Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
-
Chương 444: Liễu Liên Nhi
Vù….
Đột nhiên Thiên Long cả kinh,toàn thân hắn dựng đứng lông tóc, sau lưng lạnh toát, hắn cảm giác được phía sau hắn xuất hiện dị tượng, một cảm giác lạnh lẽo đến thấu tâm gan ập đến, hắn liền phán định, nhất định là cường giả, cái cấp bậc này tuyệt đối là nhất lưu cao thủ.
Thiên Long vội vã đề phòng bật lên, một chưởng mạnh mẽ đập về sau, không gian chấn động mãnh liệt, dù là Thiên Long chỉ dùng nhục thể, hắn tự tin bên trong này gặp phải 1 tên Độ Kiếp thực lực cũng tự tin chiến một trận, vì thế Thiên Long rất tự tin một chưởng của bản thân, cho dù không kích chết đối thủ cũng có thể ngang sức bật ra phòng thủ.
~ Khoan đã, ta không có ác ý…
Một âm thanh trong trẻo mềm mại ập vào tai Thiên Long, âm thanh này là một nữ tử truyền ra, một câu nói thôi cũng khiến Thiên Long trong lòng mềm mại xương cốt như muốn nhũn ra.
Thấy đối phương không có ý muốn đánh Thiên Long trước tiên thu lực, lực lượng kích ra hắn thuần luyện phiêu đãng đẩy xuống chân, đầu ngón chân Thiên Long nhận được lực lượng dư thừa ngay lập tức tạo ra một lực trùng kích, đẩy thân thể Thiên Long nhẹ nhàng phiêu đãng về phía sau.
Nhìn thấy cảnh này, trong mắt nữ tử kia lóe lên ánh sáng dị sắc, nàng phi thường kinh ngạc nhìn Thiên Long, nếu là người khác lực lượng đẩy ra lại bất chợt thu lại, không tổn tám phần thì cũng phế toàn thân, kinh mạnh khó mà chịu nổi lực lượng trùng kích mạnh mẽ, nàng biết một chưởng của Thiên Long là toàn lực một kích, không nghĩ đến lại có thể thu lại xảo diệu vận dụng một cách uyển chuyển, cái này làm nàng phi thường hiếu kỳ, nàng đã thủ thế tránh thoát một chưởng này, không nghĩ đến Thiên Long lại nhẹ nhàng tán lực như thế.
~ ngươi là ai?
Thiên Long cẩn trọng chăm chú nhìn nữ tử đối diện, nữ tử đối diện toát lên khí tức đoan trang tao nhã, phong diễm hương phong, có một cái loại cao quý mỹ diễm, dơ tay nhấc chân đều toát ra một cái mị hoặc mê mẩn vạn chúng, ánh mắt kiều mị nhẹ nhàng, chỉ bất quá nàng có một cái khí tức bá vương, không khác một chiến tướng nữ vương chuyển thế, đây hoàn toàn là một người có thân thế không hề tầm thường, khí chất này Thiên Long đã từng gặp qua, đúng vậy đó là Tinh Nguyệt, Tinh linh Nữ Hoàng, thứ khí chất Quân Vương chuyển thế, giơ tay nhấc chân cách không vạn dặm điều binh khiển tướng.
~ Ta tên Liễu Liên Nhi, từ xa thấy chỗ này có hương thơm, cho nên….
Liễu Liên Nhi nói xong liền nhìn về Kim Ô Tử Sắc, ánh mắt tỏa ra có chút gấp gáp, cùng buồn bực, nàng một thân tu vi, không cần ăn vài ngày cũng không là gì, khi đi vào trong này, không thể dùng chân khí tạo cốc thực, trong giới chỉ cũng không có trữ hàng, nhịn đói thì thôi đi, đây Kim Ô Tử Sắc qua tay Thiên Long chế biến, hương thơm tỏa ra cùng chất thịt nồng đậm năng lượng, nếu không bị mất mùi mất vị đều sẽ mò đến thôi.
~ À vậy cũng được, 1 vạn lam tinh thạch một miếng!
Thiên Long cười hắc hắc ngây ngô, vài ngày trước khi tiến vào đây Thiên Long biết, tiền ở thần giới bị Thánh mẫu thu gom tái chế lại, không còn hạ trung thượng gì nữa, tất cả đều quy thành 1 loại định mức nhất định, năng lượng một mai hạ phẩm Lam tinh quá ít, được nạp thêm năng lượng của trung phẩm lam tinh vào, tất cả hạ Trung Thượng lam tinh đều bị rút đi, chuyển vào một loại lam tinh khác, bây giờ thần giới có thể dùng bạc hay vàng hay kim loại vật chất quý hiếm đổi lấy lam tinh, tất cả Thần giới đều dùng một phẩm chất lam tinh để lưu phẩm.
Mà điều này đều được Thần giới ủng hộ, không ai phản đối gì hết, những người có trung phẩm hay thượng phẩm lam tinh đều gật gù chạy đi đổi lấy lam tinh phổ thông, một cục thượng phẩm cũng có thể đổi lấy một núi nhỏ lam tinh tái chế, người nghèo cũng có thể tiếp cận lam tinh của người giàu sài, người giàu có thể dùng lam tinh tái chế giao dịch thuận tiện, không phải rắc rối quy đổi vân vân.
Vì vậy khi nghe Thiên Long hét một cái giá không khác cắt cổ làm Liễu Liên Nhi xuýt chút nữa vấp té, nàng trừng to mắt nhìn Thiên Long như muốn ra tay đánh hắn, nếu là bên ngoài, 1 vạn lam tinh đủ cho nàng mua cả một tòa núi nhỏ đồ ăn.
Nếu là có người biết Thiên Long chém giá nàng như thế, nhất định Thiên Long đã là thịt vụn, ai cũng cung cung kính kính dâng tặng nàng bảo vật thất truyền lấy lòng nàng, còn đây tên nam tử toàn thân là bùn đất, khuôn mặt bụi bẩn nàng đã không muốn nhìn rồi, nhìn là đã không còn hứng thú ăn.
~ Đừng nhìn ta với ánh mắt như vậy, ngươi phải biết, con Kim Ô Tử Sắc này bên ngoài cũng là Tam Tứ giai Nhập Thần, rơi vào tay hắc điếm cũng có giá 100 vạn một con không là chuyện gì.
Huống chi lại qua tay bổn công tử gia ta, hương vị hoàn toàn là trên tay mấy tên ngự trù hoàng thất.
Thiên Long bĩu môi bất bình, tâm đề phòng càng cao hơn, nữ nhân này nói sao đi nữa cũng là cường giả cấp bậc, chọc nàng điên lên không trừng Thiên Long bỏ của chạy lấy người vẫn có khả năng.
~ Ngươi….
Ngươi đê tiện!
Mắng nhỏ một câu, Liễu Liên Nhi hít sâu một hơi, nàng phất tay vất cho Thiên Long một cái túi trữ vật, bên trong có 10 vạn lam tinh.
~ Hắc hắc….
Mời ngồi mời ngồi…
Thu lấy lam tinh Thiên Long cười vui sướng, vội ôm một cục đá lớn kê đến gần bếp lửa cho Liễu Liên Nhi ngồi, đúng là dùng số tiền này tuy nhỏ nhưng là các cụ dạy rồi, lấy tiểu tích đại, hắn sẽ mua được một vài viên đan dược nào đó cho hắn đột phá cũng như chữa thương lợi hại.
~ Ta thật tình chưa gặp ai đê tiện như ngươi, mặt rất dày.
Liễu Liên Nhi nhìn Thiên Long thật kỹ rồi than nhẹ, nàng nói là những lời thật tâm tận cùng đáy lòng, nàng khen Thiên Long những lời chân thành nhất mà nàng muốn nói ra.
Lại nhìn Thiên Long cứ hi hi ha ha cười làm nàng bó tay rồi, loại người mặt dày mày cạn như Thiên Long nàng đúng là lần đầu gặp.
~ Ta tên Thiên Long, cũng giống các ngươi, chui vào đây tìm bảo vật, bảo vật chưa thấy, chỉ cảm thấy cái mạng nhỏ của bản thân ta suýt thì không còn trong tay ta khống chế nữa rồi.
Thiên Long nói ra ánh mắt đều nhìn kỹ mắt Liễu Liên Nhi, hắn rõ ràng thấy sâu trong mắt Liễu Liên Nhi lóe lên ánh sáng sau đó biến mất, tuy chỉ trong cái chớp mắt nhưng Thiên Long đều cảm nhận được, tâm đề phòng càng cao hơn chút, nữ nhân này biết hắn.
~ A… người dĩ nhiên Đấu chiến kỵ sĩ nha, nhưng là ta thấy ngươi không có một chút phong thái gì cả, ngươi chắc ngươi là Đấu Chiến Thần Long kỵ sĩ thật ư?
Liễu Liên Nhi nói làm Thiên Long muốn vùng lên đánh nàng ba trăm hiệp, dĩ nhiên lại nghi ngờ thân phận của hắn, nhìn ánh mắt hiếu kỳ cùng kinh ngạc tò mò cùng vẻ không thể tin được trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, càng làm Thiên Long trong lòng nổi giận đùng đùng.
~ Ta Thiên Long, tương lai Thần Long Đại Đế, đây là điều không thể nghi ngờ.
Thiên Long vỗ ngực khoác lác, tư thế cùng biểu cảm nghiêm nghị, toát ra một cỗ khí tràng quân vương bễ nghễ thiên hạ.
~ lúc nãy ta có chút nghi ngờ, bây giờ ta đã tin, ngươi chắc chắn là giả, đánh chết ta cũng không tin!
Liễu Liên Nhi gật gù khẳng định, làm Thiên Long thở hổn hển thiếu điều chưa thở ra khói thôi, thấy thế Liễu Liên Nhi vui vẻ tinh nghịch cười rộ lên, cảm giác làm Thiên Long buồn bực là điều phi thường đáng để tự hào nha.
Thấy Liễu Liên Nhi đã không còn cái khí tràng chiến vương nữ đế lạnh lẽo đến thấu tâm gan, bây giờ lại là vẻ tinh nghịch bướng bỉnh của nữ hài, Thiên Long cũng có chút bất ngờ, không nghĩ đến sâu trong nội tâm Liễu Liên Nhi lại là trẻ con như vậy, chắc là do hoàn cảnh cùng địa vị của nàng cần phải tỏ ra khí thế lạnh lùng như thế.
Bất quá nàng lật mặt cũng quá nhanh đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook