Bạch Tử Lệ được chỉ vào phòng tắm, vừa mở cửa ra, một luồng hơi nóng phả vào mặt Bạch Tử Lệ.

Có vẻ đây là phòng tắm nóng thì phải, Bạch Tử Lệ bước vào, trầm trồ nhìn xung quanh vì nó được thiết kế rất đẹp.

Xung quanh bao phủ bở màu chủ đạo là trắng và vàng, có 4 bồn tắm nhỏ ở xung quanh, còn ở chính giữa là một hồ tắm lớn, vì nó rất rộng nên Bạch Tử Lệ cứ nghĩ nó là một cái hồ tắm chứ không phải một cái bồn tắm thông thường.

Tiến lại gần kiểm tra ở hồ tắm thì thấy nhiệt độ nước vừa đủ, tiếp tục sang bên chỗ bốn bồn kia thì có hai chế độc khác nhau đó là rất nóng và lạnh.

Chỉ riêng bồn ở chính giữa Bạch Tử Lệ mới có thể tắm thôi, ngồi nghịch từ nãy giờ chắc cũng lâu rồi nên giờ mới cởi đồ ra để vào tắm.

Bạch Tử Lệ từ từ cởi bộ đồ cưới phiền phức ấy ra, bắt đầu để lộ thân hình chuẩn từng centimet của mình.

Làn da trắng trèo, mịn màng, cái eo mảnh khảnh, đôi chân thon dài, nuột nà, bờ mông cong vút đi kèm theo với khuôn mặt thanh tú ấy khiến ai nhìn cũng phải say đắm ngay từ lần đầu tiên.

Vì để bảo vệ cho bản thân mình, mẹ đã dạy Bạch Tử Lệ cách để che đi hai chiếc sừng dài của mình, vì một khi ai đó đã phát hiện ra thì chắc chắn tính mạng của Bạch Tử Lệ rất nguy hiểm.

Họ sẵn sàng giết chết Bạch Tử Lệ chỉ để lấy cái sừng và sẽ có được sức mạnh vô biên
- *Chậc, bộ đồ này thật quá phiền phức.


Cởi mãi mới được.

Cũng may là có Kỳ Lâm không mình lại không được tắm rồi.

Bạn thân sao? Mình còn chưa thấy rõ được mặt của nhị hoàng tử nữa là.

Chắc ngài ấy sẽ không đến đây nữa đây, dù gì cũng chỉ là cuộc hôn nhân chính trị thôi*
Bạch Tử Lệ từ từ bước xuống dưới bồn tắm, cảm giác ấm áp tràn ngập khắp cơ thể.

Lần đầu tiên Bạch Tử Lệ thấy thoải mái như thế này, được ngâm mình trong dòng nước ấm nóng, dường như Bạch Tử Lệ cảm nhận được mùi hương gì đó thoảng thoảng khiến cho tình thần vô cùng thoải mái,được ngồi trong căn phòng rộng rãi, đẹp đẽ, sang trọng như vậy, làm gì có ai mà không thích chứ.

Bạch Tử Lệ ngồi vào bên trong, nước ngập đến phần vai, thỏa mãn ngửa cổ ra, thở dài một tiếng
- *Có lẽ mình cứ sống thế này cũng được.

Ở một mình ở đây tuy hơi buồn nhưng ít nhất được an toàn.

Đợi ở lâu một tý rồi thử xin nhị hoàng tử xem có được đem mẹ mình vào hay không.

Mong là ngài ấy đồng ý*
Ngồi một lúc thì Bạch Tử Lệ cũng bắt đầu cọ rửa, thấy toàn đồ vật lạ nên Bạch Tử Lệ tò mò nên thử toàn bộ tất cả chỗ đó.

Đổ một lọ nhỏ nhỏ màu xanh dương gì đó ra tay ngửi, Bạch Tử Lệ thấy thơm quá nên bôi lên người, có vẻ nó là dầu dưỡng cơ thể của các quý tộc thường làm mà cậu hay nghe.

Mở tiếp đến là lọ thủ tinh đang đựng chất lỏng gì màu trắng, đổ ra cũng có mùi thơm ngào ngạt, Bạch Tử Lệ cũng thử bôi vào người rồi cứ thể Bạch Tử Lệ nghịch cho khi tất cả phòng tắm tràn ngập bong bóng nổi lên, lúc đó Bạch Tử Lệ mới biết mình làm hơi quá đà rồi.

Tắm rửa sạch sẽ, mặc quần áo xong xuôi rồi bắt đầu đi cọ rửa lại tất cả cho nó sạch không nhị hoàng tử mà thấy được chắc ngài ấy giết Bạch Tử Lệ mất thôi...
...Sau một lúc...
Cuối cùng thì cậu cũng dọn dẹp xong, may mắn thay mấy vọt bong bóng đã hết và quần áo Bạch Tử Lệ cũng không ướt nhiều mấy.

Bạch Tử Lệ gói gém tất cả rồi đi tìm đường về nơi mình ở nhưng đi mãi đi mãi vẫn không thấy chỗ quen thuộc mà càng đi càng thấy lạ.


Bạch Tử Lệ bắt đầu thấy mỏi chân nên đã nghỉ chân ở một vườn hoa nào đó, ở đây có đủ các loài hoa, từ hoa hồng, hoa cúc, hoa ly,...tạo nên một khung cảnh rực rỡ sắc màu, trông rất đẹp
- *Ở một nơi khô hạn như thế này mà lại có thể trồng được cái loài cây hoa đẹp như thế này ư? Là một tay nhị hoàng tử trồng à? Thật giỏi...!Mẹ mình cũng thích trồng hoa lắm, nếu đưa được mẹ về đây chắc chắn mẹ rất thích cho xem*
- *Haiz...!Chuẩn bị đi tìm tiếp thôi không lại muộn.

Cái vương phủ này cung to quá đi mất thôi.

Tìm mãi chả thấy phòng của mình đâu cả*
Bạch Tử Lệ đang ngồi mải mê suy nghĩ mà không biết có ai đó đang đứng ở ngay sau mình,nhìn chằm chằm vào người Bạch Tử Lệ.

Bạch Tử Lệ thở dài một hơi, định đứng dậy để đi tìm tiếp thì có một giọng nói vang lên khiến cho Bạch Tử Lệ giật mình hét lớn lên.

Người đàn ông đang đứng trước mặt Bạch Tử Lệ không phải là Kỳ Lâm, mà là một chàng trai tầm đôi mươi, làn da nâu khỏe khắn căng mướt, cao ráo, khá đẹp trai nhưng mỗi tội mắt bị bịt một bên nhìn trông rất đáng sợ, chắc là do bị chấn thương nên mới như vậy rồi.
- "Ngươi là ai? Sao ngươi lại có thể vào được đây?"
- "Ta...!Ta là vợ mới cưới của nhị hoàng tử.

Ta đang đi về phòng của mình nên không biết đường.

Ngươi...!Liệu có thể chỉ đường giúp ta được không?"
Bạch Tử Lệ thấy cậu trai trước mặt thật đáng sợ quá đi mất thôi, từ khi Bạch Tử Lệ hỏi hay làm gì cũng chỉ có một khuôn mặt lạnh lùng nhìn Bạch Tử Lệ, làm Bạch Tử Lệ thấy sợ lại làm phiền người khác nên họ không thích rồi.

Cậu trai đó vẫn không trả lời Bạch Tử Lệ, Bạch Tử Lệ thấy thế cũng hiểu ý, định đi ra khỏi đó thì bị cậu trai đó gọi lại
- "Vậy ngài là vương phi mới cưới sao?"
- "Đúng vậy.


Ta cần tìm đường về phòng thôi, nhưng chắc ta làm phiền người rồi.

Cho ta xin lỗi nhé, ta tự đi tìm cũng được"
- "Vương phi, để thần đi cùng với vương phi cho.

Thần là cận vệ chả nhị hoàng tử - Thất Vĩnh, vì nhị hoàng tử sai đi xem ngài như thế nào rồi nên thần mới đi."
- "Xin lỗi về sự thấy lễ lúc nãy, là do thần không biết mặt vương phi nên mới vậy.

Xin vương phi cứ phạt thần đi ạ"
Thất Vĩnh quỳ xuống trước mặt Bạch Tử Lệ để nhận lỗi nhưng Bạch Tử Lệ đã đỡ Thất Vĩnh đứng dậy, rồi mỉm cười nói mình chỉ cần dẫn đến phòng thôi.

Chứ chuyện trách phạt hay vô lễ thì hoàn toàn không để ý.

Thất Vĩnh cũng nghe theo mà dẫn Bạch Tử Lệ về phòng và còn mang theo một ít đồ cho Bạch Tử Lệ mặc nữa.

Trên đường đi về, hai người có tán ngẫu qua vài câu rồi lại trở về trạng thái im lặng, và cứ thế cho đến khi Bạch Tử Lệ về được phòng của mình, xong việc, Thất Vĩnh cũng rời đi....

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương