Mai Nở Dưới Sao
-
Quyển 2 - Chương 165: Tiếng Khèn Của Chồng Em
Cuộc trò chuyện cùng Lạc Long Quân kết thúc ở đó, dù hai người vẫn còn rất nhiều điểm nghi vấn nhưng Long Quân không nán lại cho họ hỏi nữa, ngài thẳng thừng bảo rằng thời gian thức tỉnh đã kéo dài quá lâu rồi.
Mai Lang Vương và Thần Tình rạp người tiễn Long Quân về biển. Khi sóng đã yên, biển đã lặng và ngài lại chìm vào giấc ngủ thì họ mới quay về.
Giờ thì họ biết được rằng thiên tượng khiến Thần giới chao đảo ngày ấy chẳng qua chỉ là một lời bông đùa của Long Quân. Từ nhiệm vụ ban đầu "Cảm động Vì sao lõi" bây giờ đã chuyển thành "Ngăn chặn không cho sự cảm động diễn ra".
Mai Lang Vương vốn định hỏi Long Quân cách để khiến Sao không phải quay về Phan Xi Păng nhưng vẫn có thể ngăn chặn thiên tượng. Thế nhưng sau khi trò chuyện với ngài xong, chàng hiểu rằng điều đó giờ đã không cần thiết nữa rồi. Chàng và Sao có thể ở bên nhau vĩnh viễn, chỉ cần chàng ngăn chặn được bọn ác thần đó.
Tuy nhiên… Chàng vẫn còn một nghi vấn…
Nếu mục đích của bọn ác thần là kích thích sự cảm động diễn ra thì tại sao chúng lại phải yểm phong ấn "Sao đen" lên người em? Tại sao khi em còn nhỏ, chúng lại năm lần bảy lượt muốn giết chết em? Chàng vẫn không sao lí giải được sự mâu thuẫn trong hành động của chúng.
Mai Lang Vương trở về Mai Viện và yên tâm về hôn sự của mình. Chàng thoạt tiên gửi báo cáo về Cổ Loa, kể về cuộc diện kiến Lạc Long Quân và nói rõ những gì mà ngài đã truyền đạt đến chàng. Hùng Vương cũng sững sờ hệt như chàng và Thần Tình lúc ấy, không ngờ "cha Lạc" lại trêu đùa con cháu như vậy. Nhưng… Sau khi cơn sững sờ qua đi thì ngài lại thấm thía. Cha trêu đùa vậy thật sâu cay quá… Sau cùng người cũng chỉ lo cho con, thương cho cháu, đau đáu nghĩ về an nguy của cõi Thần.
Hùng Vương hạ chỉ cho phép chàng trở thành người bảo vệ "Vì sao lõi" trọn đời. Mai Lang Vương hiển nhiên vui mừng tuân lệnh vua, chàng cũng gửi báo cáo mới đến cho ngài về tung tích của bọn phản thần Đông Bắc. Suốt thời gian qua chàng đã ráo riết lùng sục chúng. Bọn phản loạn đó không ngờ đã đi sang Thần giới khác và xây dựng căn cứ ở đó. Chúng hẳn là luôn nhắm vào Sao, muốn phá vỡ cho bằng được "Cánh cửa cấm" mới thôi.
Vua và chàng bàn bạc về việc chuẩn bị lực lượng ngăn chặn chúng. Thời gian qua Lạc Việt đã sát sao rèn luyện quân binh, sẵn sàng đối đầu. Mai Lang Vương lo rằng cuộc chiến trong tương lại sẽ không còn nằm trong phạm vi của Thần giới Việt nữa mà sẽ lan sang các Thần giới khác. Bọn Đông Bắc phản loạn có dã tâm to lớn, chúng sẽ không từ thủ đoạn nào.
Cuộc chiến trong tương lai chắc chắn rất khốc liệt.
Giờ thì Mai Lang Vương xem như đã giải quyết cơ bản xong việc của "Vì sao lõi". Chàng tìm gặp Sao và giải bày hết cho em. Sao không thể tin được là em và chàng thật sự có thể sống bên nhau trọn đời. Không thể tin được rằng em không phải quay về Phan Xi Păng nữa…
- Khi nào em còn là con người thì khi ấy "Cánh cửa cấm" sẽ được an toàn - Chàng ôm em trong lòng và thầm thì - Chỉ cần ta giữ chặt em bên cạnh thì bọn phản thần đó sẽ không thể làm gì được em. Bảo vệ em cũng chính là bảo vệ "Cánh cửa cấm" và Thần giới.
- Vâng. - Sao hạnh phúc nằm trong lòng chàng.
- Giờ thì chúng ta không phải lo nữa rồi, cùng về Khau Pạ thôi. - Chàng vui sướng mỉm cười.
Mai Lang Vương chuẩn bị một đoàn thuyền long trọng và đưa em trở về Khau Pạ. Đây là lần đầu tiên em được đến quê hương của chàng. Khi những thửa ruộng bậc thang hùng vĩ rỡ ràng hiện ra trước mắt em, Sao không kìm được cứ suýt xoa reo vang suốt. Mai Lang Vương đứng bên cạnh, êm đềm ngắm em. Tay hai người nắm chặt lấy nhau, mãi mãi không rời ra nữa.
Đoàn thuyền đi vào cổng thông hành và Hoa giới hiện ra. Sao bỡ ngỡ lướt nhìn, dù được gọi là Hoa giới nhưng nơi này không phải là một thế giới đầy hoa. Nó cũng giống như bao vùng đất khác của Thần giới, là một nơi tập trung cư dân sinh sống với những ngôi nhà sàn tinh xảo mọc lên san sát nhau, quây quần thành từng cụm, từng khu riêng biệt.
Mai Lang Vương lần lượt giới thiệu với em, nào là khu phía đông - Nơi đặt trụ sở quản lí và nhà của những vị trưởng bối. Nào là khu của Hoa Tiên nam, nào là khu của Hoa Tiên nữ, nào là khu của những người trưởng thành. Cuối cùng chàng dừng lại ở một khu nhà tương đối lớn, nằm riêng rẽ với các khu còn lại, giọng lặng xuống một chút - Đó là nhà sàn tập thể, nơi ta đã sống những năm tháng đầu đời.
Sao nghe ra nỗi u hoài và da diết trong lời nói của chàng, em lại không nhịn được, ôm chàng thật chặt. Mai Lang Vương xoa vai em và mỉm môi thư thái. Chàng bảo rằng giờ thì chàng không còn là đứa trẻ bơ bấc nữa rồi, chàng sẽ dựng xây gia đình của mình, bên vợ và những đứa trẻ mới.
Thuyền di chuyển đến khu vực phía đông. Khi mọi người vừa bước xuống thang, cư dân Khau Pạ đã đổ ập đến để chúc mừng. Mọi người háo hức muốn nhìn ngắm cô gái đã khiến Vương say mê, sẵn sàng từ bỏ hôn ước với hoa khôi và Mỵ Nương để ở bên cạnh. Sao rất ngượng ngùng, không dám đối diện với cư dân của chàng. Mai Lang Vương khoác vai em thân mật, vừa nói đỡ thay em vừa hướng dẫn em, bảo rằng em cứ tự nhiên tương tác với họ, không sao đâu.
Dần dà Sao cũng quen, khi những Hoa tiên nữ trạc tuổi em đến bắt chuyện và hỏi thăm chuyện này chuyện kia, em có thể chững chạc đối đáp. Khi những vị trưởng bối xuất hiện, em rất cung kính cúi chào. Buổi ra mắt diễn ra suôn sẻ và em để lại một ấn tượng tốt trong tâm trí mọi người, Sao cảm thấy rất mừng và nhẹ lòng.
Hôn lễ đã được ấn định là sẽ diễn ra vào năm ngày sau. Mai Lang Vương đưa em về căn nhà cũ của chàng, nơi mà chàng đã xây khi còn trẻ. Lúc hai người bước vào, họ trông thấy nhà rất trống trải. Ngọc Lan đi sau tháp tùng giải thích rằng Đào Hoa đã di chuyển mười chậu mai mà Vương tặng đi. Ngay cả khung cửi hay những vật dụng mà nàng ấy chuyển đến cũng được đem đi hết. Trong nhà chỉ còn lại những thứ cơ bản mà Vương để lại năm xưa thôi.
Sao háo hức bước vào nhà, quả là một ngôi nhà xinh xắn. Dù nó nhỏ, sân không lớn nhưng rất tinh xảo. Em dạo quanh các chi tiết được đẽo gọt kì công, đúng là do chàng làm ra mà. Hoa văn trang trí và cách thiết kế mang đậm phong cách của chàng.
Mai Lang Vương hỏi em rằng em muốn trang trí nhà như thế nào? Sao suy nghĩ rồi đưa cho chàng một bản thiết kế. Trong đó có bàn trang điểm của em, bếp và một vài dụng cụ nấu nướng. Em không cần khung cửi hay dụng cụ ươm tơ vì chàng và em sẽ quay về Mai Viện sinh sống nên căn nhà này chỉ là chỗ nghỉ chân tạm thời thôi.
Mai Lang Vương gật đầu nhận lấy bản thiết kế ấy, ngay chiều đó, những thứ em yêu cầu đã được đưa tới. Trong lúc Sao làm quen với nơi ở mới thì chàng và mọi người cùng nhau chuẩn bị lễ cưới. Đúng như những gì chàng nói trước đó, Mai Lang Vương bắt tay vào thiết kế cổng cưới và làm nên một chiếc cổng vô cùng lộng lẫy. Sao ngồi một bên xem chàng dựng cổng mà lòng lâng lâng… Đó chính là cổng cưới của em…
Với sự chuẩn bị tất bật và cẩn trọng, hôn lễ cuối cùng cũng được sắp đặt đâu vào đấy. Trước khi hôn lễ diễn ra, cư dân trong vùng tổ chức lễ hội linh đình. Trong ngày hội ấy, nam nữ đến tuổi kết hôn sẽ được hò hẹn cùng nhau. Những điệu khèn dập dờn theo gió, vi vút khắp trời. Hoa giới tràn ngập sắc xuân.
Mai Lang Vương vốn không thích tham gia những ngày hội. Thế nhưng lần này chàng phá lệ, đưa em dạo chơi. Khắp nơi nở đầy hoa đỗ quyên rực rỡ, trên đường tràn ngập những đôi trai gái tình tự. Sao khoác tay chàng đi giữa khung cảnh tươi đẹp ấy. Hai người đi đến đâu là ánh mắt của mọi người lại đổ dồn đến đó. Họ cứ chọc ghẹo rằng - Vương đưa vợ đi chơi ạ? - Rồi cười khúc khích. Thậm chí có người còn hỏi - Vương có thổi khèn cho vợ nghe không?
Sao đỏ mặt xấu hổ, chẳng biết trốn ở đâu. Mai Lang Vương im lặng một lúc rồi bảo em ngồi ở tảng đá đợi chàng. Sao không biết chàng đi đâu cả, em chỉ ngoan ngoãn vâng lời. Trong lúc em ngồi đợi đó, những Hoa Tiên khác lại đến bắt chuyện, đôi khi còn trêu đùa em, khiến Sao rất ngượng.
Mãi hồi lâu sau thì chàng cũng trở về, trên tay mang theo một chiếc khèn. Sao đã thấy nó rồi, chiếc khèn có treo một món trang sức bằng gỗ. Đó là khèn mà chàng chế tác thuở xưa, vốn được treo trong nhà. Thì ra chàng đã trở về nhà và mang nó đến. Khi mọi người thấy Vương thật sự về lấy khèn, họ liền ồ lên một tiếng. Họ không nghĩ rằng lần này lại được nghe tiếng khèn của Vương. Ở Khau Pạ từ trước đến nay chỉ có một người duy nhất được nghe Vương thổi khèn, đó lại là trưởng bối quản giáo của Hoa Tiên nam - Giả Hạc.
Mai Lang Vương mang khèn đến gần em và nhìn em chăm chú. Sao đỏ mặt ngượng ngùng, em ngồi yên ở đó chờ đợi. Các Hoa Tiên khác đã kháo nhau cùng đến xem điệu khèn của Vương. Chẳng mấy chốc, em và chàng đã bị một đám đông vây quanh.
Mai Lang Vương gác khèn lên môi và từ tốn thổi. Những bước chân cũng bắt đầu thanh thoát chuyển động, chậm rãi đung đưa theo tiếng khèn. Đôi mắt nâu thư thái nhắm lại, như đang chìm vào thế giới riêng của thanh âm. Tà áo thêu hoa lả lướt bay múa theo từng bước chân uyển chuyển.
Đó là điệu khèn truyền thống. Người con trai Khau Pạ sẽ vừa thổi khèn vừa di chuyển bước chân. Người ta gọi hành động ấy là "múa khèn". Khi chàng trai Khau Pạ tỏ tình, chàng sẽ múa khèn để chinh phục trái tim cô gái chàng yêu.
Tiếng khèn như lời thì thầm của sơn cước, trải dài mênh mông và tha thiết như những thửa ruộng bậc thang chan hòa dưới nắng. Tiếng khèn lửng lơ giữa thinh không, lướt qua nhành hoa, lướt qua triền đồi, man mác vấn vương nơi cõi lòng em.
Sao lặng yên ngắm nhìn chàng. Mai Lang Vương vờn quanh em và tiếng khèn thì như lời yêu da diết. Sao chợt đổ nước mắt, em che kín môi. Giờ thì có một thanh âm khác đã soán ngôi của tiếng đàn Ting Ning trong lòng em rồi. Đó là thanh âm thân thương nhất, là tiếng khèn của chồng em.
Khi Mai Lang Vương lướt qua em một lần nữa, Sao bất chợt nhào vào lòng chàng. Mai Lang Vương đang tập trung vào khèn thì sực tỉnh, chàng vội vàng buông khèn xuống và ôm lấy em. Sao vùi vào ngực chàng nức nở khóc. Mai Lang Vương rất khó hiểu, chàng cứ nghĩ là do mình múa khèn quá dở. Nhưng khi Sao thốt lên rằng "Hay quá! Em chưa từng nghe thấy âm thanh nào hay như vậy!" thì chàng mới sững người. Đôi mắt nâu dập dờn rung chuyển. Chàng ôm chặt em hơn.
- Hay hơn tiếng Ting Ning không hửm? - Chàng vẫn chưa bỏ được thói ghen tuông, cố tình vặn hỏi.
- Hay hơn ạ! - Sao phì cười và lau nước mắt.
Mai Lang Vương mãn nguyện trong lòng, chàng gục bên vai em và siết em vào ngực. Các Hoa Tiên chứng kiến hết mọi chuyện, không khỏi xúc động. Họ đột nhiên nảy ra một ý định, những cánh tay đồng loạt vung lên, vô vàn hoa rơi xuống người cả hai.
Sao và Mai Lang Vương ngạc nhiên ngẩng nhìn. Các Hoa Tiên đang tung hoa chúc phúc cho họ.
Mai Lang Vương và Thần Tình rạp người tiễn Long Quân về biển. Khi sóng đã yên, biển đã lặng và ngài lại chìm vào giấc ngủ thì họ mới quay về.
Giờ thì họ biết được rằng thiên tượng khiến Thần giới chao đảo ngày ấy chẳng qua chỉ là một lời bông đùa của Long Quân. Từ nhiệm vụ ban đầu "Cảm động Vì sao lõi" bây giờ đã chuyển thành "Ngăn chặn không cho sự cảm động diễn ra".
Mai Lang Vương vốn định hỏi Long Quân cách để khiến Sao không phải quay về Phan Xi Păng nhưng vẫn có thể ngăn chặn thiên tượng. Thế nhưng sau khi trò chuyện với ngài xong, chàng hiểu rằng điều đó giờ đã không cần thiết nữa rồi. Chàng và Sao có thể ở bên nhau vĩnh viễn, chỉ cần chàng ngăn chặn được bọn ác thần đó.
Tuy nhiên… Chàng vẫn còn một nghi vấn…
Nếu mục đích của bọn ác thần là kích thích sự cảm động diễn ra thì tại sao chúng lại phải yểm phong ấn "Sao đen" lên người em? Tại sao khi em còn nhỏ, chúng lại năm lần bảy lượt muốn giết chết em? Chàng vẫn không sao lí giải được sự mâu thuẫn trong hành động của chúng.
Mai Lang Vương trở về Mai Viện và yên tâm về hôn sự của mình. Chàng thoạt tiên gửi báo cáo về Cổ Loa, kể về cuộc diện kiến Lạc Long Quân và nói rõ những gì mà ngài đã truyền đạt đến chàng. Hùng Vương cũng sững sờ hệt như chàng và Thần Tình lúc ấy, không ngờ "cha Lạc" lại trêu đùa con cháu như vậy. Nhưng… Sau khi cơn sững sờ qua đi thì ngài lại thấm thía. Cha trêu đùa vậy thật sâu cay quá… Sau cùng người cũng chỉ lo cho con, thương cho cháu, đau đáu nghĩ về an nguy của cõi Thần.
Hùng Vương hạ chỉ cho phép chàng trở thành người bảo vệ "Vì sao lõi" trọn đời. Mai Lang Vương hiển nhiên vui mừng tuân lệnh vua, chàng cũng gửi báo cáo mới đến cho ngài về tung tích của bọn phản thần Đông Bắc. Suốt thời gian qua chàng đã ráo riết lùng sục chúng. Bọn phản loạn đó không ngờ đã đi sang Thần giới khác và xây dựng căn cứ ở đó. Chúng hẳn là luôn nhắm vào Sao, muốn phá vỡ cho bằng được "Cánh cửa cấm" mới thôi.
Vua và chàng bàn bạc về việc chuẩn bị lực lượng ngăn chặn chúng. Thời gian qua Lạc Việt đã sát sao rèn luyện quân binh, sẵn sàng đối đầu. Mai Lang Vương lo rằng cuộc chiến trong tương lại sẽ không còn nằm trong phạm vi của Thần giới Việt nữa mà sẽ lan sang các Thần giới khác. Bọn Đông Bắc phản loạn có dã tâm to lớn, chúng sẽ không từ thủ đoạn nào.
Cuộc chiến trong tương lai chắc chắn rất khốc liệt.
Giờ thì Mai Lang Vương xem như đã giải quyết cơ bản xong việc của "Vì sao lõi". Chàng tìm gặp Sao và giải bày hết cho em. Sao không thể tin được là em và chàng thật sự có thể sống bên nhau trọn đời. Không thể tin được rằng em không phải quay về Phan Xi Păng nữa…
- Khi nào em còn là con người thì khi ấy "Cánh cửa cấm" sẽ được an toàn - Chàng ôm em trong lòng và thầm thì - Chỉ cần ta giữ chặt em bên cạnh thì bọn phản thần đó sẽ không thể làm gì được em. Bảo vệ em cũng chính là bảo vệ "Cánh cửa cấm" và Thần giới.
- Vâng. - Sao hạnh phúc nằm trong lòng chàng.
- Giờ thì chúng ta không phải lo nữa rồi, cùng về Khau Pạ thôi. - Chàng vui sướng mỉm cười.
Mai Lang Vương chuẩn bị một đoàn thuyền long trọng và đưa em trở về Khau Pạ. Đây là lần đầu tiên em được đến quê hương của chàng. Khi những thửa ruộng bậc thang hùng vĩ rỡ ràng hiện ra trước mắt em, Sao không kìm được cứ suýt xoa reo vang suốt. Mai Lang Vương đứng bên cạnh, êm đềm ngắm em. Tay hai người nắm chặt lấy nhau, mãi mãi không rời ra nữa.
Đoàn thuyền đi vào cổng thông hành và Hoa giới hiện ra. Sao bỡ ngỡ lướt nhìn, dù được gọi là Hoa giới nhưng nơi này không phải là một thế giới đầy hoa. Nó cũng giống như bao vùng đất khác của Thần giới, là một nơi tập trung cư dân sinh sống với những ngôi nhà sàn tinh xảo mọc lên san sát nhau, quây quần thành từng cụm, từng khu riêng biệt.
Mai Lang Vương lần lượt giới thiệu với em, nào là khu phía đông - Nơi đặt trụ sở quản lí và nhà của những vị trưởng bối. Nào là khu của Hoa Tiên nam, nào là khu của Hoa Tiên nữ, nào là khu của những người trưởng thành. Cuối cùng chàng dừng lại ở một khu nhà tương đối lớn, nằm riêng rẽ với các khu còn lại, giọng lặng xuống một chút - Đó là nhà sàn tập thể, nơi ta đã sống những năm tháng đầu đời.
Sao nghe ra nỗi u hoài và da diết trong lời nói của chàng, em lại không nhịn được, ôm chàng thật chặt. Mai Lang Vương xoa vai em và mỉm môi thư thái. Chàng bảo rằng giờ thì chàng không còn là đứa trẻ bơ bấc nữa rồi, chàng sẽ dựng xây gia đình của mình, bên vợ và những đứa trẻ mới.
Thuyền di chuyển đến khu vực phía đông. Khi mọi người vừa bước xuống thang, cư dân Khau Pạ đã đổ ập đến để chúc mừng. Mọi người háo hức muốn nhìn ngắm cô gái đã khiến Vương say mê, sẵn sàng từ bỏ hôn ước với hoa khôi và Mỵ Nương để ở bên cạnh. Sao rất ngượng ngùng, không dám đối diện với cư dân của chàng. Mai Lang Vương khoác vai em thân mật, vừa nói đỡ thay em vừa hướng dẫn em, bảo rằng em cứ tự nhiên tương tác với họ, không sao đâu.
Dần dà Sao cũng quen, khi những Hoa tiên nữ trạc tuổi em đến bắt chuyện và hỏi thăm chuyện này chuyện kia, em có thể chững chạc đối đáp. Khi những vị trưởng bối xuất hiện, em rất cung kính cúi chào. Buổi ra mắt diễn ra suôn sẻ và em để lại một ấn tượng tốt trong tâm trí mọi người, Sao cảm thấy rất mừng và nhẹ lòng.
Hôn lễ đã được ấn định là sẽ diễn ra vào năm ngày sau. Mai Lang Vương đưa em về căn nhà cũ của chàng, nơi mà chàng đã xây khi còn trẻ. Lúc hai người bước vào, họ trông thấy nhà rất trống trải. Ngọc Lan đi sau tháp tùng giải thích rằng Đào Hoa đã di chuyển mười chậu mai mà Vương tặng đi. Ngay cả khung cửi hay những vật dụng mà nàng ấy chuyển đến cũng được đem đi hết. Trong nhà chỉ còn lại những thứ cơ bản mà Vương để lại năm xưa thôi.
Sao háo hức bước vào nhà, quả là một ngôi nhà xinh xắn. Dù nó nhỏ, sân không lớn nhưng rất tinh xảo. Em dạo quanh các chi tiết được đẽo gọt kì công, đúng là do chàng làm ra mà. Hoa văn trang trí và cách thiết kế mang đậm phong cách của chàng.
Mai Lang Vương hỏi em rằng em muốn trang trí nhà như thế nào? Sao suy nghĩ rồi đưa cho chàng một bản thiết kế. Trong đó có bàn trang điểm của em, bếp và một vài dụng cụ nấu nướng. Em không cần khung cửi hay dụng cụ ươm tơ vì chàng và em sẽ quay về Mai Viện sinh sống nên căn nhà này chỉ là chỗ nghỉ chân tạm thời thôi.
Mai Lang Vương gật đầu nhận lấy bản thiết kế ấy, ngay chiều đó, những thứ em yêu cầu đã được đưa tới. Trong lúc Sao làm quen với nơi ở mới thì chàng và mọi người cùng nhau chuẩn bị lễ cưới. Đúng như những gì chàng nói trước đó, Mai Lang Vương bắt tay vào thiết kế cổng cưới và làm nên một chiếc cổng vô cùng lộng lẫy. Sao ngồi một bên xem chàng dựng cổng mà lòng lâng lâng… Đó chính là cổng cưới của em…
Với sự chuẩn bị tất bật và cẩn trọng, hôn lễ cuối cùng cũng được sắp đặt đâu vào đấy. Trước khi hôn lễ diễn ra, cư dân trong vùng tổ chức lễ hội linh đình. Trong ngày hội ấy, nam nữ đến tuổi kết hôn sẽ được hò hẹn cùng nhau. Những điệu khèn dập dờn theo gió, vi vút khắp trời. Hoa giới tràn ngập sắc xuân.
Mai Lang Vương vốn không thích tham gia những ngày hội. Thế nhưng lần này chàng phá lệ, đưa em dạo chơi. Khắp nơi nở đầy hoa đỗ quyên rực rỡ, trên đường tràn ngập những đôi trai gái tình tự. Sao khoác tay chàng đi giữa khung cảnh tươi đẹp ấy. Hai người đi đến đâu là ánh mắt của mọi người lại đổ dồn đến đó. Họ cứ chọc ghẹo rằng - Vương đưa vợ đi chơi ạ? - Rồi cười khúc khích. Thậm chí có người còn hỏi - Vương có thổi khèn cho vợ nghe không?
Sao đỏ mặt xấu hổ, chẳng biết trốn ở đâu. Mai Lang Vương im lặng một lúc rồi bảo em ngồi ở tảng đá đợi chàng. Sao không biết chàng đi đâu cả, em chỉ ngoan ngoãn vâng lời. Trong lúc em ngồi đợi đó, những Hoa Tiên khác lại đến bắt chuyện, đôi khi còn trêu đùa em, khiến Sao rất ngượng.
Mãi hồi lâu sau thì chàng cũng trở về, trên tay mang theo một chiếc khèn. Sao đã thấy nó rồi, chiếc khèn có treo một món trang sức bằng gỗ. Đó là khèn mà chàng chế tác thuở xưa, vốn được treo trong nhà. Thì ra chàng đã trở về nhà và mang nó đến. Khi mọi người thấy Vương thật sự về lấy khèn, họ liền ồ lên một tiếng. Họ không nghĩ rằng lần này lại được nghe tiếng khèn của Vương. Ở Khau Pạ từ trước đến nay chỉ có một người duy nhất được nghe Vương thổi khèn, đó lại là trưởng bối quản giáo của Hoa Tiên nam - Giả Hạc.
Mai Lang Vương mang khèn đến gần em và nhìn em chăm chú. Sao đỏ mặt ngượng ngùng, em ngồi yên ở đó chờ đợi. Các Hoa Tiên khác đã kháo nhau cùng đến xem điệu khèn của Vương. Chẳng mấy chốc, em và chàng đã bị một đám đông vây quanh.
Mai Lang Vương gác khèn lên môi và từ tốn thổi. Những bước chân cũng bắt đầu thanh thoát chuyển động, chậm rãi đung đưa theo tiếng khèn. Đôi mắt nâu thư thái nhắm lại, như đang chìm vào thế giới riêng của thanh âm. Tà áo thêu hoa lả lướt bay múa theo từng bước chân uyển chuyển.
Đó là điệu khèn truyền thống. Người con trai Khau Pạ sẽ vừa thổi khèn vừa di chuyển bước chân. Người ta gọi hành động ấy là "múa khèn". Khi chàng trai Khau Pạ tỏ tình, chàng sẽ múa khèn để chinh phục trái tim cô gái chàng yêu.
Tiếng khèn như lời thì thầm của sơn cước, trải dài mênh mông và tha thiết như những thửa ruộng bậc thang chan hòa dưới nắng. Tiếng khèn lửng lơ giữa thinh không, lướt qua nhành hoa, lướt qua triền đồi, man mác vấn vương nơi cõi lòng em.
Sao lặng yên ngắm nhìn chàng. Mai Lang Vương vờn quanh em và tiếng khèn thì như lời yêu da diết. Sao chợt đổ nước mắt, em che kín môi. Giờ thì có một thanh âm khác đã soán ngôi của tiếng đàn Ting Ning trong lòng em rồi. Đó là thanh âm thân thương nhất, là tiếng khèn của chồng em.
Khi Mai Lang Vương lướt qua em một lần nữa, Sao bất chợt nhào vào lòng chàng. Mai Lang Vương đang tập trung vào khèn thì sực tỉnh, chàng vội vàng buông khèn xuống và ôm lấy em. Sao vùi vào ngực chàng nức nở khóc. Mai Lang Vương rất khó hiểu, chàng cứ nghĩ là do mình múa khèn quá dở. Nhưng khi Sao thốt lên rằng "Hay quá! Em chưa từng nghe thấy âm thanh nào hay như vậy!" thì chàng mới sững người. Đôi mắt nâu dập dờn rung chuyển. Chàng ôm chặt em hơn.
- Hay hơn tiếng Ting Ning không hửm? - Chàng vẫn chưa bỏ được thói ghen tuông, cố tình vặn hỏi.
- Hay hơn ạ! - Sao phì cười và lau nước mắt.
Mai Lang Vương mãn nguyện trong lòng, chàng gục bên vai em và siết em vào ngực. Các Hoa Tiên chứng kiến hết mọi chuyện, không khỏi xúc động. Họ đột nhiên nảy ra một ý định, những cánh tay đồng loạt vung lên, vô vàn hoa rơi xuống người cả hai.
Sao và Mai Lang Vương ngạc nhiên ngẩng nhìn. Các Hoa Tiên đang tung hoa chúc phúc cho họ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook