Ma Tước Tướng Quân
-
Chương 25: Tung Hoành Trước Trận
Lời còn chưa dứt một thanh thiết kích đã như lưu tinh bay đến. Thấy Chipboy đang lâm vào hiểm cảnh, Hồng Anh liền vận sức ném mạnh một kích bên tay phải đến giải nguy. Tào Khiêm võ công cũng thuộc hàng thượng thừa liền cải chiêu chém mạnh một đao.
- Coong…
Âm thanh kim thiết vang lên chát chúa. Vừa tiếp xúc toàn thân Tào Khiêm như bị điện giật, chiến mã ngửa cổ hí vang, đao cũng suýt bay khỏi tay. Khoảng cách xa như vậy mà lực đạo của kẻ ném kích này thật là khủng khiếp. Tào Khiêm tự hỏi nếu giao chiến cùng hắn liệu mình có đỡ nổi một kích hay không?
Rất quyết đoán, Tào Khiêm thúc mạnh chiến mã bỏ chạy. Một vạn quân hổ báo của Hoàng Hùng chắc chắn đã thua rồi. Còn ở lại đánh đấm cái rắm. Tránh xa tên hung thần ác sát đang chạy đến kia thật nhanh nếu không chỉ có bỏ mạng.
Phải nói rằng Tào Khiêm quả là kẻ thức thời. Chính điều đó đã giúp hắn giữ lại được một mạng. Nhưng mạng của hắn giữ được nhưng của binh sĩ lại không có giữ được. Lúc này cả đội quân hai vạn kỵ binh Shang đều loạn thành một đống. Ba vạn tàn quân của Chipboy Chó Điên cùng năm ngàn quân của tướng Hồng Anh reo hò xông tới chém giết loạn xạ. Đội quân hổ báo bách chiến bách thắng mạng ai lấy bỏ chạy thục mạng. Chủ tướng chết rồi, phó tướng cũng bỏ chạy. Họ còn ở lại nạp mạng làm gì?
Cũng may đây đều là kỵ binh tinh nhuệ nên cũng không đến nỗi muốn chạy cũng không nổi. Tàn quân Persian đã rất mỏi mệt, đội quân mới đến cũng vừa giao chiến xong cũng không còn sức đuổi giết bọn chúng được nữa.
Hồng Anh tiến ngựa tới gần nhặt lên thanh thiết kích. Hắn đưa ánh mắt ân cần sang hỏi.
- Tướng quân Chipboy tình huống thế nào rồi?
- Đa tạ ngươi tới tương trợ! Lúc trước phá vây bị thương không nhẹ. Quân đội quốc vương xuất chiến đã tan vỡ chỉ còn lại ba vạn tướng sĩ này thôi!
Nói rồi chàng đưa ánh mắt buồn rười rượi nhìn lên trời cao.
- Thắng thua là chuyện thường của binh gia! Quốc vương là bị kẻ thù dùng mưu ma chước quỷ che mắt. Cũng không phải là lỗi của tướng quân. Mau theo ta trở về thành Aryan, đại quân của kẻ địch có lẽ cũng sắp tới rồi!
- Vậy xin nhờ tướng quân dẫn đường…
Còn chưa có nói hết câu Chipboy Chó Điên bất ngờ rơi từ trên lưng chiến mã xuống. Chàng đã quá kiệt sức sau nhiều ngày đêm dẫn quân giao chiến rồi. Vết thương mất máu nhiều và vỡ ra không biết bao nhiêu lần. Nếu là kẻ khác e rằng đã ngã gục từ lâu rồi.
Hồng Anh liền sai thân vệ vực hắn dậy rồi nhanh chóng hạ lệnh kéo quân rút chạy về thành. Tuy chàng không hề e sợ tên Thần Long nhưng mười ba vạn đại quân của hắn cũng không phải là dễ đối phó. Việc cần làm bây giờ là rút về sau tường thành cố thủ, chờ viện quân từ kinh thành Tehran đến.
Chỉ sợ là kinh thành cũng chưa chắc đã xuất ra được viện quân. Cyrus Đại Đế băng hà, chôn vùi với đại quân chủ lực đã làm toàn vương quốc Persian rơi vào khủng hoảng trầm trọng rồi. Lúc này mà không có một người tài giỏi đứng lên liên kết được các tướng lãnh thì khó lòng đối chọi được với đế chế Shang hùng mạnh. Thái tử còn quá nhỏ tuổi không đủ uy quyền để các thế lực khác phải phục tùng.
Lúc này có lẽ triều đình đang rơi vào cuộc chiến tranh giành quyền lực. Rất nhiều kẻ mang dã tâm sẽ nhân cơ hội này đứng lên làm loạn. Tình cảnh thù trong giặc ngoài rất có thể sẽ làm một Persian hùng mạnh rơi vào cảnh nước mất nhà tan, sinh linh đồ thán. Càng nghĩ Hồng Anh càng lo lắng không thôi.
Shenlong cùng mười vạn đại quân Shang đang cấp tốc đuổi theo tàn quân của Chipboy Chó Điên thì gặp Tào Khiêm mang theo bại quân chạy về. Khi biết đã có kẻ mang quân tới phá vòng vây cứu thoát lũ bại quân thì hắn vô cùng tức tối. Hắn lập tức ra lệnh chém đầu Tào Khiêm thị chúng. Thân làm phó tướng chỉ huy ba quân lại không bảo toàn được chủ tướng mình, còn sợ hãi bỏ chạy thì còn giữ lại làm gì?
Đáng thương thay cho Tào Khiêm. Đến Hoàng Hùng còn không địch nổi Hồng Anh thì hắn có ở lại cũng chỉ là dâng mạng mà thôi. Hắn khôn ngoan giữ được mạng chạy về nhưng cũng chẳng còn mạng để sống tiếp. Shenlong trị quân rất nghiêm, bất luận kẻ nào không có lệnh mà lâm trận bỏ chạy đều sẽ bị nghiêm trị.
Chém xong Tào Khiêm hắn lập tức kéo đại quân đến vây kín thành Aryan. Mười ba vạn đại quân Shang đầy đồng chật đất vây chặt tòa hùng thành nhỏ bé như nêm cối. Shenlong quyết định trả bất cứ giá nào hạ bằng được tòa thành này. Nó án ngữ tất cả mọi con đường dẫn đến kinh thành Tehran hoa lệ.
Hồng Anh cùng quân sư Tuân Đen đứng trên tường thành quan sát đại quân Shang đang vây kín xa xa ngoài thành. Hai hôm nay bọn chúng chỉ công thành có hai lần, hơn nữa chỉ công ba cửa thành phía Tây, Bắc, Đông. Còn cửa thành phía Nam bọn chúng không có đả động đến. Mà cứ mỗi lúc trận chiến trở nên quyết liệt bọn chúng lại rút lui trở về. Hơn nữa còn bắn rất nhiều mũi tên có mang theo lời kêu gọi quân dân trong thành nhanh chóng đầu hàng.
Theo lý thì như thế sẽ giúp cho quân thủ thành giảm bớt áp lực hơn rất nhiều. Nhưng điều đó cũng làm bách tính trong thành không mang ý chí quyết tử. Quân đội dưới trướng Thần Long kỉ luật rất tốt, dù có đánh chiếm được vùng nào hắn cũng lệnh không cho quân lính cướp phá dân thường. Có thể thấy thủ đoạn của hắn rất cao minh. Muốn từ từ làm thui chột ý chí chống cự của bách tính trăm họ.
Hắn là muốn dùng chiến lược vừa cứng vừa mềm nuốt trọn cả vương quốc Persian trù phú. Chiến thuật đánh ba mặt bỏ trống một mặt cũng là thể hiện ý đồ rõ ràng. Thần Long muốn để một con đường cho những kẻ chủ chiến dễ dàng rút chạy về kinh thành Tehran. Nhưng nếu mất thành Aryan này thì kinh thành làm gì còn lá chắn nào bảo vệ nữa. Sớm hay muộn cũng rơi vào tay cường địch.
- Tên khốn Shenlong thật là mưu mẹo!
Hồng Anh đấm mạnh hai tay vào nhau tức giận. Chàng không có sợ đại quân Shang công thành. Biên chế quân đội thủ thành trước đây có bảy ngàn quân. Từ khi quân sư Tuân Đen đến đã chiêu nạp huấn luyện được ba ngàn quân thiện chiến nữa. Cộng với ba vạn tàn quân tướng Chipboy Chó Điên mang về. Tổng cộng cũng trên dưới bốn vạn, đều là quân nhân đã dày dạn trận mạc. Thành Aryan lại kiên cố dễ thủ khó công, lương thực vật tư đều được chuẩn bị rất đầy đủ.
Dù đại quân của Thần Long có đông hơn gấp mấy lần chàng cũng có đủ tự tin giữ chân chúng được vài tháng trở lên. Kẻ địch từ xa tới vận chuyển lương thực khó khăn chắc chắn sẽ khó mà giao chiến kéo dài được. Lúc đó chỉ cần kiên trì cố thủ đợi chúng cạn lương, lại dùng những đội kỳ binh quấy nhiễu xung quanh. Chắc chắn kẻ địch sẽ không hạ được thành Aryan.
Vận dụng thời cơ khéo léo có khi còn chuyển nguy thành an. Đánh cho chúng một trận thất điên bát đảo cũng chưa biết chừng. Vậy mà tên cáo già Shenlong lại chơi bài tâm lý chiến. Làm quân tâm trong thành dao động.
- Coong…
Âm thanh kim thiết vang lên chát chúa. Vừa tiếp xúc toàn thân Tào Khiêm như bị điện giật, chiến mã ngửa cổ hí vang, đao cũng suýt bay khỏi tay. Khoảng cách xa như vậy mà lực đạo của kẻ ném kích này thật là khủng khiếp. Tào Khiêm tự hỏi nếu giao chiến cùng hắn liệu mình có đỡ nổi một kích hay không?
Rất quyết đoán, Tào Khiêm thúc mạnh chiến mã bỏ chạy. Một vạn quân hổ báo của Hoàng Hùng chắc chắn đã thua rồi. Còn ở lại đánh đấm cái rắm. Tránh xa tên hung thần ác sát đang chạy đến kia thật nhanh nếu không chỉ có bỏ mạng.
Phải nói rằng Tào Khiêm quả là kẻ thức thời. Chính điều đó đã giúp hắn giữ lại được một mạng. Nhưng mạng của hắn giữ được nhưng của binh sĩ lại không có giữ được. Lúc này cả đội quân hai vạn kỵ binh Shang đều loạn thành một đống. Ba vạn tàn quân của Chipboy Chó Điên cùng năm ngàn quân của tướng Hồng Anh reo hò xông tới chém giết loạn xạ. Đội quân hổ báo bách chiến bách thắng mạng ai lấy bỏ chạy thục mạng. Chủ tướng chết rồi, phó tướng cũng bỏ chạy. Họ còn ở lại nạp mạng làm gì?
Cũng may đây đều là kỵ binh tinh nhuệ nên cũng không đến nỗi muốn chạy cũng không nổi. Tàn quân Persian đã rất mỏi mệt, đội quân mới đến cũng vừa giao chiến xong cũng không còn sức đuổi giết bọn chúng được nữa.
Hồng Anh tiến ngựa tới gần nhặt lên thanh thiết kích. Hắn đưa ánh mắt ân cần sang hỏi.
- Tướng quân Chipboy tình huống thế nào rồi?
- Đa tạ ngươi tới tương trợ! Lúc trước phá vây bị thương không nhẹ. Quân đội quốc vương xuất chiến đã tan vỡ chỉ còn lại ba vạn tướng sĩ này thôi!
Nói rồi chàng đưa ánh mắt buồn rười rượi nhìn lên trời cao.
- Thắng thua là chuyện thường của binh gia! Quốc vương là bị kẻ thù dùng mưu ma chước quỷ che mắt. Cũng không phải là lỗi của tướng quân. Mau theo ta trở về thành Aryan, đại quân của kẻ địch có lẽ cũng sắp tới rồi!
- Vậy xin nhờ tướng quân dẫn đường…
Còn chưa có nói hết câu Chipboy Chó Điên bất ngờ rơi từ trên lưng chiến mã xuống. Chàng đã quá kiệt sức sau nhiều ngày đêm dẫn quân giao chiến rồi. Vết thương mất máu nhiều và vỡ ra không biết bao nhiêu lần. Nếu là kẻ khác e rằng đã ngã gục từ lâu rồi.
Hồng Anh liền sai thân vệ vực hắn dậy rồi nhanh chóng hạ lệnh kéo quân rút chạy về thành. Tuy chàng không hề e sợ tên Thần Long nhưng mười ba vạn đại quân của hắn cũng không phải là dễ đối phó. Việc cần làm bây giờ là rút về sau tường thành cố thủ, chờ viện quân từ kinh thành Tehran đến.
Chỉ sợ là kinh thành cũng chưa chắc đã xuất ra được viện quân. Cyrus Đại Đế băng hà, chôn vùi với đại quân chủ lực đã làm toàn vương quốc Persian rơi vào khủng hoảng trầm trọng rồi. Lúc này mà không có một người tài giỏi đứng lên liên kết được các tướng lãnh thì khó lòng đối chọi được với đế chế Shang hùng mạnh. Thái tử còn quá nhỏ tuổi không đủ uy quyền để các thế lực khác phải phục tùng.
Lúc này có lẽ triều đình đang rơi vào cuộc chiến tranh giành quyền lực. Rất nhiều kẻ mang dã tâm sẽ nhân cơ hội này đứng lên làm loạn. Tình cảnh thù trong giặc ngoài rất có thể sẽ làm một Persian hùng mạnh rơi vào cảnh nước mất nhà tan, sinh linh đồ thán. Càng nghĩ Hồng Anh càng lo lắng không thôi.
Shenlong cùng mười vạn đại quân Shang đang cấp tốc đuổi theo tàn quân của Chipboy Chó Điên thì gặp Tào Khiêm mang theo bại quân chạy về. Khi biết đã có kẻ mang quân tới phá vòng vây cứu thoát lũ bại quân thì hắn vô cùng tức tối. Hắn lập tức ra lệnh chém đầu Tào Khiêm thị chúng. Thân làm phó tướng chỉ huy ba quân lại không bảo toàn được chủ tướng mình, còn sợ hãi bỏ chạy thì còn giữ lại làm gì?
Đáng thương thay cho Tào Khiêm. Đến Hoàng Hùng còn không địch nổi Hồng Anh thì hắn có ở lại cũng chỉ là dâng mạng mà thôi. Hắn khôn ngoan giữ được mạng chạy về nhưng cũng chẳng còn mạng để sống tiếp. Shenlong trị quân rất nghiêm, bất luận kẻ nào không có lệnh mà lâm trận bỏ chạy đều sẽ bị nghiêm trị.
Chém xong Tào Khiêm hắn lập tức kéo đại quân đến vây kín thành Aryan. Mười ba vạn đại quân Shang đầy đồng chật đất vây chặt tòa hùng thành nhỏ bé như nêm cối. Shenlong quyết định trả bất cứ giá nào hạ bằng được tòa thành này. Nó án ngữ tất cả mọi con đường dẫn đến kinh thành Tehran hoa lệ.
Hồng Anh cùng quân sư Tuân Đen đứng trên tường thành quan sát đại quân Shang đang vây kín xa xa ngoài thành. Hai hôm nay bọn chúng chỉ công thành có hai lần, hơn nữa chỉ công ba cửa thành phía Tây, Bắc, Đông. Còn cửa thành phía Nam bọn chúng không có đả động đến. Mà cứ mỗi lúc trận chiến trở nên quyết liệt bọn chúng lại rút lui trở về. Hơn nữa còn bắn rất nhiều mũi tên có mang theo lời kêu gọi quân dân trong thành nhanh chóng đầu hàng.
Theo lý thì như thế sẽ giúp cho quân thủ thành giảm bớt áp lực hơn rất nhiều. Nhưng điều đó cũng làm bách tính trong thành không mang ý chí quyết tử. Quân đội dưới trướng Thần Long kỉ luật rất tốt, dù có đánh chiếm được vùng nào hắn cũng lệnh không cho quân lính cướp phá dân thường. Có thể thấy thủ đoạn của hắn rất cao minh. Muốn từ từ làm thui chột ý chí chống cự của bách tính trăm họ.
Hắn là muốn dùng chiến lược vừa cứng vừa mềm nuốt trọn cả vương quốc Persian trù phú. Chiến thuật đánh ba mặt bỏ trống một mặt cũng là thể hiện ý đồ rõ ràng. Thần Long muốn để một con đường cho những kẻ chủ chiến dễ dàng rút chạy về kinh thành Tehran. Nhưng nếu mất thành Aryan này thì kinh thành làm gì còn lá chắn nào bảo vệ nữa. Sớm hay muộn cũng rơi vào tay cường địch.
- Tên khốn Shenlong thật là mưu mẹo!
Hồng Anh đấm mạnh hai tay vào nhau tức giận. Chàng không có sợ đại quân Shang công thành. Biên chế quân đội thủ thành trước đây có bảy ngàn quân. Từ khi quân sư Tuân Đen đến đã chiêu nạp huấn luyện được ba ngàn quân thiện chiến nữa. Cộng với ba vạn tàn quân tướng Chipboy Chó Điên mang về. Tổng cộng cũng trên dưới bốn vạn, đều là quân nhân đã dày dạn trận mạc. Thành Aryan lại kiên cố dễ thủ khó công, lương thực vật tư đều được chuẩn bị rất đầy đủ.
Dù đại quân của Thần Long có đông hơn gấp mấy lần chàng cũng có đủ tự tin giữ chân chúng được vài tháng trở lên. Kẻ địch từ xa tới vận chuyển lương thực khó khăn chắc chắn sẽ khó mà giao chiến kéo dài được. Lúc đó chỉ cần kiên trì cố thủ đợi chúng cạn lương, lại dùng những đội kỳ binh quấy nhiễu xung quanh. Chắc chắn kẻ địch sẽ không hạ được thành Aryan.
Vận dụng thời cơ khéo léo có khi còn chuyển nguy thành an. Đánh cho chúng một trận thất điên bát đảo cũng chưa biết chừng. Vậy mà tên cáo già Shenlong lại chơi bài tâm lý chiến. Làm quân tâm trong thành dao động.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook