Mai Nở Dưới Sao
-
Quyển 2 - Chương 169: Lời Hứa Của Đào Hoa
Để bảo toàn thông tin, hơn nữa cũng tránh liên lụy đến các Phong còn lại và Đông Bắc, Phong Thu đã chọn cách tự sát. Nàng lao vào kiếm của Mai Lang Vương và ra đi với khuôn miệng khép chặt. Nàng không tiết lộ bất cứ điều gì mà chỉ nói những lời nhăng cuội khó hiểu khiến chàng vô cùng tức giận.
Nàng vừa qua đời không bao lâu, Phong Xuân liền nhận được tin báo được gửi về từ gió và tức tốc chạy đến chỗ nàng. Khi thấy nàng chết trong tay Mai Lang Vương rồi nghe chàng kể ngắn gọn lại mọi tội lỗi của nàng, hắn ta vô cùng bàng hoàng.
Thật ra Phong Xuân không hề biết gì về những việc làm của Phong Thu, chỉ có Phong Đông và Phong Hạ do được nàng ta nhờ vả một số việc nên mới biết mà thôi. Phong Xuân luôn tuân theo mệnh lệnh của An Dương Vương ngày đó, sớm đã từ bỏ ý định giải cứu Phong Thần Phong Luân rồi. Thời gian ấy hắn chỉ tập trung hoàn thành các nhiệm vụ của mình, không mảy may chú ý đến Phong Thu.
Khi Phong Đông và Phong Hạ kể lại những việc làm của Phong Thu cho hắn nghe, Phong Xuân chỉ trầm mặc. Hắn đem xác nàng về nhà, ngồi thừ bên xác ấy suốt mấy canh giờ liền cho đến khi thân xác nàng hóa thành kết tinh hồn phách mới thôi.
Kết tinh hồn phách của Phong tiên là một ngọn gió. Phong Xuân dùng một lọ thủy tinh, đựng gió kết tinh từ linh hồn của Phong Thu vào đấy rồi cứ ôm cái lọ mà thẫn thờ. Gió trong lọ thi thoảng lại reo lên, ẩn trong gió là mà vài vụn lá úa tàn. Phong Xuân ôm chiếc lọ vào lòng rồi trở thành một kẻ mất hồn suốt mấy ngày trời, khiến cho Phong Đông, Phong Hạ vô cùng lo ngại.
Thế rồi một ngày hắn tìm thấy kỉ vật của Phong Thu. Kỉ vật đó có chứa lời nhắn mà nàng cố tình lưu lại cho hắn. Lời nhắn ấy có nội dung rằng, vì quá lo sợ Mai Lang Vương sẽ ngăn chặn kế hoạch của mình nên Phong Thu đã yểm thêm một loại cổ nguyền khác vào phong ấn "Sao đen". Cổ nguyền đó chính là hạt mầm, chỉ cần nó nảy nở, những phồn hoa đã tàn lụi của Đông Bắc sẽ trở về.
Mai Lang Vương sa sầm nét mặt.
Phong Đông nhẹ nói - Chỉ có Phong Xuân nắm được thông tin về cổ nguyền ấy.
Từ khi có được kỉ vật của Phong Thu, Phong Xuân thay đổi hẳn. Hắn trở nên cổ quái và man rợ, không còn là chính mình nữa. Những người "bạn hữu" xưa liên lạc với hắn và trao đổi với hắn điều gì đó, khiến dã tâm của hắn càng lúc càng trở nên to lớn. Sau cùng hắn đã đánh cắp năm con trâu vàng của Bản Thủ Thành và phản lại Đông Bắc.
Phong Xuân thoạt tiên cho quân đánh vào Mai Viện, sau đó dùng Phong Đông và Phong Hạ nhử Mai Lang Vương đi. Kế tiếp, hắn dùng Đào Hoa làm nội ứng, bắt Sao đem đến khoảnh rừng ấy. Chờ cho Quan Lang đến, bọn lính mà hắn cài sẵn liền bắn tên vào Quan Lang nhằm kích thích tâm trí Sao.
Hắn đã khiến em cảm động được một lần, dường như đã đạt mục đích, hắn nhanh chóng rời khỏi Thần giới Việt để đến hội quân với những người "bạn hữu". Phong Đông vì thương nhớ Đào Hoa nên không đi cùng hắn, cố tình nán lại Thần giới Việt để gặp nàng.
- Chẳng biết trong tương lai hắn sẽ bày ra những trò gì nhưng có vẻ hắn sẽ không dừng lại cho đến khi đạt được dã tâm của mình. Những người "bạn hữu" đã thu nhận hắn. - Phong Đông cẩn trọng cảnh báo.
- Những người bạn hữu? - Mai Lang Vương nghi hoặc - Bọn họ là ai? Bọn họ đóng vai trò rất quan trọng trong việc kích động Phong Thu và Phong Xuân đấy.
Phong Đông thở ra một hơi nặng nề, u ám nói - Vương, chúng ta đều từ quân doanh mà ra, chúng ta có những bí mật không thể tiết lộ của riêng mình.
Mai Lang Vương khoanh tay, nghiêm sắc mặt.
- Ta chỉ có thể tiết lộ cho ngài những chuyện có thể tiết lộ. Còn những chuyện mà ta đã thề trên danh dự phải giữ kín thì ta không thể tiết lộ được.
- Ừm. - Mai Lang Vương không truy vấn hắn nữa. Không cần hỏi hắn chàng cũng đại để đoán được phần nào đó rồi.
Giờ thì chàng đã lí giải được nghi vấn của mình. Thì ra ban đầu Phong Thu tấn công Sao và yểm phong ấn "Sao đen" lên tay em là vì nàng ta không biết rằng phải giết em trong trạng thái "Vì sao lõi" thì "Cánh cửa cấm" mới bị ảnh hưởng. Dường như Phong Thu không tấn công em vì "Cánh cửa cấm". Nàng tấn công em chỉ vì muốn giải cứu Phong Thần.
Riêng Phong Xuân, hắn mới đích thị nhắm đến "Cánh cửa cấm". Hắn không chăm chăm vào việc giết chết Sao như Phong Thu mà chỉ tập trung khiến em "cảm động". Vậy ra hành động của Phong Thu và Phong Xuân không liên quan gì đến nhau.
Những người bạn hữu mà Phong Đông nói hẳn là thuộc hạ của bọn ác thần sau cánh cửa. Chúng đã móc nối với Phong Xuân và cùng hắn nuôi dưỡng tham vọng phá hoại Thần giới. Thế thì, cuộc chiến trong tương lai không còn là cuộc đối đầu giữa Đông Bắc và Tây Bắc nữa mà đã trở thành cuộc chiến chống lại Phong Xuân và bọn phản thần.
Để đạt được tham vọng của mình, chúng hẳn là sẽ tìm cách khiến cho Sao "cảm động". Sự cảm động đã diễn ra được hai lần, chàng tuyệt đối sẽ không để nó diễn ra thêm một lần nào nữa.
Cuộc trò chuyện kéo dài đến đây thì xem như kết thúc, những gì cần nói Phong Đông đều đã nói còn những gì có thể khai thác từ chàng ta, Mai Lang Vương đều đã khai thác cả. Bốn người lại im lặng. Mai Lang Vương trầm ngâm thưởng trà trong khi Phong Đông lặng lẽ quan sát chàng.
Phong thái đó thật giống Hoa thần Ban Cơ. Tuy bề ngoài tựa như được đúc từ một khuôn với Phong Thần nhưng tính cách thì trầm lặng và nghiêm nghị hệt như Hoa Thần vậy. Mai Lang Vương làm việc gì cũng cẩn trọng và chu toàn.
Hơn nữa… Cách hành xử lại vị tình, có trước có sau, không giống như Phong Thần, sắc lạnh và độc đoán.
- Vương, em có chuyện muốn nói riêng với người. - Đào Hoa chợt lên tiếng.
Phong Đông lặng im không nói gì, Mai Lang Vương hướng mắt về phía nàng hồi lâu, Đào Hoa trông rất kiên định. Chàng lại ái ngại dời mắt sang Sao, đôi mắt nâu bối rối. Sao phì cười, em nắm nhẹ tay chàng, gật đầu cho phép. Được sự đồng ý của vợ, Mai Lang Vương mới dám rời ra nơi riêng tư nói chuyện cùng Đào Hoa. Chàng đứng lên và đi ra sau nhà, Đào Hoa cũng dời gót theo chàng. Bên bếp lửa giờ chỉ còn lại Sao và Phong Đông. Sao tươi cười đẩy về phía chàng đĩa bánh mà em vừa làm ban sáng, Phong Đông gật đầu, nhón một cái và chậm rãi thưởng thức.
Khoảnh sân sau nhà cũng trồng rất nhiều mai, Mai Lang Vương đi đến tán mai bên vại nước, chờ đợi Đào Hoa. Nàng chậm bước tiến đến và khi còn cách chàng vài bước chân, nàng đột nhiên quỳ sụp xuống. Mai Lang Vương vội vàng bảo nàng đứng lên nhưng Đào Hoa kiên quyết quỳ.
- Vương, em thề trên danh nghĩa của Hoa tiên Khau Pạ rằng sẽ kìm hãm Phong Đông thật tốt. Không để chàng tham gia vào âm mưu của Phong Xuân, phá hoại Thần giới.
Mai Lang Vương lặng người, Đào Hoa lại nói tiếp - Em sẽ chuộc lại mọi lỗi lầm. Sẽ không để chồng em tiếp tục gây ra oan trái cho Tây Bắc.
- Ta hiểu mà, nàng hãy đứng lên đi. - Chàng bước đến và đỡ nàng dậy. - Khi Phong Đông chấp nhận cho ta đặt phong ấn thì ta đã biết, tình yêu mà hắn dành cho nàng to lớn như thế nào rồi.
- Vương… - Đào Hoa xúc động.
- Hai người hãy sống thật hạnh phúc.
- Vâng ạ.
Mai Lang Vương xoa đầu nàng và mỉm cười hiền dịu, hệt như nụ cười của một người anh trai. Cô em gái nhỏ mà chàng yêu thương giờ đã theo chồng rồi. Chàng hi vọng rằng những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với nàng.
- Đây là ngụ ngôn của Mai Viện. - Mai Lang Vương vừa nói vừa trao cho nàng một đóa hoa, trong đó chàng đã yểm ngụ ngôn của Mai Viện vào - Khi nào ổn định được chỗ ở mới thì hãy gửi thư cho chúng ta, chúng ta sẽ gửi quà mừng đến. Nếu gặp khó khăn, cần giúp đỡ gì thì cũng hãy gửi thư cho chúng ta, đừng im lặng chịu đựng một mình nhé.
Đào Hoa nhận mai từ chàng mà lòng run lên từng hồi. Nàng chẳng biết nói gì thêm nữa, chỉ nức nở gật đầu.
Chiều hôm ấy, Mai Lang Vương và Sao đứng ở sân nhà đưa tiễn hai người. Phong Đông và Đào Hoa cúi người chào em và chàng rồi quay gót rời đi. Khi họ đi được mười bước chân, Phong Đông liền đưa tay đến và nắm chặt lấy tay Đào Hoa. Nàng hạnh phúc nhoẻn cười, ngả vào vai chàng, cả hai êm đềm bước đi.
Mai Lang Vương và Sao rất yên bình khi trông thấy cảnh ấy. Hai người nhìn nhau thật lâu, sau đó chàng kéo em vào lòng và ôm em thật dịu dàng.
Hoàng hôn bắt đầu nhuốm lên sân, hai vợ chồng họ âu yếm ôm nhau dưới ánh chiều rực rỡ.
Nàng vừa qua đời không bao lâu, Phong Xuân liền nhận được tin báo được gửi về từ gió và tức tốc chạy đến chỗ nàng. Khi thấy nàng chết trong tay Mai Lang Vương rồi nghe chàng kể ngắn gọn lại mọi tội lỗi của nàng, hắn ta vô cùng bàng hoàng.
Thật ra Phong Xuân không hề biết gì về những việc làm của Phong Thu, chỉ có Phong Đông và Phong Hạ do được nàng ta nhờ vả một số việc nên mới biết mà thôi. Phong Xuân luôn tuân theo mệnh lệnh của An Dương Vương ngày đó, sớm đã từ bỏ ý định giải cứu Phong Thần Phong Luân rồi. Thời gian ấy hắn chỉ tập trung hoàn thành các nhiệm vụ của mình, không mảy may chú ý đến Phong Thu.
Khi Phong Đông và Phong Hạ kể lại những việc làm của Phong Thu cho hắn nghe, Phong Xuân chỉ trầm mặc. Hắn đem xác nàng về nhà, ngồi thừ bên xác ấy suốt mấy canh giờ liền cho đến khi thân xác nàng hóa thành kết tinh hồn phách mới thôi.
Kết tinh hồn phách của Phong tiên là một ngọn gió. Phong Xuân dùng một lọ thủy tinh, đựng gió kết tinh từ linh hồn của Phong Thu vào đấy rồi cứ ôm cái lọ mà thẫn thờ. Gió trong lọ thi thoảng lại reo lên, ẩn trong gió là mà vài vụn lá úa tàn. Phong Xuân ôm chiếc lọ vào lòng rồi trở thành một kẻ mất hồn suốt mấy ngày trời, khiến cho Phong Đông, Phong Hạ vô cùng lo ngại.
Thế rồi một ngày hắn tìm thấy kỉ vật của Phong Thu. Kỉ vật đó có chứa lời nhắn mà nàng cố tình lưu lại cho hắn. Lời nhắn ấy có nội dung rằng, vì quá lo sợ Mai Lang Vương sẽ ngăn chặn kế hoạch của mình nên Phong Thu đã yểm thêm một loại cổ nguyền khác vào phong ấn "Sao đen". Cổ nguyền đó chính là hạt mầm, chỉ cần nó nảy nở, những phồn hoa đã tàn lụi của Đông Bắc sẽ trở về.
Mai Lang Vương sa sầm nét mặt.
Phong Đông nhẹ nói - Chỉ có Phong Xuân nắm được thông tin về cổ nguyền ấy.
Từ khi có được kỉ vật của Phong Thu, Phong Xuân thay đổi hẳn. Hắn trở nên cổ quái và man rợ, không còn là chính mình nữa. Những người "bạn hữu" xưa liên lạc với hắn và trao đổi với hắn điều gì đó, khiến dã tâm của hắn càng lúc càng trở nên to lớn. Sau cùng hắn đã đánh cắp năm con trâu vàng của Bản Thủ Thành và phản lại Đông Bắc.
Phong Xuân thoạt tiên cho quân đánh vào Mai Viện, sau đó dùng Phong Đông và Phong Hạ nhử Mai Lang Vương đi. Kế tiếp, hắn dùng Đào Hoa làm nội ứng, bắt Sao đem đến khoảnh rừng ấy. Chờ cho Quan Lang đến, bọn lính mà hắn cài sẵn liền bắn tên vào Quan Lang nhằm kích thích tâm trí Sao.
Hắn đã khiến em cảm động được một lần, dường như đã đạt mục đích, hắn nhanh chóng rời khỏi Thần giới Việt để đến hội quân với những người "bạn hữu". Phong Đông vì thương nhớ Đào Hoa nên không đi cùng hắn, cố tình nán lại Thần giới Việt để gặp nàng.
- Chẳng biết trong tương lai hắn sẽ bày ra những trò gì nhưng có vẻ hắn sẽ không dừng lại cho đến khi đạt được dã tâm của mình. Những người "bạn hữu" đã thu nhận hắn. - Phong Đông cẩn trọng cảnh báo.
- Những người bạn hữu? - Mai Lang Vương nghi hoặc - Bọn họ là ai? Bọn họ đóng vai trò rất quan trọng trong việc kích động Phong Thu và Phong Xuân đấy.
Phong Đông thở ra một hơi nặng nề, u ám nói - Vương, chúng ta đều từ quân doanh mà ra, chúng ta có những bí mật không thể tiết lộ của riêng mình.
Mai Lang Vương khoanh tay, nghiêm sắc mặt.
- Ta chỉ có thể tiết lộ cho ngài những chuyện có thể tiết lộ. Còn những chuyện mà ta đã thề trên danh dự phải giữ kín thì ta không thể tiết lộ được.
- Ừm. - Mai Lang Vương không truy vấn hắn nữa. Không cần hỏi hắn chàng cũng đại để đoán được phần nào đó rồi.
Giờ thì chàng đã lí giải được nghi vấn của mình. Thì ra ban đầu Phong Thu tấn công Sao và yểm phong ấn "Sao đen" lên tay em là vì nàng ta không biết rằng phải giết em trong trạng thái "Vì sao lõi" thì "Cánh cửa cấm" mới bị ảnh hưởng. Dường như Phong Thu không tấn công em vì "Cánh cửa cấm". Nàng tấn công em chỉ vì muốn giải cứu Phong Thần.
Riêng Phong Xuân, hắn mới đích thị nhắm đến "Cánh cửa cấm". Hắn không chăm chăm vào việc giết chết Sao như Phong Thu mà chỉ tập trung khiến em "cảm động". Vậy ra hành động của Phong Thu và Phong Xuân không liên quan gì đến nhau.
Những người bạn hữu mà Phong Đông nói hẳn là thuộc hạ của bọn ác thần sau cánh cửa. Chúng đã móc nối với Phong Xuân và cùng hắn nuôi dưỡng tham vọng phá hoại Thần giới. Thế thì, cuộc chiến trong tương lai không còn là cuộc đối đầu giữa Đông Bắc và Tây Bắc nữa mà đã trở thành cuộc chiến chống lại Phong Xuân và bọn phản thần.
Để đạt được tham vọng của mình, chúng hẳn là sẽ tìm cách khiến cho Sao "cảm động". Sự cảm động đã diễn ra được hai lần, chàng tuyệt đối sẽ không để nó diễn ra thêm một lần nào nữa.
Cuộc trò chuyện kéo dài đến đây thì xem như kết thúc, những gì cần nói Phong Đông đều đã nói còn những gì có thể khai thác từ chàng ta, Mai Lang Vương đều đã khai thác cả. Bốn người lại im lặng. Mai Lang Vương trầm ngâm thưởng trà trong khi Phong Đông lặng lẽ quan sát chàng.
Phong thái đó thật giống Hoa thần Ban Cơ. Tuy bề ngoài tựa như được đúc từ một khuôn với Phong Thần nhưng tính cách thì trầm lặng và nghiêm nghị hệt như Hoa Thần vậy. Mai Lang Vương làm việc gì cũng cẩn trọng và chu toàn.
Hơn nữa… Cách hành xử lại vị tình, có trước có sau, không giống như Phong Thần, sắc lạnh và độc đoán.
- Vương, em có chuyện muốn nói riêng với người. - Đào Hoa chợt lên tiếng.
Phong Đông lặng im không nói gì, Mai Lang Vương hướng mắt về phía nàng hồi lâu, Đào Hoa trông rất kiên định. Chàng lại ái ngại dời mắt sang Sao, đôi mắt nâu bối rối. Sao phì cười, em nắm nhẹ tay chàng, gật đầu cho phép. Được sự đồng ý của vợ, Mai Lang Vương mới dám rời ra nơi riêng tư nói chuyện cùng Đào Hoa. Chàng đứng lên và đi ra sau nhà, Đào Hoa cũng dời gót theo chàng. Bên bếp lửa giờ chỉ còn lại Sao và Phong Đông. Sao tươi cười đẩy về phía chàng đĩa bánh mà em vừa làm ban sáng, Phong Đông gật đầu, nhón một cái và chậm rãi thưởng thức.
Khoảnh sân sau nhà cũng trồng rất nhiều mai, Mai Lang Vương đi đến tán mai bên vại nước, chờ đợi Đào Hoa. Nàng chậm bước tiến đến và khi còn cách chàng vài bước chân, nàng đột nhiên quỳ sụp xuống. Mai Lang Vương vội vàng bảo nàng đứng lên nhưng Đào Hoa kiên quyết quỳ.
- Vương, em thề trên danh nghĩa của Hoa tiên Khau Pạ rằng sẽ kìm hãm Phong Đông thật tốt. Không để chàng tham gia vào âm mưu của Phong Xuân, phá hoại Thần giới.
Mai Lang Vương lặng người, Đào Hoa lại nói tiếp - Em sẽ chuộc lại mọi lỗi lầm. Sẽ không để chồng em tiếp tục gây ra oan trái cho Tây Bắc.
- Ta hiểu mà, nàng hãy đứng lên đi. - Chàng bước đến và đỡ nàng dậy. - Khi Phong Đông chấp nhận cho ta đặt phong ấn thì ta đã biết, tình yêu mà hắn dành cho nàng to lớn như thế nào rồi.
- Vương… - Đào Hoa xúc động.
- Hai người hãy sống thật hạnh phúc.
- Vâng ạ.
Mai Lang Vương xoa đầu nàng và mỉm cười hiền dịu, hệt như nụ cười của một người anh trai. Cô em gái nhỏ mà chàng yêu thương giờ đã theo chồng rồi. Chàng hi vọng rằng những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với nàng.
- Đây là ngụ ngôn của Mai Viện. - Mai Lang Vương vừa nói vừa trao cho nàng một đóa hoa, trong đó chàng đã yểm ngụ ngôn của Mai Viện vào - Khi nào ổn định được chỗ ở mới thì hãy gửi thư cho chúng ta, chúng ta sẽ gửi quà mừng đến. Nếu gặp khó khăn, cần giúp đỡ gì thì cũng hãy gửi thư cho chúng ta, đừng im lặng chịu đựng một mình nhé.
Đào Hoa nhận mai từ chàng mà lòng run lên từng hồi. Nàng chẳng biết nói gì thêm nữa, chỉ nức nở gật đầu.
Chiều hôm ấy, Mai Lang Vương và Sao đứng ở sân nhà đưa tiễn hai người. Phong Đông và Đào Hoa cúi người chào em và chàng rồi quay gót rời đi. Khi họ đi được mười bước chân, Phong Đông liền đưa tay đến và nắm chặt lấy tay Đào Hoa. Nàng hạnh phúc nhoẻn cười, ngả vào vai chàng, cả hai êm đềm bước đi.
Mai Lang Vương và Sao rất yên bình khi trông thấy cảnh ấy. Hai người nhìn nhau thật lâu, sau đó chàng kéo em vào lòng và ôm em thật dịu dàng.
Hoàng hôn bắt đầu nhuốm lên sân, hai vợ chồng họ âu yếm ôm nhau dưới ánh chiều rực rỡ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook