"Tùy anh suy nghĩ! Tôi vốn sòng phẳng, anh cứu tôi một mạng chắc chắn tôi sẽ trả lại.

Bây giờ tôi có việc phải đi"
A Mẫn nói xong thì đứng lên bước đi, ra đến cửa cô quay lại nhìn A Tam hỏi: "Đồ của tôi đâu?"
A Tam nhoẻn miệng cười sau đó rời khỏi ghế sofa vào phòng bếp.

Lát sau cậu đem ra một túi đồ đưa cho A Mẫn.

A Mẫn cầm lấy túi đồ rồi quay đi thì cậu giữ tay cô lại nói: "Tuy em không phải mẫu người tôi thích, nhưng em lại thu hút tôi một cách kỳ lạ.

"
A Mẫn nhíu mày nhìn A Tam, đây có thể gọi là cô đang được thả thính không? Nhưng người thẳng thắn như A Tam thì lần đầu A Mẫn gặp.

Cô hất tay A Tam ra sau đó lạnh giọng: "Đừng buông lời tán tỉnh khi không hiểu gì về tôi.

Tôi thấy anh không tệ, nhưng cách anh nói chuyện khiến tôi khó chịu.

"
Không để A Tam trả lời, A Mẫn vội vàng rời đi.

Con trai thời nay khiển cô thật khó hiểu.

Con gái dịu dàng hiền thục ngoan ngoãn lại không thích.

Lúc tán tỉnh cô lúc nào cũng bảo cô không phải kiểu họ thích, vậy nhưng thu hút họ là sao? Ngoài việc thẳng thắn và ăn nói không kiêng dè ra cô cũng chả có gì nổi bật.

A Mẫn läc đầu, không muốn suy nghĩ nữa.

Nếu như cô không theo con đường sát thủ thì chắc chắn sẽ cảm thấy vui với những lời tán tỉnh.


Nhưng đã theo con đường này rồi thì những thứ đó chỉ là phù du mà thôi.

Nhìn thấy A Mẫn rời đi thì A Tam vẫn dõi theo dù cô đã đi xa.

Lúc này trên lâu có một người đi xuống, người này nhìn theo hướng của A Tam mà hỏi: "Tam! Cô gái đó có phải A Mẫn không?"
"A Nhất! Sao cậu lại hỏi vậy?"
A Tam nhíu mày, mục đích của boss tuy cậu không rõ nhưng chắc chắn chẳng phải điều tốt lành gì.

A Nhất nhìn A Tam sau đó trâm giọng: "Cậu cho cô ta uống thuốc giải! Độc của cậu người bị nhiễm không quá ba tháng chắc chắn sẽ chết.

Cô gái lúc nấy cậu đem về ít nhất cũng gần hai tháng rồi.

"
"A Nhất! Tôi ghét sự nhạy bén này của cậu.

"
A Tam quay vào trong nhìn đối diện A Nhất có chút không vui.

A Nhất rất nhạy bén, nhìn qua liền biết người đó có trúng độc hay không.

Cũng chỉ cần qua cách tiếp xúc là biết người đó có phải là những kẻ ngụy trang hay không.

Vậy nên Zero có chín người đắc lực, cũng là chín người có khả năng khác nhau.

"Có phải boss đã nói gì khiến cậu đồng ý tham gia nhiệm vụ lần này không?"
A Nhất nhìn A Tam.

Bình thường A Tam rất ít khi tham gia nhiệm vụ nếu không phải tình huống khẩn cấp.

Lần này lại không thể từ chối thì A Nhất cũng bán tín bán nghi.

A Tam nhíu mày, "Vậy tại sao cậu lại nghe theo sắp đặt của boss?"
Cậu thắc mắc, với bản lĩnh của A Nhất thì không nên nghe theo sắp đặt của boss như một con cờ, nó rất lãng phí tài năng.

Nhưng A Nhất lại chỉ cười, "Mỗi người điều có mục đích và lý do riêng.

"
"Vậy sao? Ngay cả việc thuận theo ý boss mà làm cũng là vì lý do riêng sao?"
A Tam khó chịu nhìn A Nhất, lúc trước con người A Nhất không có như vậy.

A Tam cảm thấy A Nhất ngày càng thay đổi, nhưng A Nhất lại nhìn A Tam cười nhạt: "Phải! A Tam, cậu cũng thay đổi rồi"
Cậu biết chứ, nhưng cậu cũng không muốn A Nhất đi chung con đường với boss.

Cậu nhìn A Nhất nhắc nhở: "Tuy tôi không biết boss với A Mẫn có quan hệ gì, nhưng kẻ thù của A Mẫn ở nước Z đang lên kế hoạch gì đấy"
A Nhất đưa lon bia cho A Tam sau đó lại sofa ngồi.

Vì vấn đề này nên cậu mới ở đây.

Nếu không phải boss bận việc chưa có thời gian qua nước Z thì những chuyện này cũng không đến lượt A Nhất giải quyết.

Cậu thở dài nhìn A Tam: "A Tam! Tôi muốn nói với cậu một chuyện, hy vọng cậu sẽ có chọn lựa tốt nhất cho mình.

"

"Là chuyện gì?"
A Tam uống một ngụm bia sau đó cũng lại ghế sofa ngồi.

A Nhất lúc này mới nghiêm túc, "Boss không hẳn xem A Mẫn là con cờ, bởi vì boss yêu A Mẫn.

Boss ép cậu đến đây là vì cậu biết mặt A Mẫn, phải không?"
A Tam không bất ngờ lảm vì điều này, nhưng lại có chút không ngờ tới boss yêu A Mẫn.

Cậu biết lựa chọn của A Mẫn là gì, nhưng cậu sẽ không nói ra.

Cậu nhìn A Nhất cười nhạt: "Boss sẽ bị A Mẫn từ chối thôi! A Nhất! Tôi tôn trọng cậu, vậy nên cậu giúp tôi một chuyện đi.

"
A Nhất im lặng không nói gì, A Tam lại nói: "Ngạo Thiên cuối tuần này sẽ gặp đối tác, chắc chắn A Mẫn sẽ đi theo.

Cậu muốn giải quyết sao cũng được, nhưng đừng để A Mẫn bị liên lụy theo"
"A Mẫn muốn thì tôi cũng đâu có ngăn được, hơn nữa làm sao cậu lại khẳng định như vậy?"
A Nhất có chút thắc mắc, ngay cả khi nào Ngạo Thiên đi gặp đối tác cậu cũng chưa biết, vậy mà A Tam lại nằm bắt thông tin này nhanh hơn cả cậu.

"Trong túi đồ của A Mẫn có một số vật dụng chuẩn bị cho việc đi du thuyền, cho nên tôi đoán chắc cô ấy sẽ đi cùng Ngạo Thiên.

"
Thấy A Nhất có chút thắc mắc nên A Tam lên tiếng giải thích, nghe vậy thì A Nhất nhếch môi cười: "Chỉ cần A Mẫn không đi lên chuyển tàu đó là được.

"
Vừa nói xong thì điện thoại của A Nhất hiện lên một tin nhắn, cậu xem xong thì nhoẻn miệng cười nhìn A Tam: "Tối nay con thuyền đó sẽ xuất phát, nếu cậu muốn A Mẫn trễ chuyển đi chỉ có một cách"
"Cách gì?"
A Tam nhìn A Nhất thì cậu mới gợi ý: "Tiểu Ngũ và A Lục tối nay sẽ nhằm vào tòa nhà của tổ chức HM, mục đích chính là tạo ra hỗn loạn giữ chân A Mẫn lại.

"
"Hà Minh mạnh như vậy, A Mẫn chắc chắn sẽ không xen vào.

"
A Tam nhíu mày, cách này chỉ khiến A Mẫn trốn đi nhanh thêm thôi.

A Nhất cười, "Cách này sẽ giữ chân A Mẫn lại, bởi vì cô ấy sẽ không muốn tình cảnh như năm xưa lập lại"
A Tam nghe xong thì không nói gì, cậu uống hết lon bia sau đó đứng dậy về phòng.


Chỉ cần không đi trên con thuyền đó cùng Ngạo Thiên là được, những việc khác cậu không quan tâm.

Khi A Mẫn về đến tổ chức thì trời cũng ngả màu hoàng hôn, lúc này cô mới mở điện thoại ra xem thì nhận được một tin nhắn của Tuấn Kỳ.

Cậu ta nói rằng tối nay bọn họ sẽ xuất phát trên thuyền số 004, vì có một chút trục trặc nên chuyển đi xuất phát trước hai ngày.

A Mẫn soạn đồ trong túi lúc đi thương mại ra sau đó chuẩn bị hành lý.

Lúc này bên ngoài bắt đầu có tiếng ồn ào, cô mở nhẹ cửa ra nhìn xung quanh thì thấy phía xa có một đám cháy lớn.

Mà đám cháy đó xuất phát từ phòng ngủ của chú cô - Hà Minh.

A Mẫn vội vàng chạy ra ngoài, cô hỏi một số người thì mới biết phòng làm việc của chú cô bị tập kích.

Cô chạy nhanh qua đó thì lửa đã cháy hơn một nửa, mọi người lúc này thì lo dập tắt lửa nhanh nhất có thể để tránh lây lan các khu khác.

Cô đứng lặng người nhìn đám cháy, viễn cảnh này như lần trước cô đã từng thấy.

Cô ghét điều này, nhưng không thể nào xóa bỏ được.

Cô nhìn xung quanh sau đó phát hiện có hai người đang ở tòa nhà đối diện, chắc chắn bọn họ đã gây nên chuyện này.

A Mẫn chạy nhanh về phía tòa nhà đó trước khi để hai tên kia rời đi, vừa tới chân tòa nhà đã gặp bọn họ đi ra.

Cô chặn đường nhìn họ sát khí: "Các người phóng hỏa trụ sở tổ chức HM?""
"Cô nói gì, chúng tôi không hiểu! Làm ơn tránh đường, đừng cản trở"
Cô gái tóc ngắn nhìn A Mẫn không mấy dễ chịu nói khiến A Mẫn càng thêm chán ghét mà nhìn lại: "Đốt trụ sở còn muốn chạy, đừng nằm mơ.

"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương