Mạng Xem Mặt Vũ Trụ
Chương 4: Gặp gỡ số 1 (2)

Từ chiếc siêu xe số lượng có hạn trên toàn cầu, một soái ca chỉ có thể thấy trên tờ áp phích, tóc vàng mắt xanh, cao lớn tuấn mỹ lạ thường bước xuống! 1m8 có thừa, rất cao rất cao! Chân dài vai rộng, cơ bắp khỏe khoắn, dáng người đỉnh cao, khiến cho trái tim bao thiếu nữ loạn nhịp. Không được không được, quá đẹp trai.

Sao trên đời lại có những người tốt số như vậy, có tiền có dung mạo có thân hình, soái ca cỡ này căn bản là không cùng một bàn ăn với tôi, nếu chân tôi dài thêm mười cm nữa, cái mũi cao hơn chút nữa, ánh mắt lớn chút nữa, bộ ngực đầy đặn hơn chút nữa, gia sản có thêm mấy trăm nghìn nhân dân tệ, nhất định sẽ tiến lên bắt chuyện. Thật là hâm mộ đố kị nha!

Đẹp trai như vậy, dù ở đâu cũng là mặt trời chói chang giữa màn đêm, liếc mắt một cái liền nhìn thấy, tỏa sáng làm người ta đui mù. Người trên đường đều nghỉ chân đứng nhìn, quả thực là thưởng thức cảnh tượng tuyệt diệu mĩ nam đứng cạnh siêu xe.

Cảnh quan hiếm có khó tìm, đương nhiên tôi cũng phải nhiệt tình thưởng thức, nước miếng đều nhanh chảy ra. Nói thật, bổn tiểu thư đây kiến thức cũng rộng, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy siêu xe chạy trên đường, quan trọng hơn, chủ xe còn là một vị soái ca châu Âu châu Mĩ.

Có vẻ soái ca đang tìm người, nhìn quanh một vòng, giống như hạc trong bầy gà... Ôi phỉ phui cái mồm, tôi mới không phải là gà!

Anh ta như đế vương nhìn xuống chúng sinh, cao quý liếc mắt một vòng. Ánh mắt màu xanh lá thật xinh đẹp, quả thật giống viên phỉ thúy cực phẩm, giá trị năm mươi vạn nhân dân tệ, vừa trong vừa sáng, dù cách kính thủy tinh phòng hộ, cũng muốn đưa tay ra sờ sờ.

Cặp mắt xanh xán lạn như mang theo ánh sáng chói mắt, một đường đảo qua tôi, sau đó chậm rãi quay trở lại, cuối cùng dừng trên mặt tôi.

Soái ca nâng tay kéo cửa xe, 'Oành' một tiếng đóng cửa xe lại, một cử chỉ vô cùng đơn giản nhưng tràn đầy quyến rũ, làm mấy bác gái đứng cạnh xem đều mềm chân. Dưới ánh mắt chú ý của mọi người, anh ta thế như bước nhanh về phía tôi.

Tôi vừa mừng vừa sợ, nhưng lập tức bình tĩnh trở lại. Ổn định ổn định, nói không chừng anh ta muốn đi ra phía sau, nói không chừng phía sau đang có một cô gái xinh đẹp như Julia Robert, cũng đứng cạnh một chiếc siêu xe bóng loáng chờ đợi.

Nếu ở trước mắt bao người, tôi biểu hiện rất khôi hài. Kết quả anh ta bước thẳng qua, đi ôm ấp một mỹ nữ cao hơn tôi nửa cái đầu, như vậy tâm lý muốn chết tôi cũng có. Lập tức sẽ nhảy bồn tắm lớn tự tử, dùng mì sợi thắt cổ, dùng đậu phụ đập đầu, dùng miếng bí đao mỏng như cánh ve cắt cổ.

Tôi cố sức chuyển ánh mắt đi, tuy rằng rất khó khăn, khó khăn hơn việc xin ông chủ tăng lương nhiều lắm, nhưng tôi vẫn kì tích quay đầu, chuyển tầm mắt sang phía bên cạnh.

Đúng rồi, tôi đang chờ người cơ mà! Anh chàng có giọng nói dễ nghe dám giả mạo người ngoài hành tinh kia hẳn là đến rồi chứ? Sắp tới giờ rồi, còn đến trễ hơn tôi nữa. Thôi thì đi dạo phố một vòng, không có tiền thì ngắm đồ cũng được.

Ngọn đèn đối diện bị che, tôi chuyển tầm mắt về phía trước, anh chàng Lamborghini đẹp trai đến cực kì bi thảm kia đang đứng cách tôi một thước, dáng người cao lớn như chặn hết ánh sáng của thế giới, bối cảnh xung quanh như mờ đi để làm nền, anh ta như thiên sứ tỏa ra hào quang.

Soái ca đừng đứng trước mặt tôi, sẽ chết người bây giờ! Nước mắt tôi sắp chảy ra rồi đó.

Giọng nói trầm thấp mang chút từ tính vang lên, rõ ràng là tiếng Trung, soái ca nhìn tôi, hơi hé miệng: "Cô Thư phải không?"

Tôi vừa nghe thấy liền ngây ngẩn cả người, năm tiếng sấm đánh trên trời cao, cộng thêm tia chớp loằng ngoằng lóe sáng. Vẫn không thể xác định, trừng mắt nghi ngờ hơi ngửa đầu, xem khuôn mặt tuấn tú rõ rành rành phía trước, tôi nói năng lắp bắp: "Số... Số 1?"

"Tôi đây!" Số 1 nhếch miệng cười, tuy mang theo chút khinh miệt, nhưng càng thể hiện ra bản chất phú quý, hơn nữa anh ta tuyệt đối có tiền vốn để tỏ ra như vậy.

"Tôi... Tôi về đây, quấy rầy anh rồi!" Tôi nhất thời như bóng bay xì hơi, mang chút chán nản xoay người. Trời ạ, đây còn là người sao, quả thật là thần tiên cao cao tại thượng.

Nếu muốn xứng đôi với người đàn ông tuyệt phẩm thế này, nhất định tôi phải đầu thai một lần nữa, đã thế còn phải xem chuẩn đầu ra. Ví dụ như con gái độc nhất xinh đẹp của phú ông nằm top một trăm người giàu nhất thế giới, hoặc là công chúa cao quý của quốc vương dầu mỏ xứ Trung Đông, nhưng khả năng này, có vẻ không lớn lắm.

Đi dạo một vòng thì hơn, vào siêu thị mua một thùng kem cốc giá rẻ, sau đó về nhà mở TV vừa xem vừa hung hăng lấp đầy dạ dày bằng những thứ giàu cholesterol, gặm nhấm hối tiếc đến buồn ngủ mới thôi. Một đêm qua đi, sáng hôm sau tỉnh dậy sẽ coi đây chỉ là giấc mộng!

"Cô không hài lòng với tôi sao?" Soái ca có chút ngoài ý muốn, chợt kéo tay tôi lại.

Tôi chấn động cả người, thiếu chút nữa thì rơi lệ. Kéo tay, tốt nhất cứ kéo tay tôi mãi như vậy đi. Loại cảm giác này thật sự quá hạnh phúc! Nếu là tên côn đồ, nhất định tôi sẽ quăng cho hắn một cái tát.

Nhưng được một đại soái ca siêu cấp nhiều tiền kéo tay, tôi thật muốn bổ nhào vào lòng anh ta, mắc cỡ đỏ mặt, yếu ớt thẹn thùng: "Bao nuôi em đi, em biết tán gẫu, em biết ủ ấm giường!"

Không được, không thể làm vậy được! Từng nghe một cuộc phỏng vấn mấy người nước ngoài, hỏi bọn họ vì sao thích phụ nữ Trung Quốc. Ngoại trừ lí do được thỏa mãn trong chuyện chăn gối ra, khụ khụ, quan trọng nhất là, phụ nữ Trung Quốc phần lớn dè dặt. Càng truyền thống lại càng khiến người nước ngoài hứng thú, cuối cùng hóa thành tình cảm yêu mến không cách nào ngăn cản.

Đại soái ca ngoại quốc biết tiếng Trung này, nhất định là bị tiền nhiều đè hỏng đầu óc, không đâu lại bày ra trò người ngoài hành tinh tìm kiếm kích thích. Một đại soái ca như anh ta, cho dù không có khả năng thành đôi thành cặp, nhưng có thể hẹn hò một lần, cả đời cũng sẽ không quên được, đến khi chết ước chừng cũng phải cố nhớ lại khoảnh khắc mỹ diệu này một lần.

Tôi xoay người, bình tĩnh nói với số 1: "Anh rất ưu tú, không phải người một cô gái bình thường như tôi có thể có được." Thật muốn đánh vào mồm mình mấy cái, sao lại thật thà như vậy, đáng ra phải lập tức nhào lên ôm tay anh ta, lắc lắc mông, vui vui vẻ vẻ trèo lên chiếc siêu xe bóng loáng, sau đó phô trương rời đi trong ánh mắt hâm mộ ghen tị đỏ hồng của mọi người mới đúng.

Số 1 nở nụ cười, cười đến nhật nguyệt vô quang, núi sông thất sắc: "Cô rất khiêm tốn. Tôi cũng tương đối vừa lòng, lên xe đi hóng gió cùng tôi chứ?"

Anh ta dắt tay tôi, đi về phía chiếc Lamborghini màu vàng sáng rọi, cỗ xe bí đỏ của lọ lem trong truyền thuyết.

Hẹn hò đến lần thứ ba trong rạp chiếu phim, Lâm Tuấn Kiệt lấy hết dũng khí âm thầm nắm tay tôi một cái, lại bị tôi lừ mắt rụt trở về. Đến lần thứ năm mới thuận lợi dắt tay tôi đi được nửa đoạn đường. Mà số 1 còn chưa đầy năm phút đồng hồ đã kéo tay tôi, còn tôi thì một chút phản kháng cũng không có, chỉ biết ngây ngốc đi theo.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương