Edit & beta: Minmin
Không khí gia đình yên ấm của Thẩm gia khiến Thẩm Tiểu Ngư vui vẻ, hạnh phúc lớn lên.

Tiểu Ngư Nhi cũng một lần nữa được hưởng sự ấm áp của gia đình.

Ở thời hiện đại, tuy rằng cha mẹ đối xử tốt với hắn, nhưng là bởi vì một số nguyên nhân.

Nhà của bọn họ và nhà bà nội không có đi lại nhiều.

Nhà của ông bà ngoại ở xa.

Sau khi cha mẹ mất, cậu cũng đã lớn rồi.

Ông bà nội cũng không quan tâm lắm, trong nhà cũng không có nhiều tiền tiết kiệm, chỉ là có một căn nhà ở nông thôn, cũng không có giá trị lắm! Thỉnh thoảng chỉ có ông bà ngoại đi qua thăm cậu.

Cuộc sống một mình khi học cấp 3 cũng không đói ăn.

Tuy không thiếu cái ăn cái cái mặc, lễ Tết nếu không đến nhà ngoại hoặc không muốn qua bên nội lúc nào cũng phải xem sắc mặt thì cậu chỉ có thể ở một mình.

Sau lại tới những ngày tận thế, càng là giãy giụa một mình ở bên bờ sinh tử! Gặp được, nhìn thấy đại đa số đều là hãm hại, phản bội! Tâm cậu cũng đi theo càng ngày càng lạnh, càng ngày càng ngạnh!!
Cũng may là từ khi đến Thẩm gia thôn, cậu đến Thẩm gia, tuy rằng không quá giàu có, nhưng có tổ phụ hiền từ, phụ cha nâng niu, được phu phu thúc thúc yêu thương, ngay cả ca ca nho nhỏ cũng thực che chở cậu.

Cuộc sống dần dần sưởi ấm trái tim sắt đá của cậu, và cậu nhanh chóng chấp nhận những thành viên gia đình đáng yêu này từ trái tim mình.

Bây giờ cậu chỉ đang tận hưởng tình yêu thương của gia đình và làm cho cuộc sống gia đình của cậu tốt hơn trong khả năng mình có.

Tiểu Ngư Nhi vui vẻ lớn lên 5 tuổi, thân thể của tổ phụ thỉnh thoảng được uống nước suối càng thêm sung sức, vai không còn đau, thắt lưng và chân cũng không còn đau nữa.

Phụ thân sức lực càng ngày càng mạnh! Sau một ngày làm việc không thấy mệt mỏi.

Ca ca lớn lên khỏe mạnh, càng ngày lanh lợi.


Đặc biệt a cha có thay đổi lớn nhất, vốn thân thể hư nhược càng ngày tốt hơn! Vốn dĩ đại phu nói thân thể không tốt, sau này sinh con sẽ khó khăn.

Ai biết rằng sau khi khỏe lại, cư nhiên tại thời điểm Tiểu Ngư Nhi được 5 tuổi thì mang song thai! khi đó lu nước trong nhà về cơ bản được Tiểu Ngư Nhi thay thế bằng nước suối.

Vì vậy, cặp song sinh được nuôi dưỡng bằng nước suối từ khi bắt đầu mang thai.

Trong mười tháng mang thai song sinh, a cha là nhẹ nhàng nhất, có thể ăn ngủ, trong thai kỳ phản ứng cũng không lớn, cả người vẻ mặt rạng rỡ!
Được dưỡng đến tốt, nên khi sinh ra cũng không tốn nhiều công sức.

Cặp sinh đôi này sinh ra trắng trẻo, tuy rằng không được như Tiểu Ngư Nhi, nhưng trông chúng đẹp hơn những đứa trẻ nhà khác rất nhiều! Đặc biệt là tròng mắt xoay tròng liên tục Thật là lanh lợi! Cả nhà đều rất thích bọn nhóc.

Tiểu Ngư Nhi tuy không lớn nhưng cũng rất yêu thương hai cậu em trai.

Hai đệ đệ đều là tiểu hán tử, nhìn rất giống nhau.

Chỉ là đứa nhỏ hơn có nốt ruồi nhỏ dưới miệng và hai đệ đệ có sự khác biệt lớn về tính cách: Đứa lớn thì trầm tính hơn, chỉ khác là khi đói thì khóc lên một tiếng còn lại thì thực ngoan.

Đứa nhỏ thì rất ồn ào và thường xuyên quơ tay múa chân, nếu không ai để ý, nhóc sẽ khóc ầm lên để lôi kéo!
Khi đứa nhỏ khóc, đứa lớn sẽ cố gắng vươn bàn tay nhỏ bé của mình ra, cho thấy nhóc đã sẵn sàng vỗ về và an ủi đứa em ngốc nghếch của mình.

Ai mà biết được rằng khi nghe thấy một tiếng của a cha ngay lập tức ngừng khóc! Hơn nữa nước mắt đều không có! Cao lãnh tiểu ca ca cũng chỉ có thu hồi móng vuốt, khinh bỉ xem thường đệ đệ liếc mắt một cái! Đương nhiên rồi! Nhìn đến a cha lại đây, như vậy Tiểu Ngư Nhi ca ca cũng sẽ theo sau!!
Trong khi a cha đang ôm lấy đứa em trai ngốc nghếch của mình, tiểu ca ca của chúng ta nhìn chằm chằm vào cánh cửa với vẻ mong đợi.

Quả nhiên, qua một lúc, nhóc thấy ca ca 5 tuổi của mình đang loay hoay xoay người qua ngưỡng cửa hơi cao.

Liền nhìn thấy ca ca đang bò trên ngưỡng cửa trước, trước đưa một chân ngắn đặt xuống đất, lại dùng lực đặt một chân còn lại xuống! Thật vất vả mới đem toàn bộ tiểu thân mình từ bên ngoài tiến vào.

Sau khi đứng vững thì vỗ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm mới chạy tới.

Gần nhất liền hướng về phía đứa lớn nhe răng cười đến thoải mái! [ Tiểu Ngư Nhi của chúng ta cưng ghê ]
Ân hừ! Kỳ thật đứa bé lớn rất thích mùi hương trên người Tiểu Ngư ca ca! Có lẽ là bởi vì linh khí trong không gian, Tiểu Ngư Nhi từ trước đến nay đều rất được hài tử và động vật nhỏ yêu thích.


Trong nhà, gà con và Viên Viên lúc nào cũng thích vây quanh Tiểu Ngư Nhi lắm! Viên Viên đã 5 tuổi rồi, từ 3 tuổi đã trưởng thành ròi, luôn ở cùng Tiểu Ngư Nhi lúc còn là sơ sinh! Khi Tiểu Ngư Nhi 5 tuổi, chú chó nhỏ cũng đã 5 tuổi rồi.

Thân hình của chó bình thường cũng đã xuống dốc rồi, nhưng Viên Viên trông như một người đàn ông tràn đầy năng lượng.

Viên Viên thì khỏe hơn nhiều so với những con chó bình thường, cũng nhanh nhẹn hơn và có IQ cao hơn nhiều.

Chỉ cần nhìn thấy Tiểu Ngư Nhi lúc nãy bò qua ngưỡng liền nhảy theo, trong miệng ngậm một chiếc nôi lớn.

Đây là chiếc nôi lớn do tổ phụ làm sau khi song sinh ra đời.

Bọn nhỏ nằm trong đó thực thoải mái!.

Sau khi cho hai bảo bảo ăn xong.

A cha ôm hai đứa vào trong nôi, để Viên Viên ra ngoài chơi với Tiểu Ngư ca ca.

Vừa đi ra ngoài liền nhìn thấy Hưng a cha cùng Đào ca nhi đi tới.

Đào Ca nhi đã 8 tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn, có chút da thịt, không giống lúc trước có bộ dáng bị gió thổi bay.

Tình trạng của Hưng a cha cũng đã khá hơn, không còn ho nhiều như trước, và tinh thần đã tốt lên khá nhiều, đều là nhờ Tiểu Ngư Nhi.

Hưng a cha thường xuyên mang theo Đao ca nhi qua đây, a cha ở nhà một mình, muốn có người nói chuyện, nhà cũng gần nên sẽ thường xuyên đến.
Nói là trong nhà có mấy ca nhi dạy chúng thêu thùa, và làm điểm tâm cho bọn nhỏ ăn.

Dần dà rồi thường xuyên lưu lại đây ăn cơm.

Cơm đều dùng nước trong không gian nên cũng cải thiện thân thể bọn họ.

Tuy rằng không những người trong nhà, nhưng cũng đã tốt hơn rất nhiều.


Gần đây cũng phải dùng đến thuốc thang, Đào ca nhi cũng lớn lên môi hồng răng trắng, nhìn thoạt rất đáng yêu.

Thẩm Hưng về nhà nhìn đến như vậy,thực cảm kích gia đình của Tiểu Ngư Nhi, thường xuyên từ trên trấn mang đồ ăn hoặc đồ chơi mới lạ cho hài tử của bọn họ.

Ngay khi Hưng a cha vào cửa liền cùng a cha bọn họ ngồi thêu thùa, Đào ca nhi và Tiểu Ngư Nhi mang theo Viên Viên đến nhìn các tiểu bảo bảo.

Tiểu Ngư Nhi dùng bàn cát do Mao Mao làm để dạy Đào ca nhi nhận biết, chữ ở nơi này là dạng phồn thể giống hiện đại.

Mao Mao 7 tuổi đã bắt đầu học đường, Tiểu Ngư Nhi thường quấn lấy ca ca để nhóc dạy chữ cho mình.

Dần dần mọi người trong nhà đều biết Tiểu Ngư Nhi 5 tuổi đã có thể nhớ kỹ các mặt chữ ca ca dạy.
Vốn dĩ Mao Mao thông minh hơn người vì thường uống nước suối không gian, trong mắt tiên sinh liền được coi trọng.

Hiện tại đệ đệ nhanh như vậy đã nhớ kỹ,còn nhóc mất cả ngày mới nhớ được.

Liền bị kích thích không nhẹ! Càng nỗ lực học tập.

Như thế nào cũng không có thể bị đệ đệ so với đi xuống đâu!
Đào ca nhi mới chỉ thấy Tiểu Ngư Nhi viết một lần, mắt nhìn liền háo hức, cũng muốn học chữ! Bởi vì Thẩm gia thôn bọn họ không có học đường, Mao Mao ca ca cũng phải đi thôn khác đi học,sáng sớm liền ra cửa, buổi tối mới có thể về nhà, giữa trưa cơm đều là chính mình mang theo đi.

Cho nên chính là mỗi ngày buổi tối Mao Mao ca ca dạy cho Tiểu Ngư Nhi, ngày hôm sau Đào ca nhi theo a cha của nhóc đến đây để học.

Học hỏi từ Tiểu Ngư Nhi.

Tuy rằng nhóc không thể nhớ nhanh như Tiểu Ngư Nhi, nhưng học xung không tồi! Haha! Ngụy hài tử không thể khi dễ hài tử thật.

Ahahaha!!!
Một ngày của Tiểu Ngư Nhi trôi qua chính là ồn ào với các bảo bảo, cùng chơi đùa với Viên Viên và dạy chữ cho Đào ca nhi.

Buổi tối sau khi ăn xong cơm chiều, thắp đèn dầu liền hướng ca ca dạy học, sau đó tất cả trở về phòng nghỉ ngơi.

Khi Tiểu Ngư Nhi 3 tuổi, kiên trì muốn ở một mình một phòng.

Khi còn nhỏ quá không tự đi tiểu nên không nói,nhưng mà hằng đêm nghe tiếng động của phụ cha, Tiểu ngư không thể nào ngủ nổi.

Tiểu Ngư Nhi cảm thấy thật đau khổ!! Tốt nhất là nên phân phòng ngủ.


Phòng của Tiểu Ngư Nhi ở bên cạnh phòng Mao Mao, phòng của phụ cha cũng ở cách vách.

Tiểu Ngư Nhi vẫn còn nhỏ, cho nên mỗi đêm phụ thân hoặc a cha đều sẽ kiểm tra trước khi đi ngủ, xem có đắp chăn đầy đủ hay không,có bất kỳ nỗi sợ hãi nào không?
Tiểu Ngư Nhi thường giả bộ ngủ qua cho a cha cùng bọn họ kiểm tra, sau đó tiến vào không gian.

Đất không gian vốn đã rất tốt, khi cậu khoảng ba tuổi, không bị giám sát liên tục, cậu thử đi vào trong đó, cư nhiên lại thành công.

Sau đó, cậu thường xuyên đi vào! Cả người đi vào và cảm thấy thoải mái hơn nhiều so với chỉ đi vào bằng thần thức! Điều tuyệt vời nhất là cậu có thể tự mình trực tiếp ăn hoa quả trong không gian do chính mình trồng.

Ngoài cây đào và cây mận có trong không gian hiện tại của cậu, còn có cây táo tàu, cây lê, cây quất và những cây giống khác lần lượt được nhập lậu từ bên ngoài vào.

Cậu đặc biệt tìm được cây giống có ở trong sân nhà hoặc nhà Hưng a cha để đưa trồng trong không gian! Cây được dưỡng trong đó thì chỉ mất tầm mộ thành là trưởng thành.

Các loại rau trong không gian cũng trở nên rất phong phú, a cha bọn họ thường xuyên phát hiện vườn rau dưa trong nhà,không nhổ tỉa mà vẫn thưa đi một chút.

Sẽ nói sao? Đương nhiên là sẽ không nói nguyên nhân.

Ha!ha!ha!.

Nếu trong nhà có trái cây chín, cậu sẽ thay loại trái cây đó vào không gian, nhân tiện cậu cũng tưới một ít nước suối cho cây ăn quả và rau trồng trong sân.

Hương vị các loại rau trồng thực tươi ngon.

Cậu cũng không lấy rau từ không gian ra thay thế nữa.

Đợi lớn hơn một chút liền xin a cha nửa mẫu vườn để tự trồng rau, như vậy có thể quang minh chính đại mang rau từ trong không gian ra.

Trong không gian không có loại động vật nào, nếu trộm một con gà con thì thấy quá lộ, huống chi đừng nói là gà lớn! Trong nhà mất gà, người nhà sẽ thấy thương tâm.

Cho nên tự mình tự lực cánh sinh trước, không gian cứ thiếu động vật trước.

Chỉ có Viên Viên ngẫu nhiên được đi vào, chỉ là Tiểu Ngư Nhi sợ nó đạp hư rau dưa, liền gọi nó liên tục.

Đợi lớn lên rồi làm một hàng rào quây vườn rau, như thế sẽ mặc động vật chơi đùa..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương