Ma Thú Lãnh Chúa
-
Chương 817: Linh hồn lạc ấn
Dựa vào nguồn tài nguyên và nhân lực khổng lồ gần như vô tận, chỉ trong hơn nửa ngày đã chỉ huy mọi người dựng lên mấy vạn tòa Tụ linh trận rất lớn trong Vong linh vị diện, Tụ linh trận nhỏ càng không đếm nổi, trả rộng khắp Vong linh vị diện. Đám Khô lâu, Vong hồn kỵ sĩ trước kia đều chém giết lẫn nhau, nhưng Dưới sự chỉ huy của Thi vu vương đều đoàn kết lại, cùng nhau nghĩ biện pháp dựng lên từng tòa Tụ linh trận.
Hô..
Vô số Tụ linh trận cùng nhau vận chuyển, tạo thành một cảnh tượng rất tráng lệ.
Làn bụi vụ trong không trung giống như gặp vũng nước xoáy khổng lồ, hoặc là gặp những động không đáy, nhanh chóng biến mất. Bầu trời lúc trước rất u ám, khổng lồ sau đã trở nên quang đãng, mỗi một tòa Tụ linh trận đều ngưng tụ rất nhiều Năng lượng; đám Vong linh xung quanh lớn tiếng hoan hô, rồi điên cuống hấp thu Năng lượng tinh thuần bên trong Tụ linh trận.
Phong ấn do Chúa Tể lưu lại đối phó với bên ngoài chứ không có tác dụng với bên trong; cho dù là các Cường giả tuyệt thế như Lôi Mông, cũng không thể mạnh mẽ xông vào. Nhưng dù như thế nào cũng không nghĩ ra rằng có người lại ra tay phá giải phong ấn từ bên trong Vong linh vị diện. Dù như thế nào cũng không nghĩ đến đã giết chết Minh Vương đời trước, tàn sát tất cả Vong linh cao cấp của Vong linh vị diện; mà còn có người có thể hiệu lệnh cho tất cả Vong linh bên trong Vong linh vị diện.
"Ồ, ta có thể cảm giác được Năng lượng ba động bên ngoài Vong linh vị diện"
"Sách sách, lợi hại, biện pháp của Ngả Luân đại sư thật tuyệt"
.....
Làn bụi vụ dần biến mất, Phong ấn do Chúa Tể lưu lại càng lúc càng yếu, hiệu quả ngăn cản thần thức của mọi người càng lúc càng kém. Hơn hai canh giờ sau, đừng nói là thực lực cường đại như Thi vu vương và Kim bằng; mà ngay cả đám Lưu Lãng Thần Thú bình thường cũng cảm nhận được Năng lượng ba động bên ngoài Vong linh vị diện; đều rất là hưng phấn. Nhất là Ngả Luân đại sư lập được công lớn càng cười híp mắt lại. Chạy sang bên cạnh Thiên Sứ Áo Phỉ Lệ Á, quấy rối mấy nữ Thiên Sứ xinh đẹp.
"Áo Phỉ Lệ Á, Thí nghiệm tháp còn thiếu vài trợ thủ, có thể cho ta mượn vài Thiên Sứ cao cấp đến hỗ trợ không? Nhìn đám nữ Thiên Sứ xinh đẹp như hoa, da thịt trắng như tuyết, như thần thánh không thể xâm phạm, Ngả Luân đại sư chạy vòng vòng quanh, đưa cặp mắt dâm đãng nhìn vào cơ thể gợi cảm của bọn họ.
"không sao, cần bao nhiêu cứ nói" Áo Phỉ Lệ Á còn lạ gì Lão háo sắc này nữa; cười cười một tiếng, rồi vẫy tay gọi một tên Thiên Sứ đội trưởng nam tính tới.
"Ách, cái này...." Nhìn Thiên Sứ đội trưởng dáng người cao lớn, mặt đằng đằng sát khí, Ngả Luân đại sư lui lại nửa bước, vỗ vỗ gáy: "Ồ, ta nghĩ ra rồi, Trưởng lão địa tinh hôm qua nói sẽ giúp ta tìm người, nên chắc cũng đã đủ rồi, Áo Phỉ Lệ Á ta không làm phiền ngươi nữa"
"Dát dát dát, không phiền gì đâu. Ngả Luân, ta đã giúp ngươi chọn xong rất người người, có Khô Lâu, có Cương Thi còn có mấy con Cốt Long, cho ngươi tùy ý sai khiến, không cần phải khách khí, nhận lấy đi" Thi vu vương há miệng cười to, dùng sức vỗ vai tên quỷ háo sắc Ngả Luân, nhìn theo tay hắn chỉ, Ngả Luân đại sư đang rất hưng phấn mặt mày tốt sầm lại, thiếu chút nữa ngất đi.
Chỉ thấy cách đó không xa, không biết từ lúc nào xuất hiện một đàn Vong linh nhìn ghê người. Có Khô lâu thiếu mấy chiếc xương sườn, có Cương thi quấn đầy vải trắng, có Cốt Long to lớn như một ngọn núi, mà không biết Thi vu vương đã nói gì với bọn chúng, mà đám Vong linh này thậm chí đều nhìn chằm chằm vào Ngả Luân, làm cho lão già háo sắc này sợ đến run người.
"Chết, Ma thú Binh công tràng xảy ra vấn đề nhỏ, ta lập tức phải đi giải quyết" Thấy đám Vong linh đang đi tới gần mình, Ngả Luân xoay người bỏ chạy thật nhanh. Chạy thẳng đến Vị Diện thông đạo cách đó không xa.
Xuy...
Ngả Luân đại sư vừa đi khỏi, trong không trung đã truyền đến một tiếng nổ chói tai, giống như tiếng sấm giữa trời ngang, vang dội khắp cả Vong linh vị diện. NGay sau đó, trong không trung đột nhiên xuất hiện từng cơn gió lạnh thét gào, mang đến không khí tươi mát và khí tức từ bên ngoài.
Phong ấn do Chúa Tể lưu lại rốt cuộc đã được phá giải.
"Dương Lăng, đây là chuyện gì?"
"Sách sách, Phong ấn do Chúa Tể lưu lại, không một tiếng động đã bị phá vỡ?"
......
Đám người Lôi Mông và Thiên Cô chờ bên ngoài đã lâu nhanh chóng chạy vào trong, vừa nói vừa mở rộng Thần thức tìm hiểu tình huống trong Vong linh vị diện, biết được Đại thần thông của Thượng cổ Vu sư. Mặc dù biết Dương Lăng có thực lực rất cao siêu, nhưng không ai nghĩ hắn lại lợi hại đến trình độ này.
Thượng cổ Vu sư quả nhiên lợi hại/
"Thực ra cũng không có gì khó cả. Nhiều năm đã trôi qua, Phong ấn do Chúa Tể lưu lại đã tiêu hao hết Năng lượng, phá giải từ bên trong rất rõ ràng" Nhìn đám người Lôi Mông đang mở miệng than thở không ngớt, Dương Lăng cười cười, thu mười hai Tổ Vu vào Không gian Vu tháp, dùng Linh hồn truyền âm phân phó cho đám người Thi vu vương tản đi. Dù cho là chỉ có một mình Lôi Mông, cũng không cần thiết lộ ra hết thực lực của mình, huống hồ trong đội ngũ này còn có không ít người mình chưa bao giờ gặp mặt.
"Hắc hắc, Dương Lăng huynh đệ, công phá Lưu Tinh toà thành sẽ dựa hết vào ngươi" Tinh không Thành chủ Tạp Mai Long cười cười, ở trong đám người này ngoại trừ Lôi Mông thì hắn là người quen thuộc với Dương Lăng nhất.
"Được, đến lúc đó ta sẽ giúp" Dương Lăng đứng lên, vừa nói vừa thu hồi Đại Vu Thai lại: "Lôi Mông Đại nhân, Tiên Ni Á tiểu thư, việc này cũng không nên chậm trễ, ta bây giờ sẽ hóa giải Linh hồn lạc ấn mà Chúa Tể lưu lại, sau đó nhanh chóng quay lại Vô tận Hải dương/
Sau khi lĩnh ngộ được truyền thừa mà Thượng cổ Vu sư lưu lại, thực lực của Dương Lăng tăng nhiều; chuẩn bị nhân cơ hội tận dụng thời gian hóa giải Linh hồn lạc ấn trong đầu Thiên Cô, để sau đó có thể tập trung toàn bộ lực lượng công phá Lưu Tinh toà thành, thừa lúc Chúa Tể còn đang bế quan mà giết vào bên trong.
"Được, lập tức ra tay, càng nhanh càng tốt" Lôi Mông rút Hỏa Văn kiếm ra, chỉ huy đám người Lôi Bạo Tinh Quân và Lưu Lãng Kiếm tôn tản ra, chuẩn bị hộ pháp cho Dương Lăng. Mặc dù Vong linh vị diện cách Vô tận Hải dương rất xa, không thể nào bị đám Trọng Tài Giả tập kích. Nhưng vì đề phòng bất trắc, vẫn nên làm như vậy.
Dù sao, kẻ địch chính thức của mọi người chính là Chúa Tể chí cao vô thương, không ai có thể chắc chắn vào thời khắc mấu chốt không bị hắn đột nhiên đánh lén.
"Lôi Mông, đừng lo lắng, không có việc gì đâu" Thiên Cô vừa nói vừa lấy một thanh Cổ Cầm ra, từ từ đi tới bên cạnh Dương Lăng. Lôi Mông ngoài mặt rất bình tĩnh, nhưng không ai rõ hơn nàng, Lôi Mông đang rất lo lắng.
"Tiên Ni Á tiểu thư, Vong linh vị diện cũng không phải rất an toàn. Vì thuận lợi hóa giải Linh hồn lạc ấn trong đầu ngươi, ta muốn đưa ngươi đến một nơi bí ẩn. Nếu như có thể, mời ngươi nhắm hai mắt lại, thả lỏng toàn thân, không cần lo lắng, không lâu nữa là có thể đi ra" Dương Lăng vừa nói vừa nhìn Thiên Cô đang ôm cây Cổ Cầm trong tay. So sánh với Vong linh vị diện thì Không gian Vu tháp an toàn hơn rất nhiều, hơn nữa có thể không làm kinh động Chúa Tể đang bế quan tĩnh tu.
Một nơi bí ẩn?
Lôi Mông và Thiên Cô nhìn nhau một cái, rồi cùng gật đầu. mặc dù không biết rốt cuộc Dương Lăng muốn mang Thiên Cô đi đâu, nhưng có một điều có thể khẳng định, Dương Lăng làm vậy tuyệt đối có lý của hắn. Một Thượng cổ Vu sư cường đại, tự nhiên là có thần thông và bản lãnh của hắn.
"Lôi Mông Đại nhân, nếu như thuận lợi, chỉ một lát sau là chúng ta sẽ đi ra, không cần lo lắng" Thấy Lôi Mông và Thiên Cô gật đầu đồng ý, Dương Lăng không hề chần chờ, thu Thiên Cô vào trong Không gian Vu tháp, đi thẳng đến bên cạnh Vu Tháp. Bắt thủ ấn thi triển Đại Vu thiên địa và Huyết Hải vô biên, ngăn cách cảm ứng với bên ngoài, sau đó chỉ huy mười hai Tổ Vu bảo vệ, đề phòng bất trắc.
"Tiên Ni Á tiểu thư, đây là gia viên của Vu Sư môn chúng ta, nơi này tuyệt đối an toàn. Thả lỏng tinh thần, không cần khẩn trương" Dương Lăng vừa nói vừa bắt Vu Ấn, khống chế một luồng Thần thức từ từ xâm nhập vào trong óc Thiên Cô. Là một Cường giả tuyệt thế chủ tu Linh Hồn pháp tắc, thực lực của Thiên Cô không hề thấp, nếu nàng không chủ động phối hợp, thì không chắc đã có thể thuận lợi hóa giải Linh hồn lạc ấn trong đầu nàng.
Nếu như không cẩn thận, có lẽ không những không hóa giải được, mà mình còn bị Vu thuật cắn trả.
"Được, Dương Lăng vậy làm phiền ngươi" Nhình Huyết Hải quay cuồng bên trên, cảm nhận Năng lượng ba động mịt mờ trong không trung, Thiên Cô yên tâm hơn. Là một Cường giả chủ tu Linh Hồn pháp tắc, nàng nhanh chóng phát hiện ra sự đáng sợ của Đại Vu thiên địa và Huyết Hải vô biên, càng cảm nhận rõ hơn thực lực kinh khủng của Dương Lăng.
Một lũ Thần thức không một tiếng động được rót vào tỏng óc Thiên Cô, lén lút điệp gia thêm vài đạo Linh hồn Cấm chế huyền ảo, từ từ, trong đầu Thiên Cô hiện lên từng đạo Phù văn huyền ảo, ý thức cũng càng lúc càng mơ hồ....
Dương Lăng không ngừng biến ảo Vu Ấn, dưới sự phối hợp của Thiên Cô nhanh chóng thi triển từng đạo Cấm chế trên người Thiên Cô. Một mặt có hiệu quả phòng ngừa Linh hồn lạc ấn do Chúa Tể lưu lại đột nhiên công kích; mặt khác cũng là ngăn cản mọi cảm ứng từ bên ngoài, đề phòng Chúa Tể phát động công kích từ cách xa đó hàng vạn dặm.
.....
Sau khi chuẩn bị hết mọi chuyện, Dương Lăng không kịp lau mồ hôi trán, không tiếc hao tổn rất nhiều Năng lượng, vô cùng cẩn thận từ từ diệt trừ Linh hồn lạc ấn. Xóa được một tia Linh hồn lạc ấn, trên trán lại thêm một giọt mồ hôi, hao phí một phần Vu Lực và Linh hồn Năng lượng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ông...
Hơn nửa canh giờ sau, một tiếng ngâm khẽ vang lên, Linh hồn lạc ấn trong đầu Thiên Cô rốt cuộc đã bị hóa giải hoàn toàn. Dương Lăng vốn còn tưởng rằng sẽ rất nguy hiểm, nhưng không ngờ rằng ngoại trừ hao tổn không ít Năng lượng thì không có chuyện gì khác xảy ra. Không bị Vu thuật cắn trả, không cảm nhận được khí tức của Chúa Tể, tất cả mọi chuyện không khác gì diệt trừ Linh hồn lạc ấn mà một Chủ Thần bình thường lưu lại trong đầu các Tín đồ.
"Kỳ lạ, Linh hồn lạc ấn Chúa Tể lưu lại sao hóa giải dễ dàng như vậy, chẳng lẽ...."
Nhìn Thiên Cô đã khôi phục như bình thường, Dương Lăng thở dài một hơi, đồng thời trong lòng lại cảm thấy bất an. Mọi chuyện quá thuận lợi, thuận lợi đến mức không bình thường, kết hợp với việc thuận lợi hóa giải phong ấn của Vong linh vị diện, hắn mơ hồ cảm giác có một điều gì đó là là, nhưng ngay lập tức không thể nói ra chỗ lạ đó là gì.
Hô..
Vô số Tụ linh trận cùng nhau vận chuyển, tạo thành một cảnh tượng rất tráng lệ.
Làn bụi vụ trong không trung giống như gặp vũng nước xoáy khổng lồ, hoặc là gặp những động không đáy, nhanh chóng biến mất. Bầu trời lúc trước rất u ám, khổng lồ sau đã trở nên quang đãng, mỗi một tòa Tụ linh trận đều ngưng tụ rất nhiều Năng lượng; đám Vong linh xung quanh lớn tiếng hoan hô, rồi điên cuống hấp thu Năng lượng tinh thuần bên trong Tụ linh trận.
Phong ấn do Chúa Tể lưu lại đối phó với bên ngoài chứ không có tác dụng với bên trong; cho dù là các Cường giả tuyệt thế như Lôi Mông, cũng không thể mạnh mẽ xông vào. Nhưng dù như thế nào cũng không nghĩ ra rằng có người lại ra tay phá giải phong ấn từ bên trong Vong linh vị diện. Dù như thế nào cũng không nghĩ đến đã giết chết Minh Vương đời trước, tàn sát tất cả Vong linh cao cấp của Vong linh vị diện; mà còn có người có thể hiệu lệnh cho tất cả Vong linh bên trong Vong linh vị diện.
"Ồ, ta có thể cảm giác được Năng lượng ba động bên ngoài Vong linh vị diện"
"Sách sách, lợi hại, biện pháp của Ngả Luân đại sư thật tuyệt"
.....
Làn bụi vụ dần biến mất, Phong ấn do Chúa Tể lưu lại càng lúc càng yếu, hiệu quả ngăn cản thần thức của mọi người càng lúc càng kém. Hơn hai canh giờ sau, đừng nói là thực lực cường đại như Thi vu vương và Kim bằng; mà ngay cả đám Lưu Lãng Thần Thú bình thường cũng cảm nhận được Năng lượng ba động bên ngoài Vong linh vị diện; đều rất là hưng phấn. Nhất là Ngả Luân đại sư lập được công lớn càng cười híp mắt lại. Chạy sang bên cạnh Thiên Sứ Áo Phỉ Lệ Á, quấy rối mấy nữ Thiên Sứ xinh đẹp.
"Áo Phỉ Lệ Á, Thí nghiệm tháp còn thiếu vài trợ thủ, có thể cho ta mượn vài Thiên Sứ cao cấp đến hỗ trợ không? Nhìn đám nữ Thiên Sứ xinh đẹp như hoa, da thịt trắng như tuyết, như thần thánh không thể xâm phạm, Ngả Luân đại sư chạy vòng vòng quanh, đưa cặp mắt dâm đãng nhìn vào cơ thể gợi cảm của bọn họ.
"không sao, cần bao nhiêu cứ nói" Áo Phỉ Lệ Á còn lạ gì Lão háo sắc này nữa; cười cười một tiếng, rồi vẫy tay gọi một tên Thiên Sứ đội trưởng nam tính tới.
"Ách, cái này...." Nhìn Thiên Sứ đội trưởng dáng người cao lớn, mặt đằng đằng sát khí, Ngả Luân đại sư lui lại nửa bước, vỗ vỗ gáy: "Ồ, ta nghĩ ra rồi, Trưởng lão địa tinh hôm qua nói sẽ giúp ta tìm người, nên chắc cũng đã đủ rồi, Áo Phỉ Lệ Á ta không làm phiền ngươi nữa"
"Dát dát dát, không phiền gì đâu. Ngả Luân, ta đã giúp ngươi chọn xong rất người người, có Khô Lâu, có Cương Thi còn có mấy con Cốt Long, cho ngươi tùy ý sai khiến, không cần phải khách khí, nhận lấy đi" Thi vu vương há miệng cười to, dùng sức vỗ vai tên quỷ háo sắc Ngả Luân, nhìn theo tay hắn chỉ, Ngả Luân đại sư đang rất hưng phấn mặt mày tốt sầm lại, thiếu chút nữa ngất đi.
Chỉ thấy cách đó không xa, không biết từ lúc nào xuất hiện một đàn Vong linh nhìn ghê người. Có Khô lâu thiếu mấy chiếc xương sườn, có Cương thi quấn đầy vải trắng, có Cốt Long to lớn như một ngọn núi, mà không biết Thi vu vương đã nói gì với bọn chúng, mà đám Vong linh này thậm chí đều nhìn chằm chằm vào Ngả Luân, làm cho lão già háo sắc này sợ đến run người.
"Chết, Ma thú Binh công tràng xảy ra vấn đề nhỏ, ta lập tức phải đi giải quyết" Thấy đám Vong linh đang đi tới gần mình, Ngả Luân xoay người bỏ chạy thật nhanh. Chạy thẳng đến Vị Diện thông đạo cách đó không xa.
Xuy...
Ngả Luân đại sư vừa đi khỏi, trong không trung đã truyền đến một tiếng nổ chói tai, giống như tiếng sấm giữa trời ngang, vang dội khắp cả Vong linh vị diện. NGay sau đó, trong không trung đột nhiên xuất hiện từng cơn gió lạnh thét gào, mang đến không khí tươi mát và khí tức từ bên ngoài.
Phong ấn do Chúa Tể lưu lại rốt cuộc đã được phá giải.
"Dương Lăng, đây là chuyện gì?"
"Sách sách, Phong ấn do Chúa Tể lưu lại, không một tiếng động đã bị phá vỡ?"
......
Đám người Lôi Mông và Thiên Cô chờ bên ngoài đã lâu nhanh chóng chạy vào trong, vừa nói vừa mở rộng Thần thức tìm hiểu tình huống trong Vong linh vị diện, biết được Đại thần thông của Thượng cổ Vu sư. Mặc dù biết Dương Lăng có thực lực rất cao siêu, nhưng không ai nghĩ hắn lại lợi hại đến trình độ này.
Thượng cổ Vu sư quả nhiên lợi hại/
"Thực ra cũng không có gì khó cả. Nhiều năm đã trôi qua, Phong ấn do Chúa Tể lưu lại đã tiêu hao hết Năng lượng, phá giải từ bên trong rất rõ ràng" Nhìn đám người Lôi Mông đang mở miệng than thở không ngớt, Dương Lăng cười cười, thu mười hai Tổ Vu vào Không gian Vu tháp, dùng Linh hồn truyền âm phân phó cho đám người Thi vu vương tản đi. Dù cho là chỉ có một mình Lôi Mông, cũng không cần thiết lộ ra hết thực lực của mình, huống hồ trong đội ngũ này còn có không ít người mình chưa bao giờ gặp mặt.
"Hắc hắc, Dương Lăng huynh đệ, công phá Lưu Tinh toà thành sẽ dựa hết vào ngươi" Tinh không Thành chủ Tạp Mai Long cười cười, ở trong đám người này ngoại trừ Lôi Mông thì hắn là người quen thuộc với Dương Lăng nhất.
"Được, đến lúc đó ta sẽ giúp" Dương Lăng đứng lên, vừa nói vừa thu hồi Đại Vu Thai lại: "Lôi Mông Đại nhân, Tiên Ni Á tiểu thư, việc này cũng không nên chậm trễ, ta bây giờ sẽ hóa giải Linh hồn lạc ấn mà Chúa Tể lưu lại, sau đó nhanh chóng quay lại Vô tận Hải dương/
Sau khi lĩnh ngộ được truyền thừa mà Thượng cổ Vu sư lưu lại, thực lực của Dương Lăng tăng nhiều; chuẩn bị nhân cơ hội tận dụng thời gian hóa giải Linh hồn lạc ấn trong đầu Thiên Cô, để sau đó có thể tập trung toàn bộ lực lượng công phá Lưu Tinh toà thành, thừa lúc Chúa Tể còn đang bế quan mà giết vào bên trong.
"Được, lập tức ra tay, càng nhanh càng tốt" Lôi Mông rút Hỏa Văn kiếm ra, chỉ huy đám người Lôi Bạo Tinh Quân và Lưu Lãng Kiếm tôn tản ra, chuẩn bị hộ pháp cho Dương Lăng. Mặc dù Vong linh vị diện cách Vô tận Hải dương rất xa, không thể nào bị đám Trọng Tài Giả tập kích. Nhưng vì đề phòng bất trắc, vẫn nên làm như vậy.
Dù sao, kẻ địch chính thức của mọi người chính là Chúa Tể chí cao vô thương, không ai có thể chắc chắn vào thời khắc mấu chốt không bị hắn đột nhiên đánh lén.
"Lôi Mông, đừng lo lắng, không có việc gì đâu" Thiên Cô vừa nói vừa lấy một thanh Cổ Cầm ra, từ từ đi tới bên cạnh Dương Lăng. Lôi Mông ngoài mặt rất bình tĩnh, nhưng không ai rõ hơn nàng, Lôi Mông đang rất lo lắng.
"Tiên Ni Á tiểu thư, Vong linh vị diện cũng không phải rất an toàn. Vì thuận lợi hóa giải Linh hồn lạc ấn trong đầu ngươi, ta muốn đưa ngươi đến một nơi bí ẩn. Nếu như có thể, mời ngươi nhắm hai mắt lại, thả lỏng toàn thân, không cần lo lắng, không lâu nữa là có thể đi ra" Dương Lăng vừa nói vừa nhìn Thiên Cô đang ôm cây Cổ Cầm trong tay. So sánh với Vong linh vị diện thì Không gian Vu tháp an toàn hơn rất nhiều, hơn nữa có thể không làm kinh động Chúa Tể đang bế quan tĩnh tu.
Một nơi bí ẩn?
Lôi Mông và Thiên Cô nhìn nhau một cái, rồi cùng gật đầu. mặc dù không biết rốt cuộc Dương Lăng muốn mang Thiên Cô đi đâu, nhưng có một điều có thể khẳng định, Dương Lăng làm vậy tuyệt đối có lý của hắn. Một Thượng cổ Vu sư cường đại, tự nhiên là có thần thông và bản lãnh của hắn.
"Lôi Mông Đại nhân, nếu như thuận lợi, chỉ một lát sau là chúng ta sẽ đi ra, không cần lo lắng" Thấy Lôi Mông và Thiên Cô gật đầu đồng ý, Dương Lăng không hề chần chờ, thu Thiên Cô vào trong Không gian Vu tháp, đi thẳng đến bên cạnh Vu Tháp. Bắt thủ ấn thi triển Đại Vu thiên địa và Huyết Hải vô biên, ngăn cách cảm ứng với bên ngoài, sau đó chỉ huy mười hai Tổ Vu bảo vệ, đề phòng bất trắc.
"Tiên Ni Á tiểu thư, đây là gia viên của Vu Sư môn chúng ta, nơi này tuyệt đối an toàn. Thả lỏng tinh thần, không cần khẩn trương" Dương Lăng vừa nói vừa bắt Vu Ấn, khống chế một luồng Thần thức từ từ xâm nhập vào trong óc Thiên Cô. Là một Cường giả tuyệt thế chủ tu Linh Hồn pháp tắc, thực lực của Thiên Cô không hề thấp, nếu nàng không chủ động phối hợp, thì không chắc đã có thể thuận lợi hóa giải Linh hồn lạc ấn trong đầu nàng.
Nếu như không cẩn thận, có lẽ không những không hóa giải được, mà mình còn bị Vu thuật cắn trả.
"Được, Dương Lăng vậy làm phiền ngươi" Nhình Huyết Hải quay cuồng bên trên, cảm nhận Năng lượng ba động mịt mờ trong không trung, Thiên Cô yên tâm hơn. Là một Cường giả chủ tu Linh Hồn pháp tắc, nàng nhanh chóng phát hiện ra sự đáng sợ của Đại Vu thiên địa và Huyết Hải vô biên, càng cảm nhận rõ hơn thực lực kinh khủng của Dương Lăng.
Một lũ Thần thức không một tiếng động được rót vào tỏng óc Thiên Cô, lén lút điệp gia thêm vài đạo Linh hồn Cấm chế huyền ảo, từ từ, trong đầu Thiên Cô hiện lên từng đạo Phù văn huyền ảo, ý thức cũng càng lúc càng mơ hồ....
Dương Lăng không ngừng biến ảo Vu Ấn, dưới sự phối hợp của Thiên Cô nhanh chóng thi triển từng đạo Cấm chế trên người Thiên Cô. Một mặt có hiệu quả phòng ngừa Linh hồn lạc ấn do Chúa Tể lưu lại đột nhiên công kích; mặt khác cũng là ngăn cản mọi cảm ứng từ bên ngoài, đề phòng Chúa Tể phát động công kích từ cách xa đó hàng vạn dặm.
.....
Sau khi chuẩn bị hết mọi chuyện, Dương Lăng không kịp lau mồ hôi trán, không tiếc hao tổn rất nhiều Năng lượng, vô cùng cẩn thận từ từ diệt trừ Linh hồn lạc ấn. Xóa được một tia Linh hồn lạc ấn, trên trán lại thêm một giọt mồ hôi, hao phí một phần Vu Lực và Linh hồn Năng lượng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ông...
Hơn nửa canh giờ sau, một tiếng ngâm khẽ vang lên, Linh hồn lạc ấn trong đầu Thiên Cô rốt cuộc đã bị hóa giải hoàn toàn. Dương Lăng vốn còn tưởng rằng sẽ rất nguy hiểm, nhưng không ngờ rằng ngoại trừ hao tổn không ít Năng lượng thì không có chuyện gì khác xảy ra. Không bị Vu thuật cắn trả, không cảm nhận được khí tức của Chúa Tể, tất cả mọi chuyện không khác gì diệt trừ Linh hồn lạc ấn mà một Chủ Thần bình thường lưu lại trong đầu các Tín đồ.
"Kỳ lạ, Linh hồn lạc ấn Chúa Tể lưu lại sao hóa giải dễ dàng như vậy, chẳng lẽ...."
Nhìn Thiên Cô đã khôi phục như bình thường, Dương Lăng thở dài một hơi, đồng thời trong lòng lại cảm thấy bất an. Mọi chuyện quá thuận lợi, thuận lợi đến mức không bình thường, kết hợp với việc thuận lợi hóa giải phong ấn của Vong linh vị diện, hắn mơ hồ cảm giác có một điều gì đó là là, nhưng ngay lập tức không thể nói ra chỗ lạ đó là gì.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook