Dã ngoại vô cùng nguy hiểm, chưa nói đến vết nứt xuất hiện bất cứ lúc nào, rất nhiều sinh vật dị giới xâm lấn đã sớm cải tạo địa cầu thích hợp cho bọn chúng ở lại.

Vì bảo vệ căn cứ an toàn, người lãnh đạo chắc chắn phải đưa ra phần thưởng để càng nhiều người đi chiến đấu dã ngoại hơn.

Trên chiếc xe này có hơn hai mươi hành khách đều không có người đi một mình, vì không biết về nhau dẫn đến bọn họ đều tưởng Tần Phong là người trong những đội ngũ khác, cũng không để ý lắm.

Xe vừa đi vừa dừng, có vài người xuống xe cũng có vài người lên xe, lúc đến vịnh Thanh Hà, Tần Phong đứng ở trước cửa, ngoài hắn còn có một đội cũng đứng dậy.

Vốn lúc ngồi trên xe không có cảm giác gì, lúc xuống xe Tần Phong lập tức trở nên nổi bật.

“Sao ngươi lại đi một mình? Dã ngoại quá nguy hiểm, hay là ngươi đi cùng chúng ta đi!”

Trong đội ngũ kia có năm người, một thiếu nữ khuôn mặt sáng ngời, mi thanh mục tú thấy Tần Phong đi một mình, không nhịn được khuyên nhủ.

“Dao Dao!” Một nam sinh khác trong đội ngũ vội vàng mở miệng, đồng thời cảnh giác nhìn Tần Phong, “Người này đi một mình chắc chắn có mấy phần bản lĩnh, người ta cũng không muốn đi cùng chúng ta đâu!”

Nữ sinh gọi là Dao Dao kia lập tức cãi, “Ta thấy hắn lợi hại nên mới mời đó!”

“Dao Dao, ngươi cũng không biết hắn có lợi hại hay không, chẳng may cản trở chúng ta thì làm sao bây giờ!” Một nam sinh khác vội vàng nói.

“Thế nhưng…” Hiển nhiên Lý Dao Dao cũng không đồng ý với lời nói của hai người kia.

“Dao Dao, quên đi thôi, người kia đã đi!” Một nữ sinh khác lôi kéo cổ tay Dao Dao, “Chút lòng tốt của ngươi, người ta căn bản không để trong lòng!”

Lúc này mọi người mới phát hiện lúc bọn họ tranh cãi, Tần Phong đã đi hơn hai mươi mét, tốc độ cực nhanh biến mất trong một bụi cỏ lau cỡ lớn.

Lần này, mọi người lại buồn bực, sao người này lại vậy chứ!

Tần Phong căn bản không biết suy nghĩ của bọn họ, cũng không có thói quen trả lời người xa lạ, có lúc đồng loại ở nơi dã ngoại càng đáng sợ hơn ở trong căn cứ, Tần Phong tự cảm thấy hiện tại thực lực của mình còn thấp, không muốn liên quan với những người khác.

Huống chi, lần này Tần Phong có việc cần làm, cũng không hy vọng người khác biết.

Hắn nhanh chóng đi xuyên qua bụi cỏ lau, cẩn thận không tạo ra tiếng động, rìa của những cỏ lau này rất sắc bén nhưng cũng rất mềm mại, nhưng đẩy ra để bước đi sẽ làm bị thương da thịt.

Cũng may, quần áo tác chiến T3 của Tần Phong đủ để phòng ngự những thứ này, như một cây trúc trong bụi cỏ lau to lớn.

Thứ này che lại thân thể cũng che kín dự cảm với nguy hiểm.

“Ộp!”

Tiếng kêu của một con ếch khẽ truyền đến, Tần Phong hơi híp mắt lại, khóa chặt một phương hướng.

Ngay sau đó, một cái bóng màu xanh lục bay vụt ra từ trong bụi cỏ lau cỡ lớn, tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Tần Phong cầm tên nỏ đã lắp sẵn mũi tên trong tay, tên nỏ hơi đổi phương hướng, Tần Phong quyết đoán bóp cò.

“Vèo!”

Tiếng xé gió trầm thấp vang lên, ngay sau đó đâm thẳng vào cái bóng màu xanh lục này.

“Phốc!”

Mũi tên xuyên thẳng qua đầu, một vòng máu tươi và vật thể màu trắng vàng bắn trên cỏ lau.

Lúc này, cái bóng màu xanh lục ngã trên đất, lúc này mới để người ta thấy rõ là cái gì.

Một con quái vật da xanh biếc kích cỡ bằng nửa người, trông như một con ếch xanh bản phóng đại.

Hơn nữa chi sau của con ếch xanh này phát triển, gần như có thể đứng thẳng bước đi, cũng là sát thủ cỏ lau có danh tiếng tệ nhất ở vịnh Thanh Hà – Oa nhân.

Trên chuyến xe buýt trước đó, nó cũng xuất hiện trên bảng danh sách treo thưởng.

Tần Phong đi về phía trước, lấy ra dao găm lưu loát móc con mắt của Oa nhân.

Tuy mùi vị của thịt Oa nhân cũng không tệ nhưng Tần Phong có chuyện quan trọng hơn phải làm, không thể mang theo quá nhiều đồ vật, rất có thể máu của Oa nhân sẽ thu hút sự tấn công của những sinh vật khác.

Đặt tròng mắt của Oa nhân vào một cái bình bịt kín, cảm giác năng lượng trên người Oa nhân bị mình hấp thu trong nháy mắt, cường hóa bản thân.

“Tốc độ nhanh hơn đời trước rất nhiều!”

“Đây chính là dị năng hoàn chỉnh sao?”

“Có lẽ còn mạnh hơn nữa, là ta chưa khám phá ra!”

Tần Phong cảm giác được lực lượng của thân thể dần tăng cường, trong lòng cũng không nhịn được hưng phấn.

Tần Phong tiếp tục đi về phía trước, cỏ lau càng ngày càng dày đặc, nhưng đồng thời tiếng ếch xung quanh cũng càng lúc càng lớn.

“Ộp ộp ộp!” Tiếng kêu to dày đặc truyền đến, Tần Phong đột nhiên dừng bước, tên nỏ bắn ra.

“Vèo vèo!”

Hai mũi tên xuyên qua khoảng cách cỏ lau to lớn, bắn trúng hai Oa nhân đang quấn lấy nhau trong bụi cỏ lau.

Hiện tại đang dần tiến vào mùa hè là giai đoạn Oa nhân sinh sôi, nếu lúc này còn không dọn dẹp Oa nhân, đợi sau kỳ sinh sôi số lượng Oa nhân tăng mạnh sẽ rời khỏi sào huyệt ban đầu, phân tán đi khắp nơi, đây cũng là sự uy hiếp to lớn với căn cứ!

Đây cũng là nguyên nhân lúc ở trên xe lại phát hành thông báo.

Tần Phong đi tới, năng lượng trên người hai Oa nhân vô thức bị Tần Phong nuốt mất, trong chốc lát Tần Phong chỉ cảm thấy thực lực của mình tăng nhiều.

Đây cũng là một loại cảm giác khiến người ta vô cùng thoải mái, đã rất nhiều năm Tần Phong không được trải nghiệm loại cảm giác tăng nhanh này.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương