Mạng Không Còn Lâu
Chương 24: ♦ Hỏi Đáp



[cáo] sau này cáo sẽ dùng từ lóng thịt tươi trong các truyện về lĩnh vực giải trí, thịt tươi dùng để chỉ những minh tinh mới nổi trẻ đẹp, thiếu kinh nghiệm tình trường, độ tuổi tầm 12-25, lớn hơn thì gọi là soái ca.

******

Lúc này Hứa Trần chậm rãi xuống giường, mặc áo khoác, thu thập đồ đạc của mình rồi quơ quơ vòng cổ với Lục Văn Tây.

Lục Văn Tây mới nhớ tới chuyện ẩn thân, không khỏi thở phào một hơi bò dậy, vội vàng chạy vào phòng tắm, không quản nước chảy ra từ vòi là nước hay máu, nhanh chóng chỉnh trang lại dáng vẻ của mình.

Hứa Trần cũng thực phối hợp chỉnh lý lại đồ đạc trong phòng, cố hết sức làm mọi thứ trông có vẻ gọn gàng sạch sẽ.

Lục Văn Tây rửa mặt chỉnh trang tóc tai, đồng thời ló đầu ra hỏi: “Bọn họ đi đến đâu rồi?”

“Anh có thể nhìn khí tràng của bọn họ.”

“Ồ.” Lục Văn Tây quay qua nhìn thử, quả thực có thể hình thấy hình dáng khí tràng mơ hồ, đám người kia vừa tiến vào gian phòng sát bên cạnh.

Lục Văn Tây vừa nhìn chằm chằm hành động của bọn họ vừa chỉnh kiểu tóc một chút, sau đó chạy ra gian ngoài từ ba lô mỹ phẩm lôi ra lọ kem dưỡng bôi loạn lên mặt, còn cầm bình sịt phun sương sịt khắp người, nhìn lướt một vòng căn phòng, cảm thấy không có sơ hở gì mới leo lên giường.

Nằm lên giường, Lục Văn Tây còn điều chỉnh tư thế một chút, suy nghĩ xem bộ dáng thế nào trông suất hơn. Lúc này chợt nghe thấy tiếng quét thẻ phòng, tiếp theo đó có người đẩy cửa bước vào trong.

Tốc độ của người dẫn đầu rất nhanh, bước chân rất nhẹ, những người khác cũng rón ra rón rén tiến vào.

Lục Văn Tây nhắm mắt lại giả bộ ngủ, sau đó anh cảm giác có người xốc chăn chui vào, còn vươn tay tới muốn sờ ngực mình. Lục Văn Tây túm lấy tay người nọ, mở mắt nhìn qua, liền thấy một cô gái cười hề hề như kẻ trộm nhìn mình, sau đó bắt đầu cười phá lên.

Lục Văn Tây không cảm thấy buồn cười chút nào.

Anh rụt người lùi ra sau, sau đó ngồi dậy, quét nhìn một vòng xung quanh.

Tiến vào phòng anh là bốn vị khách nữ của chương trình, hiện đang đứng ở phía trước, phía sau là nhóm nhân viên tổ tiết mục, còn có camera quay cận cảnh.

“Là Lục Văn Tây à? ! Ôi trời ạ!” Một cô gái cảm thán, dáng vẻ có vẻ rất hưng phấn. Trước lúc tiến vào phòng, bọn họ căn bản cũng không biết người bên trong là ai, vì thế phản ứng bất ngờ như vậy cũng thực bình thường.

Lục Văn Tây nhìn đối phương, ngoài cười nhưng trong không cười đáp lại.

Nói tới tiết mục này, người đầu tiên nghĩ tới khẳng định chính là Tiểu C, hình tượng thiết lập cùng hệ với Lục Văn Tây, là dạng thần tượng ngọt ngào đáng yêu. Diễn xuất không tính là quá kém nhưng cũng không quá tốt, chủ yếu chính là dung mạo, được xưng là công chúa quốc dân, hiện giờ có thể xem là một trong số những tiểu hoa đán nổi danh nhất.

Người thứ hai là Mạnh Kiều, hình tượng nóng bỏng gợi cảm, thường được gọi là Manh Manh, nổi danh độc miệng, rất thích trêu chọc khách nam trong chương trình. Những vấn đề sắc bén nhạy cảm trong tiết mục thường do cô đảm nhận.

Người thứ ba là Béo Mạc Mạc, hình tượng dí dỏm hài hước, trong tiết mục thường tạo chuyện gây cười, dáng vẻ đáng yêu, lúc cười rất cởi mở.


Người thứ tư là Ngụy Lam Đóa, là người lớn tuổi nhất trong bốn khách nữ, vốn đã gả vào hào môn rời khỏi giới giải trí một đoạn thời gian, còn sinh hai đứa nhỏ, một trai một gái, sau khi ly hôn thì quay về giới giải trí. Bởi vì đã vắng bóng một khoảng thời gian giá dài nên chỉ có thể dựa vào chương trình thực tế để kéo nhân khí, hình tượng ngự tỷ dịu dàng, thành thục.

Người kinh ngạc vừa nãy là Béo Mạc Mạc.

Tất cả mọi người đều chú ý thấy, sau khi mở to mắt nhìn thấy Manh Manh chui vào chăn của mình liền trực tiếp đen mặt, hơn nữa còn không chịu phối hợp, tựa hồ giây tiếp theo sẽ nhăn mặt, đám người không khỏi xấu hổ.

“Cậu so với trong TV còn suất hơn a, da dẻ tốt lắm, ngủ ngon không?” Ngụy Lam Đóa hỏi, ý đồ muốn không khí bớt căng thẳng một chút.

Lục Văn Tây kéo kéo cổ áo ngủ, một lần nữa nằm xuống giường, oán giận: “Sao ngon được chứ, bây giờ trời vẫn chưa sáng mà.”

Coi như nể tình, nương theo chủ đề phối hợp với bọn họ.

Lúc này Manh Manh đã leo xuống giường, cản thán: “Lục Văn Tây, tôi siêu thích diễn xuất của cậu a.”

Trước đó báo chí điên cuồng đưa tin Lục Văn Tây diễn xuất kém, hiện giờ Manh Manh cố ý nói vậy để trả đũa Lục Văn Tây làm mình xấu mặt khi nãy, thực sự không nể mặt.

Không khí vừa mới hòa hoãn một lần nữa sụp đổ, Manh Manh muốn nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Lục Văn Tây, như vậy sẽ hút rất nhiều người xem.

“Cô nói vậy tôi thực không biết nói gì.” Lục Văn Tây ôm chăn, nhìn Manh Manh nói: “Bởi vì tôi chưa xem cô diễn xuất bao giờ.”

“Nát tim rồi.” Manh Manh bị nghẹn, không có cách nào tiếp tục đề tài này.

“A, thật xin lỗi…” Lục Văn Tây đột nhiên ngồi thẳng dậy xin lỗi.

Biểu tình Manh Manh tốt hơn một chút, bất quá vẫn hờn dỗi nói: “Đừng tưởng bộ dáng suất thì tôi sẽ tha thứ cho cậu.”

“Không phải, chỉ là tôi đột nhiên nhận ra một vấn đề, cô là diễn viên đi?”

Ý tứ là, tuy diễn xuất của Lục Văn Tây không tốt nhưng ai cũng biết anh từng đóng phim. Còn Mạnh Kiều nổi danh nhất là các chương trình thực tế, từng đóng qua phim gì, không ai biết.

Biểu tình Manh Manh có chút cứng ngắc, vừa định nói gì đó thì đột nhiên bị tiếng kinh hô của Béo Mạc Mạc đánh gãy: “Ôi mẹ ơi, đây là ly của anh à?”

Béo Mạc Mạc phát hiện cái ly giữ nhiệt sặc sỡ trên tủ đầu giường.

Lục Văn Tây lập tức hốt hoảng, vừa nãy quá vội nên quên bén cái ly này, trong lòng thầm than, tiêu rồi, có lịch sử đen rồi.

Béo Mạc Mạc còn mở nắp ly nhìn thử bên trong: “Có cẩu kỷ cùng táo đỏ, trời ạ, soái ca cư nhiên dùng ly giữ nhiệt đáng yêu như vậy, còn uống cẩy kỷ với táo đỏ nữa. Các vị khán giả yêu mến, ấn tượng của Lục Văn Tây trong lòng tôi đã hoàn toàn thay đổi, biến thành tiểu thịt tươi đang ôm ly giữ nhiệt có hình chuột Micky a.”

Đến lúc này Tiểu C mới cảm thán một câu: “Wow, thực hiểu cách dưỡng sinh a.”

“Phụ nữ ở cữ thường uống thứ này đi?” Manh Manh đi tới, nhìn ly giữ nhiệt cảm thán.

Sau đó cả bốn vị khách nữ đều tới nhìn ly giữ nhiệt, còn cho camera đặc tả.

Lục Văn Tây bụm mặt, lén liếc nhìn Hứa Trần đang ẩn thân đứng trong góc, một bụng tức không có chỗ phát.

Kết quả Hứa Trần thực thờ ơ lạnh nhạt quan sát đám người.

Chờ nhóm khách nữ rời đi để Lục Văn Tây có thời gian rửa mặt chuẩn bị, Lục Văn Tây lập tức gọi điện cho Lâm Hiểu, bảo Lâm Hiểu chạy lên trang điểm cho mình.

Tổ tiết mục để lại một nhân viên công tác, người nọ giao vài gói đồ cho Lục Văn Tây, nói là trong tiết mục hôm nay, khách nam phải mặc trang phục thống nhất.

“Ừm.” Lục Văn Tây nhận lấy, nhân viên công tác liền rời đi.

Lúc này Hứa Trần mới mở miệng: “Cái người béo béo kia hôm nay có kiếp.”

Nghe vậy, Lục Văn Tây sửng sốt một chút, sau đó vội hỏi: “Kiếp gì, đào hoa à?” Anh chỉ biết mỗi kiếp nạn này.

“Ấn đường cùng chóp mũi có chút thâm đen, khó qua ba ngày.”

“Nói cách khác, Béo Mạc Mạc chỉ sống được cao lắm là ba ngày?”

“Đúng vậy, tôi thấy cô ấy đã duy trì được một ngày rồi, nói không chừng hôm nay hoặc ngày mai sẽ gặp nạn.”

Lục Văn Tây trợn to mắt, xác nhận: “Không phải chứ?”

“Nhân trung cô ta đã bị hắc khí nhập rồi, rủi ro rất lớn, nếu qua được nạn này thì có thể sống, bằng không chết là không thể nghi ngờ.” Hứa Trần vô cùng chắc chắn trả lời.

“Sẽ không phải là gặp nguy hiểm trong lúc quay đi?”

“Không rõ.”

“Em nói chuyện này với anh, có phải anh có thể giúp cô ấy thoát nạn không?”

“Đây là một cơ hội tích đức hành thiện, bất quá anh phải nhớ kỹ, không cần cố ý cản trở hành động của cô ấy, một khi kiếp nạn không thể xuất hiện, nó sẽ phát sinh vào một lúc khác, nhất định phải xảy ra mới thôi.”

Lục Văn Tây nghiêm nghị gật đầu, biểu thị mình đã hiểu.

Sau khi Lâm Hiểu tới liền bắt đầu trang điểm cho Lục Văn Tây, còn cố ý chỉnh lại kiểu tóc cho phù hợp với quần áo mà tổ tiết mục chuẩn bị.

Quần áo tổ tiết mục chuẩn bị là đồ rằn ri, bên trong là áo thun bó sát, mặc vào đặc biệt tôn lên dáng người. Giầy cũng là kiểu giày quân đội, nhìn rất suất.


Nhiệt độ H thị cao hơn B thị không ít, khá ấm áp, Lục Văn Tây không mặc áo khoác, trực tiếp quấn bên hông, vốn còn phối hợp thêm một cái vòng cổ, bất quá sợ vướng víu trong lúc làm nhiệm vụ nên tháo xuống.

Lúc chỉnh lại kiểu tóc cho Lục Văn Tây, phần tóc mái được vuốt ngược lên trên trông khá nam tính, sau đó Lâm Hiểu liền phát sầu: “Em không có kinh nghiệm phương diện này lắm, có cần dùng keo cố định không?”

“Đừng, như vậy giống như đội nón ấy, khó chịu lắm.”

Tạo hình xong, Hứa Trần cùng Tạ Khả ở lại khách sạn, nhiệm vụ của hai người là ở trong phòng ngủ bù.

Anh Lưu không nói gì về việc tối qua Hứa Trần không về phòng, vẫn là dáng vẻ khiêm tốn trầm ổn như trước. Lâm Hiểu thì cảm thấy thứ gì cũng phải mang theo, cuối cùng hai người mỗi người vác một cái ba lô thật lo đi theo tổ tiết mục.

Tới trường quay, đầu tiên nhóm khách nam hội hợp ở đại sảnh lầu một, lúc này đã bắt đầu quay chụp.

Lục Văn Tây vừa mới xuống lầu không lâu, người đầu tiên nhìn thấy là Du Ngạn, cư nhiên tạo hình cũng tương tự như anh, cũng cột áo khoác trên lưng, cứ như hai người đã thương lượng từ trước vậy. Bất quá dáng người Du Ngạn tốt hơn một chút, phần lưng có hình tam giác xinh đẹp, cơ bắp rắn chắc tỏa ra hormone nam tính.

Dáng người Lục Văn Tây kỳ thực cũng không tệ, bất quá so với Du Ngạn thì quả thực gầy gò hơn nhiều.

Sau khi nhìn thấy Du Ngạn, Lục Văn Tây lập tức chào hỏi: “Ai nha, bảo vệ tới rồi a.”

Du Ngạn thực bất đắc dĩ, bất quá cũng không tức giận, chỉ hỏi: “Cậu trải nghiệm chưa?”

“Vụ một đám người chạy tới gọi dậy lúc tờ mờ sáng à?”

“Ừm.”

“Rồi, quả thực so với gặp quỷ còn đáng sợ hơn, vừa mở mắt ra liền nhìn thấy trong chăn mình xuất hiện một người lù lù.” Lục Văn Tây căn bản không thèm chú ý tới camera, anh sớm đã tập thành thói quen bị quay hình, vì thế thực thản nhiên đứng trước ống kính nói chuyện với Du Ngạn.

Du Ngạn đánh giá Lục Văn Tây một chút, hoài nghi đại thiếu gia này sẽ đột ngột phát giận, bất quá không nghe thấy động tĩnh gì cũng an tâm, bật cười trêu chọc: “Sao, cậu từng gặp quỷ rồi à?”

“Gặp rồi, sao lại chưa chứ?” Lục Văn Tây nói xong liền vươn ngón tay, tỏ vẻ giận dỗi dùng ngón trỏ đẩy trán Du Ngạn một chút: “Quỷ này.”

Du Ngạn sửng sốt, bất quá rất nhanh liền hồi phục tinh thần, cười cười xoa xoa trán, ánh mắt sáng lấp lánh tựa hồ đang phóng điện.

Lục Văn Tây không dây dưa nhiều với Du Ngạn, đi thẳng tới chỗ ngồi được định sẵn, hai vị khách nam khác cũng lên tiếng chào hỏi.

Hai người này không chung công ty với Lục Văn Tây, vì thế cũng không đặc chiệt chiếu cố anh, bất quá trước ống kính nên vẫn giữ phép lịch sự.

Nhìn thấy một trong hai người, Lục Văn Tây liền vui vẻ, thật không ngờ người này cũng tham gia.

Anh từng trêu tên người này không ít lần, kỳ thực tên rất dễ nghe, là Đẳng Nhạn, nghe rất có tính nghệ sĩ, thế nhưng lại họ Bạch, ghép ba chữ lại là Bạch Đẳng Ngạn, ý nghĩa liền thay đổi hẳn, đồng âm có nghĩa là trợn trắng mắt.

Tính ra thì tên Bạch trợn mắt của Bạch Đẳng Nhạn cùng Lục hôn diễn của Lục Văn Tây thật sự là bạn khố rách áo ôm, vì thế Lục Văn Tây thực nhiệt tình đi qua bắt tay Bạch Đẳng Nhạn: “Xin chào Bạch trợn mắt, tôi là Lục hôn diễn.”

Bạch Đẳng Nhạn vừa nghe liền vui vẻ, suýt chút nữa đã sặc nước miếng, cười ha hả không ngừng bắt tay với Lục Văn Tây: “Xin chào xin chào.”

Người cuối cùng, Lục Văn Tây cũng quen.

Trương Cửu Triết, cùng lứa với anh, hai người tuy chưa từng tranh tài nguyên với nhau nhưng vẫn luôn cạnh tranh với nhau, hai người đều là tiểu thịt tươi theo tạo hình mỹ thiếu niên phản nghịch, nhân khí đều rất cao, vì thế vẫn luôn có người mang bọn họ ra so sánh.

Bị so tới so lui mãi, hiện giờ gặp mặt liền có chút xấu hổ.

Chân chính kết thù là đoàn đội của Trương Cửu Triết, muốn mượn tên Lục Văn Tây để tạo đề tài, tỷ như hai thiếu niên giống giống nhau, Trương Cửu Triết càng thích hợp với vai xxx hơn. Hàn Phạm Minh nhìn không vừa mắt liền phản kích, nói Trương Lâu Triết chỉ thích hợp diễn mấy vai đúng hình tượng, những loại hình khác liền không diễn được, fan của hai người cũng tham gia tranh luận, chuyện đã kéo dài hơn hai năm.

Bất quá ngoài mặt hai người chưa từng biểu lộ thù địch, vẫn hữu hảo bắt tay chào hỏi.

Ải đầu tiên của tiết mục ‘Tỷ Muội’ có tên là ‘Phòng Vấn Đáp Của Ma Nữ’, tất cả khách mời sẽ vào phòng, thông qua phương thức hỏi đáp để tiếp xúc với nhau, hiểu nhau hơn, sau đó chọn ‘tình lữ’.

Những câu hỏi trong ải này thường rất sắc bén, là một trong những điểm nhấn của tiết mục.

Sau khi bốn người đến đông đủ thì cùng đi tới đại sảnh tầng một, đó là một căn phòng được bố trí lâm thời, chính giữa là một cái bàn tròn, hai bên có đặt sẵn ghế dựa, khách nam ngồi một bên, khách nữ đã ngồi chờ sẵn.

Sau nghi thức chào hỏi hoan nghênh, người đầu tiên bị hỏi là Du Ngạn. Vấn đề khá cơ bản: “Anh thích loại hình nữ giới nào?

“Nữ là được.” Du Ngạn thực chân thành trả lời.

“Anh đã kết giao với bao nhiêu cô gái rồi.” Hỏi vấn đề này là Tiểu C.

“Tôi nói mình chưa từng kết giao, em có tin không?” Du Ngạn hỏi lại.

“Vậy cậu đã kết giao với bao nhiêu chàng trai rồi?” Manh Manh thực sắc bén hỏi.

Du Ngạn lập tức cười lớn: “Ha ha ha, đừng nháo, nghiêm túc chút nào.”

Những vấn đề sau đó đều được Du Ngạn khéo léo đẩy đưa cho qua chuyện.

Tiếp theo chính là Lục Văn Tây, vẫn là những vấn đề đó.

Béo Mạc Mạc là người đầu tiên mở miệng: “Tuy hôm nay trong bốn vị khách nam, nam thần của em là Du Ngạn nhưng em thực sự rất thích anh a.”

Lục Văn Tây mỉm cười, sau đó làm động tác trái tim với Béo Mạc Mạc, làm cô nàng ôm mặt kích động nói: “Hôm nay thực sự quá hạnh phúc a, đúng là một bữa tiệc thị giác thịnh soạn.”

Quả thực bốn vị khách nam hôm nay đều có thể xem là loại hình tiểu thịt tươi đang hot, Du Ngạn có thể xem là người lớn nhất, vì tác phẩm ra đời nhiều hơn.


Béo Mạc Mạc tiếp tục hỏi: “Anh thích dạng con gái thế nào?”

“Ít nói.” Lục Văn Tây đáp.

Béo Mạc Mạc lập tức giơ tay: “Em nói ít lắm.”

Tiểu C khá nhu thuận, vì thế chỉ hỏi: “Xin dùng một câu chứng minh anh thường xuyên lướt weibo.”

“Nghe nói mắng Lục Văn Tây sẽ có người like.” Lục Văn Tây không chút do dự đáp.

Lục Văn Tây vừa nói xong, toàn trường lập tức cười phá lên, Béo Mạc Mạc lập tức bổ sung: “Đúng rồi, còn gì mà… có bao nhiêu like tôi sẽ đánh Lục Văn Tây bấy nhiêu quyền.”

Du Ngạn cũng nói theo: “Đúng vậy, nếu đọc bình luận thì nhất định sẽ thấy fan yêu cầu đừng đánh mặt.”

Lục Văn Tây nghe vậy cũng cười ha hả, gật đầu nói: “Cám ơn mọi người đã chú ý.”

Đây có thể xem là một cách tự trêu mình, dùng đen để tẩy trắng hình tượng.

Vấn đề của Ngụy Lam Đóa thì khá sắc bén: “Nghe nói cậu rất hay nói tục, là thật à?”

“Fuck!” Lục Văn Tây ngắn gọn đáp.

Bạch Đẳng Nhạn nghe vậy liền trợn to mắt hỏi: “Mấy lời này sẽ bị hậu kỳ biến âm đi?”

Ngụy Lam Đóa bật cười, sau đó mọi người cùng làm ra âm thanh ‘bíp——‘.

Đến phiên Manh Manh, vị này là người chuyên hỏi những vấn đề rất nhạy cảm: “Gần nhất nghe nói cậu rất bảo vệ hình tượng Đặng Huyên Hàm, là vì quan hệ của hai người rất thân thiết sao, có người từng chụp được ảnh hai người ở chung một khu.”

Vấn đề này khá mẫn cảm.

Toàn trường lập tức an tĩnh.

“Ở cùng một khu thì có nghĩa là quan hệ thân thiết sao, vậy hiện giờ chúng ta ngồi nói chuyện chung một phòng như vậy, không phải tôi có thể làm cô mang thai rồi sao. Có phải hai trường hợp rất giống nhau không?”

Trả lời thự… thực không khách khí chút nào.

Du Ngạn khụ một tiếng: “Kỳ thực tôi cảm thấy trong giới giải trí này, hoặc có thể nói là cả nước này, người có thể bao dưỡng nổi Lục Văn Tây có thể đếm trên đầu ngón tay.”

Những lời này có thể xem là giúp Lục Văn Tây giải vây, đồng thời cũng đứng về phe trừng trị Vệ Hạo Đông.

Ám chỉ trong câu nói là Vệ Hạo Đông được Đặng Huyên Hàm bao dưỡng nên mới phát sinh chuyện ngoại tình như vậy. Nếu Lục Văn Tây cùng Đặng Huyên Hàm ở cùng một chỗ, khoảnh cách tuổi tác lớn như vậy, thực sự có chút phi thực tế. NẾu là bao dưỡng, chỉ sợ là Lục Văn Tây bao dưỡng Đặng Huyên Hàm.

Ai chẳng biết Lục Văn Tây chính là Lục đại thiếu gia nổi danh a?

Béo Mạc Mạc cũng giúp giải vây: “Kỳ thực nếu Lục Văn Tây muốn bao dưỡng người khác thì rất nhiều người sẵn lòng a.”

“Tôi cũng thấy vậy, dù sao vừa có tiền lại còn đẹp trai, nếu phải chọn bạn trai, tôi cũng chọn người như vậy.” Bạch Đẳng Nhạn tiếp lời: “Bất quá tôi càng thích chị gái xinh đẹp hơn.”

“Ô, hóa ra anh thích tình yêu chị em à?” Lục Văn Tây phát hiện trọng điểm.

Bạch Đẳng Ngạn sửng sốt, nghi hoặc hỏi: “Hóa ra khách nam cũng có thể hỏi khách nam khác à?”

Mọi người lập tức bật cười, cho qua vấn đề này, người bị hỏi kế tiếp là Trương Cửu Triết.

Lục Văn Tây nhếch khóe miệng quay qua nhìn Du Ngạn, dư quang khóe mắt đảo tới một đoàn tử khí màu đen, quỷ hồn kia vẫn luôn đi theo Du Ngạn như hình với bóng.

Trong mắt Lục Văn Tây, trong phòng hiện giờ không chỉ có tám vị khách cùng nhân viên tổ tiết mục mà còn một đám quỷ fan. Sở dĩ vị bên cạnh Du Ngạn hấp dẫn lực chú ý của Lục Văn Tây là vì dáng vẻ quỷ nam kia không tồi, là một quỷ nam trẻ tuổi rất dễ nhìn, nhan sắc tuyệt đối là nổi trội trong đám quỷ.

Hoặc nên nói là xét trong giới giải trí cũng có thể xem là không tồi.

Đã chết rồi, thực đáng tiếc.






Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương