Mạch Thượng Hoa Khai Vì Quân Cố
-
Chương 27: Hồ Ly × thành thân
An đồng học ngồi ở pasta thực rối rắm nhìn người ngồi đối diện chậm
rãi ăn spaghetti pho mát thịt vụn, hơn nữa đối với những món ăn bày la
liệt trên bàn nàng cũng chỉ biết nhìn xuống ví tiền trong tay thở dài.
Dẫn hắn tới nơi này là vì, khuôn mặt này, cùng thân hình giống như mỹ nhân thế kia nếu đặt ở một địa phương như căn tin trường học…… Tuyệt đối tuyệt đối sẽ khiến cho mọi người đến vây xem. Này sẽ hủy diệt hoàn toàn tác phong xưa nay của nàng.
Pasta hương vị thực không tệ, cách trường học cũng không quá xa, hơn nữa rất ít sinh viên đến nơi này dùng cơm.
Nói đến chọn nơi dùng để chiêu đãi bạn bè, chỗ này tuyệt đối đủ tư cách.
Nhưng là An Dĩ Mạch đã bỏ qua lý do tại sao sinh viên ít đến đây – đó là trình độ đốt tiền của nơi này rất rất cao.
Hơn nữa, nhân tố bên ngoài làm cho mình phá sản – chính là khẩu vị của khách nhân.
Xác thực, này không thể trách nàng ngốc. Dù sao, không phải ai cũng có một đôi tuệ nhãn để có thể biết được nam nhân thoạt nhìn cao gầy này lại có sức ăn mạnh như thế.
“A, ăn no ~” Người nào đó tao nhã lau miệng.
“Nếu người còn tiếp tục ăn nữa, ta nhất định phải mượn cơ hội chạy đi toilet bỏ trốn trước một bước, Lệnh Hồ Diêu.” Dĩ Mạch mặt bánh bao.
“Làm Tiểu Mạch, muội nên gọi ta Diêu ca ca. Làm Tiểu Sắc Vi, muội nên gọi ta sư phụ đại nhân.” Hắn cười rộ lên, lông mi dưới ánh sáng mặt trời màu vàng ở màu vàng ánh mặt trời hiện lên một chút thỏa mãn. “Coi như vì muội đã nhận ra ta, bữa cơm hôm nay ta mời.”
“Phục vụ, này bàn thêm một phần bánh Black Forest.” Dĩ Mạch đoan trang gọi phục vụ.
“…… Thoạt nhìn, quả nhiên dưới sự dẫn dắt của ca ca, muội cũng đã bước lên con đường tham tiền.”
“Ngươi còn nhắc đến hai chữ ‘ca ca’, ta sẽ đem bánh ngọt trát lên mặt nguơi.”
“Không phải sao? Trước đây mỗi ngày muội đều đuổi theo ta gọi ‘Diêu Diêu ca ca’ . Hơn nữa sáu tuổi năm ấy muội còn nói phải gả……”
“A, muội thật sự động thủ……” Hồ Ly Quân đáng thương bị một quả anh đào dính kem ném vào giữa mặt.
“Ngẫm lại dùng bánh ngọt ném ngươi quá lãng phí.” Người nào đó xiên một miếng bánh ngọt bỏ vào trong miệng.
Trước đây Dĩ Mạch ở tại nhà bà ngoại. Diêu là con Hồ thúc thúc cách vách, so với nàng lớn hơn ba tuổi. Thuở nhỏ thông minh học giỏi, tính tình ngoài mặt nhu nhuận bên trong gian trá. Sau đó khi Dĩ Mạch học sơ trung, cả nhà Hồ thúc thúc chuyển đến H thành, từ đó đến giờ chưa từng gặp lại.
“Ngươi như thế nào xuất hiện ở C đại?” Nàng rốt cục hỏi trọng điểm.
“Viện cơ học của C đại tính mời một đám kỹ thuật và nhân viên Lam Diệp đến cùng nghiên cứu một phần mềm, cho nên ta cũng bị kéo đến đây.”
“Ngươi công tác ở khoa học kỹ thuật Lam Diệp?!” Thái độ bất thiện của An đồng học rốt cuộc được cải thiện.
“Bộ thiết kế phần mềm.” Hồ Ly Quân lấy danh thiếp đưa qua, híp mắt cười,“Xin chỉ giáo nhiều hơn.”
Lệnh Hồ Diêu.
Công ty hữu hạn khoa học kỹ thuật Lam Diệp.
Thủ tịch thiết kế sư của bộ nghiên cứu phát triển thiết kế phần mềm.
Dĩ Mạch lăn qua lộn lại nhìn một hồi, nói một câu xuất phát từ tận đáy lòng “Người năm đó bị chó đuổi phải trèo lên cột điện giờ cũng có thể trở thành thiết kế sư a.”
Lệnh Hồ Diêu:“……”
“Đợi chút, [Càn Khôn] là Lam Diệp nghiên cứu phát triển? Ngươi cư nhiên……” Chơi ăn gian? Từ này hình như không thích hợp lắm…… Dĩ Mạch nhất thời không tìm thấy từ ngữ thích hợp.
“Acc Hồ Ly là ta tự mình luyện lên a, hơn nữa ta chưa từng ở trong trò chơi lạm dụng chức quyền, bảo hộ hoàn cảnh trò chơi điểm này ta làm rất gương mẫu.” Hắn lười biếng tựa vào sô pha làm sáng tỏ.
“Một lần cũng không có?” Ngữ điệu quỷ dị tầm mắt hoài nghi.
“Đương nhiên. Ta chỉ phụ trách phương diện trình tự thiết kế, ngay cả việc hợp khu hôm đó ta mới nghe nha.” Hồ Ly thề son sắt.
Hắn lạm dụng chức quyền cũng chỉ giới hạn trong một ngày tới bộ hoạt động điều ra tư liệu đăng kí của người nào đó……
Sau đó bắt quản lý viên trong diễn đàn xóa sạch những chủ đề sỉ nhục trí thông minh của mình, nhân tiện tra xét IP của người post bài, từ nay về sau cứ thấy kẻ nào mang theo hai chữ Hoàng Hôn là trực tiếp chém không cần hỏi…
Mà thôi.
An Dĩ Mạch. Là tên thật của người chơi Mạch Thượng Sắc Vi trong càn khôn.
Trong óc hiện ra gương mặt ngơ ngác của tiểu nha đầu có ngoại hiệu là ‘Nấm’, thường xuyên nước mũi chảy ròng ròng đi theo phía sau mình.
Bất tri bất giác đã lớn như vậy, dùng phương thức này gặp lại thật đúng là thú vị nha.
Cho nên, khi buổi toạ đàm hôm nay còn chưa kết thúc, hắn đã từ chỗ nữ giáo viên bên cạnh nghe được địa điểm đi học của học sinh năm thứ ba hệ quảng cáo. Sau đó mỉm cười đè thấp thanh âm cáo từ, “Như vậy, ta đi trước tìm muội muội ta, tí nữa gặp lại.” Hoàn toàn không có ý thức được nữ nhân nhìn hắn mặt đỏ gật đầu chính là đạo sư đại nhân sát thủ hệ máy tính, người C đại xưng “Diệt Tuyệt sư thái”.
Kết quả, nha đầu kia không đi học. Hồ Ly Quân hứng thú rã rời đang muốn về đơn vị, lại trùng hợp thấy được một màn.
“Được rồi, tạm thời tin tưởng ngươi.” Dĩ Mạch lại vẫy tay, tươi cười nói với phục vụ “Ba phần bánh ngọt dâu tây, đóng gói.”
“…… Tiểu Nấm, một mình muội ăn còn chưa đủ, cư nhiên còn muốn mang ra ngoài.”
“‘Có thể bắt chẹt tuyệt không buông tay’, đây là ngươi dạy ta.” Nàng nuốt miếng bánh ngọt cuối cùng, hỏi,“Vừa rồi ngươi cùng Cù Điềm Điềm nói gì đó?”
“Cù Điềm Điềm? Nga ~ Con nhóc cặp lồng cơm? Ta cùng nàng nói làm ầm ĩ như vậy sẽ tổn hại đến khí chất mỹ nữ của nàng. Vì thế nàng biết phải nghe lời.”
“Có ma mới tin!”
“Được rồi, ta nói nàng quá trình nàng núp ở cầu thang tính kế muội đã bị ta chụp được, nếu nàng tiếp tục dây dưa ta liền post lên diễn đàn c đại.”
“Ngươi chụp được?”
“Làm sao có thể, ta chỉ trùng hợp xuất hiện ở đằng kia.”
“……”
“Rõ ràng là cái bẫy, thức ăn trong hộp cơm và canh đều đã lạnh, hơn nữa, ai lại đi mua một hộp cơm đầy dầu mỡ như vậy, bất lợi cho giảm béo gì đó.”
“……” Hậu tri hậu giác An đồng học uể oải. Thật đúng là mất mặt, chính mình nhìn không thấy “Rõ ràng”.
“Hai ngày này cũng không thấy muội cùng Thanh Quân login, mọi người trong bang phái hoài nghi các ngươi bỏ trốn.”
“…… Làm sao có thể.”
“Muội cảm thấy hắn thế nào?”
“Ai?”
“Người đêm nay cùng muội kết hôn.”
“…… Đối với đại thần ta không có chỗ nào oán giận.”
“Ta là nói sự thật.” Hồ Ly Quân khoanh tay nhìn nàng.
“Chúng ta chưa thấy qua mặt, ngay cả thanh âm cũng chưa nghe qua.”
“…… Muội.” Biểu tình cứng ngắc của hắn bị Dĩ Mạch xem thường. “Chưa thấy qua mặt…… Sao……”
“Kết hôn trong trò chơi chẳng lẽ còn phải đi cục dân chính đăng ký?” Nàng vạn phần khó hiểu.
Lệnh Hồ Diêu nhìn nha đầu trước mặt không biết không sợ, mặt mày cong lên.
Cố Quân Thanh a Cố Quân Thanh.
Tự phụ như ngươi, chỉ sợ hoàn toàn không dự đoán được trong óc nha đầu này đã đem hiện thực cùng internet phân biệt rõ ràng đi. Trong thế giới của nàng, Thanh Quân cùng Cố tổng tài hoàn toàn là hai người.
Một khi đã như vậy, ta cố tình không nói.
Tâm tính đùa dai nổi lên, hắn cười thần thái bay lên. “Ta thật sự, càng ngày càng chờ mong trận hôn lễ này.”
Sau khi chia tay cùng Lệnh Hồ Diêu, Dĩ Mạch chạy đến tiết của Trương mặt ngựa, sau đó bị Nguyên Viên lắc lắc đi ăn qua bữa tối mới vội vàng trở về phòng ngủ mở máy tính ra.
Dù sao, cái loại sự tình như kết hôn này, xác định chắc chắn có liên quan đến nhóm cầm thú Tọa Yên Thiên Hạ. Vừa 6 giờ rưỡi, Ma thành dĩ nhiên người ta tấp nập.
Trong thành, dọc theo tường thành treo đèn lồng thẫm sắc đỏ, ngã tư đường chính đều trải dài thảm đỏ, khiến cho Ma thành quanh năm tuyết bay có được một tia ấm áp.
Trên mặt đất trong trung tâm quảng trường là hai trái tim được kết bằng hoa hồng, những acc phụ mới đăng ký chia làm hai đứng chỉnh tề, trên ngực mỗi người đều mang hàng chữ ‘nhân viên phục vụ’, trên đầu hiện lên hai câu nói.
“Mạch Thượng Sắc Vi cùng Thanh Quân hạnh phúc, Tọa Yên Thiên Hạ chúc trăm năm hảo hợp.”
Trên bầu trời không ngừng bắn lên những cây pháo hoa đủ màu sắc, giống như một màn mưa sao băng.
Dĩ Mạch trong lòng cảm kích, này thực giống như cảnh tượng viên mãn trong mơ, làm cho người ta tình nguyện bất tỉnh.
[Bang phái] Thiên Sơn Mộ Tuyết: Tân nương tử đến.
[Bang phái] Ăn No Vẫn Cố Giết Người: Cuối cùng xuất hiện.
[Bang phái] Mộng Hồi Lâu Lan: Mau tới mau tới, đến Túy Tuyết lâu.
Dĩ Mạch xuyên qua đám người chạy đến Túy Tuyết lâu, bang chúng Tọa Yên Thiên Hạ đã tụ tập đầy đủ, bao gồm Hồ Ly Quân vừa mới login.
Phía trước những gương mặt quen thuộc, là Thanh Quân một thân tân lang hỉ phục hồng bào.
Bạch Nguyệt Quang đem y phục tân nương giao dịch với nàng, thúc giục nàng nhanh chóng mặc vào.
[Bang phái] Mạch Thượng Sắc Vi: (lệ rơi đầm đìa) Cám ơn mọi người……
[Bang phái] Ăn No Vẫn Cố Đếm Tiền: Khách khí khách khí, hai người kết hôn, bang phái buôn bán lời không ít.
[Bang phái] Phật Di Lặc: Chúng ta chỉ mang người đến giúp vui mà thôi, hết thảy phí dụng đều do tân lang của muội trả..
[Bang phái] Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: Nhân vật không được tự nhiên nhất trong bnag phái cuối cùng đã lấy vợ, bản bang chủ cảm thấy thật vui mừng……
[Bang phái] Cửu Vĩ Hồ Công Tử: Tiểu Sắc Vi, vi sư chờ phu quân muội kêu hai tiếng “Sư phụ”~
[Bang phái] Bạch Cốt: Sắc Vi, hôm nay ai đến cướp cô dâu không? Ta ngứa tay.
[Bang phái] Ăn No Vẫn Cố Mua Nước Tương: Xương Cốt, nếu ngươi thật sự ngứa tay thì lát nữa tự mình cướp cô dâu đi, thử xem Thanh Quân có chặt tay ngươi hay không.
[Bang phái] Bạch Cốt:…… Ta xin làm kiệu phu.
[Bang phái] Kim Sắc Yêu Đồng: Gần nhất trang bị nữ Ám Ảnh thực dễ bán, Sắc Vi ngươi đợi lát nữa thu lễ có dư cho ta xin hai bộ, acc phụ mua không được đã muốn trần truồng……
[Bang phái] Mạch Thượng Sắc Vi:……
Một bụng cảm tạ bị nhóm cầm thú đùa cợt phải nuốt trở về. Tin tức hảo hữu lóe lên, nhấn vào, là Thanh Quân.
Thanh Quân: “Thời gian thuê sân kết hôn là một giờ. Ta đăng ký bảy giờ đến tám giờ.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Ân.”
Thanh Quân: “Bây giờ còn có 20 phút là bảy giờ, chúng ta đến chỗ Nguyệt Lão tiếp nhiệm vụ kết hôn đi.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Được.”
Cái gọi là Nguyệt Lão nhiệm vụ kỳ thật rất đơn giản, chính là hộ tống tân nương an toàn đi đến điểm lấy tín vật, sau đó lại trở lại chỗ Nguyệt Lão trả nhiệm vụ. Sau khi hoàn thành sẽ được truyền tống trực tiếp đến khu vực chuyên dùng để kết hôn, ở đó không thể PK. Ở nơi đó bắt đầu mở tiệc chiêu đãi tân khách, phân phát bánh kẹo cưới hoặc quà tặng, cùng uống rượu mừng. Hơn nữa nghe nói còn có bố trí động phòng rất thú vị.
Vì gia tăng tính chân thật của trò chơi, vị trí phu khiêng kiệu là do người chơi đảm nhiệm. Bình thường thời gian cỗ kiệu đi tới đi lui sẽ không vượt quá 20 phút, bởi vậy chờ nàng trở lại vừa vặn có thể tiến vào khu vực tổ chức hôn lễ.
Dưới yêu cầu của bốn người, Bạch Cốt cùng ba huynh đệ Ăn No làm kiệu phu. Hơn nữa vì gia tăng độ hài hòa, ngay cả kì nhân Bạch Cốt luôn luôn một thân chiến giáp cũng thay vào màu trắng trường bào. Dựa theo đề nghị của Nguyệt Quang đại tẩu, một đám cầm thú Tọa Yên Thiên Hạ sẽ chậm rãi đi theo cỗ kiệu Dĩ Mạch, khung cảnh đồ sộ không gì sánh kịp, đưa tới một đám người đến vây xem.
Khi mọi người đi tới cửa Ma thành, không hẹn mà cùng ngừng cước bộ.
Dĩ Mạch chuyển hoán thị giác, cũng hướng ra ngoài cửa thành nhìn lại.
Tịch dương tây tà. Ngoài cửa thành có một đám người mặc áo giáp mũ trụ phiếm hồng, cưỡi trên lưng đủ loại dị thú đứng xếp hàng rất ngay ngắn, giống như một bức nhiễm họa đỏ và đen.
Còi báo động rền vang, xơ xác tiêu điều.
Kia đứng giữa hàng ngũ, cưỡi trên lưng con ác thú Thao Thiết cao lớn màu đen đứng trước cửa Tuyết Tập thành, một người mặc trường bào màu trắng mang phong cách cổ, tay áo bay theo gió, như mây cuốn vân thư.
Dẫn hắn tới nơi này là vì, khuôn mặt này, cùng thân hình giống như mỹ nhân thế kia nếu đặt ở một địa phương như căn tin trường học…… Tuyệt đối tuyệt đối sẽ khiến cho mọi người đến vây xem. Này sẽ hủy diệt hoàn toàn tác phong xưa nay của nàng.
Pasta hương vị thực không tệ, cách trường học cũng không quá xa, hơn nữa rất ít sinh viên đến nơi này dùng cơm.
Nói đến chọn nơi dùng để chiêu đãi bạn bè, chỗ này tuyệt đối đủ tư cách.
Nhưng là An Dĩ Mạch đã bỏ qua lý do tại sao sinh viên ít đến đây – đó là trình độ đốt tiền của nơi này rất rất cao.
Hơn nữa, nhân tố bên ngoài làm cho mình phá sản – chính là khẩu vị của khách nhân.
Xác thực, này không thể trách nàng ngốc. Dù sao, không phải ai cũng có một đôi tuệ nhãn để có thể biết được nam nhân thoạt nhìn cao gầy này lại có sức ăn mạnh như thế.
“A, ăn no ~” Người nào đó tao nhã lau miệng.
“Nếu người còn tiếp tục ăn nữa, ta nhất định phải mượn cơ hội chạy đi toilet bỏ trốn trước một bước, Lệnh Hồ Diêu.” Dĩ Mạch mặt bánh bao.
“Làm Tiểu Mạch, muội nên gọi ta Diêu ca ca. Làm Tiểu Sắc Vi, muội nên gọi ta sư phụ đại nhân.” Hắn cười rộ lên, lông mi dưới ánh sáng mặt trời màu vàng ở màu vàng ánh mặt trời hiện lên một chút thỏa mãn. “Coi như vì muội đã nhận ra ta, bữa cơm hôm nay ta mời.”
“Phục vụ, này bàn thêm một phần bánh Black Forest.” Dĩ Mạch đoan trang gọi phục vụ.
“…… Thoạt nhìn, quả nhiên dưới sự dẫn dắt của ca ca, muội cũng đã bước lên con đường tham tiền.”
“Ngươi còn nhắc đến hai chữ ‘ca ca’, ta sẽ đem bánh ngọt trát lên mặt nguơi.”
“Không phải sao? Trước đây mỗi ngày muội đều đuổi theo ta gọi ‘Diêu Diêu ca ca’ . Hơn nữa sáu tuổi năm ấy muội còn nói phải gả……”
“A, muội thật sự động thủ……” Hồ Ly Quân đáng thương bị một quả anh đào dính kem ném vào giữa mặt.
“Ngẫm lại dùng bánh ngọt ném ngươi quá lãng phí.” Người nào đó xiên một miếng bánh ngọt bỏ vào trong miệng.
Trước đây Dĩ Mạch ở tại nhà bà ngoại. Diêu là con Hồ thúc thúc cách vách, so với nàng lớn hơn ba tuổi. Thuở nhỏ thông minh học giỏi, tính tình ngoài mặt nhu nhuận bên trong gian trá. Sau đó khi Dĩ Mạch học sơ trung, cả nhà Hồ thúc thúc chuyển đến H thành, từ đó đến giờ chưa từng gặp lại.
“Ngươi như thế nào xuất hiện ở C đại?” Nàng rốt cục hỏi trọng điểm.
“Viện cơ học của C đại tính mời một đám kỹ thuật và nhân viên Lam Diệp đến cùng nghiên cứu một phần mềm, cho nên ta cũng bị kéo đến đây.”
“Ngươi công tác ở khoa học kỹ thuật Lam Diệp?!” Thái độ bất thiện của An đồng học rốt cuộc được cải thiện.
“Bộ thiết kế phần mềm.” Hồ Ly Quân lấy danh thiếp đưa qua, híp mắt cười,“Xin chỉ giáo nhiều hơn.”
Lệnh Hồ Diêu.
Công ty hữu hạn khoa học kỹ thuật Lam Diệp.
Thủ tịch thiết kế sư của bộ nghiên cứu phát triển thiết kế phần mềm.
Dĩ Mạch lăn qua lộn lại nhìn một hồi, nói một câu xuất phát từ tận đáy lòng “Người năm đó bị chó đuổi phải trèo lên cột điện giờ cũng có thể trở thành thiết kế sư a.”
Lệnh Hồ Diêu:“……”
“Đợi chút, [Càn Khôn] là Lam Diệp nghiên cứu phát triển? Ngươi cư nhiên……” Chơi ăn gian? Từ này hình như không thích hợp lắm…… Dĩ Mạch nhất thời không tìm thấy từ ngữ thích hợp.
“Acc Hồ Ly là ta tự mình luyện lên a, hơn nữa ta chưa từng ở trong trò chơi lạm dụng chức quyền, bảo hộ hoàn cảnh trò chơi điểm này ta làm rất gương mẫu.” Hắn lười biếng tựa vào sô pha làm sáng tỏ.
“Một lần cũng không có?” Ngữ điệu quỷ dị tầm mắt hoài nghi.
“Đương nhiên. Ta chỉ phụ trách phương diện trình tự thiết kế, ngay cả việc hợp khu hôm đó ta mới nghe nha.” Hồ Ly thề son sắt.
Hắn lạm dụng chức quyền cũng chỉ giới hạn trong một ngày tới bộ hoạt động điều ra tư liệu đăng kí của người nào đó……
Sau đó bắt quản lý viên trong diễn đàn xóa sạch những chủ đề sỉ nhục trí thông minh của mình, nhân tiện tra xét IP của người post bài, từ nay về sau cứ thấy kẻ nào mang theo hai chữ Hoàng Hôn là trực tiếp chém không cần hỏi…
Mà thôi.
An Dĩ Mạch. Là tên thật của người chơi Mạch Thượng Sắc Vi trong càn khôn.
Trong óc hiện ra gương mặt ngơ ngác của tiểu nha đầu có ngoại hiệu là ‘Nấm’, thường xuyên nước mũi chảy ròng ròng đi theo phía sau mình.
Bất tri bất giác đã lớn như vậy, dùng phương thức này gặp lại thật đúng là thú vị nha.
Cho nên, khi buổi toạ đàm hôm nay còn chưa kết thúc, hắn đã từ chỗ nữ giáo viên bên cạnh nghe được địa điểm đi học của học sinh năm thứ ba hệ quảng cáo. Sau đó mỉm cười đè thấp thanh âm cáo từ, “Như vậy, ta đi trước tìm muội muội ta, tí nữa gặp lại.” Hoàn toàn không có ý thức được nữ nhân nhìn hắn mặt đỏ gật đầu chính là đạo sư đại nhân sát thủ hệ máy tính, người C đại xưng “Diệt Tuyệt sư thái”.
Kết quả, nha đầu kia không đi học. Hồ Ly Quân hứng thú rã rời đang muốn về đơn vị, lại trùng hợp thấy được một màn.
“Được rồi, tạm thời tin tưởng ngươi.” Dĩ Mạch lại vẫy tay, tươi cười nói với phục vụ “Ba phần bánh ngọt dâu tây, đóng gói.”
“…… Tiểu Nấm, một mình muội ăn còn chưa đủ, cư nhiên còn muốn mang ra ngoài.”
“‘Có thể bắt chẹt tuyệt không buông tay’, đây là ngươi dạy ta.” Nàng nuốt miếng bánh ngọt cuối cùng, hỏi,“Vừa rồi ngươi cùng Cù Điềm Điềm nói gì đó?”
“Cù Điềm Điềm? Nga ~ Con nhóc cặp lồng cơm? Ta cùng nàng nói làm ầm ĩ như vậy sẽ tổn hại đến khí chất mỹ nữ của nàng. Vì thế nàng biết phải nghe lời.”
“Có ma mới tin!”
“Được rồi, ta nói nàng quá trình nàng núp ở cầu thang tính kế muội đã bị ta chụp được, nếu nàng tiếp tục dây dưa ta liền post lên diễn đàn c đại.”
“Ngươi chụp được?”
“Làm sao có thể, ta chỉ trùng hợp xuất hiện ở đằng kia.”
“……”
“Rõ ràng là cái bẫy, thức ăn trong hộp cơm và canh đều đã lạnh, hơn nữa, ai lại đi mua một hộp cơm đầy dầu mỡ như vậy, bất lợi cho giảm béo gì đó.”
“……” Hậu tri hậu giác An đồng học uể oải. Thật đúng là mất mặt, chính mình nhìn không thấy “Rõ ràng”.
“Hai ngày này cũng không thấy muội cùng Thanh Quân login, mọi người trong bang phái hoài nghi các ngươi bỏ trốn.”
“…… Làm sao có thể.”
“Muội cảm thấy hắn thế nào?”
“Ai?”
“Người đêm nay cùng muội kết hôn.”
“…… Đối với đại thần ta không có chỗ nào oán giận.”
“Ta là nói sự thật.” Hồ Ly Quân khoanh tay nhìn nàng.
“Chúng ta chưa thấy qua mặt, ngay cả thanh âm cũng chưa nghe qua.”
“…… Muội.” Biểu tình cứng ngắc của hắn bị Dĩ Mạch xem thường. “Chưa thấy qua mặt…… Sao……”
“Kết hôn trong trò chơi chẳng lẽ còn phải đi cục dân chính đăng ký?” Nàng vạn phần khó hiểu.
Lệnh Hồ Diêu nhìn nha đầu trước mặt không biết không sợ, mặt mày cong lên.
Cố Quân Thanh a Cố Quân Thanh.
Tự phụ như ngươi, chỉ sợ hoàn toàn không dự đoán được trong óc nha đầu này đã đem hiện thực cùng internet phân biệt rõ ràng đi. Trong thế giới của nàng, Thanh Quân cùng Cố tổng tài hoàn toàn là hai người.
Một khi đã như vậy, ta cố tình không nói.
Tâm tính đùa dai nổi lên, hắn cười thần thái bay lên. “Ta thật sự, càng ngày càng chờ mong trận hôn lễ này.”
Sau khi chia tay cùng Lệnh Hồ Diêu, Dĩ Mạch chạy đến tiết của Trương mặt ngựa, sau đó bị Nguyên Viên lắc lắc đi ăn qua bữa tối mới vội vàng trở về phòng ngủ mở máy tính ra.
Dù sao, cái loại sự tình như kết hôn này, xác định chắc chắn có liên quan đến nhóm cầm thú Tọa Yên Thiên Hạ. Vừa 6 giờ rưỡi, Ma thành dĩ nhiên người ta tấp nập.
Trong thành, dọc theo tường thành treo đèn lồng thẫm sắc đỏ, ngã tư đường chính đều trải dài thảm đỏ, khiến cho Ma thành quanh năm tuyết bay có được một tia ấm áp.
Trên mặt đất trong trung tâm quảng trường là hai trái tim được kết bằng hoa hồng, những acc phụ mới đăng ký chia làm hai đứng chỉnh tề, trên ngực mỗi người đều mang hàng chữ ‘nhân viên phục vụ’, trên đầu hiện lên hai câu nói.
“Mạch Thượng Sắc Vi cùng Thanh Quân hạnh phúc, Tọa Yên Thiên Hạ chúc trăm năm hảo hợp.”
Trên bầu trời không ngừng bắn lên những cây pháo hoa đủ màu sắc, giống như một màn mưa sao băng.
Dĩ Mạch trong lòng cảm kích, này thực giống như cảnh tượng viên mãn trong mơ, làm cho người ta tình nguyện bất tỉnh.
[Bang phái] Thiên Sơn Mộ Tuyết: Tân nương tử đến.
[Bang phái] Ăn No Vẫn Cố Giết Người: Cuối cùng xuất hiện.
[Bang phái] Mộng Hồi Lâu Lan: Mau tới mau tới, đến Túy Tuyết lâu.
Dĩ Mạch xuyên qua đám người chạy đến Túy Tuyết lâu, bang chúng Tọa Yên Thiên Hạ đã tụ tập đầy đủ, bao gồm Hồ Ly Quân vừa mới login.
Phía trước những gương mặt quen thuộc, là Thanh Quân một thân tân lang hỉ phục hồng bào.
Bạch Nguyệt Quang đem y phục tân nương giao dịch với nàng, thúc giục nàng nhanh chóng mặc vào.
[Bang phái] Mạch Thượng Sắc Vi: (lệ rơi đầm đìa) Cám ơn mọi người……
[Bang phái] Ăn No Vẫn Cố Đếm Tiền: Khách khí khách khí, hai người kết hôn, bang phái buôn bán lời không ít.
[Bang phái] Phật Di Lặc: Chúng ta chỉ mang người đến giúp vui mà thôi, hết thảy phí dụng đều do tân lang của muội trả..
[Bang phái] Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: Nhân vật không được tự nhiên nhất trong bnag phái cuối cùng đã lấy vợ, bản bang chủ cảm thấy thật vui mừng……
[Bang phái] Cửu Vĩ Hồ Công Tử: Tiểu Sắc Vi, vi sư chờ phu quân muội kêu hai tiếng “Sư phụ”~
[Bang phái] Bạch Cốt: Sắc Vi, hôm nay ai đến cướp cô dâu không? Ta ngứa tay.
[Bang phái] Ăn No Vẫn Cố Mua Nước Tương: Xương Cốt, nếu ngươi thật sự ngứa tay thì lát nữa tự mình cướp cô dâu đi, thử xem Thanh Quân có chặt tay ngươi hay không.
[Bang phái] Bạch Cốt:…… Ta xin làm kiệu phu.
[Bang phái] Kim Sắc Yêu Đồng: Gần nhất trang bị nữ Ám Ảnh thực dễ bán, Sắc Vi ngươi đợi lát nữa thu lễ có dư cho ta xin hai bộ, acc phụ mua không được đã muốn trần truồng……
[Bang phái] Mạch Thượng Sắc Vi:……
Một bụng cảm tạ bị nhóm cầm thú đùa cợt phải nuốt trở về. Tin tức hảo hữu lóe lên, nhấn vào, là Thanh Quân.
Thanh Quân: “Thời gian thuê sân kết hôn là một giờ. Ta đăng ký bảy giờ đến tám giờ.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Ân.”
Thanh Quân: “Bây giờ còn có 20 phút là bảy giờ, chúng ta đến chỗ Nguyệt Lão tiếp nhiệm vụ kết hôn đi.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Được.”
Cái gọi là Nguyệt Lão nhiệm vụ kỳ thật rất đơn giản, chính là hộ tống tân nương an toàn đi đến điểm lấy tín vật, sau đó lại trở lại chỗ Nguyệt Lão trả nhiệm vụ. Sau khi hoàn thành sẽ được truyền tống trực tiếp đến khu vực chuyên dùng để kết hôn, ở đó không thể PK. Ở nơi đó bắt đầu mở tiệc chiêu đãi tân khách, phân phát bánh kẹo cưới hoặc quà tặng, cùng uống rượu mừng. Hơn nữa nghe nói còn có bố trí động phòng rất thú vị.
Vì gia tăng tính chân thật của trò chơi, vị trí phu khiêng kiệu là do người chơi đảm nhiệm. Bình thường thời gian cỗ kiệu đi tới đi lui sẽ không vượt quá 20 phút, bởi vậy chờ nàng trở lại vừa vặn có thể tiến vào khu vực tổ chức hôn lễ.
Dưới yêu cầu của bốn người, Bạch Cốt cùng ba huynh đệ Ăn No làm kiệu phu. Hơn nữa vì gia tăng độ hài hòa, ngay cả kì nhân Bạch Cốt luôn luôn một thân chiến giáp cũng thay vào màu trắng trường bào. Dựa theo đề nghị của Nguyệt Quang đại tẩu, một đám cầm thú Tọa Yên Thiên Hạ sẽ chậm rãi đi theo cỗ kiệu Dĩ Mạch, khung cảnh đồ sộ không gì sánh kịp, đưa tới một đám người đến vây xem.
Khi mọi người đi tới cửa Ma thành, không hẹn mà cùng ngừng cước bộ.
Dĩ Mạch chuyển hoán thị giác, cũng hướng ra ngoài cửa thành nhìn lại.
Tịch dương tây tà. Ngoài cửa thành có một đám người mặc áo giáp mũ trụ phiếm hồng, cưỡi trên lưng đủ loại dị thú đứng xếp hàng rất ngay ngắn, giống như một bức nhiễm họa đỏ và đen.
Còi báo động rền vang, xơ xác tiêu điều.
Kia đứng giữa hàng ngũ, cưỡi trên lưng con ác thú Thao Thiết cao lớn màu đen đứng trước cửa Tuyết Tập thành, một người mặc trường bào màu trắng mang phong cách cổ, tay áo bay theo gió, như mây cuốn vân thư.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook