Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng
-
Chương 28: Đi học
. Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .
̣C
Sáng 7h
Cả 6 người ở phòng hắn ngủ với tư thế rất ư là kì quặc.
Hắn thì nằm ngang trên giường. Thế Huy đè lên hắn một chân của Thế Huy ở trên giường còn một chân thì ở dưới đất. Nó thì nằm trên tay của hắn. Một chân gác lên người của Thế Huy.
Vĩnh Kỳ thì nằm trên ghế sô fa , Hy nằm ngay trên người của Vĩnh Kỳ. Một tư thế rất ư là tình cảm. Trung Hiếu thì thê thảm hơn, Trung Hiếu nằm ngay dưới đất.
Hắn cảm thấy có cái gì hơi nặng nặng, mở mắt ra thấy mình bị đè hắn hét toáng lên.
- A a a. Nặng chết tôi rồi.
Nó và Thế Huy nghe vậy cũng lồm cồm ngồi dậy. Hắn lẩm bẩm.
- Nặng chết được, 2 người định giết tôi sao?
- Tao cũng bị Băng đè này, xém chết theo mày. - Thế Huy cười.
*Rầm...*
- Trời đất ơi, cái gì vậy? - Nó hoảng hồn.
Vĩnh Kỳ cựa quậy làm Hy từ trên mình của Vĩnh Kỳ té xuống sàn.
- Hihi, té mà cũng không đau, ăn nhiều cũng có lợi quá đi chứ. - Hy cười, mơ màng mở mắt.
- Chết anh . Chết anh rồi Hy ơi. - TRung Hiếu hét toáng lên.
Giờ thì Hy mới nhận ra là mình đã ngã đè lên Trung Hiếu, cô vội vàng đứng dậy.
- Hì hì. Em xin lỗi anh. - Hy giả bộ ngoan Hiền.
Cả đám cười sặc sụa.
- Chết! 7h15' rồi, nó nhìn đồng hồ hốt hoảng.
- Thôi về phòng chuẩn bị đi học. - Hy lôi nó về phòng.
Bằng tốc độ ánh sáng sau 10p 6 người đã chuẩn bị xong .
Cả 6 lên xe đi đến trường.
Xe dừng lại trước cổng trường. Lúc nãy trường đã đóng cổng. Nhưng bác bạo vệ thấy hắn nên đã ra mở cửa cho hắn, nếu không mở chắc trường này sập ^^.
6 người bước vào trường, từ trong các phòng học biết bao ánh mắt nhìn ra mà ngưỡng mộ. Cả 6 người đi thẳng xuống căn tin.
- Ăn gì đi. Hết tiết 1 hãy vào. - Hắn.
- Không sợ bị đuổi hả. - Trung Hiếu.
- Trời. Ai dám đuổi tụi này. - Hy cười.
6 tô phở nóng hổi được bê ra bàn.
Cả 6 người cặm cụi ăn. Cùng lúc đó giám thị đi ngang qua.
- Các em làm gì ở đây giờ này.
- Đi trễ. - Hy nói trống không.
- Đi trễ à. Các em hay lắm, lên hết phòng giám thị cho tôi. - Giám thị nghiêm giọng.
- Muốn nghĩ việc hay gì? - Lúc này hắn ngước mặt lên nhìn giám thị.
- Ủa ủa, có cậu nữa hả. Hạo...Hạo Thiên. Tôi... tôi không biết. - Gián thị lắp bắp.
- Biến đi khuất mắt tụi này. - Thế Huy
Giám thị vội vã đi. Lúc này bọ nó đã ăn xong.
- Thôi về lớp đi. - Vĩnh Kỳ.
Cả 6 người đứng dậy về lớp/
Nó và Hy bước vào lớp.
- Đi học gì mà giờ này? - Cô giáo tức giận.
- Muốn nghĩ dạy hả? - Hy lườm.
Bà cô nghe vậy im luôn.
Nó và Hy bước xuống bàn. Thùy Linh thấy vậy quay xuống/
- Cô đi chơi riêng với anh tôi hả? Đồ mặt dày..
- Quay lên. Muốn gãy răng không? - Hy nhìn Thùy Linh bằng nữa còn mắt.
Nó chỉ cười cho qua rồi cúi xuống viết bài tiếp.
_________________THE END_______________
̣C
Sáng 7h
Cả 6 người ở phòng hắn ngủ với tư thế rất ư là kì quặc.
Hắn thì nằm ngang trên giường. Thế Huy đè lên hắn một chân của Thế Huy ở trên giường còn một chân thì ở dưới đất. Nó thì nằm trên tay của hắn. Một chân gác lên người của Thế Huy.
Vĩnh Kỳ thì nằm trên ghế sô fa , Hy nằm ngay trên người của Vĩnh Kỳ. Một tư thế rất ư là tình cảm. Trung Hiếu thì thê thảm hơn, Trung Hiếu nằm ngay dưới đất.
Hắn cảm thấy có cái gì hơi nặng nặng, mở mắt ra thấy mình bị đè hắn hét toáng lên.
- A a a. Nặng chết tôi rồi.
Nó và Thế Huy nghe vậy cũng lồm cồm ngồi dậy. Hắn lẩm bẩm.
- Nặng chết được, 2 người định giết tôi sao?
- Tao cũng bị Băng đè này, xém chết theo mày. - Thế Huy cười.
*Rầm...*
- Trời đất ơi, cái gì vậy? - Nó hoảng hồn.
Vĩnh Kỳ cựa quậy làm Hy từ trên mình của Vĩnh Kỳ té xuống sàn.
- Hihi, té mà cũng không đau, ăn nhiều cũng có lợi quá đi chứ. - Hy cười, mơ màng mở mắt.
- Chết anh . Chết anh rồi Hy ơi. - TRung Hiếu hét toáng lên.
Giờ thì Hy mới nhận ra là mình đã ngã đè lên Trung Hiếu, cô vội vàng đứng dậy.
- Hì hì. Em xin lỗi anh. - Hy giả bộ ngoan Hiền.
Cả đám cười sặc sụa.
- Chết! 7h15' rồi, nó nhìn đồng hồ hốt hoảng.
- Thôi về phòng chuẩn bị đi học. - Hy lôi nó về phòng.
Bằng tốc độ ánh sáng sau 10p 6 người đã chuẩn bị xong .
Cả 6 lên xe đi đến trường.
Xe dừng lại trước cổng trường. Lúc nãy trường đã đóng cổng. Nhưng bác bạo vệ thấy hắn nên đã ra mở cửa cho hắn, nếu không mở chắc trường này sập ^^.
6 người bước vào trường, từ trong các phòng học biết bao ánh mắt nhìn ra mà ngưỡng mộ. Cả 6 người đi thẳng xuống căn tin.
- Ăn gì đi. Hết tiết 1 hãy vào. - Hắn.
- Không sợ bị đuổi hả. - Trung Hiếu.
- Trời. Ai dám đuổi tụi này. - Hy cười.
6 tô phở nóng hổi được bê ra bàn.
Cả 6 người cặm cụi ăn. Cùng lúc đó giám thị đi ngang qua.
- Các em làm gì ở đây giờ này.
- Đi trễ. - Hy nói trống không.
- Đi trễ à. Các em hay lắm, lên hết phòng giám thị cho tôi. - Giám thị nghiêm giọng.
- Muốn nghĩ việc hay gì? - Lúc này hắn ngước mặt lên nhìn giám thị.
- Ủa ủa, có cậu nữa hả. Hạo...Hạo Thiên. Tôi... tôi không biết. - Gián thị lắp bắp.
- Biến đi khuất mắt tụi này. - Thế Huy
Giám thị vội vã đi. Lúc này bọ nó đã ăn xong.
- Thôi về lớp đi. - Vĩnh Kỳ.
Cả 6 người đứng dậy về lớp/
Nó và Hy bước vào lớp.
- Đi học gì mà giờ này? - Cô giáo tức giận.
- Muốn nghĩ dạy hả? - Hy lườm.
Bà cô nghe vậy im luôn.
Nó và Hy bước xuống bàn. Thùy Linh thấy vậy quay xuống/
- Cô đi chơi riêng với anh tôi hả? Đồ mặt dày..
- Quay lên. Muốn gãy răng không? - Hy nhìn Thùy Linh bằng nữa còn mắt.
Nó chỉ cười cho qua rồi cúi xuống viết bài tiếp.
_________________THE END_______________
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook