Nhìn bà xã rất cường ngạnh trả lời, Tần Nhiên trừ bất đắc dĩ vẫn là bất đắc dĩ, “Bây giờ còn có một vấn đề sốt ruột, hai người đồng ý, vấn đề là Hiểu Đông đồng ý sao? Người phụ nữ kia không phối hợp cũng không được a.


“Có đạo lý, con đi xem có biện pháp nào làm người phụ nữ kia mất trí nhớ không.

” Tần Hiểu Nguyệt đi kho hàng tìm đồ vật, lão tổ tông Tần gia vẫn lưu lại một ít dược, cũng không biết hiệu quả thế nào, vừa lúc có thể để người phụ nữ này thử xem.

“Hiểu Đông, con nghĩ như thế nào?” Tần Nhiên nhìn con trai mình, tuy rằng ông cũng rất muốn làm Tần Hiểu Đông có thể có con, nhưng loại phương pháp này, ông cảm thấy có chút không ổn.


Tần Hiểu Đông bất đắc dĩ nói, “Con đã nói qua, con có bạn gái, nhưng mẹ cùng Nguyệt Nhi lại không cho rằng như vậy.

” Thay lời khác mà nói, nếu mẹ cùng em cưỡng bách anh cùng người phụ nữ này sinh con, anh cũng sẽ không cự tuyệt, rốt cuộc đi như này so với việc mẹ đi mua vợ tốt hơn nhiều.

Tần Nhiên liếc mắt nhìn con trai một cái, con trai mình quá không có nguyên tắc đi?
“Ông xã, thái độ của anh là gì, anh phải biết rằng nếu sau mạt thế thật sự không thể sinh con, như vậy nhà Hiểu Đông nhà chúng ta liền có khả năng sẽ không có hậu thế.

” An Lâm cảm thấy một người vợ có chút thiếu, “Đông Tử, một người vợ đủ không? Nếu không mẹ lại giúp con tìm hai người trở về?”
Khoé miệng Tần Hiểu Đông bắt đầu run rẩy, “Mẹ, có một người này còn chưa đủ sao.


“Bà xã, chuyện phạm pháp, chúng ta vẫn không nên làm, hiện tại còn không phải mạt thế!” Tần Nhiên cũng không tán đồng bà xã làm.

Lúc này, Tần Hiểu Nguyệt cầm một lọ thuốc ra, “Bình thuốc này nghe nói có tác dụng làm mất trí nhớ, con đi cho cô ta thử xem.


Tần Hiểu Nguyệt đi cho uống thuốc, An Lâm theo sát ở phía sau, “Mẹ cũng đi xem một chút.



Tần Nhiên nhìn mẹ con các cô đi xa, mới hỏi, “Hiểu Đông, đây thật là con muốn sao?”
“Ba, có phải con muốn hay không, hiện tại chúng ta cũng không có biện pháp khác, không phải sao? Nếu đổi thành người phụ nữ khác, chúng ta căn bản không có khả năng nhốt người lại, nhưng là nữ sát thủ này thì bất đồng, cô ta là tự mình xông tới.

” Tần Hiểu Đông chớp chớp mắt, tư tưởng của anh từ trước đến nay không phải đơn thuần như vậy, lại nói có bà xã mỹ nữ, anh cũng thực nguyện ý, ít nhất con anh sinh ra gien sẽ không tồi.

Tần Nhiên nhìn thấy con trai cũng có không nguyên tắc như vậy, tức khắc bất đắc dĩ lên ba cấp, nhưng nghĩ lại dựa theo cách con gái nói, mạt thế hẳn là sắp tới rồi, thậm chí Hoàng Hân kia mất tích, có lẽ mạt thế sẽ đến sớm cũng không nhất định.

Sau khi uống thuốc, mỹ nữ sát thủ kia vẫn không có tỉnh lại, bọn họ ở bên ngoài hai ba tiếng đồng hồ, vị mỹ nữ này tính ra cũng đói bụng bốn năm ngày đi, bị đói ngất cũng là thực bình thường.

Tần Hiểu Nguyệt đã mở trói cho cô ta, thậm chí còn cùng mẹ hợp lực ôm cô ta tới trên một cái giường.

Đại khái đợi nửa giờ, mỹ nữ sát thủ này rốt cuộc tỉnh lại.

Cô ta mở to mắt, nhìn thấy An Lâm cùng Tần Hiểu Nguyệt liền hỏi, “Các người là ai?”
An Lâm cùng Tần Hiểu Nguyệt nhìn nhau liếc mắt một cái, có hi vọng, nếu cô ta còn có ký ức, không có khả năng không biết bọn họ là ai.

“Chị dâu, chị không quen biết em? Em là Hiểu Nguyệt!” Tần Hiểu Nguyệt giả bộ một dáng vẻ thực lo lắng.

“Hiểu Nguyệt, tên này rất quen thuộc!” Mỹ nữ sát thủ loạng choạng, cô chỉ là cảm thấy quen thuộc, nhưng là thật sự cái gì cũng nghĩ không ra.


“Tiểu Linh a, con đói không, mẹ lấy đồ ăn cho con.

” An Lâm ôn nhu mà vỗ vỗ tay cô ta nói.

“Tôi gọi là Tiểu Linh?” Mỹ nữ sát thủ nghi hoặc hỏi.

“Con xem, đây là thẻ tên của con, Lý Tiểu Linh.

” An Lâm thẻ tên trước ngực để tự cô xem.

“Nha, thì ra tôi là Lý Tiểu Linh!” Chính là vì sao cô cảm thấy tên này rất quen thuộc, lại không giống như là của mình?
Nhưng An Lâm cùng Tần Hiểu Nguyệt cũng mặc kệ những cái đó, dù sao từ hôm nay trở đi, cô đã gọi là Lý Tiểu Linh.

.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương