Ma Tôn Cũng Muốn Biết
-
Chương 44: Tiên Thiên Thần Cách
Hắn tạm thời để thắc mắc qua một bên tiếp tục đọc, mong rằng có được thông tin gì đó về Phần Thiên Tiên Tôn từ quyển thứ ba.
Ai ngờ, trong quyển thứ ba này ngoài hai lần nhóm nhân vật chính tán chuyện có nhắc đến Phần Thiên Tiên Tôn ra thì không nói đến nữa. Văn Nhân Ách nhanh chóng đọc hết quyển ba, nội dung chính của nó đại khái là sau khi đến Thần giới, hậu thiên thần nhân nhận ra Hạ Văn Triều là thần nhân chuyển thế năm đó, kết thân lại với bạn tốt kiếp trước, liên tục thăng cấp và vả mặt vài hậu thiên thần nhân khác. Khắp Thần giới chỉ còn toàn là Hậu Thiên Thần Nhân, các Thiên Sinh Thần đều đã hy sinh.
Hai phần ba đầu truyện còn coi như hài hoà, những bạn bè và vợ trước kia của Hạ Văn Triều lục tục phi thăng Thần giới, lại kết thêm bạn mới và cưới vợ mới ở Thần giới. Bách Lí Khinh Miểu ở quyển một có không ít phiên vị đến quyển thứ ba gần như biến mất dạng, thế mà Tử Linh Các chủ vẫn luôn dính với Hạ Văn Triều, quan hệ tốt đẹp với các vợ mới của gã.
Một phần ba cuối, cốt truyện lại thẳng tắp đi xuống. Đầu tiên là có một ngày bỗng dưng anh em Hậu Thiên Thần Nhân nào đó của Hạ Văn Triều bỗng dưng phát điên nhập ma, mọi người không thể không nhịn đau giết chết bạn mình. Đồng thời lúc đó có tin kết giới của U Minh Huyết Hải đã bị phá, mười tám vạn Ma thần được Thượng cổ Thần Nhân phong ấn vào Ma giới tràn ra, đã huỷ diệt nhân gian.
Anh bạn bị nhập ma ấy do dưới nhân gian vẫn còn huyết mạch trực hệ bị người ta lợi dụng, hắn dính chú thuật cũng nhập ma theo.
Đầu tiên Tu chân giới thất thủ, tiếp theo Tiên giới thất thủ. Nhóm Hậu Thiên Thần Nhân vẫn ngoan cường chống cự nhưng sức mạnh và lực phá hoại của Ma thần quá lớn, mọi người không phải bị đập chết ăn thịt thì là nhập ma.
Để không cho mười tám vạn Ma thần xâm lược Thần giới, những người bạn của Hạ Văn Triều sôi nổi đến Tiên giới giao chiến, Hạ Văn Triều lúc này đã là thủ lĩnh của Thần Nhân cũng đang sắp hạ giới thì bị sư phụ trong đầu vẫn luôn tin tưởng cắn ngược.
Hoá ra gã sư phụ này cũng là một Ma, là Huyết Ma, lão ta bồi dưỡng Hạ Văn Triều vì muốn mượn cơ hội chiếm đoạt cơ thể gã. Huyết Ma lão tổ vẫn luôn ẩn nhẫn, mãi đến khi thiên hạ đại loạn mới xuất hiện, mượn dùng Ma khí ngoại giới muốn một lần chiếm đoạt luôn thân thể Hạ Văn Triều.
Ngay khi Hạ Văn Triều sắp không chống cự được nữa thì Bách Lí Khinh Miểu lặn kĩ đến hơn 80 vạn chữ xuất hiện, vì bảo vệ Hạ Văn Triều mà kết hồn khế cùng gã, hai người hợp lực diệt trừ sạch sẽ Huyết Ma lão tổ.
Nhưng Bách Lí Khinh Miểu cũng bị Huyết Ma lão tổ đánh trọng thương mà chết. Hạ Văn Triều kết hồn khế với nàng đáng lẽ ra cũng phải đi theo, nhưng trước khi chết không biết Bách Lí Khinh Miểu dùng cách gì bảo vệ Hạ Văn Triều, để gã cho dù kết hồn khế với mình nhưng không cần đồng sinh cộng tử.
Sau khi Bách Lí Khinh Miểu chết, Hạ Văn Triều gào khóc thảm thiết, trời đất biến đổi, ba giới sụp đổ, Nhân gian, Tiên giới Và Thần giới nháy mắt hợp làm một, sự sống trên ba giới tử thương hầu như không còn gì, Hậu Thiên Thần Nhân thất bại thảm hại.
Mãi đến lúc này mọi người mới phát hiện Bách Lí Khinh Miểu kiếp trước là Thiên Sinh Thần cuối cùng ra đời cùng trời đất. Nàng chủ tai ách, giáng xuống nhân gian chết chóc và tai nạn, kìm chế sự sinh sôi quá độ, để sản sinh và huỷ hoại đạt trạng thái cân bằng. Đó là sứ mệnh của Bách Lí Khinh Miểu.
Khi còn ở Nhân giới nàng đã lấy lại được Thần cách, có thể quay lại Tiên giới, nhưng không may cuồng yêu Hạ Văn Triều nên đã từ bỏ Tiên thiên Thần cách. Không có thần lực của Bách Lí Khinh Miểu khống chế, thần cách bắt đầu gieo rắc tai ách một cách bừa bãi ở Nhân gian, giữa oán hận ngùn ngụt của vô vàn sinh linh, thần cách bị nhiễm Ma tính, thả ra mười tám vạn Ma thần trong U Minh Huyết Hải.
Ngay cả như vậy Bách Lí Khinh Miểu vẫn có kết nối cùng thần cách, chỉ cần nàng còn sống thì trật tự ba giới vẫn được duy trì. Trong chớp mắt Bách Lí Khinh Miểu vì cứu Hạ Văn Triều mà chết đi, Thiên Sinh Thần cuối cùng ngã xuống, thần cách hoàn toàn thoát khỏi trói buộc. Nó theo bản năng muốn thiên địa quay về Hỗn độn, nó muốn dung hợp ba giới. Lợi dụng Ma thần hấp thu tất cả năng lượng của ba giới, nó chuyển hoá những Ma khí ấy thành năng lượng Hỗn độn, khiến vạn vật quay về hư vô.
Hạ Văn Triều biết được mang theo tất cả các vợ đi nghênh chiến. Kết cục mọi người hy sinh toàn bộ, thậm chí cả nhóm Ma thần cũng chết hết.
Sau khi người vợ cuối cùng là Tử Linh Các chủ chết đi, trong đất trời này chỉ còn duy nhất một mình Hạ Văn Triều. Gã đứng trước miếu đường Thần Giới đã là phế tích, nhìn khắp nơi biến thành đại địa mênh mông khô cằn, nhảy vào Ma khí đang chuyển hoá thành năng lượng Hỗn độn.
Vào thời khắc cuối cùng cơ thể sắp bị phân giải về Hỗn độn, hồn khế của Hạ Văn Triều và Bách Lí Khinh Miểu đột nhiên có tác dụng, gã hấp thu lại thần cách của Bách Lí Khinh Miểu, lấy được sức mạnh Hỗn độn nguyên thuỷ nhất lúc thiên địa sơ khai, một bước đột phá trở thành Thần tôn.
Nhưng trong thiên địa đã chỉ còn hư vô, Hạ Văn Triều là Thần tôn, có năng lực sáng thế và diệt thế. Gã dựa theo trí nhớ, một lần nữa chia thiên địa thành ba giới, lại một lần nữa sáng tạo ra các vợ và những người bạn của mình. Tử Linh Các chủ và Bách Lí Khinh Miểu cũng sống lại, mọi người vui vẻ hoà thuận ở bên nhau, trải qua mỗi ngày đều sung sướng, hết truyện.
Văn Nhân Ách:...
Kết cục này, nhìn thì có vẻ viên mãn nhưng càng nghĩ càng thấy sợ hãi.
Thế giới trong mắt mỗi người không giống nhau, Văn Nhân Ách đã đọc cả hai quyển "Ngược luyến phong hoa" và "Diệt thế thần tôn" càng thấm nhuần được đạo lý đó, bạn bè trong trí nhớ, ba giới trong ấn tượng của Hạ Văn Triều sao có thể là ba giới và bạn bè thật sự!
Kết cục cuối cùng nếu Hạ Văn Triều lựa chọn chấp nhận sự thật, để cho tam giới tự sinh tự diệt, nuôi dưỡng ra sinh mệnh mới có khi còn coi là tân sinh. Nhưng y sáng tạo lại thế giới theo ký ức, đây xét cho cùng là đoàn tụ yên vui hay Hạ Văn Triều tự ôm ấp ảo tưởng của gã rồi sống cả ngàn năm trong cô tịch? Lựa chọn của gã rốt cuộc là sáng thế hay diệt thế?
Không chỉ có Văn Nhân Ách nảy ra thắc mắc đó, người đọc "Diệt thế thần tôn" cũng đang hoài nghi kết cục này...
"Con người của tôi không quan tâm tuyến tình cảm của truyện có ngựa giống hay không, chỉ cần cốt truyện hay vai chính thăng cấp vả mặt sảng là đọc được, nhưng cái kết truyện này... mấy ông công nhận là HE không?"
"Lật bìa sách nhìn tên truyện "Diệt thế thần tôn", lật lại xem kết thúc, mùa hè không nóng."
"Người ngay không nói lời cong quẹo, tôi tục, tôi thích ngựa giống, tôi thích nam chính cưới hết em này đến em khác. Nhưng tôi muốn tất cả các em đều phải là người sống, tôi không cần vợ tưởng tượng!!! Cho dù Thần tôn có năng lực sáng tạo ra sinh mệnh thì đó không phải cũng toàn là ảo tưởng trong đầu bản thân sao?"
"Ngẫm nghĩ cái kết đến nửa ngày, đầu voi đuôi chuột sao? Hình như cũng đâu có đuôi chuột, sống lại hết mà! Nhưng... tại sao cứ cảm giác không ổn ấy."
Đương nhiên có người đọc khích lệ kết cục thần kì của tác giả, bảo nhan đề và kết cục quá ư là nồi nào úp vung nấy rồi, nhưng nghi ngờ và khó hiểu lại càng nhiều hơn.
Văn Nhân Ách đang ở trong cục cũng muốn biết, Thần tôn trải qua hàng tỉ tuế nguyệt trái ôm phải ấp những người yêu giả do mình tưởng tượng ra thần kinh có còn bình thường không? Có nhập ma không? Câu chuyện kết thúc tại đây, người trong truyện thật sự được hạnh phúc sao?
Ít nhất Tử Linh Các chủ không cho là như vậy.
Văn Nhân Ách đã từng đọc truyện dài nên có kĩ năng, không cần đọc mất bảy ngày bảy đêm như lúc đọc "Ngược luyến phong hoa". Hắn biết cách đọc nhanh như gió nhưng vẫn nắm bắt được trọng tâm, bằng thần thức cường đại của mình, quyển thứ ba chỉ mất nửa ngày để đọc xong. Lúc này Tử Linh Các chủ đã chỉ có thể kéo dài hơi tàn.
Y thấy Văn Nhân Ách buông sách nhìn mình liền nói:
"Sách này nhắc đến khi ngươi ở Tu chân giới bị Hạ Văn Triều diệt trừ, trong đó cũng có ta tham dự, ta không mong ngươi biết được chuyện này nên không dám đưa nó cho ngươi."
"Bản tôn biết, nếu ngươi muốn lấy việc đó để chọc giận Bản tôn thì không cần đâu." Văn Nhân Ách nói.
Hắn từ "Ngược luyến phong hoa" đã biết được mệnh số - hay kết cục tác giả dành cho Ma Tôn Văn Nhân Ách, hắn chẳng quan tâm.
Văn Nhân Ách đi ngược chiều trên Sát Lộ đạo đã sớm coi nhẹ chuyện sống chết, được sống thì hết mình hết sức, phải chết thì bĩnh tĩnh đối mặt, có thể nghịch thiên sửa mệnh sẽ ra tay không từ, bắt buộc phải đi cũng chẳng cần quá mức bi thương.
"Thế ư?" Tử Linh Các chủ nhìn biểu tình của Văn Nhân Ách, cười khổ nói, "Ta khác ngươi, ta sợ chết. Ta không chỉ sợ chết, càng sợ sau khi chết còn bị người ta "sáng tạo" ra, tồn tại bằng ý tưởng của người khác. Vợ cả? Ha, ta hiểu bản thân ta, gả cho Hạ Văn Triều khẳng định là nhận thấy Bách Lí Khinh Miểu đối với hắn một mảnh tình si, muốn lợi dụng phần tình cảm ấy bức chết Bách Lí Khinh Miểu để cưỡng chiếm thần cách của nàng."
Đáng tiếc Thần cách chú định thuộc về Bách Lí Khinh Miểu, trong truyện cho dù Tử Linh Các chủ hãm hại Bách Lí Khinh Miểu như thế nào nàng cũng sống sót một cách ngoan cường. Hạ Văn Triều vốn nằm trong lòng bàn tay cũng càng ngày càng mạnh, còn hơn xa sức mạnh của nàng, nàng không thể không tiếp tục đeo mặt nạ lên đóng vai vợ cả hào phóng dịu dàng. May rằng đi theo Hạ Văn Triều luôn lấy được đồ tốt, thực lực tăng nhanh, nàng đành nhẫn nhịn.
"Bây giờ thì khác, nếu sớm biết kết hồn khế với Bách Lí Khinh Miểu có lợi ích đến thế, sao ta còn phải cắn chặt Hạ Văn Triều không buông. Chi bằng chọn một cái xác đàn ông đoạt xá, tự cưới Bách Lí Khinh Miểu. Ít nhất ta không giống Hạ Văn Triều cưới mấy chục vợ, ta sẽ toàn tâm toàn ý với Bách Lí Khinh Miểu, làm gì có chuyện kém Hạ Văn Triều! Đến lúc đó Thần cách của ta, Thần tôn cũng của ta, người cuối cùng còn sống nhất định là ta!"
Khuôn mặt đẹp trai của Tử Linh Các chủ trở nên méo mó, đám cổ trùng bị cảm xúc kích động cũng hưng phấn theo, đau đến mức cả người y run lên.
"Có thể nảy ra ý tưởng bậc đó, ngươi tính ra cũng là người biết trước biết sau đấy." Văn Nhân Ách không khinh bỉ Tử Linh Các chủ, ngược lại cho tán thưởng.
Có gan đoạt xá thay đổi giới tính, không bị yếu tố nam nữ ngăn cản, Tử Linh Các chủ thật sự là kẻ tàn nhẫn. Chỉ tiếc người con gái được miêu tả trong "Diệt Thế Thần Tôn" vẫn luôn là cái mặt nạ giả y nguỵ trang lên, tất cả người đọc đều cho rằng nàng là người vợ cả tri kỷ không oán trách không hối hận, mạnh mẽ hơn Bách Lí Khinh Miểu thích náo loạn nhiều.
Đương nhiên y không oán trách, không có yêu lấy đâu ra oán. Chỉ vì muốn đào lợi ích từ trên người Hạ Văn Triều thôi, Tử Linh Các chủ còn ước gì Hạ Văn Triều cưới nhiều thêm mấy cô vợ, bớt động vào mình mới tốt đấy.
Chỉ có Bách Lí Khinh Miểu một lòng si mê lại bị người ta chê trách là không hiểu chuyện.
Sự việc thường không đơn giản như những gì nó thể hiện ra, phía dưới mặt nước phẳng lặng ẩn chứa chân tướng gì có mấy người nhìn thấu được đâu?
Văn Nhân Ách cất sách đi, liếc mắt nhìn Tử Linh Các chủ vô cùng chật vật một cái:
"Bản tôn xưa nay nói lời giữ lời, ngươi đã nộp sách ra thì sẽ không giết ngươi. Nhưng Bản tôn còn có chuyện muốn hỏi, phương pháp đoạt xá thích biến thành nam thành nữ đều được của ngươi Bản tôn thấy hơi hứng thú."
Bí mật lớn nhất đã bị Văn Nhân Ách biết được, Tử Linh Các chủ không phản kháng nữa, rất sảng khoái nói ra tâm pháp, Văn Nhân Ách nghe xong đã biết mình không thích hợp dùng tâm pháp này, Tán Tiên đoạt xá là lợi dụng bí thuật biến thân thể Tán tiên của mình thành Tiên linh, sau đó xua đuổi hồn phách của đối phương, rót Tiên linh vào huyệt Bách Hội, vừa giữ được sức mạnh của Tán tiên, vừa có được cơ thể mình muốn.
Tâm pháp không tồi đáng tiếc là chỉ có tác dụng với Tán Tiên, vô dụng với Văn Nhân Ách.
Hắn thầm thở dài, gọi Miêu đàn chủ đến lệnh Miêu đàn chủ rút cổ trùng cho Tử Linh Các chủ
Miêu đàn chủ vẻ mặt thất vọng lắm, vô cùng xót xa đi đến bên cạnh Tử Linh Các chủ, thấp giọng lẩm bẩm:
"Ngươi không thể có cốt khí hơn, cứng miệng thêm mấy hôm nữa sao?"
Tử Linh Các chủ:...
Huyền Uyên tông toàn là cái thể loại gì vậy không biết!
"Tôn chủ, kẻ này giết hay phế?" Miêu đàn chủ vẻ như thuộc hạ nguyện vì Tôn chủ phân ưu nói. Tử Linh Các chủ cắn răng:
"Văn Nhân Ách, ngươi đã nói nộp sách ra sẽ tha cho ta."
"Bản tôn không nuốt lời, chỉ là Bản tôn đồng ý tha mạng cho ngươi chứ chưa từng nói sẽ thả ngươi." Văn Nhân Ách lạnh lùng đáp.
Trong truyện, Tử Linh Các chủ có thể che giấu đến tận Thần giới, sau khi biết được cốt truyện lại dám thay đổi cả giới tính, phần tâm cảnh như vậy Văn Nhân Ách hổ thẹn không bằng, người này không thể dễ dàng thả ra.
Hắn nghĩ ngợi nói: "Đưa người sang bên Cừu hộ pháp đi. Nàng nằm vùng Thượng Thanh phái lập... không có công lao cũng có khổ lao, còn mất hết thuộc hạ Minh Hoả Đàn, coi như Bản tôn giúp nàng tích luỹ chút của cải đi."
Tử Linh Các chủ "của cải":...
Người đưa cho Cừu hộ pháp, Cừu hộ pháp giết hay luyện Tử Linh Các chủ thành Quỷ tiên, thậm chí bắt tay hoà giải chuẩn bị liên thủ ám sát Ma Tôn, Văn Nhân Ách cũng không thèm để ý.
Miêu đàn chủ mặt đầy thất vọng nhưng không dám làm trái lệnh Văn Nhân Ách, đưa Tử Linh Các chủ đi gặp Cừu Tùng Tuyết.
Văn Nhân Ách cùng Ân Hàn Giang "càng lạnh lùng càng im lặng" trở về phòng, suy nghĩ xem tiếp theo nên hành động như thế nào.
Nội dung quyển thứ ba nói cho Văn Nhân Ách biết Bách Lí Khinh Miểu không chỉ không được chết mà còn phải nhận Thần cách và có đủ sức mạnh khống chế phần Tiên Thiên Thần Lực đó. Nếu không trăm họ lầm than, tam giới sẽ quy về Hỗn độn.
Bách Lí Khinh Miểu bắt buộc tu Vô Tình Đạo.
Cố tình vận mệnh chú định có một sức mạnh nào đó đang không ngừng ngăn cản Bách Lí Khinh Miểu nhập đạo. Sau mỗi lần Thiên kiếp tất cả những tình cảm khác của nàng đều bị rửa trôi, chỉ còn sót lại quyến luyến với Hạ Văn Triều.
Do ai làm? Thiên đạo hay Hạ Văn Triều kiếp trước?
Không, đều không phải.
Văn Nhân Ách chẳng biết gì về yêu đương tự hỏi bản thân bao nhiêu cũng không tài nào giải thích được vấn đề này, nhịn không được hỏi người bên cạnh:
"Ân tông chủ, một người phải như thế nào mới mãi tự nhủ phải quên một người nhưng rồi đều không quên được? Sau mỗi lần hạ quyết tâm lại dẫm lên vết xe đổ, không thể thoát ra?"
Hắn chỉ thuận miệng hỏi thế thôi, dù sao Ân Hàn Giang cũng chẳng phải một người giỏi yêu đương.
Văn Nhân Ách không chờ mong có được đáp án Ân Hàn Giang lại trả lời:
"Là bản thân người ấy không thể quên được, không muốn quên."
Văn Nhân Ách kinh ngạc xoay người, thấy Ân Hàn Giang chăm chú nhìn mình, ánh mắt hai người hoà vào nhau, Ân Hàn Giang mím môi nói: "Thuộc hạ..."
"Ân tông chủ nói đúng!" Văn Nhân Ách đập bàn, "Ngươi nhắc nhở Bản tôn."
Chỉ có bản thân Bách Lí Khinh Miểu mới có thể khiến nàng chấp mê bất ngộ! Thần cách là một phần của nàng sinh ra đã có, sau khi tách khỏi Thiên Sinh Thần, thần cách mạnh mẽ có được ý thức của bản thân, nó sinh ra thuận theo ý trời, là một thể với Thiên Địa, không biết bao nhiêu lần lợi dụng sức mạnh thiên kiếp ảnh hưởng tâm trí của Bách Lí Khinh Miểu, cưỡng ép rót tình cảm với Hạ Văn Triều vào thần hồn của nàng.
Thiên Địa phải vô tình vô ái, Thiên Sinh Thần cũng vậy. Cứ tập trung tình cảm vào một người thì sẽ chẳng thể nào thu phục được Thần cách.
Kết cục của "Ngược luyến phong hoa" Bách Lí Khinh Miểu rõ ràng là đã nhận được Thần cách lại đột nhiên ngẩn ra "Sư huynh không thích ta giết người", "Sư môn giáo dục ta phải suy nghĩ vì thiên hạ thương sinh", thật ra là biểu hiện nàng chưa thành công thu phục được Thần cách.
Chỉ có tâm chí vững vàng mạnh mẽ, Đạo Vô Tình thuần tuý nhất, đại ái không phân biệt thế gian vạn vật mới có thể nhận được Tiên Thiên Thần Cách. Bách Lí Khinh Miểu thất bại vì đã cưỡng chế nhập Thần cách khi bản thân còn chưa thành thục mới dẫn đến một loạt sự việc xảy ra sau đó.
Không có ai ảnh hưởng, không chế Bách Lí Khinh Miểu cả. Vẫn luôn là chính nàng, hoặc nói, là Thiên địa này.
Bách Lí Khinh Miểu phải tu Vô Tình Đạo, nếu nàng không nhập được Thần cách có khi còn không bằng giết luôn nàng đi, không để nàng kết hồn khế với bất kì kẻ nào, khiến cho đất trời này một lần nữa xoá sạch. So với kết cục của quyển cuối cùng một người tưởng tượng ra thế giới còn tốt hơn nhiều.
Ai ngờ, trong quyển thứ ba này ngoài hai lần nhóm nhân vật chính tán chuyện có nhắc đến Phần Thiên Tiên Tôn ra thì không nói đến nữa. Văn Nhân Ách nhanh chóng đọc hết quyển ba, nội dung chính của nó đại khái là sau khi đến Thần giới, hậu thiên thần nhân nhận ra Hạ Văn Triều là thần nhân chuyển thế năm đó, kết thân lại với bạn tốt kiếp trước, liên tục thăng cấp và vả mặt vài hậu thiên thần nhân khác. Khắp Thần giới chỉ còn toàn là Hậu Thiên Thần Nhân, các Thiên Sinh Thần đều đã hy sinh.
Hai phần ba đầu truyện còn coi như hài hoà, những bạn bè và vợ trước kia của Hạ Văn Triều lục tục phi thăng Thần giới, lại kết thêm bạn mới và cưới vợ mới ở Thần giới. Bách Lí Khinh Miểu ở quyển một có không ít phiên vị đến quyển thứ ba gần như biến mất dạng, thế mà Tử Linh Các chủ vẫn luôn dính với Hạ Văn Triều, quan hệ tốt đẹp với các vợ mới của gã.
Một phần ba cuối, cốt truyện lại thẳng tắp đi xuống. Đầu tiên là có một ngày bỗng dưng anh em Hậu Thiên Thần Nhân nào đó của Hạ Văn Triều bỗng dưng phát điên nhập ma, mọi người không thể không nhịn đau giết chết bạn mình. Đồng thời lúc đó có tin kết giới của U Minh Huyết Hải đã bị phá, mười tám vạn Ma thần được Thượng cổ Thần Nhân phong ấn vào Ma giới tràn ra, đã huỷ diệt nhân gian.
Anh bạn bị nhập ma ấy do dưới nhân gian vẫn còn huyết mạch trực hệ bị người ta lợi dụng, hắn dính chú thuật cũng nhập ma theo.
Đầu tiên Tu chân giới thất thủ, tiếp theo Tiên giới thất thủ. Nhóm Hậu Thiên Thần Nhân vẫn ngoan cường chống cự nhưng sức mạnh và lực phá hoại của Ma thần quá lớn, mọi người không phải bị đập chết ăn thịt thì là nhập ma.
Để không cho mười tám vạn Ma thần xâm lược Thần giới, những người bạn của Hạ Văn Triều sôi nổi đến Tiên giới giao chiến, Hạ Văn Triều lúc này đã là thủ lĩnh của Thần Nhân cũng đang sắp hạ giới thì bị sư phụ trong đầu vẫn luôn tin tưởng cắn ngược.
Hoá ra gã sư phụ này cũng là một Ma, là Huyết Ma, lão ta bồi dưỡng Hạ Văn Triều vì muốn mượn cơ hội chiếm đoạt cơ thể gã. Huyết Ma lão tổ vẫn luôn ẩn nhẫn, mãi đến khi thiên hạ đại loạn mới xuất hiện, mượn dùng Ma khí ngoại giới muốn một lần chiếm đoạt luôn thân thể Hạ Văn Triều.
Ngay khi Hạ Văn Triều sắp không chống cự được nữa thì Bách Lí Khinh Miểu lặn kĩ đến hơn 80 vạn chữ xuất hiện, vì bảo vệ Hạ Văn Triều mà kết hồn khế cùng gã, hai người hợp lực diệt trừ sạch sẽ Huyết Ma lão tổ.
Nhưng Bách Lí Khinh Miểu cũng bị Huyết Ma lão tổ đánh trọng thương mà chết. Hạ Văn Triều kết hồn khế với nàng đáng lẽ ra cũng phải đi theo, nhưng trước khi chết không biết Bách Lí Khinh Miểu dùng cách gì bảo vệ Hạ Văn Triều, để gã cho dù kết hồn khế với mình nhưng không cần đồng sinh cộng tử.
Sau khi Bách Lí Khinh Miểu chết, Hạ Văn Triều gào khóc thảm thiết, trời đất biến đổi, ba giới sụp đổ, Nhân gian, Tiên giới Và Thần giới nháy mắt hợp làm một, sự sống trên ba giới tử thương hầu như không còn gì, Hậu Thiên Thần Nhân thất bại thảm hại.
Mãi đến lúc này mọi người mới phát hiện Bách Lí Khinh Miểu kiếp trước là Thiên Sinh Thần cuối cùng ra đời cùng trời đất. Nàng chủ tai ách, giáng xuống nhân gian chết chóc và tai nạn, kìm chế sự sinh sôi quá độ, để sản sinh và huỷ hoại đạt trạng thái cân bằng. Đó là sứ mệnh của Bách Lí Khinh Miểu.
Khi còn ở Nhân giới nàng đã lấy lại được Thần cách, có thể quay lại Tiên giới, nhưng không may cuồng yêu Hạ Văn Triều nên đã từ bỏ Tiên thiên Thần cách. Không có thần lực của Bách Lí Khinh Miểu khống chế, thần cách bắt đầu gieo rắc tai ách một cách bừa bãi ở Nhân gian, giữa oán hận ngùn ngụt của vô vàn sinh linh, thần cách bị nhiễm Ma tính, thả ra mười tám vạn Ma thần trong U Minh Huyết Hải.
Ngay cả như vậy Bách Lí Khinh Miểu vẫn có kết nối cùng thần cách, chỉ cần nàng còn sống thì trật tự ba giới vẫn được duy trì. Trong chớp mắt Bách Lí Khinh Miểu vì cứu Hạ Văn Triều mà chết đi, Thiên Sinh Thần cuối cùng ngã xuống, thần cách hoàn toàn thoát khỏi trói buộc. Nó theo bản năng muốn thiên địa quay về Hỗn độn, nó muốn dung hợp ba giới. Lợi dụng Ma thần hấp thu tất cả năng lượng của ba giới, nó chuyển hoá những Ma khí ấy thành năng lượng Hỗn độn, khiến vạn vật quay về hư vô.
Hạ Văn Triều biết được mang theo tất cả các vợ đi nghênh chiến. Kết cục mọi người hy sinh toàn bộ, thậm chí cả nhóm Ma thần cũng chết hết.
Sau khi người vợ cuối cùng là Tử Linh Các chủ chết đi, trong đất trời này chỉ còn duy nhất một mình Hạ Văn Triều. Gã đứng trước miếu đường Thần Giới đã là phế tích, nhìn khắp nơi biến thành đại địa mênh mông khô cằn, nhảy vào Ma khí đang chuyển hoá thành năng lượng Hỗn độn.
Vào thời khắc cuối cùng cơ thể sắp bị phân giải về Hỗn độn, hồn khế của Hạ Văn Triều và Bách Lí Khinh Miểu đột nhiên có tác dụng, gã hấp thu lại thần cách của Bách Lí Khinh Miểu, lấy được sức mạnh Hỗn độn nguyên thuỷ nhất lúc thiên địa sơ khai, một bước đột phá trở thành Thần tôn.
Nhưng trong thiên địa đã chỉ còn hư vô, Hạ Văn Triều là Thần tôn, có năng lực sáng thế và diệt thế. Gã dựa theo trí nhớ, một lần nữa chia thiên địa thành ba giới, lại một lần nữa sáng tạo ra các vợ và những người bạn của mình. Tử Linh Các chủ và Bách Lí Khinh Miểu cũng sống lại, mọi người vui vẻ hoà thuận ở bên nhau, trải qua mỗi ngày đều sung sướng, hết truyện.
Văn Nhân Ách:...
Kết cục này, nhìn thì có vẻ viên mãn nhưng càng nghĩ càng thấy sợ hãi.
Thế giới trong mắt mỗi người không giống nhau, Văn Nhân Ách đã đọc cả hai quyển "Ngược luyến phong hoa" và "Diệt thế thần tôn" càng thấm nhuần được đạo lý đó, bạn bè trong trí nhớ, ba giới trong ấn tượng của Hạ Văn Triều sao có thể là ba giới và bạn bè thật sự!
Kết cục cuối cùng nếu Hạ Văn Triều lựa chọn chấp nhận sự thật, để cho tam giới tự sinh tự diệt, nuôi dưỡng ra sinh mệnh mới có khi còn coi là tân sinh. Nhưng y sáng tạo lại thế giới theo ký ức, đây xét cho cùng là đoàn tụ yên vui hay Hạ Văn Triều tự ôm ấp ảo tưởng của gã rồi sống cả ngàn năm trong cô tịch? Lựa chọn của gã rốt cuộc là sáng thế hay diệt thế?
Không chỉ có Văn Nhân Ách nảy ra thắc mắc đó, người đọc "Diệt thế thần tôn" cũng đang hoài nghi kết cục này...
"Con người của tôi không quan tâm tuyến tình cảm của truyện có ngựa giống hay không, chỉ cần cốt truyện hay vai chính thăng cấp vả mặt sảng là đọc được, nhưng cái kết truyện này... mấy ông công nhận là HE không?"
"Lật bìa sách nhìn tên truyện "Diệt thế thần tôn", lật lại xem kết thúc, mùa hè không nóng."
"Người ngay không nói lời cong quẹo, tôi tục, tôi thích ngựa giống, tôi thích nam chính cưới hết em này đến em khác. Nhưng tôi muốn tất cả các em đều phải là người sống, tôi không cần vợ tưởng tượng!!! Cho dù Thần tôn có năng lực sáng tạo ra sinh mệnh thì đó không phải cũng toàn là ảo tưởng trong đầu bản thân sao?"
"Ngẫm nghĩ cái kết đến nửa ngày, đầu voi đuôi chuột sao? Hình như cũng đâu có đuôi chuột, sống lại hết mà! Nhưng... tại sao cứ cảm giác không ổn ấy."
Đương nhiên có người đọc khích lệ kết cục thần kì của tác giả, bảo nhan đề và kết cục quá ư là nồi nào úp vung nấy rồi, nhưng nghi ngờ và khó hiểu lại càng nhiều hơn.
Văn Nhân Ách đang ở trong cục cũng muốn biết, Thần tôn trải qua hàng tỉ tuế nguyệt trái ôm phải ấp những người yêu giả do mình tưởng tượng ra thần kinh có còn bình thường không? Có nhập ma không? Câu chuyện kết thúc tại đây, người trong truyện thật sự được hạnh phúc sao?
Ít nhất Tử Linh Các chủ không cho là như vậy.
Văn Nhân Ách đã từng đọc truyện dài nên có kĩ năng, không cần đọc mất bảy ngày bảy đêm như lúc đọc "Ngược luyến phong hoa". Hắn biết cách đọc nhanh như gió nhưng vẫn nắm bắt được trọng tâm, bằng thần thức cường đại của mình, quyển thứ ba chỉ mất nửa ngày để đọc xong. Lúc này Tử Linh Các chủ đã chỉ có thể kéo dài hơi tàn.
Y thấy Văn Nhân Ách buông sách nhìn mình liền nói:
"Sách này nhắc đến khi ngươi ở Tu chân giới bị Hạ Văn Triều diệt trừ, trong đó cũng có ta tham dự, ta không mong ngươi biết được chuyện này nên không dám đưa nó cho ngươi."
"Bản tôn biết, nếu ngươi muốn lấy việc đó để chọc giận Bản tôn thì không cần đâu." Văn Nhân Ách nói.
Hắn từ "Ngược luyến phong hoa" đã biết được mệnh số - hay kết cục tác giả dành cho Ma Tôn Văn Nhân Ách, hắn chẳng quan tâm.
Văn Nhân Ách đi ngược chiều trên Sát Lộ đạo đã sớm coi nhẹ chuyện sống chết, được sống thì hết mình hết sức, phải chết thì bĩnh tĩnh đối mặt, có thể nghịch thiên sửa mệnh sẽ ra tay không từ, bắt buộc phải đi cũng chẳng cần quá mức bi thương.
"Thế ư?" Tử Linh Các chủ nhìn biểu tình của Văn Nhân Ách, cười khổ nói, "Ta khác ngươi, ta sợ chết. Ta không chỉ sợ chết, càng sợ sau khi chết còn bị người ta "sáng tạo" ra, tồn tại bằng ý tưởng của người khác. Vợ cả? Ha, ta hiểu bản thân ta, gả cho Hạ Văn Triều khẳng định là nhận thấy Bách Lí Khinh Miểu đối với hắn một mảnh tình si, muốn lợi dụng phần tình cảm ấy bức chết Bách Lí Khinh Miểu để cưỡng chiếm thần cách của nàng."
Đáng tiếc Thần cách chú định thuộc về Bách Lí Khinh Miểu, trong truyện cho dù Tử Linh Các chủ hãm hại Bách Lí Khinh Miểu như thế nào nàng cũng sống sót một cách ngoan cường. Hạ Văn Triều vốn nằm trong lòng bàn tay cũng càng ngày càng mạnh, còn hơn xa sức mạnh của nàng, nàng không thể không tiếp tục đeo mặt nạ lên đóng vai vợ cả hào phóng dịu dàng. May rằng đi theo Hạ Văn Triều luôn lấy được đồ tốt, thực lực tăng nhanh, nàng đành nhẫn nhịn.
"Bây giờ thì khác, nếu sớm biết kết hồn khế với Bách Lí Khinh Miểu có lợi ích đến thế, sao ta còn phải cắn chặt Hạ Văn Triều không buông. Chi bằng chọn một cái xác đàn ông đoạt xá, tự cưới Bách Lí Khinh Miểu. Ít nhất ta không giống Hạ Văn Triều cưới mấy chục vợ, ta sẽ toàn tâm toàn ý với Bách Lí Khinh Miểu, làm gì có chuyện kém Hạ Văn Triều! Đến lúc đó Thần cách của ta, Thần tôn cũng của ta, người cuối cùng còn sống nhất định là ta!"
Khuôn mặt đẹp trai của Tử Linh Các chủ trở nên méo mó, đám cổ trùng bị cảm xúc kích động cũng hưng phấn theo, đau đến mức cả người y run lên.
"Có thể nảy ra ý tưởng bậc đó, ngươi tính ra cũng là người biết trước biết sau đấy." Văn Nhân Ách không khinh bỉ Tử Linh Các chủ, ngược lại cho tán thưởng.
Có gan đoạt xá thay đổi giới tính, không bị yếu tố nam nữ ngăn cản, Tử Linh Các chủ thật sự là kẻ tàn nhẫn. Chỉ tiếc người con gái được miêu tả trong "Diệt Thế Thần Tôn" vẫn luôn là cái mặt nạ giả y nguỵ trang lên, tất cả người đọc đều cho rằng nàng là người vợ cả tri kỷ không oán trách không hối hận, mạnh mẽ hơn Bách Lí Khinh Miểu thích náo loạn nhiều.
Đương nhiên y không oán trách, không có yêu lấy đâu ra oán. Chỉ vì muốn đào lợi ích từ trên người Hạ Văn Triều thôi, Tử Linh Các chủ còn ước gì Hạ Văn Triều cưới nhiều thêm mấy cô vợ, bớt động vào mình mới tốt đấy.
Chỉ có Bách Lí Khinh Miểu một lòng si mê lại bị người ta chê trách là không hiểu chuyện.
Sự việc thường không đơn giản như những gì nó thể hiện ra, phía dưới mặt nước phẳng lặng ẩn chứa chân tướng gì có mấy người nhìn thấu được đâu?
Văn Nhân Ách cất sách đi, liếc mắt nhìn Tử Linh Các chủ vô cùng chật vật một cái:
"Bản tôn xưa nay nói lời giữ lời, ngươi đã nộp sách ra thì sẽ không giết ngươi. Nhưng Bản tôn còn có chuyện muốn hỏi, phương pháp đoạt xá thích biến thành nam thành nữ đều được của ngươi Bản tôn thấy hơi hứng thú."
Bí mật lớn nhất đã bị Văn Nhân Ách biết được, Tử Linh Các chủ không phản kháng nữa, rất sảng khoái nói ra tâm pháp, Văn Nhân Ách nghe xong đã biết mình không thích hợp dùng tâm pháp này, Tán Tiên đoạt xá là lợi dụng bí thuật biến thân thể Tán tiên của mình thành Tiên linh, sau đó xua đuổi hồn phách của đối phương, rót Tiên linh vào huyệt Bách Hội, vừa giữ được sức mạnh của Tán tiên, vừa có được cơ thể mình muốn.
Tâm pháp không tồi đáng tiếc là chỉ có tác dụng với Tán Tiên, vô dụng với Văn Nhân Ách.
Hắn thầm thở dài, gọi Miêu đàn chủ đến lệnh Miêu đàn chủ rút cổ trùng cho Tử Linh Các chủ
Miêu đàn chủ vẻ mặt thất vọng lắm, vô cùng xót xa đi đến bên cạnh Tử Linh Các chủ, thấp giọng lẩm bẩm:
"Ngươi không thể có cốt khí hơn, cứng miệng thêm mấy hôm nữa sao?"
Tử Linh Các chủ:...
Huyền Uyên tông toàn là cái thể loại gì vậy không biết!
"Tôn chủ, kẻ này giết hay phế?" Miêu đàn chủ vẻ như thuộc hạ nguyện vì Tôn chủ phân ưu nói. Tử Linh Các chủ cắn răng:
"Văn Nhân Ách, ngươi đã nói nộp sách ra sẽ tha cho ta."
"Bản tôn không nuốt lời, chỉ là Bản tôn đồng ý tha mạng cho ngươi chứ chưa từng nói sẽ thả ngươi." Văn Nhân Ách lạnh lùng đáp.
Trong truyện, Tử Linh Các chủ có thể che giấu đến tận Thần giới, sau khi biết được cốt truyện lại dám thay đổi cả giới tính, phần tâm cảnh như vậy Văn Nhân Ách hổ thẹn không bằng, người này không thể dễ dàng thả ra.
Hắn nghĩ ngợi nói: "Đưa người sang bên Cừu hộ pháp đi. Nàng nằm vùng Thượng Thanh phái lập... không có công lao cũng có khổ lao, còn mất hết thuộc hạ Minh Hoả Đàn, coi như Bản tôn giúp nàng tích luỹ chút của cải đi."
Tử Linh Các chủ "của cải":...
Người đưa cho Cừu hộ pháp, Cừu hộ pháp giết hay luyện Tử Linh Các chủ thành Quỷ tiên, thậm chí bắt tay hoà giải chuẩn bị liên thủ ám sát Ma Tôn, Văn Nhân Ách cũng không thèm để ý.
Miêu đàn chủ mặt đầy thất vọng nhưng không dám làm trái lệnh Văn Nhân Ách, đưa Tử Linh Các chủ đi gặp Cừu Tùng Tuyết.
Văn Nhân Ách cùng Ân Hàn Giang "càng lạnh lùng càng im lặng" trở về phòng, suy nghĩ xem tiếp theo nên hành động như thế nào.
Nội dung quyển thứ ba nói cho Văn Nhân Ách biết Bách Lí Khinh Miểu không chỉ không được chết mà còn phải nhận Thần cách và có đủ sức mạnh khống chế phần Tiên Thiên Thần Lực đó. Nếu không trăm họ lầm than, tam giới sẽ quy về Hỗn độn.
Bách Lí Khinh Miểu bắt buộc tu Vô Tình Đạo.
Cố tình vận mệnh chú định có một sức mạnh nào đó đang không ngừng ngăn cản Bách Lí Khinh Miểu nhập đạo. Sau mỗi lần Thiên kiếp tất cả những tình cảm khác của nàng đều bị rửa trôi, chỉ còn sót lại quyến luyến với Hạ Văn Triều.
Do ai làm? Thiên đạo hay Hạ Văn Triều kiếp trước?
Không, đều không phải.
Văn Nhân Ách chẳng biết gì về yêu đương tự hỏi bản thân bao nhiêu cũng không tài nào giải thích được vấn đề này, nhịn không được hỏi người bên cạnh:
"Ân tông chủ, một người phải như thế nào mới mãi tự nhủ phải quên một người nhưng rồi đều không quên được? Sau mỗi lần hạ quyết tâm lại dẫm lên vết xe đổ, không thể thoát ra?"
Hắn chỉ thuận miệng hỏi thế thôi, dù sao Ân Hàn Giang cũng chẳng phải một người giỏi yêu đương.
Văn Nhân Ách không chờ mong có được đáp án Ân Hàn Giang lại trả lời:
"Là bản thân người ấy không thể quên được, không muốn quên."
Văn Nhân Ách kinh ngạc xoay người, thấy Ân Hàn Giang chăm chú nhìn mình, ánh mắt hai người hoà vào nhau, Ân Hàn Giang mím môi nói: "Thuộc hạ..."
"Ân tông chủ nói đúng!" Văn Nhân Ách đập bàn, "Ngươi nhắc nhở Bản tôn."
Chỉ có bản thân Bách Lí Khinh Miểu mới có thể khiến nàng chấp mê bất ngộ! Thần cách là một phần của nàng sinh ra đã có, sau khi tách khỏi Thiên Sinh Thần, thần cách mạnh mẽ có được ý thức của bản thân, nó sinh ra thuận theo ý trời, là một thể với Thiên Địa, không biết bao nhiêu lần lợi dụng sức mạnh thiên kiếp ảnh hưởng tâm trí của Bách Lí Khinh Miểu, cưỡng ép rót tình cảm với Hạ Văn Triều vào thần hồn của nàng.
Thiên Địa phải vô tình vô ái, Thiên Sinh Thần cũng vậy. Cứ tập trung tình cảm vào một người thì sẽ chẳng thể nào thu phục được Thần cách.
Kết cục của "Ngược luyến phong hoa" Bách Lí Khinh Miểu rõ ràng là đã nhận được Thần cách lại đột nhiên ngẩn ra "Sư huynh không thích ta giết người", "Sư môn giáo dục ta phải suy nghĩ vì thiên hạ thương sinh", thật ra là biểu hiện nàng chưa thành công thu phục được Thần cách.
Chỉ có tâm chí vững vàng mạnh mẽ, Đạo Vô Tình thuần tuý nhất, đại ái không phân biệt thế gian vạn vật mới có thể nhận được Tiên Thiên Thần Cách. Bách Lí Khinh Miểu thất bại vì đã cưỡng chế nhập Thần cách khi bản thân còn chưa thành thục mới dẫn đến một loạt sự việc xảy ra sau đó.
Không có ai ảnh hưởng, không chế Bách Lí Khinh Miểu cả. Vẫn luôn là chính nàng, hoặc nói, là Thiên địa này.
Bách Lí Khinh Miểu phải tu Vô Tình Đạo, nếu nàng không nhập được Thần cách có khi còn không bằng giết luôn nàng đi, không để nàng kết hồn khế với bất kì kẻ nào, khiến cho đất trời này một lần nữa xoá sạch. So với kết cục của quyển cuối cùng một người tưởng tượng ra thế giới còn tốt hơn nhiều.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook