Mạt Thế Chi Trọng Sinh
Chương 28: Người thứ hai sống lại

Mỗi người đều có quyền lợi sống sót, nhưng quyền lợi này do bản thân chịu trách nhiệm.

Cho nên lúc ban đầu Dịch Nhiên là lưu khẩu súng cho nữ nhân kia, chỉ cần vận khí tốt có lẽ các nàng có thể gặp được xe nguyện ý mang theo nàng.

Dù sao nữ nhân có súng cũng coi như một vũ lực, đáng tiếc, nữ nhân kia lại đem súng nhắm Dịch Nhiên, cho nên cậu đành phải ra tay, cậu đã sai lầm một lần, cậu sẽ không lại phạm phải sai lầm lần thứ hai.

Về phần cô bé kia, Dịch Nhiên phỏng chừng cô bé sống không lâu, không nói một đứa bé không có năng lực, mà mùi máu tươi rất nặng, rất dễ dàng đưa tới tang thi.

————————

Khanh Nhược Tuyết, hưởng thọ 40 tuổi.

Khanh Nhược Tuyết có bí mật, bí mật rất lớn, bí mật này nàng không có nói cho bất luận kẻ nào, kể cả chồng của nàng.

Kỳ thật nàng không có dị năng, không gian của nàng có từ một sợi dây chuyền, theo tiểu thuyết nói là tùy thân không gian, mà không phải không gian dị năng, cho nên nàng chưa từng sử dụng phân nửa tinh thần lực.

Dây chuyền đến từ một nam nhân họ Dịch, về phần tên gì nàng đã sớm quên, có thể nhớ kỹ họ cậu ta là do dòng họ hiếm thấy.

Người nam nhân kia thích nàng, nàng biết, nàng trời sinh được mọi người nhìn chăm chú, cho dù là ở tận thế, thế nhưng, vì sao? Vì sao những nữ nhân kia không có xinh đẹp bằng nàng mà được theo đuổi nhiều hơn nàng? Vì sao?! Nàng không cam lòng! Không phải chỉ là dị năng thôi sao? Khác thường có thể rất giỏi sao?

Cha của nàng trước tận thế trước là một cán bộ ZF (Chính phủ), một ngành rất béo bở, cho nên từ nhỏ nàng được sủng ái lớn lên, không riêng trong nhà, ở trường học, cho dù là ở với người bạn cùng lứa tuổi, nàng cũng như công chúa.

Thế nhưng, từ khi cơn ác mộng đáng giận kia bắt đầu, thành thị nàng ở bị đám quái vật xấu xí kia chiếm lĩnh, bọn họ như chó nhà có tang chạy trốn tới N thị, may mà cha còn có chút quan hệ, cuối cùng làm phó trưởng phòng hậu cần, vậy cũng là cái chức quan béo bở, nhưng là, ngay cả như vậy, người nam nhân nàng thích cũng không liếc nhìn nàng một cái, nàng hận!

Cho nên nàng bức thiết muốn dị năng, đúng vậy a, chỉ cần có dị năng, người nam nhân kia nhất định sẽ thích nàng, cha người kia là thiếu tướng quân đội, nam nhân kia lại là đội trưởng đội dị năng N thị!

Cho nam nhân họ Dịch tiếp cận, là vì người nọ có một ngọc kỳ lân, thoạt nhìn rất mỹ lệ, đặc biệt dưới ánh mặt trời, phản xạ ra các loại màu sắc, đẹp đẽ vô cùng.

Nàng từng nghe cha nói qua, ngọc là có linh tính, đã từng có một dị năng giả chính là dựa vào ngọc thạch thức tỉnh dị năng, tuy chỉ có một số ít thành công, nhưng ngọc hẳn là một trong những phương pháp thức tỉnh dị năng.

Cho nên, nàng bắt đầu góp nhặt rất nhiều khối ngọc, mà lần này,  khối ngọc kỳ lân, nàng tình thế bắt buộc!

Rất nhẹ nhàng có được ngọc kỳ lân, người nam nhân kia thật là đần, nàng chỉ cần nũng nịu vài câu sẽ đem ngọc cho nàng, người nam nhân kia chẳng lẽ không phát hiện, tùy tùng bên cạnh họ Hàn kia dùng ánh mắt phẫn nộ sao? Thật là ngu.

Lúc mới bắt đầu nàng cũng không có ngờ tới,  khối ngọc kỳ lân vượt ngoài ý muốn…

Không cẩn thận vạch phá tay, giọt máu nhiễm lên ngọc, nàng đi tới một không gian khác!

Là không gian! Người có thể tự do bước vào không gian!! Không gian có thể trồng trọt!!

Trong không gian có ruộng, có tầng hầm, còn có nước suối, trồng trong ruộng chỉ cần bốn ngày có thể thu hoạch, tầng hầm có thể bảo tồn thức ăn ở trạng thái tươi sống, ha ha, nàng có dị năng, quá tốt!

Có dị năng nàng tự nhiên không muốn lại nhìn thấy nam nhân họ Dịch kia, vừa nát lại vô dụng, thật đúng là tự mình đa tình a, cũng không tự biết bản thân có đức hạnh gì!

Có dị năng nàng được nam nhân toàn bộ căn cứ theo đuổi, giống như nàng đoán, đội trưởng đội dị năng cũng bắt đầu xuất hiện bên người nàng, nàng lại bắt đầu loại được vạn chúng nhìn chăm chú, được tất cả nữ nhân hâm mộ ghen ghét.

Về sau, vị hôn phu của nàng —— đội trưởng đội dị năng giả N thị tựa hồ đã nhận ra dị năng của nàng không tầm thường, bởi vì nàng luôn có thể xuất ra lương thực tươi sống, vì vậy nói cho cha của hắn, thiếu tướng kia lại báo cáo cho thượng cấp.

Sau khi nghe được báo cáo, B thị rất nhanh phái người tới đón nàng, rất tự nhiên, nàng cùng người nam nhân kia bye bye, bởi vì B thị có nam nhân tốt hơn, lúc ấy nàng là nghĩ như vậy.

Sau khi nàng đi vào B thị, như nàng nghĩ, được ZF (Chính phủ) nhiệt liệt hoan nghênh, chỉ cần nàng mỗi ngày cung cấp một số lượng rau cải tươi sống nhất định, toàn bộ B thị mặc nàng hoành hành!

Nàng lần đầu tiên phát hiện, nguyên lai tận thế đáng yêu như thế, nàng bắt đầu khẩn cầu tận thế càng lâu càng tốt.

Nàng ở nhà xa hoa nhất, mặc quần áo lộng lẫy nhất, tham gia yến hội thượng lưu nhất, được nam nhân xuất sắc nhất theo đuổi.

Cuối cùng, nàng chọn một người là nam nhân trong quân đội dị năng giả kết hôn, hôn lễ ngày đó, tất cả dị năng giả cấp cao trong giới chính trị và quân đội đều đến tham dự, nàng thấy cha của nàng lúc đó cười đến không ngậm miệng được.

Đây hết thảy đều là không gian mang đến…

Cho nên nàng không có nói cho bất luận kẻ nào bí mật này…

Trong không gian có nước suối màu lam, nàng không có uống, nàng sợ sẽ có tác dụng không tốt, nàng sợ sau khi uống sẽ biến thành quái vật, mọi thứ tới tay đều biến mất, cho nên nàng không có uống, nàng chỉ cần có không gian là tốt rồi, nàng chỉ cần có thức ăn dồi dào là tốt rồi, người bảo vệ nàng có rất nhiều, cho nên nàng không cần phải đi mạo hiểm.

Nhưng khi nàng 30 tuổi, năm đó chồng của nàng đột nhiên mang theo một đám quân nhân cầm súng xông vào nhà của bọn họ, lạnh như băng nói cho nàng biết, bởi vì đã thành công trồng được lương thực trên đất, cho nên nàng không còn quan trọng nữa, nàng hiện tại cần làm chỉ có một việc —— phối hợp nhà khoa học để hiểu rõ nguyên lý không gian của nàng.

Nàng lúc ấy ý niệm đầu tiên chính là trốn vào trong không gian, đến chỗ an toàn, không có người tìm được, nhưng chồng nàng giữ chặt tay của nàng, nàng cực lực né tránh, nàng không muốn đem người này mang vào không gian, lại không nghĩ khi lôi kéo, ngọc kỳ lân rơi trên mặt đất, vỡ thành hai nửa, nàng điên dại nhặt lên, như thế nào cũng vào không được không gian kia!

Ngọc nát, không gian không có!

Nàng bị mang vào viện nghiên cứu, mỗi ngày không dứt thí nghiệm lấy máu xét nghiệm, nàng cố gắng cầu khẩn, nàng nói cho đám điên nghiên cứu kia, dị năng của nàng đến từ một cái ngọc bội, ngọc kỳ lân kia đã vỡ thành hai nửa!

Đám người điên cười nhạo nhìn nàng, nhưng cuối cùng vẫn là cầm hai nửa ngọc đi nghiên cứu, sau khi ráp lại, cũng không có kỳ tích xuất hiện, vì vậy đám viện nghiên cứu kia cho rằng nàng đùa giỡn bọn hắn, mỗi ngày thí nghiệm càng nhiều, rốt cục có một ngày nàng điên rồi.

Cứ như vậy qua 10 năm, nàng cũng điên 10 năm, đám điên máu lạnh kia bởi vì không tìm được nguyên nhân nàng có dị năng đặc thù, cho nên đem nàng nhốt trong viện nghiên cứu.

Sau khi nàng chết, linh hồn phiêu đãng trên không trung, tận mắt thấy các nhà khoa học đem thi thể của nàng giải phẫu, mở ra đầu lâu, thần kinh cùng tuỷ não bại lộ trong không khí, đám người kia cẩn thận lấy ra, dùng cái kìm xốc da lên, cực lực muốn tìm nguyên nhân đặc thù dị năng của nàng.

Nếu không phải tận thế lúc mới bắt đầu thiếu thức ăn, không đất trồng không cách nào cung ứng mọi người, chỉ sợ khi nàng vừa tới B thị thì thí nghiệm này đã tiến hành.

Ngọc kỳ lân vỡ thành hai nửa bị người vứt bỏ ở trong góc viện nghiên cứu.

Sau đó nàng vẫn phiêu đãng, dùng hình thức linh hồn…

Nàng có thể quang minh chính đại đứng ở trước mặt tang thi thấy bọn nó ăn tươi người sống, nhìn người sống liều mạng giãy dụa lại chỉ có thể bi ai bị ăn từ đầu đến chân.

Nàng tùy ý đi đến mấy nước trên thế giới, một số tiểu quốc đã là thiên hạ của tang thi, tỷ như R quốc, H quốc.

Còn một số nơi dân cư đông đúc, căn bản trốn không được.

Nghe nói lúc mới bắt đầu có ít người đi thuyền chạy trốn, không biết hiện tại ra sao.

Nàng còn chạy đến M quốc nhìn qua, chỗ đó bởi vì súng ống quản chế không nghiêm, cho nên ngay từ đầu có thể được khống chế, chính là về sau ZF (Chính phủ) M quốc vận dụng đạn hạt nhân, khiến cho tang thi bắt đầu biến dị, loại tang thi sinh hóa biến dị, so với tự nhiên biến dị còn lợi hại hơn, cho nên M quốc tình thế cũng bắt đầu nghiêm trọng.

Mặt khác nàng còn bước vào nơi nghiêm ngặt nhất, nghe được có người tính toán bí mật nuôi dưỡng tang thi…

Nàng kinh ngạc phát hiện, toàn bộ thế giới chỉ có nàng một cái linh hồn, trời đất mênh mông, chỉ có nàng một đám hồn phách ở bốn phía phiêu đãng…

Thẳng đến ngày đó, nàng lại đi dạo đến N thị, vận mệnh nàng bước ngoặt sang chỗ khác.

Đột nhiên một đạo hấp lực vô hình đánh úp về phía nàng, nàng bị cuốn vào.

Khi nàng tỉnh lại thì…

Trần nhà quen thuộc mà lạ lẫm, giường quen thuộc mà lạ lẫm, chăn quen thuộc mà lạ lẫm, tay quen thuộc mà lạ lẫm…

“Tuyết Nhi, con rốt cục tỉnh? Hôn mê một ngày, đói bụng không? Cha đi lấy chút gì cho con ăn.”

Thanh âm quen thuộc mà lạ lẫm.

Ngày 2 tháng 3 năm 2025, tận thế bộc phát 6 ngày, Khanh Nhược Tuyết sống lại.

——————————————

Mà ở xa xôi B thị, Ngao Mộ Thiên đang mang tiểu đội đi nhận nhiệm vụ.

B thị 3 ngày đã được khống chế, Ngao Mộ Thiên còn nhớ rõ, mấy ngày nay hắn đi theo Lữ Hàng cái gì cái kia trung úy đi thanh lý tất cả tang thi, bởi vì khu vực này đều là khu dân cư cao cấp, cho nên bọn họ đầu tiên là nhấn chuông cửa, nếu như không có người mở cửa thì chứng minh người ở bên trong dữ nhiều lành ít, thường dùng một phương thức là leo tường, thường thường chưa chạm xuống đất thì có tiếng cảnh báo, bất quá lúc này cũng không có cảnh sát để ý tới.

Giết tang thi còn cứu người, trong một gia đình, Ngao Mộ Thiên phát hiện một thiếu niên cùng Tiểu Nhiên có chút tương tự, ước chừng 15 tuổi, đồng dạng là mắt phượng, thoạt nhìn rất tùy hứng, được cứu ra, hai chân run run còn kiên cường tự đi, ha ha, cùng Tiểu Nhiên thật giống.

Phỏng chừng Lữ Hàng cũng nhìn ra Ngao Mộ Thiên trong mắt hứng thú, lựa chọn không lên tiếng, bây giờ là tận thế, ngay cả tánh mạng đều không thể bảo đảm, có người sẽ rảnh rỗi cười nhạo ngươi là đồng tính hay sao?

Ngao Mộ Thiên lắc đầu, Tiểu Nhiên hắn độc nhất vô nhị, mà ngay cả khí chất cũng là có một không hai, đừng nói người này chỉ có vài phần giống, cho dù hết sức giống cũng không phải Tiểu Nhiên của hắn.

Giả đứng đắn, Lữ Hàng không tiếng động nói, sau đó mang theo bọn họ đi nhà tiếp theo.

Lữ Hàng lúc mới quen bị vẻ mặt nghiêm túc của hắn lừa bịp, kỳ thật ở lâu thì sẽ phát hiện người này thế nhưng thật ra rất nhanh nhẹn, tuy tuổi còn rất trẻ nhưng rất có mưu lược, thường có thể lấy tổn thất nhỏ nhất mang đến thành công lớn nhất.

Điểm ấy cùng Ngao Mộ Thiên tương tự, cho nên hai người rất hợp duyên, bất quá lại cùng Lăng Cảnh (tác giả: nhớ ai không? Đệ nhất chân chó của Ngao Mộ Thiên) ở chung không được tốt lắm, rất có cảm giác thủy hỏa bất dung, nhưng kỳ diệu thay, khi hai người cùng một chỗ giết tang thi thì dị thường hài hòa, cho nên cái này cũng có thể liệt vào một vấn đề khó hiểu của tận thế.

Mà đây đã là tận thế 6 ngày, trong không khí tràn ngập mùi vị trừ độc, bên ngoài B thị tu tường cao 10m, thời điểm tu tường lão Hàn cũng đi, một ngày có thể được 1 cân gạo, ban đầu không có nhiều người đi, về sau ZF (Chính phủ) cưỡng chế tất cả tráng niên, cái tường này mới được tu lên.

Đem toàn bộ B thị vây kín nghiêm nghiêm thực thực, thành quả sáu ngày này, tiềm lực con người quả nhiên là vô hạn, bất quá về sau một ngày chỉ có thể được nửa cân gạo, càng ngày càng ít.

Dị năng giả bắt đầu lục đục xuất hiện, theo sở nghiên cứu, 100 người thường thì có một tốc độ hoặc thể năng dị năng giả, mà 700 người thường thì có một cái tinh thần lực dị năng giả, 100000 người thường thì có tinh thần lực dị năng giả dừng thời gian, về phần không gian dị năng giả thì 2000 người thường sẽ xuất hiện một cái.

Ngoại trừ không gian dị năng, những dị năng còn lại có thể hấp thụ năng lượng tinh thạch trong đầu tang thi biến dị để thăng cấp.

Sau đó ZF (Chính phủ) thành lập một tây khu trong nội thành, đồng dạng tường vây 10m đã trở thành biểu tượng giai cấp, chỉ cần là tinh thần dị năng giả hoặc thể năng dị năng giả cấp 1 có thể trụ trong nội thành, còn lại trụ trong nội thành không phải là quân đội, thì cũng là cán bộ ZF (Chính phủ), nhân viên nghiên cứu khoa học, ngay cả những người có quan hệ ‘con ông cháu cha’.

Mặt khác, những dị năng giả trụ trong nội thành có quyền lợi mang vài người thường cùng ở, nhưng phải chứng minh là người B thị, nhưng mấy thứ này cũng chỉ là phía chính phủ nói, ít nhất bên người Ngao Mộ Thiên có 3 thuộc hạ đều là người B thị, quan hệ không phải đến tận thế sẽ không dùng, tuy nhiên lần này là nhờ quan hệ Lữ Hàng.

“Ngao ca, nếm thử rượu này.” Lữ Hàng rảnh rỗi thì hướng Ngao Mộ Thiên bên này chạy tới, bởi vì trù nghệ Lăng Cảnh  siêu tốt, tuy tính cách không được tự nhiên khó chiều rất nhiều.

Ngao Mộ Thiên lắc đầu, “Hôm nay Lăng Cảnh đi nhận nhiệm vụ.”

Bởi vì dị năng giả xuất hiện, cho nên quốc gia thành lập quân đội dị năng giả, bất quá bởi vì đa số đều ra ngoài làm nhiệm vụ, cho nên chỉ có 300 người tới gia nhập, đây là hướng về phía phúc lợi mà đến, cho nên ZG (Trung Quốc) không thể không cho phép người dân thành lập tiểu đội, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ có thể có được tương ứng vi tích phân, mà vi tích phân có thể đến cửa hàng mua đồ.

Tiểu đội Ngao Mộ Thiên là hai ngày trước thành lập, tổng cộng 6 người, đội phó là Lăng Cảnh.

“A!” Lữ Hàng thất vọng, khuôn mặt tuấn tú suy sụp, “Tôi tối lại,  rượu… Anh nên giữ lại.”

“Yên tâm đi, không có người uống của cậu đâu.” Thật là một cái đại hài tử… Lúc này mới 6 ngày, rượu thuộc về xa xỉ phẩm, không biết Tiểu Nhiên trải qua tốt không…

Tiểu Nhiên…

Lần trước nghe lời Tiểu Nhiên quả nhiên rất đúng.

Tuy ZF (Chính phủ) cưỡng chế yêu cầu mỗi hộ nộp lên một nửa  lương thực, nhưng hắn còn có một biệt thự lương thực, trong thời gian ngắn không lo thiếu lương thực, mà trước tận thế mua được số lượng lớn đạn cũng đền bù lại khuyết điểm dị năng lực đạo không lớn, tiểu đội Hỏa Diễm bọn họ là đội ngũ thứ nhất hoàn thành nhiệm vụ.

“Lão Hàn.”

“Cậu chủ?”

“… Ông nói Tiểu Nhiên hiện tại ở đâu? Có ăn no?”

“… Cái này…” B thị còn như thế, huống chi địa phương khác…

Từ hai ngày trước, B thị bắt đầu chấp hành chính sách người dân nội thành mỗi ngày được lãnh ba cái bánh bao, nhưng phần lớn đều là người ngoại thành.

“Tôi rất lo lắng cho em ấy…” Mấy ngày nay không có một ngày ngủ được an ổn, luôn có ác mộng, mơ tới Tiểu Nhiên bị tang thi ăn…

“… Dịch Nhiên, cậu ấy cát nhân tự có thiên tướng…” Lão Hàn không biết phải an ủi cậu chủ làm sao, cậu chủ nhà ông nhập ma chướng mới thích đứa bé Dịch Nhiên kia, ông cho tới bây giờ vẫn không thích đứa bé kia, cá tính lỗ mãng kiêu ngạo, nếu không sửa, tại thế đạo này…

“… Ông biết không? Ngày đó Tiểu Nhiên nói tha thứ tôi, sẽ trở lại tìm tôi, tôi cao hứng biết bao nhiêu…”

“…”

“… Tôi rất nhớ, muốn đi ngay bây giờ tìm em ấy, nhưng lại sợ bỏ qua chỗ nào đó không tìm được… Tôi càng sợ lời thề kia sẽ ứng nghiệm…”

“…”

“… Lão Hàn, lần này chỉ sợ thực xin lỗi các ngươi…”

“Cậu chủ?”

“Tôi định dùng tất cả lương thực của chúng ta đi thuê người khác đem Tiểu Nhiên mang về… Từ nay về sau, từ nay về sau tôi sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, sẽ không để cho các ngươi hối hận … Lão Hàn, tôi rất ích kỷ a…”

Cười khổ lộ ra tự giễu, đứa bé này, ông từ nhỏ nhìn nó lớn lên… “Cậu chủ vô luận làm quyết định gì, lão Hàn tôi đều đứng ở bên cạnh cậu chủ, Tiểu Cảnh và những người khác cũng giống như vậy, cho nên, cậu chủ, yên tâm làm đi.”

“… Cám ơn, cám ơn các ngươi…”

Hết chương 28.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương