong nội tâm thoải mái, hắn nghe nói lần này đi B thị nhiệm vụ cần 30 quân nhân, vì vậy vội vàng tìm Lục thiếu tá kéo quan hệ, Lục thiếu tá là bạn Trình đội trưởng, cho nên khi Trình đội trưởng mất rồi cũng có phần chiếu cố hắn, tuy lần này đối tình huống thân thể của hắn còn có chút dị nghị bất quá cuối cùng vẫn là đáp ứng.
Quân nhân giống như hắn lôi kéo quan hệ để đi B thị chỉ sợ cũng chỉ có mình hắn a, chỉ là không nghĩ tới nhiệm vụ lần này đội trưởng sẽ là người quen —— Dịch Nhiên! Hắn đối Dịch Nhiên lúc trước giết tang thi lợi hại đã thành sùng bái a, “Toàn bộ tốt lắm, yên tâm đi, Dịch đội trưởng, tôi sẽ không cản trở.”
Dịch Nhiên gật gật đầu, sẽ không cản trở thì tốt rồi, nếu là kéo chân sau cho dù là người quen cậu cũng sẽ không phá lệ.
“Dịch Nhiên!” Lại thêm một người gọi tên cậu, cái thanh âm này ổn trọng, Dịch Nhiên vừa nghe liền biết là ai, “Liễu Hy, có việc?”
“Ừ.” Liễu Hy nhìn Lưu Huy, Lưu Huy nhạy bén nói, “Dịch đội trưởng, tôi còn chuyện khác, có rảnh lại trò chuyện.”
Đợi Lưu Huy đi rồi, Liễu Hy đi đến bên người Dịch Nhiên, “Trong nước có mùi thi thể thối rất nồng.”
“Ừ.” Dịch Nhiên cũng phát hiện, cái này đối với bọn họ cũng không phải là chuyện tốt.
Ngày đó bọn họ đi vào chỗ bến tàu tạm thời, cùng đầu cầu cách cũng không xa, bởi vì muốn nhanh chóng sửa cầu, cho nên một ít đường tang thi bị thanh lý vô cùng sạch sẽ, ở giữa đám người đang sửa cầu kia, Dịch Nhiên thấy được vài người Dương gia thôn, bọn họ xanh xao vàng vọt, rốt cuộc không còn tranh cãi nhau đến long trời lở đất về việc lông gà vỏ tỏi như ở Dương gia thôn, có lẽ sau khi đi ra, bọn họ mới hiểu rõ thôn trưởng cùng mấy cái dị năng giả vì bọn họ làm rất nhiều.
Thuyền không lớn, nhưng dung nạp hơn 50 người dư dả, còn có người hướng dẫn, là nam nhân trung niên 40 tuổi, tên Chu Bình, thoạt nhìn thành thật ngại ngùng.
“Muốn bao lâu đến J thị?” Đối với thủy lộ, Dịch Nhiên không có yên tâm như trên bờ.
Chu Bình không dám nhìn Dịch Nhiên, đối với hắn mà nói người mang theo binh đều là trưởng quan, chà xát tay nói, “Thuận lợi thì 5 tiếng đồng hồ.”
Nếu là không thuận lợi… Dịch Nhiên nghe ra ý của Chu Bình, dù sao hiện tại ở thế đạo này có chỗ nào thuận lợi, xem ra chỉ có thời thời khắc khắc cảnh giác.
Dịch Nhiên vừa lên thuyền liền đem dị năng giả chia làm ba tổ, mỗi tổ sáu người, toàn bộ thủ hạ của Mạc Phi Liên đều cùng tổ với hắn, như vậy Mạc Phi Liên ngoại trừ vốn có đội viên ở ngoài cũng chỉ thêm 1 dị năng giả tự do, mặt khác hai tổ kia, tổ trưởng là Tô Vân và Thước Mị, tổ viên tự mình chọn, không thể nhiều cũng không thể thiếu, về phần 30 quân nhân, bọn họ đã trải qua huấn luyện quân sự, Dịch Nhiên trực tiếp cho người đứng đầu là Lý Quốc Xương đảm nhiệm tổ trưởng.
5 tiếng đồng hồ, phân chia đầu thuyền đuôi thuyền tuần tra, mỗi tổ 30 phút.
Hiện tại đến phiên tổ Mạc Phi Liên tổ tuần tra, Liễu Hy thấy Dịch Nhiên ở đuôi thuyền, vì vậy đi tới, “Nếu như tang thi rớt xuống sông, có nhiễm đến cá không?”
Dịch Nhiên tiếp tục nhìn chằm chằm vào nước sông đục ngầu, “Nếu như có mùi thôi đã nói lên bị nhiễm.” Dù sao trên thuyền nhiều máu thịt mới lạ như vậy, mà sinh vật bị nhiễm lại không nhiều trí tuệ lắm.
Liễu Hy mắt Dịch Nhiên, “Thả lỏng, cậu tạo áp lực quá lớn cho bản thân.”
“…” Dịch Nhiên co lại khóe miệng, không có trả lời, Liễu Hy nói rất đúng, từ khi lên thuyền thì cậu có loại áp lực, từ nhỏ đến lớn, ngay cả tổ trưởng nhỏ cũng chưa từng làm, hiện tại đột nhiên muốn cậu dẫn dắt đội ngũ, cậu thật không biết nên làm cái gì bây giờ, đương nhiên nếu có người xằng bậy thì cậu nhất định sẽ thực hiện lời nói lúc trước, giết một người răn trăm người, nếu như vậy có lẽ cậu còn có thể thoải mái chút, nhưng bây giờ ai ai cũng đều nghe lời của cậu, mà ngay cả trước kia cho rằng sẽ quấy rối Thước Mị và Tô Vân cũng ngoan ngoãn đi làm theo an bài của cậu, điều này làm cho cậu sao hạ thủ được? Hơn nữa hiện tại lại đang trên nước…
Thon dài lông mi nhăn lại, sau một khắc, lại lập tức giãn ra, Dịch Nhiên là ai? Dù cho sau khi sống lại cũng không thể có thể hoàn toàn thiện tâm, cho nên, áp lực không bao lâu thì tự mình hóa giải, chậc, nghĩ nhiều như vậy làm cái gì, bọn họ nghe lời thì cho bọn họ đi theo, không nghe lời liền ném là được, mình không có nghĩa vụ chiếu cố bọn họ, cuối cùng, không quên mắng Lục Tiếu thượng tướng 1 câu, thật không hỗ là cáo già, thiếu chút nữa đem mình quẩn quanh!
Thấy Dịch Nhiên lại khôi phục tỉnh táo ngày xưa, Liễu Hy biết rõ cậu nghĩ thông suốt, kỳ thật đối với Dịch Nhiên làm đội trưởng, hắn không có mâu thuẫn gì, chỉ cần có năng lực có thể xem xét thời thế là được, mà Dịch Nhiên rõ ràng phù hợp yêu cầu của hắn, về phần hai tổ còn lại hẳn là còn đang trong quá trình quan sát a, Liễu Hy mong bọn họ chớ chọc đến Dịch Nhiên, cậu ta nhìn như lạnh lùng kì thực là gia hỏa lòng dạ ác độc.
“Đội trưởng, tổ trưởng bảo cậu đi qua xem, có điểm gì là lạ.” Người Gầy nói.
“Ừ.” Dịch Nhiên gật gật đầu cùng Liễu Hy xoay người hướng đầu thuyền đi đến, đột nhiên Người Gầy con mắt trợn to, sợ hãi nhìn phía sau bọn họ.
Dịch Nhiên và Liễu Hy phản ứng rất nhanh, nhanh chóng cúi xuống lăn một vòng về trước, sau đó đứng dậy, đồng thời trên tay dị năng cũng vội vàng thả ra.
6 cái băng nhận dưới niệm lực của Liễu Hy càng thêm sắc bén, đâm vào cá trong mặt nước.
Đúng vậy, đó là cá, một tang thi cá lớn bằng 3 người thường!
Thân cá hư thối lộ ra xương trắng, con mắt đỏ tươi dưới ánh mặt trời yêu dị như máu, hàm răng sắc bén như dao nằm trong miệng cá, băng nhận đâm vào thân cá sau một khắc lại bị bắn ra, rớt tại bong thuyền, ‘pằng’ vang lên.
“Biến dị tang thi thú cấp 3.” Liễu Hy lui về phía sau một bước, khóe mắt dư quang tìm kiếm thứ gì đó có thể làm vũ khí.
Cấp 3? Tang thi thú và biến dị tang thi đẳng cấp là giống nhau, chỉ có biến dị thú mới là vượt cấp tính toán.
Đẳng cấp cá biến dị Liễu Hy làm sao mà biết được rõ ràng như vậy, đây không phải trọng điểm Dịch Nhiên hiện tại quan tâm, dù sao trên người Liễu Hy cũng có nhiều chỗ không thể tưởng tượng nổi, chỉ cần không phải địch nhân là được.
Tang thi cá thấy đuôi cá không quét được người rơi xuống nước, sau một khắc, vẩy cá như mũi tên phóng tới, Dịch Nhiên vội vàng phóng ra băng thuẫn, Liễu Hy ý niệm vừa động, một tấm chắn thép cao bằng người chắn trước mặt.
Lúc nãy ở đầu thuyền có vài người ngủ gục, có mấy người bất hạnh bị vẩy cá bắn chết tại chỗ.
“Ưm.” Người Gầy kêu lên một tiếng đau đớn, vốn thấy tang thi cá tới hắn xoay người hướng buồng nhỏ trên tàu chạy đi gọi người, tuy vẩy cá bắn tới rất nhiều, nhưng đại đa số tập trung trên người Dịch Nhiên và Liễu Hy, mấy miếng đâm về phía hắn đều bị hắn dùng đao ngăn lại, nhưng là, lại không nghĩ rằng bên hông thuyền đột nhiên nhảy ra hai cái tang thi cá, hắn tránh thoát được một cái, lại bị cái đuôi cá thứ hai vung ở giữa.
Người Gầy nhịn đau lăn một vòng, tránh thoát tang thi cá lần nữa tập kích, lúc này những người khác nghe được thanh âm cũng đều chạy ra.
“Người Gầy, làm sao vậy?” Mập Mạp ở phía trước đợi không thấy Người Gầy, lại nghe phía sau truyền đến thanh âm không tầm thường, vội vàng chạy tới, lại thấy Người Gầy quỳ rạp trên mặt đất.
“… Không có việc gì.” Người Gầy miễn cưỡng đứng dậy, sắc mặt tái nhợt, dị năng của hắn là không gian, tuy trước tận thế cũng rèn luyện thân thể, nhưng là chịu không được lần này.
“Người Gầy!” Mập Mạp nâng Người Gầy dậy, khóe mắt nhìn đến một miệng vết thương, lập tức cả kinh hô lên.
Theo ánh mắt Mập Mạp nhìn lại, Người Gầy khuôn mặt càng trắng không còn chút máu, Mập Mạp vội vàng che miệng Người Gầy, “Đừng nói.”
“…”
Toàn thân ngoại trừ đụng vào trên ván thuyền bị thương ở ngoài, trên đùi còn có miệng vết thương, chung quanh màu vàng đen còn mang theo mùi hôi thối, không thể nghi ngờ, là bị cá đánh trúng, Người Gầy lây bệnh độc T!
Người Gầy cười khổ một tiếng, không nghĩ tới chính mình sẽ dùng loại phương thức này chết đi.
“Tôi sẽ cùng cậu, Người Gầy.” Mập Mạp nắm chặt tay Người Gầy, lúc trước là Người Gầy cứu hắn, từ đó bọn họ như hình với bóng, cả đời cũng sẽ vậy.
“Không được, tôi sẽ cùng đội trưởng nói chuyện này.” Người Gầy cảm giác giờ phút mình sinh bệnh, đối mặt tử vong, lại là nhẹ nhàng thở ra mà không phải sợ hãi.
Mập Mạp cũng không phải dễ đùa, “Cậu không quan tâm lời tôi nói, tôi sẽ đi ngay bây giờ làm cho cá cắn một ngụm!”
Người Gầy một bả kéo qua Mập Mạp, “Đừng làm rộn!”
Mập Mạp chấp nhất nhìn Người Gầy, kỳ thật Người Gầy tuy gầy giống như cây gậy trúc, nhưng khuôn mặt rất tuấn tú.
Bị ánh mắt chấp nhất của Mập Mạp, Người Gầy quyết định, đợi giải quyết nguy cơ này phải đi tìm Dịch Nhiên cầu thống khoái, tuy không úy kỵ tử vong, nhưng muốn tự sát hắn thật đúng là không hạ thủ được.
Vừa mới tiêu diệt tang thi cá kia Dịch Nhiên còn chưa kịp thở, bên cạnh lại ra một cái.
“Cẩn thận!” Gió mang lửa, đánh lui tang thi cá kia.
Là Thước Mị và Vu Đồng! Như vậy xem ra, người trong khoang thuyền đã đi ra hơn phân nửa.
Lý Quốc Xương dẫn đội nhắm vào đầu xạ kích, đáng tiếc phần lớn đều bị đuôi cá quét ngược trở về.
Thước Mị chen đến bên người Dịch Nhiên, “Tô Vân dẫn người đi phía trước.”
Dịch Nhiên gật gật đầu, Mạc Phi Liên lâu như vậy không có xuất hiện khẳng định phía trước cũng đã xảy ra chuyện, hiện tại có Tô Vân đi phía trước, xem ra chính mình có thể chuyên tâm ứng phó bên này.
Nghe được phía trước có người cứu viện, Liễu Hy rõ ràng nhẹ nhàng thở ra.
“Tang thi cá còn có hai cái, sơ cấp dị năng giả và quân nhân quấy nhiễu, người còn lại tập trung công kích đầu!” Nói xong 1 câu, 6 cái băng nhận lập tức đánh ra.
Bởi vì không có những vật khác làm vũ khí, Liễu Hy dứt khoát trực tiếp dùng nước sông, nhắm mắt, ý niệm tập trung, vô số giọt nước từ mặt nước bay lên, dừng lại, sau một khắc, toàn bộ đánh về đầu 1 tang thi cá khác.
Vu Đồng và Thước Mị tiếp tục hợp tác, lốc xoáy mang theo lửa đem hai cái tang thi cá cuốn cùng một chỗ.
“Hí!” Một cái tang thi cá phát ra tiếng kêu thảm thiết cuối cùng, rơi vào trong nước.
Có lẽ thêm 1 tang thi cá nữa tử vong, khiến cho con còn sống càng hung tàn, bị Dịch Nhiên kích bị thương, đột nhiên nhảy vào trong nước.
Mọi người căng thẳng nhìn mặt nước, nước sông đục ngầu, thấy không rõ cá sẽ từ chỗ nào đi ra, mồ hôi lạnh như mặt nước chảy xuống.
“A!” Hét thảm một tiếng, một tiếng súng rơi, một sĩ binh bị đuôi cá đột nhiên xuất hiện quét xuống dưới nước, mặt nước một hồi bốc lên, sau một khắc, nước biến hồng.
“…”
Huyết thủy còn chưa nhạt, lập tức, lại hét thảm một tiếng, bên kia một dị năng giả bị tang thi cá kéo xuống dưới nước, không có người nhìn rõ ràng cá là như thế nào xuất hiện, chỉ biết là đuôi cá đột nhiên quét qua, sau đó dị năng giả kia rớt xuống, Thước Mị trong mắt một mảnh đau thương, đó là đồng đội cô, nhưng cho dù là như vậy cô cũng không thể cứu, mắt cũng không nhìn mặt nước.
“…” Căng thẳng bắt đầu lan tràn.
Mà ngay cả Dịch Nhiên cũng bắt đầu khẩn trương lên, những thứ không biết luôn làm người sợ hãi.
Hết chương 50.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook