Tiểu Văn căn bản không rõ Tân U cùng Lý Giai cười cái gì, cũng bên cạnh ngây ngốc cười rộ lên, Seven bi thương chỉ có thể cầm lấy tay Tân U đặt trước ngực, khụt khịt mũi, hai mắt ẩn tình đưa tình nhìn Seven, nháy nháy mắt giả bộ thương cảm, ý kia chính là, ngươi xem, ta cũng là người của ngươi rồi a, ngươi còn nhẫn tâm với ta như thế ức hiếp ta sao.

Tân U cười đến toe toét, biểu tình Seven quả thực rất buồn cười, nếu như thêm một cái đuôi nữa sẽ rất giống một tiểu cẩu đang đang vẫy đuôi nịnh hót chủ tử.

Ban ngày khi đi làm Seven cũng không cố tình phiền nhiễu Lý Giai, đối với công việc cùng việc tư, Seven chính là vẫn rất minh bạch, kỳ thực lương cùng chức cấp và vân vân gì đó cũng chỉ là tức giận một lúc mà nói thôi.


Trải qua một chuyện như thế, Seven cuối cùng cũng biết sự lợi hại của Lý Giai, nàng cũng không dám tùy tiện cổ vũ Tiểu Văn làm chuyện xấu nữa, nhưng mỗi khi thấy Tiểu Văn bởi vì thành công ăn tươi Lý Giai mà biểu tình đắc ý dương dương tự đắc, nàng trong lòng phi thường khó chịu.

Buổi tối, Seven thừa dịp Tân U cùng Lý Giai đang ở trong bếp làm cơm, rốt cuộc cũng không nhịn được nữa liền tiến tới khuôn mặt Tiểu văn vẫn còn đang cười ha hả dùng sức nhào nặn, "Ngươi có biết hay không, hạnh phúc của ngươi là xây dựng trên nỗi đau của ta! Ngươi không được cười nữa!!" Nếu không phải cái ngu ngốc này cứ ngốc nghếch như thế, chung quy cũng không phải đem sự tình đạp bể thành thế này, chính tự mình cũng sẽ không có kết quả suy bại như hôm nay.

Tiểu Văn ra sức giãy dụa, liều mạng la lớn "Tân tỷ tỷ! Giai Giai! Seven khi dễ ta!" Lý Giai cùng Tân U nhanh chóng từ trong phòng bếp chạy đến, thì chứng kiến Seven đang ngồi trên ghế sô pha đang nhìn TV, mà Tiểu Văn thì lại đang che mặt, tức giận bỉu môi.

Tân U chạy đến nhéo lấy lỗ tai Seven, "Ngươi thế nào lại ức hiếp nàng!" Seven nghĩ thầm, nói nhiều vô ích, tổng cộng 4 người, ta khi dễ không được ngươi cùng Lý Giai đương nhiên phải khi dễ nàng, nghĩ là như vậy, nhưng trên mặt lại là tất cả ủy khuất, thương cảm nói "Ta không ức hiếp nàng!"
"Mặt nàng đều bị ngươi nhéo đỏ hết, ngươi còn nói không ức hiếp nàng!" Tân U buông tay trừng mắt Seven một cái, Tiểu Văn lui đến trong lòng Lý Giai, ủy khuất tại ngực nàng dụi dụi, Lý Giai bất đắc dĩ xoa xoa mặt nàng, cúi đầu hôn nhẹ, "Ngoan, cười cái nào, để cho ngươi uống nước trái cây có được không?"
"Hảo." Tiểu Văn nghe lời bật cười, được Giai Giai hôn, tức giận sẽ đều tan biến, nàng sẽ không quan tâm đến cái bại hoại Seven kia, hừ!
*******************
Phong thủy thay phiên chuyển dời, buổi tối, ngày hôm qua bị con cừu kia giày vò hành hạ, hôm nay nhất định phải đòi lại nợ, say khi đóng cửa phòng, Seven liền khẩn cấp lấy ra những vật dụng, cười xấu xa nhìn về phía Tân U đang ngồi trên giường, chuẩn bị một màn ức hiếp nàng.


Tân U lập tức ý thức được mối nguy hiểm, nàng đem chăn bọc lấy người, thụt lùi nói với Seven, "Ngươi nếu đem mấy thứ kia dùng trên người ta, ta sau này sẽ không bao giờ cho ngươi đến đây ở."
Seven biểu tình nhất thời cứng đờ, còn thế này đùa à, không thương lượng được sao? Tuy rằng cảm thấy rất không cam lòng, nhưng không thể vì một đêm điên cuồng mà đoạn tuyệt đường lui của mình, vì thế Seven liền bỉu môi, chán nản đem đồ vật bỏ lại ngăn kéo.

Sau đó nàng bò lên giường tiến đến bên cạnh Tân U, nghĩ thầm, tình yêu a, nếu đã không dùng đạo cụ, chúng ta tốt nhất là nên dùng phương pháp nguyên thủy giải quyết vấn đề a, tóm lại là ta nhất định sẽ cho ngươi biết, cái giá mà ta phản công là đắt thế nào, nàng lầm bầm nói! Seven kiềm chế ngọn lửa đang bốc cháy trong lòng, ôn nhu đem Tân U đặt ở dưới thân, tránh để Tân U quá sớm phát hiện ý đồ của chính mình, làm nàng sẽ bỏ chạy trước khi lâm trận....!
Cũng không biết đến mấy giờ rồi, Tân U bị ức hiếp đến hoàn toàn như vô lực nằm ở trên giường thở dốc, đường cong mê người theo hô hấp mà di động, ai ngờ Seven lại còn rất hăng hái bừng bừng không muốn buông tha nàng, Tân U lúc này giống như khí chất nữ vương thường ngày mất hết, nhẹ tay lôi kéo Seven khổ sở nói, đủ rồi, Seven nội tâm xấu xa, khóe miệng nở nụ cười, "Tình yêu a, còn chưa đủ, còn sớm lắm, ngươi cũng chậm rãi mà hưởng thụ đi a," Sau đó lại nói lầm bầm, hừ, hôm qua ta cũng nói đủ rồi, ngươi cũng còn rất hưng phấn, cũng như thế chơi đùa đến sảng khoái, U U thân ái a, ngươi chính là vì sự phản động của mình mà phải trả giá rất đắt a, báo thù đêm nay chỉ mới bắt đầu.


Cái này chuyện xưa nói cho chúng ta biết, không thể tùy tiện bị người mê hoặc, ánh mắt thiển cận chỉ ham muốn nhất thời mà quên mất sự trả giá trừng phạt bi thảm phía sau.

Trong khi Tân U đang chấp nhận sự trừng phạt thì Lý Giai đang ôm Tiểu Văn chìm vào giấc mộng ngọt ngào như mật.

(=)), lạy hồn, =))).

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương