Ma Tước Tướng Quân
-
Chương 81: Hai tấm gương trung dũng
Viktor vẫn đề phòng hai kẻ này chặt chẽ, nhưng lại đánh giá sai năng lực của hai người. Duli là đại công thần nguyên triều Persian, lại giữ chức thái sư. Trí tuệ đương nhiên là vô cùng uyên bác. Tuân Đen là danh sĩ nổi tiếng đương thời, giữ chức quân sư bày mưu tính kế cho Võ hầu Hồng Anh. Trí kế cũng là thâm sâu vô cùng. Hai người này bày mưu lập kế cùng nhau. Thiên hạ khó mà có kẻ nhìn thấu nổi.
Hai người họ vì để Viktor không nghi ngờ, mạo hiểm dấn thân mình vào hiểm địa. Tuy họ bị hắn áp giải theo trong quân. Nhưng đã sắp đặt sẵn một kế hoạch hoàn hảo. Những mãnh tướng thủ hạ trung thành của hai người còn trong thành đã chuẩn bị tất cả rất kỹ càng cho giờ khắc này. Thời khắc mấu chốt nhất của trận chiến.
Đúng vào lúc cánh quân của Babyliona đã giành được hoàn toàn lợi thế thì bất ngờ dị biến nổi lên. Chỉ thấy trong thành Aryan bỗng chốc tiếng chiêng trống nổi lên rộn rã. Lửa khói cũng bốc lên mù mịt khắp các mặt thành. Quân dân Persian trong thành đồng loạt đứng lên khởi nghĩa.
Hai tướng Thần Hoa, VMặc sắp sẵn hai đội cảm tử bất ngờ mở toang hai của thành phía Tây và phía Bắc. Những mãnh tướng dưới trướng quân sư Tuân Đen khi trước ở lại cũng đồng loạt lãnh đạo binh lính cùng dân chúng đánh vào phủ thành chủ Aryan.
Tịnh Văn, 9X Công, Hùng Trịnh, Hải Can, Tứ Bất Tử lúc trước mai danh ẩn tích trong dân chúng chính là chờ đợi thời khắc này. Những binh lính giả dạng làm thường dân bất ngờ tập kích những vị trí phòng thủ tại khắp các mặt thành. Hai vạn quân Babylion phòng thủ trong thành bất ngờ trở tay không kịp. Tướng thủ thành là Toán Tử bị một nhóm sát thủ do tướng Văn Quân, Phương Tú, Mạnh Tiến phục kích hạ sát ngay tại tư dinh.
Quân Babyliona trong thành như rắn mất đầu lập tức cuống cuồng hướng các cửa thành đào thoát. Thành Aryan nhanh chóng thuộc quyền khống chế của những tướng lãnh bản địa khi trước. Lúc trước họ cúi đầu ẩn nhẫn cũng là dưới sự sắp đặt của thái sư Duli và quân sư Tuân Đen mà thôi. Võ tướng có thể chết nơi chiến địa chứ làm sao có thể uốn mình làm quân phản phúc?
Xuân Thứ, Mai Cồ Tí đang giao chiến dữ dội cùng bốn tướng Đại Trù, Siêu Tinh, Thám Hoa, Ỷ Thiên. Nếu không có tình huống bất ngờ từ hướng thành Aryan có lẽ họ đã bị kẻ địch chặn đứng tại đây. Nhưng lúc này gió đã đổi chiều. Mai Cồ Tí giơ cao đại đao lên hét lớn.
- Aryan đã bị hạ! Tất cả tướng sĩ Persian theo ta!
Dứt lời múa tít đại đao mở đường dẫn theo quân đội hướng phía thành Aryan đánh tới. Tướng sĩ Thái Bình Clan nhất thời quân tâm đại thịnh reo hò ùa theo chém giết. Hai vạn song mã đạp đôi của Đại Trù hoang mang cực độ, không đủ sức cản bước chân kẻ địch. Trận hình Thiên Đại Nhơn Tam Tài lập tức rối loạn.
Viktor hò hét khản cả cổ họng cũng không ổn định lại được trận hình. Lúc này các cánh quân của hắn đã mất đi sự vững vàng khi trước. Hậu phương bị chiếm mất thử hỏi làm sao tướng sĩ ở đây còn có thể yên tâm chiến đấu? Hắn là giận dữ vô cùng. Trận chiến này hắn tính toán sắp xếp cặn kẽ từng chút một. Mắt nhìn thấy đã sắp chiến thắng rồi còn bị đâm một nhát đau thế này hỏi sao không giận?
Viktor đưa ánh mắt rừng rực nhìn sang hai tên hàng tướng đang mỉm cười châm chọc với hắn. Không ngờ thông minh như hắn lại bị bọn chúng tính kế. Viktor gầm lên giận dữ.
- Phân thây bọn chúng làm ngàn mảnh cho ta!
- Đến đây lũ khốn kiếp! Hai chúng ta sống là người Persian, chết cũng làm ma Persian! Đã đến bước này ngươi nghĩ bọn ta còn sợ hãi cái chết sao...ha...ha..ha…
Đội thân binh của Viktor lập tức rút vũ khí vây chặt hai người bọn Duli, Tuân Đen vào giữa.
Thế nhưng hai trí sĩ trung liệt này cũng không có chờ bọn chúng ra tay. Hai người đều rút bảo kiếm bên hông kề lên trên cổ xoay mạnh. Máu từ yết hầu họ phun ra thành dòng. Hai thân hình đổ gục xuống đất tắt thở. Họ đã làm hết sức mình vì quê hương. Chọn cách tự sát để cho kẻ thù hiểu rằng: những người Persian chân chính thà chết chứ không bao giờ chịu khuất phục. Dòng máu nóng loang lổ thấm vào mảnh đất yêu dấu. Mảnh đất ngàn đời bao bọc những thế hệ người con Persian trung dũng.
Võ hầu Hồng Anh trên người đã trúng mấy vết thương. Phối hợp của hai tên tướng địch quả thật vô cùng lợi hại. Thế nhưng Cuồng Đao, Thiên Đao cũng không khá khẩm hơn gì. Chiến mã của bọn chúng đều đã bị tên tướng trẻ này đánh ngã.
Lúc này ba người đều là đứng dưới đất kịch chiến. Giao chiến nãy giờ đã khiến hai tên sát tinh nổi tiếng này biết thế nào là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Hồng Anh thân lọt vào vây công nhưng vẫn như tiểu cường. Đánh thế nào cũng không ngã.
Chưa bao giờ chúng gặp một kẻ võ công cao cường, thiên biến vạn hóa đến thế này. Tất nhiên động tĩnh lớn phía thành Aryan cũng khiến nơi này chú ý. Hồng Anh quan sát thấy chiến kỳ Persian tung bay trên tường thành thì cất tiếng cười lớn.
- Trận chiến này các ngươi đã thua rồi!
- Chỉ cần giết được ngươi, dù có mất thành Aryan cũng không sao!
Hồng Anh nhìn hai ngàn lính lạc đà công giáp của mình thì đau đớn vô cùng. Hiện tại chỉ còn khoảng hơn hai trăm người còn chiến đấu. Số còn lại đã vĩnh viễn nằm lại trên mảnh đất chiến địa tàn khốc này. Trận chiến này thật vô cùng thảm thiết. Thế nhưng lúc trước chàng bằng mọi giá phải cản trở ở đây. Nếu chàng muốn đi những kẻ này có thể giữ nổi chàng sao? Chắc chắn là không rồi.
Hồng Anh đưa tay lên miệng huýt một tiếng thật lớn. Bất chợt tiếng ngựa hí xa xa vang vọng. Xích Thố toàn thân đỏ rực như lửa từ xa mạnh mẽ lướt tới. Tuy bị chia cắt với chủ nhân nhưng nó cũng không có bị hạ. Những binh lính tầm thường làm sao khuất phục được nó.
Lúc trước hai tướng địch ra lệnh cho binh sĩ bắt sống nó. Nhưng Thần Mã như Xích Thố đâu phải muốn bắt là có thể bắt được? Trên chiến trường nó cũng dũng mãnh không khác gì chủ nhân. Bốn vó sải rộng mở hết tốc lực. Nhìn nó tung hoành không khác gì một đầu mãnh hổ. Hai vó sau đá vỡ lồng ngực của rất nhiều kẻ địch. Cuồng Đao ánh mắt tóe lửa quát lớn.
- Giết nó! Không cần bắt sống nữa!
Nhưng lúc này mới hạ sát thủ đã có chút muộn. Vì kích của Hồng Anh đã nhanh như cắt đánh tới. Chỉ một chút phân tâm đã bị kẻ thù triệt để khai thác. Cuồng Đao cấp tốc lui thân hình về phía sau tránh né. Thiên Đao cũng huy vũ trường đao bổ tới phía kẻ địch. Thế nhưng Hồng Anh chỉ chờ có thế. Chàng đã tính toán rất kỹ. Lỗ hổng mà Cuồng Đao vừa lộ ra đã đủ để chàng rời đi.
Chàng quát khẽ một tiếng giơ thanh kích còn lại lên đón đỡ chiêu thức của Thiên Đao. Sau đó lợi dụng lực phản chấn lướt về phía địch nhân đang đứng dày đặc. Song kích tung bay như hoa lê bạo vũ. Những kẻ này đã vô tình làm chướng ngại cản trở sự truy kích của hai tên phía sau. Mà quân lính bình thường đối với một cao thủ như chàng. Căn bản là không đủ lực uy hiếp.
Chỉ vài hô hấp Hồng Anh đã tung mình tới gần rồi phi thân bay lên trên lưng Xích Thố. Một người một ngựa dẫn đầu đánh thẳng về phía sau chạy đi. Hai trăm quân Lạc đà công giáp còn lại cũng mạnh mẽ theo chủ tướng đánh mở ra một con đường máu.
Khi Cuồng Đao, Thiên Đao cướp được ngựa của binh sĩ muốn đuổi theo. Thì Hồng Anh đã thành công mang tàn quân phá vây mất rồi. Trận chiến này lực lượng chúng đông hơn nhiều lần mà cũng không lưu tên kia lại được. Thiên hạ quả thật lắm kẻ kỳ tài.
Hồng Anh mang tàn quân đánh về phía thành Aryan hội họp cùng Xuân Thứ, Mai Cồ Tí. Sau đó đại quân đồng loạt tiến vào thành. Đại tướng Viktor biết đại thế đã mất, liền thu thập tướng sĩ mau chóng rút về hướng kinh thành Tehran. Nếu để kẻ địch ổn định xong đuổi giết. Hắn cũng khó lòng mà rời đi an toàn được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook