Mai Nở Dưới Sao
-
Quyển 2 - Chương 155: Đính Ước
Mai Lang Vương nhờ Thần Tình làm chủ hôn, xem ngày lành tháng tốt và nhanh chóng giục các vị Hoa Tiên đem lễ đến nhà em. Buổi đính ước được diễn ra vào lúc chiều, ở nhà chính của Sao, ngoài tràng kỷ. Thần Tình đại diện cho bề trên của Sao và các vị Hoa Tiên đại diện cho bề trên của chàng cùng thương thảo sính lễ. Sao ngồi bên cạnh Thần Tình, ngại ngùng nhìn chằm chằm xuống đất trong khi Mai Lang Vương ngồi đối diện em, đôi mắt nâu nhìn em không rời.
Hôm nay Sao ăn mặc kĩ càng hơn mọi ngày, dung trang cũng được tô điểm đằm thắm. Em đẹp đến xao xuyến. Chàng vừa vào đến nhà đã nhanh chóng bị em hút hồn, đến khi ngồi xuống ghế vẫn không thể rời mắt khỏi em. Sao bị chàng nhìn đến ngượng ngịu, em chẳng dám dời mắt lên nữa, chỉ biết cúi đầu mà thôi.
Thần Tình lấy ra một danh sách lễ vật thật dài, thả xuống chạm đất, cao giọng thách cưới với Ưu Liên. Những lễ vật mà nàng đòi không những nhiều mà còn đắt đỏ, trân quý. Đã vậy, Thần Tình còn lắm điều nữa, khắt khe đủ kiểu. Từ số lượng đến cách thức chuẩn bị lễ vật đều được nàng ta quy định chi tiết, cầu kì.
Ưu Liên ngồi nghe nàng đọc mà hoa mắt chóng mặt, Bạch Sứ cười khúc khích trong khi Xích Phượng nhăn nhó bực bội. Yêu cầu của Thần Tình thật là quá đáng, Xích Phượng không chấp nhận nỗi sự thách cưới quá quắt ấy. Chuyện này suy cho cùng cũng chỉ là để tác thành cho đôi lứa, lễ vật có quan trọng ư? Tại sao lại đòi hỏi quá lố như vậy?
- Này, Cổ Loa có quy định là không được đòi lễ vật kiểu buôn con bán cái như vậy đấy. Cưới xin là việc tác thành đôi lứa, tại sao lại thách lễ trên trời như vậy? - Ưu Liên ý kiến.
Thần Tình liếc sang Mai Lang Vương, cười gian. Ưu Liên và hai vị Hoa Tiên kia cũng theo ánh mắt nàng mà hướng sang chàng. Mai Lang Vương không hề ý kiến chút gì, có vẻ chàng không chú tâm vào cuộc thương thảo của các nàng. Đôi mắt nâu chỉ đặt vào Sao, nhìn em đến ngây ngốc.
Ưu Liên đỡ trán, lấy giấy ghi chú lại những gì mà Thần Tình yêu cầu. Xích Phượng và Bạch Sứ thì nhìn nhau, một người cười khúc khích còn một người thì méo mặt.
Trông thái độ của chàng, các nàng biết bản thân không thể ý kiến gì được rồi, Mai Lang Vương nhất quyết cưới Sao bằng được thôi. Thế nên Thần Tình mới lợi dụng chuyện này mà đòi hỏi lắm điều như vậy. Giả như nàng ta có đòi lễ vật là Khau Pạ hay Mai Viện thì hẳn là Mai Lang cũng gật đầu đồng ý.
Thần Tình trêu chọc các nàng đủ, không đùa nữa, gấp danh sách đó lại rồi bỏ vào tay áo, sau đó chỉ yêu cầu Ưu Liên những lễ vật thông thường như bao lễ cưới khác, bao gồm trầu cau, bánh chưng, bánh giày… Thần Tình còn bảo rằng lễ vật theo phong tục của Hoa giới thế nào thì cứ tuân theo thế ấy, không cần rườm rà làm gì. Các vị Hoa Tiên nghe nàng nói thế, sững ra. Giờ các nàng mới biết từ nãy đến giờ mình bị Thần Tình đùa cợt.
Kết thúc buổi lễ, đôi trai gái sẽ trao cho nhau vòng bạc tượng trưng cho hôn ước. Đây là nghi lễ đính ước của Thần giới. Mai Lang Vương cầm tay Sao, đeo vòng bạc vào tay em và không chịu buông ra nữa. Sao ngượng chín người, lúng túng đeo vòng cho chàng, không dám ngẩng mặt lên.
Đôi tay bé nhỏ nằm trong đôi tay to lớn. Hai chiếc vòng bạc lấp lánh tỏa sáng. Mai Lang Vương cười mãn nguyện. Vòng bạc tượng trưng cho tình nghĩa vợ chồng đã buộc chặt em vào chàng. Từ nay em đã trở thành vợ chưa cưới của chàng rồi.
Ngày thứ hai sau khi lễ đính ước diễn ra, Sao mang chuông gió ra vườn, bắt thang và chuẩn bị treo nó lại vị trí cũ. Mai Lang Vương đi làm về không thấy em ra đón, chàng liền đi tìm em, vừa bước qua khỏi cổng tròn, chàng đã nhìn thấy bóng dáng nhỏ nhắn đứng trên thang, áo dài bay nhè nhẹ.
- Làm gì đó? - Chàng cau mày hỏi.
- Treo chuông gió ạ. - Sao giơ chuông lên, hớn hở đáp.
Chàng chẳng nói chẳng rằng đi đến và dang tay ra, bảo em nhảy xuống. Sao không hiểu mô tê gì nhưng cũng đành nghe lời chàng, em đứng trên thang và không ngần ngại lao vào lòng chàng. Mai Lang Vương đón em rất ngọt. Chàng đưa em sang khoảnh sân thuộc nhà mình rồi mới thả em xuống. Hai người đang đứng dưới tán của cây mai khổng lồ. Mai Lang Vương cướp chuông gió của em và bảo - Treo trên cây mai này đi, sau này em cũng chuyển sang nhà ta, không còn ở nhà cũ nữa, vì vậy không nhất thiết phải treo chuông gió ở giàn mai phía sau bức tường kia làm gì.
Sao tán thành với ý kiến của chàng, Mai Lang Vương điểm mũi guốc, bay vút lên cao và treo chuông vào nhành mai đang chìa ra yểu điệu. Xong việc, chàng lả lướt đáp xuống đất, tà áo thêu hoa rực rỡ uốn lượn. Hai người đứng bên cạnh nhau cùng ngẩng đầu nhìn chuông reo. Tán mai khổng lồ cao hơn giàn mai phía sau bức tường cho nên chuông đón gió suốt, lúc nào cũng tinh tang lay động.
Mai Lang Vương choàng tay qua vai em và kéo em đến gần. Sao thẹn thùng, chàng lại cúi xuống và nâng cằm em lên. Khi chàng đã thỏa mãn, em không nhịn được đấm đấm vào người chàng, hờn trách - Cứ hôn người ta suốt thế? Không sợ người khác nhìn thấy lại cười cho ư?
- Không ai thấy đâu. Ta kiểm tra rồi. - Chàng phì cười, thẳng thắn đáp - Vợ ta thì ta hôn thôi.
Sao không phản bác được, giờ em chỉ có thể chấp nhận mọi lời mà chàng nói. Mai Lang Vương thích ý ghé đến, vòi em - Hôn chồng lại nào.
Sao đỏ bừng mặt, vâng lời mà tay cứ đấm vào người chàng.
Hôm nay Sao ăn mặc kĩ càng hơn mọi ngày, dung trang cũng được tô điểm đằm thắm. Em đẹp đến xao xuyến. Chàng vừa vào đến nhà đã nhanh chóng bị em hút hồn, đến khi ngồi xuống ghế vẫn không thể rời mắt khỏi em. Sao bị chàng nhìn đến ngượng ngịu, em chẳng dám dời mắt lên nữa, chỉ biết cúi đầu mà thôi.
Thần Tình lấy ra một danh sách lễ vật thật dài, thả xuống chạm đất, cao giọng thách cưới với Ưu Liên. Những lễ vật mà nàng đòi không những nhiều mà còn đắt đỏ, trân quý. Đã vậy, Thần Tình còn lắm điều nữa, khắt khe đủ kiểu. Từ số lượng đến cách thức chuẩn bị lễ vật đều được nàng ta quy định chi tiết, cầu kì.
Ưu Liên ngồi nghe nàng đọc mà hoa mắt chóng mặt, Bạch Sứ cười khúc khích trong khi Xích Phượng nhăn nhó bực bội. Yêu cầu của Thần Tình thật là quá đáng, Xích Phượng không chấp nhận nỗi sự thách cưới quá quắt ấy. Chuyện này suy cho cùng cũng chỉ là để tác thành cho đôi lứa, lễ vật có quan trọng ư? Tại sao lại đòi hỏi quá lố như vậy?
- Này, Cổ Loa có quy định là không được đòi lễ vật kiểu buôn con bán cái như vậy đấy. Cưới xin là việc tác thành đôi lứa, tại sao lại thách lễ trên trời như vậy? - Ưu Liên ý kiến.
Thần Tình liếc sang Mai Lang Vương, cười gian. Ưu Liên và hai vị Hoa Tiên kia cũng theo ánh mắt nàng mà hướng sang chàng. Mai Lang Vương không hề ý kiến chút gì, có vẻ chàng không chú tâm vào cuộc thương thảo của các nàng. Đôi mắt nâu chỉ đặt vào Sao, nhìn em đến ngây ngốc.
Ưu Liên đỡ trán, lấy giấy ghi chú lại những gì mà Thần Tình yêu cầu. Xích Phượng và Bạch Sứ thì nhìn nhau, một người cười khúc khích còn một người thì méo mặt.
Trông thái độ của chàng, các nàng biết bản thân không thể ý kiến gì được rồi, Mai Lang Vương nhất quyết cưới Sao bằng được thôi. Thế nên Thần Tình mới lợi dụng chuyện này mà đòi hỏi lắm điều như vậy. Giả như nàng ta có đòi lễ vật là Khau Pạ hay Mai Viện thì hẳn là Mai Lang cũng gật đầu đồng ý.
Thần Tình trêu chọc các nàng đủ, không đùa nữa, gấp danh sách đó lại rồi bỏ vào tay áo, sau đó chỉ yêu cầu Ưu Liên những lễ vật thông thường như bao lễ cưới khác, bao gồm trầu cau, bánh chưng, bánh giày… Thần Tình còn bảo rằng lễ vật theo phong tục của Hoa giới thế nào thì cứ tuân theo thế ấy, không cần rườm rà làm gì. Các vị Hoa Tiên nghe nàng nói thế, sững ra. Giờ các nàng mới biết từ nãy đến giờ mình bị Thần Tình đùa cợt.
Kết thúc buổi lễ, đôi trai gái sẽ trao cho nhau vòng bạc tượng trưng cho hôn ước. Đây là nghi lễ đính ước của Thần giới. Mai Lang Vương cầm tay Sao, đeo vòng bạc vào tay em và không chịu buông ra nữa. Sao ngượng chín người, lúng túng đeo vòng cho chàng, không dám ngẩng mặt lên.
Đôi tay bé nhỏ nằm trong đôi tay to lớn. Hai chiếc vòng bạc lấp lánh tỏa sáng. Mai Lang Vương cười mãn nguyện. Vòng bạc tượng trưng cho tình nghĩa vợ chồng đã buộc chặt em vào chàng. Từ nay em đã trở thành vợ chưa cưới của chàng rồi.
Ngày thứ hai sau khi lễ đính ước diễn ra, Sao mang chuông gió ra vườn, bắt thang và chuẩn bị treo nó lại vị trí cũ. Mai Lang Vương đi làm về không thấy em ra đón, chàng liền đi tìm em, vừa bước qua khỏi cổng tròn, chàng đã nhìn thấy bóng dáng nhỏ nhắn đứng trên thang, áo dài bay nhè nhẹ.
- Làm gì đó? - Chàng cau mày hỏi.
- Treo chuông gió ạ. - Sao giơ chuông lên, hớn hở đáp.
Chàng chẳng nói chẳng rằng đi đến và dang tay ra, bảo em nhảy xuống. Sao không hiểu mô tê gì nhưng cũng đành nghe lời chàng, em đứng trên thang và không ngần ngại lao vào lòng chàng. Mai Lang Vương đón em rất ngọt. Chàng đưa em sang khoảnh sân thuộc nhà mình rồi mới thả em xuống. Hai người đang đứng dưới tán của cây mai khổng lồ. Mai Lang Vương cướp chuông gió của em và bảo - Treo trên cây mai này đi, sau này em cũng chuyển sang nhà ta, không còn ở nhà cũ nữa, vì vậy không nhất thiết phải treo chuông gió ở giàn mai phía sau bức tường kia làm gì.
Sao tán thành với ý kiến của chàng, Mai Lang Vương điểm mũi guốc, bay vút lên cao và treo chuông vào nhành mai đang chìa ra yểu điệu. Xong việc, chàng lả lướt đáp xuống đất, tà áo thêu hoa rực rỡ uốn lượn. Hai người đứng bên cạnh nhau cùng ngẩng đầu nhìn chuông reo. Tán mai khổng lồ cao hơn giàn mai phía sau bức tường cho nên chuông đón gió suốt, lúc nào cũng tinh tang lay động.
Mai Lang Vương choàng tay qua vai em và kéo em đến gần. Sao thẹn thùng, chàng lại cúi xuống và nâng cằm em lên. Khi chàng đã thỏa mãn, em không nhịn được đấm đấm vào người chàng, hờn trách - Cứ hôn người ta suốt thế? Không sợ người khác nhìn thấy lại cười cho ư?
- Không ai thấy đâu. Ta kiểm tra rồi. - Chàng phì cười, thẳng thắn đáp - Vợ ta thì ta hôn thôi.
Sao không phản bác được, giờ em chỉ có thể chấp nhận mọi lời mà chàng nói. Mai Lang Vương thích ý ghé đến, vòi em - Hôn chồng lại nào.
Sao đỏ bừng mặt, vâng lời mà tay cứ đấm vào người chàng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook